Quyển 3 - Chương 98: Cơ quan toán tẫn.
Nguyệt Quan
27/07/2019
Cách Mão Lão suất tĩnh tâm phúc của mình từng bước bước tới gần thân điện, giống như dẫn lên từng bậc nhấn mạng mới bước lên được thềm đá của thần điện.
Thực ra có mười trại Miếu có quan hệ rất thân thiết với lão, trước kia lão cũng đã phải người liên lạc với họ, nhưng những người Sơn Miếu này cực kỳ kính sợ Tôn giả. Bọn họ có thể ủng hộ Cách Mão Lão thượng vị, nhưng không có dũng cảm phản bội Tôn giả. Nếu phối hợp với Cách Mão Lão đánh với người của Cách Cách Ốc, hiển nhiên sẽ khiến cho Tôn giả tức giận.
Mặc dù cũng có thủ lĩnh của một vài bộ lạc rục rịch, nhưng đám người Cách Đóa Lão, Cách Đức Ngõa hô hào cuối cùng lại dừng lại xem xét tình hình. Sự trung lập của bọn họ khiến cho hành động của Cách Mão Lão gặp trở ngại nghiêm trọng. Cũng may người Dương ứng Long mang đến từ Bá Châu cũng có hạn, Cách Cách Ốc lại chỉ tập trung phát triển thể lực trong thân điện, nên không lợi dụng được nhiều thế lực bên ngoài. Cách Mão Lão, sau khi trả giá lớn, cuối cùng cũng lên được bên hồ.
Bọn họ vừa bước lên bờ, sĩ khí đại chấn, Dương Ứng Long liên tục bại lui, Cách Mão Lão cũng mang đao tự mình xông lên. Lão thân là trưởng lão hoàn toàn khác với Cách Cách Ốc kẻ chỉ lo quyền mưu và Cổ thuật, về vũ lực và dũng mãnh, lão là một người đáng sợ.
Trong trường hợp này, gần như không cần dùng đến cổ độc, trừ phi Tôn giả thi triển Thiên Niến trận phạm vi lớn. Nhưng có khi cả đời những trưởng lão này chưa chắc đã luyện ra được cổ độc quy mô lớn như thế, lại thêm trận cổ độc không biết đã dùng bao nhiêu nhân lực vật lực để bố trí trong thần điện, ai biết trên thềm đá này đã bố trí cổ độc lớn bằng nào? Cho nên song phương chỉ có thể dùng đạo dùng thương mà đọ sức.
Kể từ khi hai bên chính thức lật mặt quyết chiến, Cách Cách Ốc cũng từ trong thần điện chạy ra. Lão hao tốn bao nhiêu tâm cơ cũng không làm sao vào được trận cổ độc Tôn giả đã bày ra, nghe nói Cách Mão Lão dẫn người giết tới thần điện bền vội vàng đi tới, đứng cạnh Dương Ứng Long.
Dương Ứng Long thấy Cách Mão Lão phát uy, một đạo chém chết liên tiếp bốn thủ hạ của mình, hừ lạnh một tiếng, giăng lấy một thanh Cửu Hoàn đại khảm đạo, nhào người xông tới, từ trên cao nhào xuống, mượn thế hung hăng bổ mạnh một đao thăng tới đỉnh đầu Cách Mão lão.
Một đòn phách hoa sơn đơn giản chỉ nhờ vào sức lực, liệu có bao nhiêu chiêu thức giết người thực sự dựa vào sức mạnh đây? Thường chỉ là dựa vào tốc độ, mạnh yếu thỉ là tăng thêm phần nào. Một đao đó của Dương Ứng Long Cách Mão Lão không dám không tiếp, h đao chạm nhau vang lên “Choáng” một tiếng thật lớn, trên lưỡi đạo của cả hai đều vỡ ra một vết to bằng hạt đậu.
Dương Ứng Long có được lợi thế từ trên cao chém xuống khiến cho Cách Mão Lão phải lảo đảo lùi lại hai bước, nguy hiểm ngã xuống vũng nước. Dương Ứng Long đang lại nhưng chưa vững hắn đã lại nhảy lên như một con chim ưng, lại một đao bay tới.
Mấy tâm phúc bên cạnh Cách Mão Lão muốn tới cứu viện lại bị Đương Ứng Long kéo chặt lấy. Lão đã chiếm được tiến cơ liền nhanh chóng một đao tiếp một đạo tấn công. Cách Mão Lão hoàn toàn bị chê trụ, lại bị giới hạn địa hình không thi triển được võ công. Đột nhiên Dương Ứng Long vung một đao, góc độ cực kỳ xảo trá.
Cách mão lão cấp cấp sau lùi một bước , một chân bước vào chui vào dưới nước thềm đá , mới hiểm hiểm tránh đi chỗ hiểm tài vận bức người chị vơ vét của cải thương lượng nữ Cách Mão Lão vội lùi lại một bước, một chân lách hẳn vào dưới thềm đá mới hú hồn tránh được đạo.
. Nhưng một đao kia đã nghiêng nghiêng phá vỡ ngực của hắn vạt áo , nghiêng nghiêng một đạo vết đao , máu tươi nhanh chóng nhuộm hồng cà vạt áo của hắn .ZNhưng đao nọ vẫn kịp Lượt sát vạt áo của lão, lưỡi đao nghiêng nghiêng, máu tươi nhanh chóng nhuộm hồng áo lão.
Dương Ứng Long một đao móc nghiêng hướng thiên không , bỗng nhiên phát giác trên mũi đao tục hồ câu kiện cái gì đó , tập trung nhìn vào , lập tức đứng vững bước . Vốn hắn lại Lxông lên phía trước bổ sung một đao , không thể lui được nữa cách mão lão chắc chắn phải chết , Nhưng là trên mũi đao chọn đồ vật quá trọng yếu , dương Ứng Long chỉ nhìn thoáng -qua , liền dừng lại thân thể .DDương Ứng Long móc lưỡi đao lên, lại phát hiện trên đầu
mũi đao hình như có thêm một thứ gì đó, tập trung nhìn, khựng lại. Nếu lão tiếp tục xông lên bộ tiếp một đao, chắc chắn Cách Mão Lão phải chết, nhưng đồ trên mũi đao quả quan trọng, lão chỉ cần thoáng nhìn qua đã khựng lại.
Cái kia là một khối ngọc bài . Hợp với một đoạn dây thừng, theo đạo phong giơ lên , khối kia ngọc bài theo trên mũi đao trượt ra đi , lại đi không trung đã bay cao hơn hai thước , liền rơi xuống .DĐó là một khối ngọc bài, đeo trên một đoạn dây thừng. Mũi đao giơ lên, khối ngọc bài dần trượt xuống, bay trên không trung hơn hai thước rồi rơi xuống.
Cách mão lão một tiếng thét kinh hãi , bất chấp ngực đổ máu , liền hướng khối kia ngọc bài mãnh liệt bổ nhào qua , ngọc chất lại cứng rắn , cũng nhịn không được như vậy va chạm , nếu như ngã tại trên thềm đá tất nhiên nát bấy , đây chính là hắn leo lên tôn giả vị nhất mấu chốt bảo bối , nếu như mất đi nó , hắn đang trả giá hết thảy đều đem hóa thành nước chảy .DCách Mão Lão hét lên một tiếng kinh hãi, bất chấp ngực đổ máu vội nhào tới. Ngọc tuy cứng nhưng cũng không chịu được va chạm mạnh, nếu rơi trúng nền đá chắc chắn sẽ vỡ nát. Đây chính là bả bối quan trọng nhất để lão len lên được vị trí Tôn giả, nếu mất nó, tất cả những cái giá lão đã trả đều trôi theo nước chảy
Dương Ứng Long cũng không nghĩ tới một đao kia càng đem ngọc bài chọn lấy đi ra , mắt thấy cách mão lão không quan tâm địa đánh về phía ngọc bài , dương Ứng Long dữ tợn cười một tiếng , một đao chém về phía cách mão lão hai tay, cách mão lão không nghĩ tới dương Ứng Long không đoạt ngọc bài , vậy mà trước trảm tay của hắn , cần phải rút tay về dĩ nhiên không kịp , hắn năm ngón tay vừa mới bắt lấy ngọc bài , liền kêu thảm một tiếng, Huyết Quang bính hiện , một cái cánh tay liền cùng thân thể phân ra gia .DDương Ứng Long cũng khôn ngờ một đạo của mình lại móc ra được ngọc bài đó, thấy Cách Mão Lão không quan tâm tới vết thương của mình mà lao tới, ở dữ tợn cười một tiếng, lại chém một đạo nhắm tới hai tay lão. Cách Mão Lão thực không ngờ Dương Ứng Long không buồn cướp ngọc bài mà thẳng tay chém tay mình, có muốn rút tay và cũng không kịp nữa. Năm ngón tay vừa bắt được ngọc bài, lão liền kêu thảm một tiếng, máu tươi bắn tung, một cánh tay rời khỏi thân thể.
Cái tay kia nắm thật chặc ngọc bài rơi vào trên thềm đá , cách mão lão nhảy lên thân thể cũng ngã tại trên thềm đá , hắn đã đỏ lên mắt , hai chân liền đạp mang đạp , nhanh chóng bổ nhào vào cái con kia đứt tay trước, duỗi ra tay kia trao hướng mình đứt tay .DCánh tay nắm chặt ngọc bài rơi xuống thềm đá, thân thể Cách Mão Lão đang đà lao cũng rơi xuống thêm đá. Hai mắt lão đỏ lên, hai chân đạp mạnh, nhanh chóng nhào tới cánh tay bị đứt lìa kia, duỗi tay cầm chặt.
"Ah !"0-1A...
Cách mão lão mới từ đứt tay trong tay cầm ra ngọc bài , đột nhiên là một tiếng kêu thảm , cánh tay này cũng bị dương Ứng Long chặt đứt , dương Ứng Long cười ha ha , đang muốn nhào tới nhặt lên ngọc bài, cách mão lão vài tên tâm phúc thu ha đã không quan tâm địa xông lại , đỏ hồng mắt hướng hắn đánh tới .DCách Mão Lão gỡ lấy ngọc bài từ bàn tay bị đứt lìa đột nhiên kêu lên thảm thiết, cánh tay này cũng bị Dương Ứng Long chặt đứt. Dương Ứng Long cười ha ha đang muốn xông lên nhặt ngọc bài, mấy thủ hạ tâm phúc của Cách Mão Lão đã xông lại đỏ mắt đánh tới.
Bởi vì buông tha cho riêng phần minh đối thủ , trong đó có hai người vừa quay người lại liền bị đang tại vật lộn đối thủ chém chết , mấy người khác lại thành công thoát khỏi đối thủ , hướng dương Ứng Long mãnh liệt bổ nhào qua .Vì bỏ mặc đối thủ của mình nên có hai trong số những người đó vừa quay lại đã bị đối thủ mà mình đang vật lộn chém chết, mấy người khác thoát được đối thủ bổ nhào về phía Dương Ứng Long.
Bọn họ đều là cách mão lão tâm phúc , đã đi theo cách mão lão đi đến một bước này, lại cũng không có đường lui , cách mão lão rơi vào như vậy kết cục , cũng chẳng khác nào tuyến cáo liễu- cái chết của bọn hắn hình , bọn hắn làm sao có thể không dốc sức liều mạng? Bọn họ đều là tâm phúc của Cách Mão Lão, đã theo lão tới tận bước này cũng chẳng con đường lui nữa. Lão rơi vào kết cục thảm như vậy chẳng khác nào tuyên án tử cho họ, làm sao bọn họ không dốc sức liều mạng cho được?
Dương Ứng Long tuy nhiên kẻ tài cao gan cũng lớn , cũng bị mấy người này nhào lên một phen hoàn toàn đừng (không được) phòng thủ bỏ mạng đấu pháp làm cái luống cuống tay chân . Khanh khách ốc đứng ở trên bậc thang, vừa mới bắt gặp khối kia ngọc bài dương trên không trung tình cảnh , với tư cách bát đại trưởng lão đứng đầu , không còn có người so với hắn quen thuộc hơn khối ngọc này bài rồi, chỉ (cái) vừa nhìn thấy , khanh khách ốc liền trong nội tâm như bị phỏng , lại cũng không kịp nguy hiểm , nhanh như chớp nhi địa đập xuống đến, phóng tới khối kia ngọc bài Duy Dương Ứng Long tài cao gan cũng lớn, nhưng cũng bị mấy người này nhào lên cản lại, đấu pháo phòng thủ luống cuống tay chân. Cách Cách Ốc đứng trên bậc thang, vừa nhìn khối ngọc bài bay lên không trung, với tư cách là người đứng đầu bát đại trưởng lão, không còn ai quen thuộc khối ngọc bài này rõ hơn lão, tim lão như phát bỏng, không màng nguy hiểm, nhanh như chớp cũng nhào đầu xuống.
Cách mão lão giông một điều bị ném lên bờ cá , đau đến giãy dụa thân hình , Nhưng đau hơn lại là của hắn tâm: Đã xong , hết thảy đều đã xong, cả đời maru đồ , nguyện vọng lớn nhất , tôn vinh cùng quyền lực , đều vĩnh viễn rời đi xa liễu- hắn . Hắn thống khổ uốn éo người , chợt nhìn thấy theo trên bậc thang phốc xuống khanh khách ốc .DCách Mão Lão giống như một con cá bị ném lên bờ, đau đớn giãy dụa quằn quại, nhưng đau hơn là tâm của lão. Xong! Thế là xong hết! Mưu đồ cả đời, nguyện vọng lớn nhất, tôn vinh và quyền lực đều vĩnh viễn ra rồi. Lão đau đớn vặn vẹo, chở thấy Cách Cách Ốc nhảy xuống bậc thang.
Khanh khách ốc hai mắt tỏa ánh sáng , hắn chạy vội , kích động trên mặt đều nổi lên đỏ
ng, cách mão lão nhìn ở trong mắt, trong nội tâm đột nhiên phát lên vô cùng oán độc "Ta ẩn nhẫn nửa đời , tận tâm tận lực địa phục thị lão gia hỏa kia , cuối cùng nhất đổi lấy cái gì? Ta hao tổn tâm cơ , thật vất vả mới đến phương này ngọc bài , cuối cùng nhất lại nên vì ngươi làm mai mối?" Hai mắt Cách Cách Ốc sáng rực chạy vội tới, khuôn mặt bị kích động đỏ bừng, hai mắt Cách Mão Lão nhìn lão vô cùng oán độc. Ta Lẩn nhẫn nửa đời, tận tâm tận lực phục vụ lão gia hỏa kia, cuối cùng để đổi lấy cái gì? Ta hao tốn biết bao tâm cơ, thật vất vả mới có được khối ngọc bài này, cuối cùng tại sao lại trở thành kẻ dẫn đường cho ngươi?
Cái kia cổ cường đại oán niệm , thậm chí chế trụ thân thể của hắn bên trên to lớn đau đớn , cách mão lão đột nhiên liều mạng hướng khối kia ngọc bài và giống như: bình thường uốn éo người bỏ đi: Vì đạt được khối ngọc này bài , hắn trước sau ném đi hai cánh tay, hiện tại hắn như trước không tiếc hết thảy, những mục đích của hắn đã không còn là đạt được khối ngọc này bài , mà là ... Hủy nó !LOán niệm to lớn kia tràn ngập khắp cơ thể lão át cả sự đau đớn. Cách Mão Lão đột nhiên giống như một con rắn uốn éo bò tới khối ngọc bài kia. Để có được khối ngọc bài này lão đã mất đi hai cánh tay, hiện giờ lão vẫn không tiếc bất cứ giá nào, nhưng không phải để có được khối ngọc, mà là...hủy
nó!
Khanh khách ốc theo thềm đá chạy xuống, nhưng cách mão lão tuy nhiên đã mất đi hai tay , so với hắn cách cái kia ngọc bài gần gũi nhiều, cách mão lão trước hắn một bước giãy dụa đến đó khối ngọc bài bên cạnh , cắn chặt răng , cười gần dùng sức ngẩng đầu , sau đó dùng trán của hắn nhắm ngay khối kia ngọc bài hung hăng dập đầu xuống dưới kiếm đạo tà tôngCách Cách Ốc chạy xuống thềm đá. Tuy đã mất hai tay nhưng Cách Mão Lão lại gần khối ngọc bài kia hơn nhiều, lão giãy dụa bò tới khối ngọc bài, căn chăn răng, cười găn cổ sức ngẩng đầu, sau đó đập mạnh trán xuống.
"Đừng (không được) ah !"L-DKhông được!
Khanh khách ốc kinh hô một tiếng , lập tức còn kém bốn năm giai bậc thang , lại thoáng cái nhào tới . Cách mão lão mắt điếc tai ngơ , dùng cái trán dùng sức dập đầu lấy khối kia ngọc bài , hạ xuống, hai cái , ba cái ...DCách Cách Ốc kêu lên hoảng hốt, còn cách bốn năm bậc thang nữa vẫn bổ nhào xuống. Cách Mão Lão mắt điếc tai ngơ, vẫn dộng thật mạnh trán mình xuống khối ngọc bài kia. Hai cái...ba cái...
Cách mão lão dập đầu được bang bang vang lên , cái trán một mảnh vết bầm , khối kia ngọc bài rốt cục bị hắn dùng trán của mình dập đầu đã thành mảnh vỡ , mảnh vỡ phá vỡ trán của hắn , máu tươi chảy ròng , cách mão lão lại điên cuồng mà cười ha hả . Hắn đã
ai tay, thân thể nằm trong vũng máu, cười đến như người điên .DCách Mão Lão dập đầu bồm bộp, trán thâm tím, khối ngọc bài kia đã bị đập vỡ, mảnh vỡ ghim vào trán lão máu chảy ròng ròng. Lão cười lên điên dại. Lão đã mất hai tay, toàn thân năm trong vũng máu, cười như kẻ điên.
"Hỗn đãn ! Hỗn đạn ah !"D-DHỗn đản! Hỗn đản!
Khanh khách ốc nhào tới bên cạnh hắn , mắt thấy ngọc bài đã biến thành mảnh vỡ , oán hận phía dưới một cước đưa hắn đá văng ra , sau đó đau lòng ngồi xổm xuống , luống cuống tay chân nhặt mảnh vỡ: "Chuyện này... Cái này chuyện này..., cái này còn có thể liều hiểu ra ấy ư, không biết còn có ... hay không dùng , người tên khốn đáng chết này !"DCách Cách Ốc nhào tới bên cạnh lão, thấy khối ngọc bài chỉ còn mảnh vỡ, oán hận đá Cách Mão Lão văng ra, sau đó đau lòng ngồi xuống, lập bập nhặt từng mảnh vỡ: -Chuyện này...cái này...cái này... còn có thể thế này sao? Không biết còn có thể... dùng được nữa không? Cái tên khốn đáng chết này!
Khanh khách ốc một bên nhặt mảnh vỡ , một bên lớn tiếng mắng cách mão lão , cách mão lão lại mạnh mà nhào đầu về phía trước , mở ra miệng lớn dính máu , cắn một cái ở cổ của hắn .DCách Cách Ốc vừa nhặt mảnh vỡ vừa lớn tiếng mắng Cách Mão Lão. Cách Mão Lão lại bổ nhào lên há lớn miệng cắn xuống cổ lão.
"Ah !"0-NA!
Khanh khách ốc lớn tiếng kêu thảm mà bắt đầu..., hai tay nắm ngọc bài mảnh vỡ , liều mạng đập nên lấy cách mão lão thân thể , hai người lãn mình:quay cuồng vật lộn lấy , đột nhiên "Cạch vành" một tiếng đồng loạt lăn xuống liễu- hồ nước .DCách Cách Ốc lớn tiếng kêu thảm, hai tay nắm các mảnh vỡ của ngọc bài, liều mạng đập xuống thân thể Cách Mão Lão. Hai người lăn lộn vật nhau, đột nhiên rơi “tòm” xuống hồ nước.
"Ciru mạng , ta không biết. .."D-DCiru mạng, ta không biết...
Khanh khách ốc liều mạng giằng co , cách mão lão hiện tại ý niệm duy nhất tựu là lại để cho hắn cùng chính mình cùng chết , hắn gắt gao cắn khanh khách ốc cổ của không tha , uốn éo người kiệt lực hướng đáy hồ chìm .DCách Cách Ốc liều mạng giằng co. Lúc này ý niệm duy nhất trong đầu Cách Mão Lão là kéo lão chết cùng, cắn chặt cổ lão không nhỏ, giãy dụa dồn hết sức để cùng nhau chìm xuống hồ.
Nơi này là bến tàu , không giống địa phương khác bờ hồ nước sâu thiển là thư giản đấy, rơi xuống nước liền sâu đậm , khanh khách ốc cũng sẽ không nước , hai chân loạn đạp lại sở không tới đáy , trong nội tâm không khỏi hốt hoảng , thời khắc mấu chốt rốt cục buông lỏng ra hai tay , tùy ý cái kia ngọc bài mảnh vỡ chìm đáy hồ .Đây là bến tàu, nước không thoai thoải dần như những nơi khác, rơi xuống khỏi bờ là nước rất sâu. Cách Cách Ốc không biết bơi, hai chân đạp loạn không chạm được tới đây, trong lòng hốt hoảng, cuối cùng cũng buông lỏng hai tay, để mặc cho các mảnh vỡ của khối ngọc chìm xuống đáy hồ.
Nhưng hắn như trước giay giua ma không thoat cách mão lão gắt gao cắn lấy hắn trên cổ miệng , dốc sức liều mạng vung vẩy hai tay cũng ngăn không được hạ xuống thân thể , hai người lăn lộn , cùng một chỗ chìm vào liễu- đáy hồ, cuồn cuộn mặt hồ dần dần khối phục bình tĩnh . Lúc này, bờ người trên đang lúc chém giết làm một đoàn , căn bản không người chú ý tới bọn hắn , tiếp xúc liền chú ý tới , lại có ai có thể bứt ra đến cứu tánh mạng bọn họ?ŨNhưng lão không thể giãy thoát được Cách Mão Lão đang cắn chặt trên cố, dốc sức liều mạng vùng vẫy hai tay cũng không định được thân thể. Hai người lãn lộn rồi cùng chìm xuống, mặt hồ cuộn sóng lại tĩnh lặng. Lúc này, người trên bờ vẫn đang cuốn lấy nhau chém giết, chẳng ai chú ý tới bọn họ. Đang cận chiến, còn ai dứt ra được để đi cứu mạng bọn họ đây?
Tôn giả đứng ở Thần Điện chỗ cao nhất , mắt thấy do hắn chủ đạo phát sinh ở phía dưới cái này điên cuồng một màn , nhịn không được thoải mái cười ha hả: "Ha ha ha ha ..., những...này tên điên , tôn giả vị , đã mê liễu- tâm hồn của bọn họ , bị chết được, bị chết tốt , bọn hắn mỗi người đều đáng chết , bọn hắn nếu không chết ..
"Tôn giả đứng trên nơi cao nhất của thần điện, tận mắt chứng kiến cảnh điển cuồng do mình sắp xếp mà thành, nhịn không được bật cười ha hả: -Ha ha ha những tên điên này, vị trí Tôn giả đã mê hoặc linh hồn của các ngươi. Chết rất hay. Chết rất tốt. Bọn họ, ai cũng đáng chết, nếu bọn họ không chết...
Tôn giả một mặt cười một mặt nói , một mặt nói một mặt quay người , tựa hồ muốn đem hắn vui sướng đồng thân bên cạnh duy nhất người chia xẻ , nhưng là thân thể của hắn chỉ (cái) chuyển tới một nửa , phía sau lưng lại đột nhiên truyền đến đau đớn một hồi , tôn giả kêu lên một tiếng đau đớn , tiếng cười lập tức im bặt mà dừng .DTôn giả vừa cười nói vừa quay sang tựa như muốn chia sẻ niềm vui sướng của mình với người duy nhất bên cạnh, nhưng mới quay được một nửa, phía sau lưng lại nhói lên đau đớn, tiếng cười lập tức ngừng bặt.
Tôn giả thân thể lay động một cái , hắn đỡ lấy bệ cửa sổ , chậm rãi xoay người , không dám tin nhìn xem a Bảo . A Bảo hai tay nắm chặt một bả mang màu đao nhọn , run rẩy nhìn Lxem hắn , sắc mặt tái nhợt như tờ giấy. Tôn giả há miệng run rẩy giơ tay lên , chỉ vào a Bảo nói: " Bảo , ngươi ..."Tôn giả lảo đảo bám lấy bệ cửa sổ, chậm rãi xoay người ngỡ ngàng nhìn A Bảo. Hai tay A Bảo năm chặt một thanh đạo nhọn, run rẩy nhìn ông ta, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy. Tôn giả há miệng run rẩy giơ tay lên chỉ vào gã: -D4 Bảo, người ...
Tôn giả còn chưa nói xong , a Bảo đột nhiên "YAA.A.A.." Địa một tiếng quái khiếu , mạnh mà nhào lên , lại là một đao đâm vào liễuý ngực của hắn , sau đó như chỉ (cái) con thỏ con bị giật mình giống như lại lần nữa nhảy ra , tôn giả che ngực , máu tươi từ khe hở trong ồ ồ chảy ra , hắn lảo đảo ngã xuống vài bước , một phát lệch ra ngồi ở trên giường .DLão còn chưa dứt lời, đột nhiên y la lên “YAAAAA”, lại nhào lên đâm thêm một đao vào ngực lão, sau đó giống như một con thỏ con giật mình nhảy ra. Tôn giả ôm ngực, máu tươi không ngừng chảy ra từ trong vết thương, lảo đảo vài bước ngã xuống bên giường.
A Bảo rung giọng nói: "Ngươi ... Ngươi cũng nên chết , ngươi so với bọn hắn ... Đều đáng chết !"LA Bảo run giọng: -LNgươi...ngươi cũng nên chết. So với bọn họ, ngươi còn...đáng chết hơn!
p: Không giờ tối hôm nay ấn mở mới , sắp nghênh đón tháng này cuối cùng ba ngày vé tháng nhân đôi hoạt động , xin mọi người ủng hộ nhiều hơn !
Thực ra có mười trại Miếu có quan hệ rất thân thiết với lão, trước kia lão cũng đã phải người liên lạc với họ, nhưng những người Sơn Miếu này cực kỳ kính sợ Tôn giả. Bọn họ có thể ủng hộ Cách Mão Lão thượng vị, nhưng không có dũng cảm phản bội Tôn giả. Nếu phối hợp với Cách Mão Lão đánh với người của Cách Cách Ốc, hiển nhiên sẽ khiến cho Tôn giả tức giận.
Mặc dù cũng có thủ lĩnh của một vài bộ lạc rục rịch, nhưng đám người Cách Đóa Lão, Cách Đức Ngõa hô hào cuối cùng lại dừng lại xem xét tình hình. Sự trung lập của bọn họ khiến cho hành động của Cách Mão Lão gặp trở ngại nghiêm trọng. Cũng may người Dương ứng Long mang đến từ Bá Châu cũng có hạn, Cách Cách Ốc lại chỉ tập trung phát triển thể lực trong thân điện, nên không lợi dụng được nhiều thế lực bên ngoài. Cách Mão Lão, sau khi trả giá lớn, cuối cùng cũng lên được bên hồ.
Bọn họ vừa bước lên bờ, sĩ khí đại chấn, Dương Ứng Long liên tục bại lui, Cách Mão Lão cũng mang đao tự mình xông lên. Lão thân là trưởng lão hoàn toàn khác với Cách Cách Ốc kẻ chỉ lo quyền mưu và Cổ thuật, về vũ lực và dũng mãnh, lão là một người đáng sợ.
Trong trường hợp này, gần như không cần dùng đến cổ độc, trừ phi Tôn giả thi triển Thiên Niến trận phạm vi lớn. Nhưng có khi cả đời những trưởng lão này chưa chắc đã luyện ra được cổ độc quy mô lớn như thế, lại thêm trận cổ độc không biết đã dùng bao nhiêu nhân lực vật lực để bố trí trong thần điện, ai biết trên thềm đá này đã bố trí cổ độc lớn bằng nào? Cho nên song phương chỉ có thể dùng đạo dùng thương mà đọ sức.
Kể từ khi hai bên chính thức lật mặt quyết chiến, Cách Cách Ốc cũng từ trong thần điện chạy ra. Lão hao tốn bao nhiêu tâm cơ cũng không làm sao vào được trận cổ độc Tôn giả đã bày ra, nghe nói Cách Mão Lão dẫn người giết tới thần điện bền vội vàng đi tới, đứng cạnh Dương Ứng Long.
Dương Ứng Long thấy Cách Mão Lão phát uy, một đạo chém chết liên tiếp bốn thủ hạ của mình, hừ lạnh một tiếng, giăng lấy một thanh Cửu Hoàn đại khảm đạo, nhào người xông tới, từ trên cao nhào xuống, mượn thế hung hăng bổ mạnh một đao thăng tới đỉnh đầu Cách Mão lão.
Một đòn phách hoa sơn đơn giản chỉ nhờ vào sức lực, liệu có bao nhiêu chiêu thức giết người thực sự dựa vào sức mạnh đây? Thường chỉ là dựa vào tốc độ, mạnh yếu thỉ là tăng thêm phần nào. Một đao đó của Dương Ứng Long Cách Mão Lão không dám không tiếp, h đao chạm nhau vang lên “Choáng” một tiếng thật lớn, trên lưỡi đạo của cả hai đều vỡ ra một vết to bằng hạt đậu.
Dương Ứng Long có được lợi thế từ trên cao chém xuống khiến cho Cách Mão Lão phải lảo đảo lùi lại hai bước, nguy hiểm ngã xuống vũng nước. Dương Ứng Long đang lại nhưng chưa vững hắn đã lại nhảy lên như một con chim ưng, lại một đao bay tới.
Mấy tâm phúc bên cạnh Cách Mão Lão muốn tới cứu viện lại bị Đương Ứng Long kéo chặt lấy. Lão đã chiếm được tiến cơ liền nhanh chóng một đao tiếp một đạo tấn công. Cách Mão Lão hoàn toàn bị chê trụ, lại bị giới hạn địa hình không thi triển được võ công. Đột nhiên Dương Ứng Long vung một đao, góc độ cực kỳ xảo trá.
Cách mão lão cấp cấp sau lùi một bước , một chân bước vào chui vào dưới nước thềm đá , mới hiểm hiểm tránh đi chỗ hiểm tài vận bức người chị vơ vét của cải thương lượng nữ Cách Mão Lão vội lùi lại một bước, một chân lách hẳn vào dưới thềm đá mới hú hồn tránh được đạo.
. Nhưng một đao kia đã nghiêng nghiêng phá vỡ ngực của hắn vạt áo , nghiêng nghiêng một đạo vết đao , máu tươi nhanh chóng nhuộm hồng cà vạt áo của hắn .ZNhưng đao nọ vẫn kịp Lượt sát vạt áo của lão, lưỡi đao nghiêng nghiêng, máu tươi nhanh chóng nhuộm hồng áo lão.
Dương Ứng Long một đao móc nghiêng hướng thiên không , bỗng nhiên phát giác trên mũi đao tục hồ câu kiện cái gì đó , tập trung nhìn vào , lập tức đứng vững bước . Vốn hắn lại Lxông lên phía trước bổ sung một đao , không thể lui được nữa cách mão lão chắc chắn phải chết , Nhưng là trên mũi đao chọn đồ vật quá trọng yếu , dương Ứng Long chỉ nhìn thoáng -qua , liền dừng lại thân thể .DDương Ứng Long móc lưỡi đao lên, lại phát hiện trên đầu
mũi đao hình như có thêm một thứ gì đó, tập trung nhìn, khựng lại. Nếu lão tiếp tục xông lên bộ tiếp một đao, chắc chắn Cách Mão Lão phải chết, nhưng đồ trên mũi đao quả quan trọng, lão chỉ cần thoáng nhìn qua đã khựng lại.
Cái kia là một khối ngọc bài . Hợp với một đoạn dây thừng, theo đạo phong giơ lên , khối kia ngọc bài theo trên mũi đao trượt ra đi , lại đi không trung đã bay cao hơn hai thước , liền rơi xuống .DĐó là một khối ngọc bài, đeo trên một đoạn dây thừng. Mũi đao giơ lên, khối ngọc bài dần trượt xuống, bay trên không trung hơn hai thước rồi rơi xuống.
Cách mão lão một tiếng thét kinh hãi , bất chấp ngực đổ máu , liền hướng khối kia ngọc bài mãnh liệt bổ nhào qua , ngọc chất lại cứng rắn , cũng nhịn không được như vậy va chạm , nếu như ngã tại trên thềm đá tất nhiên nát bấy , đây chính là hắn leo lên tôn giả vị nhất mấu chốt bảo bối , nếu như mất đi nó , hắn đang trả giá hết thảy đều đem hóa thành nước chảy .DCách Mão Lão hét lên một tiếng kinh hãi, bất chấp ngực đổ máu vội nhào tới. Ngọc tuy cứng nhưng cũng không chịu được va chạm mạnh, nếu rơi trúng nền đá chắc chắn sẽ vỡ nát. Đây chính là bả bối quan trọng nhất để lão len lên được vị trí Tôn giả, nếu mất nó, tất cả những cái giá lão đã trả đều trôi theo nước chảy
Dương Ứng Long cũng không nghĩ tới một đao kia càng đem ngọc bài chọn lấy đi ra , mắt thấy cách mão lão không quan tâm địa đánh về phía ngọc bài , dương Ứng Long dữ tợn cười một tiếng , một đao chém về phía cách mão lão hai tay, cách mão lão không nghĩ tới dương Ứng Long không đoạt ngọc bài , vậy mà trước trảm tay của hắn , cần phải rút tay về dĩ nhiên không kịp , hắn năm ngón tay vừa mới bắt lấy ngọc bài , liền kêu thảm một tiếng, Huyết Quang bính hiện , một cái cánh tay liền cùng thân thể phân ra gia .DDương Ứng Long cũng khôn ngờ một đạo của mình lại móc ra được ngọc bài đó, thấy Cách Mão Lão không quan tâm tới vết thương của mình mà lao tới, ở dữ tợn cười một tiếng, lại chém một đạo nhắm tới hai tay lão. Cách Mão Lão thực không ngờ Dương Ứng Long không buồn cướp ngọc bài mà thẳng tay chém tay mình, có muốn rút tay và cũng không kịp nữa. Năm ngón tay vừa bắt được ngọc bài, lão liền kêu thảm một tiếng, máu tươi bắn tung, một cánh tay rời khỏi thân thể.
Cái tay kia nắm thật chặc ngọc bài rơi vào trên thềm đá , cách mão lão nhảy lên thân thể cũng ngã tại trên thềm đá , hắn đã đỏ lên mắt , hai chân liền đạp mang đạp , nhanh chóng bổ nhào vào cái con kia đứt tay trước, duỗi ra tay kia trao hướng mình đứt tay .DCánh tay nắm chặt ngọc bài rơi xuống thềm đá, thân thể Cách Mão Lão đang đà lao cũng rơi xuống thêm đá. Hai mắt lão đỏ lên, hai chân đạp mạnh, nhanh chóng nhào tới cánh tay bị đứt lìa kia, duỗi tay cầm chặt.
"Ah !"0-1A...
Cách mão lão mới từ đứt tay trong tay cầm ra ngọc bài , đột nhiên là một tiếng kêu thảm , cánh tay này cũng bị dương Ứng Long chặt đứt , dương Ứng Long cười ha ha , đang muốn nhào tới nhặt lên ngọc bài, cách mão lão vài tên tâm phúc thu ha đã không quan tâm địa xông lại , đỏ hồng mắt hướng hắn đánh tới .DCách Mão Lão gỡ lấy ngọc bài từ bàn tay bị đứt lìa đột nhiên kêu lên thảm thiết, cánh tay này cũng bị Dương Ứng Long chặt đứt. Dương Ứng Long cười ha ha đang muốn xông lên nhặt ngọc bài, mấy thủ hạ tâm phúc của Cách Mão Lão đã xông lại đỏ mắt đánh tới.
Bởi vì buông tha cho riêng phần minh đối thủ , trong đó có hai người vừa quay người lại liền bị đang tại vật lộn đối thủ chém chết , mấy người khác lại thành công thoát khỏi đối thủ , hướng dương Ứng Long mãnh liệt bổ nhào qua .Vì bỏ mặc đối thủ của mình nên có hai trong số những người đó vừa quay lại đã bị đối thủ mà mình đang vật lộn chém chết, mấy người khác thoát được đối thủ bổ nhào về phía Dương Ứng Long.
Bọn họ đều là cách mão lão tâm phúc , đã đi theo cách mão lão đi đến một bước này, lại cũng không có đường lui , cách mão lão rơi vào như vậy kết cục , cũng chẳng khác nào tuyến cáo liễu- cái chết của bọn hắn hình , bọn hắn làm sao có thể không dốc sức liều mạng? Bọn họ đều là tâm phúc của Cách Mão Lão, đã theo lão tới tận bước này cũng chẳng con đường lui nữa. Lão rơi vào kết cục thảm như vậy chẳng khác nào tuyên án tử cho họ, làm sao bọn họ không dốc sức liều mạng cho được?
Dương Ứng Long tuy nhiên kẻ tài cao gan cũng lớn , cũng bị mấy người này nhào lên một phen hoàn toàn đừng (không được) phòng thủ bỏ mạng đấu pháp làm cái luống cuống tay chân . Khanh khách ốc đứng ở trên bậc thang, vừa mới bắt gặp khối kia ngọc bài dương trên không trung tình cảnh , với tư cách bát đại trưởng lão đứng đầu , không còn có người so với hắn quen thuộc hơn khối ngọc này bài rồi, chỉ (cái) vừa nhìn thấy , khanh khách ốc liền trong nội tâm như bị phỏng , lại cũng không kịp nguy hiểm , nhanh như chớp nhi địa đập xuống đến, phóng tới khối kia ngọc bài Duy Dương Ứng Long tài cao gan cũng lớn, nhưng cũng bị mấy người này nhào lên cản lại, đấu pháo phòng thủ luống cuống tay chân. Cách Cách Ốc đứng trên bậc thang, vừa nhìn khối ngọc bài bay lên không trung, với tư cách là người đứng đầu bát đại trưởng lão, không còn ai quen thuộc khối ngọc bài này rõ hơn lão, tim lão như phát bỏng, không màng nguy hiểm, nhanh như chớp cũng nhào đầu xuống.
Cách mão lão giông một điều bị ném lên bờ cá , đau đến giãy dụa thân hình , Nhưng đau hơn lại là của hắn tâm: Đã xong , hết thảy đều đã xong, cả đời maru đồ , nguyện vọng lớn nhất , tôn vinh cùng quyền lực , đều vĩnh viễn rời đi xa liễu- hắn . Hắn thống khổ uốn éo người , chợt nhìn thấy theo trên bậc thang phốc xuống khanh khách ốc .DCách Mão Lão giống như một con cá bị ném lên bờ, đau đớn giãy dụa quằn quại, nhưng đau hơn là tâm của lão. Xong! Thế là xong hết! Mưu đồ cả đời, nguyện vọng lớn nhất, tôn vinh và quyền lực đều vĩnh viễn ra rồi. Lão đau đớn vặn vẹo, chở thấy Cách Cách Ốc nhảy xuống bậc thang.
Khanh khách ốc hai mắt tỏa ánh sáng , hắn chạy vội , kích động trên mặt đều nổi lên đỏ
ng, cách mão lão nhìn ở trong mắt, trong nội tâm đột nhiên phát lên vô cùng oán độc "Ta ẩn nhẫn nửa đời , tận tâm tận lực địa phục thị lão gia hỏa kia , cuối cùng nhất đổi lấy cái gì? Ta hao tổn tâm cơ , thật vất vả mới đến phương này ngọc bài , cuối cùng nhất lại nên vì ngươi làm mai mối?" Hai mắt Cách Cách Ốc sáng rực chạy vội tới, khuôn mặt bị kích động đỏ bừng, hai mắt Cách Mão Lão nhìn lão vô cùng oán độc. Ta Lẩn nhẫn nửa đời, tận tâm tận lực phục vụ lão gia hỏa kia, cuối cùng để đổi lấy cái gì? Ta hao tốn biết bao tâm cơ, thật vất vả mới có được khối ngọc bài này, cuối cùng tại sao lại trở thành kẻ dẫn đường cho ngươi?
Cái kia cổ cường đại oán niệm , thậm chí chế trụ thân thể của hắn bên trên to lớn đau đớn , cách mão lão đột nhiên liều mạng hướng khối kia ngọc bài và giống như: bình thường uốn éo người bỏ đi: Vì đạt được khối ngọc này bài , hắn trước sau ném đi hai cánh tay, hiện tại hắn như trước không tiếc hết thảy, những mục đích của hắn đã không còn là đạt được khối ngọc này bài , mà là ... Hủy nó !LOán niệm to lớn kia tràn ngập khắp cơ thể lão át cả sự đau đớn. Cách Mão Lão đột nhiên giống như một con rắn uốn éo bò tới khối ngọc bài kia. Để có được khối ngọc bài này lão đã mất đi hai cánh tay, hiện giờ lão vẫn không tiếc bất cứ giá nào, nhưng không phải để có được khối ngọc, mà là...hủy
nó!
Khanh khách ốc theo thềm đá chạy xuống, nhưng cách mão lão tuy nhiên đã mất đi hai tay , so với hắn cách cái kia ngọc bài gần gũi nhiều, cách mão lão trước hắn một bước giãy dụa đến đó khối ngọc bài bên cạnh , cắn chặt răng , cười gần dùng sức ngẩng đầu , sau đó dùng trán của hắn nhắm ngay khối kia ngọc bài hung hăng dập đầu xuống dưới kiếm đạo tà tôngCách Cách Ốc chạy xuống thềm đá. Tuy đã mất hai tay nhưng Cách Mão Lão lại gần khối ngọc bài kia hơn nhiều, lão giãy dụa bò tới khối ngọc bài, căn chăn răng, cười găn cổ sức ngẩng đầu, sau đó đập mạnh trán xuống.
"Đừng (không được) ah !"L-DKhông được!
Khanh khách ốc kinh hô một tiếng , lập tức còn kém bốn năm giai bậc thang , lại thoáng cái nhào tới . Cách mão lão mắt điếc tai ngơ , dùng cái trán dùng sức dập đầu lấy khối kia ngọc bài , hạ xuống, hai cái , ba cái ...DCách Cách Ốc kêu lên hoảng hốt, còn cách bốn năm bậc thang nữa vẫn bổ nhào xuống. Cách Mão Lão mắt điếc tai ngơ, vẫn dộng thật mạnh trán mình xuống khối ngọc bài kia. Hai cái...ba cái...
Cách mão lão dập đầu được bang bang vang lên , cái trán một mảnh vết bầm , khối kia ngọc bài rốt cục bị hắn dùng trán của mình dập đầu đã thành mảnh vỡ , mảnh vỡ phá vỡ trán của hắn , máu tươi chảy ròng , cách mão lão lại điên cuồng mà cười ha hả . Hắn đã
ai tay, thân thể nằm trong vũng máu, cười đến như người điên .DCách Mão Lão dập đầu bồm bộp, trán thâm tím, khối ngọc bài kia đã bị đập vỡ, mảnh vỡ ghim vào trán lão máu chảy ròng ròng. Lão cười lên điên dại. Lão đã mất hai tay, toàn thân năm trong vũng máu, cười như kẻ điên.
"Hỗn đãn ! Hỗn đạn ah !"D-DHỗn đản! Hỗn đản!
Khanh khách ốc nhào tới bên cạnh hắn , mắt thấy ngọc bài đã biến thành mảnh vỡ , oán hận phía dưới một cước đưa hắn đá văng ra , sau đó đau lòng ngồi xổm xuống , luống cuống tay chân nhặt mảnh vỡ: "Chuyện này... Cái này chuyện này..., cái này còn có thể liều hiểu ra ấy ư, không biết còn có ... hay không dùng , người tên khốn đáng chết này !"DCách Cách Ốc nhào tới bên cạnh lão, thấy khối ngọc bài chỉ còn mảnh vỡ, oán hận đá Cách Mão Lão văng ra, sau đó đau lòng ngồi xuống, lập bập nhặt từng mảnh vỡ: -Chuyện này...cái này...cái này... còn có thể thế này sao? Không biết còn có thể... dùng được nữa không? Cái tên khốn đáng chết này!
Khanh khách ốc một bên nhặt mảnh vỡ , một bên lớn tiếng mắng cách mão lão , cách mão lão lại mạnh mà nhào đầu về phía trước , mở ra miệng lớn dính máu , cắn một cái ở cổ của hắn .DCách Cách Ốc vừa nhặt mảnh vỡ vừa lớn tiếng mắng Cách Mão Lão. Cách Mão Lão lại bổ nhào lên há lớn miệng cắn xuống cổ lão.
"Ah !"0-NA!
Khanh khách ốc lớn tiếng kêu thảm mà bắt đầu..., hai tay nắm ngọc bài mảnh vỡ , liều mạng đập nên lấy cách mão lão thân thể , hai người lãn mình:quay cuồng vật lộn lấy , đột nhiên "Cạch vành" một tiếng đồng loạt lăn xuống liễu- hồ nước .DCách Cách Ốc lớn tiếng kêu thảm, hai tay nắm các mảnh vỡ của ngọc bài, liều mạng đập xuống thân thể Cách Mão Lão. Hai người lăn lộn vật nhau, đột nhiên rơi “tòm” xuống hồ nước.
"Ciru mạng , ta không biết. .."D-DCiru mạng, ta không biết...
Khanh khách ốc liều mạng giằng co , cách mão lão hiện tại ý niệm duy nhất tựu là lại để cho hắn cùng chính mình cùng chết , hắn gắt gao cắn khanh khách ốc cổ của không tha , uốn éo người kiệt lực hướng đáy hồ chìm .DCách Cách Ốc liều mạng giằng co. Lúc này ý niệm duy nhất trong đầu Cách Mão Lão là kéo lão chết cùng, cắn chặt cổ lão không nhỏ, giãy dụa dồn hết sức để cùng nhau chìm xuống hồ.
Nơi này là bến tàu , không giống địa phương khác bờ hồ nước sâu thiển là thư giản đấy, rơi xuống nước liền sâu đậm , khanh khách ốc cũng sẽ không nước , hai chân loạn đạp lại sở không tới đáy , trong nội tâm không khỏi hốt hoảng , thời khắc mấu chốt rốt cục buông lỏng ra hai tay , tùy ý cái kia ngọc bài mảnh vỡ chìm đáy hồ .Đây là bến tàu, nước không thoai thoải dần như những nơi khác, rơi xuống khỏi bờ là nước rất sâu. Cách Cách Ốc không biết bơi, hai chân đạp loạn không chạm được tới đây, trong lòng hốt hoảng, cuối cùng cũng buông lỏng hai tay, để mặc cho các mảnh vỡ của khối ngọc chìm xuống đáy hồ.
Nhưng hắn như trước giay giua ma không thoat cách mão lão gắt gao cắn lấy hắn trên cổ miệng , dốc sức liều mạng vung vẩy hai tay cũng ngăn không được hạ xuống thân thể , hai người lăn lộn , cùng một chỗ chìm vào liễu- đáy hồ, cuồn cuộn mặt hồ dần dần khối phục bình tĩnh . Lúc này, bờ người trên đang lúc chém giết làm một đoàn , căn bản không người chú ý tới bọn hắn , tiếp xúc liền chú ý tới , lại có ai có thể bứt ra đến cứu tánh mạng bọn họ?ŨNhưng lão không thể giãy thoát được Cách Mão Lão đang cắn chặt trên cố, dốc sức liều mạng vùng vẫy hai tay cũng không định được thân thể. Hai người lãn lộn rồi cùng chìm xuống, mặt hồ cuộn sóng lại tĩnh lặng. Lúc này, người trên bờ vẫn đang cuốn lấy nhau chém giết, chẳng ai chú ý tới bọn họ. Đang cận chiến, còn ai dứt ra được để đi cứu mạng bọn họ đây?
Tôn giả đứng ở Thần Điện chỗ cao nhất , mắt thấy do hắn chủ đạo phát sinh ở phía dưới cái này điên cuồng một màn , nhịn không được thoải mái cười ha hả: "Ha ha ha ha ..., những...này tên điên , tôn giả vị , đã mê liễu- tâm hồn của bọn họ , bị chết được, bị chết tốt , bọn hắn mỗi người đều đáng chết , bọn hắn nếu không chết ..
"Tôn giả đứng trên nơi cao nhất của thần điện, tận mắt chứng kiến cảnh điển cuồng do mình sắp xếp mà thành, nhịn không được bật cười ha hả: -Ha ha ha những tên điên này, vị trí Tôn giả đã mê hoặc linh hồn của các ngươi. Chết rất hay. Chết rất tốt. Bọn họ, ai cũng đáng chết, nếu bọn họ không chết...
Tôn giả một mặt cười một mặt nói , một mặt nói một mặt quay người , tựa hồ muốn đem hắn vui sướng đồng thân bên cạnh duy nhất người chia xẻ , nhưng là thân thể của hắn chỉ (cái) chuyển tới một nửa , phía sau lưng lại đột nhiên truyền đến đau đớn một hồi , tôn giả kêu lên một tiếng đau đớn , tiếng cười lập tức im bặt mà dừng .DTôn giả vừa cười nói vừa quay sang tựa như muốn chia sẻ niềm vui sướng của mình với người duy nhất bên cạnh, nhưng mới quay được một nửa, phía sau lưng lại nhói lên đau đớn, tiếng cười lập tức ngừng bặt.
Tôn giả thân thể lay động một cái , hắn đỡ lấy bệ cửa sổ , chậm rãi xoay người , không dám tin nhìn xem a Bảo . A Bảo hai tay nắm chặt một bả mang màu đao nhọn , run rẩy nhìn Lxem hắn , sắc mặt tái nhợt như tờ giấy. Tôn giả há miệng run rẩy giơ tay lên , chỉ vào a Bảo nói: " Bảo , ngươi ..."Tôn giả lảo đảo bám lấy bệ cửa sổ, chậm rãi xoay người ngỡ ngàng nhìn A Bảo. Hai tay A Bảo năm chặt một thanh đạo nhọn, run rẩy nhìn ông ta, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy. Tôn giả há miệng run rẩy giơ tay lên chỉ vào gã: -D4 Bảo, người ...
Tôn giả còn chưa nói xong , a Bảo đột nhiên "YAA.A.A.." Địa một tiếng quái khiếu , mạnh mà nhào lên , lại là một đao đâm vào liễuý ngực của hắn , sau đó như chỉ (cái) con thỏ con bị giật mình giống như lại lần nữa nhảy ra , tôn giả che ngực , máu tươi từ khe hở trong ồ ồ chảy ra , hắn lảo đảo ngã xuống vài bước , một phát lệch ra ngồi ở trên giường .DLão còn chưa dứt lời, đột nhiên y la lên “YAAAAA”, lại nhào lên đâm thêm một đao vào ngực lão, sau đó giống như một con thỏ con giật mình nhảy ra. Tôn giả ôm ngực, máu tươi không ngừng chảy ra từ trong vết thương, lảo đảo vài bước ngã xuống bên giường.
A Bảo rung giọng nói: "Ngươi ... Ngươi cũng nên chết , ngươi so với bọn hắn ... Đều đáng chết !"LA Bảo run giọng: -LNgươi...ngươi cũng nên chết. So với bọn họ, ngươi còn...đáng chết hơn!
p: Không giờ tối hôm nay ấn mở mới , sắp nghênh đón tháng này cuối cùng ba ngày vé tháng nhân đôi hoạt động , xin mọi người ủng hộ nhiều hơn !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.