Chương 6: Lần đầu tiên gặp mặt xin chỉ giáo nhiều hơn
Thích Ăn Thịt Đều Là Tham Ăn
14/08/2017
Editor: Trà sữa trà xanh
Hàn huyên không lâu, đúng lúc Cố Noãn muốn gặp bà nội Đường, ba người liền cùng nhau lên lầu.
Dư Lan dẫn Cố Noãn vào một gian phòng trên lầu hai, mở cửa phòng, Cố Noãn liền nhìn thấy người kia, mày kiếm, mắt xếch chau lên, sóng mũi cao, đôi môi mỏng, hình như đang nói tới đề tài buồn cười gì, chọc cho bà nội cười không khép miệng, khóe miệng anh hơi nâng lên, để lộ lúm đồng tiền hai bên má, khiến khuôn mặt xinh đẹp cương nghị của anh tăng thêm một chút mềm mại đáng yêu, mang theo một chút mỹ cảm mâu thuẫn.
Cố Noãn có chút khẩn trương, đôi môi cắn chặt, cho đến khi cảm thấy trong miệng có vị rỉ sắt. Đối phương cũng phát hiện ba người đứng ngoài cửa, Đường Khải thấy mẹ dẫn hai người đi vào, đứng lên hô một tiếng: "Mẹ". Sau đó gật đầu một cái với Lâm Bình, mới chú ý tới Cố Noãn đứng bên cạnh, cô gái này nhìn qua tuổi 15, làn da trắng nõn bóng loáng, sống mũi xinh xắn, đôi môi cánh hoa, tóc dài tới eo, lọn tóc hơi xoăn tự nhiên, điểm hấp dẫn người ta nhất chính là đôi mắt hạnh này, trong suốt, sạch sẽ, khiến khuôn mặt cô sinh động hơn. Nhưng bây giờ cô vẫn còn nhỏ, sống trong gia đình như vậy, không biết sau này còn có thể giữ vững nét trong suốt sạch sẽ này không, dù sao theo anh biết, trong hệ chánh thế hệ này của Cố Gia chỉ có một người là cô, tương lai gia tộc nhất định để cho cô gánh vác.
Lâm Bình gật đầu một cái với bà nội Đường, kêu một tiếng dì Đường.
Bà nội Đường nhìn thấy Cố Noãn, nóng bỏng vẫy tay về phía cô, vỗ vỗ chỗ bên cạnh nói: "Tiểu Noãn tới rồi, bà nội đã không thấy con, mau tới đây cho bà nội ngắm nghía cẩn thận."
Cố Noãn rũ mi mắt xuống, thu lại tâm tình, ngẩng đầu nở nụ cười vui vẻ thường ngày, giống như không có việc gì vui mừng nhanh chóng chạy đến bên cạnh bà nội Đường, ôm chặt cánh tay bà nội Đường nói: "Bà nội, con cũng lâu rồi không gặp bà nội, con rất nhớ bà nội, dạo này thân thể bà nội thế nào?"
"Tốt tốt, gặp lại con thì tốt hơn!" Bà nội Đường vỗ vỗ tay Cố Noãn, cười ha hả nói. Đứa bé Tiểu Noãn này càng nhìn càng hài lòng, tốt nhất trực tiếp làm cháu dâu Đường gia, biết gốc biết rễ, lại nhìn thấy quá trình lớn lên, mặc dù A Khải lớn hơn Tiểu Noãn một khoảng, thế nhưng không vấn đề gì, vợ chồng lệch tuổi nhiều có khối người, tính tình khác nhau khi sống chung sẽ hiểu nhau thôi, không phải năm đó bà cùng ông già cũng từ từ hiểu nhau đó, cả đời này ở cạnh nhau, nghĩ như vậy, bà nội Đường càng nhìn Tiểu Noãn càng cảm thấy hài lòng.
"À, tới đây làm quen một chút, đây là cháu nội của bà A Khải." "A Khải, đây là Tiểu Noãn."
Cố Noãn ngẩng đầu nhìn về phía Đường Khải, nở nụ cười: "Xin chào, anh A Khải, lần đầu tiên gặp mặt, xin chỉ giáo nhiều hơn."
Đường Khải liếc Cố Noãn một cái, giọng nói hơi trầm thấp nói: "Được."
Đây cũng là câu nói đầu tiên mà Đường Khải nói với Cố Noãn. Một chữ, chữ nữ bên cạnh chữ tử.
Dư Lan cười hì hì đi tới nói: "Con đoán A Khải đang ở bên mẹ, nên lên đây nhờ A Khải giúp một chuyện?"
"Hả? Chuyện gì?"
"Dạ" Dư Lan liếc mắt nhìn Cố Noãn đang tựa đầu trên vai bà nội Đường: "Chính là Tiểu Noãn mẹ thích đó, gần đây nghe Tiểu Bình nói Cố Gia mời gia sư đều bị đứa nhỏ này làm tức giận bỏ đi, đứa bé này còn ham chơi, cho nên thành tích nhanh chóng giảm một chút, con thấy nếu không thì để cho A Khải giúp Tiểu Noãn, không phải A Khải lập tức đến Nhất Trung thành phố A sao, đúng lúc trường đệ nhất trung học của Tiểu Noãn cũng ở đó, đi tới chỉ mất năm sáu phút, đến lúc đó để Tiểu Noãn mỗi ngày sau khi tan học đến bên A Khải học bổ túc. Tranh thủ trong thời gian này ôn thi, mẹ, mẹ cảm thấy như thế nào?" Dư Lan đề nghị.
"Vậy cũng tốt, A Khải có thể giúp đỡ một chút." Sau đó quay đầu vỗ vỗ tay A Khải nói "A Khải, chuyện này bà nội làm chủ đồng ý cho con, Tiểu Noãn liền nhờ con." Đúng lúc có thể bồi dưỡng tình cảm.
Cố Noãn không biết tâm tư của bà nội Đường, nhưng Đường Khải biết, nhìn gương mặt bà nội tích cực, Đường Khải biết trong lòng bà nội đang suy nghĩ gì, vốn muốn cự tuyệt, cho dù anh và Cố Noãn không nói đến vấn đề tuổi tác, chỉ dựa vào tính tình, anh đã cảm thấy Cố Noãn không thích hợp với anh, sống trong gia đình như vậy, anh không cần một người vợ đơn thuần chỉ có tình yêu, mà là một người có thể giúp anh trên sự nghiệp, hiểu được khi tiến lùi, mà Tần Ca chính là người phù hợp yêu cầu này, dĩ nhiên anh cũng không ghét Tần Ca, lại nói chuyện tình cảm cũng có thể bồi dưỡng, từ từ sẽ có thôi. Chỉ là nếu như Tần Ca được voi đòi tiên, không biết thỏa mãn, căn bản anh sẽ tìm người khác. Người như vậy không chỉ có Tần Ca mà thôi.
Nhưng Đường Khải nhìn Cố Noãn, thấy trên mặt cô rối rắm, một chốc tức giận, muốn mở miệng, mẹ Cố ở bên cạnh ra hiệu bằng ánh mắt ngăn cô lại, hình như muốn nói: con dám làm hỏng chuyện này, ngày mai mẹ liền mời mười gia sư cho con, khiến kỳ nghỉ đông này con không được chơi. Khuôn mặt biến hóa năm màu trong nháy mắt chọc Đường Khải cười. Xem ra thành tích của cô gái này không phải kém bình thường thôi. Quỷ thần nhập vào khiến anh đồng ý, chỉ là trên mặt vẫn không biến sắc.
Mười ngón tay Đường Khải đan vào nhau, lại dừng một hồi, đột nhiên muốn trêu chọc Cố Noãn kích động, vì vậy liền nói: "Vậy để cho em ấy làm một bài thi trung học cấp đệ nhị đi, theo con thấy hơn nửa học kỳ sơ tam đã dạy xong chương trình học ba năm, nửa học kỳ sau chính là ôn thi, vừa đúng lúc hai ngày nay con nhìn thấy bài thi tuyển vào Nhất Trung thành phố A, để em ấy làm thử, con có thể biết nên bổ túc cho em ấy ở chỗ nào."
Cái này nhất định là cố ý, Cố Noãn dám khẳng định, choáng nha, kiếp trước sao cô không phát hiện Đường Khải có hứng thú tệ hại như thế, xây dựng vui vẻ trên sự khổ sở của người khác, chỉ là Cố Noãn không dám nói không, nói đúng hơn cô đã không còn cơ hội cự tuyệt rồi.
Thật đúng là ba người phụ nữ thành cái chợ, nhất trí cho rằng đây là chủ ý hay, lập tức chỉ vào thư phòng Đường Khải, bảo Đường Khải dẫn Cố Noãn đi xem một chút. Dù sao trong thư phòng có đầy đủ đồ vật để thi.
Cố Noãn khóc . . . .
Nhăn nhó vội vàng đi theo, trước khi đi d[[dlqd vẫn không quên quay đầu lại liếc mắt nhìn ba người bên trong, hi vọng ba người đại phát thiện tâm kêu cô trở về, chỉ là rõ ràng Cố Noãn đang hy vọng xa vời, bởi vì từ đầu đến cuối ba người đều không liếc nhìn Cố Noãn.
Hàn huyên không lâu, đúng lúc Cố Noãn muốn gặp bà nội Đường, ba người liền cùng nhau lên lầu.
Dư Lan dẫn Cố Noãn vào một gian phòng trên lầu hai, mở cửa phòng, Cố Noãn liền nhìn thấy người kia, mày kiếm, mắt xếch chau lên, sóng mũi cao, đôi môi mỏng, hình như đang nói tới đề tài buồn cười gì, chọc cho bà nội cười không khép miệng, khóe miệng anh hơi nâng lên, để lộ lúm đồng tiền hai bên má, khiến khuôn mặt xinh đẹp cương nghị của anh tăng thêm một chút mềm mại đáng yêu, mang theo một chút mỹ cảm mâu thuẫn.
Cố Noãn có chút khẩn trương, đôi môi cắn chặt, cho đến khi cảm thấy trong miệng có vị rỉ sắt. Đối phương cũng phát hiện ba người đứng ngoài cửa, Đường Khải thấy mẹ dẫn hai người đi vào, đứng lên hô một tiếng: "Mẹ". Sau đó gật đầu một cái với Lâm Bình, mới chú ý tới Cố Noãn đứng bên cạnh, cô gái này nhìn qua tuổi 15, làn da trắng nõn bóng loáng, sống mũi xinh xắn, đôi môi cánh hoa, tóc dài tới eo, lọn tóc hơi xoăn tự nhiên, điểm hấp dẫn người ta nhất chính là đôi mắt hạnh này, trong suốt, sạch sẽ, khiến khuôn mặt cô sinh động hơn. Nhưng bây giờ cô vẫn còn nhỏ, sống trong gia đình như vậy, không biết sau này còn có thể giữ vững nét trong suốt sạch sẽ này không, dù sao theo anh biết, trong hệ chánh thế hệ này của Cố Gia chỉ có một người là cô, tương lai gia tộc nhất định để cho cô gánh vác.
Lâm Bình gật đầu một cái với bà nội Đường, kêu một tiếng dì Đường.
Bà nội Đường nhìn thấy Cố Noãn, nóng bỏng vẫy tay về phía cô, vỗ vỗ chỗ bên cạnh nói: "Tiểu Noãn tới rồi, bà nội đã không thấy con, mau tới đây cho bà nội ngắm nghía cẩn thận."
Cố Noãn rũ mi mắt xuống, thu lại tâm tình, ngẩng đầu nở nụ cười vui vẻ thường ngày, giống như không có việc gì vui mừng nhanh chóng chạy đến bên cạnh bà nội Đường, ôm chặt cánh tay bà nội Đường nói: "Bà nội, con cũng lâu rồi không gặp bà nội, con rất nhớ bà nội, dạo này thân thể bà nội thế nào?"
"Tốt tốt, gặp lại con thì tốt hơn!" Bà nội Đường vỗ vỗ tay Cố Noãn, cười ha hả nói. Đứa bé Tiểu Noãn này càng nhìn càng hài lòng, tốt nhất trực tiếp làm cháu dâu Đường gia, biết gốc biết rễ, lại nhìn thấy quá trình lớn lên, mặc dù A Khải lớn hơn Tiểu Noãn một khoảng, thế nhưng không vấn đề gì, vợ chồng lệch tuổi nhiều có khối người, tính tình khác nhau khi sống chung sẽ hiểu nhau thôi, không phải năm đó bà cùng ông già cũng từ từ hiểu nhau đó, cả đời này ở cạnh nhau, nghĩ như vậy, bà nội Đường càng nhìn Tiểu Noãn càng cảm thấy hài lòng.
"À, tới đây làm quen một chút, đây là cháu nội của bà A Khải." "A Khải, đây là Tiểu Noãn."
Cố Noãn ngẩng đầu nhìn về phía Đường Khải, nở nụ cười: "Xin chào, anh A Khải, lần đầu tiên gặp mặt, xin chỉ giáo nhiều hơn."
Đường Khải liếc Cố Noãn một cái, giọng nói hơi trầm thấp nói: "Được."
Đây cũng là câu nói đầu tiên mà Đường Khải nói với Cố Noãn. Một chữ, chữ nữ bên cạnh chữ tử.
Dư Lan cười hì hì đi tới nói: "Con đoán A Khải đang ở bên mẹ, nên lên đây nhờ A Khải giúp một chuyện?"
"Hả? Chuyện gì?"
"Dạ" Dư Lan liếc mắt nhìn Cố Noãn đang tựa đầu trên vai bà nội Đường: "Chính là Tiểu Noãn mẹ thích đó, gần đây nghe Tiểu Bình nói Cố Gia mời gia sư đều bị đứa nhỏ này làm tức giận bỏ đi, đứa bé này còn ham chơi, cho nên thành tích nhanh chóng giảm một chút, con thấy nếu không thì để cho A Khải giúp Tiểu Noãn, không phải A Khải lập tức đến Nhất Trung thành phố A sao, đúng lúc trường đệ nhất trung học của Tiểu Noãn cũng ở đó, đi tới chỉ mất năm sáu phút, đến lúc đó để Tiểu Noãn mỗi ngày sau khi tan học đến bên A Khải học bổ túc. Tranh thủ trong thời gian này ôn thi, mẹ, mẹ cảm thấy như thế nào?" Dư Lan đề nghị.
"Vậy cũng tốt, A Khải có thể giúp đỡ một chút." Sau đó quay đầu vỗ vỗ tay A Khải nói "A Khải, chuyện này bà nội làm chủ đồng ý cho con, Tiểu Noãn liền nhờ con." Đúng lúc có thể bồi dưỡng tình cảm.
Cố Noãn không biết tâm tư của bà nội Đường, nhưng Đường Khải biết, nhìn gương mặt bà nội tích cực, Đường Khải biết trong lòng bà nội đang suy nghĩ gì, vốn muốn cự tuyệt, cho dù anh và Cố Noãn không nói đến vấn đề tuổi tác, chỉ dựa vào tính tình, anh đã cảm thấy Cố Noãn không thích hợp với anh, sống trong gia đình như vậy, anh không cần một người vợ đơn thuần chỉ có tình yêu, mà là một người có thể giúp anh trên sự nghiệp, hiểu được khi tiến lùi, mà Tần Ca chính là người phù hợp yêu cầu này, dĩ nhiên anh cũng không ghét Tần Ca, lại nói chuyện tình cảm cũng có thể bồi dưỡng, từ từ sẽ có thôi. Chỉ là nếu như Tần Ca được voi đòi tiên, không biết thỏa mãn, căn bản anh sẽ tìm người khác. Người như vậy không chỉ có Tần Ca mà thôi.
Nhưng Đường Khải nhìn Cố Noãn, thấy trên mặt cô rối rắm, một chốc tức giận, muốn mở miệng, mẹ Cố ở bên cạnh ra hiệu bằng ánh mắt ngăn cô lại, hình như muốn nói: con dám làm hỏng chuyện này, ngày mai mẹ liền mời mười gia sư cho con, khiến kỳ nghỉ đông này con không được chơi. Khuôn mặt biến hóa năm màu trong nháy mắt chọc Đường Khải cười. Xem ra thành tích của cô gái này không phải kém bình thường thôi. Quỷ thần nhập vào khiến anh đồng ý, chỉ là trên mặt vẫn không biến sắc.
Mười ngón tay Đường Khải đan vào nhau, lại dừng một hồi, đột nhiên muốn trêu chọc Cố Noãn kích động, vì vậy liền nói: "Vậy để cho em ấy làm một bài thi trung học cấp đệ nhị đi, theo con thấy hơn nửa học kỳ sơ tam đã dạy xong chương trình học ba năm, nửa học kỳ sau chính là ôn thi, vừa đúng lúc hai ngày nay con nhìn thấy bài thi tuyển vào Nhất Trung thành phố A, để em ấy làm thử, con có thể biết nên bổ túc cho em ấy ở chỗ nào."
Cái này nhất định là cố ý, Cố Noãn dám khẳng định, choáng nha, kiếp trước sao cô không phát hiện Đường Khải có hứng thú tệ hại như thế, xây dựng vui vẻ trên sự khổ sở của người khác, chỉ là Cố Noãn không dám nói không, nói đúng hơn cô đã không còn cơ hội cự tuyệt rồi.
Thật đúng là ba người phụ nữ thành cái chợ, nhất trí cho rằng đây là chủ ý hay, lập tức chỉ vào thư phòng Đường Khải, bảo Đường Khải dẫn Cố Noãn đi xem một chút. Dù sao trong thư phòng có đầy đủ đồ vật để thi.
Cố Noãn khóc . . . .
Nhăn nhó vội vàng đi theo, trước khi đi d[[dlqd vẫn không quên quay đầu lại liếc mắt nhìn ba người bên trong, hi vọng ba người đại phát thiện tâm kêu cô trở về, chỉ là rõ ràng Cố Noãn đang hy vọng xa vời, bởi vì từ đầu đến cuối ba người đều không liếc nhìn Cố Noãn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.