Chương 17: Chap 17 Âm mưu đen tối
Thuytinh_103
04/01/2021
_Tiểu Hy! Con ăn cơm trước đi, đại thiếu gia về ngay thôi mà
Vương Lục Hy nhìn bàn ăn nguội lạnh, từ ngày lấy cô về chưa ngày nào hắn ăn cơm cùng cô dù là ngày nào cô cũng đợi cơm hắn đến mòn và cũng chỉ có dì Tươi là quan tâm cô
_Thôi để con dọn, con cũng không muốn ăn
_Con cứ để đó dì cho người dọn
_Chẳng ai dọn cho Phong phu nhân đâu, đại thiếu gia có lệnh là không để Phong Phu nhân nấu nướng rồi mà, đại thiếu gia tốt như vậy sao gặp trúng loại hắc ám bần tiện, nghèo hèn như vậy không biết
Bà quảng gia son phấn môi đỏ hất mặt nói xéo, bà ta cực kỳ ghét cô, cho nên thừa cơ hội hắn lạnh nhạt với cô sẵn giọng ức hiếp
_Dì Tươi, con không sao đâu. Mấy lời khẩu nghiệp đó không có ảnh hưởng đến con
Cô dọn bàn ăn, buồn buồn ra cổng đợi hắn về, hôm nào hắn cũng mắng cô mà thiếu hắn cô đứng ngồi không yên
_Đã hơn 11h rồi
Cô đợi mãi không thấy hắn về hằng ngày giờ này hắn đã về, còn khi hắn qua đêm bên ngoài đều điện thoại nói trước cho cô biết, hôm nay không 1 tin nhắn không 1 cuộc gọi nên cô lo lắm
_Alô thư ký La à, Thượng Đằng có ở tập đoàn không? Hay là...
_Thưa phu nhân, Phong chủ tịch đến quán bar Bari rồi ạ, nếu cô muốn hãy đến đó có người đang đợi
Đầu dây bên kia cúp máy, cô nhận ra đó không phải giọng của thư ký La mà là của người khác, cô thở dài mệt mỏi, hai con mắt đã buồn ngủ lắm rồi nhưng cô quyết định đi tìm hắn, khi cô đi gấp đến nỗi quên cả áo ấm
Cô đến quán bar Bari tìm hắn, nơi này rộng lớn, nhạc ồn ào cùng nhiều người nhìn cô với con mắt khinh bỉ, vì cô quê mùa ăn mặc không Sexy dáng vẻ còn rất lúng túng
_Cô nương....cần tìm ai?
Một tên thanh niên đang mân mê ly rượu trên tay đón đường cô, hắn ta kéo cô đến cái bàn gần tường cười cợt
_Tôi tìm Phong Thượng Đằng
_Tìm Phong thiếu? Ở đây ai mà không biết... anh giúp được cưng đó nha
_Phong Thượng Đằng đang ở đâu?
Hai mắt cô sáng rỡ khi nghe nhắc đến tên hắn
_Uống vài ly đi anh chỉ em thấy ngay
Tên thanh niên đó rót cho cô một lượt 10 ly rượu mạnh, cô dè chừng nhìn mấy ly rượu vì cô không uống được rượu và cô cũng không có ý định uống, cô tuy ngốc nhưng cũng đủ nhận thức kẻ trước mặt không phải người tốt
_Làm ơn nói cho tôi biết Phong Thượng Đằng đang ở đâu đi
Cô nhẫn nhịn hỏi một lần nữa, nếu không ổn cô sẽ từ bỏ, cô tự thân đi tìm chắc chắn sẽ được
_Uống hết đi anh nói em nghe
Tên đó đưa ly rượu lên tận mồm cô, Vương Lục Hy hất tay tên vô lại ra xa, cô lùi xuống mấy bước giận quá thét lên
_Tôi không uống...
_Đi theo anh, anh đưa em đi gặp Phong thiếu của em nha...
Tên thanh niên nhanh chóng chụp cái khăn trước mặt cô, có như vậy cô mới không phản ứng kịp, cô lảo đảo, cơ thể mềm nhũn tay chân mất sức ngã vào lòng anh ta, cô không còn biết gì thì tên đó đưa cô vào phòng ở tầng trên của quán bar, một căn phòng đã được đặt sẵn
_Haha...nằm đây đi
Tên xấu xa để cô nằm trên giường, hắn còn leo lên giường cùng cô, tay thuận tiện ôm áp cơ thể bất lực, sau đó vội vàng đặt camera và chụp vài tấm ảnh nóng bỏng cùng cô
_Sắp có kịch hay để xem rồi...
An Nhiên bước vào phòng trên tay có cầm theo số tiền rất lớn, ả ta lúc nào cũng ăn mặc rất sexy vừa thấy ả ta tên thanh niên lao tới ôm ấp hôn vội xuống phần ngực áo
_Anh làm tốt chứ cưng?
Tên thanh niên lạ mặt giật sấp tiền trên tay ả, cả hai cơ thể uốn éo ngã xuống bàn trang điểm cuốn lấy nhau
_Đằng à...em rất yêu anh nhưng sao anh chỉ nhớ tới "người đó"? Từ nay em không muốn là người đứng sau nữa...em sẽ loại tất cả những người phụ nữ xung quanh anh...
An Nhiên quay cuồn ôm lấy người đàng ông trước mặt lả lướt, Vương Lục Hy nhắm mắt không mở mi ra được, cô nặng trĩu đầu óc lờ mờ lảm nhảm
_"Người đó" ý chỉ ai? Thượng Đằng...anh ấy đã từng yêu một người hay sao?
Vương Lục muốn gắng gượng lếch xuống giường bỏ đi, cô rất bất ngờ khi tin nổi những gì mình vừa nghe người đàng ông sỏi đá mà cô yêu thầm đã từng yêu một người rất say đắm hay sao? Có phải vì chuyện bí mật đó nên trở nên tàn độc...câu trả lời cô đang tìm kiếm vẫn không xuất hiện...
Vương Lục Hy nhìn bàn ăn nguội lạnh, từ ngày lấy cô về chưa ngày nào hắn ăn cơm cùng cô dù là ngày nào cô cũng đợi cơm hắn đến mòn và cũng chỉ có dì Tươi là quan tâm cô
_Thôi để con dọn, con cũng không muốn ăn
_Con cứ để đó dì cho người dọn
_Chẳng ai dọn cho Phong phu nhân đâu, đại thiếu gia có lệnh là không để Phong Phu nhân nấu nướng rồi mà, đại thiếu gia tốt như vậy sao gặp trúng loại hắc ám bần tiện, nghèo hèn như vậy không biết
Bà quảng gia son phấn môi đỏ hất mặt nói xéo, bà ta cực kỳ ghét cô, cho nên thừa cơ hội hắn lạnh nhạt với cô sẵn giọng ức hiếp
_Dì Tươi, con không sao đâu. Mấy lời khẩu nghiệp đó không có ảnh hưởng đến con
Cô dọn bàn ăn, buồn buồn ra cổng đợi hắn về, hôm nào hắn cũng mắng cô mà thiếu hắn cô đứng ngồi không yên
_Đã hơn 11h rồi
Cô đợi mãi không thấy hắn về hằng ngày giờ này hắn đã về, còn khi hắn qua đêm bên ngoài đều điện thoại nói trước cho cô biết, hôm nay không 1 tin nhắn không 1 cuộc gọi nên cô lo lắm
_Alô thư ký La à, Thượng Đằng có ở tập đoàn không? Hay là...
_Thưa phu nhân, Phong chủ tịch đến quán bar Bari rồi ạ, nếu cô muốn hãy đến đó có người đang đợi
Đầu dây bên kia cúp máy, cô nhận ra đó không phải giọng của thư ký La mà là của người khác, cô thở dài mệt mỏi, hai con mắt đã buồn ngủ lắm rồi nhưng cô quyết định đi tìm hắn, khi cô đi gấp đến nỗi quên cả áo ấm
Cô đến quán bar Bari tìm hắn, nơi này rộng lớn, nhạc ồn ào cùng nhiều người nhìn cô với con mắt khinh bỉ, vì cô quê mùa ăn mặc không Sexy dáng vẻ còn rất lúng túng
_Cô nương....cần tìm ai?
Một tên thanh niên đang mân mê ly rượu trên tay đón đường cô, hắn ta kéo cô đến cái bàn gần tường cười cợt
_Tôi tìm Phong Thượng Đằng
_Tìm Phong thiếu? Ở đây ai mà không biết... anh giúp được cưng đó nha
_Phong Thượng Đằng đang ở đâu?
Hai mắt cô sáng rỡ khi nghe nhắc đến tên hắn
_Uống vài ly đi anh chỉ em thấy ngay
Tên thanh niên đó rót cho cô một lượt 10 ly rượu mạnh, cô dè chừng nhìn mấy ly rượu vì cô không uống được rượu và cô cũng không có ý định uống, cô tuy ngốc nhưng cũng đủ nhận thức kẻ trước mặt không phải người tốt
_Làm ơn nói cho tôi biết Phong Thượng Đằng đang ở đâu đi
Cô nhẫn nhịn hỏi một lần nữa, nếu không ổn cô sẽ từ bỏ, cô tự thân đi tìm chắc chắn sẽ được
_Uống hết đi anh nói em nghe
Tên đó đưa ly rượu lên tận mồm cô, Vương Lục Hy hất tay tên vô lại ra xa, cô lùi xuống mấy bước giận quá thét lên
_Tôi không uống...
_Đi theo anh, anh đưa em đi gặp Phong thiếu của em nha...
Tên thanh niên nhanh chóng chụp cái khăn trước mặt cô, có như vậy cô mới không phản ứng kịp, cô lảo đảo, cơ thể mềm nhũn tay chân mất sức ngã vào lòng anh ta, cô không còn biết gì thì tên đó đưa cô vào phòng ở tầng trên của quán bar, một căn phòng đã được đặt sẵn
_Haha...nằm đây đi
Tên xấu xa để cô nằm trên giường, hắn còn leo lên giường cùng cô, tay thuận tiện ôm áp cơ thể bất lực, sau đó vội vàng đặt camera và chụp vài tấm ảnh nóng bỏng cùng cô
_Sắp có kịch hay để xem rồi...
An Nhiên bước vào phòng trên tay có cầm theo số tiền rất lớn, ả ta lúc nào cũng ăn mặc rất sexy vừa thấy ả ta tên thanh niên lao tới ôm ấp hôn vội xuống phần ngực áo
_Anh làm tốt chứ cưng?
Tên thanh niên lạ mặt giật sấp tiền trên tay ả, cả hai cơ thể uốn éo ngã xuống bàn trang điểm cuốn lấy nhau
_Đằng à...em rất yêu anh nhưng sao anh chỉ nhớ tới "người đó"? Từ nay em không muốn là người đứng sau nữa...em sẽ loại tất cả những người phụ nữ xung quanh anh...
An Nhiên quay cuồn ôm lấy người đàng ông trước mặt lả lướt, Vương Lục Hy nhắm mắt không mở mi ra được, cô nặng trĩu đầu óc lờ mờ lảm nhảm
_"Người đó" ý chỉ ai? Thượng Đằng...anh ấy đã từng yêu một người hay sao?
Vương Lục muốn gắng gượng lếch xuống giường bỏ đi, cô rất bất ngờ khi tin nổi những gì mình vừa nghe người đàng ông sỏi đá mà cô yêu thầm đã từng yêu một người rất say đắm hay sao? Có phải vì chuyện bí mật đó nên trở nên tàn độc...câu trả lời cô đang tìm kiếm vẫn không xuất hiện...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.