Chương 18: Chap 18 Âm mưu đen tối II
Thuytinh_103
04/01/2021
An Nhiên đẩy người đàng ông đang ôm ấp mình đi ra ngoài, ả chỉnh chu lại váy áo, tô thêm một chút son phấn, kêu hãnh nhìn mình tròn gương nói lớn
_Mình phải cố dành lại Phong Thượng Đằng, anh ấy là của mình, từ ngày loại được "người đó" không ngờ anh ấy rướt thêm của nợ này về, chỉ cần cô ta chịu ly hôn thì mọi việc xong ngay, nhưng mà...biết đến khi nào Vương Lục Hy mới buông tay Đằng của mình?
An Nhiên nghĩ ngợi, cô ta mang tham vọng có được Phong Thượng Đằng và bằng mọi cách phải đẩy Vương Lục Hy ra khỏi nhà họ Phong dù phải xuống tay hay dùng thủ đoạn với cô, ả đi ra ngoài sửa soạn thật kỹ để đón hắn, Phong Thượng Đằng u ám thưởng rượu ngắm sắc bây giờ đang ung dung đi về phía căn phòng do An Nhiên chuẩn bị
_Đằng à...Em đặt phòng rồi, anh vào đây đi
_Sao loại phụ nữ như em lại không biết luật chơi? Bám víu tôi làm cái gì hả?
Phong Thượng Đằng khép cánh môi xinh đẹp, nhàn nhã phả ra làn khói bay vào không trung, từng vòng khói trắng xoá vô tình. Những thuộc hạ của hắn bây giờ đang ghí súng vào ngực người phụ nữ dâm đãng
_Cô đừng làm phiền thiếu chủ nữa, muốn vỡ ngực không?
Alex nháy mắt cặp vai An Nhiên, thuộc hạ này tính bộc trực và thô lỗ
_Ấy...Đằng à...nghe em nói cái đã..
An Nhiên cố ý đưa hắn vào căn phòng có Vương Lục Hy đang nằm, cô thì không còn biết gì nữa, cho đến lúc hắn bước vào, ánh mắt lập tức nhìn thấy cô ở trên giường váy áo xốc xếch
_Ôi em bất cẩn quá, em nhầm phòng, nhưng mà...ủa ai đây? Không phải phu nhân nhà anh đó sao?
An Nhiên vờ tỏ vẻ ngạc nhiên, Phong Thượng Đằng nở ngay một nụ cười ma mị, mặt chảy đầy vạch đen, xám xịt mây âm u băng lãnh vô độ khi thấy cô ở đây với bộ dạng xốc xếch, cúc áo còn chưa cài hết bên cạnh còn có quần áo của đàng ông
_Vương Lục Hy..
Hắn nổi cơn giận cực đỉnh quát tháo, hắn kéo cô dậy làm cô ngã xuống đất, cô ôm đầu từ từ tỉnh dậy, cú ngã làm cô đau lắm nhất là phần hông, bị đập mạnh xuống đất
_Đằng...anh...
_Em ra ngoài trước đi An Nhiên!
_Rốt cuộc cũng đến lúc thèm khát rồi sao? Chỉ vì tôi không ân ái với em à? Đúng là quá hạ tiện rồi
Hắn chỉ tay vào người cô lúc này cô mới nhìn lại mình, cô nhìn xung quanh rồi bậc khóc cô biết ngay có kẻ xấu xa vừa giở trò với cô và cô cũng biết hắn thừa cơ hội dằn vặt cô chứ không hề ghen tuông
_Anh... nghe tôi nói...
Cô nắm tay hắn giải thích nhưng hắn vung tay cô ra không muốn nghe, cô không thể để sự thanh khiết cứ mình bị kẻ xáu lợi dụng được, ngay cả với hắn cô còn chưa từng động chạm, thân thể này vẫn là thuần khiết vẹn nguyên
_Tôi không có làm gì xấu xa hết tội bị hại
Cô ôm cổ họng đang rất khó chịu, cô có cảm giác cổ họng sắp bị xé toạt ra vì sức nóng vừa nghẹn vừa tức, những ngón tay cào mạnh trước ngực nắm chặt phần áo mất cúc, cô uất nghẹn da thịt vì thế bị cô hành hạ cào xướt, có gì khổ bằng bị nghi oan là không trong sạch
_Em qua đêm với đàng ông khác là chuyện của em không liên quan đến tôi, tôi không cấm nhưng....nếu có người phát hiện em tính sao đây? Không nhớ chúng ta còn hợp đồng sao? Nếu muốn tôi có thể chọn cho em một người
Phong Thượng Đằng bóp cổ cô nghiến răng, đôi mắt vô hồn rất chán ghét, bao nhiêu phiền não đều bắt nguồn từ cô, trong đôi mắt đó đã không còn chút ấm áp đọng lại cho cô
_Tôi không có
_Chẳng lẽ em nói em có, chẳng lẽ em nói em đã rất vui vẻ đến độ không còn biết gì? Nhìn kiểu của em xem giải thích ai tin? Nói nhiều em nghĩ tôi đang ghen à? Tôi chỉ muốn em biết mọi hoạt động cá nhân riêng tư tôi đều không quảng em nhưng chỗ nào để em giải toả rất quan trọng nếu mọi chuyện bại lộ em nghĩ em có tiền đền hợp đồng cho tôi không?...sao con người em rẻ mạt vậy?
_Rẻ mạt? Nói làm sao anh cũng không tin tôi bị hại? Tôi không làm gì để xúc phạm đến thân thể hết....hức...
Cô oà khóc trong đau đớn, khi phải cố giải thích cho người không muốn nghe, trong mắt hắn cô chỉ là loại bẩn thỉu không đáng có làm sao cô cũng không rửa được hết hiểu lầm, cô chịu đả kích và tổn thương qua nhiều đến hy vọng nhỏ nhoi được hắn tin tưởng cũng không còn
_Đủ rồi, không cần giải thích, còn không mau đi về
Hắn đá mạnh của phòng bước đi, cô đi theo sau từng bước nặng nề, hai người sinh ra không phải để cho nhau nên mỗi lần chạm mặt đều là rắc rối, người ta nói gặp được nhau đúng thời điểm đúng địa điểm nhưng xảy ra quá nhiều hiểu lầm sẽ làm tình yêu trắc trở và dễ xa nhau....
_Mình phải cố dành lại Phong Thượng Đằng, anh ấy là của mình, từ ngày loại được "người đó" không ngờ anh ấy rướt thêm của nợ này về, chỉ cần cô ta chịu ly hôn thì mọi việc xong ngay, nhưng mà...biết đến khi nào Vương Lục Hy mới buông tay Đằng của mình?
An Nhiên nghĩ ngợi, cô ta mang tham vọng có được Phong Thượng Đằng và bằng mọi cách phải đẩy Vương Lục Hy ra khỏi nhà họ Phong dù phải xuống tay hay dùng thủ đoạn với cô, ả đi ra ngoài sửa soạn thật kỹ để đón hắn, Phong Thượng Đằng u ám thưởng rượu ngắm sắc bây giờ đang ung dung đi về phía căn phòng do An Nhiên chuẩn bị
_Đằng à...Em đặt phòng rồi, anh vào đây đi
_Sao loại phụ nữ như em lại không biết luật chơi? Bám víu tôi làm cái gì hả?
Phong Thượng Đằng khép cánh môi xinh đẹp, nhàn nhã phả ra làn khói bay vào không trung, từng vòng khói trắng xoá vô tình. Những thuộc hạ của hắn bây giờ đang ghí súng vào ngực người phụ nữ dâm đãng
_Cô đừng làm phiền thiếu chủ nữa, muốn vỡ ngực không?
Alex nháy mắt cặp vai An Nhiên, thuộc hạ này tính bộc trực và thô lỗ
_Ấy...Đằng à...nghe em nói cái đã..
An Nhiên cố ý đưa hắn vào căn phòng có Vương Lục Hy đang nằm, cô thì không còn biết gì nữa, cho đến lúc hắn bước vào, ánh mắt lập tức nhìn thấy cô ở trên giường váy áo xốc xếch
_Ôi em bất cẩn quá, em nhầm phòng, nhưng mà...ủa ai đây? Không phải phu nhân nhà anh đó sao?
An Nhiên vờ tỏ vẻ ngạc nhiên, Phong Thượng Đằng nở ngay một nụ cười ma mị, mặt chảy đầy vạch đen, xám xịt mây âm u băng lãnh vô độ khi thấy cô ở đây với bộ dạng xốc xếch, cúc áo còn chưa cài hết bên cạnh còn có quần áo của đàng ông
_Vương Lục Hy..
Hắn nổi cơn giận cực đỉnh quát tháo, hắn kéo cô dậy làm cô ngã xuống đất, cô ôm đầu từ từ tỉnh dậy, cú ngã làm cô đau lắm nhất là phần hông, bị đập mạnh xuống đất
_Đằng...anh...
_Em ra ngoài trước đi An Nhiên!
_Rốt cuộc cũng đến lúc thèm khát rồi sao? Chỉ vì tôi không ân ái với em à? Đúng là quá hạ tiện rồi
Hắn chỉ tay vào người cô lúc này cô mới nhìn lại mình, cô nhìn xung quanh rồi bậc khóc cô biết ngay có kẻ xấu xa vừa giở trò với cô và cô cũng biết hắn thừa cơ hội dằn vặt cô chứ không hề ghen tuông
_Anh... nghe tôi nói...
Cô nắm tay hắn giải thích nhưng hắn vung tay cô ra không muốn nghe, cô không thể để sự thanh khiết cứ mình bị kẻ xáu lợi dụng được, ngay cả với hắn cô còn chưa từng động chạm, thân thể này vẫn là thuần khiết vẹn nguyên
_Tôi không có làm gì xấu xa hết tội bị hại
Cô ôm cổ họng đang rất khó chịu, cô có cảm giác cổ họng sắp bị xé toạt ra vì sức nóng vừa nghẹn vừa tức, những ngón tay cào mạnh trước ngực nắm chặt phần áo mất cúc, cô uất nghẹn da thịt vì thế bị cô hành hạ cào xướt, có gì khổ bằng bị nghi oan là không trong sạch
_Em qua đêm với đàng ông khác là chuyện của em không liên quan đến tôi, tôi không cấm nhưng....nếu có người phát hiện em tính sao đây? Không nhớ chúng ta còn hợp đồng sao? Nếu muốn tôi có thể chọn cho em một người
Phong Thượng Đằng bóp cổ cô nghiến răng, đôi mắt vô hồn rất chán ghét, bao nhiêu phiền não đều bắt nguồn từ cô, trong đôi mắt đó đã không còn chút ấm áp đọng lại cho cô
_Tôi không có
_Chẳng lẽ em nói em có, chẳng lẽ em nói em đã rất vui vẻ đến độ không còn biết gì? Nhìn kiểu của em xem giải thích ai tin? Nói nhiều em nghĩ tôi đang ghen à? Tôi chỉ muốn em biết mọi hoạt động cá nhân riêng tư tôi đều không quảng em nhưng chỗ nào để em giải toả rất quan trọng nếu mọi chuyện bại lộ em nghĩ em có tiền đền hợp đồng cho tôi không?...sao con người em rẻ mạt vậy?
_Rẻ mạt? Nói làm sao anh cũng không tin tôi bị hại? Tôi không làm gì để xúc phạm đến thân thể hết....hức...
Cô oà khóc trong đau đớn, khi phải cố giải thích cho người không muốn nghe, trong mắt hắn cô chỉ là loại bẩn thỉu không đáng có làm sao cô cũng không rửa được hết hiểu lầm, cô chịu đả kích và tổn thương qua nhiều đến hy vọng nhỏ nhoi được hắn tin tưởng cũng không còn
_Đủ rồi, không cần giải thích, còn không mau đi về
Hắn đá mạnh của phòng bước đi, cô đi theo sau từng bước nặng nề, hai người sinh ra không phải để cho nhau nên mỗi lần chạm mặt đều là rắc rối, người ta nói gặp được nhau đúng thời điểm đúng địa điểm nhưng xảy ra quá nhiều hiểu lầm sẽ làm tình yêu trắc trở và dễ xa nhau....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.