Đại Ca Xã Hội Đen Không Phải Là Thế Thân!
Chương 62: Bàn chiến lược
Hoàng Kim (Aiko)
11/09/2024
Sau khi hai người nói chuyện cũng như giải quyết xong xuôi thì liền trở ra với hai người bên ngoài.
Lúc đầu cậu còn cho rằng hai người kia nhất định sẽ cảm thấy lo lắng cho mình. Ấy mà hiện thật lại khác xa với trí tưởng tượng phong phú.
Thẩm Lạc Tình giật giật mi mắt với khung cảnh trước mặt mình. Đại ca tụi nó bị lôi đi mà coi kìa! Hai thằng ranh khốn kiếp này lại thản nhiên ngồi dùng bữa! Đúng là nuôi tốn cơm tốn gạo!
- Thấy chưa, đã nói ổn mà!
Tống Thụy nhún vai. Ai mà ăn hiếp được cậu. Cái tên đại ca này của bọn họ miệng không những độc mà cả cơ thể đều độc. Chỉ cần vướng phải nhất định sẽ bị độc đến chết người!
- Được rồi, bàn bạc thôi nhỉ?
Thấm Lạc Tình bỏ qua chuyện hai tên phản đồ kia. Việc quan trọng bây giờ là giải quyết món ân oán với tên Lạc Bân khốn kiếp.
- Nói vậy, sắp tới ông ta có một lô hàng sao?
Thẩm Lạc Tình cau mày. Tên khốn đó đúng là trò gì cũng dám làm. Đến hàng trắng ông ta còn đụng thì có gì mà ông ta sợ chứ!
- Ừ, như chúng ta biết ông ta có qua lại với một tay cảnh sát có chức vụ cao! Do đó các đường dây làm ăn luôn suôn sẻ!
Tống Thụy nhìn ba người nói. Tuy Lạc Bân có dính đến mấy chất kích thích đó nhưng ông ta không vận chuyển nhiều. Một năm cũng chỉ có hai ba chuyến mà thôi. Dẫu vậy mỗi một lần làm việc điều sẽ thu lời gần cả mấy chục tỷ.
Lúc đầu đáng ra gã cũng bị lôi vào việc phi pháp này nhưng mà Lạc Thiên Vũ đã nói chuyện với ông ta về vấn để của gã. Cũng không biết Lạc Thiên Vũ có kế sách gì mà có thể khiến ông ta chấp nhận nghe theo. Từ đó Tống Thụy liền không dính đến mấy chuyện buôn bán hàng cấm.
- Theo như tôi biết thì ông ta có rất nhiều khu dành cho người có tiền đúng không?
Khu có tiền ở đây trong miệng Phan Diệp Chân là nơi các quý ông, quý bà và đại gia hưởng lạc. Nói trắng ra là ngoài buôn bán hằng trắng ra thì Lạc Bân còn nhún tay thêm cả vào việc môi giới mại dâm. Có thể nói trên đời này biết bao nhiêu gia đình nhà tan nát cửa vì những trò bẩn thỉu đó!
- Ừ! Anh có vẻ hiểu biết nhỉ?
Tống Thụy gật gù xác nhận. Tên Phan Diệp Chân này đúng là không tầm thường. Mấy chuyện làm ăn đó của Lạc Bân ông ta đều rất cẩn trọng. Rất ít có ai ngoài những kẻ dưới trướng và làm ăn với ông ta biết được.
- Anh thu thập từ các băng đảng và các ông chủ lớn à?
Thẩm Lạc Tình suy nghĩ rồi lên tiếng. Một kẻ làm ăn trên thương trường như anh đối với mấy vấn đề vui chơi hưởng lạc không phải là xa lạ mấy nhưng mà nếu rành như vậy thì châc cũng có tìm kiếm từ các tay anh chị trong giới giang hồ.
- Đúng vậy! Nhưng mà em đừng lo tôi không làm những trò bẳn thỉu như vậy đâu!
Phan Diệp Chân mỉm cười nhìn cậu. Hắn bước vào con đường Hắc đạo này đều vì muốn có thể trả thù cho cậu mà thôi. Chứ mấy vấn đề bang hội hắn cũng chẳng có hứng thú gì.
- Vậy hóa ra anh thường tìm ông nội là vì chuyện này sao?
Lý Sâm bất ngờ lên tiếng. Hèn gì y cứ thấy việc Phan Diệp Chân đến tìm ông nội Thấm cứ là lạ. Hóa ra là hai người họ có mối quan hệ hợp tác với nhau. Vậy mà ông nội lại giấu y. Ông thật là, y đâu phải trẻ con đâu chứ!
- Ừ, dù sao ông ấy cũng là người trong giới, những chuyện này sẽ rành hơn tôi!
Phan Diệp Chân nhàn nhạt nói, nhưng mà có vẻ hắn không nói ra hết tất cả thì phải. Thẩm Lạc Tình nhìn hắn nhưng cũng không vạch trần. Chút nữa cậu hỏi riêng hắn thì tốt hơn.
- Khoan đã! Vậy..anh là người đã nhún tay vào chuyện khu đất XXX có đúng không?
Lúc đầu cậu còn cho rằng hai người kia nhất định sẽ cảm thấy lo lắng cho mình. Ấy mà hiện thật lại khác xa với trí tưởng tượng phong phú.
Thẩm Lạc Tình giật giật mi mắt với khung cảnh trước mặt mình. Đại ca tụi nó bị lôi đi mà coi kìa! Hai thằng ranh khốn kiếp này lại thản nhiên ngồi dùng bữa! Đúng là nuôi tốn cơm tốn gạo!
- Thấy chưa, đã nói ổn mà!
Tống Thụy nhún vai. Ai mà ăn hiếp được cậu. Cái tên đại ca này của bọn họ miệng không những độc mà cả cơ thể đều độc. Chỉ cần vướng phải nhất định sẽ bị độc đến chết người!
- Được rồi, bàn bạc thôi nhỉ?
Thấm Lạc Tình bỏ qua chuyện hai tên phản đồ kia. Việc quan trọng bây giờ là giải quyết món ân oán với tên Lạc Bân khốn kiếp.
- Nói vậy, sắp tới ông ta có một lô hàng sao?
Thẩm Lạc Tình cau mày. Tên khốn đó đúng là trò gì cũng dám làm. Đến hàng trắng ông ta còn đụng thì có gì mà ông ta sợ chứ!
- Ừ, như chúng ta biết ông ta có qua lại với một tay cảnh sát có chức vụ cao! Do đó các đường dây làm ăn luôn suôn sẻ!
Tống Thụy nhìn ba người nói. Tuy Lạc Bân có dính đến mấy chất kích thích đó nhưng ông ta không vận chuyển nhiều. Một năm cũng chỉ có hai ba chuyến mà thôi. Dẫu vậy mỗi một lần làm việc điều sẽ thu lời gần cả mấy chục tỷ.
Lúc đầu đáng ra gã cũng bị lôi vào việc phi pháp này nhưng mà Lạc Thiên Vũ đã nói chuyện với ông ta về vấn để của gã. Cũng không biết Lạc Thiên Vũ có kế sách gì mà có thể khiến ông ta chấp nhận nghe theo. Từ đó Tống Thụy liền không dính đến mấy chuyện buôn bán hàng cấm.
- Theo như tôi biết thì ông ta có rất nhiều khu dành cho người có tiền đúng không?
Khu có tiền ở đây trong miệng Phan Diệp Chân là nơi các quý ông, quý bà và đại gia hưởng lạc. Nói trắng ra là ngoài buôn bán hằng trắng ra thì Lạc Bân còn nhún tay thêm cả vào việc môi giới mại dâm. Có thể nói trên đời này biết bao nhiêu gia đình nhà tan nát cửa vì những trò bẩn thỉu đó!
- Ừ! Anh có vẻ hiểu biết nhỉ?
Tống Thụy gật gù xác nhận. Tên Phan Diệp Chân này đúng là không tầm thường. Mấy chuyện làm ăn đó của Lạc Bân ông ta đều rất cẩn trọng. Rất ít có ai ngoài những kẻ dưới trướng và làm ăn với ông ta biết được.
- Anh thu thập từ các băng đảng và các ông chủ lớn à?
Thẩm Lạc Tình suy nghĩ rồi lên tiếng. Một kẻ làm ăn trên thương trường như anh đối với mấy vấn đề vui chơi hưởng lạc không phải là xa lạ mấy nhưng mà nếu rành như vậy thì châc cũng có tìm kiếm từ các tay anh chị trong giới giang hồ.
- Đúng vậy! Nhưng mà em đừng lo tôi không làm những trò bẳn thỉu như vậy đâu!
Phan Diệp Chân mỉm cười nhìn cậu. Hắn bước vào con đường Hắc đạo này đều vì muốn có thể trả thù cho cậu mà thôi. Chứ mấy vấn đề bang hội hắn cũng chẳng có hứng thú gì.
- Vậy hóa ra anh thường tìm ông nội là vì chuyện này sao?
Lý Sâm bất ngờ lên tiếng. Hèn gì y cứ thấy việc Phan Diệp Chân đến tìm ông nội Thấm cứ là lạ. Hóa ra là hai người họ có mối quan hệ hợp tác với nhau. Vậy mà ông nội lại giấu y. Ông thật là, y đâu phải trẻ con đâu chứ!
- Ừ, dù sao ông ấy cũng là người trong giới, những chuyện này sẽ rành hơn tôi!
Phan Diệp Chân nhàn nhạt nói, nhưng mà có vẻ hắn không nói ra hết tất cả thì phải. Thẩm Lạc Tình nhìn hắn nhưng cũng không vạch trần. Chút nữa cậu hỏi riêng hắn thì tốt hơn.
- Khoan đã! Vậy..anh là người đã nhún tay vào chuyện khu đất XXX có đúng không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.