Đại Ca Xã Hội Đen Không Phải Là Thế Thân!

Chương 66: Đồng minh

Hoàng Kim (Aiko)

11/09/2024

Lạc Bân cười khẩy một tiếng. Lúc nhận tiền thì sao không bảo là không ổn đi?

- Anh Lạc từ nãy đến giờ tôi vẫn luôn cố gắng giữ thái độ hòa hoãn với anh! Anh không nên ép người như vậy!

Lã Vận hình như cũng có chút khó chịu trước thái độ ngông cuồng của Lạc Bân. Ông ta cau mày, vẻ mặt nhăn nhó.

- Cậu thái độ với tôi à? cái chức cậu đang ngồi là nhờ ai? Nếu không có Lạc Bân tôi thì Lã Vận cậu chỉ là một con chó ghẻ!

Lạc Bân châm chọc, nếu không có ông ta thì sẽ không có Lã Vận, vì thế người này tốt nhất là nên biết điều một chút.

Không phải tôi cũng giúp anh sao? Chuyện của người họ Thẩm kia, nếu không phải tôi nhúng tay thì anh đã có chuyện rồi?Đang kể công à?Tôi không dám!Hừ!Lạc Bân cầm ly rượu uống một hơi. Vẻ mặt vô cùng khó chịu trước thái độ của tên cảnh sát trước mắt. Ha, phản rồi! Con chó ông ta nuôi quay lại cắn ông ta rồi!

Lạc Bân còn định nói thêm gì đó thì bất chợt đánh mắt sang cậu đang đứng xếp dồ ăn. Ông ta cau mày, nhìn cậu quát lớn.

- Đứng ở đó làm gì, cút ra ngoài!

Bị điểm tên bất ngờ Thẩm Lạc Tình liền thoáng khựng lại nhưng rất nhanh liền diễn một bộ sợ hãi mà cúi đầu nói xin lỗi liên tục, sau đó nhanh nhẹn mà gắn một cái máy ghi âm bên trong chiếc tủ đựng đồ, kế đó liền nhanh chóng ra ngoài đóng cửa lại.

- Tao ra ngoài rồi!

Cậu vừa dứt lời lập tức nghe bên tai có tiếng đánh nhau. Tống Thụy cũng không đáp lại khiến cậu không khỏi sốt săn.

- Alo, A Thụy! Chết tiệt! A Sâm, thằng Thụy sao rồi?

Thẳm Lạc Tình nhanh chóng rẻ hướng đi xa khỏi phạm vi của Lạc Bân tránh cho việc bị ai đó nhìn ra điểm bất thường.

- Cậu ta gặp chuyện rồi! Nhưng mà anh bình tĩnh một chút, để em tìm vị trí cậu ta!

Lý Sâm mau chóng rà soát tất cả camera bản thân xâm nhập được. Y lia mắt hết rất cả các ngóc ngách, sau cùng cũng tìm được bóng dáng của Tống Thụy.



- Tầng hai! Anh cứ đi theo sự chỉ dẫn của em!

Nghe thấy lời y, Thẩm Lạc Tình nhanh nhẹn chạy xuống tầng hai. Hiện tại y đang ở tầng bốn của khách sạn.

Mong rằng thằng nhóc A thụy sẽ không sao!

- Thấy rồi!

Vừa đến nơi, đập vào mắt cậu là cảnh A Thụy đang bị một gã đàn ông lôi kéo. Cậu nhanh chóng lao đến, sau đó vung nấm đấm!

- Khoan đã!!

BỐP!!!

- Chạy mau cái thằng này!

Thẩm Lạc Tình cau mày nắm chặt tay của Tống Thụy, sau đó định kéo gã rời đi thì Tống Thụy đã vội vã đỡ lấy người bị cậu đánh lúc nãy.

Có sao không?Đệch! Mày làm..Thẩm Lạc Tình còn chưa chửi xong thì đã đứng hình. Khoan! Cái khuôn mặt này, ủa Lạc Thiên Vũ nè! Chứ có phải kẻ thù đâu!

Chậc, sao lại trục trặc vậy chứ?! Alo, đại ca có nghe không? Là Lạc Thiên Vũ không phải kẻ thù! Là Lạc Thiên...Mẹ nó! Sao không đợi tao đánh chết người luôn đi!Thẩm Lạc Tình thật muốn đánh chết thằng em nhà mình. Sao lúc nào y cũng kiếm chuyện báo cậu vậy hả? Vui lắm hả?! Hạnh phúc hả dạ lắm đúng không?!

- Mau đi thôi, ở đây không an toàn! Cái máy đó tôi sẽ lấy!

Lạc Thiên Vũ lắc đầu ý bảo không sao, kế đó mở lời với hai người. Thẩm Lạc Tình có chút hoài nghi nhìn y nhưng mà tình hình hiện tại không thể dây dưa được.

Kế đó cả ba người liền mau chóng rời khỏi khách sạn. Dẫu vậy cậu vẫn không khỏi thắc mắc rốt cuộc tên Lạc Thiên Vũ này đã biết được những gì?!.

..••

- Anh đúng là mạng lớn thật!



Lạc Thiên Vũ nhìn cậu không khỏi cảm thán. Nhưng mà một bên má của y đau quá, cậu ra tay đúng là mạnh thật, không kiên nể gì. Cũng may là chưa gãy răng!

- Cậu biết từ khi nào?

Thẩm Lạc tình không khỏi thắc mắc, Lạc Thiên vũ không bất ngờ khi nhìn thấy cậu vậy có phải là y đã biết chuyện từ trước hay không?

- Cũng không lâu đâu! Cỡ hai tuần trước...

Lạc Thiên Vũ chậm rãi nói, ngay lập tức Lý Sâm liền lên tiếng trêu chọc Tống Thụy ở bên cạnh.

- Xì vậy mà nói tôi! Cậu cũng làm lộ thôi!

Ý khịa không hề che giấu chút nào. Cái tính hơn thua trẻ con này thật hết nói!

Mà Tống Thụy cũng không thèm cãi. Lúc nãy quả thật là y có bị người của ông ta phát hiện do đó liền nhanh chóng tháo chạy. Ai dè chạy giữa chừng lại bị ai đó kéo lấy. Lúc đầu còn cho là kẻ địch vì thế định vung tay nhưng may thay là y lên tiếng kịp nếu không chắc là trên mặt không chỉ một cú đấm của cậu thôi đâu...

- Em giấu rất kỹ mà..

Tống Thụy không cãi với Lý Sâm nhưng mà vẫn có chút không vui. Gã giấu kỹ như vậy mà vẫn bị phát hiện sao?

Kỳ vậy?

- Là tôi may mắn thôi!

Lạc Thiên Vũ cười cười, trong một lần cả hai đi chơi với nhau hóa đơn trong ví tiền của Tống Thụy bất chợt rơi ra.

Cũng vì thế mà y mới có thể lần mò ra việc gã đang giấu mình. Thật không ngờ đó là về chuyện cậu vẫn còn sống.

- Anh trông có vẻ hận ông ta nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Ca Xã Hội Đen Không Phải Là Thế Thân!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook