Đại Đạo Độc Hành

Chương 564: Mười ba tiên thân danh Lạc Ly

Vụ Ngoại Giang Sơn

02/09/2017

Lạc Ly nín tiếng! Ba ức sáu ngàn vạn năm sau, cho dù là Phản Hư chân nhất cũng phải bốc hơi khỏi nhân gian, xem ra không thể gặp lại thổ hào quy này nữa rồi!

Thiên Quy rời khỏi. Tính luôn hai mươi mốt Thiên giai linh vật này thì Lạc Ly còn thiếu hai mươi chín Thiên giai linh vật thì có thể hoàn thành cửu chuyển.

Khi Thiên Quy rời khỏi, thương nhân trao đổi linh vật đột nhiên đến đây tìm Lạc Ly nói: “Ông chủ, ta cũng phải đi đây!”

Lạc Ly sửng sốt nói: “Ngươi phải đi, đi đâu?”

Thương nhân nói: “Thật ra ta chính là vị diện thương nhân sống nhờ trên người Thiên Quy. Thiên Quy đại nhân đã bắt đầu di cư, ta tự nhiên cũng phải rời đi với bọn họ!”

Lạc Ly lập tức trợn mắt. Nếu như hắn rời khỏi thì mình hết cách trao đổi thiên địa linh vật. Hiện giờ hắn còn thiếu hai mươi chín Thiên giai linh vật thì mới có thể hoàn thành chín lần luyện thể!

Nếu như thương nhân này rời khỏi thì cho dù Lạc Ly có nhiều Hoàng giai linh vật đi nữa thì cũng hết cách đổi thành Thiên giai linh vật, lại còn là sáu Hỏa ba Thổ một Thủy. Lạc Ly lập tức phát ngốc!

Hắn khẽ cắn môi nói: “Đạo hữu, trước khi đi, ta muốn xin ngươi giúp ta một việc. Có thể liên hệ Thiên Quy tiền bối giúp ta hay không. Ta nguyện ý bán đan thụ Phá Chướng Đan cho hắn!”

Mặc dù Phá Chướng Đan rất có giá trị thế nhưng vì luyện thể, Lạc Ly chỉ có thể từ bỏ chúng nó. Mặt khác Lạc Ly có ba gốc đan thụ, bán hai gốc, chừa lại một gốc, coi như cũng đáng!

Thương nhân đó do dự nói: “Thiên Quy đại nhân không phải là người mà cấp bậc như ta có thể tiếp xúc!”

Lạc Ly lấy Kiền Linh Tử Đàn cùng Dưỡng Hồn Mộc ra nói: “Đạo hữu, giúp một chút đi, chỉ cần ngươi truyền tin giúp ta thì chúng nó sẽ là của ngươi!”

Nhìn thiên địa linh vật, thương nhân khẽ cắn môi nói: “Người chết vì tài, chim chết vì ăn, liều mạng! Ngươi chờ ở đây đi!”

Lạc Ly lo lắng chờ đợi, nếu như thương nhân một đi không trở lại thì kế hoạch dùng Thiên giai linh vật đúc pháp thể coi như lùi lại vô thời hạn.

Nhưng tiền có thể xui ma khiển quỷ. Thương nhân nhận tiền của Lạc Ly nên làm việc rất năng nổ. Khoảng ba canh giờ sau, Thiên Quy lại quay trở lại!

Mỗi lần thân hình to lớn của nó di chuyển thì toàn bộ Thái Sơ động thiên giống như đang run rẩy. Hắn đi tới chỗ Lạc Ly, nói: “Ngươi tính bán đan thụ Phá Chướng Đan cho ta?”

Lạc Ly nói: “Đúng vậy. Thế nhưng đan thụ này là báu vật vô giá, có thể trồng được vô số Phá Chướng Đan, giá không hề rẻ. Mỗi một gốc đan thụ cần một vạn năng lượng kết tinh cấp bốn!”

Thiên Quy lắc đầu nói: “Không thể nào, ngươi suy nghĩ quá đơn giản rồi!

Đan thụ Phá Chướng Đan là vật trong động thiên thế giới của ngươi, tương đương với một bộ phận trên cơ thể của ngươi. Chuyển nó qua thế giới của ta, thời không biến hóa, pháp tắc biến dị, chúng nó rất khó sống sót. Cho dù sống thì cũng cần mấy trăm năm bồi dưỡng. Thậm chí có khả năng biến dị. Cho nên chuyện dời trồng là chuyện không thể nào!”

Lạc Ly nói: “Nếu như thực sự không thể nào thì ngươi cũng không tới đây! Chỉ cần một chút năng lượng kết tinh thì có thể khiến hậu duệ của ngươi có cơ hội mạnh mẽ hơn, vì sao lại không thử qua một lần chứ?”

Thiên Quy nói: “Quả thật, lần này rời khỏi, chúng ta không còn cơ hội gặp nhau nữa, coi như mất hẳn Phá Chướng Đan. Mặc dù cơ hội rất xa vời thế nhưng chúng ta vẫn muốn thử một lần!

Thế nhưng một gốc đan thụ Phá Chướng Đan tuyệt đối không trị giá một vạn năng lượng kết tinh cấp bốn. Mặc dù năng lượng kết tinh chả là gì với chúng ta thế nhưng chúng ta cũng không phải là kẻ ngốc!”

Lạc Ly nói: “Một vạn năng lượng kết tinh cấp bốn thì có hơi mắc, ta có thể lấy bớt, năm ngàn, ngươi thấy thế nào?”

Chào giá trên trời, trả giá dưới đất, Lạc Ly bắt đầu bàn giá!

Thiên Quy lắc đầu nói: “Không nói thừa thải, nếu dời trồng xong, mỗi gốc cây còn sống ta sẽ cho ngươi ba ngàn năng lượng kết tinh cấp bốn. Nếu dời trồng không sống thì ta cũng không để ngươi nghèo trắng, mỗi một gốc đan thụ ta cho ngươi mười năng lượng kết tinh cấp bốn coi như tiền bồi thường! Nếu như ngươi đồng ý thì chúng ta sẽ giao dịch, nếu như ngươi không đồng ý thì chúng ta sẽ xoay người bỏ đi. Ta không có công phu mặc cả với ngươi!”

Thiên Quy không muốn nói thừa thải, Lạc Ly cũng không bàn giá tiếp. Hiện tại hắn còn thiếu hai mươi tám Thiên giai linh vật, cho dù cả ba đan thụ của mình đều dời trồng thất bại thì mình vẫn có thể có đủ thiên địa linh vật.

Cẩn thận cân nhắc, Lạc Ly quyết định từ bỏ đan thụ Phá Chương Đan, dốc sức tranh thủ Thiên giai linh vật. Hắn cắn răng nói:



“Được, vậy đi, chúng ta trao đổi. Thế nhưng phải do tự ta lựa chọn thuộc tính ẩn chứa trong năng lượng kết tinh cấp bốn!”

Thiên Quy gật đầu, sau đó nói: “Được!”

Hai bên ký khế ước, Thiên Quy giao nộp thiên địa linh vật, Lạc Ly đi lấy hàng.

Lạc Ly đi về Thái Sơ động thiên của mình, đi vào Tử Thúy đan phòng, đi tới trước ba gốc đan thụ, thở dài một tiếng nói: “Hết cách rồi, vì đạt được sức mạnh to lớn hơn, chỉ có thể bỏ qua các ngươi!”

Nói xong, Lạc Ly bắt đầu ra tay phân giải đan thất, rút ba gốc đan thụ này ra.

Đây hoàn toàn là hành động hủy hoại. Sau khi cẩn thận rút ba gốc đan thụ ra, Tử Thúy đan phòng nổ vang một tiếng, biến thành phế tích. Mặc dù bên trong đang chậm rãi khôi phục, thế nhưng không có hơn mười năm thì không khôi phục đủ.

Hai loại đan thụ khác ở trong đó cũng không thể kết trái được, cần sửa chữa Tử Thúy đan phòng xong thì mới có thể sử dụng tiếp.

Lạc Ly lấy ba gốc đan thụ tới tay thì biết ngay, đan thụ sẽ chết ngay lập tức, chuyện dời trồng căn bản không thể thành công. Hắn lập tức sử dụng thần thông thưởng thiện phạt ác, dẫn dắt sức mạnh thiên địa truyền vào đan thụ. Dưới thần thông, thời gian đan thụ tan rã được kéo dài.

Lạc Ly vội vàng mang vào Thái Sơ phường thị, đây cũng tương đương với một lần chuyển hoán thời không. Sau khi tới Thái Sơ phường thị thì sức sống của đan thụ càng mỏng manh hơn, sắp sửa sụp đổ.

Lạc Ly lập tức đưa đan thụ cho Thiên Quy, coi như giao dịch thành công. Khi ta đưa cho ngươi thì vẫn còn sống, có chết cũng không liên quan tới ta!

Thiên Quy lập tức giao cho một tên thuộc hạ ở bên cạnh. Tên thuộc hạ này am hiểu nuôi trồng loại linh thực này nhất. Một bên không ngừng thi pháp, muốn cứu sống đan thụ, một bên vọt ra phía ngoài, muốn mang trở lại động thiên thế giới của mình.

Tên thuộc hạ đó mang theo đan thụ chưa đi được mấy bước thì đã có một gốc đan thụ hóa thành tro bụi!

Sau đó hắn biến mất không thấy bóng dáng. Thế nhưng nhìn khế ước thì lại một gốc đan thụ tối đen. Cây đan thụ cuối cùng kiên trì được nửa canh giờ thì cũng tắt!

Thế nhưng chuyện này không liên quan tới Lạc Ly, khế ước hoàn thành, mặc dù dời trồng thất bại thế nhưng Lạc Ly có được ba mươi Thiên giai linh vật!

Thiên Quy thở dài một tiếng, nói: “Đáng tiếc, ta phải đi đây. Thế nhưng trước khi đi ta tặng ngươi một câu nói!”

Lạc Ly nói: “Mời tiền bối nói!”

Thiên Quy nói: “Cái gọi tu tiên, chỉ vì trường sinh, theo đuổi tự do, phải có lòng dạ rộng lớn thì mới có thể thực hiện được lý tưởng của mình!

Năm đó tổ tiên tộc ta chỉ là rùa biển thành yêu bình thường trên Nam Hải ở Thương Khung thế giới, được Diệt Độ Tiên Đế thu vào Hỗn Độn thế giới nuôi dưỡng làm nguyên liệu nấu ăn. Về sau Tiên Đế hóa Hỗn Độn thế giới thành Thiên Địa thế giới, tộc của ta có được tự do. Sau đó cùng sự tăng trưởng của Thương Khung thế giới, thâu tóm Tiên giới, tộc của ta tiến hóa thành Thiên Quy bộ tộc, ngao du vũ trụ vô tận, thọ cùng trời đất!

Cho nên, hãy nhớ, bất kể lòng dạ lớn bao nhiêu, ước mơ ngốc bao nhiêu, nhưng chỉ cần cố gắng, quyết không từ bỏ thì sẽ có một ngày thực hiện được!

Trong dự cảm của ta, lần kế tiếp tộc ta trở lại đây, chúng ta còn có thể gặp lại nhau, cho nên hãy cố gắng lên!”

Nói xong lời này, Thiên Quy biến mất. Ở sâu trong vũ trụ, Thiên Quy bộ tộc lại bắt đầu di cư. Bốn chân của bọn họ vừa lay nhẹ thì đã bay xa trăm vạn dặm. Chậm rãi rời khỏi mảnh tinh vực này!

Lạc Ly đứng đó ngu ngơ, hơn nửa ngày sau mới nói: “Ba ức sáu ngàn vạn năm sau, đại ca, ngươi mới trở lại, làm sao có thể chứ!”

“Vớ vẩn, vớ vẩn, vớ vẩn!”

“Lạc Ly, cố gắng lên! Cố gắng! Bất kể lòng dạ lớn bao nhiêu, ước mơ vớ vẩn bấy nhiêu, thế nhưng chỉ cần cố gắng, quyết không từ bỏ thì cũng có một ngày sẽ thực hiện được! Ta sẽ nhớ kỹ!”

Đến hiện tại Lạc Ly đã gom đủ thiên địa linh vật cho chín lần luyện thể, ngoài ra, Lạc Ly còn dư ra hai Thiên giai linh vật.

Lạc Ly lập tức trở lại Linh Điệp tông, bắt đầu sử dụng Thiên giai linh vật tế luyện thân thể!

Trong lúc tế luyện, Lạc Ly có cảm giác thần du thiên ngoại, giống như đang bay múa trong hư vô. Mặt trời không còn có hình dạng như nhìn bằng mắt nữa mà là một quả cầu lửa thật lớn, ánh trăng thì lại lạnh lẽo như băng, tận sâu trong hư vô thì lại như cất chứa sức mạnh tà ác, chúng nó đang rục rịch. Ở chính giữa đại địa thì địa hỏa đang sôi trào giữa dòng dung nham nóng chảy.



Trong hoảng hốt, mười hai mảnh vở pháp tắc thiên đạo trong thần thức hóa thành phù văn lướt qua đầu óc Lạc Ly, có quen thuộc cũng có xa lạ. Chúng nó xếp chồng xoay tròn tùy ý tan hợp, tùy ý tổ hợp thành ký diệu mới, hóa phức tạp thành đơn giản, hoặc biến mất trong thiên địa, hoặc tự nhiên sinh ra trong thiên địa.

Cùng phù văn biến hóa, thân thể Lạc Ly cũng bắt đầu biến hóa, trong đầu giống như có thứ gì đó đang tan chảy, đầu đau muốn nổ. Nhưng trong cái đau không gì sánh bằng ấy lại có cảm giác đốn ngộ, giống như thể hồ quán đỉnh, trí tuệ cảm thấy thiên địa vô hạn, tùy tâm bay múa.

Chân nguyên nóng chảy như nham thạch chảy khắp cốt cách toàn thân, vô số ám thương kín đáo hiện ra từng chút một, sau đó không ngừng được chân nguyên cuốn đi, chữa trị. Cốt cách thay đổi, trở nên trắng hơn, chắc chắn hơn. Làn da cứng rắn như đồng cũng trở nên trắng noãn như dương chi bạch ngọc!

Huyết nhục, chân khí, cốt cách, thần thức toàn thân đều được rèn luyện. Cả người từ linh hồn tới nhục thân đều hoàn toàn thoát thai hoán cốt.

Mỗi một lần tế luyện đều là một lần cảm thấy thoát thai hoán cốt, giống như được sinh ra thêm một lần nữa. Lạc Ly hoàn thành tuần hoàn lần thứ năm, thứ sáu, thứ bảy, thứ tám, thứ chín!

Lần luyện thể cuối cùng, bất kể Thiên giai linh vật hệ Hỏa hay Thiên giai linh vật hệ Thổ, bất kể tế luyện như thế nào thì thân thể của Lạc Ly cũng không hề thay đổi, không giống như trước, dị tượng lớp lớp.

Lạc Ly không biết trong quá trình chín lần luyện thể này, thể chất của hắn không còn gọi là Địa Hỏa đạo thể nữa mà nên gọi là Địa Hỏa tiên thân!

Chín mươi chín Thiên giai linh vật, cho dù là Phản Hư chân nhất cũng không kiếm đủ nhiều linh vật như thế. Trong quá trình tế luyện này, Lạc Ly đã sớm vượt khỏi thôi diễn của Hổ Thiện chân nhân, từ đạo thể tiến hóa lên tiên thân!

Thế nhưng chỉ có Lạc Ly mới có tiên thân này. Có lẽ tương lai sẽ được gọi là Lạc Ly tiên thân. Có lẽ con cháu hắn cũng sẽ có. Nhưng tu tiên giới hiện tại thì không ai biết tới!

Tế luyện thành công chín lần, Lạc Ly biết mình chỉ cần dùng sức thì có thể đột phá từ Trúc Cơ đại viên mãn tới Kim Đan ngay lập tức, Kim Đan sẽ tự hình thành!

Thế nhưng Lạc Ly biết nếu kết Kim Đan như thế này thì sẽ cách siêu cấp đại đan mà mình muốn một chút!

Có thể bỏ qua một chút này, thế nhưng Lạc Ly lại không muốn làm như thế. Mình trả giá nhiều như vậy, cực khổ nhiều năm như vậy, có nhiều cơ duyên như vậy, cho nên không thành thì thôi, đã thành thì nhất định phải hoàn mỹ.

Lạc Ly cưỡng chế cảm giác kết đan lại, cuối cùng chậm rãi nói: “Chờ vài năm nữa thôi, chờ vài năm nữa thôi!”

Cảm giác kết đan từ từ biến mất, thế nhưng cách một khoảng thời gian thì chúng nó lại xuất hiện. Giống như ác quỷ không ngừng cám dỗ Lạc Ly.

Lạc Ly cố gắng khống chế bản thân, hắn không muốn cứ kết đan như thế. Bởi vì vẫn còn thiếu hụt một chút.

Về một chút thiếu hụt đó, Lạc Ly không còn mù mờ không rõ như trước nữa, hiện tại hắn đã biết thiếu hụt cái gì. Trong lòng rõ ràng!

Cái thiếu hụt là Lưu Ly Hải, Thông Thiên Phong. Còn có một chút tâm linh cảm ngộ.

Một ích lợi từ việc luyện hóa nhiều thiên địa linh vật như thế đó là tu luyện sát chiêu Lưu Ly Hải đơn giản như đang giỡn.

Trong một năm tế luyện này, phân thân của Lạc Ly luyện một hơi luyện thành sát hai mươi sáu, sát ba mươi mốt, sát ba mươi hai, sát ba mươi bốn, sát ba mươi bảy, sát ba mươi tám, sát ba mươi chín, sát năm mươi, sát năm mươi bốn, sát sáu mươi lăm, sát sáu mươi mốt, sát bảy mươi mốt, sát bảy mươi ba!

Đến hiện tại Lạc Ly nắm giữ ba mươi lăm sát Lưu Ly Hải, thế nhưng trong đó có hai mươi ba sát chiêu khuyết thiếu pháp bảo dung hợp nên không thể hình thành đại hải vực.

Còn Thông Thiên Phong thì Lạc Ly vẫn chưa luyện thành Tam Sơn pháp. Luyện thành Tam Sơn Ngũ Nhạc thì Thông Thiên Phong mới coi la đại thành.

Ngoài ra, Lạc Ly còn thiếu một chút tâm linh cảm ngộ để tấn thăng Kim Đan. Mặc dù cảm ngộ này không có ý nghĩa quá lớn với Lạc Ly thế nhưng nếu có cảm ngộ đó thì tinh thần lẫn thể xác sẽ cùng ngộ, như vậy có thể khiến cho Kim Đan của mình đạt tới hoàn mỹ.

Cuối cùng, Lạc Ly cảm thấy còn thiếu một thứ, đó là thiện công thiện đức!

Nếu như lúc mình kết đan đưa vào vô số thiện công thiện đức thì khi đó Kim Đan của mình tuyệt đối sẽ càng lợi hại hơn. Thế nhưng hiện tại mình chỉ có bốn ngàn thiện đức, một trăm mười ba thiện công, quá ít rồi!

Lạc Ly âm thầm xếp đặt kế hoạch. Phải luyện Tam Sơn pháp, thế nhưng chỉ luyện gần xong chứ không luyện xong hẳn. Sau đó tìm kiếm thật nhiều pháp bảo. Cuối cùng là tìm kiếm tâm tinh cảm ngộ rồi bắt đầu kết đan.

Khi kết đan, Tam Sơn pháp đại thành, các pháp bảo dung hợp với hải vực, hai Hỗn Nguyên đại pháp đồng thời đại thành, sau đó đưa toàn bộ thiện công thiện đức vào đấy, Kim Đan của mình tuyệt đối sẽ là siêu cấp đại đan, thiên hạ hiếm có.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Đạo Độc Hành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook