Chương 565: Vấn lộ xích lĩnh hướng trọng huyền
Vụ Ngoại Giang Sơn
02/09/2017
Có thể nói kế hoạch này vượt xa cổ kim, cho dù là trung hưng tổ sư Yến Cuồng Đồ với Vương Dương Minh cũng không điên cuồng như thế. Đây chính là tiên đạo của Lạc Ly.
Mình có trụ cột vô cùng chắc chắn như thế, tiên đạo là có thể. Có lẽ sinh thời mình còn có thể nhìn thấy bộ tộc Thiên Quy!
Bất kể lòng dạ lớn bao nhiêu, ước mơ vớ vẩn bao nhiêu, nhưng chỉ cần cố gắng, quyết không từ bỏ thì sẽ có một ngày thực hiện được!
Trong lòng có mộng, vậy thì hãy cố gắng lên!
Tế luyện xong chín lần thì Lạc Ly cũng đã thủ hộ Linh Điệp tông được ba năm. Nhiệm vụ thứ hai mà tông môn giao cho hắn đã hoàn thành.
Ba năm này, Linh Điệp tông hoàn toàn đổi mới. Trong môn phái lại có thêm ba Nguyên Anh, thực lực mạnh mẽ. Phường thị vô cùng náo nhiệt, những tán tu ở các đại châu lân cận tụ tập về nơi này. Rãnh biển giữa năm đảo đều bị Hỗn Nguyên tông lắp đầy. Hỗn Nguyên tông lại bắt tay vào nghề cũ, lắp biển mở đất!
Ba năm này diện tích của Linh Điệp ngũ đảo tăng chừng một phần ba. Tương lai sẽ không còn Linh Điệp ngũ đảo nữa mà chỉ có Linh Điệp đại lục.
Linh Điệp tông hiện tại, chỉ cần Phương Nhược Lôi tấn thăng cảnh giới Hóa Thần thì có thể tiến vào tám trăm bàng môn, trở thành trung môn.
Trong ba năm này, Linh Điệp tông hoàn toàn trở thành đầu nối để Hỗn Nguyên tông đi vào Đông Hải. Nơi này giống như địa bàn của Hỗn Nguyên tông, có không ít Kim Đan chân nhân của Hỗn Nguyên tông tới đây, đi vào Đông Hải.
Từ từ Lạc Ly biết được Hỗn Nguyên tông phát hiện một di tích của Đông Di tộc thời đại Thượng Cổ Thần Uy ở hải vực Đông Hải. Chỉ có mấy thông đạo có thể tiến vào di tích này, trong đó ở gần Linh Điệp tông có một cái, cũng chính là di tích mà lần trước đám người Nhược Đồng đi thám hiểm.
Thông đạo truyền tống vẫn luôn bị Nguyên Châu tông khống chế. Lần trước thám hiểm, bị Nhược Đồng sư tỷ phát hiện dấu vết. Nàng thông qua nơi này tiến vào di tích Đông Di tộc. Gần đây tin tức này truyền trở lại Hỗn Nguyên tông cho nên mới có hành động của Lạc Ly.
Lạc Ly thủ hộ ở đây ba năm, tế luyện thân thể xong, trong lòng Lạc Ly chỉ muốn vân du. Hắn muốn tiếp tục vân du.
Thu hoạch lần trước ở Trần Nguyệt kiếm tông, bất kể là linh thạch hay ngụy thạch đều đã xài hết. Thiên địa linh vật thì ngoại trừ hai cái Thiên giai linh vật ra thì cũng đã đem đi đổi sạch. Có thể nói Lạc Ly chỉ còn lại bộ quần áo mặc trên người, lại quay về với thân phận một nghèo hai trắng.
Ba năm này, không biết vì sao Thất Sát tông lại không tiến hành ám sát lần nào cả, giống như hoàn toàn không có việc này. Thế nhưng Lạc Ly biết bọn họ đang bày cục, chỉ cần bố cục hoàn thành thì sẽ hành động như lôi đình!
Khi Lạc Ly nói mình muốn đi, Phương Ánh Tuyết không khỏi buồn bã. Ba năm này, hai người bọn họ ở chung thì ít mà xa cách thì nhiều.
Ba năm này là thời đại Linh Điệp tông phát triển, Phương Ánh Tuyết đã làm mọi thứ vì tông môn. Còn Lạc Ly thì tu luyện mỗi ngày. Gần như bảy tám ngày thì hai người mới có thể gặp nhau một lần.
Thật ra dưới sự giúp đỡ của Hỗn Nguyên tông thì Phương Ánh Tuyết hoàn toàn có thể bước vào cảnh giới Nguyên Anh. Thế nhưng nàng không làm như vậy. Bởi vì Linh Điệp tông lúc này còn là tả đạo, nếu nàng tấn thăng Nguyên Anh thì phải từ bỏ vị trí tông chủ. Chỉ khi nào Linh Điệp tông tấn thăng bàng môn thì nàng mới tấn thăng Nguyên Anh, mới có thể làm tông chủ Linh Điệp tông.
Nguyên nhân nàng chỉ muốn làm ngoại thất của Lạc Ly cũng là vì chuyện này. Mặc dù nàng rất ưa thích Lạc Ly, thế nhưng cái nàng thực sự thích đó chính là Linh Điệp tông cùng quyền lợi vô thượng!
Thế nhưng mặc dù Lạc Ly chắc chắn sẽ lên đường nhưng mà hắn lại không có mục tiêu cụ thể. Kì thực trong lòng hắn có một ý tưởng âm u đó là tìm kiếm một Trần Nguyệt kiếm tông khác, đánh cướp một lần, khi đó cái gì mình cũng có!
Ngay ngày hôm đó, Xích Lĩnh chân nhân dẫn theo một nhóm bằng hữu quay trở lại. Bọn họ đã săn giết bạch long thành công.
Ở trên Đông Hải có vô số Long tộc. Long tộc chí dâm, con cháu vô số, việc này khiến Long tộc có mạnh, có yếu. Năm đó đám người Phương Ánh Tuyết chỉ mới Trúc Cơ thì đã từng giết qua Hắc Long. Mặc dù chỉ là á long tạp long thế nhưng vẫn là rồng.
Lạc Ly lập tức nhiệt tình chiêu đãi, Xích Lĩnh chân nhân giới thiệu bằng hữu của mình, mọi người ở chung với nhau rất hòa hợp.
Trên tiệc rượu, Lạc Ly cầu pháp Xích Lĩnh chân nhân, học tập Khống Binh thuật của Tam Sơn Ngũ Nhạc, còn có một vài chiến trận ngự binh!
Xích Lĩnh chân nhân lập tức dốc túi truyền thụ, cuối cùng nói: “Lạc Ly, ta thấy hình như ngươi tu luyện rất nhiều Lưu Ly Hải đại thành, chỉ thiếu pháp bảo để sinh ra hải vực mà thôi.”
Lạc Ly lập tức gật đầu, nói: “Phải, sư thúc, hiện tại ta còn hai mươi ba hải vực chưa có pháp bảo dung hợp!”
Xích Lĩnh chân nhân nói: “Không phải chứ, sao ngươi tu luyện nhiều bí pháp Lưu Ly Hải như vậy? Chỉ cần tu luyện mười ba cái, sinh thành đại hải vực là được rồi! Cần gì phải tu luyện nhiều như thế chứ!”
Lạc Ly mỉm cười, hắn thầm nghĩ: “Con đường của chúng ta khác nhau. Ta muốn luyện hết toàn bộ bảy mươi bảy sát Lưu Ly Hải, hơn nữa còn muốn luyện thành Ngũ Hồ Tứ Hải Linh Đinh Dương! Còn muốn sáng tạo ra siêu pháp của riêng ta!”
Lạc Ly hỏi: “Sư thúc, người có thể trở lại tông môn mua một ít pháp bảo giúp ta được hay không. Sư phụ dặn ta vân du thiên hạ, trong vòng mười năm không được trở về!”
Xích Lĩnh chân nhân nói: “Trở về tông môn làm gì chứ, Hỗn Nguyên tông chúng ta cũng không phải là môn phái chuyên môn luyện khí!
Để ta đề cử cho ngươi mấy chỗ. Thiên hạ này, có ngũ đại thượng môn luyện bảo giỏi nhất!
Thế nhưng có hai chỗ là kẻ thù với Hỗn Nguyên tông chúng ta, đừng tự tìm đường chết. Ngươi có thể đi tới ba chỗ còn lại tìm kiếm pháp bảo!”
Lạc Ly lập tức mừng rỡ, nói: “Mời sư thúc chỉ điểm!”
Xích Lĩnh chân nhân nói: “Thiên hạ luyện bảo, quý nhất là Trọng Huyền. Thi hào của môn phái này là Vật ngoại hà huy, ngộ nhập trọng huyền minh thái vi, vong hình di chiếu, luyện thiên luyện địa luyện càn khôn.
Bọn họ nắm giữ tất cả phương pháp luyện bảo trong thiên hạ. Bất kể là luyện khí, luyện bảo, luyện kiếm, hễ có liên quan tới rèn đúc thì bọn họ đều là đệ nhất thiên hạ!
Ngoại trừ Trọng Huyền tông thì còn có Tạo Hóa tông. Thi thào của môn phái này là: Sinh sinh tạo hóa vạn bàn thể, thanh liên bạch ngẫu chú kim thân! Môn phái này am hiểu cải tạo sinh thể nhất, trong đó tạo hóa sinh thể càng lợi hại hơn. Bọn họ sử dụng sinh linh nuôi bảo, lấy người chữa bảo, lấy thể sinh bảo, lấy tay chân hóa bảo!
Mặc dù pháp bảo của bọn họ không bằng Trọng Huyền tông, thế nhưng chỉ cần chuyên môn luyện chế cho ngươi thì tuyệt đối sẽ tâm đầu ý hợp với ngươi, rất dễ khống chế!
Thứ ba chính là Chân Phật tông. Thi hào của môn phái này là: Nhất niệm khởi vạn vật vi chân, chân ngã không xử xá thân phật! Tông này tế bái Chân Ngã Xá Thân Phật, là một trong thập đại Phật tông trong thiên hạ.
Hòa thượng Phật tông này am hiểu ảo thuật nhất, muốn cái gì thì có thể biến hóa ra cái đó. Bọn họ ngồi trong nhà tranh cũng có thể sử dụng ảo thuật biến thành cung điện, muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, muốn làm cái gì thì làm cái đó. Khi bọn họ đạt tới La Hán vị, tương đương với Trúc Cơ thì hoàn toàn có thể huyễn hóa ra một thế giới của riêng mình. Thậm chí có thể dùng ảo thuật thay đổi vật chất có thật. Nhất niệm khởi vạn vật chi chân. Đạt tới trình độ tráo giả thành thật.
Đệ tử tông này không ra núi thì thôi mà chỉ cần rời khỏi núi thì đều là hòa thượng mạnh mẽ cực điểm, có thể thay trời đổi đất, huyễn hóa mọi thứ!
Khi bọn họ đạt tới cảnh giới Bồ Tát, tương đương với Nguyên Anh thì có thể huyễn hóa bảo vật, dùng niệm luyện bảo. Hơn nữa pháp bảo này là có thật, không khác gì với pháp bảo bình thường!”
Lạc Ly nói: “Lợi hại vậy sao, nghĩ một cái là có thể luyện ra pháp bảo?”
Xích Lĩnh chân nhân nói: “Nào dễ dàng như thế, cũng cần phải trả giá. Thế nhưng pháp bảo của Chân Phật tông do huyễn hóa mà ra nên rất kỳ dị, có diệu dụng vô tận, không như pháp bảo của những môn phái khác luyện ra.
Ba môn phái này, ta đều có bằng hữu, ta có thể viết giúp ngươi một lá thư, ngươi đi tìm bọn họ, có bọn họ dẫn đường thì ngươi có thể mua pháp bảo ngươi cần mà không bị chặt chém!
Lạc Ly, ngươi muốn đi nơi nào?”
Lạc Ly nói: “Sư thúc, ta muốn đi hết!”
Xích Lĩnh chân thân thở dài một tiếng, nói: “Được rồi, ta viết cho ngươi ba lá thư, ngươi muốn đi đâu thì đi đó!”
Lạc Ly nói: “Sư thúc, chỗ nào thì gần?”
Xích Lĩnh chân nhất nhắm mắt suy nghĩ, trả lời: “Chân Phật tông ở Quan Tây địa vực, Tạo Hóa tông ở Mạc Bắc địa vực. Trọng Huyền tông gần nhất, ở Trung Nguyên Kinh Châu địa vực!”
Lạc Ly nhận lấy ba bức thư, lẩm bẩm: “Trung Nguyên Kinh Châu địa vực Trọng Huyền tông!”
Xác định mục tiêu, Lạc Ly chuẩn bị xuất phát. Thế nhưng lần này rời đi không biết khi nào thì mới có thể trở lại. Trước khi đi, hắn đi dạo một vòng xung quanh Linh Điệp tông.
Trong lúc vô ý đã đi tới Thoát Xá viện, hàn huyện một hồi với viện chủ Tư Đồ Nhã, đột nhiên phía xa có người hô:
“Đưa hàng, đưa hàng!”
Tư Đồ Nhã nói: “Buổi sáng đã đưa rồi sao còn đưa nữa chứ?”
Đệ tử Thanh Tịnh Các nói: “Tiền bối, các chủ chúng ta vừa phát hiện đưa thiếu bốn con Thiết Giáp Mô, thật ngại!”
Tư Đồ Nhã nhíu mày nói: “Tên Vương Tiềm này đúng là phế vật!”
Lạc Ly nói: “Có chuyện gì?”
Tư Đồ Nhã nói: “Tên Vương Tiềm này chính là thân thích của Hàn Hải Chân quân, hai năm trước đi cửa sau trở thành quản sự Thanh Tịnh các, thế nhưng tường xuyên làm việc thất trách, hàng hóa không đủ, lại còn giao hàng rất muộn!”
Lạc Ly nói: “Thì ra là như vậy, trở về ta sẽ nói với Phương Ánh Tuyết. Để ta đi siêu độ bốn con Thiết Giáp Mô đó vậy!”
Đây là bốn thiện công, Lạc Ly vui vẻ đi giết heo.
Hắn cầm pháp đao đi tới trước mấy con Thiết Giáp Mô đó thì sửng sốt.
Hắn lập tức sử dụng thần nhãn quan sát, trong bốn con Thiết Giáp Mô này lại có một con do tu sĩ biến thành, nhìn chẳng khác thì đồ thiệt, hoàn toàn không có sơ hở nào cả.
Chỉ tiếc thần nhãn của Lạc Ly lập tức nhìn ra dấu vết!
Nháy mắt, Lạc Ly biết vì sao ba năm nay Thất Sát tông lại không ra tay, hóa ra bọn họ đang trà trộn vào Linh Điệp tông. Có lẽ Vương Tiềm là người của họ, hắn cố ý đưa hàng tới muộn để chờ mình đi tới đâu thì sau đó sẽ đưa đám Thiết Giáp Mô tới đó!
Nếu như mình tới đây giết heo thì đây là cơ hội ám sát, nhất kích tất sát!
Đúng là ác độc. Nếu như Lạc Ly không có thần nhãn thì hôm nay chính là ngày chết của hắn.
Lạc Ly mỉm cười, bắt đầu siêu độ. Thế nhưng Lạc Ly cố ý tránh Thiết Giáp Mô đó, siêu độ ba con Thiết Giáp Mô kia trước.
Cuối cùng đi tới phía trước con Thiết Giáp Mô đó, hắn tiếp tục niệm kinh:
“Trần quy trần, thổ quy thổ, sinh chung tương tử, linh chung tương diệt, vạn vật chung tương tiêu vong, tại huy hoàng, bất quá nhất hoàng thổ phủng thanh hôi 1 nhân sinh bách niên, như nhược nhất mộng, khởi hữu vĩnh hằng bất diệt giả, tịch dương mạt thế, kinh phố khả văn, bất quá quang âm nhất sát...”
Sát thủ đó ra tay, tung ra đòn mạnh nhất về phía Lạc Ly.
Hắn chuẩn bị một kích này đã hai năm rồi, muốn đánh chết Lạc Ly.
Thế nhưng nháy mắt thân thể của hắn mềm nhũn, không thể hành động được, cả người trở nên già nua, không còn sức lực. Trong tích tắc đó, Lạc Ly ra tay, là Liên Y Thanh Bình Sát!
Lạc Ly ra tay, cầm lấy pháp đao đâm vào hậu môn của Thiết Giáp Mô, cũng như đâm vào hậu môn của sát thủ, xuyên thủng tới trước ngực, sát thủ lập tức hét thảm một tiếng.
Lạc Ly mỉm cười, cầu người được người, ngươi đã muốn làm heo thì ta tiễn ngươi thăng thiên!
Một đao đâm chết!
Thiết Giáp Mô kêu thảm rung trời, mọi người kinh ngốc, sao heo lại biến thành người rồi!
Lạc Ly mỉm cười, không giải thích.
Vương Tiềm quả nhiên sợ tội chạy trốn. Hắn đưa tiểu thiếp tam phòng của Hàn Hải Chân quân bảy ngàn linh thạch, bắt cầu quan hệ, quả nhiên là nằm vùng của Thất Sát tông. Cái chết ngoài ý muốn của quản sự trước đó cũng do bọn họ gây ra.
Ám sát kết thúc, Lạc Ly ở lại Linh Điệp tông ba ngày. Ba ngày sau, Lạc Ly chuẩn bị hành trang xong xuôi, rời khỏi Linh Điệp tông. Lúc xuất hành, vô số tu sĩ Linh Điệp tông đi tiễn biệt hắn!
Phương Ánh Tuyết níu chặt lấy tay Lạc Ly, bịn rịn chia tay. Ba hôm nay, Lạc Ly ngày ngày triền miên với nàng. Lần này rời khỏi, không biết năm nào tháng nào thì Lạc Ly mới có thể trở lại.
Lạc Ly nói với Phương Ánh Tuyết: “Lần này ta đi Đại La ma tông tìm hảo hữu, thám hiểm thiên hạ, mười năm sau ta nhất định sẽ quay về!”
Phương Ánh Tuyết gật đầu nói: “Tướng công, ta sẽ bảo vệ tốt gia nghiệp của chúng ta!”
Lạc Ly cũng gật đầu nói: “Ta đi đây, bảo trọng!”
Sau đó hắn phất tay với mọi người ở phía sau rồi lập tức sử dụng Tứ Cửu Độn Thuật, nháy mắt biến mất.
Phi xa đã nổ tung, không thể khống chế phi xa tiêu sái rời khỏi, cho nên chỉ có thể độn đi.
Sau khi tấn thăng thành tiên thân, Tứ Cửu Độn Thuật lại có tiến bộ. Từ một bước một trăm năm mươi dặm biến thành hai trăm dặm, đi liền năm bước thì có thể độn ra ngoài ngàn dặm. Pháp thuật này có thể dùng để chạy trốn hoặc đi đường, đúng là vô thượng đại pháp!
Lạc Ly bước liền hai bước, lúc này đã đi ra bốn trăm dặm. Sau đó mỉm cười, không đi tiếp về phía trước nữa. Hắn nói dối Phương Ánh Tuyết với mọi người là mình đi Đại La ma tông!
Chỉ có Xích Lĩnh chân nhân biết chỗ Lạc Ly muốn đi. Hắn muốn đi Trung Nguyên địa vực tới Trọng Huyền tông ở Kinh Châu.
“Thất Sát tông, các ngươi hãy đi chuẩn bị ở Đại La ma tông đi thôi. Đến đó mà chờ, lão tử mới không thèm đi tới đó!”
Mình có trụ cột vô cùng chắc chắn như thế, tiên đạo là có thể. Có lẽ sinh thời mình còn có thể nhìn thấy bộ tộc Thiên Quy!
Bất kể lòng dạ lớn bao nhiêu, ước mơ vớ vẩn bao nhiêu, nhưng chỉ cần cố gắng, quyết không từ bỏ thì sẽ có một ngày thực hiện được!
Trong lòng có mộng, vậy thì hãy cố gắng lên!
Tế luyện xong chín lần thì Lạc Ly cũng đã thủ hộ Linh Điệp tông được ba năm. Nhiệm vụ thứ hai mà tông môn giao cho hắn đã hoàn thành.
Ba năm này, Linh Điệp tông hoàn toàn đổi mới. Trong môn phái lại có thêm ba Nguyên Anh, thực lực mạnh mẽ. Phường thị vô cùng náo nhiệt, những tán tu ở các đại châu lân cận tụ tập về nơi này. Rãnh biển giữa năm đảo đều bị Hỗn Nguyên tông lắp đầy. Hỗn Nguyên tông lại bắt tay vào nghề cũ, lắp biển mở đất!
Ba năm này diện tích của Linh Điệp ngũ đảo tăng chừng một phần ba. Tương lai sẽ không còn Linh Điệp ngũ đảo nữa mà chỉ có Linh Điệp đại lục.
Linh Điệp tông hiện tại, chỉ cần Phương Nhược Lôi tấn thăng cảnh giới Hóa Thần thì có thể tiến vào tám trăm bàng môn, trở thành trung môn.
Trong ba năm này, Linh Điệp tông hoàn toàn trở thành đầu nối để Hỗn Nguyên tông đi vào Đông Hải. Nơi này giống như địa bàn của Hỗn Nguyên tông, có không ít Kim Đan chân nhân của Hỗn Nguyên tông tới đây, đi vào Đông Hải.
Từ từ Lạc Ly biết được Hỗn Nguyên tông phát hiện một di tích của Đông Di tộc thời đại Thượng Cổ Thần Uy ở hải vực Đông Hải. Chỉ có mấy thông đạo có thể tiến vào di tích này, trong đó ở gần Linh Điệp tông có một cái, cũng chính là di tích mà lần trước đám người Nhược Đồng đi thám hiểm.
Thông đạo truyền tống vẫn luôn bị Nguyên Châu tông khống chế. Lần trước thám hiểm, bị Nhược Đồng sư tỷ phát hiện dấu vết. Nàng thông qua nơi này tiến vào di tích Đông Di tộc. Gần đây tin tức này truyền trở lại Hỗn Nguyên tông cho nên mới có hành động của Lạc Ly.
Lạc Ly thủ hộ ở đây ba năm, tế luyện thân thể xong, trong lòng Lạc Ly chỉ muốn vân du. Hắn muốn tiếp tục vân du.
Thu hoạch lần trước ở Trần Nguyệt kiếm tông, bất kể là linh thạch hay ngụy thạch đều đã xài hết. Thiên địa linh vật thì ngoại trừ hai cái Thiên giai linh vật ra thì cũng đã đem đi đổi sạch. Có thể nói Lạc Ly chỉ còn lại bộ quần áo mặc trên người, lại quay về với thân phận một nghèo hai trắng.
Ba năm này, không biết vì sao Thất Sát tông lại không tiến hành ám sát lần nào cả, giống như hoàn toàn không có việc này. Thế nhưng Lạc Ly biết bọn họ đang bày cục, chỉ cần bố cục hoàn thành thì sẽ hành động như lôi đình!
Khi Lạc Ly nói mình muốn đi, Phương Ánh Tuyết không khỏi buồn bã. Ba năm này, hai người bọn họ ở chung thì ít mà xa cách thì nhiều.
Ba năm này là thời đại Linh Điệp tông phát triển, Phương Ánh Tuyết đã làm mọi thứ vì tông môn. Còn Lạc Ly thì tu luyện mỗi ngày. Gần như bảy tám ngày thì hai người mới có thể gặp nhau một lần.
Thật ra dưới sự giúp đỡ của Hỗn Nguyên tông thì Phương Ánh Tuyết hoàn toàn có thể bước vào cảnh giới Nguyên Anh. Thế nhưng nàng không làm như vậy. Bởi vì Linh Điệp tông lúc này còn là tả đạo, nếu nàng tấn thăng Nguyên Anh thì phải từ bỏ vị trí tông chủ. Chỉ khi nào Linh Điệp tông tấn thăng bàng môn thì nàng mới tấn thăng Nguyên Anh, mới có thể làm tông chủ Linh Điệp tông.
Nguyên nhân nàng chỉ muốn làm ngoại thất của Lạc Ly cũng là vì chuyện này. Mặc dù nàng rất ưa thích Lạc Ly, thế nhưng cái nàng thực sự thích đó chính là Linh Điệp tông cùng quyền lợi vô thượng!
Thế nhưng mặc dù Lạc Ly chắc chắn sẽ lên đường nhưng mà hắn lại không có mục tiêu cụ thể. Kì thực trong lòng hắn có một ý tưởng âm u đó là tìm kiếm một Trần Nguyệt kiếm tông khác, đánh cướp một lần, khi đó cái gì mình cũng có!
Ngay ngày hôm đó, Xích Lĩnh chân nhân dẫn theo một nhóm bằng hữu quay trở lại. Bọn họ đã săn giết bạch long thành công.
Ở trên Đông Hải có vô số Long tộc. Long tộc chí dâm, con cháu vô số, việc này khiến Long tộc có mạnh, có yếu. Năm đó đám người Phương Ánh Tuyết chỉ mới Trúc Cơ thì đã từng giết qua Hắc Long. Mặc dù chỉ là á long tạp long thế nhưng vẫn là rồng.
Lạc Ly lập tức nhiệt tình chiêu đãi, Xích Lĩnh chân nhân giới thiệu bằng hữu của mình, mọi người ở chung với nhau rất hòa hợp.
Trên tiệc rượu, Lạc Ly cầu pháp Xích Lĩnh chân nhân, học tập Khống Binh thuật của Tam Sơn Ngũ Nhạc, còn có một vài chiến trận ngự binh!
Xích Lĩnh chân nhân lập tức dốc túi truyền thụ, cuối cùng nói: “Lạc Ly, ta thấy hình như ngươi tu luyện rất nhiều Lưu Ly Hải đại thành, chỉ thiếu pháp bảo để sinh ra hải vực mà thôi.”
Lạc Ly lập tức gật đầu, nói: “Phải, sư thúc, hiện tại ta còn hai mươi ba hải vực chưa có pháp bảo dung hợp!”
Xích Lĩnh chân nhân nói: “Không phải chứ, sao ngươi tu luyện nhiều bí pháp Lưu Ly Hải như vậy? Chỉ cần tu luyện mười ba cái, sinh thành đại hải vực là được rồi! Cần gì phải tu luyện nhiều như thế chứ!”
Lạc Ly mỉm cười, hắn thầm nghĩ: “Con đường của chúng ta khác nhau. Ta muốn luyện hết toàn bộ bảy mươi bảy sát Lưu Ly Hải, hơn nữa còn muốn luyện thành Ngũ Hồ Tứ Hải Linh Đinh Dương! Còn muốn sáng tạo ra siêu pháp của riêng ta!”
Lạc Ly hỏi: “Sư thúc, người có thể trở lại tông môn mua một ít pháp bảo giúp ta được hay không. Sư phụ dặn ta vân du thiên hạ, trong vòng mười năm không được trở về!”
Xích Lĩnh chân nhân nói: “Trở về tông môn làm gì chứ, Hỗn Nguyên tông chúng ta cũng không phải là môn phái chuyên môn luyện khí!
Để ta đề cử cho ngươi mấy chỗ. Thiên hạ này, có ngũ đại thượng môn luyện bảo giỏi nhất!
Thế nhưng có hai chỗ là kẻ thù với Hỗn Nguyên tông chúng ta, đừng tự tìm đường chết. Ngươi có thể đi tới ba chỗ còn lại tìm kiếm pháp bảo!”
Lạc Ly lập tức mừng rỡ, nói: “Mời sư thúc chỉ điểm!”
Xích Lĩnh chân nhân nói: “Thiên hạ luyện bảo, quý nhất là Trọng Huyền. Thi hào của môn phái này là Vật ngoại hà huy, ngộ nhập trọng huyền minh thái vi, vong hình di chiếu, luyện thiên luyện địa luyện càn khôn.
Bọn họ nắm giữ tất cả phương pháp luyện bảo trong thiên hạ. Bất kể là luyện khí, luyện bảo, luyện kiếm, hễ có liên quan tới rèn đúc thì bọn họ đều là đệ nhất thiên hạ!
Ngoại trừ Trọng Huyền tông thì còn có Tạo Hóa tông. Thi thào của môn phái này là: Sinh sinh tạo hóa vạn bàn thể, thanh liên bạch ngẫu chú kim thân! Môn phái này am hiểu cải tạo sinh thể nhất, trong đó tạo hóa sinh thể càng lợi hại hơn. Bọn họ sử dụng sinh linh nuôi bảo, lấy người chữa bảo, lấy thể sinh bảo, lấy tay chân hóa bảo!
Mặc dù pháp bảo của bọn họ không bằng Trọng Huyền tông, thế nhưng chỉ cần chuyên môn luyện chế cho ngươi thì tuyệt đối sẽ tâm đầu ý hợp với ngươi, rất dễ khống chế!
Thứ ba chính là Chân Phật tông. Thi hào của môn phái này là: Nhất niệm khởi vạn vật vi chân, chân ngã không xử xá thân phật! Tông này tế bái Chân Ngã Xá Thân Phật, là một trong thập đại Phật tông trong thiên hạ.
Hòa thượng Phật tông này am hiểu ảo thuật nhất, muốn cái gì thì có thể biến hóa ra cái đó. Bọn họ ngồi trong nhà tranh cũng có thể sử dụng ảo thuật biến thành cung điện, muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, muốn làm cái gì thì làm cái đó. Khi bọn họ đạt tới La Hán vị, tương đương với Trúc Cơ thì hoàn toàn có thể huyễn hóa ra một thế giới của riêng mình. Thậm chí có thể dùng ảo thuật thay đổi vật chất có thật. Nhất niệm khởi vạn vật chi chân. Đạt tới trình độ tráo giả thành thật.
Đệ tử tông này không ra núi thì thôi mà chỉ cần rời khỏi núi thì đều là hòa thượng mạnh mẽ cực điểm, có thể thay trời đổi đất, huyễn hóa mọi thứ!
Khi bọn họ đạt tới cảnh giới Bồ Tát, tương đương với Nguyên Anh thì có thể huyễn hóa bảo vật, dùng niệm luyện bảo. Hơn nữa pháp bảo này là có thật, không khác gì với pháp bảo bình thường!”
Lạc Ly nói: “Lợi hại vậy sao, nghĩ một cái là có thể luyện ra pháp bảo?”
Xích Lĩnh chân nhân nói: “Nào dễ dàng như thế, cũng cần phải trả giá. Thế nhưng pháp bảo của Chân Phật tông do huyễn hóa mà ra nên rất kỳ dị, có diệu dụng vô tận, không như pháp bảo của những môn phái khác luyện ra.
Ba môn phái này, ta đều có bằng hữu, ta có thể viết giúp ngươi một lá thư, ngươi đi tìm bọn họ, có bọn họ dẫn đường thì ngươi có thể mua pháp bảo ngươi cần mà không bị chặt chém!
Lạc Ly, ngươi muốn đi nơi nào?”
Lạc Ly nói: “Sư thúc, ta muốn đi hết!”
Xích Lĩnh chân thân thở dài một tiếng, nói: “Được rồi, ta viết cho ngươi ba lá thư, ngươi muốn đi đâu thì đi đó!”
Lạc Ly nói: “Sư thúc, chỗ nào thì gần?”
Xích Lĩnh chân nhất nhắm mắt suy nghĩ, trả lời: “Chân Phật tông ở Quan Tây địa vực, Tạo Hóa tông ở Mạc Bắc địa vực. Trọng Huyền tông gần nhất, ở Trung Nguyên Kinh Châu địa vực!”
Lạc Ly nhận lấy ba bức thư, lẩm bẩm: “Trung Nguyên Kinh Châu địa vực Trọng Huyền tông!”
Xác định mục tiêu, Lạc Ly chuẩn bị xuất phát. Thế nhưng lần này rời đi không biết khi nào thì mới có thể trở lại. Trước khi đi, hắn đi dạo một vòng xung quanh Linh Điệp tông.
Trong lúc vô ý đã đi tới Thoát Xá viện, hàn huyện một hồi với viện chủ Tư Đồ Nhã, đột nhiên phía xa có người hô:
“Đưa hàng, đưa hàng!”
Tư Đồ Nhã nói: “Buổi sáng đã đưa rồi sao còn đưa nữa chứ?”
Đệ tử Thanh Tịnh Các nói: “Tiền bối, các chủ chúng ta vừa phát hiện đưa thiếu bốn con Thiết Giáp Mô, thật ngại!”
Tư Đồ Nhã nhíu mày nói: “Tên Vương Tiềm này đúng là phế vật!”
Lạc Ly nói: “Có chuyện gì?”
Tư Đồ Nhã nói: “Tên Vương Tiềm này chính là thân thích của Hàn Hải Chân quân, hai năm trước đi cửa sau trở thành quản sự Thanh Tịnh các, thế nhưng tường xuyên làm việc thất trách, hàng hóa không đủ, lại còn giao hàng rất muộn!”
Lạc Ly nói: “Thì ra là như vậy, trở về ta sẽ nói với Phương Ánh Tuyết. Để ta đi siêu độ bốn con Thiết Giáp Mô đó vậy!”
Đây là bốn thiện công, Lạc Ly vui vẻ đi giết heo.
Hắn cầm pháp đao đi tới trước mấy con Thiết Giáp Mô đó thì sửng sốt.
Hắn lập tức sử dụng thần nhãn quan sát, trong bốn con Thiết Giáp Mô này lại có một con do tu sĩ biến thành, nhìn chẳng khác thì đồ thiệt, hoàn toàn không có sơ hở nào cả.
Chỉ tiếc thần nhãn của Lạc Ly lập tức nhìn ra dấu vết!
Nháy mắt, Lạc Ly biết vì sao ba năm nay Thất Sát tông lại không ra tay, hóa ra bọn họ đang trà trộn vào Linh Điệp tông. Có lẽ Vương Tiềm là người của họ, hắn cố ý đưa hàng tới muộn để chờ mình đi tới đâu thì sau đó sẽ đưa đám Thiết Giáp Mô tới đó!
Nếu như mình tới đây giết heo thì đây là cơ hội ám sát, nhất kích tất sát!
Đúng là ác độc. Nếu như Lạc Ly không có thần nhãn thì hôm nay chính là ngày chết của hắn.
Lạc Ly mỉm cười, bắt đầu siêu độ. Thế nhưng Lạc Ly cố ý tránh Thiết Giáp Mô đó, siêu độ ba con Thiết Giáp Mô kia trước.
Cuối cùng đi tới phía trước con Thiết Giáp Mô đó, hắn tiếp tục niệm kinh:
“Trần quy trần, thổ quy thổ, sinh chung tương tử, linh chung tương diệt, vạn vật chung tương tiêu vong, tại huy hoàng, bất quá nhất hoàng thổ phủng thanh hôi 1 nhân sinh bách niên, như nhược nhất mộng, khởi hữu vĩnh hằng bất diệt giả, tịch dương mạt thế, kinh phố khả văn, bất quá quang âm nhất sát...”
Sát thủ đó ra tay, tung ra đòn mạnh nhất về phía Lạc Ly.
Hắn chuẩn bị một kích này đã hai năm rồi, muốn đánh chết Lạc Ly.
Thế nhưng nháy mắt thân thể của hắn mềm nhũn, không thể hành động được, cả người trở nên già nua, không còn sức lực. Trong tích tắc đó, Lạc Ly ra tay, là Liên Y Thanh Bình Sát!
Lạc Ly ra tay, cầm lấy pháp đao đâm vào hậu môn của Thiết Giáp Mô, cũng như đâm vào hậu môn của sát thủ, xuyên thủng tới trước ngực, sát thủ lập tức hét thảm một tiếng.
Lạc Ly mỉm cười, cầu người được người, ngươi đã muốn làm heo thì ta tiễn ngươi thăng thiên!
Một đao đâm chết!
Thiết Giáp Mô kêu thảm rung trời, mọi người kinh ngốc, sao heo lại biến thành người rồi!
Lạc Ly mỉm cười, không giải thích.
Vương Tiềm quả nhiên sợ tội chạy trốn. Hắn đưa tiểu thiếp tam phòng của Hàn Hải Chân quân bảy ngàn linh thạch, bắt cầu quan hệ, quả nhiên là nằm vùng của Thất Sát tông. Cái chết ngoài ý muốn của quản sự trước đó cũng do bọn họ gây ra.
Ám sát kết thúc, Lạc Ly ở lại Linh Điệp tông ba ngày. Ba ngày sau, Lạc Ly chuẩn bị hành trang xong xuôi, rời khỏi Linh Điệp tông. Lúc xuất hành, vô số tu sĩ Linh Điệp tông đi tiễn biệt hắn!
Phương Ánh Tuyết níu chặt lấy tay Lạc Ly, bịn rịn chia tay. Ba hôm nay, Lạc Ly ngày ngày triền miên với nàng. Lần này rời khỏi, không biết năm nào tháng nào thì Lạc Ly mới có thể trở lại.
Lạc Ly nói với Phương Ánh Tuyết: “Lần này ta đi Đại La ma tông tìm hảo hữu, thám hiểm thiên hạ, mười năm sau ta nhất định sẽ quay về!”
Phương Ánh Tuyết gật đầu nói: “Tướng công, ta sẽ bảo vệ tốt gia nghiệp của chúng ta!”
Lạc Ly cũng gật đầu nói: “Ta đi đây, bảo trọng!”
Sau đó hắn phất tay với mọi người ở phía sau rồi lập tức sử dụng Tứ Cửu Độn Thuật, nháy mắt biến mất.
Phi xa đã nổ tung, không thể khống chế phi xa tiêu sái rời khỏi, cho nên chỉ có thể độn đi.
Sau khi tấn thăng thành tiên thân, Tứ Cửu Độn Thuật lại có tiến bộ. Từ một bước một trăm năm mươi dặm biến thành hai trăm dặm, đi liền năm bước thì có thể độn ra ngoài ngàn dặm. Pháp thuật này có thể dùng để chạy trốn hoặc đi đường, đúng là vô thượng đại pháp!
Lạc Ly bước liền hai bước, lúc này đã đi ra bốn trăm dặm. Sau đó mỉm cười, không đi tiếp về phía trước nữa. Hắn nói dối Phương Ánh Tuyết với mọi người là mình đi Đại La ma tông!
Chỉ có Xích Lĩnh chân nhân biết chỗ Lạc Ly muốn đi. Hắn muốn đi Trung Nguyên địa vực tới Trọng Huyền tông ở Kinh Châu.
“Thất Sát tông, các ngươi hãy đi chuẩn bị ở Đại La ma tông đi thôi. Đến đó mà chờ, lão tử mới không thèm đi tới đó!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.