Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Quyển 2 - Chương 80: Phong Lâm Thành

Gã Khờ Mộng Mơ

15/08/2018

Sau khi giải thích xong, Hạng Hạo đề bạt Tinh Hồn nên sớm cùng hắn quay trở lại Phong Lâm Thành để có thể hoàn tất thủ tục gia nhập vào Hạng gia. Với những gia tộc khác, thường để gia nhập một gia tộc thì sẽ phải đánh đổi thứ gì đó, nhưng với Tinh Hồn, Hạng Hạo bảo rằng ngoại trừ giúp hắn trị dứt điểm căn bệnh ra thì không còn điều kiện khác nữa.

Ngoài ra, Hạng gia sẽ cung cấp cho Tinh Hồn tài nguyên tu luyện cho đến khi thời điểm khảo thí bắt đầu. Vốn dĩ dành thời gian cho việc đi săn Nham Tương Thú, thế nhưng chuyện đã thành ra như vậy, Tinh Hồn bèn đồng ý với Hạng Hạo, sớm ngày mai sẽ quay trở lại Phong Lâm Thành.

Thấy Tinh Hồn đồng ý, Hạng Hạo tỏ ra vui mừng, sau đó nói thêm vài câu nữa thì cáo biệt, rời khỏi phòng.

Hạng Hạo rời khỏi một lúc thì giọng nói của Tiểu Ứng Long lại vang lên trong đầu hắn:

- Liệt Hỏa Tâm, tiểu tử thối, thứ đồ chơi đó nhất định phải thu về tay, chí ít phải mười khỏa Liệt Hỏa Tâm, nếu nhiều thì càng tốt.

- Dĩ nhiên, nhưng một lần lấy nhiều Liệt Hỏa Tâm như vậy, ngươi có ý định gì đây?

Tinh Hồn chợt hỏi.

- Dĩ nhiên là để tiến hành tế hỏa chứ làm gì. Nham Tương Thú cũng có thể được xem là thiên thiên linh hỏa, dùng nó thực hiện nghi thức tế hỏa sẽ giúp thực lực của Hỏa Công Công biến mạnh. Đây là cơ duyên đấy, ngươi tuyệt đối không được bỏ qua.

Tiểu Ứng Long ngữ điệu nghiêm túc nói.

- Chuyện này đợi sau khi ta trở thành đệ tử Thiên Kiếm Tông rồi hẵn tính tiếp.

********* Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên *********

Sáng ngày hôm sau, Hạng Hạo, Tinh Hồn và La Vi cả ba người cùng trở lại Phong Lâm Thành. Mất hơn ba ngày, rốt cuộc Phong Lâm Thành cũng hiện ra trước mắt.

Chỉ là một cái cổng thành mà đã đồ sộ và nguy nga, so với Thanh Giang trấn mới còn muốn bề thế hơn gấp mấy lần. Phong Lâm Thành không hổ danh là tòa thành xa hoa nhất Phi Lan Quận, làm cho Tinh Hồn kinh ngạc không ngớt.

Sau khi qua cổng thành, La Vi chia với bọn người Tinh Hồn và Hạng Hạo, nàng trở lại phân điện của Linh Lôi Tông tại Phong Lâm Thành.

Còn Tinh Hồn và Hạng Hạo thì quay trở lại Hạng gia. Trên đường đi, Tinh Hồn được Hạng Hạo giải thích khá kỹ càng về cơ cấu của Phong Lâm Thành cũng như năm đại tông môn.

Phong Lâm Thành này, người chủ quản có tên là Nhan Tư, là một trong những tiên giả tu vi đã tiến giai hậu kỳ Linh Tiên Cảnh, thực lực rất mạnh. Nghe nói Nhan Tư thân phận là đệ tử Thiên Kiếm Tông, về sau được quận chủ Phi Lan Quận đề bạt lên làm thành chủ Phong Lâm Thành.

Có tin đồng rằng Nhan Tư chính là người do quận chủ Phi Lan Quận phái đến để kìm hãm năm đại tông môn, nhưng chuyện ở đằng sau thế nào thì chỉ có người trong cuộc mới biết.

Tại Phong Lâm Thành, nếu không tính phủ thành chủ ra thì có mười đại gia tộc nổi bật nhất, bao gồm Hạng gia, Mộ gia, Dương gia, Bắc Cung gia, Đoạn gia, Vệ gia, Trần gia, Thượng Quan gia, Chu gia và Phong gia.

Trong số chín gia tộc thì Dương gia là gia tộc gần đây nhất nổi lên, được Thiên Kiếm Tông trực tiếp đề bạt. Nghe nói trong chuyện này là nhờ Dương gia xuất hiện một tuyệt thế kỳ tài được năm đại tông môn tranh nhau giành dật, rốt cuộc là Thiên Kiếm Tông bạo chi, đặt ra vô số hứa hẹn mới đoạt được vị thiên tài tuyệt thế đó về tay.

Cũng kể từ đó, địa vị của Dương gia lên như diều gặp gió, trở thành một trong mười gia tộc hùng mạnh nhất Phong Lâm Thành.

Lại nói về vị thế của mười gia tộc thì Hạng gia hiện tại đang ở thế yếu nhất, nếu không có gì bất ngờ thì khoảng chừng ngàn năm sau, Hạng gia sẽ bị mất đi vị thế của mười gia tộc hàng đầu.

Hạng gia hiện tại không có bao nhiêu người có địa vị trong năm đại tông môn, trong khoảng thời gian năm trăm năm trở lại, toàn bộ đều đặt hi vọng trên người Hạng Hạo cả. Vì vậy nên hứn cực kỳ khát khao được trừ bỏ căn bệnh này để giúp gia tộc phát triển.



Về phần năm đại tông môn, tại Phong Lâm Thành, bọn họ chỉ xây dựng một cái phân điện nằm ở trung tâm Phong Lâm Thành. Mỗi khi có đợt chiêu mộ đệ tử thì khu trung tâm đó lại cực kỳ náo nhiệt.

Tinh Hồn và Hạng Hạo sau một lúc thì đến được Hạng gia. Mặc dù nói địa vị Hạng gia trong mười đại gia tộc là yếu thế nhất, tuy nhiên tài sản thì tuyệt đối không thể xem thường được.

- Huynh nghỉ ngơi một lúc, ta đi nói chuyện với phụ thân rồi sau đó sẽ sắp xếp cho hai người gặp nhau.

Hạng Hạo phân phó cho người làm chuẩn bị cho Tinh Hồn một căn phòng nghỉ ngơi, có yêu cầu gì thì đáp ứng toàn bộ, còn bản thân thì đi tìm gặp phụ thân mình.

Cha của Hạng Hạo tên gọi là Hạng Tuấn, một tiên giả tu vi đạt đến trung kỳ Địa Tiên Cảnh. Nhìn gương mặt Hạng Hạo so với Hạng Tuấn có nhiều nét giống nhau, tuy nhiên vẻ rành đời cùng thâm sâu thì Hạng Hạo khó mà sánh bằng.

Hạng Tuấn đứng giữa gian phòng, hai tay đặt sau lưng, gương mặt ngẩn lên nhìn bức tranh vẽ một nữ tử xinh đẹp tuyệt trần được treo ở giữa gian phòng. Nhìn trong mắt hiện rõ vẻ suy tư mệt mỏi.

Đúng lúc đó thì Hạng Hạo bước vào.

- Phụ thân, hài nhi trở về rồi.

Hạng Tuấn thu lại ánh mắt phiền muộn, sau đó xoay người lại. Hạng Tuấn mặc một bộ thanh bào, gương mặt nghiêm nghị, đặc biệt là ánh mắt sâu không lường được, ẩn chứa tang thương năm tháng. Giọng nói trầm đặc vang lên:

- Có mời được hắn ta về không?

- Hiện tại y đang nghỉ ngơi tại phòng khách, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp phụ thân được cả. Hạng Hạo lễ phép trả lời.

- Tốt lắm, đưa hắn tới ngự hoa viên gặp ta. Hy vọng hắn là người mà Thiên Cơ lão nhân tiên đoán, như vậy bệnh tình của ngươi liền trị được dứt điểm.

Hạng Tuấn nhìn Hạng Hạo, ngắn gọn nói.

- Hy vọng là vậy. Có điều, y tính cách rất cẩn trọng, không phải là người dễ đối phó. Mặc dù đã tiếp xúc với y nhiều lần, thế nhưng chung quy, hắn vẫn giữ với hài nhi một khoảng cách nhất định.

- Không sao, người như vậy dễ nói chuyện hơn, chỉ cần lợi ích vừa đủ là có thể song phương hợp tác. Được rồi, để một lát ta gặp hắn thì liền đoán được thôi.

- Vậy hài nhi lui trước.

Hạng Hạo nói xong thì xoay lưng rời đi. Trong ánh mắt Hạng Tuấn thoáng qua một tia bi thương. Những năm nay, mặc dù tu vi của Hạng Hạo ngày tiến ngàn dặm, so với những người đồng trang lứa, trừ vị bất thế kỳ tài của Dương gia ra, cơ hồ không có một người nào có thể sánh kịp.

Nhưng càng là vậy, sinh mệnh của Hạng Hạo ngày một rút ngắn. Hạng Tuấn bất giác thở dài một tiếng, trong bắt hiện lên vẻ u uất cùng bất lực. Hiểu rõ nguyên nhân, nhưng lại không thể làm gì, chỉ có thể phó mặc cho số trời.

Một tia hy vọng ngày đó Thiên Cơ lão nhân để lại, dù rất mơ hồ, nhưng dù là vậy, Hạng Tuấn cũng không thể bỏ qua.

********* Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên *********

Khoảng chừng hai canh giờ sau thì Hạng Hạo và Tinh Hồn đi đến ngự hoa viên. Khung cảnh ngự hoa viên rất hữu tình và thoáng mát, có hoa thơm cỏ ngọt, không khí trong lành, làm cho nội tâm người ta trở nên thoải mái hơn hẳn.

Tại đây đã bày sẵn một cái yến tiệc nho nhỏ, đang đứng đợi là một người đàn ông trung niên, gương mặt chữ điền, hai hàng lông mày như hai ngọn núi, gương mặt không giận tự uy, tu vi cao cường, quả thực là thâm sâu khó dò.



- Phụ thân, đây là người mà hài nhi nhắc đến, tên gọi là Tinh Hồn.

Sau đó hắn quay sang Tinh Hồn, nói tiếp:

- Còn đây là gia chủ Hạng gia, cũng là phụ thân của Hạng Hạo ta.

Hạng Hạo gương mặt vui vẻ giới thiệu. Còn Tinh Hồn, hắn giữ thái độ khách khí, ôm quyền nói:

- Tại hạ Tinh Hồn, ra mắt đại nhân.

- Tuổi không lớn mà tu vi cao cường, so với khuyển tử Hạng Hạo nhà ta còn muốn lợi hại hơn, đúng là anh hùng xuất thiếu niên.

- Đại nhân quá khen.

- Được rồi, ngồi xuống đi, hôm nay ta chuẩn bị một bữa tiệc nhỏ, xem như mừng Tinh Hồn tiểu huynh đệ trở thành khách khanh của Hạng gia ta.

Hạng Tuấn thoạt trông cực kỳ sảng khoái, nói chuyện rất rộng lượng, nếu là bình thường thì sẽ khiến cho người ta mất đi sự cảnh giác.

Tuy nhiên Tinh Hồn lại giữ tinh thần của mình rất tốt, thái độ tuy khách khí, nhưng vẫn có chừng mực nhất định, không có bị Hạng Tuấn cuốn theo.

Cả ba vừa uống rượu vừa nói chuyện, kiến thức của Hạng Tuấn rất phong phú và uyên bác, làm cho Tinh Hồn hiểu thêm không ít về Phong Lâm Thành cũng như về Phi Lan Quận.

Nói vòng vong tam quốc thì một lát sau, Hạng Tuấn mới nói:

- Lần này tổ chức thí luyện tuyển chọn đệ tử, so với mấy lần trước đây thì độ khó khăn gia tăng không ít.

- Ồ, xin đại nhân nói kỹ hơn.

- Theo như thông tin mà ta vừa mới nhận được cách đây ít ngày thì sẽ diễn ra ba cuộc thí luyện. Thí luyện thứ nhất là kiểm tra thể chất thông qua Thiên Nhãn Kính, nếu phát hiện xuất hiện dị linh thể thì liền được trực tiếp thông qua khảo hạch, gia nhập một trong năm đại tông môn. Thí luyện thứ hai là kiểm tra đạo tâm, thí luyện thứ ba là tiến vào Bạo Thú Lâm, chỉ cần sống sót qua một khoảng thời gian nhất định thì sẽ thông qua thí luyện, đầu nhập tông môn.

Nghe đến Bạo Thú Lâm, Hạng Hạo sắc mặt chấn kinh.

- Bạo Thú Lâm? Chẳng phải nơi đó rất nguy hiểm sao, ngay cả tiên giả Địa Tiên Cảnh cũng chưa chắc có thể sống sót nổi.

- Cái này cũng chưa chắc, nếu không tiến quá sâu vào bên trong Bạo Thú Lâm thì vẫn có thể bảo toàn được tính mạng.

Hạng Tuấn lắc đầu nói. Tinh Hồn đối với Bạo Thú Lâm có chút hứng thú, liền hỏi.

- Nghe Hạng huynh nói, ta rất tò mò về Bạo Thú Lâm này!

Hạng Hạo nghe vậy thì liền cười khổ một tiếng, sau đó mới giải thích:

- Đã vậy thì ta liền giải thích cho huynh nghe một đoạn về Bạo Thú Lâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook