Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng
Quyển 2 - Chương 79: Thánh Hỏa Kinh
Gã Khờ Mộng Mơ
15/08/2018
Giọng nói ngờ nghệch đó dĩ nhiên chính là xuất phát từ Tiểu Ứng Long.
Những chuyện diễn ra của ba ngày trước, nó hoàn toàn không biết gì cả,
mải mê đánh một giấc thật ngon, đến giờ mới chịu tỉnh lại.
Đối với Tiểu Ứng Long, Tinh Hồn cũng chỉ biết lắc đầu thở dài. Con rồng mập mạp này, thành sự thì không đủ mà bại sự thì có thừa, nhớ lần trước còn suýt chút nữa làm cho hắn mất đi cái mạng nhỏ bởi vì cái tính hay quên của nó.
- Này, bổn long hỏi sao không trả lời, thật kém sang. Có ngươi làm chủ nhân, số bổn long đúng là khổ mà. Ủa… có điểm thú vị đây, hắc hắc…
Tiểu Ứng Long thở dài một tiếng, hai bàn tay tròn xoe vỗ vỗ cái bụng phệ, đột nhiên cảm nhận được luồng khí tức kỳ dị, đôi mắt Tiểu Ứng Long sáng lên.
Nó nhìn thấy tại đan điền của Tinh Hồn còn một đứa bé đang cuộn tròn lại, dường như là nhắm mắt ngủ.
- Thứ đồ chơi đó nhìn thú vị đó, ngươi lụm ở đâu vậy, tặng cho bổn long nhé!
Tiểu Ứng Long đôi mắt sáng lên, nhìn Hỏa Công Công tràn đầy hứng thú.
- Nếu ngươi có bản lĩnh thì cứ thử động vào nó xem.
Tinh Hồn giọng nói lãnh đạm, điều này làm cho Tiểu Ứng Long sinh ra nghi hoặc. Sau đó, nó mới quan sát kỹ lại Hỏa Công Công một lần nữa, bỗng nhiên trong mắt xuất hiện một tia kinh nghi bất định, thốt lên:
- Cơ thể thứ đồ chơi này được tạo thành từ lửa, mà hình như ngọn lửa này rất lợi hại. Để xem… ừm… hình như bổn long nhớ trước đây trong đan điền ngươi tồn tại ngọn lửa ngũ sắc, đừng nói với bổn long là ngọn lửa ngũ sắc biến hóa thành gia hỏa này chứ?
- Có thể xem là vậy.
- Nói chuyện với ngươi đúng là phát ngán lên tới cổ. Bổn long tự mình xem xét.
Tiểu Ứng Long lè lưỡi trêu ngươi, sau đó dùng thần thức tiếp tục quan sát Hỏa Công Công.
- Ồ, so với lửa ngũ sắc thì ngọn lửa cấu tạo nên cơ thể gia hỏa này lợi hại hơn rất nhiều. Dường như đã siêu thoát ngũ hành, wao… thật lợi hại à nha!
- Nhưng mà chờ đã, hình như ngọn lửa này còn rất yếu ớt.
Tiểu Ứng Long nhận ra điểm dị biệt, thốt lên.
- Phải, nó cần có lực lượng linh hồn để sinh trưởng. Hơn nữa, một lần tiêu hóa lại tốn rất nhiều thời gian. Mặc dù lợi hại, nhưng hiện tại nó không thể sử dụng làm một con bài tẩy.
- Khoan, để bổn long nhớ xem, hình như trong ký ức của bổn long có một loại phương pháp có thể khiến cho hỏa linh phát triển rất nhanh, để xem…
Trong lúc Tiểu Ứng Long suy nghĩ thì Tinh Hồn đồng dạng cũng sinh ra đăm chiêu. Không hiểu sao đối với con rồng mập này, nội tâm hắn lại sinh ra một loại cảm giác không tin tưởng cho lắm.
Không biết có phải là do hai vố lần trước Tiểu Ứng Long ban tặng nên mới có phản ứng tự nhiên này hay không nữa.
Không nhịn được, hắn liền lên giọng nhắc nhở:
- Hỏa Công Công đối với ta rất quan trọng, ngươi mà phá nát nó là không xong với ta đâu.
- Lo bò trắng răng, bổn long trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, làm gì có chuyện phá thứ đồ chơi kia.
Tinh Hồn nhíu mày, trong mắt hoàn toàn không tin tưởng. Có lẽ chột dạ nên Tiểu Ứng Long nói thêm.
- Lần trước là tai nạn, ngươi làm gì mà nhỏ nhen với bổn long vậy.
Tiểu Ứng Long cằn nhằn một lúc, sau đó đột nhiên hai mắt sáng lên.
- Nhớ ra rồi, chính là nó, Thánh Hỏa Quyết.
- Thánh Hỏa Quyết? Một môn công pháp à?
Tinh Hồn bất ngờ hỏi.
- Hắc hắc, không biết đúng không, nghe bổn long giải thích này. Thánh Hỏa Kinh không phải là công pháp gì, nó là một phương pháp do Vu Tộc tiền nhân sáng tạo ra để nuôi dưỡng thánh hỏa, luyện chế thánh khí. Cây thương nát này cũng được tạo ra dựa theo Thánh Hỏa Kinh. Bổn long nghĩ, sở dĩ lần trước ngươi có thuận lợi tiến vào không gian khí linh, gặp được bổn long chính là nhờ ngọn lửa ngũ sắc. Bởi bổn long có thể cảm nhận sự thân thuộc đến từ ngọn lửa ngũ sắc đó.
Kỳ thực Tiểu Ứng Long nói hoàn toàn chính xác, bởi ngọn lửa ngũ sắc là do Tinh Hồn thu về của Cố Tinh Hải. Hắn cũng có suy nghĩ tương tự như Tiểu Ứng Long, chính nhờ ngọn lửa ngũ sắc đó nên mới khiến cho cây thương mục nát này thức tỉnh.
Trong lúc hắn suy nghĩ thì Tiểu Ứng Long lại tiếp tục luyên thuyên không ngừng:
- Thế gian vạn vật đều có linh, lửa cũng như vậy. Lửa càng mạnh, càng tinh thuần thì tinh lọc vật chất, tạo ra pháp bảo càng mạnh. Nếu như để Hỏa Công Công phát triển, đến một lúc nào đó nó có thể giúp chúng ta phá giải cấm chế của cây thương này.
- Liệu có tin được lời ngươi nói không?- Mặc dù bổn long bình thường hay quên, nhưng lần này thì bổn long dám chắc lên đến một trăm phần trăm là khẩu quyết trong đầu bổn long hoàn toàn chính xác. Dù sao chuyện này liên quan đến việc giải phóng hoàn toàn chân thân của bổn long, bổn long làm sao mà có thể qua loa được.
Thần sắc Tiểu Ứng Long cực kỳ nghiêm túc, mặc dù vẫn hơi canh cánh trong lòng, nhưng thấy quyết tâm của nó lớn đến như vậy, rốt cuộc Tinh Hồn cảnh giác hơi dịu xuống, quyết định tin tưởng nó thêm một lần nữa.
- Tạm tin ngươi một lần, nói phương pháp đi.
- Hắc hắc, vậy mới đúng chứ. Vểnh tai lên và nghe cho kỹ đây, bổn long chỉ nói một lần thôi đấy…
Tiểu Ứng Long bắt đầu truyền xuống khẩu quyết Thánh Hỏa Kinh cho hắn nghe. Thánh Hỏa Kinh quả nhiên là huyền diệu, nếu đúng như những gì Tiểu Ứng Long nói thì Thánh Hỏa Kinh chính là bảo vật vô giá của Vu Tộc.
Thánh Hỏa Kinh mặc dù là phương pháp nuôi dưỡng hỏa diễm, dùng hỏa diễm để luyện khí, thế nhưng vẫn có thể xem là một chiến kỹ rất mạnh, lực lượng khó lường.
Tuy nhiên, điều kiện để tu luyện Thánh Hỏa Kinh lại khá hà khắc. Thứ nhất, người tu luyện Thánh Hỏa Kinh phải có huyết mạch Vu Tộc, là người tiếp nhận truyền thừa Chiến Thần Điện, đạt được phong hào Chiến Thần và Nữ Thần cho Chiến Thần Điện ban xuống.
Thứ hai, muốn tu luyện Thánh Hỏa Kinh thì bản thân phải sở hữu một loại tiên thiên linh hỏa.
Tiên thiên linh hỏa là hỏa diễm do thiên địa sinh ra, nhưng khác với những ngọn lửa thông thường, đó phải là ngọn lửa đã sinh ra linh trí thì mới thừa nhận được lực lượng của Thánh Hỏa Kinh, mới có thể phát huy được toàn bộ uy lực của Thánh Hỏa Kinh.
Dưới thiên địa này có rất nhiều ngọn lửa tự nhiên do thiên địa sinh ra, nhưng tự khai linh trí thì lại cực kỳ quý hiếm, chỉ có thể ngộ không thể cầu.
Những điều điện này, chẳng ngờ lại hoàn toàn phù hợp với Tinh Hồn, giống như Chiến Thần Chiến, mọi điều kiện hắn đều đáp ứng được cả.
Không biết đây có phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên hay không nữa.
Tiểu Ứng Long đối với Thánh Hỏa Kinh hiểu biết phải nói là cực kỳ thâm sâu, bao nhiêu thắc mắc của Tinh Hồn với những khúc mắc khó hiểu của Thánh Hỏa Kinh đều được Tiểu Ứng Long giải đáp cả.
Sau gần nữa ngày, rốt cuộc Tinh Hồn đã hoàn toàn nắm vững được Thánh Hỏa Kinh.
Đúng lúc này, ở bên ngoài có tiếng gõ cửa, chính là giọng nói của Hạng Hạo. Tinh Hồn bảo Tiểu Ứng Long trở lại khí linh giới, sau đó mới để cho Hạng Hạo tiến vào.
Cả hai nói chuyện, trao đổi tâm đắc một lúc thì Tinh Hồn bỗng hỏi:
- Có một chuyện ta muốn nhờ huynh một việc.
- Mời nói.
Hạng Hạo sảng khoái cười.
- Hôm trước ta mâu thuẫn với Mộ Bạch Phi, Dương Khai cũng bởi vì chuyến đi săn Nham Tương Thú. Tu vi của ta đã tiến giai hậu kỳ, Liệt Hỏa Tâm rất quan trọng đối với ta, không biết huynh có cách nào không?
- Chuyện này à.
Hạng Hạo nhíu mày trầm ngâm.
- Ta nghe nói Nham Tương Thú là do mấy vị trưởng bối các tông trong một chuyến lịch lãm phát hiện ra, vậy nên mới tổ chức lần săn bắt này cho các đệ tử, mục đích chủ yếu là tích lũy kiến thức, gia tăng kinh nghiệm chiến đấu. Còn sau khi thu hoạch Liệt Hỏa Tâm thì toàn bộ đều phải nộp về tông môn, không ai được phép giữ lại. Chuyến đi săn này, đằng sau lưng có rất nhiều vị trưởng lão âm thầm quan sát, vậy nên ta nghĩ dù huynh lấy được Liệt Hỏa Tâm thì cũng không thể giữ riêng cho bản thân.
- Thì ra là vậy, thật đáng tiếc.
Nghe Hạng Hạo nói, Tinh Hồn mới bất chợt nhận ra rằng, thì ra bản thân mình suýt bị Mộ Bạch Phi lừa vào bẫy.
Nếu chẳng phải giữa đường xuất hiện biến cố thì chưa biết chừng khi tiến vào Vĩnh Dạ Thâm Uyên, chỉ sợ bản thân khó mà bảo toàn được mạng sống.
Cái này cũng là do nhìn thấy lợi ích trước mắt quá lớn, Tinh Hồn không suy đoán ra bí ẩn ở đằng sau. Liệt Hỏa Tâm trân quý như vậy, há có thể để cho một đám tông môn tiểu bối tự mình đi săn được.
- Ta nghĩ với thực lực và tiềm năng của huynh, chỉ cần trở thành tông môn đệ tử thì sẽ có thể thu về được vài khỏa Liệt Hỏa Tâm.
Thấy Tinh Hồn có chút buồn bực, Hạng Hạo lập tức dùng ngữ điệu ôn hòa an ủi.
Thở dài một tiếng tiếc nuối, nhưng chuyện đã vậy thì chẳng còn cách nào khác.
- Hình như trước đây huynh nói với ta rằng muốn tham gia thí luyện trở thành đệ tử năm đại tông môn tại Phong Lâm Thành đúng không?
Tinh Hồn gật đầu đồng ý, Hạng Hạo lại nói tiếp.
- Lần trước ta quên nói với huynh, để được phép trở thành tông môn đệ tử thì trước tiên phải có một cái thân phận nhất định mới được.
- Huynh nói rõ hơn một chút được không? – Tinh Hồn nhíu mày, trước đây hắn chưa từng nghe thấy có chuyện như vậy.
- Chuyện này là tự nhiên. – Hạng Hạo cười ôn hòa, rồi nói tiếp. – Trước tiên khi được xét khảo hạch, người tham gia thí luyện phải đầu nhập một trong những gia tộc tại Phong Lâm Thành, được những gia tộc này cấp cho lệnh bài thân phận. Đây là điều kiện tiên quyết, trừ khi có chút đặc thù, ngoài ra không thể làm trái.
Đối với Tiểu Ứng Long, Tinh Hồn cũng chỉ biết lắc đầu thở dài. Con rồng mập mạp này, thành sự thì không đủ mà bại sự thì có thừa, nhớ lần trước còn suýt chút nữa làm cho hắn mất đi cái mạng nhỏ bởi vì cái tính hay quên của nó.
- Này, bổn long hỏi sao không trả lời, thật kém sang. Có ngươi làm chủ nhân, số bổn long đúng là khổ mà. Ủa… có điểm thú vị đây, hắc hắc…
Tiểu Ứng Long thở dài một tiếng, hai bàn tay tròn xoe vỗ vỗ cái bụng phệ, đột nhiên cảm nhận được luồng khí tức kỳ dị, đôi mắt Tiểu Ứng Long sáng lên.
Nó nhìn thấy tại đan điền của Tinh Hồn còn một đứa bé đang cuộn tròn lại, dường như là nhắm mắt ngủ.
- Thứ đồ chơi đó nhìn thú vị đó, ngươi lụm ở đâu vậy, tặng cho bổn long nhé!
Tiểu Ứng Long đôi mắt sáng lên, nhìn Hỏa Công Công tràn đầy hứng thú.
- Nếu ngươi có bản lĩnh thì cứ thử động vào nó xem.
Tinh Hồn giọng nói lãnh đạm, điều này làm cho Tiểu Ứng Long sinh ra nghi hoặc. Sau đó, nó mới quan sát kỹ lại Hỏa Công Công một lần nữa, bỗng nhiên trong mắt xuất hiện một tia kinh nghi bất định, thốt lên:
- Cơ thể thứ đồ chơi này được tạo thành từ lửa, mà hình như ngọn lửa này rất lợi hại. Để xem… ừm… hình như bổn long nhớ trước đây trong đan điền ngươi tồn tại ngọn lửa ngũ sắc, đừng nói với bổn long là ngọn lửa ngũ sắc biến hóa thành gia hỏa này chứ?
- Có thể xem là vậy.
- Nói chuyện với ngươi đúng là phát ngán lên tới cổ. Bổn long tự mình xem xét.
Tiểu Ứng Long lè lưỡi trêu ngươi, sau đó dùng thần thức tiếp tục quan sát Hỏa Công Công.
- Ồ, so với lửa ngũ sắc thì ngọn lửa cấu tạo nên cơ thể gia hỏa này lợi hại hơn rất nhiều. Dường như đã siêu thoát ngũ hành, wao… thật lợi hại à nha!
- Nhưng mà chờ đã, hình như ngọn lửa này còn rất yếu ớt.
Tiểu Ứng Long nhận ra điểm dị biệt, thốt lên.
- Phải, nó cần có lực lượng linh hồn để sinh trưởng. Hơn nữa, một lần tiêu hóa lại tốn rất nhiều thời gian. Mặc dù lợi hại, nhưng hiện tại nó không thể sử dụng làm một con bài tẩy.
- Khoan, để bổn long nhớ xem, hình như trong ký ức của bổn long có một loại phương pháp có thể khiến cho hỏa linh phát triển rất nhanh, để xem…
Trong lúc Tiểu Ứng Long suy nghĩ thì Tinh Hồn đồng dạng cũng sinh ra đăm chiêu. Không hiểu sao đối với con rồng mập này, nội tâm hắn lại sinh ra một loại cảm giác không tin tưởng cho lắm.
Không biết có phải là do hai vố lần trước Tiểu Ứng Long ban tặng nên mới có phản ứng tự nhiên này hay không nữa.
Không nhịn được, hắn liền lên giọng nhắc nhở:
- Hỏa Công Công đối với ta rất quan trọng, ngươi mà phá nát nó là không xong với ta đâu.
- Lo bò trắng răng, bổn long trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, làm gì có chuyện phá thứ đồ chơi kia.
Tinh Hồn nhíu mày, trong mắt hoàn toàn không tin tưởng. Có lẽ chột dạ nên Tiểu Ứng Long nói thêm.
- Lần trước là tai nạn, ngươi làm gì mà nhỏ nhen với bổn long vậy.
Tiểu Ứng Long cằn nhằn một lúc, sau đó đột nhiên hai mắt sáng lên.
- Nhớ ra rồi, chính là nó, Thánh Hỏa Quyết.
- Thánh Hỏa Quyết? Một môn công pháp à?
Tinh Hồn bất ngờ hỏi.
- Hắc hắc, không biết đúng không, nghe bổn long giải thích này. Thánh Hỏa Kinh không phải là công pháp gì, nó là một phương pháp do Vu Tộc tiền nhân sáng tạo ra để nuôi dưỡng thánh hỏa, luyện chế thánh khí. Cây thương nát này cũng được tạo ra dựa theo Thánh Hỏa Kinh. Bổn long nghĩ, sở dĩ lần trước ngươi có thuận lợi tiến vào không gian khí linh, gặp được bổn long chính là nhờ ngọn lửa ngũ sắc. Bởi bổn long có thể cảm nhận sự thân thuộc đến từ ngọn lửa ngũ sắc đó.
Kỳ thực Tiểu Ứng Long nói hoàn toàn chính xác, bởi ngọn lửa ngũ sắc là do Tinh Hồn thu về của Cố Tinh Hải. Hắn cũng có suy nghĩ tương tự như Tiểu Ứng Long, chính nhờ ngọn lửa ngũ sắc đó nên mới khiến cho cây thương mục nát này thức tỉnh.
Trong lúc hắn suy nghĩ thì Tiểu Ứng Long lại tiếp tục luyên thuyên không ngừng:
- Thế gian vạn vật đều có linh, lửa cũng như vậy. Lửa càng mạnh, càng tinh thuần thì tinh lọc vật chất, tạo ra pháp bảo càng mạnh. Nếu như để Hỏa Công Công phát triển, đến một lúc nào đó nó có thể giúp chúng ta phá giải cấm chế của cây thương này.
- Liệu có tin được lời ngươi nói không?- Mặc dù bổn long bình thường hay quên, nhưng lần này thì bổn long dám chắc lên đến một trăm phần trăm là khẩu quyết trong đầu bổn long hoàn toàn chính xác. Dù sao chuyện này liên quan đến việc giải phóng hoàn toàn chân thân của bổn long, bổn long làm sao mà có thể qua loa được.
Thần sắc Tiểu Ứng Long cực kỳ nghiêm túc, mặc dù vẫn hơi canh cánh trong lòng, nhưng thấy quyết tâm của nó lớn đến như vậy, rốt cuộc Tinh Hồn cảnh giác hơi dịu xuống, quyết định tin tưởng nó thêm một lần nữa.
- Tạm tin ngươi một lần, nói phương pháp đi.
- Hắc hắc, vậy mới đúng chứ. Vểnh tai lên và nghe cho kỹ đây, bổn long chỉ nói một lần thôi đấy…
Tiểu Ứng Long bắt đầu truyền xuống khẩu quyết Thánh Hỏa Kinh cho hắn nghe. Thánh Hỏa Kinh quả nhiên là huyền diệu, nếu đúng như những gì Tiểu Ứng Long nói thì Thánh Hỏa Kinh chính là bảo vật vô giá của Vu Tộc.
Thánh Hỏa Kinh mặc dù là phương pháp nuôi dưỡng hỏa diễm, dùng hỏa diễm để luyện khí, thế nhưng vẫn có thể xem là một chiến kỹ rất mạnh, lực lượng khó lường.
Tuy nhiên, điều kiện để tu luyện Thánh Hỏa Kinh lại khá hà khắc. Thứ nhất, người tu luyện Thánh Hỏa Kinh phải có huyết mạch Vu Tộc, là người tiếp nhận truyền thừa Chiến Thần Điện, đạt được phong hào Chiến Thần và Nữ Thần cho Chiến Thần Điện ban xuống.
Thứ hai, muốn tu luyện Thánh Hỏa Kinh thì bản thân phải sở hữu một loại tiên thiên linh hỏa.
Tiên thiên linh hỏa là hỏa diễm do thiên địa sinh ra, nhưng khác với những ngọn lửa thông thường, đó phải là ngọn lửa đã sinh ra linh trí thì mới thừa nhận được lực lượng của Thánh Hỏa Kinh, mới có thể phát huy được toàn bộ uy lực của Thánh Hỏa Kinh.
Dưới thiên địa này có rất nhiều ngọn lửa tự nhiên do thiên địa sinh ra, nhưng tự khai linh trí thì lại cực kỳ quý hiếm, chỉ có thể ngộ không thể cầu.
Những điều điện này, chẳng ngờ lại hoàn toàn phù hợp với Tinh Hồn, giống như Chiến Thần Chiến, mọi điều kiện hắn đều đáp ứng được cả.
Không biết đây có phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên hay không nữa.
Tiểu Ứng Long đối với Thánh Hỏa Kinh hiểu biết phải nói là cực kỳ thâm sâu, bao nhiêu thắc mắc của Tinh Hồn với những khúc mắc khó hiểu của Thánh Hỏa Kinh đều được Tiểu Ứng Long giải đáp cả.
Sau gần nữa ngày, rốt cuộc Tinh Hồn đã hoàn toàn nắm vững được Thánh Hỏa Kinh.
Đúng lúc này, ở bên ngoài có tiếng gõ cửa, chính là giọng nói của Hạng Hạo. Tinh Hồn bảo Tiểu Ứng Long trở lại khí linh giới, sau đó mới để cho Hạng Hạo tiến vào.
Cả hai nói chuyện, trao đổi tâm đắc một lúc thì Tinh Hồn bỗng hỏi:
- Có một chuyện ta muốn nhờ huynh một việc.
- Mời nói.
Hạng Hạo sảng khoái cười.
- Hôm trước ta mâu thuẫn với Mộ Bạch Phi, Dương Khai cũng bởi vì chuyến đi săn Nham Tương Thú. Tu vi của ta đã tiến giai hậu kỳ, Liệt Hỏa Tâm rất quan trọng đối với ta, không biết huynh có cách nào không?
- Chuyện này à.
Hạng Hạo nhíu mày trầm ngâm.
- Ta nghe nói Nham Tương Thú là do mấy vị trưởng bối các tông trong một chuyến lịch lãm phát hiện ra, vậy nên mới tổ chức lần săn bắt này cho các đệ tử, mục đích chủ yếu là tích lũy kiến thức, gia tăng kinh nghiệm chiến đấu. Còn sau khi thu hoạch Liệt Hỏa Tâm thì toàn bộ đều phải nộp về tông môn, không ai được phép giữ lại. Chuyến đi săn này, đằng sau lưng có rất nhiều vị trưởng lão âm thầm quan sát, vậy nên ta nghĩ dù huynh lấy được Liệt Hỏa Tâm thì cũng không thể giữ riêng cho bản thân.
- Thì ra là vậy, thật đáng tiếc.
Nghe Hạng Hạo nói, Tinh Hồn mới bất chợt nhận ra rằng, thì ra bản thân mình suýt bị Mộ Bạch Phi lừa vào bẫy.
Nếu chẳng phải giữa đường xuất hiện biến cố thì chưa biết chừng khi tiến vào Vĩnh Dạ Thâm Uyên, chỉ sợ bản thân khó mà bảo toàn được mạng sống.
Cái này cũng là do nhìn thấy lợi ích trước mắt quá lớn, Tinh Hồn không suy đoán ra bí ẩn ở đằng sau. Liệt Hỏa Tâm trân quý như vậy, há có thể để cho một đám tông môn tiểu bối tự mình đi săn được.
- Ta nghĩ với thực lực và tiềm năng của huynh, chỉ cần trở thành tông môn đệ tử thì sẽ có thể thu về được vài khỏa Liệt Hỏa Tâm.
Thấy Tinh Hồn có chút buồn bực, Hạng Hạo lập tức dùng ngữ điệu ôn hòa an ủi.
Thở dài một tiếng tiếc nuối, nhưng chuyện đã vậy thì chẳng còn cách nào khác.
- Hình như trước đây huynh nói với ta rằng muốn tham gia thí luyện trở thành đệ tử năm đại tông môn tại Phong Lâm Thành đúng không?
Tinh Hồn gật đầu đồng ý, Hạng Hạo lại nói tiếp.
- Lần trước ta quên nói với huynh, để được phép trở thành tông môn đệ tử thì trước tiên phải có một cái thân phận nhất định mới được.
- Huynh nói rõ hơn một chút được không? – Tinh Hồn nhíu mày, trước đây hắn chưa từng nghe thấy có chuyện như vậy.
- Chuyện này là tự nhiên. – Hạng Hạo cười ôn hòa, rồi nói tiếp. – Trước tiên khi được xét khảo hạch, người tham gia thí luyện phải đầu nhập một trong những gia tộc tại Phong Lâm Thành, được những gia tộc này cấp cho lệnh bài thân phận. Đây là điều kiện tiên quyết, trừ khi có chút đặc thù, ngoài ra không thể làm trái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.