Đại Lão Huyền Học Livestream Dọn Gạch
Chương 10: Nhờ Giúp
Y Dao
18/10/2024
Ba người vừa nói vừa cười đi ra ngoài.
Gần công trường này không có món ăn ngon gì, chỉ có một tiệm cơm nhỏ hương vị không tệ lắm, giá cả cũng đắt một chút, bình thường lão Vương chỉ khi tiếp đãi lãnh đạo công trường mới nỡ tới đây ăn cơm.
Lê Kiến Mộc thấy anh ta không chỉ mời cơm, còn đặt phòng riêng, biết chuyện đối phương cần nhờ chỉ sợ không nhỏ.
Sau khi ngồi xuống, lão Vương đưa thực đơn cho Lê Kiến Mộc gọi trước.
Lê Kiến Mộc cũng không khách sáo, tô tô vẽ vẽ ba cái, đều là món chính.
Triệu Cương há miệng thở dốc, nói: “Có phải quá nhiều hay không?”
Lão Vương trừng mắt với anh ta.
“Đứa bé còn đang phát triển, ba món ăn sao tính là nhiều, hiếm khi ra ngoài ăn một bữa, lại gọi thêm hai món đi.”
Sau khi nói xong, lão Vương lại gọi hai món.
Lúc này mới đưa thực đơn cho ông chủ.
Ông chủ rời đi, Lê Kiến Mộc rót cốc trà cho mình.
Nước trà là ông chủ đưa, lá trà nhỏ vụn, nước trà chua chua, cô chỉ uống một ngụm là bỏ xuống.
Lão Vương thấy thế, vội vàng nói: “Hay là gọi một chai đồ uống đi, Tiểu Lê thích uống nước chanh hay là Sprite?”
Tiểu Lê nghi ngờ: “Nước chanh là gì, Sprite là gì?”
Lão Vương sửng sốt, mỉm cười, lại có chút đồng tình.
Đứa bé 18 tuổi, vậy mà chưa từng uống nước chanh và Sprite, thật đáng thương.
Bàn tay anh ta vung lên, bảo chủ quán đưa chai to Sprite và nước chanh lên.
Lê Kiến Mộc cầm cốc chứa chất lỏng cam vàng cẩn thận uống một ngụm.
Chua ngọt lạnh lẽo xen lẫn thịt quả, lập tức khiến cô yêu thích.
Uống ngon thật.
Cô lại tiếp tục uống mấy ngụm.
Dáng vẻ trong mắt chỉ có đồ uống, khiến lão Vương và Triệu Cương đều không nhịn được cười.
Lê Kiến Mộc lấy lại tinh thần, nhớ tới chuyện chính, ánh mắt nhìn về phía lão Vương.
“Chú Vương, có phải chú có chuyện gì cần cháu giúp đỡ hay không?”
Cô không am hiểu lòng vòng, có việc nói ra thì hơn.
Lão Vương chỉ sửng sốt một lát, sau đó cười nói: “Quả nhiên là Tiểu Lê lợi hại, lập tức đoán được.”
Anh ta thở dài một hơi, muốn lấy ra một điếu thuốc, nhưng nghĩ tới tuổi của Lê Kiến Mộc, lập tức cất điếu thuốc đi.
“Tiểu Lê à, chú Vương hỏi cháu, cháu thật sự có thể xem bói xem tướng đúng không?”
Tiểu Lê gật đầu.
“Vậy… Trừ tà bắt ma cháu biết không?” Lão Vương chần chừ hỏi.
Lê Kiến Mộc không có do dự, gật đầu lần nữa.
“Thật sao?” Lão Vương vui mừng.
Lê Kiến Mộc cũng không có không kiên nhẫn, trong lòng biết mình còn nhỏ tuổi, đối phương hoài nghi mình rất bình thường.
Cô không chê phiền, lại gật đầu lần nữa, nhìn thoáng qua trên người lão Vương, nói:
“Khoảng thời gian này chú Vương không dính tà ám, người nhà của chú cũng rất khỏe mạnh.”
Lão Vương vội nói: “Không phải chú không phải chú, là ông chủ Trần công trường bên cạnh.”
Lê Kiến Mộc nhìn qua.
“Là thế này, nhà thầu nhỏ quanh chúng ta đều có một nhóm chat, không phải là công trường của chúng ta sắp hoàn thành công việc, tháng sau mọi người còn chưa biết đi đâu làm ư? Ngày đó chú hỏi trong nhóm chat, gần đây có công việc gì không, kết quả nghe nói chuyện này.”
“Dưới tay ông chủ Trần bên cạnh có công việc, vốn là tháng này khởi công, nhưng mà hai đội lần lượt đi vào, đều xảy ra chuyện, không phải ngã gãy tay chân thì chính là bị đinh thép xuyên chân. Hiện giờ trong nghề đều lan truyền, nói mảnh đất đó không sạch sẽ, căn bản không muốn đi, ông chủ Trần đều đau đầu.”
Gần công trường này không có món ăn ngon gì, chỉ có một tiệm cơm nhỏ hương vị không tệ lắm, giá cả cũng đắt một chút, bình thường lão Vương chỉ khi tiếp đãi lãnh đạo công trường mới nỡ tới đây ăn cơm.
Lê Kiến Mộc thấy anh ta không chỉ mời cơm, còn đặt phòng riêng, biết chuyện đối phương cần nhờ chỉ sợ không nhỏ.
Sau khi ngồi xuống, lão Vương đưa thực đơn cho Lê Kiến Mộc gọi trước.
Lê Kiến Mộc cũng không khách sáo, tô tô vẽ vẽ ba cái, đều là món chính.
Triệu Cương há miệng thở dốc, nói: “Có phải quá nhiều hay không?”
Lão Vương trừng mắt với anh ta.
“Đứa bé còn đang phát triển, ba món ăn sao tính là nhiều, hiếm khi ra ngoài ăn một bữa, lại gọi thêm hai món đi.”
Sau khi nói xong, lão Vương lại gọi hai món.
Lúc này mới đưa thực đơn cho ông chủ.
Ông chủ rời đi, Lê Kiến Mộc rót cốc trà cho mình.
Nước trà là ông chủ đưa, lá trà nhỏ vụn, nước trà chua chua, cô chỉ uống một ngụm là bỏ xuống.
Lão Vương thấy thế, vội vàng nói: “Hay là gọi một chai đồ uống đi, Tiểu Lê thích uống nước chanh hay là Sprite?”
Tiểu Lê nghi ngờ: “Nước chanh là gì, Sprite là gì?”
Lão Vương sửng sốt, mỉm cười, lại có chút đồng tình.
Đứa bé 18 tuổi, vậy mà chưa từng uống nước chanh và Sprite, thật đáng thương.
Bàn tay anh ta vung lên, bảo chủ quán đưa chai to Sprite và nước chanh lên.
Lê Kiến Mộc cầm cốc chứa chất lỏng cam vàng cẩn thận uống một ngụm.
Chua ngọt lạnh lẽo xen lẫn thịt quả, lập tức khiến cô yêu thích.
Uống ngon thật.
Cô lại tiếp tục uống mấy ngụm.
Dáng vẻ trong mắt chỉ có đồ uống, khiến lão Vương và Triệu Cương đều không nhịn được cười.
Lê Kiến Mộc lấy lại tinh thần, nhớ tới chuyện chính, ánh mắt nhìn về phía lão Vương.
“Chú Vương, có phải chú có chuyện gì cần cháu giúp đỡ hay không?”
Cô không am hiểu lòng vòng, có việc nói ra thì hơn.
Lão Vương chỉ sửng sốt một lát, sau đó cười nói: “Quả nhiên là Tiểu Lê lợi hại, lập tức đoán được.”
Anh ta thở dài một hơi, muốn lấy ra một điếu thuốc, nhưng nghĩ tới tuổi của Lê Kiến Mộc, lập tức cất điếu thuốc đi.
“Tiểu Lê à, chú Vương hỏi cháu, cháu thật sự có thể xem bói xem tướng đúng không?”
Tiểu Lê gật đầu.
“Vậy… Trừ tà bắt ma cháu biết không?” Lão Vương chần chừ hỏi.
Lê Kiến Mộc không có do dự, gật đầu lần nữa.
“Thật sao?” Lão Vương vui mừng.
Lê Kiến Mộc cũng không có không kiên nhẫn, trong lòng biết mình còn nhỏ tuổi, đối phương hoài nghi mình rất bình thường.
Cô không chê phiền, lại gật đầu lần nữa, nhìn thoáng qua trên người lão Vương, nói:
“Khoảng thời gian này chú Vương không dính tà ám, người nhà của chú cũng rất khỏe mạnh.”
Lão Vương vội nói: “Không phải chú không phải chú, là ông chủ Trần công trường bên cạnh.”
Lê Kiến Mộc nhìn qua.
“Là thế này, nhà thầu nhỏ quanh chúng ta đều có một nhóm chat, không phải là công trường của chúng ta sắp hoàn thành công việc, tháng sau mọi người còn chưa biết đi đâu làm ư? Ngày đó chú hỏi trong nhóm chat, gần đây có công việc gì không, kết quả nghe nói chuyện này.”
“Dưới tay ông chủ Trần bên cạnh có công việc, vốn là tháng này khởi công, nhưng mà hai đội lần lượt đi vào, đều xảy ra chuyện, không phải ngã gãy tay chân thì chính là bị đinh thép xuyên chân. Hiện giờ trong nghề đều lan truyền, nói mảnh đất đó không sạch sẽ, căn bản không muốn đi, ông chủ Trần đều đau đầu.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.