Đại Lão Huyền Học Mãn Cấp Hành Nghề Trả Nợ
Chương 18: Lão Tổ Tông Đau Mình
Bách Văn Tỷ Tỷ A
02/12/2024
Nếu đã trở lại, vậy tới đâu hay tới đó đi.
Lấy năng lực của cô, kiếm 600 vạn trở về hẳn là chuyện sớm hay muộn.
Ai bảo cô có đám đồ đệ, đồ tôn không hết lo!
Tương Ly nghĩ đến tòa nhà của chính mình bị sung công, dựa theo Hạ Tân phổ cập khoa học, tòa nhà cô lưu lại, đều là tứ hợp viện.
Kết quả ở niên đại đặc thù, đều bị sung công, hiện tại một gian cũng không còn.
Do đó, Tương Ly không nhịn được hỏi: "Hạ Tân, hiện tại nơi này một căn tứ hợp viện giá cả khoảng bao nhiêu?"
Hạ Tân đếm trên đầu ngón tay tính tính, "Rẻ cũng phải mấy ngàn vạn đi…… Nếu các tứ hợp viện lão tổ tông lưu lại được bảo tồn, ít nhất cũng phải trên trăm triệu ——"
"???!!!!"
Tương Ly hít thở không thông.
Cô lần đầu biết cảm giác thịt đau là như thế nào.
Trên trăm triệu!
Phải biết rằng cô lưu lại đều là tòa nhà lớn năm sân!
Nhiều tiền như vậy, tiền trắng bóng như vậy, cũng không còn!
Hiện tại cô còn phải gánh một món nợ khổng lồ.
Còn có ai bi thôi hơn cô sao?
Sớm biết vậy, cô liền không xuất quan!
Tương Ly hận sắt không thành thép mà trừng mắt nhìn Hạ Tân, "Mấy đứa phá của!"
Hạ Tân rụt rụt đầu, không dám nói lời nào.
Tương Ly hít sâu một hơi, áp xuống cảm xúc, nói: "Bỏ đi, ‘được là hạnh vận, không được là số mệnh’, không giận không giận. tôi đã trở về lâu như vậy, cũng nên đi thắp hương cho Tổ sư gia."
"Được được được, con dẫn lão tổ tông đi!" Hạ Tân ước gì nói sang chuyện khác, nghe vậy suýt nữa cực vui mà khóc, lập tức mang theo Tương Ly đi đến chính điện.
Nhưng tiểu quỷ không có biện pháp đuổi kịp.
Hắn vốn là quỷ, đạo quan chùa miếu chính là thiên địch của hắn.
Trên người hắn có khăn của Tương Ly, mà khí vận của Tương Ly lại cùng một nhịp thở với đạo quan, hắn tiến vào đạo quan mới không có việc gì.
Nhưng cũng đừng tưởng tiến đến chính điện.
Đi vào, chỉ sợ sẽ phải hồn phi phách tán.
Tương Ly liếc mắt nhìn vật nhỏ kia một cái, nói: "Thành thành thật thật ngốc ở đây đi, đợi tìm được cha mẹ thân nhân của mày, tao sẽ đưa mày trở về nhà, nhưng nếu mày không nghe lời, tao sẽ siêu độ mày luôn."
Tiểu quỷ: "……"
Hắn méo miệng, sợ hãi nhìn người trước mắt .
Hắn đã nói mà, chị gái này không phải người tốt!
Tương Ly cùng Hạ Tân đi ra, tiến vào chính điện.
Bên trong chính điện, Tổ sư gia đứng ở giữa, đối diện cửa, trước mặt còn đặt một chiếc bàn thờ, bên trên bày một ít trái cây mới mẻ, nhìn còn có thể.
Chẳng qua, Tương Ly nhìn nhìn, bỗng nhiên cảm thấy có chút không thích hợp.
Hạ Tân đang muốn nói chuyện.
Cô bỗng nhiên một tay tóm Hạ Tân lại đây, ngữ khí nặng nề hỏi: "Không đúng, tôi trước kia làm cho Tổ sư gia chính là tượng vàng, nhưng cái này thoạt nhìn sao giống mạ vàng vậy?"
Cô lúc trước nắn thân cho Tổ sư gia rõ ràng là vàng ròng!
Hạ Tân bỗng dưng trừng lớn đôi mắt, "Vàng ròng?" Hắn hung hăng hít một hơi: "Lão tổ tông nhớ lầm đi? Lớn như vậy, làm bằng vàng ròng phải mất bao nhiêu tiền chứ? Khẳng định đều là mạ vàng!"
Lấy năng lực của cô, kiếm 600 vạn trở về hẳn là chuyện sớm hay muộn.
Ai bảo cô có đám đồ đệ, đồ tôn không hết lo!
Tương Ly nghĩ đến tòa nhà của chính mình bị sung công, dựa theo Hạ Tân phổ cập khoa học, tòa nhà cô lưu lại, đều là tứ hợp viện.
Kết quả ở niên đại đặc thù, đều bị sung công, hiện tại một gian cũng không còn.
Do đó, Tương Ly không nhịn được hỏi: "Hạ Tân, hiện tại nơi này một căn tứ hợp viện giá cả khoảng bao nhiêu?"
Hạ Tân đếm trên đầu ngón tay tính tính, "Rẻ cũng phải mấy ngàn vạn đi…… Nếu các tứ hợp viện lão tổ tông lưu lại được bảo tồn, ít nhất cũng phải trên trăm triệu ——"
"???!!!!"
Tương Ly hít thở không thông.
Cô lần đầu biết cảm giác thịt đau là như thế nào.
Trên trăm triệu!
Phải biết rằng cô lưu lại đều là tòa nhà lớn năm sân!
Nhiều tiền như vậy, tiền trắng bóng như vậy, cũng không còn!
Hiện tại cô còn phải gánh một món nợ khổng lồ.
Còn có ai bi thôi hơn cô sao?
Sớm biết vậy, cô liền không xuất quan!
Tương Ly hận sắt không thành thép mà trừng mắt nhìn Hạ Tân, "Mấy đứa phá của!"
Hạ Tân rụt rụt đầu, không dám nói lời nào.
Tương Ly hít sâu một hơi, áp xuống cảm xúc, nói: "Bỏ đi, ‘được là hạnh vận, không được là số mệnh’, không giận không giận. tôi đã trở về lâu như vậy, cũng nên đi thắp hương cho Tổ sư gia."
"Được được được, con dẫn lão tổ tông đi!" Hạ Tân ước gì nói sang chuyện khác, nghe vậy suýt nữa cực vui mà khóc, lập tức mang theo Tương Ly đi đến chính điện.
Nhưng tiểu quỷ không có biện pháp đuổi kịp.
Hắn vốn là quỷ, đạo quan chùa miếu chính là thiên địch của hắn.
Trên người hắn có khăn của Tương Ly, mà khí vận của Tương Ly lại cùng một nhịp thở với đạo quan, hắn tiến vào đạo quan mới không có việc gì.
Nhưng cũng đừng tưởng tiến đến chính điện.
Đi vào, chỉ sợ sẽ phải hồn phi phách tán.
Tương Ly liếc mắt nhìn vật nhỏ kia một cái, nói: "Thành thành thật thật ngốc ở đây đi, đợi tìm được cha mẹ thân nhân của mày, tao sẽ đưa mày trở về nhà, nhưng nếu mày không nghe lời, tao sẽ siêu độ mày luôn."
Tiểu quỷ: "……"
Hắn méo miệng, sợ hãi nhìn người trước mắt .
Hắn đã nói mà, chị gái này không phải người tốt!
Tương Ly cùng Hạ Tân đi ra, tiến vào chính điện.
Bên trong chính điện, Tổ sư gia đứng ở giữa, đối diện cửa, trước mặt còn đặt một chiếc bàn thờ, bên trên bày một ít trái cây mới mẻ, nhìn còn có thể.
Chẳng qua, Tương Ly nhìn nhìn, bỗng nhiên cảm thấy có chút không thích hợp.
Hạ Tân đang muốn nói chuyện.
Cô bỗng nhiên một tay tóm Hạ Tân lại đây, ngữ khí nặng nề hỏi: "Không đúng, tôi trước kia làm cho Tổ sư gia chính là tượng vàng, nhưng cái này thoạt nhìn sao giống mạ vàng vậy?"
Cô lúc trước nắn thân cho Tổ sư gia rõ ràng là vàng ròng!
Hạ Tân bỗng dưng trừng lớn đôi mắt, "Vàng ròng?" Hắn hung hăng hít một hơi: "Lão tổ tông nhớ lầm đi? Lớn như vậy, làm bằng vàng ròng phải mất bao nhiêu tiền chứ? Khẳng định đều là mạ vàng!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.