Đại Lão Huyền Học Mãn Cấp Hành Nghề Trả Nợ
Chương 17: Lão Tổ Tông Khuyên Ngươi Tam Tư
Bách Văn Tỷ Tỷ A
02/12/2024
Phó Thời Diên cũng không có nói tiếp, ngược lại hỏi: "Em hôm nay có hẹn với bạn nữ, đúng không?"
"Vâng, đúng vậy……" Ôn Tử Thư cười xấu hổ, hắn chính là một lãng tử trong vườn hoa, bạn nữ bên người đổi mỗi ngày, không có bạn nữ hắn liền không thoải mái.
Hôm nay xác thật hẹn một bạn nữ, làm quen ở trong yến hội.
Ôn Tử Thư đột nhiên trừng lớn đôi mắt, "anh ba, anh sẽ không phải là còn nhớ sự tình cô gái nhỏ kia nói em phạm vào đào hoa chứ……"
"Anh bảo Kiếm Xuyên lại đây đón anh, em cho anh xuống ven đường là được." Phó Thời Diên vẫn không có nói tiếp.
Trong lòng Ôn Tử Thư ngược lại càng thêm thấp thỏm lên, trả lời được, hắn tìm cơ hội dừng xe, dừng xe ở ven đường.
Phó Thời Diên trực tiếp xuống xe.
Trước khi đi, hắn còn nói một tiếng cùng Ôn Tử Thư, "Nếu có thể, em tốt nhất nên nghe lời cô gái nhỏ kia một chút."
Khóe miệng Ôn Tử Thư giật giật, "Không phải chứ, anh ba, anh còn tin……"
Hắn còn tưởng rằng, đại lão chỉ số thông minh 260 như Phó Thời Diên này sẽ không bao giờ tin.
Phó Thời Diên lại chưa giải thích, trực tiếp đến ven đường chờ xe Đoạn Kiếm Xuyên.
Trong lòng Ôn Tử Thư hồ nghi, nhưng hắn cảm thấy, chuyện vừa rồi rất có khả năng chỉ là trùng hợp.
Đợi trong chốc lát, không bao lâu sau, trước mặt Phó Thời Diên liền dừng lại một chiếc xe màu đen.
Ôn Tử Thư biết, đó là Đoạn Kiếm Xuyên.
Nhìn thấy Phó Thời Diên lên xe Đoạn Kiếm Xuyên, Ôn Tử Thư bĩu môi, đạp chân ga, chạy tới địa phương đã hẹn với bạn gái, hắn cũng không tin! Trên đời này sẽ không có biết trước sự tình như vậy.
Tuyệt đối sẽ không!
Kiêu Dương Quan.
Hạ Tân nói đến miệng khô lưỡi khô, suốt ba giờ, cuối cùng cũng giúp Tương Ly có một hiểu biết cơ bản nhất đối với xã hội hiện đại .
Tương Ly cũng nghe đến có chút choáng váng đầu, cô liền nhận rõ một sự thật, "Nói cách khác, mấy người thiếu ông chủ Tào 600 vạn, thật sự rất nhiều?"
Hạ Tân vẻ mặt đau khổ, gật gật đầu.
Tương Ly không nhịn được nhíu mày: "Vậy cậu có biện pháp gì kiếm tiền nhanh hay không?"
Hạ Tân cười gượng nói: "Lão tổ tông, con, con có thể có biện pháp gì được ạ, con cũng chỉ có thể làm kiêm chức……"
"Kiêm chức là cái gì?" Tương Ly lại nghe không hiểu.
Hạ Tân: "……"
Được rồi, còn phải tiếp tục phổ cập khoa học.
Hạ Tân bất đắc dĩ nói: "Kiêm chức, chính là công tác, giống như là người thời xưa làm công kiếm tiền, lão tổ tông, tiệm net trước đó ngài tìm được con, chính là địa phương con làm thêm."
"Việc kia kiếm được bao nhiêu tiền?" Tương Ly chỉ quan tâm vấn đề này.
Hạ Tân sờ sờ mũi, khô cằn vươn một ngón tay, "Một tháng, cũng, cũng chỉ được hơn một ngàn……" Đây còn là ở dưới tình huống chủ quán tốt bụng.
Tương Ly: "…… Một ngàn?!"
Kia chính là 600 vạn!
Một ngàn!
Vậy phải làm đến ngày tháng năm nào!
Hạ Tân cười gượng hai tiếng, run bần bật, không dám nói lời nào.
Nhìn thấy bộ dáng hèn nhát này của hắn, Tương Ly trợn mắt, "Bỏ đi, chính tôi nghĩ cách đi."
"Vâng, đúng vậy……" Ôn Tử Thư cười xấu hổ, hắn chính là một lãng tử trong vườn hoa, bạn nữ bên người đổi mỗi ngày, không có bạn nữ hắn liền không thoải mái.
Hôm nay xác thật hẹn một bạn nữ, làm quen ở trong yến hội.
Ôn Tử Thư đột nhiên trừng lớn đôi mắt, "anh ba, anh sẽ không phải là còn nhớ sự tình cô gái nhỏ kia nói em phạm vào đào hoa chứ……"
"Anh bảo Kiếm Xuyên lại đây đón anh, em cho anh xuống ven đường là được." Phó Thời Diên vẫn không có nói tiếp.
Trong lòng Ôn Tử Thư ngược lại càng thêm thấp thỏm lên, trả lời được, hắn tìm cơ hội dừng xe, dừng xe ở ven đường.
Phó Thời Diên trực tiếp xuống xe.
Trước khi đi, hắn còn nói một tiếng cùng Ôn Tử Thư, "Nếu có thể, em tốt nhất nên nghe lời cô gái nhỏ kia một chút."
Khóe miệng Ôn Tử Thư giật giật, "Không phải chứ, anh ba, anh còn tin……"
Hắn còn tưởng rằng, đại lão chỉ số thông minh 260 như Phó Thời Diên này sẽ không bao giờ tin.
Phó Thời Diên lại chưa giải thích, trực tiếp đến ven đường chờ xe Đoạn Kiếm Xuyên.
Trong lòng Ôn Tử Thư hồ nghi, nhưng hắn cảm thấy, chuyện vừa rồi rất có khả năng chỉ là trùng hợp.
Đợi trong chốc lát, không bao lâu sau, trước mặt Phó Thời Diên liền dừng lại một chiếc xe màu đen.
Ôn Tử Thư biết, đó là Đoạn Kiếm Xuyên.
Nhìn thấy Phó Thời Diên lên xe Đoạn Kiếm Xuyên, Ôn Tử Thư bĩu môi, đạp chân ga, chạy tới địa phương đã hẹn với bạn gái, hắn cũng không tin! Trên đời này sẽ không có biết trước sự tình như vậy.
Tuyệt đối sẽ không!
Kiêu Dương Quan.
Hạ Tân nói đến miệng khô lưỡi khô, suốt ba giờ, cuối cùng cũng giúp Tương Ly có một hiểu biết cơ bản nhất đối với xã hội hiện đại .
Tương Ly cũng nghe đến có chút choáng váng đầu, cô liền nhận rõ một sự thật, "Nói cách khác, mấy người thiếu ông chủ Tào 600 vạn, thật sự rất nhiều?"
Hạ Tân vẻ mặt đau khổ, gật gật đầu.
Tương Ly không nhịn được nhíu mày: "Vậy cậu có biện pháp gì kiếm tiền nhanh hay không?"
Hạ Tân cười gượng nói: "Lão tổ tông, con, con có thể có biện pháp gì được ạ, con cũng chỉ có thể làm kiêm chức……"
"Kiêm chức là cái gì?" Tương Ly lại nghe không hiểu.
Hạ Tân: "……"
Được rồi, còn phải tiếp tục phổ cập khoa học.
Hạ Tân bất đắc dĩ nói: "Kiêm chức, chính là công tác, giống như là người thời xưa làm công kiếm tiền, lão tổ tông, tiệm net trước đó ngài tìm được con, chính là địa phương con làm thêm."
"Việc kia kiếm được bao nhiêu tiền?" Tương Ly chỉ quan tâm vấn đề này.
Hạ Tân sờ sờ mũi, khô cằn vươn một ngón tay, "Một tháng, cũng, cũng chỉ được hơn một ngàn……" Đây còn là ở dưới tình huống chủ quán tốt bụng.
Tương Ly: "…… Một ngàn?!"
Kia chính là 600 vạn!
Một ngàn!
Vậy phải làm đến ngày tháng năm nào!
Hạ Tân cười gượng hai tiếng, run bần bật, không dám nói lời nào.
Nhìn thấy bộ dáng hèn nhát này của hắn, Tương Ly trợn mắt, "Bỏ đi, chính tôi nghĩ cách đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.