Đại Lão Huyền Học Mãn Cấp Hành Nghề Trả Nợ
Chương 38: Lão Tổ Tông Nói Không Có Sai
Bách Văn Tỷ Tỷ A
18/12/2024
Tương Ly nhăn nhăn mày, suy nghĩ một lát, chém đinh chặt sắt nói: "Tôi đã hiểu, ba đứa trẻ kia khẳng định không phải của hắn."
Hạ Tân: "……"
Chuyển biến này đột nhiên không kịp phòng ngừa.
Hạ Tân vội vàng lắc đầu, "Không, không phải như thế, lão tổ tông, con nói câu khó nghe, dù cho có thể là vợ hắn ngoại tình cùng người khác, nhưng……dù sao……cũng không thể cả ba đứa trẻ đều không quan hệ cùng hắn đi?"
Tương Ly nói chắc chắn: "Tuyệt đối không phải của hắn, tôi sẽ không nhìn lầm."
Hạ Tân: "……"
Thấy bộ dáng này của Tương Ly, hắn có chút tự mình hoài nghi, chẳng lẽ thật là như lão tổ tông nói?
Nếu vậy……
Vậy ông chủ Tào cũng quá thảm.
"Nói như vậy, ông chủ Tào còn rất đáng thương." Hạ Tân thổn thức.
Tương Ly: "Có cái gì đáng thương? Tôi không phải đã nói sao, cho tôi 80 vạn, tôi giúp ông ta giữ được mệnh!"
Hạ Tân ‘a’ một tiếng, "Nhưng, lão tổ tông, đột tử đều là đột phát ngoài ý muốn, ngoài ý muốn cũng có thể giữ được sao?"
"Đương nhiên, bảo hắn cẩn thận một chút, hoặc là cho hắn một lá bùa là được." Tương Ly nói khựng lại, "A đúng rồi, đợi lát nữa còn phải đi mua lá bùa."
Hạ Tân suy nghĩ một chút, trong quan xác thật không có lá bùa, liền gật gật đầu, "Nhưng dù cho chúng ta có phù cho hắn dùng, chỉ sợ ông chủ Tào cũng sẽ không dùng đi?"
Tương Ly nói: "Vậy ngươi lại nói với hắn một tiếng, bảo hắn mấy ngày tới tốt nhất không cần ra cửa."
Hạ Tân càng hồ nghi, "Ông chủ Tào bị gãy chân, sao có thể ra cửa?"
Tương Ly nhướng mày nói: "Phải không?"
Thấy biểu tình này của cô, Hạ Tân tức khắc lâm vào tự hoài nghi, giãy giụa một lát, thừa dịp đồ ăn còn chưa có đi lên, hắn vẫn lấy di động ra, gửi một tin nhắn cho ông chủ Tào.
Tuy rằng ông chủ Tào không phải người tốt, nhưng cũng không thể thấy chết mà không cứu.
Huống chi, công việc của bọn họ làm chính là xu cát tị hung, biết lại không nhắc nhở, chẳng khác nào vi phạm tổ huấn.
Hạ Tân vẫn gửi một tin nhắn cho ông chủ Tào.
Nhìn động tác nhỏ của Hạ Tân, Tương Ly nghĩ thầm, ánh mắt lão đạo sĩ chọn đồ đệ thực sự chẳng ra gì, Hạ Tân xác thật không có chút thiên phú nào.
Nhưng, ánh mắt lão đạo sĩ xem người cũng không tệ lắm.
Hạ Tân xác thật là người chí thiện, mọi việc đều sẽ nghĩ đến chỗ lương thiện.
Loại người này, hoặc là không ngộ đạo, hoặc là nếu ngộ đạo sẽ được đại năng.
Cũng coi như là một loại thiên phú.
Nghĩ vậy, Tương Ly nhìn đồ tôn này thuận mắt hơn nhiều.
Liền ở khi hai người ăn cơm, ông chủ Tào bên kia nhận được tin nhắn của Hạ Tân.
Vừa mới cắt đứt điện thoại, hồi tưởng những lời Tương Ly nói, trong lòng hắn liền tức giận không thôi, nghe được di động có tin nhắn, mở ra vừa thấy, thiếu chút nữa tức chết.
Cái tên Hạ Tân này, hắn muốn giết!
Ông chủ Tào tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, di động lại lần nữa vang lên.
Ban đầu tưởng Hạ Tân gọi đến, hắn nổi giận đùng đùng cầm lấy nhìn, lại là vợ chính mình gọi đến.
Hạ Tân: "……"
Chuyển biến này đột nhiên không kịp phòng ngừa.
Hạ Tân vội vàng lắc đầu, "Không, không phải như thế, lão tổ tông, con nói câu khó nghe, dù cho có thể là vợ hắn ngoại tình cùng người khác, nhưng……dù sao……cũng không thể cả ba đứa trẻ đều không quan hệ cùng hắn đi?"
Tương Ly nói chắc chắn: "Tuyệt đối không phải của hắn, tôi sẽ không nhìn lầm."
Hạ Tân: "……"
Thấy bộ dáng này của Tương Ly, hắn có chút tự mình hoài nghi, chẳng lẽ thật là như lão tổ tông nói?
Nếu vậy……
Vậy ông chủ Tào cũng quá thảm.
"Nói như vậy, ông chủ Tào còn rất đáng thương." Hạ Tân thổn thức.
Tương Ly: "Có cái gì đáng thương? Tôi không phải đã nói sao, cho tôi 80 vạn, tôi giúp ông ta giữ được mệnh!"
Hạ Tân ‘a’ một tiếng, "Nhưng, lão tổ tông, đột tử đều là đột phát ngoài ý muốn, ngoài ý muốn cũng có thể giữ được sao?"
"Đương nhiên, bảo hắn cẩn thận một chút, hoặc là cho hắn một lá bùa là được." Tương Ly nói khựng lại, "A đúng rồi, đợi lát nữa còn phải đi mua lá bùa."
Hạ Tân suy nghĩ một chút, trong quan xác thật không có lá bùa, liền gật gật đầu, "Nhưng dù cho chúng ta có phù cho hắn dùng, chỉ sợ ông chủ Tào cũng sẽ không dùng đi?"
Tương Ly nói: "Vậy ngươi lại nói với hắn một tiếng, bảo hắn mấy ngày tới tốt nhất không cần ra cửa."
Hạ Tân càng hồ nghi, "Ông chủ Tào bị gãy chân, sao có thể ra cửa?"
Tương Ly nhướng mày nói: "Phải không?"
Thấy biểu tình này của cô, Hạ Tân tức khắc lâm vào tự hoài nghi, giãy giụa một lát, thừa dịp đồ ăn còn chưa có đi lên, hắn vẫn lấy di động ra, gửi một tin nhắn cho ông chủ Tào.
Tuy rằng ông chủ Tào không phải người tốt, nhưng cũng không thể thấy chết mà không cứu.
Huống chi, công việc của bọn họ làm chính là xu cát tị hung, biết lại không nhắc nhở, chẳng khác nào vi phạm tổ huấn.
Hạ Tân vẫn gửi một tin nhắn cho ông chủ Tào.
Nhìn động tác nhỏ của Hạ Tân, Tương Ly nghĩ thầm, ánh mắt lão đạo sĩ chọn đồ đệ thực sự chẳng ra gì, Hạ Tân xác thật không có chút thiên phú nào.
Nhưng, ánh mắt lão đạo sĩ xem người cũng không tệ lắm.
Hạ Tân xác thật là người chí thiện, mọi việc đều sẽ nghĩ đến chỗ lương thiện.
Loại người này, hoặc là không ngộ đạo, hoặc là nếu ngộ đạo sẽ được đại năng.
Cũng coi như là một loại thiên phú.
Nghĩ vậy, Tương Ly nhìn đồ tôn này thuận mắt hơn nhiều.
Liền ở khi hai người ăn cơm, ông chủ Tào bên kia nhận được tin nhắn của Hạ Tân.
Vừa mới cắt đứt điện thoại, hồi tưởng những lời Tương Ly nói, trong lòng hắn liền tức giận không thôi, nghe được di động có tin nhắn, mở ra vừa thấy, thiếu chút nữa tức chết.
Cái tên Hạ Tân này, hắn muốn giết!
Ông chủ Tào tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, di động lại lần nữa vang lên.
Ban đầu tưởng Hạ Tân gọi đến, hắn nổi giận đùng đùng cầm lấy nhìn, lại là vợ chính mình gọi đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.