Đại Lão Huyền Học Nhặt Cái Quận Vương Đi Chạy Nạn

Chương 44:

Vãn Lai Phong Khởi

16/11/2024

“Đứa nhỏ này, các ngươi từ đâu bắt đến?”

Cả đám dân chạy nạn đều im lặng, chỉ hung hăng trừng mắt nhìn nàng.

Giang Cẩn Đồng mất kiên nhẫn, giơ tay áo lên như muốn ra tay, ngay lập tức một lão thái thái trong đám người cất tiếng run rẩy:

“Ta… ta cũng không muốn ăn thịt người, nhưng mọi người sắp chết đói cả rồi. Nếu không nghĩ cách, thực sự không thể sống qua nổi. Chúng ta mới phải… phải tìm cách đổi lấy một đứa nhỏ để có thể sống tiếp.”

Lão thái thái vừa nói, vừa nước mắt ngắn dài khóc lóc, bộ dạng tỏ ra vô cùng hối hận.

Nhưng ánh mắt lạnh lùng của Giang Cẩn Đồng chỉ lướt qua một cái đã nhìn thấu, bà ta chỉ đang diễn kịch.

“Ngươi diễn giỏi như vậy, sao không đi hát tuồng? Thật là uổng tài.”

Tiếng khóc của lão thái thái khựng lại trong giây lát, nhưng rất nhanh bà ta lại tiếp tục khóc thút thít:

“Đổi lấy đứa nhỏ này là vì tôn tử của ta! Ngươi nghĩ ta không đau lòng sao?”

Giang Cẩn Đồng lạnh lùng liếc bà ta một cái, cười nhạt:

“Ngươi nói gì ta cũng không tin đâu, lão thái thái. Ngươi không có con cái, lấy đâu ra cháu trai mà đau lòng?”

Dứt lời, ánh mắt nàng lập tức trở nên sắc bén:

“Các ngươi đã đổi đứa nhỏ với ai? Nói mau!”



Lão thái thái ý thức được mình đã lỡ lời, liền gắt gao mím môi, không chịu thốt thêm câu nào. Nhưng ngón tay của bà ta, không tự chủ được, run rẩy chỉ về một phương hướng.

Trong nháy mắt, thân ảnh của Giang Cẩn Đồng biến mất, bỏ lại đám dân chạy nạn và hai người trên xe ngựa – Khấu Tôn Dục cùng Ngụy Hà.

Những cặp mắt đỏ ngầu như máu trong đám người quay sang nhìn chằm chằm xe ngựa. Khung cảnh này khiến Ngụy Hà dù đã quen đối mặt với nhiều việc đời cũng không khỏi rợn tóc gáy. Chỉ có Khấu Tôn Dục vẫn ung dung bất động, biểu tình thản nhiên không chút dao động.

Khấu Tôn Dục hiểu rõ một điều: Giang Cẩn Đồng, dù có gấp gáp đến đâu, cũng sẽ không để hắn rơi vào cảnh nguy hiểm. Hắn tin nàng, rằng những kẻ này tuyệt đối không thể làm hại đến hắn.

Niềm tin này thật kỳ lạ, bởi họ mới chỉ quen nhau có hai ngày. Nhưng Giang Cẩn Đồng đã khiến hắn cảm nhận được một sự an tâm kỳ lạ mà hắn chưa từng có trước đây.

Quả nhiên, khi đám người định tiếp cận xe ngựa, một kết giới vô hình xuất hiện, cản bọn chúng lại. Chúng thử vài lần đều không qua được, cuối cùng đành từ bỏ, quay về nồi thịt lớn bên cạnh để chia nhau ăn.

Nhưng khi mở nắp nồi, khuấy một lượt, trong nồi chỉ còn một lớp nước tanh hôi, không còn chút bóng dáng nào của thịt.

Lão thái thái vừa nãy còn háo hức muốn ăn lập tức nôn thốc nôn tháo.

Ngay sau đó, toàn bộ đám người cùng lăn lộn dưới đất, khuôn mặt và đôi tay chúng đỏ bừng lên như bị thiêu trong ngọn lửa. Tiếng kêu la đau đớn vang vọng khắp nơi.

Đây là sự trừng phạt của Giang Cẩn Đồng – để bọn chúng nếm thử cảm giác bị đặt trong nồi mà nấu chín.

Còn thi thể của đứa trẻ xấu số kia, nàng cẩn thận thu vào không gian, quyết định tìm một nơi an táng đàng hoàng cho nó. Trong lòng nàng, một cơn phẫn nộ âm thầm cháy lên. Hóa ra, thế giới này còn tàn nhẫn hơn nàng tưởng.

Theo hướng ngón tay của lão thái thái, Giang Cẩn Đồng đi được khoảng năm dặm thì nghe thấy tiếng người và âm thanh của nước đang sôi ùng ục.

Nàng dừng lại, hít sâu một hơi, xác nhận rằng trong không khí không có mùi thịt, mới hơi thở phào nhẹ nhõm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Lão Huyền Học Nhặt Cái Quận Vương Đi Chạy Nạn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook