Đại Lão Huyền Học Nhặt Cái Quận Vương Đi Chạy Nạn

Chương 45:

Vãn Lai Phong Khởi

16/11/2024

Thân ảnh nàng thoắt một cái đã xuất hiện giữa đám người. Trước mắt nàng là một đám đại nhân đang vây quanh một tiểu nam hài gầy gò, run rẩy. Nồi nước lớn sôi sùng sục bên cạnh như đang tuyên cáo vận mệnh đen tối của đứa trẻ này.

Một đôi bàn tay to lớn, thô ráp tóm chặt lấy cậu bé đang cố vùng vẫy chạy trốn. Giọng nói của người đàn ông vang lên thô bạo:

“Ngươi là đồ tiểu tử thối! Chạy nhanh như con chạch, nhưng rốt cuộc ngươi có thể trốn đi đâu? Nồi này đã sôi rồi, ngươi còn muốn chạy nữa sao?”

Cậu bé bị xách bổng lên khỏi mặt đất, hai chân không ngừng đạp loạn, nước mắt giàn giụa, vừa khóc vừa cầu xin:

“Các ngươi tha cho ta! Ta chỉ là một tiểu khất cái, gầy nhẳng, toàn xương không có thịt, ăn cũng không ngon đâu!”

Người đàn ông cười lạnh:

“Dù là toàn xương, cũng hơn là để bụng đói.”

Cả đám người chú tâm vào đứa trẻ, chỉ có một đôi vợ chồng đang đứng lau nước mắt bên cạnh để ý đến sự xuất hiện của một người lạ. Người đàn ông vội hỏi:

“Ngươi là ai? Đến đây làm gì?”

Giang Cẩn Đồng không đáp, chỉ nhếch môi cười khẩy, ánh mắt tràn đầy khinh miệt. Trong chớp mắt, nàng di chuyển nhanh như gió, dễ dàng cướp lấy cậu bé từ bàn tay thô bạo kia và quay trở lại vị trí ban đầu.

Nhìn đứa trẻ nép sau lưng mình, nàng lạnh giọng hỏi:

“Nếu ta không đoán sai, các ngươi đã dùng chính con của mình để đổi lấy đứa trẻ này, đúng không? Đứa trẻ bị các ngươi đem đi đổi chính là con ruột của các ngươi, còn đứa nhỏ này thì chỉ là một tiểu khất cái bị bán đi.”

Lời nói của nàng khiến tất cả mọi người lặng thinh, biểu cảm đầy sững sờ. Rõ ràng, so với đám người dân chạy nạn trước đó, nhóm người này vẫn còn chút lý trí. Hoặc có lẽ, chính vì đứa trẻ bị đổi đi là con ruột của mình, nên trong lòng họ vẫn có một tia lương tri.

Một lão giả trong đám nhíu mày, hỏi lại:

“Cô nương, lời ngươi nói là sự thật sao?”



Giang Cẩn Đồng nhàn nhạt đáp:

“Đương nhiên là thật. Ta vừa từ đám người kia đi tới. Lão thái thái tự xưng là bà nội của đứa trẻ này đã chính miệng thừa nhận.”

Đứa bé nấp sau lưng nàng cũng lấy hết can đảm thò đầu ra, nước mắt ngắn dài, nói:

“Ta đã nói rồi! Ta không phải người của đám đó. Ta chỉ là một tiểu khất cái, bọn họ vốn định nấu ta, nhưng thấy ta quá gầy, không có thịt, nên mới lừa các ngươi đổi con của mình lấy ta.”

Nghe đến đây, toàn bộ đám người đều lộ vẻ hối hận.

Đôi vợ chồng lúc nãy lập tức chạy tới, người đàn ông nước mắt rưng rưng, giọng đầy mong chờ hỏi:

“Con ta… con ta còn sống không?”

Giang Cẩn Đồng không chút dao động, lạnh lùng đáp:

“Không sống được nữa rồi, bị bọn chúng nấu chín cả rồi.”

Người đàn ông nghe vậy, cơn giận dữ bùng lên như lửa đốt, bụng sôi ùng ục vì đói nhưng vẫn nén giận. Hắn lập tức nắm chặt tay, định lao về phía bọn lừa bán con mình:

“Ta sẽ giết chết bọn chúng! Ta phải đem tiểu bảo của ta về!”

Nhìn bộ dáng bộc phát của hắn, Giang Cẩn Đồng cất tiếng lạnh lẽo, từng lời như dao cắt:

“Người đã mất, ngươi bây giờ làm ra bộ dạng từ phụ này là để cho ai xem? Lúc ngươi đem con mình đổi lấy một đứa trẻ xa lạ, ngươi có từng nghĩ tới hậu quả này chưa?”

Người đàn ông sững lại, cả người cứng đờ. Biểu cảm trên mặt hắn từ phẫn nộ chuyển sang đau khổ, tuyệt vọng. Cuối cùng, hắn buông đồ vật trong tay, ngồi xổm xuống, thân hình cao lớn co rúm lại như một đứa trẻ, bụm mặt khóc òa:

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Lão Huyền Học Nhặt Cái Quận Vương Đi Chạy Nạn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook