Chương 456: Chữa trị thần thức
Nghịch Thương Thiên
05/04/2013
Vừa quyết định xong, ba người đều nhất trí mục tiêu, liền bắt đầu kế hoạch chạy trốn với những mục đích riêng.
Mất đi mười hai con Huyền ma, thần thức Hàn Thạc vẫn có thể cảm ứng được lực lượng sinh mệnh trong một phạm vi nhất định chung quanh, nhưng không thể giống như Huyền ma có thể thăm dò mỗi ngóc ngách một cách rõ ràng từng li từng tý.
Được cái Đế Á Na và lão yêu đối với chỗ này tương đối rõ ràng, Hàn Thạc chỉ cần đi sau hai người là được.
Trên đường đi, Đế Á Na và Tư Tháp Tác Mỗ cũng không trao đổi chuyện gì có ý nghĩa với nhau nữa nên Hàn Thạc cũng không cách nào lấy được nhiều tin tức có ích. Hai người không nói, hắn tự nhiên cũng không thể miễn cưỡng, thế nhưng trong lòng lại ngầm tính toán.
Diện tích cả đại lục Kì Áo mênh mông, rất nhiều quốc gia mọc lên như nấm, núi cao biển rộng không thể đếm xiết, ngoại trừ loài người ra còn các chủng tộc khác phân bố khắp nơi.
Một đại lục như vậy, rốt cuộc có bao nhiêu kỳ nhân chuyện lạ không ai có thể rõ ràng, nhưng mà trong lúc hai người kia nói chuyện, Hàn Thạc cơ hồ có thể dám chắc ngay cả họ có thực lực bán thần thì cũng không phải là những kẻ mạnh nhất trên đại lục này.
Thế nhưng từ miệng hai người, Hàn Thạc cũng biết tồn tại có thực lực còn đáng sợ hơn bọn họ trên đại lục Kì Áo cũng chỉ có vẻn vẹn vài người. Nghĩ lại thì ngay cả một số bán thần hắn trước giờ cũng chưa được nghe nói tới thì tự nhiên những nhân vật càng thêm đáng sợ Hàn Thạc không thể nào biết được.
Là hai tổ chức tông giáo hùng mạnh nhất đại lục, Quang Minh giáo hội và Thiên Tai giáo hội có thể mở rộng thế lực của mình tới khắp các khu vực đủ để nói rằng thực lực của bọn họ tại đại lục Kì Áo cường đại đến thế nào. Hai tổ chức này có thể đứng vững ngàn năm không sụp đổ, nếu nói không có cường giả tồn tại e là chả ai tin, những cường giả mạnh hơn so với Đế Á Na và Tư Tháp Tác Mỗ này sẽ ở tại tổng bộ mới coi như chuyện hợp tình hợp lí.
- Đế Á Na đại tỷ, ta nghĩ đi nghĩ lại vẫn cảm thấy có chút không ổn, chúng ta tới tổng bộ Quang Minh giáo hội tại đế quốc Áo Đăng nhất định sẽ khiến cho giáo hội này tổn thất không thể tính được. Sau đó, Quang Minh giáo hội tất nhiên sẽ không buông tha chúng ta, việc này giải quyết thế nào? - Khi tới một tòa thành thị gọi là Đồ Kiệt Ba thuộc liên minh thương hội Ba Đặc, tốc độ ba người chậm lại, lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ hỏi Đế Á Na.
- Không có cách nào, Quang Minh giáo hội cách chỗ này khá gần. Mặt khác, giáo hội này luôn luôn lấy nhân từ phổ độ chúng sinh là nhiệm vụ của mình, ta nghĩ bọn họ sẽ tha thứ cho chúng ta!
Đế Á Na oai phong lẫm liệt nói, suy nghĩ một chút, lại bổ sung:
- Không phải quá lo lắng thế, thủ hộ giả của tổng bộ Quang Minh giáo hộ kia cơ bản sẽ không rời khỏi đó. Chúng ta sau đó chỉ cần rời đi sớm một chút hẳn là sẽ không nảy sinh vấn đề gì.
- Tỷ nói như vậy ta cũng an tâm! - Lão yêu gật gật đầu, như đã lĩnh ngộ được gì đó. Cũng không biết lão yên tâm về sự nhân từ của Quang Minh giáo hội sẽ không tìm bọn họ động thủ, hay là yên tâm về thủ hộ giả kia không thể rời khỏi tổng bộ.
Thành Đồ Kiệt Ba cách thành Tháp Lí Khắc không xa, tương tự cũng là thành thị lớn thuộc liên minh thương hội Ba. Ba người rất nhanh đi tới chỗ không gian ma pháp Truyền tống trận trong thành. Hàn Thạc nhướng mày, nói:
- Sao giờ? Ma pháp Truyền tống trận tại mỗi một quốc gia đều do thị vệ khống chế, người bình thường cho dù có tiền cũng không thể sử dụng, chỉ có nhân vật đặc thù với thân phận rõ ràng mới có thể dùng loại Truyền tống trận này.
- Không cần!
Lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ thong dong mỉm cười, trong tay chẳng biết khi nào đã có một thẻ bài, nghênh ngang đi tới hướng người phụ trách ma pháp Truyền tống trận chỗ này, cho bọn họ thấy thẻ bài rồi nói:
- Chúng ta muốn đi thành Đặc Á!
Người phụ trách của liên minh thương hội Ba Đặc ở đây không nói nhiều, liền cung kính khởi động Truyền tống trận, rồi để cho ba người tiến vào, một đạo bạch quang lóe lên, ba người đã xuất hiện tại thành Đặc Á.
Lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ không biết đã sống bao nhiêu năm tháng, đối với sự hưng suy của các quốc gia đều biết, trong tay có một số thứ dựa dẫm được để lão có thể tung hoành các quốc gia thì cũng chẳng có gì lạ. Sau khi tới thành Đặc Á, ba người thở phào, tiếp theo bay đến đế quốc Áo Đăng.
Thành Đặc Á thuộc liên minh thương hội Ba Đặc là toà thành gần đế quốc Áo Đăng nhất. Bất luận ma pháp Truyền tống trận của hai quốc gia nào cũng sẽ không nối với nhau, ba người đành phải tiếp tục phi hành. May mà ba người vừa dùng Truyền tống trận đã tạm thời tránh khỏi sự truy đuổi của Tộc vương sáu sừng Hồn tộc, hiện giờ cũng không phải khẩn trương lo lắng giống lúc trước. Ba người đều có thực lực bán thần, tốc độ phi hành cực nhanh, không đến nửa ngày đã tiến vào đế quốc Áo Đăng mạnh nhất trên đại lục Kì Áo.
Tới đế quốc Áo Đăng, lão yêu lại lấy ra một thẻ bài tượng trưng cho thân phận khác, tiếp tục lợi dụng ma pháp Truyền tống trận nơi đây một cách thông suốt, liên tục ba lượt truyền tống đường dài, ba người rốt cục đã xuất hiện tại một tòa thành trì gần nhất với tổng bộ Quang Minh giáo hội.
Đây là tòa thành có tên Thánh La, ba người sau khi ra khỏi Truyền tống trận đã có thể thấy trên đường thỉnh thoảng có rất nhiều Thần điện kỵ sĩ và Quang Minh tế tự qua lại.
Quang Minh giáo tại đế quốc Áo Đăng có ảnh hưởng rất lớn, tòa thành thị rất gần Thánh sơn của Quang Minh giáo hội này do đế quốc Áo Đăng và Quang Minh giáo đồ đồng thời quản lý. Hàn Thạc liếc mắt một cái đã phát hiện kiến trúc chỗ này thấm đẫm khí tức tông giáo, giáo đường Quang Minh giáo hội có thể thấy được khắp nơi.
Cư dân sinh sống tại thành Thánh La tuyệt đại đa số đều là tín đồ ngoan đạo của Quang Minh giáo hội. Rất nhiều Quang Minh giáo đồ trên đại lục Kì Áo đều không quản đường xá xa xôi tới nơi này cư trú sinh sống, bọn họ cho rằng thành thị này gần Quang Minh thần nhất, có thể giúp cho bọn họ nghe được rõ hơn những lời dạy bảo của Quang Minh thần.
- Tốt lắm, ít nhất tên kia phải mất một ngày mới có thể đuổi tới nơi này. Chúng ta có thể lợi dụng thời gian này nghỉ ngơi một chút, ta vừa mới thụ thương thế không nhẹ, còn may là rời đi kịp thời, nếu không chắc vĩnh viễn lưu lại nơi đó rồi! - Tư Tháp Tác Mỗ thở dài, nói với hai người.
- Được, chúng ta hãy tìm chỗ nghỉ ngơi một chút! - Hàn Thạc lập tức đồng ý, thần thức của hắn cũng tương tự bị thương nặng. Một ngày nữa, cái tên Hồn tộc đáng sợ kia có lẽ sẽ đuổi giết đến nơi này, mà đây cũng là đại bản doanh của Quang Minh giáo hội, một khi Hàn Thạc bại lộ thân phận, Quang Minh giáo hội nhất định sẽ không tha cho hắn. Có thể khôi phục được thêm một phần khí lực, đến lúc đó có thêm một phần cơ hội chạy trốn.
Ba người lập tức không ai nói gì thêm. Hàn Thạc ẩn tàng khí tức trên người mình. Ba người liền tìm một lữ quán ở nơi hẻo lánh, lấy ba gian phòng trú tạm.
Tộc vương sáu sừng của Hồn tộc đã ghi nhớ linh hồn của bọn họ, bây giờ ba người chính là đang trên cùng một con thuyền, có cùng kẻ địch nhưng Hàn Thạc vẫn cực kỳ thận trọng, vừa tiến vào phòng của mình thì lập tức bố trí một cái ma trận, chỉ cần có một cơn gió hay một ngọn cỏ lay động ở chung quanh thì hắn cũng có thể lập tức biết được.
Sau khi an bài xong mọi chuyện, Hàn Thạc khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu phát động bổn mệnh tinh huyết từ Ma Anh đến chữa trị thần thức đang bị thương nặng.
Tiếng kêu thét của Tộc vương sáu sừng làm cho thần thức của Hàn Thạc thống khổ giống như bị ngàn vạn mũi đao nhọn xuyên qua, nếu hắn không phản ứng kịp thời, lập tức chuyển hóa thần thức ẩn tàng thành ngàn tia vạn sợi thì có lẽ thần thức đã thật sự bị phá hủy mất rồi.
Tuy nhiên, chỉ cần thần thức không bị tiêu diệt thì vẫn có thể sử dụng bổn mệnh tinh huyết trong Ma Anh phát động Ma Nguyên lực, tái tạo lại thần thức bị tán loạn.
Trên đường đi tới thành Thánh La, Hàn Thạc đã bắt đầu làm như vậy, bây giờ tiếp tục tĩnh tâm dùng toàn bộ tinh thần chăm chú thúc đẩy bổn mệnh tinh huyết khiến cho tốc độ khôi phục thần thức lập tức nhanh hơn nhiều.
Linh hồn có ba hồn bảy phách. Ba hồn là Thiên hồn, Địa hồn, Mệnh hồn; bảy phách lần lượt là Thiên Trùng, Linh Tuệ, Vi Khí, Vi Lực, Trung Xu, Vi Tinh, Vi Anh.
Trong đó bảy phách ẩn tàng trong có thể, chỉ cần ba hồn bất diệt thì bảy phách đều có thể tái tạo. Người trần thường nói linh hồn có ba hồn là Thiên, Địa, Mệnh, trong ba hồn lại lấy Mệnh hồn làm trọng, chỉ cần Mệnh hồn không tiêu tan thì linh hồn sẽ không biến mất vào trong thiên địa.
Ma công của Hàn Thạc khiến cho ba hồn Thiên, Địa, Mệnh dung hợp làm một, hình thành thần thức. Thần thức chẳng những có thần thông kỳ diệu mà còn có thể hóa thành ngàn tia vạn sợi ẩn náu ở trong bảy phách. Khi bị Tộc vương sáu sừng của Hồn tộc phát ra một chiêu linh hồn công kích đánh trúng, thần thức của Hàn Thạc trong nháy mắt đã phân tán ẩn náu trong bảy phách, tránh được một kiếp.
Ba hồn của người bình thường phải nương tựa vào bảy phách để sinh tồn, nói cách khác là nếu thân thể bị diệt vong thì ba hồn sẽ không còn tồn tại trong trời đất. Thần thức của Hàn Thạc lại không bị hạn chế này, dù thân thể có hóa thành cát bụi, bảy phách hoàn toàn bị tiêu diệt thì thần thức vẫn có thể xuất ra, tái tạo thân thể để mà sống lại, chỉ là nếu muốn khôi phục lại thực lực trước đây thì bắt buộc phải hao phí thời gian trăm năm để một lần nữa tu luyện thân thể.
Chỉ có điều mặc dù thân thể bị hủy diệt thần thức cũng không bị diệt, nhưng một khi thần thức bị thương thì cũng phải sử dụng lực lượng của bảy phách để khôi phục. May mà lực lượng của bảy phách ẩn tàng tại bảy mạch luân chuyển trong thân thể, mà đối với việc khống chế lực lượng thân thể thì tu ma giả đứng hàng đầu. Sau khi lợi dụng bổn mệnh tinh huyết phát động Ma Nguyên lực, thần thức của Hàn Thạc không ngừng thúc đẩy lực lượng của bảy phách luân chuyển trong bảy mạch, khiến cho những dòng lực lượng của bảy phách dung nhập vào trong thần thức, khôi phục những chỗ bị thương của thần thức từng chút từng chút một.
Quá trình khôi phục thần thức này được Hàn Thạc toàn lực tiến hành nên cũng không mất nhiều thời gian lắm. Sau khi hao phí hơn mười giọt bổn mệnh tinh huyết từ Ma Anh, lực lượng của bảy phách phát ra đã được thần thức hấp thu, thần thức đang bị thương nặng giờ có năng lượng bổ sung đã hoàn toàn khôi phục. Sau khi thần thức tu ma giả bị thương, chỉ cần thân thể bất diệt, Ma Anh không hủy thì việc khôi phục cũng không quá khó khăn, nhưng nếu thân thể Ma Anh hoàn toàn bị diệt, thần thức chỉ có thể lựa chọn một thân thể mới, đầu tiên phải hao phí mấy chục năm thậm chí cả mấy trăm năm làm cho thân thể mới tu thành Ma Anh, sau đó mới có thể khôi phục thần thức bị thương được.
Thần thức vừa khôi phục, Hàn Thạc lập tức thoát ra khỏi nhập định, thần thức khổng lồ lại bắt đầu lan ra bên ngoài đi quan sát tình hình ở thành Thánh La.
Mất đi mười hai con Huyền ma, thần thức Hàn Thạc vẫn có thể cảm ứng được lực lượng sinh mệnh trong một phạm vi nhất định chung quanh, nhưng không thể giống như Huyền ma có thể thăm dò mỗi ngóc ngách một cách rõ ràng từng li từng tý.
Được cái Đế Á Na và lão yêu đối với chỗ này tương đối rõ ràng, Hàn Thạc chỉ cần đi sau hai người là được.
Trên đường đi, Đế Á Na và Tư Tháp Tác Mỗ cũng không trao đổi chuyện gì có ý nghĩa với nhau nữa nên Hàn Thạc cũng không cách nào lấy được nhiều tin tức có ích. Hai người không nói, hắn tự nhiên cũng không thể miễn cưỡng, thế nhưng trong lòng lại ngầm tính toán.
Diện tích cả đại lục Kì Áo mênh mông, rất nhiều quốc gia mọc lên như nấm, núi cao biển rộng không thể đếm xiết, ngoại trừ loài người ra còn các chủng tộc khác phân bố khắp nơi.
Một đại lục như vậy, rốt cuộc có bao nhiêu kỳ nhân chuyện lạ không ai có thể rõ ràng, nhưng mà trong lúc hai người kia nói chuyện, Hàn Thạc cơ hồ có thể dám chắc ngay cả họ có thực lực bán thần thì cũng không phải là những kẻ mạnh nhất trên đại lục này.
Thế nhưng từ miệng hai người, Hàn Thạc cũng biết tồn tại có thực lực còn đáng sợ hơn bọn họ trên đại lục Kì Áo cũng chỉ có vẻn vẹn vài người. Nghĩ lại thì ngay cả một số bán thần hắn trước giờ cũng chưa được nghe nói tới thì tự nhiên những nhân vật càng thêm đáng sợ Hàn Thạc không thể nào biết được.
Là hai tổ chức tông giáo hùng mạnh nhất đại lục, Quang Minh giáo hội và Thiên Tai giáo hội có thể mở rộng thế lực của mình tới khắp các khu vực đủ để nói rằng thực lực của bọn họ tại đại lục Kì Áo cường đại đến thế nào. Hai tổ chức này có thể đứng vững ngàn năm không sụp đổ, nếu nói không có cường giả tồn tại e là chả ai tin, những cường giả mạnh hơn so với Đế Á Na và Tư Tháp Tác Mỗ này sẽ ở tại tổng bộ mới coi như chuyện hợp tình hợp lí.
- Đế Á Na đại tỷ, ta nghĩ đi nghĩ lại vẫn cảm thấy có chút không ổn, chúng ta tới tổng bộ Quang Minh giáo hội tại đế quốc Áo Đăng nhất định sẽ khiến cho giáo hội này tổn thất không thể tính được. Sau đó, Quang Minh giáo hội tất nhiên sẽ không buông tha chúng ta, việc này giải quyết thế nào? - Khi tới một tòa thành thị gọi là Đồ Kiệt Ba thuộc liên minh thương hội Ba Đặc, tốc độ ba người chậm lại, lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ hỏi Đế Á Na.
- Không có cách nào, Quang Minh giáo hội cách chỗ này khá gần. Mặt khác, giáo hội này luôn luôn lấy nhân từ phổ độ chúng sinh là nhiệm vụ của mình, ta nghĩ bọn họ sẽ tha thứ cho chúng ta!
Đế Á Na oai phong lẫm liệt nói, suy nghĩ một chút, lại bổ sung:
- Không phải quá lo lắng thế, thủ hộ giả của tổng bộ Quang Minh giáo hộ kia cơ bản sẽ không rời khỏi đó. Chúng ta sau đó chỉ cần rời đi sớm một chút hẳn là sẽ không nảy sinh vấn đề gì.
- Tỷ nói như vậy ta cũng an tâm! - Lão yêu gật gật đầu, như đã lĩnh ngộ được gì đó. Cũng không biết lão yên tâm về sự nhân từ của Quang Minh giáo hội sẽ không tìm bọn họ động thủ, hay là yên tâm về thủ hộ giả kia không thể rời khỏi tổng bộ.
Thành Đồ Kiệt Ba cách thành Tháp Lí Khắc không xa, tương tự cũng là thành thị lớn thuộc liên minh thương hội Ba. Ba người rất nhanh đi tới chỗ không gian ma pháp Truyền tống trận trong thành. Hàn Thạc nhướng mày, nói:
- Sao giờ? Ma pháp Truyền tống trận tại mỗi một quốc gia đều do thị vệ khống chế, người bình thường cho dù có tiền cũng không thể sử dụng, chỉ có nhân vật đặc thù với thân phận rõ ràng mới có thể dùng loại Truyền tống trận này.
- Không cần!
Lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ thong dong mỉm cười, trong tay chẳng biết khi nào đã có một thẻ bài, nghênh ngang đi tới hướng người phụ trách ma pháp Truyền tống trận chỗ này, cho bọn họ thấy thẻ bài rồi nói:
- Chúng ta muốn đi thành Đặc Á!
Người phụ trách của liên minh thương hội Ba Đặc ở đây không nói nhiều, liền cung kính khởi động Truyền tống trận, rồi để cho ba người tiến vào, một đạo bạch quang lóe lên, ba người đã xuất hiện tại thành Đặc Á.
Lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ không biết đã sống bao nhiêu năm tháng, đối với sự hưng suy của các quốc gia đều biết, trong tay có một số thứ dựa dẫm được để lão có thể tung hoành các quốc gia thì cũng chẳng có gì lạ. Sau khi tới thành Đặc Á, ba người thở phào, tiếp theo bay đến đế quốc Áo Đăng.
Thành Đặc Á thuộc liên minh thương hội Ba Đặc là toà thành gần đế quốc Áo Đăng nhất. Bất luận ma pháp Truyền tống trận của hai quốc gia nào cũng sẽ không nối với nhau, ba người đành phải tiếp tục phi hành. May mà ba người vừa dùng Truyền tống trận đã tạm thời tránh khỏi sự truy đuổi của Tộc vương sáu sừng Hồn tộc, hiện giờ cũng không phải khẩn trương lo lắng giống lúc trước. Ba người đều có thực lực bán thần, tốc độ phi hành cực nhanh, không đến nửa ngày đã tiến vào đế quốc Áo Đăng mạnh nhất trên đại lục Kì Áo.
Tới đế quốc Áo Đăng, lão yêu lại lấy ra một thẻ bài tượng trưng cho thân phận khác, tiếp tục lợi dụng ma pháp Truyền tống trận nơi đây một cách thông suốt, liên tục ba lượt truyền tống đường dài, ba người rốt cục đã xuất hiện tại một tòa thành trì gần nhất với tổng bộ Quang Minh giáo hội.
Đây là tòa thành có tên Thánh La, ba người sau khi ra khỏi Truyền tống trận đã có thể thấy trên đường thỉnh thoảng có rất nhiều Thần điện kỵ sĩ và Quang Minh tế tự qua lại.
Quang Minh giáo tại đế quốc Áo Đăng có ảnh hưởng rất lớn, tòa thành thị rất gần Thánh sơn của Quang Minh giáo hội này do đế quốc Áo Đăng và Quang Minh giáo đồ đồng thời quản lý. Hàn Thạc liếc mắt một cái đã phát hiện kiến trúc chỗ này thấm đẫm khí tức tông giáo, giáo đường Quang Minh giáo hội có thể thấy được khắp nơi.
Cư dân sinh sống tại thành Thánh La tuyệt đại đa số đều là tín đồ ngoan đạo của Quang Minh giáo hội. Rất nhiều Quang Minh giáo đồ trên đại lục Kì Áo đều không quản đường xá xa xôi tới nơi này cư trú sinh sống, bọn họ cho rằng thành thị này gần Quang Minh thần nhất, có thể giúp cho bọn họ nghe được rõ hơn những lời dạy bảo của Quang Minh thần.
- Tốt lắm, ít nhất tên kia phải mất một ngày mới có thể đuổi tới nơi này. Chúng ta có thể lợi dụng thời gian này nghỉ ngơi một chút, ta vừa mới thụ thương thế không nhẹ, còn may là rời đi kịp thời, nếu không chắc vĩnh viễn lưu lại nơi đó rồi! - Tư Tháp Tác Mỗ thở dài, nói với hai người.
- Được, chúng ta hãy tìm chỗ nghỉ ngơi một chút! - Hàn Thạc lập tức đồng ý, thần thức của hắn cũng tương tự bị thương nặng. Một ngày nữa, cái tên Hồn tộc đáng sợ kia có lẽ sẽ đuổi giết đến nơi này, mà đây cũng là đại bản doanh của Quang Minh giáo hội, một khi Hàn Thạc bại lộ thân phận, Quang Minh giáo hội nhất định sẽ không tha cho hắn. Có thể khôi phục được thêm một phần khí lực, đến lúc đó có thêm một phần cơ hội chạy trốn.
Ba người lập tức không ai nói gì thêm. Hàn Thạc ẩn tàng khí tức trên người mình. Ba người liền tìm một lữ quán ở nơi hẻo lánh, lấy ba gian phòng trú tạm.
Tộc vương sáu sừng của Hồn tộc đã ghi nhớ linh hồn của bọn họ, bây giờ ba người chính là đang trên cùng một con thuyền, có cùng kẻ địch nhưng Hàn Thạc vẫn cực kỳ thận trọng, vừa tiến vào phòng của mình thì lập tức bố trí một cái ma trận, chỉ cần có một cơn gió hay một ngọn cỏ lay động ở chung quanh thì hắn cũng có thể lập tức biết được.
Sau khi an bài xong mọi chuyện, Hàn Thạc khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu phát động bổn mệnh tinh huyết từ Ma Anh đến chữa trị thần thức đang bị thương nặng.
Tiếng kêu thét của Tộc vương sáu sừng làm cho thần thức của Hàn Thạc thống khổ giống như bị ngàn vạn mũi đao nhọn xuyên qua, nếu hắn không phản ứng kịp thời, lập tức chuyển hóa thần thức ẩn tàng thành ngàn tia vạn sợi thì có lẽ thần thức đã thật sự bị phá hủy mất rồi.
Tuy nhiên, chỉ cần thần thức không bị tiêu diệt thì vẫn có thể sử dụng bổn mệnh tinh huyết trong Ma Anh phát động Ma Nguyên lực, tái tạo lại thần thức bị tán loạn.
Trên đường đi tới thành Thánh La, Hàn Thạc đã bắt đầu làm như vậy, bây giờ tiếp tục tĩnh tâm dùng toàn bộ tinh thần chăm chú thúc đẩy bổn mệnh tinh huyết khiến cho tốc độ khôi phục thần thức lập tức nhanh hơn nhiều.
Linh hồn có ba hồn bảy phách. Ba hồn là Thiên hồn, Địa hồn, Mệnh hồn; bảy phách lần lượt là Thiên Trùng, Linh Tuệ, Vi Khí, Vi Lực, Trung Xu, Vi Tinh, Vi Anh.
Trong đó bảy phách ẩn tàng trong có thể, chỉ cần ba hồn bất diệt thì bảy phách đều có thể tái tạo. Người trần thường nói linh hồn có ba hồn là Thiên, Địa, Mệnh, trong ba hồn lại lấy Mệnh hồn làm trọng, chỉ cần Mệnh hồn không tiêu tan thì linh hồn sẽ không biến mất vào trong thiên địa.
Ma công của Hàn Thạc khiến cho ba hồn Thiên, Địa, Mệnh dung hợp làm một, hình thành thần thức. Thần thức chẳng những có thần thông kỳ diệu mà còn có thể hóa thành ngàn tia vạn sợi ẩn náu ở trong bảy phách. Khi bị Tộc vương sáu sừng của Hồn tộc phát ra một chiêu linh hồn công kích đánh trúng, thần thức của Hàn Thạc trong nháy mắt đã phân tán ẩn náu trong bảy phách, tránh được một kiếp.
Ba hồn của người bình thường phải nương tựa vào bảy phách để sinh tồn, nói cách khác là nếu thân thể bị diệt vong thì ba hồn sẽ không còn tồn tại trong trời đất. Thần thức của Hàn Thạc lại không bị hạn chế này, dù thân thể có hóa thành cát bụi, bảy phách hoàn toàn bị tiêu diệt thì thần thức vẫn có thể xuất ra, tái tạo thân thể để mà sống lại, chỉ là nếu muốn khôi phục lại thực lực trước đây thì bắt buộc phải hao phí thời gian trăm năm để một lần nữa tu luyện thân thể.
Chỉ có điều mặc dù thân thể bị hủy diệt thần thức cũng không bị diệt, nhưng một khi thần thức bị thương thì cũng phải sử dụng lực lượng của bảy phách để khôi phục. May mà lực lượng của bảy phách ẩn tàng tại bảy mạch luân chuyển trong thân thể, mà đối với việc khống chế lực lượng thân thể thì tu ma giả đứng hàng đầu. Sau khi lợi dụng bổn mệnh tinh huyết phát động Ma Nguyên lực, thần thức của Hàn Thạc không ngừng thúc đẩy lực lượng của bảy phách luân chuyển trong bảy mạch, khiến cho những dòng lực lượng của bảy phách dung nhập vào trong thần thức, khôi phục những chỗ bị thương của thần thức từng chút từng chút một.
Quá trình khôi phục thần thức này được Hàn Thạc toàn lực tiến hành nên cũng không mất nhiều thời gian lắm. Sau khi hao phí hơn mười giọt bổn mệnh tinh huyết từ Ma Anh, lực lượng của bảy phách phát ra đã được thần thức hấp thu, thần thức đang bị thương nặng giờ có năng lượng bổ sung đã hoàn toàn khôi phục. Sau khi thần thức tu ma giả bị thương, chỉ cần thân thể bất diệt, Ma Anh không hủy thì việc khôi phục cũng không quá khó khăn, nhưng nếu thân thể Ma Anh hoàn toàn bị diệt, thần thức chỉ có thể lựa chọn một thân thể mới, đầu tiên phải hao phí mấy chục năm thậm chí cả mấy trăm năm làm cho thân thể mới tu thành Ma Anh, sau đó mới có thể khôi phục thần thức bị thương được.
Thần thức vừa khôi phục, Hàn Thạc lập tức thoát ra khỏi nhập định, thần thức khổng lồ lại bắt đầu lan ra bên ngoài đi quan sát tình hình ở thành Thánh La.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.