Đại Ma Vương

Chương 457: Tính toán

Nghịch Thương Thiên

05/04/2013

Thành Thánh La dưới sự cảm ứng của thần thức Hàn Thạc, chỉ cần sinh vật nào trong thành mà thực lực không cao hơn hắn đều có thể bị Hàn Thạc dò xét ra hư thực.

Chỗ này không hổ là thành thị gần với Thánh sơn của Quang Minh giáo hội nhất. Thần thức của Hàn Thạc cảm ứng được nơi nơi đều có giáo đồ mang lực lượng thần thánh của giáo hội này. Toàn bộ thành Thánh La đều có thể thấy giáo đường khắp nơi, rất nhiều ma pháp tháp san sát. Một lực lượng thần thánh trang nghiêm trải đầy mỗi góc thành.

Nơi thần thức đi qua, Hàn Thạc cảm giác được trong đám cường giả hiện tại trong thành có một Quang hệ Thánh ma đạo sư. Ngoại trừ người này, còn có đủ các giáo đồ ở mọi đẳng cấp ở khắp thành, trong đó người có thực lực cao thâm chỗ nào cũng có.

Đang lúc hắn chậm rãi mở rộng lực cảm ứng thì đột nhiên cảm giác trên Thánh sơn của Quang Minh giáo hội cách thành Thánh La không xa truyền đến lực lượng thần thánh như những đợt sóng nước. Lực lượng kỳ dị ấy thôi thúc người ta qùy xuống khấu bái, khiến cho họ cam nguyện thần phục.

Mặc dù là sát ý Hàn Thạc tràn ngập, nhưng dưới ảnh hưởng của lực lượng thần thánh này cũng bất giác sinh ra cảm giác “phóng hạ đồ đao lập địa thành Phật”. Dường như mơ hồ có một loại lực lượng nào đó thâm nhập linh hồn mang theo một sự mê hoặc mãnh liệt khiến cho người ta vĩnh viễn quỳ rạp xuống.

- Hừ! - Hàn Thạc hừ nhẹ. Thần thức đang dò thám thành Thánh La chợt nội liễm, đồng thời khí tức trên người cũng ẩn tàng lại.

Lực lượng truyền đến từ Thánh sơn của Quang Minh giáo hội đối với một số giáo đồ ngoan đạo có lẽ là có tác dụng tăng tiến lực lượng thần thánh của bọn chúng. Nhưng mà đối với thường nhân mà nói, lực lượng này mang theo lực dụ hoặc mãnh liệt dẫn dắt người ta ôm ấp ý nghĩ đầu nhập Quang Minh giáo hội, lây Quang Minh thần làm tín ngưỡng của mình.

Đối với tác phong vốn vẫn rêu rao cực lực diệt trừ dị đoan của Quang Minh giáo hội, Hàn Thạc hiển nhiên minh bạch loại lực lượng thần thánh nhằm vào việc dụ hoặc linh hồn này đối với thường nhân mà nói có ý nghĩa gì. Cách làm này của bọn chúng rõ ràng không giống chiêu bài quang minh lỗi lạc vẫn tiến hành.

Lúc thần thức thu hồi, luồng áp lực nghẹt thở trên người hắn thủy chung vẫn không biến mất. Nó bắt đầu từ hẻm núi Tháp Lạp Gia, theo ba người qua rất nhiều thành thị, chính là khóa chặt linh hồn của Tộc vương sáu sừng Hồn tộc.

Tới bây giờ, áp lực khiến người ta ngạt thở kia càng lúc càng lớn. Hàn Thạc đã có thể cảm giác được người Hồn tộc đã tiếp cận tới rất nhanh.

“Đinh!”

Thanh âm trong trẻo xuất phát từ báo động ma âm ma trận mà chỉ có Hàn Thạc mới có thể nghe được.

- Bố Lai Ân! - Là tiếng hô trầm thấp của lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ, nghe qua giọng nói có thể thấy thân thể của lão đã khôi phục ít nhiều.

- Tới đây! - Hàn Thạc trả lời rồi chợt thu ma trận xung quanh lại. Hắn vừa ra mở cửa đã thấy Tư Tháp Tác Mỗ và Đế Á Na ở ngoài.

- Y sắp tới rồi! - Trên gương mặt của lão yêu hiện ra vẻ lo lắng khó giấu. Mặc dù là đã có chuẩn bị nhưng đối phó với Tộc vương sáu sừng đáng sợ kia, nét lo âu vẫn hiện trên mặt.



- Chúng ta cần lập tức đến gần Thánh sơn của Quang Minh giáo hội. Đợi đến khi y sắp tới thì lập tức xông vào Thánh sơn để Tộc vương sáu sừng xuất hiện tại đó. Chỉ có chờ bọn hắn song phương chiến đấu đến lưỡng bại câu thương thì chúng ta mới có cơ hội. - Đế Á Na vẫn bộ dạng ung dung quý phái, chỉ là sắc mặt nặng nề. Hiển nhiên trong lòng bà ta cũng cực kỳ lo lắng như lão yêu vậy.

- Vậy được, đi thôi. - Hàn Thạc trả lời dứt khoát.

Hai người kia cũng không nói gì thêm. Dưới sự dẫn đường của Đế Á Na, cả ba lặng lẽ rời khỏi thành Thánh La.

Thánh sơn của Quang Minh giáo hội cao vút đến tận trời xanh. Ba người đi tới chân núi, ngẩng đầu lên ngọn núi như chọc thẳng trời cao, trong lòng tự nhiên có một cảm giác bình hòa an tĩnh.

- Ngọn Thánh sơn này cao chín ngàn bảy trăm sáu mươi ba thước. Quang Minh thành tọa lạc trên đó, bên trong có cao thủ cường đại nhất bảo hộ. Chúng ta trước tiên tiềm phục bên sườn núi, đợi đến khi Tộc vương sáu sừng tới thì lập tức xông lên đỉnh. - Đế Á Na xem ra rất quen thuộc với Thánh sơn này, nhìn lên ngọn núi giải thích cho Hàn Thạc và Tư Tháp Tác Mỗ.

Hàn Thạc và lão yêu cùng gật đầu, Đế Á Na cũng không cần phải nhiều lời nữa mà dẫn cả hai bay lên giữa Thánh sơn..

- Theo ta, trước tiên chúng ta cần phải tìm một chỗ có thể ẩn thân. Trên Thánh sơn có rất nhiều cao thủ của Quang Minh giáo hội. Cỡ như thực lực của chúng ta có hai người, một người là Quang hệ Pháp thần còn một người là Thần kỵ sĩ. Thêm vào một Thánh nữ cổ xưa cũng chẳng biết đã sống bao lâu rồi nữa. Nếu hành tung chúng ta bại lộ thì không cần đến Tộc vương sáu sừng đến đây thì chúng ta cũng đã bị Quang Minh giáo hội giết chết trước rồi! - Đế Á Na vừa phi hành bên cạnh vừa giải thích.

Thực lực ba người đều ở đẳng cấp bán thần cực mạnh, Thánh sơn cho dù là cao tới hơn chín ngàn thước nhưng cả ba rất nhanh đã bay tới lưng chừng núi.

Bay tới tổng bộ của Quang Minh giáo, Hàn Thạc thu thần thức lại rồi chỉ quan sát bằng mắt thường toàn bộ khung cảnh xung quanh. Đập vào mắt hắn là rất nhiều kiến trúc mọc lên bắt đầu từ dưới chân núi rồi trải rộng lên trên. Vô số giáo đồ của Quang Minh giáo hội sinh sống ở trên tòa đại sơn nguy nga này.

- Bên này! - Đế Á Na khẽ hô rồi đưa cả hai người bay tới một vách núi hiểm trở bất ngờ hiện ra bên sườn núi.

Trên vách núi này hiện ra một động huyệt đen ngòm. Đế Á Na dẫn đầu bay thẳng vào trong đó.

Vừa tiến vào huyệt động, Hàn Thạc mới phát hiện nó không hề u ám như vẻ ngoài. Ngược lại, bên trong đèn ma pháp giăng giăng sáng rõ, không gian rất rộng, hiển nhiên là do bàn tay con người đào mà thành.

- Này, Đế Á Na đại tỷ, tỷ từng tới đây rồi à? - Lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ vừa tiến vào liền kinh ngạc hỏi Đế Á Na.

- Không, nhưng mà ta cảm giác chỗ này hình như không có ai cư ngụ. Được rồi, chúng ta tạm thời dừng lại một chút, trước hết ta phóng ra một ma pháp để hình thành kết giới ngăn trở khí tức của chúng ta! - Đế Á Na thuận miệng đáp.

Hàn Thạc và Tư Tháp Tác Mỗ cũng không hỏi gì thêm. Chỉ thấy Đế Á Na đứng sững ở đó rồi lấy ra một cây ma pháp trượng màu lam, từ từ ngâm xướng ma pháp chú ngữ.



Đột nhiên, ngay lúc chú ngữ của Đế Á Na phát ra thì bà ta bắn vụt ra ngoài huyệt động. Đồng thời, theo lời chú ngữ vừa niệm, thủy nguyên tố dày đặc trong nháy mắt đã bao phủ cửa động duy nhất rồi ngưng kết thành từng khối băng cực lớn lấp đầy cửa không để cho Hàn Thạc và lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ kịp phản ứng.

Lúc này Hàn Thạc và lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ mới kịp biến sắc. Tư Tháp Tác Mỗ quát lớn:

- Đế Á Na đại tỷ, tỷ làm vậy là có ý gì?

Hai luồng khí tức thần thánh không hề che đậy bay thẳng xuống từ đỉnh Thánh sơn. Qua mấy nhịp hô hấp đã tới bên cạnh Đế Á Na đang đứng ngoài cửa động. Hàn Thạc trông qua lớp băng cứng trong suốt như thủy tinh thì thấy một người mặc trang phục Quang Minh tế tự, người kia mặc trang phục Thần điện kỵ sĩ, đều còn rất trẻ.

Nhìn qua Hàn Thạc lập tức có thể khẳng định bọn họ chính là những cường giả mà Đế Á Na vừa nói lúc trước, là tồn tại bán thần Quang hệ Pháp thần và Thần kỵ sĩ!

- Đế Á Na, quả nhiên là ngươi đã làm được. Giờ thì ngươi yên tâm ở trên Thánh sơn dung hợp với tinh thể bản nguyên Thủy hệ đi. Thánh nữ của chúng ta sẽ bảo vệ ngươi không bị tên dị tộc kia hãm hại! - Gã Thần kỵ sĩ trông còn trẻ tuổi kia lộ vẻ tươi cười nhìn Đế Á Na nói.

- Bách Cách Sâm, tiểu tử tên gọi Bố Lai Ân kia là đại dị đoan mà các người vẫn truy sát thì tùy tiện các ngươi xử lý. Về phần Tư Tháp Tác Mỗ, ta thấy chỉ cần hắn giao ra một quả tinh cầu ẩn chứa đấu khí bản nguyên thì cũng nên lưu lại mạng cho hắn. Dù sao thì hắn cũng không có xung đột gì với Quang Minh giáo hội các ngươi! - Đế Á Na có vẻ không đành lòng thỉnh cầu cho lão yêu.

- Xin lỗi, chuyện này ta không thể làm chủ, chờ ta bẩm báo Thánh nữ rồi nói sau.

Thần kỵ sĩ tên là Bách Cách Sâm nhún vai, sau đó mỉm cười tiếp:

- Thế nhưng nếu như Tư Tháp Tác Mỗ nguyện ý thuần phục Quang Minh thần thì khẳng định không có vấn đề gì!

Hàn Thạc và Tư Tháp Tác Mỗ bỗng nhiên cảm ứng được từng luồng lực lượng thần thánh dày đặc thoắt cái đã bao trùm xung quanh động huyệt, thêm vào đống băng mà Đế Á Na vừa làm ra. Tình thế xem chừng đã ác liệt đến cực điểm.

- Đế Á Na đại tỷ, ta thật không ngờ ngươi lại làm như vậy! - Lão yêu bị nhốt bên trong ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn Đế Á Na, giọng nói lão vẫn bình tĩnh nhưng mang theo vẻ phẫn nộ khó kìm nén.

- Tư Tháp Tác Mỗ, rất xin lỗi, ta và Bách Cách Sâm là bằng hữu rất tốt. Ngươi chỉ cần giao ra đây tinh cầu đấu khí, ta sẽ nghĩ biện pháp cho ngươi sống sót rời khỏi Thánh sơn này! - Đế Á Na cũng không lộ ra vẻ gì hổ thẹn, vẫn bảo trụ bộ dạng ung dung hoa lệ.

Khí tức đáng sợ đột nhiên từ xa cấp tốc vụt tới. “Vo vo”, tiếng gào rít quái dị nổi lên làm Hàn Thạc và Tư Tháp Tác Mỗ cho dù cách tầng tầng kết giới cũng có thể nghe được.

Cùng lúc đó, trên đỉnh Thánh sơn vang lên một giọng ca du dương mềm mại. Một luồng lực lượng kìm giữ mà thần thánh mới có trong nháy mắt đã hạ xuống vách đá trước mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Ma Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook