Chương 804: Cực kì hưng thịnh
Nghịch Thương Thiên
04/04/2013
Hôm sau Hàn Thạc và các Thần Vệ đội Năm trở về Ám Ảnh thành.
Tại mật thất của Hàn gia.
Hàn Thạc, lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ, A Nhĩ Mai Lý Khắc, Bác Lan Tư và đám phụ nữ Ngải Mễ Lệ tập hợp lại để bàn luận về kết quả trận tỷ thí Thần Vệ Trưởng trong núi Phi Vân.
- Hoa Lai Sĩ đã cảm thấy mối uy hiếp từ gia tộc bọn ta, làm thế này rõ ràng là có ý đề phòng chúng ta rồi! - Bọn A Nhĩ Mai Lý Khắc biết kết quả tỷ thí sớm hơn, sau khi mọi người ngồi xuống thì hắn lập tức phát biểu ý kiến của mình.
Tư Tháp Tác Mỗ gật đầu nói:
- Không sai. Xem ra Hoa Lai Sĩ cũng không phải là người có lòng bao dung. Lực lượng của gia tộc Lai Phất Tư làm cho thực lực tổng thể của Ám Ảnh thành yếu đi một ít, Hàn gia chúng ta quật khởi vừa vặn bổ sung vào chỗ trống thế mà hắn chẳng những không giúp đỡ mà ngược lại còn kiềm chế. Làm như vậy thì không có lợi cho Ám Ảnh thành!
- Có lẽ Bố Lai Ân đã thể hiện ra thực lực quá mạnh khiến cho Hoa Lai Sĩ không thể không đề phòng.
Ngải Mễ Lệ nhíu mày nói:
- Cứ thế này thì e rằng Hàn gia chúng ta sẽ không bao giờ phát triển thuận buồm xuôi gió ở Ám Ảnh thành được nữa!
Quan sát kỹ vẻ mặt của mọi người, Hàn Thạc mỉm cười nói:
- Đối với chúng ta mà nói, chúng ta ở Ám Ảnh thành đã gặt hái đủ lợi ích rồi, Hoa Lai Sĩ dù có ý muốn chèn ép chúng ta cũng không thể làm quá phận nên mọi người tạm thời không cần lo lắng quá mức.
Hắn ngừng một chút rồi nói tiếp:
- Từ hôm nay trở đi Hàn gia chúng ta không đặt trọng tâm phát triển ở Ám Ảnh thành nữa mà sẽ dần dần mở rộng ảnh hưởng của Thiên Cơ dược tề sang các thần vực khác. Ngoài ra, cứ điểm Bá Cách Lạp Tư ở khu vực đường biên của Ám Ảnh thành thuộc về lãnh địa của chúng ta nên cần phải giữ vững. Mọi người cần quan tâm hơn đến nó!
- Ừm. Chỉ cần Hàn gia chúng phát triển ảnh hưởng rộng rãi sang các đại thần vực khác, bấy giờ có làm loạn Ám Ảnh thành chăng nữa thì vẫn có thể có được kết quả tốt. Đất này không nhận người thì sẽ có đất khác chào đón. Hàn gia chúng ta ở thành thị nào mà không được! - Phỉ Bích tức giận nói.
Đối với người của Hàn gia, khi gia tộc phát triển mạnh nhất thì lại bị ngăn trở khiến cho tất cả mọi người, kể cả là Hàn Thạc đều không thoải mái. Họ không có ý đồ gì ở Ám Ảnh thành nhưng Hoa Lai Sĩ làm như vậy lại khiến họ chạnh lòng, không thể không sớm tính toán cho tương lai của mình.
- Chúng ta thực sự không đạt được lợi ích như dự tính trong cuộc chiến Thần Vệ Trưởng. Hoa Lai Sĩ chỉ cho chúng ta một chút hư danh!
Hàn Thạc bình tĩnh nói:
- Tuy nhiên, hắn thì coi hư danh là vô dụng nhưng lại là thứ chúng ta cần có nhất hiện nay! Hắc hắc. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà đã có gần trăm người nghe tin gia nhập Hàn gia và đội Năm. Trong tương lai, những người này đều có thể thành trụ cột vững chắc của Hàn gia chúng ta. Điều này trước kia khó có thể tưởng tượng được!
Hàn gia có tiền có lãnh địa, giờ thiếu nhất chính là người!
Trước khi Hàn Thạc thống lĩnh đội Năm trong trận tỷ thí bộc lộ tài năng, người gia nhập đội Năm và Hàn gia chỉ lác đác. Nhưng sau khi hắn đánh bại Lạp Nhĩ Phu, Thanh Lâm và đoạt chức Thần Vệ Trưởng đứng đầu, đội Năm cũng đánh tan đội Hai thì người biết tin tức tìm đến nương tựa bỗng chốc tăng hơn so với bình thường mấy chục lần!
Những người tìm nơi nương tựa này có tư chất và thực lực cao rất nhiều so với trước đây. Hàn Thạc cần chính là loại nhân tài này!
Họ vừa đến, những vị trí Thần Vệ khiếm khuyết trong Hàn gia và đội Năm liền nhanh chóng được bổ sung. Hàn gia không còn là một tiểu gia tộc chỉ có rất ít người thủ hộ nữa. Dường như chỉ qua một đêm Hàn gia đã mạnh mẽ hẳn lên.
- Ừm. Chúng ta cần người. Bây giờ số Thần Vệ gia nhập Hàn gia còn lâu mới đủ. Một khi đội Năm thu nhận đủ ngàn người, Hàn gia chúng ta cũng nhận đủ Thần Vệ thì sẽ cho họ rèn luyện trong Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận, khi đó tố chất phẩm cách của bọn họ có thể sẽ phát triển lên một giai đoạn mới. Chỉ cần những người mới cũng trung thành lợi hại như Thần Vệ hiện nay ở đội Năm thì trong tương lai, cho dù chúng ta và gia tộc Tái Nhân Đặc thực sự có trở mặt chăng nữa thì cũng có vốn để nói chuyện! - Bác Lan Tư gật đầu.
- Cần dồn sức chiêu mộ người mới nhưng nhất định phải tra rõ lai lịch. Ta không muốn những người đó đến từ các đại gia tộc với ý đồ khác, đến thời điểm then chốt trong tương lai lại cắn trộm chúng ta. Ngươi nhất định phải nhớ kỹ điểm này. Bất cứ ai gia nhập đều phải kiểm tra kỹ lưỡng! - Hàn Thạc dặn đi dặn lại Bác Lan Tư về việc này. Có thể chiêu mộ ít đi một chút chứ tuyệt đối không thể nhận người bừa bãi.
- Sư huynh yên tâm. Ta nhất định sẽ điều tra rõ ràng! - Bác Lan Tư nghiêm túc cam đoan.
Các đơn vị Thần Vệ khác trong dãy núi Phi Vân và người trong đại gia tộc dần dần đã trở về Ám Ảnh thành. Thông qua việc cố ý hay vô tình phát tán, tin tức về kết quả trận tỷ thí tại dãy núi Phi Vân được lan truyền khắp toàn bộ Ám Ảnh thành.
Dược tề sư thiên tài đánh bại Thanh Lâm, Lạp Nhĩ Phu, huấn luyện thủ hạ trở thành một nhóm phối hợp ăn ý có sức chiến đấu cực mạnh...
Đủ loại tin tức về Hàn Thạc thông qua rất nhiều đường khác nhau được loan ra. Ở bất kỳ cứ điểm thành trấn nào trong Ám Ảnh thành đều ồn ào bàn tán về chuyện này. Những người có lòng tự tin vào bản thân, muốn xây dựng sự nghiệp đều bắt đầu động lòng, thầm suy tính xem có nên thay đổi chủ ý hay không.
- Tạp Đặc. Chúng ta không đến gia tộc Cơ Tát nữa. Nương nhờ vào Hàn gia đi!
- Hàn gia hiện giờ cực kì hưng thịnh, lại có dược tề có thể đề cao thực lực. Đó chính là lựa chọn sáng suốt!
- Đi. Đến đội Năm Thần Vệ. Nghe nói đội Năm giờ đang thiếu nhiều Thần Vệ. Đây là cơ hội nghìn năm khó gặp đó! Ngươi không đi ư?
- Quên đi. Ta chỉ là Hạ vị thần, người ta chắc chẳng thèm nhìn đến!
- ...
Những chuyện tương tự diễn ra ở khắp các ngõ ngách trong Ám Ảnh thành. Những người bừng bừng dã tâm ở các khu vực tập hợp về Ám Ảnh thành rồi chạy về hướng đội Năm Thần Vệ và Hàn gia, tình nguyện chịu khảo nghiệm nặng nề chỉ cần không phải đầu rơi máu chảy cũng chen nhau vào.
Trong thoáng chốc, toàn bộ Ám Ảnh thành dường như náo nhiệt hẳn lên. Rất nhiều người không quản xa nghìn dặm tiến vào thành, trong đó thậm chí còn có một số người từ những thành thị của thần vực khác ngẫu nhiên đến Ám Ảnh thành, nghe nói Hàn gia chiêu mộ Thần Vệ liền đua nhau đến thử xem.
Hàn gia và đội Năm Thần Vệ bỗng nhiên bận rộn hẳn lên. Hai chỗ vốn thiếu nhân lực này bỗng có cả đám người xếp hàng dài. Sát hạch ở đội Năm là Bác Lan Tư, còn ở Hàn gia là Tư Tháp Tác Mỗ và A Nhĩ Mai Lý Khắc. Ba người bận rộn suốt ngày đêm dùng đủ loại điều kiện ngặt nghèo để xét duyệt Thần Vệ ứng tuyển.
Ba đại gia tộc chỉ âm thầm quan sát động tĩnh bên trong thành, lạnh lùng theo dõi Hàn gia rầm rộ chiêu binh mãi mã nhưng vẫn đều im lặng.
Trong gia tộc Tái Nhân Đặc, Hắc Thiên và Thanh Lâm bị Hoa Lai Sĩ bố trí quay lại biên giới ngay sau khi tỷ thí kết thúc nên không kịp chúc mừng Hàn Thạc, còn Tạp Mai Lệ Tháp và An Đức Liệt thì không biết vì sao mà mấy ngày nay không đến tìm hắn. Tất cả các gia tộc vẫn có quan hệ hữu nghị với Hàn gia đều không dám đến gần Hàn gia, dường như sợ bị ai đó nghi kị.
Bởi vì tình thế bên trong Ám Ảnh thành khá nhạy cảm nên Hàn Thạc cũng không đi đến Vùng Đất Hỗn Loạn mà ở lại Hàn gia chủ trì đại cục. Trong giai đoạn nhạy cảm này, một khi Hàn Thạc dẫn La Ti rời đi mà Ám Ảnh thành phát sinh hỗn loạn, Hàn gia không có Thượng vị thần thì căn bản không đứng vững được nên hắn không thể không tạm thời ở lại. Không bảo đảm rằng Hàn gia sẽ bình yên vô sự thì Hàn Thạc sẽ không mạo hiểm rời đi.
Thời gian trôi đi, chớp mắt đã hết một năm. Trong thời gian này, Hàn gia và đội Năm chiêu mộ được hơn năm trăm Thần Vệ. Đó là vì điều kiện chiêu mộ quá ngặt nghèo, chỉ chọn những người có thân thế trong sạch và tư chất phi thường, còn những ai có vấn đề hoặc không dễ bảo, chỉ chuẩn bị lấy thực lực cao cường đầu cơ trục lợi thì đều bị loại trừ.
Thần Vệ đã gia nhập, một khi xác định tuyệt đối trung thành và hết lòng tận tụy với Hàn Thạc thì đều được đưa đi rèn luyện trong Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận. Sau khi từ đó trở về thì khí thế và thực lực đều được nâng cao lên rất nhiều. Những Thần Vệ khác còn chưa quyết định đem tính mạng phục vụ Hàn gia trơ mắt nhìn những người cùng đến kia tăng cường thực lực và được đối xử tốt hơn, gần như đều thỏa hiệp vì không chống lại được cám dỗ.
Trong khoảng thời gian này, Cơ Nhã của gia tộc Kim Sâm lại thường lấy cớ thỉnh giáo vũ kỹ mua sắm dược tề để đến Hàn gia gặp Hàn Thạc, cứ quấn lấy hắn bàn bạc những chuyện đâu đâu mà không hề để ý tới ánh mắt muốn giết người của nhóm Phỉ Bích, Ngải Mễ Lệ.
Số lần gặp ngày càng tăng làm ngay cả những Thần Vệ vừa mới gia nhập Hàn gia cũng nhận ra Cơ Nhã rất có thiện cảm đối với Hàn Thạc, ai nấy đều nhìn Cơ Nhã với ánh mắt xăm xoi.
Không ít thanh niên trong thành thích Cơ Nhã, khi phát hiện việc nàng ta thường đến Hàn gia, hơn nữa lần nào cũng một mình gặp Hàn Thạc thì bọn họ vô cùng phẫn nộ. Nhưng Hàn gia và Hàn Thạc bây giờ thì không phải ai cũng có thể trêu chọc được nên mặc dù đám thanh niên uất ức tràn hông cũng không dám đến Hàn gia gây rối, chỉ rêu rao là không cho người trong gia tộc đến Thiên Cơ dược tề mua thuốc. Chúng làm như vậy hiển nhiên là không tạo thành uy hiếp đối với Hàn gia.
- Ta ghét con tiểu hồ ly lẳng lơ kia! - Phỉ Bích đã nói những lời này không biết bao nhiêu lần. Ngải Mễ Lệ, Phạm Ny, Khiết Bích Nhi, Lỵ Toa đều nhất trí về đối ngoại. Mỗi lần Cơ Nhã đến đều khiến cho sắc mặt nàng không tốt, gây đủ chuyện sóng gió.
- Bố Lai Ân. Chúng ta đều không thích người đàn bà kia. Chàng hãy nói cho thật, rốt cuộc có tơ tưởng đến cô ta hay không? - Hôm nay, sau khi “vui vẻ”, Ngải Mễ Lệ áp sát thân thể xinh đẹp mệt mỏi vào người Hàn Thạc, bàn tay mũm mĩm nhỏ bé vẽ vòng tròn trên ngực hắn khẽ dò hỏi.
Phỉ Bích mệt nhũn người nằm bên cạnh nghe thấy Ngải Mễ Lệ hỏi như vậy bèn cố ngẩng đầu lên nhìn Hàn Thạc, véo vào bắp chân hắn một cái, nói:
- Người đàn bà kia dối trá quá, thiếp cũng không thích. Bố Lai Ân, chàng không để ý đến cô ta được không?
Hàn Thạc cả người bủn rủn, thoải mái gật đầu thỏa mãn nói:
- Được. Có các nàng là đủ rồi.
Có được lời cam đoan của Hàn Thạc, Phỉ Bích và Ngải Mễ Lệ cực kỳ mừng rỡ, ôm lấy hắn ngủ thiếp đi.
Ba ngày sau, Hàn Thạc nhận được một phong thư do tộc trưởng Tạp Tư Phách của gia tộc Kim Sâm tự tay viết, nói là muốn gả con gái cho hắn, lại muốn Hàn Thạc chuẩn bị một bữa tiệc lớn ở Ám Ảnh thành cưới hỏi đàng hoàng.
Bọn Ngải Mễ Lệ biết được tin này bèn ào ào đến trước mặt Hàn Thạc, vẻ mặt ai cũng đầy oán hận nhìn hắn. Các nàng theo Hàn Thạc như vậy mà còn chẳng có danh phận gì, nếu Hàn Thạc và Cơ Nhã đường đường chính chính kết hôn ở Ám Ảnh thành thì các nàng nhất định không chấp nhận được.
- Yên tâm. Ta không cưới đâu! - Hàn Thạc mỉm cười, viết thư ngay trước mặt các nàng khéo léo cự tuyệt ý tốt của Tạp Tư Phách rồi sai Bác Lan Tư đích thân đưa đến gia tộc Kim Sâm.
Khi viết phong thư này, Hàn Thạc cũng không hề nghĩ rằng nó lại trở thành mầm họa chia rẽ các đại gia tộc trong Ám Ảnh thành.
Tại mật thất của Hàn gia.
Hàn Thạc, lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ, A Nhĩ Mai Lý Khắc, Bác Lan Tư và đám phụ nữ Ngải Mễ Lệ tập hợp lại để bàn luận về kết quả trận tỷ thí Thần Vệ Trưởng trong núi Phi Vân.
- Hoa Lai Sĩ đã cảm thấy mối uy hiếp từ gia tộc bọn ta, làm thế này rõ ràng là có ý đề phòng chúng ta rồi! - Bọn A Nhĩ Mai Lý Khắc biết kết quả tỷ thí sớm hơn, sau khi mọi người ngồi xuống thì hắn lập tức phát biểu ý kiến của mình.
Tư Tháp Tác Mỗ gật đầu nói:
- Không sai. Xem ra Hoa Lai Sĩ cũng không phải là người có lòng bao dung. Lực lượng của gia tộc Lai Phất Tư làm cho thực lực tổng thể của Ám Ảnh thành yếu đi một ít, Hàn gia chúng ta quật khởi vừa vặn bổ sung vào chỗ trống thế mà hắn chẳng những không giúp đỡ mà ngược lại còn kiềm chế. Làm như vậy thì không có lợi cho Ám Ảnh thành!
- Có lẽ Bố Lai Ân đã thể hiện ra thực lực quá mạnh khiến cho Hoa Lai Sĩ không thể không đề phòng.
Ngải Mễ Lệ nhíu mày nói:
- Cứ thế này thì e rằng Hàn gia chúng ta sẽ không bao giờ phát triển thuận buồm xuôi gió ở Ám Ảnh thành được nữa!
Quan sát kỹ vẻ mặt của mọi người, Hàn Thạc mỉm cười nói:
- Đối với chúng ta mà nói, chúng ta ở Ám Ảnh thành đã gặt hái đủ lợi ích rồi, Hoa Lai Sĩ dù có ý muốn chèn ép chúng ta cũng không thể làm quá phận nên mọi người tạm thời không cần lo lắng quá mức.
Hắn ngừng một chút rồi nói tiếp:
- Từ hôm nay trở đi Hàn gia chúng ta không đặt trọng tâm phát triển ở Ám Ảnh thành nữa mà sẽ dần dần mở rộng ảnh hưởng của Thiên Cơ dược tề sang các thần vực khác. Ngoài ra, cứ điểm Bá Cách Lạp Tư ở khu vực đường biên của Ám Ảnh thành thuộc về lãnh địa của chúng ta nên cần phải giữ vững. Mọi người cần quan tâm hơn đến nó!
- Ừm. Chỉ cần Hàn gia chúng phát triển ảnh hưởng rộng rãi sang các đại thần vực khác, bấy giờ có làm loạn Ám Ảnh thành chăng nữa thì vẫn có thể có được kết quả tốt. Đất này không nhận người thì sẽ có đất khác chào đón. Hàn gia chúng ta ở thành thị nào mà không được! - Phỉ Bích tức giận nói.
Đối với người của Hàn gia, khi gia tộc phát triển mạnh nhất thì lại bị ngăn trở khiến cho tất cả mọi người, kể cả là Hàn Thạc đều không thoải mái. Họ không có ý đồ gì ở Ám Ảnh thành nhưng Hoa Lai Sĩ làm như vậy lại khiến họ chạnh lòng, không thể không sớm tính toán cho tương lai của mình.
- Chúng ta thực sự không đạt được lợi ích như dự tính trong cuộc chiến Thần Vệ Trưởng. Hoa Lai Sĩ chỉ cho chúng ta một chút hư danh!
Hàn Thạc bình tĩnh nói:
- Tuy nhiên, hắn thì coi hư danh là vô dụng nhưng lại là thứ chúng ta cần có nhất hiện nay! Hắc hắc. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà đã có gần trăm người nghe tin gia nhập Hàn gia và đội Năm. Trong tương lai, những người này đều có thể thành trụ cột vững chắc của Hàn gia chúng ta. Điều này trước kia khó có thể tưởng tượng được!
Hàn gia có tiền có lãnh địa, giờ thiếu nhất chính là người!
Trước khi Hàn Thạc thống lĩnh đội Năm trong trận tỷ thí bộc lộ tài năng, người gia nhập đội Năm và Hàn gia chỉ lác đác. Nhưng sau khi hắn đánh bại Lạp Nhĩ Phu, Thanh Lâm và đoạt chức Thần Vệ Trưởng đứng đầu, đội Năm cũng đánh tan đội Hai thì người biết tin tức tìm đến nương tựa bỗng chốc tăng hơn so với bình thường mấy chục lần!
Những người tìm nơi nương tựa này có tư chất và thực lực cao rất nhiều so với trước đây. Hàn Thạc cần chính là loại nhân tài này!
Họ vừa đến, những vị trí Thần Vệ khiếm khuyết trong Hàn gia và đội Năm liền nhanh chóng được bổ sung. Hàn gia không còn là một tiểu gia tộc chỉ có rất ít người thủ hộ nữa. Dường như chỉ qua một đêm Hàn gia đã mạnh mẽ hẳn lên.
- Ừm. Chúng ta cần người. Bây giờ số Thần Vệ gia nhập Hàn gia còn lâu mới đủ. Một khi đội Năm thu nhận đủ ngàn người, Hàn gia chúng ta cũng nhận đủ Thần Vệ thì sẽ cho họ rèn luyện trong Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận, khi đó tố chất phẩm cách của bọn họ có thể sẽ phát triển lên một giai đoạn mới. Chỉ cần những người mới cũng trung thành lợi hại như Thần Vệ hiện nay ở đội Năm thì trong tương lai, cho dù chúng ta và gia tộc Tái Nhân Đặc thực sự có trở mặt chăng nữa thì cũng có vốn để nói chuyện! - Bác Lan Tư gật đầu.
- Cần dồn sức chiêu mộ người mới nhưng nhất định phải tra rõ lai lịch. Ta không muốn những người đó đến từ các đại gia tộc với ý đồ khác, đến thời điểm then chốt trong tương lai lại cắn trộm chúng ta. Ngươi nhất định phải nhớ kỹ điểm này. Bất cứ ai gia nhập đều phải kiểm tra kỹ lưỡng! - Hàn Thạc dặn đi dặn lại Bác Lan Tư về việc này. Có thể chiêu mộ ít đi một chút chứ tuyệt đối không thể nhận người bừa bãi.
- Sư huynh yên tâm. Ta nhất định sẽ điều tra rõ ràng! - Bác Lan Tư nghiêm túc cam đoan.
Các đơn vị Thần Vệ khác trong dãy núi Phi Vân và người trong đại gia tộc dần dần đã trở về Ám Ảnh thành. Thông qua việc cố ý hay vô tình phát tán, tin tức về kết quả trận tỷ thí tại dãy núi Phi Vân được lan truyền khắp toàn bộ Ám Ảnh thành.
Dược tề sư thiên tài đánh bại Thanh Lâm, Lạp Nhĩ Phu, huấn luyện thủ hạ trở thành một nhóm phối hợp ăn ý có sức chiến đấu cực mạnh...
Đủ loại tin tức về Hàn Thạc thông qua rất nhiều đường khác nhau được loan ra. Ở bất kỳ cứ điểm thành trấn nào trong Ám Ảnh thành đều ồn ào bàn tán về chuyện này. Những người có lòng tự tin vào bản thân, muốn xây dựng sự nghiệp đều bắt đầu động lòng, thầm suy tính xem có nên thay đổi chủ ý hay không.
- Tạp Đặc. Chúng ta không đến gia tộc Cơ Tát nữa. Nương nhờ vào Hàn gia đi!
- Hàn gia hiện giờ cực kì hưng thịnh, lại có dược tề có thể đề cao thực lực. Đó chính là lựa chọn sáng suốt!
- Đi. Đến đội Năm Thần Vệ. Nghe nói đội Năm giờ đang thiếu nhiều Thần Vệ. Đây là cơ hội nghìn năm khó gặp đó! Ngươi không đi ư?
- Quên đi. Ta chỉ là Hạ vị thần, người ta chắc chẳng thèm nhìn đến!
- ...
Những chuyện tương tự diễn ra ở khắp các ngõ ngách trong Ám Ảnh thành. Những người bừng bừng dã tâm ở các khu vực tập hợp về Ám Ảnh thành rồi chạy về hướng đội Năm Thần Vệ và Hàn gia, tình nguyện chịu khảo nghiệm nặng nề chỉ cần không phải đầu rơi máu chảy cũng chen nhau vào.
Trong thoáng chốc, toàn bộ Ám Ảnh thành dường như náo nhiệt hẳn lên. Rất nhiều người không quản xa nghìn dặm tiến vào thành, trong đó thậm chí còn có một số người từ những thành thị của thần vực khác ngẫu nhiên đến Ám Ảnh thành, nghe nói Hàn gia chiêu mộ Thần Vệ liền đua nhau đến thử xem.
Hàn gia và đội Năm Thần Vệ bỗng nhiên bận rộn hẳn lên. Hai chỗ vốn thiếu nhân lực này bỗng có cả đám người xếp hàng dài. Sát hạch ở đội Năm là Bác Lan Tư, còn ở Hàn gia là Tư Tháp Tác Mỗ và A Nhĩ Mai Lý Khắc. Ba người bận rộn suốt ngày đêm dùng đủ loại điều kiện ngặt nghèo để xét duyệt Thần Vệ ứng tuyển.
Ba đại gia tộc chỉ âm thầm quan sát động tĩnh bên trong thành, lạnh lùng theo dõi Hàn gia rầm rộ chiêu binh mãi mã nhưng vẫn đều im lặng.
Trong gia tộc Tái Nhân Đặc, Hắc Thiên và Thanh Lâm bị Hoa Lai Sĩ bố trí quay lại biên giới ngay sau khi tỷ thí kết thúc nên không kịp chúc mừng Hàn Thạc, còn Tạp Mai Lệ Tháp và An Đức Liệt thì không biết vì sao mà mấy ngày nay không đến tìm hắn. Tất cả các gia tộc vẫn có quan hệ hữu nghị với Hàn gia đều không dám đến gần Hàn gia, dường như sợ bị ai đó nghi kị.
Bởi vì tình thế bên trong Ám Ảnh thành khá nhạy cảm nên Hàn Thạc cũng không đi đến Vùng Đất Hỗn Loạn mà ở lại Hàn gia chủ trì đại cục. Trong giai đoạn nhạy cảm này, một khi Hàn Thạc dẫn La Ti rời đi mà Ám Ảnh thành phát sinh hỗn loạn, Hàn gia không có Thượng vị thần thì căn bản không đứng vững được nên hắn không thể không tạm thời ở lại. Không bảo đảm rằng Hàn gia sẽ bình yên vô sự thì Hàn Thạc sẽ không mạo hiểm rời đi.
Thời gian trôi đi, chớp mắt đã hết một năm. Trong thời gian này, Hàn gia và đội Năm chiêu mộ được hơn năm trăm Thần Vệ. Đó là vì điều kiện chiêu mộ quá ngặt nghèo, chỉ chọn những người có thân thế trong sạch và tư chất phi thường, còn những ai có vấn đề hoặc không dễ bảo, chỉ chuẩn bị lấy thực lực cao cường đầu cơ trục lợi thì đều bị loại trừ.
Thần Vệ đã gia nhập, một khi xác định tuyệt đối trung thành và hết lòng tận tụy với Hàn Thạc thì đều được đưa đi rèn luyện trong Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận. Sau khi từ đó trở về thì khí thế và thực lực đều được nâng cao lên rất nhiều. Những Thần Vệ khác còn chưa quyết định đem tính mạng phục vụ Hàn gia trơ mắt nhìn những người cùng đến kia tăng cường thực lực và được đối xử tốt hơn, gần như đều thỏa hiệp vì không chống lại được cám dỗ.
Trong khoảng thời gian này, Cơ Nhã của gia tộc Kim Sâm lại thường lấy cớ thỉnh giáo vũ kỹ mua sắm dược tề để đến Hàn gia gặp Hàn Thạc, cứ quấn lấy hắn bàn bạc những chuyện đâu đâu mà không hề để ý tới ánh mắt muốn giết người của nhóm Phỉ Bích, Ngải Mễ Lệ.
Số lần gặp ngày càng tăng làm ngay cả những Thần Vệ vừa mới gia nhập Hàn gia cũng nhận ra Cơ Nhã rất có thiện cảm đối với Hàn Thạc, ai nấy đều nhìn Cơ Nhã với ánh mắt xăm xoi.
Không ít thanh niên trong thành thích Cơ Nhã, khi phát hiện việc nàng ta thường đến Hàn gia, hơn nữa lần nào cũng một mình gặp Hàn Thạc thì bọn họ vô cùng phẫn nộ. Nhưng Hàn gia và Hàn Thạc bây giờ thì không phải ai cũng có thể trêu chọc được nên mặc dù đám thanh niên uất ức tràn hông cũng không dám đến Hàn gia gây rối, chỉ rêu rao là không cho người trong gia tộc đến Thiên Cơ dược tề mua thuốc. Chúng làm như vậy hiển nhiên là không tạo thành uy hiếp đối với Hàn gia.
- Ta ghét con tiểu hồ ly lẳng lơ kia! - Phỉ Bích đã nói những lời này không biết bao nhiêu lần. Ngải Mễ Lệ, Phạm Ny, Khiết Bích Nhi, Lỵ Toa đều nhất trí về đối ngoại. Mỗi lần Cơ Nhã đến đều khiến cho sắc mặt nàng không tốt, gây đủ chuyện sóng gió.
- Bố Lai Ân. Chúng ta đều không thích người đàn bà kia. Chàng hãy nói cho thật, rốt cuộc có tơ tưởng đến cô ta hay không? - Hôm nay, sau khi “vui vẻ”, Ngải Mễ Lệ áp sát thân thể xinh đẹp mệt mỏi vào người Hàn Thạc, bàn tay mũm mĩm nhỏ bé vẽ vòng tròn trên ngực hắn khẽ dò hỏi.
Phỉ Bích mệt nhũn người nằm bên cạnh nghe thấy Ngải Mễ Lệ hỏi như vậy bèn cố ngẩng đầu lên nhìn Hàn Thạc, véo vào bắp chân hắn một cái, nói:
- Người đàn bà kia dối trá quá, thiếp cũng không thích. Bố Lai Ân, chàng không để ý đến cô ta được không?
Hàn Thạc cả người bủn rủn, thoải mái gật đầu thỏa mãn nói:
- Được. Có các nàng là đủ rồi.
Có được lời cam đoan của Hàn Thạc, Phỉ Bích và Ngải Mễ Lệ cực kỳ mừng rỡ, ôm lấy hắn ngủ thiếp đi.
Ba ngày sau, Hàn Thạc nhận được một phong thư do tộc trưởng Tạp Tư Phách của gia tộc Kim Sâm tự tay viết, nói là muốn gả con gái cho hắn, lại muốn Hàn Thạc chuẩn bị một bữa tiệc lớn ở Ám Ảnh thành cưới hỏi đàng hoàng.
Bọn Ngải Mễ Lệ biết được tin này bèn ào ào đến trước mặt Hàn Thạc, vẻ mặt ai cũng đầy oán hận nhìn hắn. Các nàng theo Hàn Thạc như vậy mà còn chẳng có danh phận gì, nếu Hàn Thạc và Cơ Nhã đường đường chính chính kết hôn ở Ám Ảnh thành thì các nàng nhất định không chấp nhận được.
- Yên tâm. Ta không cưới đâu! - Hàn Thạc mỉm cười, viết thư ngay trước mặt các nàng khéo léo cự tuyệt ý tốt của Tạp Tư Phách rồi sai Bác Lan Tư đích thân đưa đến gia tộc Kim Sâm.
Khi viết phong thư này, Hàn Thạc cũng không hề nghĩ rằng nó lại trở thành mầm họa chia rẽ các đại gia tộc trong Ám Ảnh thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.