Chương 309: Cường thế
Nghịch Thương Thiên
05/04/2013
Lãng tử vô danh gửi tặng người phương xa.
Bản thân Chiêm Khoa Tư đã bị nội thương, đối mặt với sự công kích của Lục Ma Phong mang theo sát khí ngút trời liền biến thành hoảng loạn, y vội vàng từ trong không gian giới chỉ lấy ra một cuốn ma pháp quyển trục. Sau khi phóng thích ma pháp quyển trục, một đoàn ngân quang bao bọc toàn bộ thân thể của y, đồng thời y cũng vội vàng ngâm xướng ma pháp chú ngữ.
Từng đợt gió lạnh như đao cắt gào thét khắp trời, sau đó hình thành một cơn lốc xoáy cuộn trào để ngăn cản sự tập kích với tốc độ cao của Lục Ma Phong. Lục Ma Phong đang kích tới liền rơi vào trong cơn lốc xoáy cực đại, bị cuồng phong lăng lệ thổi tới khiến cho tốc độ công kích chậm lại, hơn nữa sát khí mãnh liệt hội tụ trên thân Lục Ma Phong cũng bị giảm đi ít nhiều.
Khi Lục Ma Phong phá tan được sự ngăn cản của cơn gió lốc liền lập tức đánh vào màn ngân quang do ma pháp quyển trục của Chiêm Khoa Tư phát ra, lại một lần nữa bị màn quang mang có năng lượng kỳ dị này ngăn cản, lúc này Lục Ma Phong cũng giống như mũi tên hết lực, chỉ có thể làm cho Chiêm Khoa Tư thêm lần nữa ói ra một ngụm máu tươi chứ không thể uy hiếp tới tính mạng của y.
- Bảo vệ đại nhân!
Ba gã Thần điện kỵ sĩ nhìn thấy Chiêm Khoa Tư nhếch nhác như vậy, cộng thêm sự hung mãnh của Hàn Thạc liền hoảng hốt bất giác kêu to một tiếng, miệng thì phun máu tươi còn đôi chân thì loạng choạng hướng phía Hàn Thạc cùng Chiêm Khoa Tư phóng tới.
Kỳ thật cho tới bây giờ, thân thể của Hàn Thạc cũng đang khốn đốn vô cùng, đầu tiên là khô lâu pháp trượng đột nhiên phát cuồng, hút tinh thần lực của hắn hết chín phần mười, sau đó là Thần điện kỵ sĩ đến đánh lén, rồi Lục Ma Phong khiến cho Ma Nguyên lực trên người Hàn Thạc mất đi già nửa, thực lực lúc này của hắn so với lúc bình thường thì kém quá xa.
Sau khi Lục Ma Phong đột kích làm bị thương Chiêm Khoa Tư rồi quay trở lại, Hàn Thạc cũng không cách nào xuất ra được công kích có uy lực kinh khủng giống như vậy nữa, mắt thấy ba tên Thần điện kỵ sĩ lao tới, hắn lập tức tiến hành ngâm xướng ma pháp chú ngữ, ngay sau đó, Tiểu Khô Lâu, Thổ giáp thi cùng Mộc giáp thi đột nhiên xuất hiện.
Tiểu Khô Lâu vẫn cưỡi bất tử sinh vật toàn thân cốt thứ, còn Thổ giáp thi cùng Mộc giáp thi thì mỗi người một con chiến mã miệng phun ra lửa. Khi ba tên vừa xuất hiện tại thế giới này, ngay lập tức ngửi được mùi vị khiến cho bọn nó chán ghét, khí tức của ba tên Thần điện kỵ sĩ thờ phụng Quang Minh thần đó ngay cả từ trong bản năng của chúng cũng có sự bài xích rất lớn.
Không cần Hàn Thạc ra lệnh, cả ba tên hắc ám sinh vật kỳ lạ từng tên một lao ra, bay thẳng về phía ba gã Thần điện kỵ sĩ, tựa hồ muốn hủy diệt bọn Thần điện kỵ sĩ đáng ghét này ngay lập tức.
- Hừ, đám sinh vật hắc ám hèn mọn, hãy chịu sự phẫn nộ của Quang Minh thần đi."
Thần điện kỵ sĩ cất cao giọng nói, ngân thương trong tay nhấc lên, dự định tiễn đưa ba tên hắc ám sinh vật không biết trời cao đất dày này trở về với cát bụi.
Đáng tiếc, ba tên này đã trải qua bí pháp luyện chế bất tử sinh vật của Ma môn, đối với lực lượng có thể tịnh hóa tà ác của Quang Minh thần cũng chẳng mảy may sợ hãi, ngân thương ẩn chứa thần lực đụng lên trên người bọn chúng, cũng không hề có việc giống như Thần điện kỵ sĩ suy nghĩ là bị hồn phi phách tán. Trong ba tên bất tử sinh vật này, Tiểu Khô Lâu là người đầu tiên phát ra công kích, cốt đao trong tay không hề do dự đánh tới ngân thương.
Trong quá trình này, cốt đao trong tay Tiểu Khô Lâu đột nhiên phát sinh biến hóa quỷ dị, chỉ thấy cốt đao cứng rắn đột nhiên giống như vật còn sống chuyển động một cách điên cuồng. Vốn dĩ cốt đao chỉ có độ dài của một thanh dao găm, đột nhiên giống như nhánh cây sinh trưởng ra với tốc độ rất nhanh, chỉ chớp mắt đã trở thành trường đao dài ba thước.
Trường đao còn chưa đình chỉ sự dao động, trên thân nó tựa hồ có cả triệu con côn trùng đang vặn vẹo, điều này mang đến cho người coi một cảm giác tê tái, đám gai bén nhọn chậm rãi mọc ra từ thân đao, cả cây đao ba thước được bao phủ trong đám gai nhọn, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ.
Cả quá trình nói ra tưởng dài, thực tế chỉ phát sinh trong chớp mắt, trong lúc Tiểu Khô Lâu quơ cốt đao đánh tới ngân thương, nháy mắt cốt đao không ngừng biến hóa thành trường đao dài ba thước mang theo gai nhọn khủng bố, còn nó thân chỉ cao có một thước ba, tay nắm trường đao dài ngoằng nên có bộ dáng thật tức cười.
Thế nhưng, trường đao trong tay Tiểu Khô Lâu vừa quơ lên, tử khí ngập trời cũng theo đao cuốn tới, tử khí nồng nặc mang theo khí tức cô tịch hoang liêu của vạn năm, trong khí tức âm sâm ấy lộ ra mùi vị của vô tận tử vong, cơ bản mà nói, thần lực trong ngân thương của Thần điện kỵ sĩ vô pháp tịnh hóa nổi.
Chỉ nghe "ầm" một tiếng nổ thật lớn, Tiểu Khô Lâu thân cưỡi sinh vật bất tử cự đại toàn thân mang đầy gai nhọn giống như một con nhím lớn từ trên cao bổ xuống, trường đao mang theo tử khí ngập trời nện thẳng lên tên Thần điện kỵ sĩ khiến cho hắn sụm chân quỳ xuống.
Tên kỵ sĩ Thần điện này lúc trước đã bị lực lượng phụ trợ mang tính ăn mòn của Lục Ma Phong làm cho hắn bị nội thương nghiêm trọng, giờ đây lại chịu một kích cuồng bạo của Tiểu Khô Lâu, đầu gối hắn không chịu nổi lực lượng đánh xuống liền "Crắc" một tiếng vỡ nát. Cũng không để cho tên này kịp phản ứng, trường đao của Tiểu Khô Lâu chọc tới đâm xuyên qua ngân sắc khải giáp của hắn, sau đó xốc tên này ở trên mũi đao bay lên, bộ dáng diễu võ dương oai hướng chỗ Hàn Thạc bay đến.
Khỏi cần nhìn thì Hàn Thạc cũng biết tên Thần điện kỵ sĩ này sớm đã tiêu tùng rồi, nếu không đâu có thể nằm yên không hề phản kháng như vậy. Sau khi Tiểu Khô Lâu bay tới, trường đao dữ tợn dài ba thước rung lên một chặp, tên Thần điện kỵ sĩ kia quay mòng mòng trong gió sau đó từ trên cao rớt xuống cái ầm, điểm rơi ở ngay bên chân của Hàn Thạc, toàn thân hắn lúc này không còn một tia sinh khí.
Phàm những Thần điện kỵ sĩ có thể phóng thích ra ngân sắc đấu khí, thực lực nghiễm nhiên đã là Thiên không kỵ sĩ, đáng tiếc lúc trước bị trọng thương, vừa rồi đối đầu với Tiểu Khô Lâu lại có ý coi thường, vì vậy mới bị Tiểu Khô Lâu với thực lực kinh người làm thịt một cách ung dung. Ngoài ra với hai gã kỵ sĩ còn lại, bởi vì đứng cách Hàn Thạc khá xa nên ít chịu ảnh hưởng từ lực lượng ăn mòn của Lục Ma Phong, hơn nữa Thổ giáp thi và Mộc giáp thi cũng không khủng bố như tên Tiểu Khô Lâu, cho nên mặc dù là chống đỡ vất vả với tuyệt kỹ bất tận của chúng, nhưng cũng không đến nỗi gục ngã nhanh như vậy.
Hải Luân Đế Na thân vẫn cưỡi Hỏa phượng hoàng bay lượn ở trên không bị tràng cảnh đang phát sinh ở dưới đất khiến cho mắt tròn mắt dẹt, vốn dĩ lúc đầu định tính kế đục nước béo cò, nay chỉ biết trơ mắt ra nhìn tình cảnh của Chiêm Khoa Tư Hồng y đại giáo chủ cùng ba gã Thần điện kỵ sĩ, chẳng những không giết được Hàn Thạc mà còn chết mất một người, thụ trọng thương ba người nữa.
Nhìn Hàn Thạc đứng ngạo nghễ ở dưới với đôi mắt lạnh lùng quan sát tứ phía, Hải Luân Đế Na không ngừng suy tính cái được và cái mất, một mặt thì lo ngại thực lực kinh người của Hàn Thạc, mặt khác thì đau lòng không thôi vì mất đi sáu khẩu ma tinh pháo.
Do dự trong chốc lát, đám ma tinh pháo với giá trị sáu mươi vạn kim tệ hiển nhiên cũng thôi thúc Hải Luân Đế Na vơi bớt sự kiêng kỵ đối với Hàn Thạc. Lúc này Hồng y đại giáo chủ Chiêm Khoa Tư đã hoảng sợ bỏ chạy về phía chân núi. Hải Luân Đế Na mắt nhìn thấy Tiểu Khô Lâu cưỡi bất tử sinh vật toàn thân mang đầy cốt thứ, tay cầm trường đao dài ba thước oai phong lẫm liệt đuổi giết theo, Hải Luân Đế Na cũng không thể suy nghĩ nhiều nữa.
Nàng ta cùng Hỏa phượng hoàng đồng thời dẫn ra hỏa diễm ngập trời, tay cầm ma pháp trượng có khảm Hỏa diệu thạch, cộng thêm sự tăng phúc tinh thần lực từ giới chỉ, đồng thời thúc giục ngọn lửa mãnh liệt đánh úp xuống, hỏa diễm cơ hồ che kín nửa bầu trời, ngọn lửa cuồn cuộn lan xuống dưới che kín đỉnh đầu của Hồng y đại giáo chủ Chiêm Khoa Tư.
Chiêm Khoa Tư đang trốn tránh một cách hoảng loạn, rất nhanh phát hiện sự khác lạ trên đỉnh đầu, trong lúc vội vàng cũng không quên phóng ra một Phong hệ ma pháp, thổi ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt qua bên phía Tiểu Khô Lâu cùng Thổ giáp thi, khiến cho Thổ giáp thi cùng Tiểu Khô Lâu không thể không tạm thời đình chỉ truy kích.
Bất tử sinh vật trời sanh đã sống tại dị giới âm u và ẩm thấp, nơi này vĩnh viễn cũng không thấy ánh sáng mặt trời mà chỉ là một mảnh hoang liêu vô tận, cho nên đối với quang mang liệt hỏa cùng nhiệt độ cao thì bọn chúng có một sự bài xích từ gốc rễ, ngay khi ngọn lửa mãnh liệt chụp tới hướng của Chiêm Khoa Tư, Tiểu Khô Lâu, Thổ giáp thi, Mộc giáp thi ba tên bất tử sinh vật cũng không xông tới ngay lập tức.
- Chiêm Khoa Tư đại nhân, Chiêm Khoa Tư đại nhân!
Một đám Thần điện kỵ sĩ ở đằng xa rốt cục cũng chạy tới nơi, quần áo tả tơi rơi rụng. Đám Thần điện kỵ sĩ này thực lực rõ ràng không so được với ba tên cường giả lúc trước có mang đồ án thập tự giá ở trước ngực, bọn họ đại đa số đều là hình cành ô liu hoặc chén thánh, nói rõ hơn tức là chỉ có thực lực của cao cấp kỵ sĩ và đại địa kỵ sĩ.
Có điều, số lượng người tới không ít, hơn nữa cũng được ân sủng của Quang Minh thần nên có lực lượng tịnh hóa đối với bất tử sinh vật. Hàn Thạc nếu muốn để đại quân bất tử sinh vật bao vây bọn chúng thì đúng là việc không nên làm, huống chi còn có sự tồn tại của Quang hệ đại ma đạo sư Chiêm Khoa Tư.
Chiêm Khoa Tư thân thụ trọng thương hao phí lượng tinh thần lực khổng lồ, vừa nhìn thấy đám Thần điện kỵ chạy tới liền hô lớn:
- Hãy giết chết tên dị giáo đồ này, trái tim hắc ám của hắn không nên tồn tại ở thế giới quang minh này".
Lúc trước Chiêm Khoa Tư còn muốn dùng lời lẽ để khuyên bảo Hàn Thạc, giờ đây đã nếm qua thực lực của hắn, hơn nữa còn bị Hàn Thạc đánh cho trọng thương. Vì vậy, Chiêm Khoa Tư không thể duy trì nổi trái tim nhân từ bác ái được nữa, y một lòng lo sợ lực lượng tà ác của Hàn Thạc liền lập tức mệnh lệnh cho mọi người dốc sức giết chết hắn.
Đám Thần điện kỵ sĩ mới chạy tới, vừa nhìn thấy đám người Chiêm Khoa Tư khổ sở như vậy, lập tức dựa theo mệnh lệnh của Chiêm Khoa Tư xông về nơi Hàn Thạc đang đứng là ngọn đồi trọc lồi lõm mấp mô có trăm ngàn vết cắt. Hai tên Thần điện kỵ sĩ khác đang trầy trật dưới công kích của Thổ giáp thi cùng Mộc giáp thi cũng cố gắng hô lên một câu:
- Cẩn thận với đám hắc ám sinh vật của hắn, đám sinh vật này không những không sợ lực lượng thần thánh, hơn nữa còn sở hữu những kỹ xảo thần bí, nhất định phải cẩn thận một chút.
Lúc đám Thần điện kỵ sĩ đang nói ở bên kia, tại một góc của ngọn đồi trọc bên này xuất hiện một đội Tử thần vệ sĩ của Thiên Tai giáo hội, một Tử Linh pháp sư thân mặc ma pháp bào đen kịt cùng với mấy tên tử thần kỵ sĩ mặc khải giáp đen thui. Toàn bộ bọn chúng đều chạy thục mạng lên ngọn đồi trọc, tên Tử Linh pháp sư với thanh âm âm u lo lắng nói:
- Nhanh một chút, tuyệt đối không thể để cho tên Bố Lai Ân chết được. Ây da, mặc dù hắn trong lúc vô ý cũng làm thương tổn đến chúng ta, nhưng các ngươi tuyệt đối không nên có ý nghĩ bất mãn gì. Trong đám tử thần vệ sĩ có rất nhiều người miệng mũi trào máu tươi, nhìn bộ dáng giống như những người lúc trước bị sát khí của Lục Ma Phong làm tử thương.
Đôi tròng mắt của hắc bào tử linh pháp sư lóng lánh hưng phấn lẩm bẩm nói:
- Thần khí Khô lâu thần trượng đã được ba vị Tà Thần chúc phúc tại sao lại nằm trong tay hắn?
Bản thân Chiêm Khoa Tư đã bị nội thương, đối mặt với sự công kích của Lục Ma Phong mang theo sát khí ngút trời liền biến thành hoảng loạn, y vội vàng từ trong không gian giới chỉ lấy ra một cuốn ma pháp quyển trục. Sau khi phóng thích ma pháp quyển trục, một đoàn ngân quang bao bọc toàn bộ thân thể của y, đồng thời y cũng vội vàng ngâm xướng ma pháp chú ngữ.
Từng đợt gió lạnh như đao cắt gào thét khắp trời, sau đó hình thành một cơn lốc xoáy cuộn trào để ngăn cản sự tập kích với tốc độ cao của Lục Ma Phong. Lục Ma Phong đang kích tới liền rơi vào trong cơn lốc xoáy cực đại, bị cuồng phong lăng lệ thổi tới khiến cho tốc độ công kích chậm lại, hơn nữa sát khí mãnh liệt hội tụ trên thân Lục Ma Phong cũng bị giảm đi ít nhiều.
Khi Lục Ma Phong phá tan được sự ngăn cản của cơn gió lốc liền lập tức đánh vào màn ngân quang do ma pháp quyển trục của Chiêm Khoa Tư phát ra, lại một lần nữa bị màn quang mang có năng lượng kỳ dị này ngăn cản, lúc này Lục Ma Phong cũng giống như mũi tên hết lực, chỉ có thể làm cho Chiêm Khoa Tư thêm lần nữa ói ra một ngụm máu tươi chứ không thể uy hiếp tới tính mạng của y.
- Bảo vệ đại nhân!
Ba gã Thần điện kỵ sĩ nhìn thấy Chiêm Khoa Tư nhếch nhác như vậy, cộng thêm sự hung mãnh của Hàn Thạc liền hoảng hốt bất giác kêu to một tiếng, miệng thì phun máu tươi còn đôi chân thì loạng choạng hướng phía Hàn Thạc cùng Chiêm Khoa Tư phóng tới.
Kỳ thật cho tới bây giờ, thân thể của Hàn Thạc cũng đang khốn đốn vô cùng, đầu tiên là khô lâu pháp trượng đột nhiên phát cuồng, hút tinh thần lực của hắn hết chín phần mười, sau đó là Thần điện kỵ sĩ đến đánh lén, rồi Lục Ma Phong khiến cho Ma Nguyên lực trên người Hàn Thạc mất đi già nửa, thực lực lúc này của hắn so với lúc bình thường thì kém quá xa.
Sau khi Lục Ma Phong đột kích làm bị thương Chiêm Khoa Tư rồi quay trở lại, Hàn Thạc cũng không cách nào xuất ra được công kích có uy lực kinh khủng giống như vậy nữa, mắt thấy ba tên Thần điện kỵ sĩ lao tới, hắn lập tức tiến hành ngâm xướng ma pháp chú ngữ, ngay sau đó, Tiểu Khô Lâu, Thổ giáp thi cùng Mộc giáp thi đột nhiên xuất hiện.
Tiểu Khô Lâu vẫn cưỡi bất tử sinh vật toàn thân cốt thứ, còn Thổ giáp thi cùng Mộc giáp thi thì mỗi người một con chiến mã miệng phun ra lửa. Khi ba tên vừa xuất hiện tại thế giới này, ngay lập tức ngửi được mùi vị khiến cho bọn nó chán ghét, khí tức của ba tên Thần điện kỵ sĩ thờ phụng Quang Minh thần đó ngay cả từ trong bản năng của chúng cũng có sự bài xích rất lớn.
Không cần Hàn Thạc ra lệnh, cả ba tên hắc ám sinh vật kỳ lạ từng tên một lao ra, bay thẳng về phía ba gã Thần điện kỵ sĩ, tựa hồ muốn hủy diệt bọn Thần điện kỵ sĩ đáng ghét này ngay lập tức.
- Hừ, đám sinh vật hắc ám hèn mọn, hãy chịu sự phẫn nộ của Quang Minh thần đi."
Thần điện kỵ sĩ cất cao giọng nói, ngân thương trong tay nhấc lên, dự định tiễn đưa ba tên hắc ám sinh vật không biết trời cao đất dày này trở về với cát bụi.
Đáng tiếc, ba tên này đã trải qua bí pháp luyện chế bất tử sinh vật của Ma môn, đối với lực lượng có thể tịnh hóa tà ác của Quang Minh thần cũng chẳng mảy may sợ hãi, ngân thương ẩn chứa thần lực đụng lên trên người bọn chúng, cũng không hề có việc giống như Thần điện kỵ sĩ suy nghĩ là bị hồn phi phách tán. Trong ba tên bất tử sinh vật này, Tiểu Khô Lâu là người đầu tiên phát ra công kích, cốt đao trong tay không hề do dự đánh tới ngân thương.
Trong quá trình này, cốt đao trong tay Tiểu Khô Lâu đột nhiên phát sinh biến hóa quỷ dị, chỉ thấy cốt đao cứng rắn đột nhiên giống như vật còn sống chuyển động một cách điên cuồng. Vốn dĩ cốt đao chỉ có độ dài của một thanh dao găm, đột nhiên giống như nhánh cây sinh trưởng ra với tốc độ rất nhanh, chỉ chớp mắt đã trở thành trường đao dài ba thước.
Trường đao còn chưa đình chỉ sự dao động, trên thân nó tựa hồ có cả triệu con côn trùng đang vặn vẹo, điều này mang đến cho người coi một cảm giác tê tái, đám gai bén nhọn chậm rãi mọc ra từ thân đao, cả cây đao ba thước được bao phủ trong đám gai nhọn, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ.
Cả quá trình nói ra tưởng dài, thực tế chỉ phát sinh trong chớp mắt, trong lúc Tiểu Khô Lâu quơ cốt đao đánh tới ngân thương, nháy mắt cốt đao không ngừng biến hóa thành trường đao dài ba thước mang theo gai nhọn khủng bố, còn nó thân chỉ cao có một thước ba, tay nắm trường đao dài ngoằng nên có bộ dáng thật tức cười.
Thế nhưng, trường đao trong tay Tiểu Khô Lâu vừa quơ lên, tử khí ngập trời cũng theo đao cuốn tới, tử khí nồng nặc mang theo khí tức cô tịch hoang liêu của vạn năm, trong khí tức âm sâm ấy lộ ra mùi vị của vô tận tử vong, cơ bản mà nói, thần lực trong ngân thương của Thần điện kỵ sĩ vô pháp tịnh hóa nổi.
Chỉ nghe "ầm" một tiếng nổ thật lớn, Tiểu Khô Lâu thân cưỡi sinh vật bất tử cự đại toàn thân mang đầy gai nhọn giống như một con nhím lớn từ trên cao bổ xuống, trường đao mang theo tử khí ngập trời nện thẳng lên tên Thần điện kỵ sĩ khiến cho hắn sụm chân quỳ xuống.
Tên kỵ sĩ Thần điện này lúc trước đã bị lực lượng phụ trợ mang tính ăn mòn của Lục Ma Phong làm cho hắn bị nội thương nghiêm trọng, giờ đây lại chịu một kích cuồng bạo của Tiểu Khô Lâu, đầu gối hắn không chịu nổi lực lượng đánh xuống liền "Crắc" một tiếng vỡ nát. Cũng không để cho tên này kịp phản ứng, trường đao của Tiểu Khô Lâu chọc tới đâm xuyên qua ngân sắc khải giáp của hắn, sau đó xốc tên này ở trên mũi đao bay lên, bộ dáng diễu võ dương oai hướng chỗ Hàn Thạc bay đến.
Khỏi cần nhìn thì Hàn Thạc cũng biết tên Thần điện kỵ sĩ này sớm đã tiêu tùng rồi, nếu không đâu có thể nằm yên không hề phản kháng như vậy. Sau khi Tiểu Khô Lâu bay tới, trường đao dữ tợn dài ba thước rung lên một chặp, tên Thần điện kỵ sĩ kia quay mòng mòng trong gió sau đó từ trên cao rớt xuống cái ầm, điểm rơi ở ngay bên chân của Hàn Thạc, toàn thân hắn lúc này không còn một tia sinh khí.
Phàm những Thần điện kỵ sĩ có thể phóng thích ra ngân sắc đấu khí, thực lực nghiễm nhiên đã là Thiên không kỵ sĩ, đáng tiếc lúc trước bị trọng thương, vừa rồi đối đầu với Tiểu Khô Lâu lại có ý coi thường, vì vậy mới bị Tiểu Khô Lâu với thực lực kinh người làm thịt một cách ung dung. Ngoài ra với hai gã kỵ sĩ còn lại, bởi vì đứng cách Hàn Thạc khá xa nên ít chịu ảnh hưởng từ lực lượng ăn mòn của Lục Ma Phong, hơn nữa Thổ giáp thi và Mộc giáp thi cũng không khủng bố như tên Tiểu Khô Lâu, cho nên mặc dù là chống đỡ vất vả với tuyệt kỹ bất tận của chúng, nhưng cũng không đến nỗi gục ngã nhanh như vậy.
Hải Luân Đế Na thân vẫn cưỡi Hỏa phượng hoàng bay lượn ở trên không bị tràng cảnh đang phát sinh ở dưới đất khiến cho mắt tròn mắt dẹt, vốn dĩ lúc đầu định tính kế đục nước béo cò, nay chỉ biết trơ mắt ra nhìn tình cảnh của Chiêm Khoa Tư Hồng y đại giáo chủ cùng ba gã Thần điện kỵ sĩ, chẳng những không giết được Hàn Thạc mà còn chết mất một người, thụ trọng thương ba người nữa.
Nhìn Hàn Thạc đứng ngạo nghễ ở dưới với đôi mắt lạnh lùng quan sát tứ phía, Hải Luân Đế Na không ngừng suy tính cái được và cái mất, một mặt thì lo ngại thực lực kinh người của Hàn Thạc, mặt khác thì đau lòng không thôi vì mất đi sáu khẩu ma tinh pháo.
Do dự trong chốc lát, đám ma tinh pháo với giá trị sáu mươi vạn kim tệ hiển nhiên cũng thôi thúc Hải Luân Đế Na vơi bớt sự kiêng kỵ đối với Hàn Thạc. Lúc này Hồng y đại giáo chủ Chiêm Khoa Tư đã hoảng sợ bỏ chạy về phía chân núi. Hải Luân Đế Na mắt nhìn thấy Tiểu Khô Lâu cưỡi bất tử sinh vật toàn thân mang đầy cốt thứ, tay cầm trường đao dài ba thước oai phong lẫm liệt đuổi giết theo, Hải Luân Đế Na cũng không thể suy nghĩ nhiều nữa.
Nàng ta cùng Hỏa phượng hoàng đồng thời dẫn ra hỏa diễm ngập trời, tay cầm ma pháp trượng có khảm Hỏa diệu thạch, cộng thêm sự tăng phúc tinh thần lực từ giới chỉ, đồng thời thúc giục ngọn lửa mãnh liệt đánh úp xuống, hỏa diễm cơ hồ che kín nửa bầu trời, ngọn lửa cuồn cuộn lan xuống dưới che kín đỉnh đầu của Hồng y đại giáo chủ Chiêm Khoa Tư.
Chiêm Khoa Tư đang trốn tránh một cách hoảng loạn, rất nhanh phát hiện sự khác lạ trên đỉnh đầu, trong lúc vội vàng cũng không quên phóng ra một Phong hệ ma pháp, thổi ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt qua bên phía Tiểu Khô Lâu cùng Thổ giáp thi, khiến cho Thổ giáp thi cùng Tiểu Khô Lâu không thể không tạm thời đình chỉ truy kích.
Bất tử sinh vật trời sanh đã sống tại dị giới âm u và ẩm thấp, nơi này vĩnh viễn cũng không thấy ánh sáng mặt trời mà chỉ là một mảnh hoang liêu vô tận, cho nên đối với quang mang liệt hỏa cùng nhiệt độ cao thì bọn chúng có một sự bài xích từ gốc rễ, ngay khi ngọn lửa mãnh liệt chụp tới hướng của Chiêm Khoa Tư, Tiểu Khô Lâu, Thổ giáp thi, Mộc giáp thi ba tên bất tử sinh vật cũng không xông tới ngay lập tức.
- Chiêm Khoa Tư đại nhân, Chiêm Khoa Tư đại nhân!
Một đám Thần điện kỵ sĩ ở đằng xa rốt cục cũng chạy tới nơi, quần áo tả tơi rơi rụng. Đám Thần điện kỵ sĩ này thực lực rõ ràng không so được với ba tên cường giả lúc trước có mang đồ án thập tự giá ở trước ngực, bọn họ đại đa số đều là hình cành ô liu hoặc chén thánh, nói rõ hơn tức là chỉ có thực lực của cao cấp kỵ sĩ và đại địa kỵ sĩ.
Có điều, số lượng người tới không ít, hơn nữa cũng được ân sủng của Quang Minh thần nên có lực lượng tịnh hóa đối với bất tử sinh vật. Hàn Thạc nếu muốn để đại quân bất tử sinh vật bao vây bọn chúng thì đúng là việc không nên làm, huống chi còn có sự tồn tại của Quang hệ đại ma đạo sư Chiêm Khoa Tư.
Chiêm Khoa Tư thân thụ trọng thương hao phí lượng tinh thần lực khổng lồ, vừa nhìn thấy đám Thần điện kỵ chạy tới liền hô lớn:
- Hãy giết chết tên dị giáo đồ này, trái tim hắc ám của hắn không nên tồn tại ở thế giới quang minh này".
Lúc trước Chiêm Khoa Tư còn muốn dùng lời lẽ để khuyên bảo Hàn Thạc, giờ đây đã nếm qua thực lực của hắn, hơn nữa còn bị Hàn Thạc đánh cho trọng thương. Vì vậy, Chiêm Khoa Tư không thể duy trì nổi trái tim nhân từ bác ái được nữa, y một lòng lo sợ lực lượng tà ác của Hàn Thạc liền lập tức mệnh lệnh cho mọi người dốc sức giết chết hắn.
Đám Thần điện kỵ sĩ mới chạy tới, vừa nhìn thấy đám người Chiêm Khoa Tư khổ sở như vậy, lập tức dựa theo mệnh lệnh của Chiêm Khoa Tư xông về nơi Hàn Thạc đang đứng là ngọn đồi trọc lồi lõm mấp mô có trăm ngàn vết cắt. Hai tên Thần điện kỵ sĩ khác đang trầy trật dưới công kích của Thổ giáp thi cùng Mộc giáp thi cũng cố gắng hô lên một câu:
- Cẩn thận với đám hắc ám sinh vật của hắn, đám sinh vật này không những không sợ lực lượng thần thánh, hơn nữa còn sở hữu những kỹ xảo thần bí, nhất định phải cẩn thận một chút.
Lúc đám Thần điện kỵ sĩ đang nói ở bên kia, tại một góc của ngọn đồi trọc bên này xuất hiện một đội Tử thần vệ sĩ của Thiên Tai giáo hội, một Tử Linh pháp sư thân mặc ma pháp bào đen kịt cùng với mấy tên tử thần kỵ sĩ mặc khải giáp đen thui. Toàn bộ bọn chúng đều chạy thục mạng lên ngọn đồi trọc, tên Tử Linh pháp sư với thanh âm âm u lo lắng nói:
- Nhanh một chút, tuyệt đối không thể để cho tên Bố Lai Ân chết được. Ây da, mặc dù hắn trong lúc vô ý cũng làm thương tổn đến chúng ta, nhưng các ngươi tuyệt đối không nên có ý nghĩ bất mãn gì. Trong đám tử thần vệ sĩ có rất nhiều người miệng mũi trào máu tươi, nhìn bộ dáng giống như những người lúc trước bị sát khí của Lục Ma Phong làm tử thương.
Đôi tròng mắt của hắc bào tử linh pháp sư lóng lánh hưng phấn lẩm bẩm nói:
- Thần khí Khô lâu thần trượng đã được ba vị Tà Thần chúc phúc tại sao lại nằm trong tay hắn?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.