Đại Ma Vương

Chương 818: Lễ vật của Kim Giáp Thi

Nghịch Thương Thiên

04/04/2013

Mại Lặc Tư dẫn ba người Hàn Thạc, Hàn Thổ, Hàn Hỏa vào nhà kho bí mật ở bên trong cửa hàng năng lượng thạch Kim Thạch.

Sau khi vào trong cửa hàng, Hàn Thạc mới phát hiện quy mô cửa hàng của Kim Giáp Thi đúng là không nhỏ. Các gian hàng lớn nhỏ bên trong trưng bày đủ các loại khoáng thạch cổ quái hiếm có. Rất nhiều khoáng thạch phát sáng lấp lánh, không sử dụng bất cứ loại đèn ma pháp nào cũng khiến cho cửa hàng rực rỡ huy hoàng.

Mại Lặc Tư dặn dò vài người ở lại bên ngoài canh phòng cẩn mật rồi dẫn ba người Hàn Thạc đi một mạch vào trong kho hàng.

Thiên thạch Hỏa Diệu thạch sáng chói mắt, Liệt thạch Thổ La thạch màu vàng nhạt, Thủy phách Thạch Thủy ngọc trong sáng óng ánh và còn có các loại thần tinh chất thành đống ở bên trong nhà kho có diện tích không nhỏ này. Tất cả các loại khoáng thạch bên trong đều vô cùng quý giá, hơn nữa cực kỳ có tác dụng đối với bọn Thổ Giáp Thi, Hỏa Giáp Thi, Thủy Giáp Thi, Mộc Giáp Thi.

- Mười năm gần đây, chủ nhân liên tục mang những khoáng thạch đặc thù do các cửa hàng thu thập được theo nhiều đường đến Không Linh thành, còn cử ta đích thân trấn thủ để trông coi những khoáng thạch này cho cẩn thận. Ha ha. Chủ nhân từng nói toàn bộ khoáng thạch ở đây là chuẩn bị cho các người đó! - Mại Lặc Tư mỉm cười nói với Hàn Hỏa, Hàn Thổ còn đang kinh ngạc.

Các loại khoáng thạch trưng bày ở trong kho hàng vô cùng có ích đối với bốn Giáp Thi. Trong đó còn rất nhiều thần tinh, đại đa số đều là Hỏa hệ, Sinh mệnh hệ, Thủy hệ, Đại Địa hệ và Tử Vong hệ, hiển nhiên tất cả đều để chuẩn bị cho bọn Hàn Thổ.

Khoáng thạch rực rỡ muôn màu la liệt khắp nơi trong nhà kho này. Chỉ riêng đống thần tinh lớn kia thì ít nhất cũng phải tốn mấy trăm vạn hắc tinh tệ mới có thể mua được. Ngoài ra, tất cả khoáng thạch thuộc các hệ cũng đều là của quý hiếm, đối với mấy người Thổ Giáp Thi có tác dụng không hề thua kém so với thần tinh.

- Tiểu tử kia thật đúng là đáng sợ đó! - Hàn Hỏa hai mắt sáng bừng, chui cả người vào giữa một đống năng lượng thạch Hỏa hệ, tham lam hấp thu năng lượng chứa bên trong.

Hàn Thổ cũng không khách sáo, ngây ngô cười ha ha nói:

- Tiểu Kim thực sự có ý tứ, tìm nhiều thứ như vậy rõ ràng là để cho chúng ta!

Nói xong, hắn cũng như Hàn Hỏa nhặt lên một vốc lớn Thổ La thạch và bắt đầu hút lực lượng ẩn chứa trong tinh thạch.

Hàn Thạc nghe Mại Lặc Tư nói như vậy bèn cảm thán bảo:

- Xem ra trong những năm nay, tiểu tử này đúng là cố ý đó.

Hàn Thạc thầm hiểu rằng Kim Giáp Thi nhất định biết bọn họ sắp tập trung ở Không Linh thành cho nên mới chuyển tinh thạch đặc thù phân bố ở mỗi cửa hàng về đây, còn cố ý cử Mại Lặc Tư giúp hắn trông coi mọi việc. Làm như vậy chính là để chờ bọn họ đến nơi thì giao toàn bộ những thứ này tới tận tay bọn họ.

- Chủ nhân từng dặn dò rằng nếu ngài đến Không Linh thành thì phải nghe ngài chỉ đạo tất cả mọi việc!

Mại Lặc Tư khom người giải thích cho Hàn Thạc:

- Chỉ vì chủ nhân chỉ cho biết tên là Hàn Thạc, sau khi ngài đến Không Linh thành lại không sử dụng cái tên này cho nên chúng ta không biết chủ nhân của Thiên Cơ dược tề chính là ngài!

- Ngươi biết ta là ai không? - Hàn Thạc sửng sốt, nhíu mày nhìn Mại Lặc Tư.

Mại Lặc Tư gật đầu cười đáp:

- Ngài là phụ thân của chủ nhân. Ha ha. Ta đương nhiên biết ngài là ai.



Nghe Mại Lặc Tư nói như vậy, Hàn Thạc có thể khẳng định chắc chắn là thân tín của Kim Giáp Thi, nếu không thì lão không thể biết được nhiều chuyện như vậy, mà Kim Giáp Thi cũng sẽ không giao nhiều khoáng thạch thế này cho lão trông giữ.

Nói đến đây, Hàn Thạc nêu câu hỏi cuối cùng:

- Hắn hiện giờ đang ở đâu? Kim Giáp Thi đã sắp xếp mọi việc ở Không Linh thành, thời gian hẹn ước đã sắp đến rồi nên bây giờ hắn cũng phải đến đây rồi chứ.

- Chủ nhân đang trên đường trở về, không bao lâu nữa sẽ tới Không Linh thành!

Quả nhiên không ngoài dự đoán của Hàn Thạc, Mại Lặc Tư lập tức cười đáp. Lão ngập ngừng một chút rồi hỏi có vẻ lo lắng:

- Không biết ngài có giao phó gì không? Ngài có thể lấy đi tất cả mọi thứ trong cửa hàng Kim Thạch. Nếu ngài cần thì ta cũng có thể chuẩn bị cho ngài mấy trăm vạn tinh tệ!

Hàn Thạc lắc đầu cười nói:

- Mọi việc ở đây đều rất tốt, ngươi cứ làm việc như bình thường là được. Tạm thời ta không cần các ngươi làm gì, ta cũng không thiếu tinh tệ.

- Vậy được. Chờ chủ nhân trở về, mọi người sẽ nói chuyện. - Sau khi Mại Lặc Tư biết Hàn Thạc chính là chủ nhân Thiên Cơ dược tề thì cũng hiểu hắn chắc chắn không thiếu tinh tệ.

- À. Ta cần một ít khoáng thạch trong cửa hàng của các ngươi. - Suy nghĩ một lát, Hàn Thạc mỉm cười nói. Các loại khoáng thạch bên trong cửa hàng Kim Thạch phong phú hơn so với bất cứ một cửa hàng nào. Vừa rồi, hắn đã để ý nhìn qua, thấy có vài loại tài liệu luyện khí vô cùng hiếm có. Dù sao cửa hàng cũng là của Kim Giáp Thi nên Hàn Thạc cũng không khách sáo.

- Chỉ cần cửa hàng có thì cứ lấy thôi! - Mại Lặc Tư là người thân tín của Hàn Kim nên đương nhiên biết quan hệ giữa hắn và Hàn Thạc, hơn nữa đã có căn dặn từ trước nên rất sảng khoái đồng ý luôn.

Mọi thứ đều là của Kim Giáp Thi nên Hàn Thạc có lấy cũng vẫn an lòng. Không nói thêm câu nào với Mại Lặc Tư, hắn trước hết lấy một ít khoáng thạch thần tinh đã lựa chọn ở trong mật thất, sau đó mặc kệ hai người Hàn Hỏa và Hàn Thổ, cùng Mại Lặc Tư đi ra bên ngoài chọn lựa thêm mấy chục loại khoáng thạch cổ quái hiếm có.

Tất cả làm xong, đợi thêm một lát thì Hàn Hỏa và Hàn Thổ mới từ trong nhà kho bí mật đi ra. Hai người tỏ vẻ thỏa mãn, tay không ngừng vuốt ve khoáng thạch thích hợp với mình mà bọn họ không cần biết đến nhà kho bí mật, cứ thế là thu nhặt lấy.

- Ừm. Chúng ta đi đây. Chờ hắn trở lại thì nói chuyện hôm nay cho hắn biết. - Thấy Hàn Hỏa, Hàn Thổ cũng đã đi ra, Hàn Thạc liền không nói chuyện thêm nữa, mỉm cười cáo từ Mại Lặc Tư.

- Yên tâm đi. Ta nhất định sẽ báo cáo cho chủ nhân chuyện ngày hôm nay. - Mại Lặc Tư khom người tiễn ba người Hàn Thạc.

- Mại Lặc Tư gia gia. Hắn là ai vậy? Cháu thấy bọn họ lấy rất nhiều thứ mà chẳng trả lấy một hắc tinh tệ. Rốt cuộc là ai thế? - Chờ đến khi bọn Hàn Thạc rời khỏi, người nữ nhân viên đánh nhau với Hàn Hỏa ban nãy mới nhăn nhó mặt mày tức giận cất tiếng hỏi.

Không chỉ có cô ta, các nhân viên khác của cửa hàng Kim Thạch cũng nghi ngờ ồn ào thắc mắc. Bọn họ trơ mắt nhìn Hàn Thạc vơ vét ở từng quầy hàng, không hề khách sáo lấy các dạng khoáng thạch thu vào không gian giới chỉ nhưng sau đó chẳng hề để lại lấy một khối tinh tệ, còn ra bộ như là việc đương nhiên vậy, mà ngay cả Mại Lặc Tư cũng phải cúi đầu khom lưng. Tất cả điều này đều vượt quá phạm trù giải thích của bọn họ.

Những thành viên cấp thấp hoàn toàn không biết về sự tồn tại của Kim Giáp Thi, chỉ có một số người chủ chốt mới biết Kim Giáp Thi là chủ nhân chân chính của chuỗi cửa hàng Kim Thạc, còn người có thể biết quan hệ giữa Kim Giáp Thi và bọn Hàn Thạc thì lại càng ít. Bọn họ không rõ nguyên nhân cũng là bình thường.

Mại Lặc Tư tỏ vẻ nghiêm túc, trầm giọng dặn mấy người này:

- Nhớ kỹ! không được nói chuyện hôm nay cho bất cứ một ai. Kẻ nào không cần biết thì không nên biết. Nếu có một ngày các ngươi có thể được chủ nhân bổ nhiệm thành chủ quản cửa hàng Kim Thạch ở một phương thần vực thì mới có cơ hội để biết những bí mật này.

Mại Lặc Tư đưa ánh mắt nhìn khắp các nhân viên trẻ tuổi của cửa hàng một lần, hừ nhẹ:



- Một khi có ai để ta biết đã tiết lộ chuyện ngày hôm nay thì đừng trách ta không khách khí! Được rồi, cần làm gì thì làm đi!

Toàn bộ các nhân viên đều tỏ vẻ lo sợ. Bọn họ đều biết Mại Lặc Tư rất ít khi đối xử với bọn họ nghiêm túc như vậy, thầm hiểu thân phận của mấy người kia nhất định không phải chuyện đùa. Mọi người đều khúm núm đáp ứng rồi lẳng lặng tiếp tục đứng ở các quầy hàng không dám tiếp tục thắc mắc nữa.

...

Trong phủ thành chủ.

Thành chủ Bảo Mỗ nghe Thần Vệ vừa mới ở cửa hàng Kim Thạch đứng bên dưới báo cáo, cặp lông mày hơi nhăn lại, mặt tỏ vẻ ngạc nhiên nghi hoặc.

- Ngươi nói là tên Hàn Hỏa đó cũng là con của hắn? - Khi viên Thần Vệ mới kể được một nửa, Bảo Mỗ nghi hoặc hỏi.

Cũng như Hàn Thổ, Hàn Hỏa cũng có danh tiếng không nhỏ ở Hỏa thần vực, cũng thuộc loại tiếng xấu truyền xa. Hàn Hỏa tính tình nóng nảy, thường thì một lời không hợp là ra tay đánh nhau, đắc tội với không ít người ở Hỏa thần vực. Hắn nắm Hỏa hệ lực lượng đến mức xuất thần nhập hóa, Hỏa hệ chí bảo Hỏa Liên Hoa cầm trong tay cũng không sợ khiêu chiến với các đối thủ vượt cấp, có danh tiếng không nhỏ trong số những người trẻ tuổi ở Hỏa thần vực.

Đối với Bảo Mỗ, một Thổ Giáp Thi Hàn Thổ là con trai Hàn Thạc đã khá là bất ngờ rồi, giờ lại nghe đến cả Hàn Hỏa ở Hỏa thần vực cũng là con của hắn thì càng khiến lão thêm kinh ngạc. Lão càng ngày càng hiếu kì đối với Hàn Thạc, thầm phỏng đoán một người như vậy đến Không Linh thành thì rốt cuộc muốn làm cái gì...

Vị thần này gật gật đầu, cung kính nói:

- Không chỉ như thế. Ngay cả chủ nhân của cửa hàng Kim Thạch tựa hồ cũng có quan hệ không phải là kém với hắn. Cửa hàng Kim Thạch là cửa hàng năng lượng thạch lớn nhất ở Không Linh thành của chúng ta. Mỗi một thần vực đều có chi nhánh của bọn họ, ảnh hưởng còn lớn hơn so với Thiên Cơ dược tề của Bố Lai Ân. Nhưng mà người phụ trách cửa hàng Kim Thạch vừa nghe đến tên của bọn họ là lập tức thay đổi thái độ...

- Cái gì? - Bảo Mỗ càng thêm giật mình. Nếu như chuyện hai người Hàn Thổ, Hàn Hỏa thì lão còn có thể tiếp nhận nhưng chuyện này thì thật có chút đáng sợ rồi.

Thổ Giáp Thi, Hỏa Giáp Thi mặc dù có thực lực không tồi, mỗi người đều có một vài bản lĩnh kỳ diệu nhưng cũng chỉ là hai người. Hai người không phải Thượng vị thần, thực lực có mạnh đến đâu cũng không được Bảo Mỗ coi trọng. Nhưng cửa hàng Kim Thạch thì khác. Cửa hàng Kim Thạch nhiều tiền lắm của, phân bố ở khắp các đại thần vực, chủ nhân lại càng thần bí khó lường. Hàn Thạc và một người như thế quan hệ thân mật khiến lão bắt đầu thấy sợ hãi.

“Không biết mời người này ở lại Không Linh thành rốt cuộc là đúng hay không nữa?”

Trong lòng Bảo Mỗ cũng không xác định nổi. Lão suy nghĩ một lát rồi giao phó cho viên Thần Vệ này:

- Hãy lưu ý đến cửa hàng Kim Thạch. Ừm. Thăm dò mấy nhân viên cấp thấp của cửa hàng xem sau khi đi vào thì bọn chúng nói những chuyện gì.

- Đại nhân. Có cần lưu ý đến Bố Lai Ân và mấy đứa con hắn hay không? - Viên Thần Vệ này khom người nhận lệnh, sau đó tiếp tục hỏi.

Bảo Mỗ lắc đầu, mặt có vẻ nghiêm trọng, nói:

- Hắn không phải là người mà các ngươi có thể đến gần. Không cần lo chuyện của hắn. Cũng không phái người giám thị. Ta đã có tính toán.

- Tuân mệnh! - Vị thần này lập tức lui ra, chuẩn bị phái người đi cửa hàng Kim Thạch hỏi thăm tình hình.

- Bố Lai Ân ơi Bố Lai Ân. Ngươi tới Không Linh thành là muốn làm gì? - Sau khi viên Thần Vệ rời đi, Bảo Mỗ cau mày lẩm bẩm, cũng không phát hiện ra trên một cây đại thụ cách khoảng hơn trăm mét có ma đầu của Hàn Thạc đang ngày đêm quan sát lão.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Ma Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook