Chương 959: Ngươi làm thịt ai?
Nghịch Thương Thiên
04/04/2013
Mất sự giúp đỡ của tam tôn đại thần Đạt Tạp, vệ sĩ Hàn gia điên cuồng oanh tạc Liệp thần giả. Địch nhân căn bản không phải đối thủ, bị đánh chết đương trường không ngừng!
La Ti, La Mông, Tá Kỳ, Huyết Linh, Bác Lan Tư… những cao thủ Hàn gia đồng thời xuất động, trong đó còn có một số thủ hạ của Hàn Hạo. Dù là vệ sĩ Hàn gia hay là những thủ hạ của Hàn Hạo thì đều hiểu được cái tinh tuý trong phối hợp ma trận, tại phương diện chiến đấu này bọn họ như cá gặp nước.
Đám Liệp thần giả vốn không phải đối thủ, Áo Tác Ai đến đây lại lập tức phân phó thủ hạ động thủ, bọn chúng càng thua tan tác. Không đợi được ba thống lĩnh chi viện, bọn chúng không thể không liều mạng tản ra chạy ra ngoài.
Lúc trước bọn chúng ở ba ngọn núi chỗ Tiểu Khô Lâu đã thụ trọng kích, rất nhiều người thương thế còn chưa khôi phục hoàn toàn, làm sao là đối thủ của đám hung thần ác sát Hàn gia. Bọn chúng sợ hãi đào tẩu không cần mạng, hình như ngay cả ba thống lĩnh thâm nhập Ma Ẩn cốc cũng đã quên mất.
Bọn chúng chạy, vệ sĩ Hàn gia thì lại dốc sức truy kích. Ỷ vào sự quen thuộc địa thế Ma Ẩn cốc, vệ sĩ Hàn gia thường thường có thể tìm được đường tắt, ngăn chặn đám Liệp thần giả chạy trốn tứ xứ, sau đó đánh cho bọn chúng bị thương nặng!
Đây vốn là trận thắng lợi hoàn mỹ, nếu giữa chừng không có chuyện xảy ra bất ngờ.
Vệ sĩ Hàn gia đang dồn sức truy kích địch nhân, bởi vì tự cho là bên mình thực lực cường hãn, không quản nguy hiểm của bọn giặc cùng đường, vẫn đuổi giết một mạch.
Nhưng phía vệ sĩ Hàn gia rất nhanh đã phát hiện không ổn. Đám Liệp thần giả vừa liều mạng chạy trốn trước đó không biết vì cái gì lại lớn mật giết trở lại, tên nào tên nấy tinh thần phấn chấn như là chó điên thoát khỏi lồng giam.
Ba người Bác Lan Tư, Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc tiên phong đánh giết đều bất ngờ sửng sốt, không rõ địch nhân vừa mới rồi còn chật vật chạy trốn vì sao không sợ chết mà giết trở lại, thực lực bọn chúng rõ ràng không bằng vệ sĩ Hàn gia, đã bị giết máu chảy thành sông và sớm mất đi ý chí chiến đấu.
“Tự tin của bọn chúng đến từ đâu?”
Bác Lan Tư mơ hồ cảm thấy có điều gì đó bất thường. Đám Liệp thần giả còn chưa tới gần, hắn lập tức quát lạnh:
- Trở về!
- Lão huynh. Sao thế? Bọn chúng muốn chết thì chúng ta thành toàn cho bọn chúng. Chỉ bằng vào bọn khốn này căn bản không đủ để cho chúng ta giết? - Cát Nhĩ Bá Đặc vẻ ngạc nhiên, hồ nghi hỏi Bác Lan Tư.
- Có điểm không đúng lắm!
Bác Lan Tư càng lúc càng cảm thấy không ổn, lại hét lớn:
- Lập tức trở về!
- Cát Nhĩ Bá Đặc. Đi!
Huyết Linh vừa thấy Cát Nhĩ Bá Đặc còn muốn nói gì đó liền quát lên:
- Bên ngoài có thêm một bọn. Ta có thể cảm giác được rất nhiều cỗ huyết khí đang nhanh chóng tiếp cận nơi này!
Cát Nhĩ Bá Đặc cả kinh, không dám nhiều lời nữa, vừa quay đầu lui lại vừa lớn tiếng la:
- Lăn hết về đi. Đừng đuổi theo. Mẹ nó, có mai phục!
Những vệ sĩ Hàn gia đi theo sát ba người Cát Nhĩ Bá Đặc vừa tiến đến, nghe Cát Nhĩ Bá Đặc hét lớn liền lập tức rút lui có trật tự theo đường cũ về.
Nhưng ngay vào lúc này, đằng sau đám Liệp thần giả quay đầu giết trở lại xuất hiện vô số cao thủ. Từ màu sắc quần áo trên người là có thể thấy được bọn chúng không phải thủ hạ ba tên Đạt Tạp, Đạt Cách Mã, A Sắt Nhĩ Tư Đặc, có điều khí chất bọn chúng cũng cùng một dạng, âm độc máu lạnh.
Rất rõ ràng, bọn chúng cũng là Liệp thần giả!
- Là bọn Áo Tác Ai truy kích, mẹ nó, Áo Tác Ai vừa rồi không phải nói bọn chúng đã giết chết đối phương sao? - Huyết Linh tranh thủ liếc nhìn phía sau, lập tức tức giận quát.
Ba người bọn họ bởi vì phản ứng kịp thời, có lẽ thủ hạ sẽ không gặp tai ương, nhưng vệ sĩ Hàn gia truy kích thủ hạ Đạt Tạp không phải chỉ có mình bọn họ, những người đó nếu không ý thức được tầng hung hiểm này, chẳng phải là bị nhiều cao thủ hơn xử lý sao?
Vừa suy nghĩ tới khả năng này, Huyết Linh đã muốn chửi tục, thầm nghĩ “Áo Tác Ai ngươi không chống cự ở khu vực của mình, tới Ma Ẩn cốc làm cái ccc gì? Cho dù ngươi muốn tới, cũng phải biết rõ ràng tình thế, đừng để Ma Ẩn cốc chúng ta rước lấy loại phiền toái này chứ!
- Đi mau! - Bác Lan Tư thầm cả kinh, ngữ điệu càng nhấn cao. Từ sau lưng, hắn đột nhiên cảm ứng được một luồng khí tức khổng lồ, điều này làm cho Bác Lan Tư nhận ra ngay trong đám truy kích tới đây, nhất định có thống lĩnh Liệp thần giả!
Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc chỉ liếc qua nét kinh ngạc trong mắt Bác Lan Tư là ý thức được người đang tới sau lưng bọn họ tuyệt không ứng phó được, ruột gan như có lửa đốt.
Một luồng gió nhẹ rít lên, một bóng người cũng hiện rõ ra.
Cười nhạt, Mễ Lặc, một trong những thống lĩnh Liệp thần giả phất tay dựng lên một bức tường gió, hình thành ở phía trước ba người Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc, Bác Lan Tư.
“Oành oành! Oành oành!”
Vệ sĩ Hàn gia ở phía trước ba người Huyết Linh rút lui về phía sau, không hãm người lại được, tiếp nối nhau va cả vào bức tường gió, đều bị lực phản chấn bắn trở về, không ai có thể đột phá cản trở của nó.
Từng cơn Long quyển phong hung mãnh đột nhiên hình thành ở khu vực bọn họ, lốc xoáy từ thần lực Phong hệ Chủ thần thi triển giống như là thuần túy dùng phong đao ngưng tụ thành, vài vệ sĩ Hàn gia bị cuốn vào lập tức huyết nhục tung tóe, bị cơn lốc nghiến tan xương nát thịt!
Huyết Linh hai mắt đỏ ké, một thanh huyết kiếm quang mang màu đỏ tươi bắn ra năm mét, mùi máu nồng nặc xộc vào mũi. Từng đạo máu tươi tựa hồ lưu động ở chuôi thanh huyết kiếm, có vẻ cực kỳ quỷ dị.
Thân hóa tia máu, Huyết Linh nhân kiếm hợp nhất, toàn lực đâm về phía bức tường gió Mễ Lặc tạo ra.
Xuy!
Thanh âm như ngọc và tơ lụa bị xé rách từ bức tường gió truyền đến. Phong hệ nguyên tố ngưng tụ lại một chỗ bởi vậy có chỗ hổng bập bềnh, bức tường gió vỡ ra một lỗ hổng có thể để ba người đi qua. Huyết Linh nhân kiếm hợp nhất, là người thứ nhất xuyên qua!
Cát Nhĩ Bá Đặc, Bác Lan Tư theo sát phía sau vọt qua luôn. Có một bộ phận vệ sĩ Hàn gia chớp thời cơ, cũng tiếp nối Bác Lan Tư xuyên qua, đào thoát khỏi ngăn cản của bức tường gió.
Nhưng vẫn có mười mấy vệ sĩ Hàn gia không có được vận may này, còn chưa kịp thoát ra lỗ hổng thì phát hiện nó đã khép lại, hơn nữa Phong hệ nguyên tố càng thêm dày đặc tụ tập ở trên bức tường gió, hoàn toàn ngăn trở sinh lộ của bọn họ.
- Ồ! - Nét mặt Mễ Lặc khẽ biến, có vẻ không ngờ được Huyết Linh lại có thể xé rách bức tường gió do hắn tạo ra, nên hơi kinh ngạc một chút.
Bức tường gió kia tuy rằng do hắn vội vàng dựng lên, nhưng người bình thường sao có thể dễ dàng chọc thủng được. Huyết Linh lại có thể trong nháy mắt ngưng tụ tất cả lực lượng tại một điểm, bộc phát lực phá hoại đáng sợ vượt xa lực lượng thật sự của bản thân, lập tức khiến Mễ Lặc thay đổi cách nhìn.
Phong hệ nguyên tố càng tụ tập thêm dày ở bức tường gió. Mễ Lặc thong dong ra tay, từng lưỡi đao gió vô cùng chuẩn xác đâm vào người những vệ sĩ Hàn gia bị lưu lại, chém bọn họ đến huyết nhục mơ hồ, chết thảm đương trường!
Phong nhận rời tay, Mễ Lặc lại hóa thành một luồng gió nhẹ, lướt qua bức tường gió do hắn tạo ra mà không trở ngại gì, từ tốn tiếp tục đuổi theo ba người Huyết Linh.
- Còn người nào nữa? - Cát Nhĩ Bá Đặc sau khi xuyên qua bức tường gió, quay đầu liếc nhìn phía sau, lập tức nóng nảy quát.
Bác Lan Tư không nói một lời, sắc mặt âm lãnh như băng cứng. Hắn biết vệ sĩ Hàn gia không thể thoát kịp, dưới tay loại cường giả cấp bậc như Mễ Lặc, họ tuyệt đối sống không qua vài giây, Cát Nhĩ Bá Đặc nói được mấy câu thì chắc họ đã chết hết rồi.
Thấy Bác Lan Tư không nói, Cát Nhĩ Bá Đặc biết ngay vận mệnh những vệ sĩ Hàn gia đó, hốc mắt đỏ lên. Người hắn khẽ run lên, tốc độ đang tiến rất nhanh đột nhiên ngưng trệ lại, xem ra không định tiếp tục lui lại phía sau nữa.
- Bắt lấy hắn! - Bác Lan Tư gầm nhẹ một tiếng, liếc sang Huyết Linh.
Tiếng nói vừa dứt, Bác Lan Tư và Huyết Linh đồng thời ra tay, mỗi người nắm một cánh tay Hắc Long, kéo hắn bay về Ma Ẩn cốc, căn bản mặc kệ Cát Nhĩ Bá Đặc ỏm tỏi hét lớn.
- Tiểu tử, lực lượng áo nghĩa ngươi sử dụng vô cùng kỳ lạ, ha ha, lưu lại để chúng ta thảo luận nghiên cứu đi! - Đột nhiên, tiếng Mễ Lặc cười nhạt vọng lại, một luồng gió nhẹ thổi tới, lại một bức tường gió kết thành ở phía trước ba người. Độ ngưng đọng của bức mới này khác hẳn so với cái trước.
Huyết Linh chỉ nhìn thoáng qua bức tường gió mới dựng rồi lập tức quay đầu lại, hai mắt nhìn chằm chằm Mễ Lặc.
Hắn hiểu quá rõ, bức tường gió mới này hắn không thể đánh vỡ, lãng phí tinh lực vào việc này còn không bằng quay đầu cược một ván liều chết với đối phương. Cho dù không thể giết chết Mễ Lặc, mình liều mạng công kích thì hẳn có thể gây thương tích cho gã thống lĩnh này.
Vừa thấy ngay cả Huyết Linh cũng buông bỏ việc phá vây vô ích, Bác Lan Tư, Cát Nhĩ Bá Đặc lập tức hiểu được tình thế đã đến thời khắc gian nan nhất. Hai người bỗng nhiên gạt bỏ tất cả hoảng hốt lo sợ, hai cặp mắt cừu hận đồng thời tập trung trên người Mễ Lặc.
Những vệ sĩ Hàn gia yên lặng đứng ở phía sau ba người không một ai hiện ra nét khiếp đảm và sợ hãi, vẻ mặt ai nấy bình tĩnh, tựa như cảm thấy tử vong cũng không phải là một chuyện quá khó chấp nhận, bọn họ dường như sớm đã chuẩn bị sẵn sàng.
Mễ Lặc cũng không vội vã xuất thủ, thu vào biểu tình thành viên Hàn gia vào trong mắt, hắn vuốt cằm tán thưởng:
- Quả nhiên là một đội cường binh, khó trách ngay cả bọn Đạt Tạp cũng gặp tai ương! Hắc, trước mặt các ngươi chỉ có hai con đường, lập tức dâng ra linh hồn tuyên thệ trung thành với ta, hoặc là ta lập tức làm thịt các ngươi!
- Ngươi làm thịt ai? - Một tiếng quát lạnh từ sâu trong lòng đất truyền đến. Mặt đất dưới chân Bác Lan Tư bỗng nứt ra một lỗ hổng, Hàn Hạo mang theo cốt thứ vẻ mặt lãnh khốc đi ra.
Nghiêng mắt nhìn Mễ Lặc đang có phần kinh ngạc, Hàn Hạo nói với mấy người Bác Lan Tư:
- Ở đây không có chuyện của các ngươi nữa, trở về Ma Ẩn cốc cả đi!
- Ha ha, cái tên Hàn Hạo sớm đã được nghe, hôm nay gặp mặt quả nhiên danh bất hư truyền!
Mễ Lặc vỗ tay cười to, có vẻ vô cùng cao hứng:
- Thế nhưng ngươi cho rằng ngươi có thể bảo vệ được bọn họ sao?
- Ngươi có thể thử xem! - Hàn Hạo không hề nhìn Bác Lan Tư, tập trung tất cả chú ý lên người Mễ Lặc. Hắn như lâm đại địch, cốt thứ chỉ xéo Mễ Lặc, bảy đoạn cốt thứ sau lưng bắt đầu rung lên kịch liệt.
La Ti, La Mông, Tá Kỳ, Huyết Linh, Bác Lan Tư… những cao thủ Hàn gia đồng thời xuất động, trong đó còn có một số thủ hạ của Hàn Hạo. Dù là vệ sĩ Hàn gia hay là những thủ hạ của Hàn Hạo thì đều hiểu được cái tinh tuý trong phối hợp ma trận, tại phương diện chiến đấu này bọn họ như cá gặp nước.
Đám Liệp thần giả vốn không phải đối thủ, Áo Tác Ai đến đây lại lập tức phân phó thủ hạ động thủ, bọn chúng càng thua tan tác. Không đợi được ba thống lĩnh chi viện, bọn chúng không thể không liều mạng tản ra chạy ra ngoài.
Lúc trước bọn chúng ở ba ngọn núi chỗ Tiểu Khô Lâu đã thụ trọng kích, rất nhiều người thương thế còn chưa khôi phục hoàn toàn, làm sao là đối thủ của đám hung thần ác sát Hàn gia. Bọn chúng sợ hãi đào tẩu không cần mạng, hình như ngay cả ba thống lĩnh thâm nhập Ma Ẩn cốc cũng đã quên mất.
Bọn chúng chạy, vệ sĩ Hàn gia thì lại dốc sức truy kích. Ỷ vào sự quen thuộc địa thế Ma Ẩn cốc, vệ sĩ Hàn gia thường thường có thể tìm được đường tắt, ngăn chặn đám Liệp thần giả chạy trốn tứ xứ, sau đó đánh cho bọn chúng bị thương nặng!
Đây vốn là trận thắng lợi hoàn mỹ, nếu giữa chừng không có chuyện xảy ra bất ngờ.
Vệ sĩ Hàn gia đang dồn sức truy kích địch nhân, bởi vì tự cho là bên mình thực lực cường hãn, không quản nguy hiểm của bọn giặc cùng đường, vẫn đuổi giết một mạch.
Nhưng phía vệ sĩ Hàn gia rất nhanh đã phát hiện không ổn. Đám Liệp thần giả vừa liều mạng chạy trốn trước đó không biết vì cái gì lại lớn mật giết trở lại, tên nào tên nấy tinh thần phấn chấn như là chó điên thoát khỏi lồng giam.
Ba người Bác Lan Tư, Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc tiên phong đánh giết đều bất ngờ sửng sốt, không rõ địch nhân vừa mới rồi còn chật vật chạy trốn vì sao không sợ chết mà giết trở lại, thực lực bọn chúng rõ ràng không bằng vệ sĩ Hàn gia, đã bị giết máu chảy thành sông và sớm mất đi ý chí chiến đấu.
“Tự tin của bọn chúng đến từ đâu?”
Bác Lan Tư mơ hồ cảm thấy có điều gì đó bất thường. Đám Liệp thần giả còn chưa tới gần, hắn lập tức quát lạnh:
- Trở về!
- Lão huynh. Sao thế? Bọn chúng muốn chết thì chúng ta thành toàn cho bọn chúng. Chỉ bằng vào bọn khốn này căn bản không đủ để cho chúng ta giết? - Cát Nhĩ Bá Đặc vẻ ngạc nhiên, hồ nghi hỏi Bác Lan Tư.
- Có điểm không đúng lắm!
Bác Lan Tư càng lúc càng cảm thấy không ổn, lại hét lớn:
- Lập tức trở về!
- Cát Nhĩ Bá Đặc. Đi!
Huyết Linh vừa thấy Cát Nhĩ Bá Đặc còn muốn nói gì đó liền quát lên:
- Bên ngoài có thêm một bọn. Ta có thể cảm giác được rất nhiều cỗ huyết khí đang nhanh chóng tiếp cận nơi này!
Cát Nhĩ Bá Đặc cả kinh, không dám nhiều lời nữa, vừa quay đầu lui lại vừa lớn tiếng la:
- Lăn hết về đi. Đừng đuổi theo. Mẹ nó, có mai phục!
Những vệ sĩ Hàn gia đi theo sát ba người Cát Nhĩ Bá Đặc vừa tiến đến, nghe Cát Nhĩ Bá Đặc hét lớn liền lập tức rút lui có trật tự theo đường cũ về.
Nhưng ngay vào lúc này, đằng sau đám Liệp thần giả quay đầu giết trở lại xuất hiện vô số cao thủ. Từ màu sắc quần áo trên người là có thể thấy được bọn chúng không phải thủ hạ ba tên Đạt Tạp, Đạt Cách Mã, A Sắt Nhĩ Tư Đặc, có điều khí chất bọn chúng cũng cùng một dạng, âm độc máu lạnh.
Rất rõ ràng, bọn chúng cũng là Liệp thần giả!
- Là bọn Áo Tác Ai truy kích, mẹ nó, Áo Tác Ai vừa rồi không phải nói bọn chúng đã giết chết đối phương sao? - Huyết Linh tranh thủ liếc nhìn phía sau, lập tức tức giận quát.
Ba người bọn họ bởi vì phản ứng kịp thời, có lẽ thủ hạ sẽ không gặp tai ương, nhưng vệ sĩ Hàn gia truy kích thủ hạ Đạt Tạp không phải chỉ có mình bọn họ, những người đó nếu không ý thức được tầng hung hiểm này, chẳng phải là bị nhiều cao thủ hơn xử lý sao?
Vừa suy nghĩ tới khả năng này, Huyết Linh đã muốn chửi tục, thầm nghĩ “Áo Tác Ai ngươi không chống cự ở khu vực của mình, tới Ma Ẩn cốc làm cái ccc gì? Cho dù ngươi muốn tới, cũng phải biết rõ ràng tình thế, đừng để Ma Ẩn cốc chúng ta rước lấy loại phiền toái này chứ!
- Đi mau! - Bác Lan Tư thầm cả kinh, ngữ điệu càng nhấn cao. Từ sau lưng, hắn đột nhiên cảm ứng được một luồng khí tức khổng lồ, điều này làm cho Bác Lan Tư nhận ra ngay trong đám truy kích tới đây, nhất định có thống lĩnh Liệp thần giả!
Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc chỉ liếc qua nét kinh ngạc trong mắt Bác Lan Tư là ý thức được người đang tới sau lưng bọn họ tuyệt không ứng phó được, ruột gan như có lửa đốt.
Một luồng gió nhẹ rít lên, một bóng người cũng hiện rõ ra.
Cười nhạt, Mễ Lặc, một trong những thống lĩnh Liệp thần giả phất tay dựng lên một bức tường gió, hình thành ở phía trước ba người Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc, Bác Lan Tư.
“Oành oành! Oành oành!”
Vệ sĩ Hàn gia ở phía trước ba người Huyết Linh rút lui về phía sau, không hãm người lại được, tiếp nối nhau va cả vào bức tường gió, đều bị lực phản chấn bắn trở về, không ai có thể đột phá cản trở của nó.
Từng cơn Long quyển phong hung mãnh đột nhiên hình thành ở khu vực bọn họ, lốc xoáy từ thần lực Phong hệ Chủ thần thi triển giống như là thuần túy dùng phong đao ngưng tụ thành, vài vệ sĩ Hàn gia bị cuốn vào lập tức huyết nhục tung tóe, bị cơn lốc nghiến tan xương nát thịt!
Huyết Linh hai mắt đỏ ké, một thanh huyết kiếm quang mang màu đỏ tươi bắn ra năm mét, mùi máu nồng nặc xộc vào mũi. Từng đạo máu tươi tựa hồ lưu động ở chuôi thanh huyết kiếm, có vẻ cực kỳ quỷ dị.
Thân hóa tia máu, Huyết Linh nhân kiếm hợp nhất, toàn lực đâm về phía bức tường gió Mễ Lặc tạo ra.
Xuy!
Thanh âm như ngọc và tơ lụa bị xé rách từ bức tường gió truyền đến. Phong hệ nguyên tố ngưng tụ lại một chỗ bởi vậy có chỗ hổng bập bềnh, bức tường gió vỡ ra một lỗ hổng có thể để ba người đi qua. Huyết Linh nhân kiếm hợp nhất, là người thứ nhất xuyên qua!
Cát Nhĩ Bá Đặc, Bác Lan Tư theo sát phía sau vọt qua luôn. Có một bộ phận vệ sĩ Hàn gia chớp thời cơ, cũng tiếp nối Bác Lan Tư xuyên qua, đào thoát khỏi ngăn cản của bức tường gió.
Nhưng vẫn có mười mấy vệ sĩ Hàn gia không có được vận may này, còn chưa kịp thoát ra lỗ hổng thì phát hiện nó đã khép lại, hơn nữa Phong hệ nguyên tố càng thêm dày đặc tụ tập ở trên bức tường gió, hoàn toàn ngăn trở sinh lộ của bọn họ.
- Ồ! - Nét mặt Mễ Lặc khẽ biến, có vẻ không ngờ được Huyết Linh lại có thể xé rách bức tường gió do hắn tạo ra, nên hơi kinh ngạc một chút.
Bức tường gió kia tuy rằng do hắn vội vàng dựng lên, nhưng người bình thường sao có thể dễ dàng chọc thủng được. Huyết Linh lại có thể trong nháy mắt ngưng tụ tất cả lực lượng tại một điểm, bộc phát lực phá hoại đáng sợ vượt xa lực lượng thật sự của bản thân, lập tức khiến Mễ Lặc thay đổi cách nhìn.
Phong hệ nguyên tố càng tụ tập thêm dày ở bức tường gió. Mễ Lặc thong dong ra tay, từng lưỡi đao gió vô cùng chuẩn xác đâm vào người những vệ sĩ Hàn gia bị lưu lại, chém bọn họ đến huyết nhục mơ hồ, chết thảm đương trường!
Phong nhận rời tay, Mễ Lặc lại hóa thành một luồng gió nhẹ, lướt qua bức tường gió do hắn tạo ra mà không trở ngại gì, từ tốn tiếp tục đuổi theo ba người Huyết Linh.
- Còn người nào nữa? - Cát Nhĩ Bá Đặc sau khi xuyên qua bức tường gió, quay đầu liếc nhìn phía sau, lập tức nóng nảy quát.
Bác Lan Tư không nói một lời, sắc mặt âm lãnh như băng cứng. Hắn biết vệ sĩ Hàn gia không thể thoát kịp, dưới tay loại cường giả cấp bậc như Mễ Lặc, họ tuyệt đối sống không qua vài giây, Cát Nhĩ Bá Đặc nói được mấy câu thì chắc họ đã chết hết rồi.
Thấy Bác Lan Tư không nói, Cát Nhĩ Bá Đặc biết ngay vận mệnh những vệ sĩ Hàn gia đó, hốc mắt đỏ lên. Người hắn khẽ run lên, tốc độ đang tiến rất nhanh đột nhiên ngưng trệ lại, xem ra không định tiếp tục lui lại phía sau nữa.
- Bắt lấy hắn! - Bác Lan Tư gầm nhẹ một tiếng, liếc sang Huyết Linh.
Tiếng nói vừa dứt, Bác Lan Tư và Huyết Linh đồng thời ra tay, mỗi người nắm một cánh tay Hắc Long, kéo hắn bay về Ma Ẩn cốc, căn bản mặc kệ Cát Nhĩ Bá Đặc ỏm tỏi hét lớn.
- Tiểu tử, lực lượng áo nghĩa ngươi sử dụng vô cùng kỳ lạ, ha ha, lưu lại để chúng ta thảo luận nghiên cứu đi! - Đột nhiên, tiếng Mễ Lặc cười nhạt vọng lại, một luồng gió nhẹ thổi tới, lại một bức tường gió kết thành ở phía trước ba người. Độ ngưng đọng của bức mới này khác hẳn so với cái trước.
Huyết Linh chỉ nhìn thoáng qua bức tường gió mới dựng rồi lập tức quay đầu lại, hai mắt nhìn chằm chằm Mễ Lặc.
Hắn hiểu quá rõ, bức tường gió mới này hắn không thể đánh vỡ, lãng phí tinh lực vào việc này còn không bằng quay đầu cược một ván liều chết với đối phương. Cho dù không thể giết chết Mễ Lặc, mình liều mạng công kích thì hẳn có thể gây thương tích cho gã thống lĩnh này.
Vừa thấy ngay cả Huyết Linh cũng buông bỏ việc phá vây vô ích, Bác Lan Tư, Cát Nhĩ Bá Đặc lập tức hiểu được tình thế đã đến thời khắc gian nan nhất. Hai người bỗng nhiên gạt bỏ tất cả hoảng hốt lo sợ, hai cặp mắt cừu hận đồng thời tập trung trên người Mễ Lặc.
Những vệ sĩ Hàn gia yên lặng đứng ở phía sau ba người không một ai hiện ra nét khiếp đảm và sợ hãi, vẻ mặt ai nấy bình tĩnh, tựa như cảm thấy tử vong cũng không phải là một chuyện quá khó chấp nhận, bọn họ dường như sớm đã chuẩn bị sẵn sàng.
Mễ Lặc cũng không vội vã xuất thủ, thu vào biểu tình thành viên Hàn gia vào trong mắt, hắn vuốt cằm tán thưởng:
- Quả nhiên là một đội cường binh, khó trách ngay cả bọn Đạt Tạp cũng gặp tai ương! Hắc, trước mặt các ngươi chỉ có hai con đường, lập tức dâng ra linh hồn tuyên thệ trung thành với ta, hoặc là ta lập tức làm thịt các ngươi!
- Ngươi làm thịt ai? - Một tiếng quát lạnh từ sâu trong lòng đất truyền đến. Mặt đất dưới chân Bác Lan Tư bỗng nứt ra một lỗ hổng, Hàn Hạo mang theo cốt thứ vẻ mặt lãnh khốc đi ra.
Nghiêng mắt nhìn Mễ Lặc đang có phần kinh ngạc, Hàn Hạo nói với mấy người Bác Lan Tư:
- Ở đây không có chuyện của các ngươi nữa, trở về Ma Ẩn cốc cả đi!
- Ha ha, cái tên Hàn Hạo sớm đã được nghe, hôm nay gặp mặt quả nhiên danh bất hư truyền!
Mễ Lặc vỗ tay cười to, có vẻ vô cùng cao hứng:
- Thế nhưng ngươi cho rằng ngươi có thể bảo vệ được bọn họ sao?
- Ngươi có thể thử xem! - Hàn Hạo không hề nhìn Bác Lan Tư, tập trung tất cả chú ý lên người Mễ Lặc. Hắn như lâm đại địch, cốt thứ chỉ xéo Mễ Lặc, bảy đoạn cốt thứ sau lưng bắt đầu rung lên kịch liệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.