Chương 890: Phân hoá
Nghịch Thương Thiên
04/04/2013
Trong khi Thái Nhĩ, La Cách đang kinh dị suy nghĩ miên man, cuộc chiến đấu giữa Hàn Thạc và Ngoã Tây Tư đang diễn ra với khí thế hừng hực. Hai người cận chiến hóa thành hai đạo ảo ảnh mơ hồ, âm thanh kim loại va chạm vang lên không ngừng.
Ngoã Tây Tư toàn thân bao trùm trong hàn băng, ngưng tụ Băng lực lương tạo thành kiếm tấn công lên người Hàn Thạc, lại bị Thiên Ma Bất Diệt Thể của hắn liên tiếp đẩy ra, không thể thật sự xâm phạm được đến hắn.
Thiên Ma Lợi Nhận của Hàn Thạc rạch lên người Ngoã Tây Tư cũng vẫn chỉ tạo thành những đường xước trắng, sâu không đến vài chục cm, không thể xuyên thấu tầng băng cứng phòng ngự của Ngoã Tây Tư, làm trọng thương hắn.
Bất luận là Hàn Thạc hay Ngoã Tây Tư đều hiểu rõ trên đời này không có gì là vững chắc tuyệt đối. Lực phòng ngự của Thiên Ma Bất Diệt Thể của Hàn Thạc cùng tầng băng cứng phòng ngự của Ngoã Tây Tư cũng đều là do Ma Nguyên lực và thần lực duy trì. Thân thể bọn họ bị tấn công một lần, đồng nghĩa với việc tiêu hao một bộ phận Ma Nguyên lực cùng với thần lực.
Một khi lực lượng của một trong hai người tiêu hao hết, phòng ngự tự nhiên sẽ bị phá vỡ. Đến lúc đó, lực phòng ngự hiện tại tưởng chừng vô cùng vững chắc sẽ không chịu nổi một đòn.
Cái này thật ra là một cuộc chiến tiêu hao, xem sức mạnh của ai thâm hậu hơn.
Hàn Thạc tự nhiên không muốn hao hết lực lượng của mình lên người Ngoã Tây Tư. Bên cạnh còn có Thái Nhĩ, La Cách đang bàng quan quan chiến, một khi hắn để tiêu hao quá nhiều lực lượng trong cuộc đấu thì hai tên kia không chừng sẽ thừa dịp xông lên, hợp tác cùng Ngoã Tây Tư đối phó mình hắn.
Mặc dù Áo Tác Ai vẫn ở bên cạnh, nhưng hắn không có nhiều kỳ vọng. Hàn Thạc không cho rằng vào thời điểm này hắn sẽ giúp mình chống lại Thái Nhĩ, La Cách vây công, cho nên Hàn Thạc cũng không thể không đề phòng.
Đang chiến đấu với Ngoã Tây Tư, Hàn Thạc chợt lóe linh quang, bắt đầu sử dụng một loại phương thức khác tấn công Ngoã Tây Tư,
Thần thức của hắn bỗng nhiên hình thành một luồng ba động mắt thường khó nhìn thấy chợt khóa chặt Ngoã Tây Tư, tấn công thần hồn hắn.
Ngoã Tây Tư đang toàn lực chống đỡ Hàn Thạc, trong đầu đột nhiên đau đớn vô cùng. Hắn cảm thấy có một luồng lực lượng linh hồn sắc bén xộc thẳng vào đầu mình, bắt đầu tiến hành những công kích đáng sợ đối với thần hồn.
Đối mặt với việc linh hồn bất ngờ bị tấn công, Ngoã Tây Tư thoáng cái đã loạn cả lên, con mắt lộ vẻ hoảng sợ.
Trong mười hai hệ lực lượng, công kích linh hồn có hiệu quả nhất thuộc ba loại lực lượng Sinh Mệnh, Tử Vong, và Vận Mệnh. Thần tu luyện Thuỷ hệ về phương diện này ở thế kém. Mà linh hồn công kích của Hàn Thạc lại huyền ảo khó lường, căn bản không thuộc phạm trù ba đại hệ trên.
Sau khi thần thức Hàn Thạc xâm nhập công kích trong đầu Ngoã Tây Tư thì như là biến thành một tấm lưới lớn khoá chặt thần hồn Ngoã Tây Tư lại. Nghìn vạn tia thần thức ngưng tụ lại thành lưới thần thức, từng bước co lại khiến cho thần hồn Ngoã Tây Tư đau đớn vô cùng.
Ma công chẳng những nổi bật ở phương diện luyện chế, về phương diện vận dụng thần thức càng vượt xa tưởng tượng của người bình thường. Lực lượng phòng ngự của Ngoã Tây Tư quả không tầm thường, song thần thức Hàn Thạc tấn công là nhằm vào linh hồn hắn. Ngoã Tây Tư không có quá tinh thông phương diện này, lập tức lâm vào tình thế bất lợi.
Lực phòng ngự cùng công kích chịu ảnh hưởng rất lớn của linh hồn. Một khi tâm thần rối loạn, hai mặt kia lập tức bị ảnh hưởng. Ngay khi Hàn Thạc phát ra thần thức công kích, Ngoã Tây Tư hai mặt thọ địch lập tức lâm vào cảnh giật gấu vá vai, hành động lúc này trở nên hơi hoảng loạn, ánh mắt cũng không còn tự tin như ban đầu.
La cách ở bên quan sát thấy vậy biến sắc. Hắn tu luyện Tử Vong lực lượng, trình độ vận dụng lực lượng linh hồn cực sâu. Khi Hàn Thạc dùng thần thức tấn công thẳng vào linh hồn Ngoã Tây Tư, hắn là người đầu tiên cảm giác được.
Thàn hồn La Cách cẩn thận cảm nhận, chợt nhận ra rằng hắn căn bản không biết lực lượng từ thần thức của Hàn Thạc rốt cuộc đến từ hệ nào. Cách thức Hàn Thạc phân tán ra ngàn vạn tia thần thức như lưới nhện, La Cách trước giờ chưa từng gặp, cũng không thể tưởng tượng nổi. Điều này làm hắn rất sợ hãi, ánh mắt nhìn về phía Hàn Thạc đầy sự kiêng dè.
- Là công kích linh hồn.
Dưới ánh mắt nghi hoặc của Thái Nhĩ, La Cách khẽ giải thích:
- Về phương diện công kích linh hồn, trình độ hắn rất thâm sâu, vận dụng nó cực kỳ huyền diệu. Thần hồn Ngoã Tây Tư bị hắn làm rối loạn, gây ảnh hưởng trực tiếp đến việc phát huy thực lực của mình!
Thái Nhĩ thần sắc kinh ngạc, đánh ánh mắt lập lòe sang trao đổi với La Cách, không biết đang ngầm suy nghĩ gì.
Dưới sự trợ giúp công kích của thần thức, Hàn Thạc đã chiếm được thế thượng phong. Tầng băng cứng dày trên người Ngoã Tây Tư dường như bắt đầu nứt ra, cứ như bất cứ lúc nào cũng có thể bị vỡ vụn.
Cứ với đà này, dưới sự công kích điên cuồng của Hàn Thạc, Ngoã Tây Tư sẽ chẳng chống đỡ được bao lâu nữa.
Nhưng ngay vào lúc này, Hàn Thạc đột nhiên ngừng công kích, kể cả lực lượng thần thức đang tấn công thần hồn Ngoã Tây Tư cũng nhất loạt thu về, thôi không quấn lấy đối thủ nữa.
Ngõa Tây Tư đang đối phó cực kỳ gian nan, tinh thần càng lúc càng sợ hãi, hắn cũng đã dự định việc mình bị đánh trọng thương thì bỗng nhiên cảm thấy thần hồn như được buông lỏng, cả người thoáng cái được giải thoát.
Nụ cười vẫn nở trên môi, Hàn Thạc tách Ngõa Tây Tư một khoảng, hờ hững nói:
- Ta thấy không cần tiếp tục nữa, thực lực Ngõa Tây Tư đích thực không tầm thường, ha ha, chúng ta không có thù sâu oán nặng gì, thử thế là được rồi.
Trước khi giao chiến, thái độ Hàn Thạc không hề hữu nghị, nhưng hiện tại khi hoàn toàn chiếm được lợi thế, lại trở nên khiêm nhường, lễ độ.
Ngõa Tây Tư đầu tiên kiểm tra qua thân thể và thần hồn, sau khi khẳng định Hàn Thạc không động tay động chân gì mới nhìn hắn với vẻ mặt phức tạp, đoạn nói:
- Ta không cần ngươi lưu thể diện lại cho ta, ta thừa nhận, ta không bằng ngươi!
Hàn Thạc ngạc nhiên, bỗng nhiên cảm thấy cái tên vốn khiến người ta thấy chán ghét này có lẽ là người dễ sống chung nhất trong ba người Áo Tác Ai, La Cách, Thái Nhĩ. Gã này ít nhất tâm địa không gian xảo quá, chỉ bằng việc dám nhận thua này Hàn Thạc đã có chút thiện cảm.
- Chưa qua giao chiến sinh tử, ai thắng ai thua rất khó nói. Một cuộc chiến đấu có quá nhiều biến số, có thể một chi tiết nhỏ cũng có thể thay đổi tình hình chiến sự, trận chiến này chỉ có thể coi như ngang tay thôi, ngươi không tính là thua. - Hàn Thạc ôn hòa cười nói.
Nghe Hàn Thạc nói như vậy, Ngõa Tây Tư trong lòng cũng thấy có chút kỳ quái, không hiểu lắm ý nghĩ của đối thủ. Hắn lại liếc nhìn Hàn Thạc, dường như muốn làm rõ ràng Hàn Thạc rốt cuộc động chủ ý gì.
Ở Vùng Đất Hỗn Loạn, mỗi một Quân Chủ đều không tiếc tất cả chi phí muốn chứng minh mình mạnh hơn so với người khác. Bởi vì chỉ như vậy thì những hung thần ác sát từ mười hai đại thần vực tới mới đến nương nhờ hắn, như vậy lực lượng hắn nắm chắc trong tay mới càng ngày càng mạnh.
Lúc trước khi ở Ma Ẩn cốc, Áo Tác Ai mắt thấy Tát Lạp Tư tiêu hao không ít thần lực, lập tức khiêu khích hắn ra tay với mình, chính là muốn đánh bại Tát Lạp Tư, chứng minh mình mạnh hơn. Hắn và La Cách khi tới Ma Ẩn cốc đều có dự định này.
Nhưng Hàn Thạc hôm nay đã áp đảo hắn trên các phương diện, chẳng những không hề vênh váo tự đắc, châm chọc nói móc, mà chỉ ôn hoà nhã nhặn nói ngang tay, cái này khiến Ngõa Tây Tư không nghĩ thông.
Nhìn Hàn Thạc thật lâu, Ngõa Tây Tư không hề thấy được sự khinh thường và châm chọc, cái này làm hắn càng thêm nghi hoặc.
- Ơ, vậy là kết thúc à, quá nhanh thì phải?
La Cách chợt lên tiếng, cười nói:
- Thế này đã phân ra thắng bại đâu!
Ngõa Tây Tư thầm giận dữ, nhưng vẫn trầm tĩnh liếc xéo La Cách, nói:
- Ta cho rằng Bố Lai Ân hoàn toàn có thực lực thay thế địa vị Tát Lạp Tư ở Thâm Cốc, nếu ngươi thấy hắn không có tư cách này, ngươi có thể tự mình thử!
La Cách sửng sốt, hiển nhiên không ngờ rằng Ngõa Tây Tư lại nói giúp Hàn Thạc. Hắn nhìn Ngõa Tây Tư một cách kỳ quái, thầm hiểu Ngõa Tây Tư nhất định là tức giận mình và Thái Nhĩ chọc vào khiến hắn phải đánh trận đầu. Khẽ cười, La Cách nói:
- Ta thấy không cần, Bố Lai Ân vừa mới đánh với ngươi, lúc này ta mà động thủ sẽ không công bằng, sau này có cơ hội hẵng nói.
- Hắc hắc, từy khi nào ngươi trở nên nói quy củ thế? - Ngõa Tây Tư cười lạnh, hắn cũng biết La Cách thích nhất làm loại chuyện này, hiện tại không lập tức ra tay đối phó Hàn Thạc thì chỉ có một khả năng, lúc này hắn đều cũng không nắm chắc có thể đánh bại Hàn Thạc!
La Cách không hề thấy xấu hổ, vẫn cười cười nhìn Thái Nhĩ, đoạn hỏi:
- Chuyện này ngươi thấy thế nào?
Chuyện cho tới bây giờ, Thái Nhĩ có phần không đoán được ý nghĩ của Ngõa Tây Tư. Nếu như Ngõa Tây Tư không bằng lòng ra tay cùng bọn họ đối phó Hàn Thạc, thì hắn và La Cách cũng không nắm chắc tuyệt đối thắng được, huống chi, bên cạnh còn có một Áo Tác Ai tâm cơ thâm trầm.
Thái Nhĩ thầm hiểu, Hàn Thạc nhất định là đã nhìn thấu bọn họ tính kế, lúc này mới bứt ra khi đang chiếm lợi thế tuyệt đối. Sau đó lợi dụng sự oán giận của Ngõa Tây Tư với bọn họ chủ động tỏ ý, làm cho Ngõa Tây Tư nảy sinh do dự, tạo thành mâu thuẫn giữa ba người, phá vỡ sự liên hợp ấy.
“Tiểu tử này, thật không dễ đối phó!”
Thái Nhĩ thầm nhận định Hàn Thạc. Sau khi thêm biến số Ngõa Tây Tư, Thái Nhĩ cảm thấy hôm nay đã không thích hợp làm theo kế hoạch ban đầu, suy ngẫm một chút, hắn lại nẩy một kế, cười ha ha nói:
- Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, trận chiến mới rồi lão đệ đã chứng minh được thực lực của mình, theo đạo lý chúng ta không nên nói gì thêm, nhưng...
- Ồ, chẳng lẽ còn có vấn đề gì sao? - Hàn Thạc nhíu mày, trầm giọng hỏi.
Cười khổ gật đầu, Thái Nhĩ bất đắc dĩ nói:
- Nhưng Tát Lạp Tư cũng chưa chết, hắn chỉ tạm thời trốn đi khôi phục thôi, chúng ta nếu để ngươi tiến vào Thâm Cốc, một khi Tát Lạp Tư quay trở về, chuyện sẽ khó nói!
Hắn lại lắc đầu than thở:
- Trừ phi ngươi giết Tát Lạp Tư, không có tai họa ngầm ấy, vậy chúng ta mới thực sự không nói gì được!
- Điểm này các ngươi bất tất phải lo lắng, nếu Tát Lạp Tư thực sự quay trở về Thâm Cốc, người hắn tìm đến trước tiên nhất định sẽ là ta! Hắc hắc, không cần các ngươi ra tay, ta tự nhiên sẽ trừng trị Tát Lạp Tư. Nếu như ta chết, mọi thứ đều trở lại là của Tát Lạp Tư, không liên can gì tới các ngươi, thế thì có gì mà phiền toái? - Hàn Thạc đương nhiên sẽ không bị lý do Thái Nhĩ đề ra lừa gạt, hắn đã sớm nghĩ tới vấn đề này, không hề do dự, độp luôn.
- Đúng vậy, người Tát Lạp Tư hận nhất là Bố Lai Ân, nếu hắn trở lại thật, tất nhiên sẽ tìm đến Bố Lai Ân báo thù trước. Đến lúc đó ai thắng thì người đó lại tiếp quản mười cửa hàng Quân Vương, tiếp tục làm một chủ nhân khác của Thâm Cốc!
Áo Tác Ai mỉm cười, nói:
- Tuy nhiên Tát Lạp Tư không biết khi nào mới trở về, trước lúc đó, Bố Lai Ân tiến vào Thâm Cốc ta không thấy có gì bất ổn.
Thái Nhĩ sớm biết Áo Tác Ai cùng một phe với Hàn Thạc, gật đầu không nói thêm gì, đoạn liếc mắt sang Ngõa Tây Tư, hỏi thăm dò:
- Ngươi thấy thế nào?
Thái Nhĩ không đoán được Ngõa Tây Tư nghĩ gì, hắn cần biết câu trả lời của Ngõa Tây Tư để phán đoán ý tứ của người này, theo đó mới quyết định có nên đánh cược một lần hay không.
Ngõa Tây Tư có hơi do dự, hắn liếc Hàn Thạc thật sâu, thầm suy nghĩ mình nên lựa chọn như thế nào. Hắn biết hai người Thái Nhĩ, La Cách chắc chắn không muốn Hàn Thạc vào Thâm Cốc, hiện tại đang xem thái độ của hắn, chỉ cần hắn đáp ứng, ý kiến của ba người hắn, La Cách, Thái Nhĩ tự nhiên sẽ có trọng lượng hơn hẳn lý do của mình Áo Tác Ai.
Chỉ có điều hiện tại Thái Nhĩ, La Cách đã tính kế với hắn, Ngõa Tây Tư đầy một bụng lửa giận, đang nghĩ nên trả thù hai người như thế nào. Nhìn ý cười của Hàn Thạc, Ngõa Tây Tư do dự một chút, bỗng nhiên cảm thấy Hàn Thạc dường như có khí phách hơn so với hai người kia, rồi như có ma đưa lối quỷ dẫn đường, hắn gật đầu nói:
- Ta cảm thấy Áo Tác Ai nói có lý!
Lời vừa nói ra, Thái Nhĩ hơi biến sắc, gật đầu với Ngõa Tây Tư, cười gượng nói:
- Nếu Ngõa Tây Tư và Áo Tác Ai đều đồng ý, chuyện này dễ giải quyết rồi. Ừm, Bố Lai Ân, ta sẽ tìm chủ nhân những cửa hàng kia thảo luận, nói rõ ràng sự việc.
- Ờ, vậy đa tạ! - Hàn Thạc cười nhạt, rồi gật đầu với Ngõa Tây Tư, dùng ánh mắt biểu thị sự cảm kích của mình.
- Tuy nhiên trước khi ngươi tiến vào Thâm Cốc, hy vọng ngươi có thể làm một chuyện cho Vùng Đất Hỗn Loạn, việc này liên quan đến quyền lợi của các Quân Chủ! - Xem ra Thái Nhĩ không hề định để Hàn Thạc được thuận lợi như ý, lại đề xuất vấn đề khác.
Dưới con mắt chăm chú của Hàn Thạc, Thái Nhĩ giận dữ nói:
- Liên minh Liệp thần giả vẫn luôn muốn biến Thâm Cốc thành căn cứ địa của bọn họ. Thời gian gần đây người của liên minh này ngày càng càn rỡ ngang ngược. Rất nhiều cao thủ từ mười hai đại thần vực trước khi đến được Vùng Đất Hỗn Loạn đều bị liên minh này hấp thu, cao thủ chân chính đến được Thâm Cốc càng ngày càng ít.
- Bố Lai Ân, ta biết Hàn Hạo kia và ngươi quan hệ không đơn giản. Hắn bây giờ đang nắm một thế lực Liệp thần giả lớn mạnh nhất Vùng Đất Hỗn Loạn. Hơn nữa ta nghe nói bản thân Hàn Hạo cũng có dính líu tới liên minh Liệp thần giả, ta hy vọng ngươi hiểu, nếu như liên minh này thực sự định biến Vùng Đất Hỗn Loạn thành căn cứ địa, vậy sẽ chỉ phá tan nơi đây thôi!
- Cho tới nay, Vùng Đất Hỗn Loạn chúng ta mặc dù thành một đám hỗn loạn, nhưng chưa khi nào gây rối đến mười hai đại thần vực. Song liên minh Liệp thần giả thì khác, bọn họ sớm đã bị căm phẫn ở mười hai đại thần vực, các đại gia tộc ở đó đều đuổi giết Liệp thần giả, bọn họ nếu như thật sự định biến Vùng Đất Hỗn Loạn thành cứ điểm của liên minh, Vùng Đất Hỗn Loạn vậy là xong!
- Ý của ngươi là? - Hàn Thạc thấy khác đau đầu. Vấn đề Thái Nhĩ đưa ra đích thực không phải không sát thực tế. Nếu như Vùng Đất Hỗn Loạn thành đại bản doanh của liên minh Liệp thần giả, thần vệ mười hai đại thần vực tuyệt đối sẽ không nhắm mắt làm ngơ, tất nhiên sẽ phái người tới phá hủy Vùng Đất Hỗn Loạn.
- Hoặc là để Hàn Hạo thoát ly liên minh Liệp thần giả, hoặc là để hắn đưa đám Liệp thần giả không thành trò trống ấy rời khỏi Vùng Đất Hỗn Loạn! Nếu không, sớm hay muộn cũng có một ngày hắn sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho nơi này! - Thái Nhĩ nói.
Ngoã Tây Tư toàn thân bao trùm trong hàn băng, ngưng tụ Băng lực lương tạo thành kiếm tấn công lên người Hàn Thạc, lại bị Thiên Ma Bất Diệt Thể của hắn liên tiếp đẩy ra, không thể thật sự xâm phạm được đến hắn.
Thiên Ma Lợi Nhận của Hàn Thạc rạch lên người Ngoã Tây Tư cũng vẫn chỉ tạo thành những đường xước trắng, sâu không đến vài chục cm, không thể xuyên thấu tầng băng cứng phòng ngự của Ngoã Tây Tư, làm trọng thương hắn.
Bất luận là Hàn Thạc hay Ngoã Tây Tư đều hiểu rõ trên đời này không có gì là vững chắc tuyệt đối. Lực phòng ngự của Thiên Ma Bất Diệt Thể của Hàn Thạc cùng tầng băng cứng phòng ngự của Ngoã Tây Tư cũng đều là do Ma Nguyên lực và thần lực duy trì. Thân thể bọn họ bị tấn công một lần, đồng nghĩa với việc tiêu hao một bộ phận Ma Nguyên lực cùng với thần lực.
Một khi lực lượng của một trong hai người tiêu hao hết, phòng ngự tự nhiên sẽ bị phá vỡ. Đến lúc đó, lực phòng ngự hiện tại tưởng chừng vô cùng vững chắc sẽ không chịu nổi một đòn.
Cái này thật ra là một cuộc chiến tiêu hao, xem sức mạnh của ai thâm hậu hơn.
Hàn Thạc tự nhiên không muốn hao hết lực lượng của mình lên người Ngoã Tây Tư. Bên cạnh còn có Thái Nhĩ, La Cách đang bàng quan quan chiến, một khi hắn để tiêu hao quá nhiều lực lượng trong cuộc đấu thì hai tên kia không chừng sẽ thừa dịp xông lên, hợp tác cùng Ngoã Tây Tư đối phó mình hắn.
Mặc dù Áo Tác Ai vẫn ở bên cạnh, nhưng hắn không có nhiều kỳ vọng. Hàn Thạc không cho rằng vào thời điểm này hắn sẽ giúp mình chống lại Thái Nhĩ, La Cách vây công, cho nên Hàn Thạc cũng không thể không đề phòng.
Đang chiến đấu với Ngoã Tây Tư, Hàn Thạc chợt lóe linh quang, bắt đầu sử dụng một loại phương thức khác tấn công Ngoã Tây Tư,
Thần thức của hắn bỗng nhiên hình thành một luồng ba động mắt thường khó nhìn thấy chợt khóa chặt Ngoã Tây Tư, tấn công thần hồn hắn.
Ngoã Tây Tư đang toàn lực chống đỡ Hàn Thạc, trong đầu đột nhiên đau đớn vô cùng. Hắn cảm thấy có một luồng lực lượng linh hồn sắc bén xộc thẳng vào đầu mình, bắt đầu tiến hành những công kích đáng sợ đối với thần hồn.
Đối mặt với việc linh hồn bất ngờ bị tấn công, Ngoã Tây Tư thoáng cái đã loạn cả lên, con mắt lộ vẻ hoảng sợ.
Trong mười hai hệ lực lượng, công kích linh hồn có hiệu quả nhất thuộc ba loại lực lượng Sinh Mệnh, Tử Vong, và Vận Mệnh. Thần tu luyện Thuỷ hệ về phương diện này ở thế kém. Mà linh hồn công kích của Hàn Thạc lại huyền ảo khó lường, căn bản không thuộc phạm trù ba đại hệ trên.
Sau khi thần thức Hàn Thạc xâm nhập công kích trong đầu Ngoã Tây Tư thì như là biến thành một tấm lưới lớn khoá chặt thần hồn Ngoã Tây Tư lại. Nghìn vạn tia thần thức ngưng tụ lại thành lưới thần thức, từng bước co lại khiến cho thần hồn Ngoã Tây Tư đau đớn vô cùng.
Ma công chẳng những nổi bật ở phương diện luyện chế, về phương diện vận dụng thần thức càng vượt xa tưởng tượng của người bình thường. Lực lượng phòng ngự của Ngoã Tây Tư quả không tầm thường, song thần thức Hàn Thạc tấn công là nhằm vào linh hồn hắn. Ngoã Tây Tư không có quá tinh thông phương diện này, lập tức lâm vào tình thế bất lợi.
Lực phòng ngự cùng công kích chịu ảnh hưởng rất lớn của linh hồn. Một khi tâm thần rối loạn, hai mặt kia lập tức bị ảnh hưởng. Ngay khi Hàn Thạc phát ra thần thức công kích, Ngoã Tây Tư hai mặt thọ địch lập tức lâm vào cảnh giật gấu vá vai, hành động lúc này trở nên hơi hoảng loạn, ánh mắt cũng không còn tự tin như ban đầu.
La cách ở bên quan sát thấy vậy biến sắc. Hắn tu luyện Tử Vong lực lượng, trình độ vận dụng lực lượng linh hồn cực sâu. Khi Hàn Thạc dùng thần thức tấn công thẳng vào linh hồn Ngoã Tây Tư, hắn là người đầu tiên cảm giác được.
Thàn hồn La Cách cẩn thận cảm nhận, chợt nhận ra rằng hắn căn bản không biết lực lượng từ thần thức của Hàn Thạc rốt cuộc đến từ hệ nào. Cách thức Hàn Thạc phân tán ra ngàn vạn tia thần thức như lưới nhện, La Cách trước giờ chưa từng gặp, cũng không thể tưởng tượng nổi. Điều này làm hắn rất sợ hãi, ánh mắt nhìn về phía Hàn Thạc đầy sự kiêng dè.
- Là công kích linh hồn.
Dưới ánh mắt nghi hoặc của Thái Nhĩ, La Cách khẽ giải thích:
- Về phương diện công kích linh hồn, trình độ hắn rất thâm sâu, vận dụng nó cực kỳ huyền diệu. Thần hồn Ngoã Tây Tư bị hắn làm rối loạn, gây ảnh hưởng trực tiếp đến việc phát huy thực lực của mình!
Thái Nhĩ thần sắc kinh ngạc, đánh ánh mắt lập lòe sang trao đổi với La Cách, không biết đang ngầm suy nghĩ gì.
Dưới sự trợ giúp công kích của thần thức, Hàn Thạc đã chiếm được thế thượng phong. Tầng băng cứng dày trên người Ngoã Tây Tư dường như bắt đầu nứt ra, cứ như bất cứ lúc nào cũng có thể bị vỡ vụn.
Cứ với đà này, dưới sự công kích điên cuồng của Hàn Thạc, Ngoã Tây Tư sẽ chẳng chống đỡ được bao lâu nữa.
Nhưng ngay vào lúc này, Hàn Thạc đột nhiên ngừng công kích, kể cả lực lượng thần thức đang tấn công thần hồn Ngoã Tây Tư cũng nhất loạt thu về, thôi không quấn lấy đối thủ nữa.
Ngõa Tây Tư đang đối phó cực kỳ gian nan, tinh thần càng lúc càng sợ hãi, hắn cũng đã dự định việc mình bị đánh trọng thương thì bỗng nhiên cảm thấy thần hồn như được buông lỏng, cả người thoáng cái được giải thoát.
Nụ cười vẫn nở trên môi, Hàn Thạc tách Ngõa Tây Tư một khoảng, hờ hững nói:
- Ta thấy không cần tiếp tục nữa, thực lực Ngõa Tây Tư đích thực không tầm thường, ha ha, chúng ta không có thù sâu oán nặng gì, thử thế là được rồi.
Trước khi giao chiến, thái độ Hàn Thạc không hề hữu nghị, nhưng hiện tại khi hoàn toàn chiếm được lợi thế, lại trở nên khiêm nhường, lễ độ.
Ngõa Tây Tư đầu tiên kiểm tra qua thân thể và thần hồn, sau khi khẳng định Hàn Thạc không động tay động chân gì mới nhìn hắn với vẻ mặt phức tạp, đoạn nói:
- Ta không cần ngươi lưu thể diện lại cho ta, ta thừa nhận, ta không bằng ngươi!
Hàn Thạc ngạc nhiên, bỗng nhiên cảm thấy cái tên vốn khiến người ta thấy chán ghét này có lẽ là người dễ sống chung nhất trong ba người Áo Tác Ai, La Cách, Thái Nhĩ. Gã này ít nhất tâm địa không gian xảo quá, chỉ bằng việc dám nhận thua này Hàn Thạc đã có chút thiện cảm.
- Chưa qua giao chiến sinh tử, ai thắng ai thua rất khó nói. Một cuộc chiến đấu có quá nhiều biến số, có thể một chi tiết nhỏ cũng có thể thay đổi tình hình chiến sự, trận chiến này chỉ có thể coi như ngang tay thôi, ngươi không tính là thua. - Hàn Thạc ôn hòa cười nói.
Nghe Hàn Thạc nói như vậy, Ngõa Tây Tư trong lòng cũng thấy có chút kỳ quái, không hiểu lắm ý nghĩ của đối thủ. Hắn lại liếc nhìn Hàn Thạc, dường như muốn làm rõ ràng Hàn Thạc rốt cuộc động chủ ý gì.
Ở Vùng Đất Hỗn Loạn, mỗi một Quân Chủ đều không tiếc tất cả chi phí muốn chứng minh mình mạnh hơn so với người khác. Bởi vì chỉ như vậy thì những hung thần ác sát từ mười hai đại thần vực tới mới đến nương nhờ hắn, như vậy lực lượng hắn nắm chắc trong tay mới càng ngày càng mạnh.
Lúc trước khi ở Ma Ẩn cốc, Áo Tác Ai mắt thấy Tát Lạp Tư tiêu hao không ít thần lực, lập tức khiêu khích hắn ra tay với mình, chính là muốn đánh bại Tát Lạp Tư, chứng minh mình mạnh hơn. Hắn và La Cách khi tới Ma Ẩn cốc đều có dự định này.
Nhưng Hàn Thạc hôm nay đã áp đảo hắn trên các phương diện, chẳng những không hề vênh váo tự đắc, châm chọc nói móc, mà chỉ ôn hoà nhã nhặn nói ngang tay, cái này khiến Ngõa Tây Tư không nghĩ thông.
Nhìn Hàn Thạc thật lâu, Ngõa Tây Tư không hề thấy được sự khinh thường và châm chọc, cái này làm hắn càng thêm nghi hoặc.
- Ơ, vậy là kết thúc à, quá nhanh thì phải?
La Cách chợt lên tiếng, cười nói:
- Thế này đã phân ra thắng bại đâu!
Ngõa Tây Tư thầm giận dữ, nhưng vẫn trầm tĩnh liếc xéo La Cách, nói:
- Ta cho rằng Bố Lai Ân hoàn toàn có thực lực thay thế địa vị Tát Lạp Tư ở Thâm Cốc, nếu ngươi thấy hắn không có tư cách này, ngươi có thể tự mình thử!
La Cách sửng sốt, hiển nhiên không ngờ rằng Ngõa Tây Tư lại nói giúp Hàn Thạc. Hắn nhìn Ngõa Tây Tư một cách kỳ quái, thầm hiểu Ngõa Tây Tư nhất định là tức giận mình và Thái Nhĩ chọc vào khiến hắn phải đánh trận đầu. Khẽ cười, La Cách nói:
- Ta thấy không cần, Bố Lai Ân vừa mới đánh với ngươi, lúc này ta mà động thủ sẽ không công bằng, sau này có cơ hội hẵng nói.
- Hắc hắc, từy khi nào ngươi trở nên nói quy củ thế? - Ngõa Tây Tư cười lạnh, hắn cũng biết La Cách thích nhất làm loại chuyện này, hiện tại không lập tức ra tay đối phó Hàn Thạc thì chỉ có một khả năng, lúc này hắn đều cũng không nắm chắc có thể đánh bại Hàn Thạc!
La Cách không hề thấy xấu hổ, vẫn cười cười nhìn Thái Nhĩ, đoạn hỏi:
- Chuyện này ngươi thấy thế nào?
Chuyện cho tới bây giờ, Thái Nhĩ có phần không đoán được ý nghĩ của Ngõa Tây Tư. Nếu như Ngõa Tây Tư không bằng lòng ra tay cùng bọn họ đối phó Hàn Thạc, thì hắn và La Cách cũng không nắm chắc tuyệt đối thắng được, huống chi, bên cạnh còn có một Áo Tác Ai tâm cơ thâm trầm.
Thái Nhĩ thầm hiểu, Hàn Thạc nhất định là đã nhìn thấu bọn họ tính kế, lúc này mới bứt ra khi đang chiếm lợi thế tuyệt đối. Sau đó lợi dụng sự oán giận của Ngõa Tây Tư với bọn họ chủ động tỏ ý, làm cho Ngõa Tây Tư nảy sinh do dự, tạo thành mâu thuẫn giữa ba người, phá vỡ sự liên hợp ấy.
“Tiểu tử này, thật không dễ đối phó!”
Thái Nhĩ thầm nhận định Hàn Thạc. Sau khi thêm biến số Ngõa Tây Tư, Thái Nhĩ cảm thấy hôm nay đã không thích hợp làm theo kế hoạch ban đầu, suy ngẫm một chút, hắn lại nẩy một kế, cười ha ha nói:
- Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, trận chiến mới rồi lão đệ đã chứng minh được thực lực của mình, theo đạo lý chúng ta không nên nói gì thêm, nhưng...
- Ồ, chẳng lẽ còn có vấn đề gì sao? - Hàn Thạc nhíu mày, trầm giọng hỏi.
Cười khổ gật đầu, Thái Nhĩ bất đắc dĩ nói:
- Nhưng Tát Lạp Tư cũng chưa chết, hắn chỉ tạm thời trốn đi khôi phục thôi, chúng ta nếu để ngươi tiến vào Thâm Cốc, một khi Tát Lạp Tư quay trở về, chuyện sẽ khó nói!
Hắn lại lắc đầu than thở:
- Trừ phi ngươi giết Tát Lạp Tư, không có tai họa ngầm ấy, vậy chúng ta mới thực sự không nói gì được!
- Điểm này các ngươi bất tất phải lo lắng, nếu Tát Lạp Tư thực sự quay trở về Thâm Cốc, người hắn tìm đến trước tiên nhất định sẽ là ta! Hắc hắc, không cần các ngươi ra tay, ta tự nhiên sẽ trừng trị Tát Lạp Tư. Nếu như ta chết, mọi thứ đều trở lại là của Tát Lạp Tư, không liên can gì tới các ngươi, thế thì có gì mà phiền toái? - Hàn Thạc đương nhiên sẽ không bị lý do Thái Nhĩ đề ra lừa gạt, hắn đã sớm nghĩ tới vấn đề này, không hề do dự, độp luôn.
- Đúng vậy, người Tát Lạp Tư hận nhất là Bố Lai Ân, nếu hắn trở lại thật, tất nhiên sẽ tìm đến Bố Lai Ân báo thù trước. Đến lúc đó ai thắng thì người đó lại tiếp quản mười cửa hàng Quân Vương, tiếp tục làm một chủ nhân khác của Thâm Cốc!
Áo Tác Ai mỉm cười, nói:
- Tuy nhiên Tát Lạp Tư không biết khi nào mới trở về, trước lúc đó, Bố Lai Ân tiến vào Thâm Cốc ta không thấy có gì bất ổn.
Thái Nhĩ sớm biết Áo Tác Ai cùng một phe với Hàn Thạc, gật đầu không nói thêm gì, đoạn liếc mắt sang Ngõa Tây Tư, hỏi thăm dò:
- Ngươi thấy thế nào?
Thái Nhĩ không đoán được Ngõa Tây Tư nghĩ gì, hắn cần biết câu trả lời của Ngõa Tây Tư để phán đoán ý tứ của người này, theo đó mới quyết định có nên đánh cược một lần hay không.
Ngõa Tây Tư có hơi do dự, hắn liếc Hàn Thạc thật sâu, thầm suy nghĩ mình nên lựa chọn như thế nào. Hắn biết hai người Thái Nhĩ, La Cách chắc chắn không muốn Hàn Thạc vào Thâm Cốc, hiện tại đang xem thái độ của hắn, chỉ cần hắn đáp ứng, ý kiến của ba người hắn, La Cách, Thái Nhĩ tự nhiên sẽ có trọng lượng hơn hẳn lý do của mình Áo Tác Ai.
Chỉ có điều hiện tại Thái Nhĩ, La Cách đã tính kế với hắn, Ngõa Tây Tư đầy một bụng lửa giận, đang nghĩ nên trả thù hai người như thế nào. Nhìn ý cười của Hàn Thạc, Ngõa Tây Tư do dự một chút, bỗng nhiên cảm thấy Hàn Thạc dường như có khí phách hơn so với hai người kia, rồi như có ma đưa lối quỷ dẫn đường, hắn gật đầu nói:
- Ta cảm thấy Áo Tác Ai nói có lý!
Lời vừa nói ra, Thái Nhĩ hơi biến sắc, gật đầu với Ngõa Tây Tư, cười gượng nói:
- Nếu Ngõa Tây Tư và Áo Tác Ai đều đồng ý, chuyện này dễ giải quyết rồi. Ừm, Bố Lai Ân, ta sẽ tìm chủ nhân những cửa hàng kia thảo luận, nói rõ ràng sự việc.
- Ờ, vậy đa tạ! - Hàn Thạc cười nhạt, rồi gật đầu với Ngõa Tây Tư, dùng ánh mắt biểu thị sự cảm kích của mình.
- Tuy nhiên trước khi ngươi tiến vào Thâm Cốc, hy vọng ngươi có thể làm một chuyện cho Vùng Đất Hỗn Loạn, việc này liên quan đến quyền lợi của các Quân Chủ! - Xem ra Thái Nhĩ không hề định để Hàn Thạc được thuận lợi như ý, lại đề xuất vấn đề khác.
Dưới con mắt chăm chú của Hàn Thạc, Thái Nhĩ giận dữ nói:
- Liên minh Liệp thần giả vẫn luôn muốn biến Thâm Cốc thành căn cứ địa của bọn họ. Thời gian gần đây người của liên minh này ngày càng càn rỡ ngang ngược. Rất nhiều cao thủ từ mười hai đại thần vực trước khi đến được Vùng Đất Hỗn Loạn đều bị liên minh này hấp thu, cao thủ chân chính đến được Thâm Cốc càng ngày càng ít.
- Bố Lai Ân, ta biết Hàn Hạo kia và ngươi quan hệ không đơn giản. Hắn bây giờ đang nắm một thế lực Liệp thần giả lớn mạnh nhất Vùng Đất Hỗn Loạn. Hơn nữa ta nghe nói bản thân Hàn Hạo cũng có dính líu tới liên minh Liệp thần giả, ta hy vọng ngươi hiểu, nếu như liên minh này thực sự định biến Vùng Đất Hỗn Loạn thành căn cứ địa, vậy sẽ chỉ phá tan nơi đây thôi!
- Cho tới nay, Vùng Đất Hỗn Loạn chúng ta mặc dù thành một đám hỗn loạn, nhưng chưa khi nào gây rối đến mười hai đại thần vực. Song liên minh Liệp thần giả thì khác, bọn họ sớm đã bị căm phẫn ở mười hai đại thần vực, các đại gia tộc ở đó đều đuổi giết Liệp thần giả, bọn họ nếu như thật sự định biến Vùng Đất Hỗn Loạn thành cứ điểm của liên minh, Vùng Đất Hỗn Loạn vậy là xong!
- Ý của ngươi là? - Hàn Thạc thấy khác đau đầu. Vấn đề Thái Nhĩ đưa ra đích thực không phải không sát thực tế. Nếu như Vùng Đất Hỗn Loạn thành đại bản doanh của liên minh Liệp thần giả, thần vệ mười hai đại thần vực tuyệt đối sẽ không nhắm mắt làm ngơ, tất nhiên sẽ phái người tới phá hủy Vùng Đất Hỗn Loạn.
- Hoặc là để Hàn Hạo thoát ly liên minh Liệp thần giả, hoặc là để hắn đưa đám Liệp thần giả không thành trò trống ấy rời khỏi Vùng Đất Hỗn Loạn! Nếu không, sớm hay muộn cũng có một ngày hắn sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho nơi này! - Thái Nhĩ nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.