Đại Mạo Hiểm Chi Thập Nhị Kim La

Chương 37

Nhĩ Nhã

10/11/2016

CHƯƠNG 38

Máy bay đáp xuống sân bay, kết thúc chuyến đi Đông Nam Á kinh tâm động phách mọi người rốt cục về tới thành phố, cả đám xuống máy bay không vội tới biệt thự Hạng Vũ, mà về tòa thành của Troy , dự định nghỉ ngơi hồi phục rồi mới nói.

Lần này có thể nói là thu hoạch dồi dào, không chỉ mang về được thác ấn, còn dẫn theo được Hắc Kim, đương nhiên, chính xác phải là Mạc Ninh dẫn về.

Trở lại tòa thành, mọi người điều muốn nhất là tắm, Troy nói với mọi người là có bể tắm lớn, còn lả bể cách gian, có thể tắm, lại có thể bơi, là bể nước nóng.

Mọi người hồ nghi đi tới phòng tắm, vừa nhìn vừa giật mình không ngớt, Khải Khải có chút ghen ghét nhìn Troy : “Quỷ hút máu cũng rất hưởng thụ nha”.

Mọi người phân nhau vào các gian, Hắc Kim cho tới bây giờ chưa thấy qua nơi nào như vậy, hơn nữa phiên dịch Carew không có đi theo, bởi vậy hắn đều học theo Mạc Ninh nói, may mà Thao Thiết không giống động vật thông thường, thông minh phi phàm, trí nhớ cũng đặc biết tốt, bởi vậy đã có thể nói kha khá. Mọi người thức thời để Mạc Ninh đơn độc cùng Hắc Kim vào một gian, mới vừa vào đã nghe được tiếng nước chảy ào ào, cùng tiếng kêu kinh hãi của Mạc Ninh.

Mọi người bất đắc dĩ lắc đầu, Diệp và Safi vào một gian, Sam lôi lôi kéo kéo Sử Diễm Phỉ giãy dụa vào một gian, Đông Đông dẫn tiểu lão hổ (đã được gọi là Zaire) vào một gian, Khải Khải và Troy một gian.

Cách gian tình huống như sau:

Hắc Kim chưa bao giờ mặc quần áo, thế nhưng phải đi máy bay về thành phố thì nhất định phải mặc, đã khó chịu muốn chết, thế nhưng Mạc Ninh không cho hắn cởi ra, hắn cũng không dám không nghe, lúc này thấy nước, liền nhanh chóng cời quần cởi áo. Mà Mạc Ninh cũng chuẩn bị cởi quần áo xuống nước, thế nhưng Hắc Kim vừa thấy Mạc Ninh cởi quần áo, lập tức cho rằng Mạc Ninh sẽ thân mật với mình, chớp nhoáng lao lên, ôm cổ Mạc Ninh liều mạng hôn. Mạc Ninh hiện tại ruột đã hối đen cả lại, sớm biết ngày đó sẽ không nhất thời bị “mỹ sắc” lừa gạt, phi lễ Thao Thiết chết tiệt này, không nghĩ tới tiểu vô lại này lại là một tên *** cuồng không đáy, mỗi ngày làm N lần, mỗi lần đều đem anh lăn qua lăn lại đến muốn chết đi sống lại!

Quả nhiên, cảm giác được nơi nào đó của Hắc Kim đã cứng rắn lại, khẩn cấp muốn tiến lên, Mạc Ninh khổ không nói được, thế nhưng chỉ thấy Hắc Kim ôm hắn, vẻ mặt thâm tình gọi “Ninh…..Ninh….”

Mạc Ninh có hơi mềm lòng, bất quá là đứa nhỏ mà thôi…..Mềm lòng, liền phóng túng thân thể, sau đó…..

“A….” Mạc Ninh bám bờ vai vừa cứng rắn vừa khêu gợi của Hắc Kim, “Nhẹ chút, thằng nhóc chết tiệt!”

“Ninh”. Hắc Kim vừa gọi vừa bắt đầu chuyển động.

“Hừ…..Ừ”. Mạc Ninh rất nhanh không cách nào mắng chửu được, yếu ớt rên rỉ.

“Mạc…..” Hắc Kim càng ngày càng hưng phấn, “Yêu anh!”

Cách gian số hai tính huống như sau:

Diệp nhảy xuống bồn, liền thoải mái thở một dài thật dài, lại thấy Safi cạnh thành có vẻ mất tự nhiên, không hiểu được hỏi hắn: “Safi, sao lại không xuống, rất thoải mái nha”.

Safi ánh mắt phức tạp nhìn Diệp trắng trắng mềm mềm ngâm trong nước, cởi quần áo, nhảy vào bồn. Diệp liền nhanh nhẹn cầm khăn chà lưng cho Safi, Safi lập tức không tự nhiên mà cách ra một chút, bản thân hắn đã có phản ứng, mà bé con kia lại vẻ mặt vô tội lại gần mình cọ tới cọ lui, này khác nào lấy mạng hắn.

“Safi sao vậy?” Diệp thấy Safi hình như tránh né mình, cảm thấy cực kì không vui, phụng phụng phịu phịu chui một góc, nói: “Safi không thích tôi nữa?”

Safi sửng sốt, vội vàng tới cạnh Diệp, giải thích: “Thích chứ, ta thích cậu nhất”.

“Vậy sao Safi không để ý tới tôi nữa?” Diệp không hiểu được hỏi

“Ta sợ…..” Safi có hơi mất tự nhiên, “Sợ không nhịn được”.

“Nhịn cái gì a?” Diệp không biết nguy hiểm người kề gần vào, chân lập tức đụng vào một nơi nóng nóng.

“A….” Safi hít một hơi, vừa định lùi lại, đã thấy Diệp ngốc nghếch sờ sờ cái chỗ kia, hỏi “Đây sao vậy……A” nói chưa hết câu, đã khiến Safi vội vàng ôm lấy, nói, “Diệp, chúng ta làm đi?”

“Làm cái gì nha?” Diệp không hiểu được.



“Làm……làm cậu thích ta, ta thích cậu nên làm”. Safi thấp giọng nói, tay cũng nhẹ nhàng xoa xoa thắt lưng Diệp, “Cậu có động ý cùng ta làm không?”

Nghiêm túc gật đầu, “Ừ, được nha”.

“Cậu nói nha, lát nữa khóc nhè ta cũng sẽ không dừng lại đâu!” Nói xong, Safi liền ôm chặt, hôn sâu.

“Hừ……Safi?”

“Diệp……ngoan!”

“Nha a…..”

“Nhịn một chút”.

“Hừ…..”

Cách gian số 3 tính huống như sau:

Sam vào phòng bên cạnh, không đợi Sử Diễm Phỉ cởi quần áo, liền nhào tới, xoẹt một tiếng quần áo Sử Diễm Phỉ biến thành 4 mảnh, bắt đầu hôn tới hôn lui.

“Tắm xong mới làm!” Sử Diễm Phỉ đẩy đẩy Sam.

“Để làm gì?” Sam ôm Sử Diễm Phỉ không tha, “Dù sao làm xong cũng phải tắm, tắm tới tắm lui có phiền không a?!”

“Nhưng……Người cậu bẩn á!” Sử Diễm Phỉ giãy dụa.

“Anh thực phiền!” Sam một tay ôm Sử Diễm Phỉ, “bùm” một tiếng nhảy vào bồn.

“Á…..Đừng đến gần!” Sử Diễm Phỉ đẩy Sam, “Đi ra ngoài may”.

Sam nhìn đến tình thú phát sinh, ôm Sử Diễm Phỉ tách miệng, nói, “Nói nhiều, vừa tắm vừa làm!”

“A…..hừ.”

“Yêu tinh chết tiệt!” Sam vừa ôm vừa gặm cắn môi Sử Diễm Phỉ, “Đáng yêu muốn chết!”

“Hừ…..”

Cách gian thứ 4 tình huống như sau:

Đông Đông tắm xong ngáp một cái, quấn khắn tắm lên bờ, Zaire cũng theo lên, quẫy quẫy, nhưng vẫn rất ướt, nó theo Đông Đông tới phòng khách, Đông Đông nhấc bình nước uống hai ngụm. Trên bàn là mì ăn liền Khải Khải mua cho cậu, Đông Đông đổ nước nóng, chờ ba phút, mở ăn…..Ưhm, vẫn không thể ngon bằng Khải Khải nấu.

Zaire tham ăn chạy tới, Đông Đông mở tủ lạnh lấy một con gà nướng cho Zaire, đây là thứ Sam bình thường ăn, đều là mèo, hẳn là giống nhau đi. Quả nhiên, Zaire ngậm con gà chạy đến thảm cạnh sofa ăn con gà.

Đông Đông ăn mĩ xong , thấy Zaire ở trên sofa liếm lông, hình dạng lúc dính nước rất khó nhìn, Đông Đông chạy tới phòng Sử Diễm Phỉ lấy ra một cái máy sấy, kéo Zaire lại, dùng hơi nóng sấy cho nó. Zaire thoải mái liền gầm gừ mấy tiếng, chờ Đông Đông sấy xong, một thân lông hổ mềm mượt sạch sẽ bóng loáng, còn có mùi thơm.

Zaire thả người nằm trên sofa, Đông Đông vuốt bụng Zaire, thấy rất dễ chịu, gối lên lông bụng mềm mại êm ái của Zaire, nháy mắt đã thiu thiu ngủ. Zaire nhìn Đông Đông, đầu lưỡn vươn dài giúp cậu liếm liếm tóc còn ướt, liếm một hồi, co người lại, cùng Đông Đông ngủ.

Gian thứ 5 tình hướng như sau:



Khải Khải sau khi xuống nước, từ từ cảnh giác nhìn Troy tiến lại gần anh.

“Em làm gì sợ như vậy?” Troy nhướn nhướn lông mày nhìn Khải Khải, “Tôi cũng sẽ không ép buộc đâu!”

Khải Khải không tin tưởng nhìn Troy , “Câu này có thể nói là không tin được!”

“Em đã kỳ vọng đến như vậy, tôi đây không thể làm em thất vọng rồi!” Troy nhào tới ôm Khải Khải.

“Biến!” Khải Khải nhấc chân muốn đá Troy , nhưng đã bị Troy vừa vặn bắt được.

“A….” Khải Khải kinh ngạc, Troy nắm cổ chân anh, một tay kéo lại gần mình, vừa vặn vòng lấy hông hắn, tay còn lại nhanh lẹ bắt được dục vọng Khải Khải.

“Này, thế nào lại…..” Khải Khải khó tin nhín dục vọng của mình bị nằm từ từ đứng thẳng, thế nào lại bị khống chế?

“Có cảm giác sao?” Troy xấu xa cười, nghiêng người hôn lên môi Khải Khải, “Là do tôi phải không?”

“Anh….Anh tính làm gì?” Khải Khải đột nhiên thấy trong lòng dâng lên dục niệm chính mình cũng không hiểu được, dục niệm muốn Troy chạm vào mình, loại cảm giác này khiến anh sợ hãi, dường như có chút kỳ lạ.

“Có liên quan đến cái phù chú kia?” Khải Khải kinh ngạc cảm giác được Troy càng tới gần mình hơn, tim đập lại càng nhanh.

“A….” Troy xấu xa cười vòng tay ôm thắt lưng khải khỉa, “Tôi nghĩ là vì em yêu tôi rồi đi”.

“Thích cái đầu anh”. Khải Khải muốn lui lại, nhưng đằng sau đã là tường.

“A…..” Troy nhẹ nhàng xoa nắm dục vọng của Khải Khải, thấp giọng nói, “Nói đi……Không tôi sẽ không tiến vào, Khải”

Khải Khải xấu hổ, thế nhưng dục niệm cũng không thể ức chế, rốt cục cũng hiểu Troy lần trước không trực tiếp ăn tươi mình mà vất vả hạ phù trù……Hóa ra là thả dây bắt cá dài a.

“Khải”. Troy mỉm cười áp sát hơn, hôn lên tai Khải Khải, tay giữ chân Khải Khải từ từ buông ra, chậm rãi vuốt ve bờ ngực anh.

“A….” Khải Khải hô hấp đột nhiên bị kiềm hãm, cả người không còn sức lực, trong lòng đều là cảm giác muốn muốn muốn.

“Hắc hắc”. Troy xấu xa kề sát tai Khải Khải nói, “Ngoan ngoan nhận đi, nếu như tôi không làm, em cả đêm đều phải nhớ nhung nha”. Nói xong, tay liền chạm đến nơi đằng sau, nhẹ nhàng tiến vào bên trong mông, ngón trỏ nhẹ nhàng tìm kiếm, bởi vì do phù chú, nơi này đã bắt đầu mấp máy.

“Không chờ nổi sao?” Ngón tay Troy nhẹ nhàng dò xét.

“Chờ đã…….A”. Khải Khải đã bắt đầu không chịu nổi, nắm vai Troy , cắn răng, “Vì sao lại như vậy? Cái phù chú kia……”

“Đã nói đó là phù chú ái nhân của quý hút máu”. Troy cắn cắn lỗ tai Khải Khải, nói, “Quỷ hút máy đều là vậy……Em không biết sao? Có phù chú này không khác nào có khế ước, miễn là người của ta, kẻ khác đừng hòng nghĩ tới…..Hơn nữa là còn rất thích hợp”.

“Ngươi……tính kế lão tử!” Khải Khải cắn răng đáy Troy ra, thế nhưng sức lực để nâng 1 ngón tay cũng không có.

“Tôi muốn tiến vào, khải”. Troy nâng thắt lưng Khải Khải, tách hai chân anh ra, đem dục vọng đã đứng thẳng từ lâu, từ từ tiến vào phía sau ướt át.

“A…..” Có nước nóng hỗ trợ, Troy dễ dàng tiển vào, hắn biết Khải Khải là lần đầu tiên bị tiến vào, bởi vậy cố gắng không nhanh không chậm, đi vào phân nữa lại rút ra, cứ như vậy tại đoạn giữa không ngừng ma sát, Khải Khải bị hắn lắn qua lắn lại chân tay đều đã mềm nhũn, cả người chìm xuống, đến thời cơ, Troy mãnh liệt đi thẳng vào…..

“A….” Khải Khải lập tức cảm thấy chấn đông mạnh, giống như Troy đã trực tiếp chạm đến trái tim mình.

“Hừ….” Khải Khải cả người vô lực bám lấy vai Troy , Troy thỏa mãn giữ thắt lưng anh, từ chậm đến nhanh, từ từ làm chấn động…..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Mạo Hiểm Chi Thập Nhị Kim La

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook