Đại Thần Ôm Vào Lòng: 101 Nụ Hôn Sâu
Chương 489: Người tôi che chở, ai dám có ý kiến? (9)
Diệp Phi Dạ
22/07/2018
Giám đốc Lâm bị Hạ Quý Thần cắt lời, cô ta trầm mặt trong chốc lát,
nhưng vẫn chưa có ý định từ bỏ, cô ta chăm chú nhìn Hạ Quý Thần định mở
miệng lần nữa biện giải cho mình. Nhưng giám đốc Lâm chỉ vừa mấp máy
môi, lời còn chưa ra khỏi miệng, Hạ Quý Thần đã mất kiên nhẫn liếc mắt
nhìn về phía Trần Bạch.
Mặc dù anh chưa nói gì, nhưng Trần Bạch vẫn hiểu ý anh, lập tức xoay người đi ra khỏi phòng họp, lấy di động, gọi một cuộc điện thoại.
Cửa phòng họp lần nữa bị đẩy ra, nhưng lần này không chỉ có một mình Trần Bạch đi vào, mà phía sau anh ta còn có thêm hai nhân viên bảo vệ.
Có lẽ là lúc ở ngoài, Trần Bạch đã căn dặn hai nhân viên bảo vệ kia rồi, nên sau khi bước vào, cả hai liền gọi một tiếng “Hạ tổng” xem như chào hỏi, rồi đi thẳng đến bên cạnh giám đốc Lâm, mạnh mẽ cầm bút nhét vào tay cô ta, ép buộc cô ta ký tên lên văn bản trước mặt.
Dù cho chỉ có một người đàn ông thì giám đốc Lâm cũng kháng cự không nổi, đừng nói lúc này có đến hai người đàn ông, cô ta căn bản không làm được gì.
Mắt thấy tên mình chỉ còn thiếu một nét nữa là thành hình, biết chắc mình tránh không khỏi bị đuổi ra khỏi cửa, giám đốc Lâm cũng không sợ nữa, dứt khoát nói hết oán giận trong lòng ra: “Hạ tổng, anh làm vậy có phải hơi quá đáng không? Tôi đã làm gì sai? Tôi chỉ muốn vì công ty trừ hại! Xuất phát điểm của tôi là suy nghĩ cho công ty mà thôi! Cô ta mang đến cho công ty nhiều tổn thất nặng nề như vậy, mà anh còn dung túng cô ta, anh có dám nói giữa hai người không có quan hệ khác thường không? Anh dám nói cô ta không bán thân thể bám vào anh để vào Y...”
Chữ “C” còn chưa ra khỏi miệng giám đốc Lâm, Hạ Quý Thần đột nhiên khom người, nhặt phần tài liệu mà lúc nãy cô ta ném cho Quý Ức, ném thẳng vào mặt cô ta: “Tôi cảnh cáo cô, chú ý cách nói chuyện của mình một chút, cô có thể làm nhục tôi, nhưng không được làm nhục cô ấy trước mặt tôi! Đừng nói đến chuyện giữa tôi và cô ấy có quan hệ khác thường hay không, dù cho có, cũng là tôi bám lấy cô ấy!”
Bị đau, giám đốc Lâm vô thức nâng tay lên bưng kín mặt, nhìn chằm chằm vào Hạ Quý Thần, không cam lòng nói: “Hạ tổng, anh ngang ngược độc đoán như vậy, anh vì một người phụ nữ mà một mực cố chấp, sẽ khiến cho mọi người trong công ty thất vọng lắm đấy. Anh có biết rằng, mọi người trong công ty đều có ý kiến với người phụ nữ này, không tin thì anh cứ hỏi tất cả những người có mặt ở đây!”
“Ý kiến?” - Hai đầu chân mày của Hạ Quý Thần nhíu lại, lộ rõ vẻ khinh thường, giọng điệu cũng mang theo vài phần ngang ngược: “Ngược lại tôi muốn nhìn thử xem, người mà tôi che chở, ai dám có ý kiến? Tới một người tôi xử lý một người, tới hai người tôi xử cả đôi.”
Nói xong, Hạ Quý Thần không cho giám đốc Lâm có cơ hội mở miệng lần nữa, anh trực tiếp nhìn về phía hai nhân viên bảo vệ đứng phía sau cô ta, giọng điệu vô cùng nặng nề: “Dẫn cô ta đi!”
Hai nhân viên bảo vệ nghe rõ liền không nói thêm gì, mỗi người giữ một bên tay giám đốc Lâm, nhanh chóng đưa cô ta ra khỏi phòng họp.
Sau khi cửa đóng lại, trong phòng họp bỗng trở nên yên tĩnh một cách lạ lùng.
Lát sau, ánh mặt Hạ Quý Thần ác liệt nhìn về phía những người quản lý khác của công ty đang ngồi quanh bàn hội nghị, nói: “Còn các người... ai có ý kiến? Bây giờ có thể lập tức đứng ra, trưởng phòng nhân sự đang ở đây, lập tức có thể giải quyết cho các người tạm thời rời khỏi vị trí công tác, tôi tuyệt đối không giữ!”
Tất cả mọi người quanh bàn họp đều im lặng, không một ai dám lên tiếng.
Hạ Quý Thần đợi vài phút, thấy không có ai dám lên tiếng, lại mở miệng nói tiếp: “Nếu đã không ai có ý kiến, vậy thì chuẩn bị đi, một chút nữa bắt đầu họp.”
Mặc dù anh chưa nói gì, nhưng Trần Bạch vẫn hiểu ý anh, lập tức xoay người đi ra khỏi phòng họp, lấy di động, gọi một cuộc điện thoại.
Cửa phòng họp lần nữa bị đẩy ra, nhưng lần này không chỉ có một mình Trần Bạch đi vào, mà phía sau anh ta còn có thêm hai nhân viên bảo vệ.
Có lẽ là lúc ở ngoài, Trần Bạch đã căn dặn hai nhân viên bảo vệ kia rồi, nên sau khi bước vào, cả hai liền gọi một tiếng “Hạ tổng” xem như chào hỏi, rồi đi thẳng đến bên cạnh giám đốc Lâm, mạnh mẽ cầm bút nhét vào tay cô ta, ép buộc cô ta ký tên lên văn bản trước mặt.
Dù cho chỉ có một người đàn ông thì giám đốc Lâm cũng kháng cự không nổi, đừng nói lúc này có đến hai người đàn ông, cô ta căn bản không làm được gì.
Mắt thấy tên mình chỉ còn thiếu một nét nữa là thành hình, biết chắc mình tránh không khỏi bị đuổi ra khỏi cửa, giám đốc Lâm cũng không sợ nữa, dứt khoát nói hết oán giận trong lòng ra: “Hạ tổng, anh làm vậy có phải hơi quá đáng không? Tôi đã làm gì sai? Tôi chỉ muốn vì công ty trừ hại! Xuất phát điểm của tôi là suy nghĩ cho công ty mà thôi! Cô ta mang đến cho công ty nhiều tổn thất nặng nề như vậy, mà anh còn dung túng cô ta, anh có dám nói giữa hai người không có quan hệ khác thường không? Anh dám nói cô ta không bán thân thể bám vào anh để vào Y...”
Chữ “C” còn chưa ra khỏi miệng giám đốc Lâm, Hạ Quý Thần đột nhiên khom người, nhặt phần tài liệu mà lúc nãy cô ta ném cho Quý Ức, ném thẳng vào mặt cô ta: “Tôi cảnh cáo cô, chú ý cách nói chuyện của mình một chút, cô có thể làm nhục tôi, nhưng không được làm nhục cô ấy trước mặt tôi! Đừng nói đến chuyện giữa tôi và cô ấy có quan hệ khác thường hay không, dù cho có, cũng là tôi bám lấy cô ấy!”
Bị đau, giám đốc Lâm vô thức nâng tay lên bưng kín mặt, nhìn chằm chằm vào Hạ Quý Thần, không cam lòng nói: “Hạ tổng, anh ngang ngược độc đoán như vậy, anh vì một người phụ nữ mà một mực cố chấp, sẽ khiến cho mọi người trong công ty thất vọng lắm đấy. Anh có biết rằng, mọi người trong công ty đều có ý kiến với người phụ nữ này, không tin thì anh cứ hỏi tất cả những người có mặt ở đây!”
“Ý kiến?” - Hai đầu chân mày của Hạ Quý Thần nhíu lại, lộ rõ vẻ khinh thường, giọng điệu cũng mang theo vài phần ngang ngược: “Ngược lại tôi muốn nhìn thử xem, người mà tôi che chở, ai dám có ý kiến? Tới một người tôi xử lý một người, tới hai người tôi xử cả đôi.”
Nói xong, Hạ Quý Thần không cho giám đốc Lâm có cơ hội mở miệng lần nữa, anh trực tiếp nhìn về phía hai nhân viên bảo vệ đứng phía sau cô ta, giọng điệu vô cùng nặng nề: “Dẫn cô ta đi!”
Hai nhân viên bảo vệ nghe rõ liền không nói thêm gì, mỗi người giữ một bên tay giám đốc Lâm, nhanh chóng đưa cô ta ra khỏi phòng họp.
Sau khi cửa đóng lại, trong phòng họp bỗng trở nên yên tĩnh một cách lạ lùng.
Lát sau, ánh mặt Hạ Quý Thần ác liệt nhìn về phía những người quản lý khác của công ty đang ngồi quanh bàn hội nghị, nói: “Còn các người... ai có ý kiến? Bây giờ có thể lập tức đứng ra, trưởng phòng nhân sự đang ở đây, lập tức có thể giải quyết cho các người tạm thời rời khỏi vị trí công tác, tôi tuyệt đối không giữ!”
Tất cả mọi người quanh bàn họp đều im lặng, không một ai dám lên tiếng.
Hạ Quý Thần đợi vài phút, thấy không có ai dám lên tiếng, lại mở miệng nói tiếp: “Nếu đã không ai có ý kiến, vậy thì chuẩn bị đi, một chút nữa bắt đầu họp.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.