Chương 29: CHUỘT HƠI TO
Ghnou
08/09/2023
Lúc này anh chỉ muốn ôm cô đem đi giấu , không muốn cho ai thấy Mặc Liên hiện tại xinh xắn như thế nào .
Tựa hồ như một nàng tiên bước ra từ bức tranh , ánh mắt ngây thơ , khuôn mặt đơn thuần đáng yêu khiến người khác cứ bị dính chặt mắt vào không tài nào dời mắt ..
Hạ Vũ cùng cả nhóm là la hét lớn nhất , tay ai cũng cầm điện thoại quay lại . Trong lòng ai cũng như điên cuồng ngưỡng mộ và hãnh diện , hãnh diện vì có cô bạn như Mặc Liên .
Lớp cô sẽ là lớp biểu diễn cuối cùng nên những người phải lên sân khấu đều tìm chỗ để cho thợ makeup , đến gần tới tiết mục của mình thì mới thay quần áo.
Cả nhóm đều ngồi chung với nhau , Dương Quang Trường ngồi bên cạnh chống tay nhìn cô cười tủm tỉm .
Mặc Liên ngồi ăn vặt trong lúc đợi thợ make , thấy Dương Quang Trường cứ nhìn mãi , cô đứng thử lên ghế nhìn xem mình trong gương như thế nào . " Em đẹp lắm sao ? "
Dương Quang Trường đứng dậy ôm Mặc Liên ngồi xuống , tranh thủ hôn vào môi cô một cái , phát ra luôn tiếng " chụt " .
Ai nấy đều nghe thấy , trong tức khắc liền xoay qua nhìn , mắt ai cũng trợn tròn kinh ngạc rồi lập tức quay lại tiếp tục cho thợ trang điểm , khoé miệng nhếch nhếch lên cười thích thú .
" Tiếng gì vậy ? "
" Chắc là chuột kêu . "
" Ờ . Chuột hơi to ! "
" Tao đâu nghe gì đâu .. "
" Ờ . Tao cũng không nghe thấy ! "
" ... "
Vừa nghe thầy phụ trách hối , cả đám hì hụt chạy ra cánh gà đọc lại kịch bản một lần nữa .
Trên đầu Mặc Liên được cài một chiếc vương miệng được đính hơn 20 viên kim cương sáng lấp lánh . Cũng là Dương Quang Trường tự thiết kế tặng cho công chúa nhỏ của anh ..
Cô không biết mang giày cao gót nên Dương Quang Trường cũng chọn váy dài một chút giúp cô che giày bata lại .
Mặc Liên không hề biết được trên người cô hiện tại tổng thể là hơn 6 triệu USD , cô chỉ cảm thấy hiện tại mình rất xinh đẹp , dịu dàng giống như một cô công chúa thật sự . Cô cứ thích thú ngắm mình trong gương cười tươi như hoa .
Hạ Vũ bóp bóp má cô trêu chọc : " Đẹp lắm rồi má ơi . Soi hoài ! "
Mặc Liên hất cằm châm chọc Hạ Vũ : " Tao cảm thấy nếu tao đứng ở đó thì sẽ dìm mày mất !
Hạ Vũ đưa tay ngang vai so chiều cao , cười mỉa mai : " Ừm . Lùn nói gì cũng phải nghe theo . Khổ ghê . "
Mặc Liên nghe nhiều quá nên cũng mòn tai , ánh mắt ghét bỏ nhìn Hạ Vũ .
Dương Quang Trường thấy vậy cũng đo thử , còn phải vài cm nữa mới tới vai của anh , miệng cười thích thú , thành thật nói : " Lùn thật . "
" ... "
" Tiếp theo là tiết mục Công chúa hoa anh đào , cũng là tiết mục cuối cùng của đêm noel ngày hôm nay với sự trình diễn của lớp 12A . Xin cho một tràng vỗ tay ạ ! "
Cả đám hồi hộp dò lại kịch bản một lần nữa , tiếng nhạc dạo và thoại bắt đầu nổi lên . Những nhân vật như binh lính , quốc vương và hoàng hậu bước ra trước .
Mặc Liên và Dương Quang Trường vẫn rất bình thản uống ngụm nước lấy giọng , anh còn kịp lấy điện thoại chụp lại ảnh Mặc Liên đang ngậm một ngụm nước to như cá lóc mít .
Là chuột hamster ..
Mặc Liên nhìn vào bức ảnh rồi quay phắc sang trừng anh . Cô nuốt ngụm nước xuống nhẹ nhàng bước ra diễn vai của mình .
Lời trích dẫn ..
Ngày xưa , ở một đất nước giàu có thịnh vượng . Quốc vương Nhị Văn và Hoàng hậu Nhược Hà chỉ có một cô công chúa tên là Mặc Liên ...
Mặc Liên công chúa với làn da trắng sáng như sứ , dáng người mảnh mai , gương mặt đứng đầu cả vương quốc . Cô rất siêng năng , chăm chỉ học hành , cô còn có thể giúp cha của mình làm sổ sách .. nhưng lại không được phép để nối ngôi cha .
Khi cô vừa năm tuổi thì những lễ hội kén rể tài hằng năm cứ ào ạt tới với cô để chọn người nối ngôi sau này . Đối với cô , những đám người đó chỉ đều là vì ngôi vương nên mới tới .
Cứ mỗi lần đến lễ chọn chồng , Mặc Liên công chúa lại ngồi thờ ơ nhìn đám người khua môi múa mép . Chẳng ai có thể lọt được vào đôi mắt xanh của cô .
Vào mùa xuân năm cô mười bảy tuổi .. Mặc Liên công chúa đang đi dạo trong khu vườn đầy hoa anh đào . Đúng lúc đó , một vị hoàng tử của nước láng giềng với tư cách là sứ giả cũng đang đi dạo trong khu vườn của cô .
Hoàng tử có khuôn mặt tuấn tú , thân hình cường tráng của một vị tướng sĩ oai dũng .
Mặc Liên công chúa chẳng hề hẹp hòi nên khu vườn của cô vẫn cho người hầu tự nhiên ra vào .
Cô đang chăm chú chọn một vài nhành hoa để cắm trong phòng mình , vị hoàng tử đó dừng lại cúi đầu chào cô , sau đó giơ ra cho cô một nhành hoa anh đào chỉ có một bông hoa , nụ cười thân thiện ấm áp : " Xin chào công chúa ! Ta là hoàng tử nước ngoại . Ta đến đây với tư cách là một sứ giả ! Ta xin phép được trò chuyện cùng công chúa có được không ? "
Mặc Liên nhìn cành hoa trên tay vị hoàng tử đó , cố giữ bình tĩnh để giữ hoà bình hai nước : " Hoàng tử Dương Quang Trường ? Vườn hoa của ta đúng là ai cũng có thể vào .. nhưng ta không cho phép hái hoa của ta ! Còn nữa , ngài tặng ta cành khô có mỗi một hoa là như thế nào ? "
Hoàng tử cười : " Ta rất vui khi công chúa Mặc Liên biết tên của ta ! Ta cũng xin lỗi vì đã tự nhiên hái hoa của công chúa khi chưa có được sự cho phép ! "
Dương Quang Trường lại nói :" Nhưng cành hoa này , ta muốn hái nó tặng cho công chúa là vì nó có ý nghĩa ! "
" Ý nghĩa gì ? "
Hoàng tử nắm tay công chúa , cúi đầu hôn nhẹ vào mu bàn tay : " Chỉ có một bông hoa duy nhất xinh đẹp và rực rỡ ở trên vương quốc này ! "
Mặc Liên công chúa cười nhẹ , nhìn thẳng vào mắt vị hoàng tử : " Đất nước của ta đâu đâu cũng có người đẹp .. "
Công chúa vớ đại một cành hoa đưa cho hoàng tử . " Tặng lại cho ngài ! Nó cũng có ý nghĩa đấy ! "
Hoàng tử Dương Quang Trường nở nụ cười nhận lấy cành hoa , lễ phép hỏi : " Vậy Mặc Liên công chúa có thể nói cho ta biết ý nghĩa của nó không ? "
Mặc Liên chỉ tay vào cành hoa , hồn nhiên nói : " Ngài là cành hoa ! "
" Sao lại thế ? Ta trông xấu xí thế à ? "
Mặc Liên lắc lắc đầu : " Rất đẹp ! Ngài nhìn xem .. trơn nhẵn , không có tí sần sùi . "
Dương Quang Trường đỏ ửng má , ấp a ấp úng : " Công chúa .. người .. sao lại nói ta như thế ? "
Mặc Liên cười tinh nghịch : " Vì vương quốc của ta có rất nhiều bông hoa xinh đẹp ! Còn ngài là nhành cây thì đúng mà ? Ngài nhìn xung quanh xem ? "
Dương Quang Trường liếc nhìn xung quanh một lượt , ai ai cũng nhìn chăm chăm anh cười tủm tỉm .
Dương Quang Trường cười cười gãi đầu :
" Vậy .. công chúa có thấy ta đẹp không ? "
Mặc Liên không do dự gật gật đầu : " Nhưng vẫn thua một người ! "
Hoàng tử hơi bần thần nhìn công chúa . " Là .. người yêu của công chúa sao ? "
Cô lắc lắc đầu cười tươi : " Là baba của ta ! "
...
Hai cành hoa đó được cắm riêng lẽ trong căn phòng của hai người . Những ngày khi hoàng tử còn làm sứ giả , hôm nào anh cũng mời Mặc Liên công chúa cùng đi dạo , cùng trò chuyện , cùng uống trà , cùng nhau vui đùa suốt cả ngày .
Nhưng những ngày hoàng tử đã về nước , Mặc Liên công chúa bỗng nhìn thấy bông hoa duy nhất trên cành hoa mà anh tặng héo úa mà rơi xuống . Cô hơi tiếc nuối , trong lòng buồn bã chán nản , ngày ngày nhớ về đối phương .
Vào lễ chọn chồng năm đó , Mặc Liên công chúa đang ngủ gà ngủ gật trên ngai vàng cho công chúa , loáng thoáng nghe được một giọng nói trầm ấm chững chạc quen thuộc ấy , cơn buồn ngủ bỗng bị dập tắt .
Người đàn ông đứng ở giữa chính điện giương ánh mắt ấm áp , nở nụ cười dịu dàng nhìn cô . Mặc Liên công chúa thoáng sững sờ , trong lòng dường như vừa được rót mật vào làm nó chìm đắm trong vị ngọt .
Không đợi Dương Quang Trường hoàng tử trổ tài , cô đứng bật dậy chỉ tay về phía anh , kiên định nói : " Phụ vương , mẫu thân . Con chọn chàng ấy !
" ... "
Mùa xuân một lần nữa tới với vương quốc và cũng là mùa xuân trong lòng cô công chúa . Đâu đâu cũng nghe tiếng chim kêu , hoa anh đào bay nhẹ nhàng trong gió , mùi hương thoảng dễ chịu .
Cứ như vậy , hai người đắm chìm vào mùa xuân tình yêu . Ngày ngày nắm tay nhau vui đùa trong vườn hoa , cùng ăn những món ngon , cùng nhau làm tất cả .
Quốc vương và hoàng hậu cũng rất thích vị phò mã này , việc trong hay việc ngoài anh đều có thể làm được , quan trọng là phò mã rất cưng chiều cô công chúa nhỏ của hai người ..
Nhưng khi mùa xuân kết thúc ..
Cũng là lúc cuộc đời cô không còn mùa xuân nữa . Và cả vương quốc xinh ngập tràn tiếng cười .. cũng sẽ không bao giờ còn nữa .
Một ngày nọ , trong buổi yến tiệc hoàng gia . Một vị công tước là thân cận của quốc vương bệ hạ , ông cùng con gái mình tới dự yến tiệc .
Quốc vương bệ hạ vì thấy cô gái này khá xinh xắn lại trạc tuổi của Mặc Liên công chúa nên mời cô vào cung để cho công chúa cùng có thêm một người bạn .
Con gái của vị công tước đó liền đến trước mặt Mặc Liên công chúa để yết kiến , ngẩng đầu lên .. cô chỉ để ý tới chàng phò mã tuấn tú ngồi cạnh công chúa .
Công chúa nở nụ cười tươi chào đón người bạn mới .
Những ngày sau đó , công chúa Mặc Liên đều nhiệt tình mời Lady Phương Mai cùng chơi đùa cùng cô và phò mã .
Công chúa rất thích người bạn mới này , từ bé cô luôn một mình , không có bất kì người bạn nào , còn anh em họ thì cũng rất ít khi gặp được nhau ..
Ánh mắt của Phương Mai lúc nào cũng dán sát lên người phò mã Quang Trường mọi lúc mọi nơi . Công chúa Mặc Liên cũng chẳng mấy để tâm , vì cô xem Lady Phương Mai là bạn tốt của cô .
Tựa hồ như một nàng tiên bước ra từ bức tranh , ánh mắt ngây thơ , khuôn mặt đơn thuần đáng yêu khiến người khác cứ bị dính chặt mắt vào không tài nào dời mắt ..
Hạ Vũ cùng cả nhóm là la hét lớn nhất , tay ai cũng cầm điện thoại quay lại . Trong lòng ai cũng như điên cuồng ngưỡng mộ và hãnh diện , hãnh diện vì có cô bạn như Mặc Liên .
Lớp cô sẽ là lớp biểu diễn cuối cùng nên những người phải lên sân khấu đều tìm chỗ để cho thợ makeup , đến gần tới tiết mục của mình thì mới thay quần áo.
Cả nhóm đều ngồi chung với nhau , Dương Quang Trường ngồi bên cạnh chống tay nhìn cô cười tủm tỉm .
Mặc Liên ngồi ăn vặt trong lúc đợi thợ make , thấy Dương Quang Trường cứ nhìn mãi , cô đứng thử lên ghế nhìn xem mình trong gương như thế nào . " Em đẹp lắm sao ? "
Dương Quang Trường đứng dậy ôm Mặc Liên ngồi xuống , tranh thủ hôn vào môi cô một cái , phát ra luôn tiếng " chụt " .
Ai nấy đều nghe thấy , trong tức khắc liền xoay qua nhìn , mắt ai cũng trợn tròn kinh ngạc rồi lập tức quay lại tiếp tục cho thợ trang điểm , khoé miệng nhếch nhếch lên cười thích thú .
" Tiếng gì vậy ? "
" Chắc là chuột kêu . "
" Ờ . Chuột hơi to ! "
" Tao đâu nghe gì đâu .. "
" Ờ . Tao cũng không nghe thấy ! "
" ... "
Vừa nghe thầy phụ trách hối , cả đám hì hụt chạy ra cánh gà đọc lại kịch bản một lần nữa .
Trên đầu Mặc Liên được cài một chiếc vương miệng được đính hơn 20 viên kim cương sáng lấp lánh . Cũng là Dương Quang Trường tự thiết kế tặng cho công chúa nhỏ của anh ..
Cô không biết mang giày cao gót nên Dương Quang Trường cũng chọn váy dài một chút giúp cô che giày bata lại .
Mặc Liên không hề biết được trên người cô hiện tại tổng thể là hơn 6 triệu USD , cô chỉ cảm thấy hiện tại mình rất xinh đẹp , dịu dàng giống như một cô công chúa thật sự . Cô cứ thích thú ngắm mình trong gương cười tươi như hoa .
Hạ Vũ bóp bóp má cô trêu chọc : " Đẹp lắm rồi má ơi . Soi hoài ! "
Mặc Liên hất cằm châm chọc Hạ Vũ : " Tao cảm thấy nếu tao đứng ở đó thì sẽ dìm mày mất !
Hạ Vũ đưa tay ngang vai so chiều cao , cười mỉa mai : " Ừm . Lùn nói gì cũng phải nghe theo . Khổ ghê . "
Mặc Liên nghe nhiều quá nên cũng mòn tai , ánh mắt ghét bỏ nhìn Hạ Vũ .
Dương Quang Trường thấy vậy cũng đo thử , còn phải vài cm nữa mới tới vai của anh , miệng cười thích thú , thành thật nói : " Lùn thật . "
" ... "
" Tiếp theo là tiết mục Công chúa hoa anh đào , cũng là tiết mục cuối cùng của đêm noel ngày hôm nay với sự trình diễn của lớp 12A . Xin cho một tràng vỗ tay ạ ! "
Cả đám hồi hộp dò lại kịch bản một lần nữa , tiếng nhạc dạo và thoại bắt đầu nổi lên . Những nhân vật như binh lính , quốc vương và hoàng hậu bước ra trước .
Mặc Liên và Dương Quang Trường vẫn rất bình thản uống ngụm nước lấy giọng , anh còn kịp lấy điện thoại chụp lại ảnh Mặc Liên đang ngậm một ngụm nước to như cá lóc mít .
Là chuột hamster ..
Mặc Liên nhìn vào bức ảnh rồi quay phắc sang trừng anh . Cô nuốt ngụm nước xuống nhẹ nhàng bước ra diễn vai của mình .
Lời trích dẫn ..
Ngày xưa , ở một đất nước giàu có thịnh vượng . Quốc vương Nhị Văn và Hoàng hậu Nhược Hà chỉ có một cô công chúa tên là Mặc Liên ...
Mặc Liên công chúa với làn da trắng sáng như sứ , dáng người mảnh mai , gương mặt đứng đầu cả vương quốc . Cô rất siêng năng , chăm chỉ học hành , cô còn có thể giúp cha của mình làm sổ sách .. nhưng lại không được phép để nối ngôi cha .
Khi cô vừa năm tuổi thì những lễ hội kén rể tài hằng năm cứ ào ạt tới với cô để chọn người nối ngôi sau này . Đối với cô , những đám người đó chỉ đều là vì ngôi vương nên mới tới .
Cứ mỗi lần đến lễ chọn chồng , Mặc Liên công chúa lại ngồi thờ ơ nhìn đám người khua môi múa mép . Chẳng ai có thể lọt được vào đôi mắt xanh của cô .
Vào mùa xuân năm cô mười bảy tuổi .. Mặc Liên công chúa đang đi dạo trong khu vườn đầy hoa anh đào . Đúng lúc đó , một vị hoàng tử của nước láng giềng với tư cách là sứ giả cũng đang đi dạo trong khu vườn của cô .
Hoàng tử có khuôn mặt tuấn tú , thân hình cường tráng của một vị tướng sĩ oai dũng .
Mặc Liên công chúa chẳng hề hẹp hòi nên khu vườn của cô vẫn cho người hầu tự nhiên ra vào .
Cô đang chăm chú chọn một vài nhành hoa để cắm trong phòng mình , vị hoàng tử đó dừng lại cúi đầu chào cô , sau đó giơ ra cho cô một nhành hoa anh đào chỉ có một bông hoa , nụ cười thân thiện ấm áp : " Xin chào công chúa ! Ta là hoàng tử nước ngoại . Ta đến đây với tư cách là một sứ giả ! Ta xin phép được trò chuyện cùng công chúa có được không ? "
Mặc Liên nhìn cành hoa trên tay vị hoàng tử đó , cố giữ bình tĩnh để giữ hoà bình hai nước : " Hoàng tử Dương Quang Trường ? Vườn hoa của ta đúng là ai cũng có thể vào .. nhưng ta không cho phép hái hoa của ta ! Còn nữa , ngài tặng ta cành khô có mỗi một hoa là như thế nào ? "
Hoàng tử cười : " Ta rất vui khi công chúa Mặc Liên biết tên của ta ! Ta cũng xin lỗi vì đã tự nhiên hái hoa của công chúa khi chưa có được sự cho phép ! "
Dương Quang Trường lại nói :" Nhưng cành hoa này , ta muốn hái nó tặng cho công chúa là vì nó có ý nghĩa ! "
" Ý nghĩa gì ? "
Hoàng tử nắm tay công chúa , cúi đầu hôn nhẹ vào mu bàn tay : " Chỉ có một bông hoa duy nhất xinh đẹp và rực rỡ ở trên vương quốc này ! "
Mặc Liên công chúa cười nhẹ , nhìn thẳng vào mắt vị hoàng tử : " Đất nước của ta đâu đâu cũng có người đẹp .. "
Công chúa vớ đại một cành hoa đưa cho hoàng tử . " Tặng lại cho ngài ! Nó cũng có ý nghĩa đấy ! "
Hoàng tử Dương Quang Trường nở nụ cười nhận lấy cành hoa , lễ phép hỏi : " Vậy Mặc Liên công chúa có thể nói cho ta biết ý nghĩa của nó không ? "
Mặc Liên chỉ tay vào cành hoa , hồn nhiên nói : " Ngài là cành hoa ! "
" Sao lại thế ? Ta trông xấu xí thế à ? "
Mặc Liên lắc lắc đầu : " Rất đẹp ! Ngài nhìn xem .. trơn nhẵn , không có tí sần sùi . "
Dương Quang Trường đỏ ửng má , ấp a ấp úng : " Công chúa .. người .. sao lại nói ta như thế ? "
Mặc Liên cười tinh nghịch : " Vì vương quốc của ta có rất nhiều bông hoa xinh đẹp ! Còn ngài là nhành cây thì đúng mà ? Ngài nhìn xung quanh xem ? "
Dương Quang Trường liếc nhìn xung quanh một lượt , ai ai cũng nhìn chăm chăm anh cười tủm tỉm .
Dương Quang Trường cười cười gãi đầu :
" Vậy .. công chúa có thấy ta đẹp không ? "
Mặc Liên không do dự gật gật đầu : " Nhưng vẫn thua một người ! "
Hoàng tử hơi bần thần nhìn công chúa . " Là .. người yêu của công chúa sao ? "
Cô lắc lắc đầu cười tươi : " Là baba của ta ! "
...
Hai cành hoa đó được cắm riêng lẽ trong căn phòng của hai người . Những ngày khi hoàng tử còn làm sứ giả , hôm nào anh cũng mời Mặc Liên công chúa cùng đi dạo , cùng trò chuyện , cùng uống trà , cùng nhau vui đùa suốt cả ngày .
Nhưng những ngày hoàng tử đã về nước , Mặc Liên công chúa bỗng nhìn thấy bông hoa duy nhất trên cành hoa mà anh tặng héo úa mà rơi xuống . Cô hơi tiếc nuối , trong lòng buồn bã chán nản , ngày ngày nhớ về đối phương .
Vào lễ chọn chồng năm đó , Mặc Liên công chúa đang ngủ gà ngủ gật trên ngai vàng cho công chúa , loáng thoáng nghe được một giọng nói trầm ấm chững chạc quen thuộc ấy , cơn buồn ngủ bỗng bị dập tắt .
Người đàn ông đứng ở giữa chính điện giương ánh mắt ấm áp , nở nụ cười dịu dàng nhìn cô . Mặc Liên công chúa thoáng sững sờ , trong lòng dường như vừa được rót mật vào làm nó chìm đắm trong vị ngọt .
Không đợi Dương Quang Trường hoàng tử trổ tài , cô đứng bật dậy chỉ tay về phía anh , kiên định nói : " Phụ vương , mẫu thân . Con chọn chàng ấy !
" ... "
Mùa xuân một lần nữa tới với vương quốc và cũng là mùa xuân trong lòng cô công chúa . Đâu đâu cũng nghe tiếng chim kêu , hoa anh đào bay nhẹ nhàng trong gió , mùi hương thoảng dễ chịu .
Cứ như vậy , hai người đắm chìm vào mùa xuân tình yêu . Ngày ngày nắm tay nhau vui đùa trong vườn hoa , cùng ăn những món ngon , cùng nhau làm tất cả .
Quốc vương và hoàng hậu cũng rất thích vị phò mã này , việc trong hay việc ngoài anh đều có thể làm được , quan trọng là phò mã rất cưng chiều cô công chúa nhỏ của hai người ..
Nhưng khi mùa xuân kết thúc ..
Cũng là lúc cuộc đời cô không còn mùa xuân nữa . Và cả vương quốc xinh ngập tràn tiếng cười .. cũng sẽ không bao giờ còn nữa .
Một ngày nọ , trong buổi yến tiệc hoàng gia . Một vị công tước là thân cận của quốc vương bệ hạ , ông cùng con gái mình tới dự yến tiệc .
Quốc vương bệ hạ vì thấy cô gái này khá xinh xắn lại trạc tuổi của Mặc Liên công chúa nên mời cô vào cung để cho công chúa cùng có thêm một người bạn .
Con gái của vị công tước đó liền đến trước mặt Mặc Liên công chúa để yết kiến , ngẩng đầu lên .. cô chỉ để ý tới chàng phò mã tuấn tú ngồi cạnh công chúa .
Công chúa nở nụ cười tươi chào đón người bạn mới .
Những ngày sau đó , công chúa Mặc Liên đều nhiệt tình mời Lady Phương Mai cùng chơi đùa cùng cô và phò mã .
Công chúa rất thích người bạn mới này , từ bé cô luôn một mình , không có bất kì người bạn nào , còn anh em họ thì cũng rất ít khi gặp được nhau ..
Ánh mắt của Phương Mai lúc nào cũng dán sát lên người phò mã Quang Trường mọi lúc mọi nơi . Công chúa Mặc Liên cũng chẳng mấy để tâm , vì cô xem Lady Phương Mai là bạn tốt của cô .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.