Đại Tiểu Thư Tuyệt Sắc Của Tôi
Chương 279: Trấn áp
Đại Dương
07/12/2020
Dưới trướng Long Minh có không ít tài giỏi, Vương Hi, trong buổi tối
Vương Hi đáp trả hắn, hắn đã dẫn theo thủ hạ của mình chạy khỏi thành
phố xuyên đêm, chạy đến một thành phố khác ở tỉnh lân cận, tập hợp toàn
bộ thủ hạ để chờ thời cơ trả thù Vương Hi.
Vương Hi không ngừng đuổi giết Long Minh, anh cho Lâm Hổ dẫn theo thủ hạ đuổi đến thành phố Long Minh đang đóng quân, ác chiến khói lửa với đám thủ hạ của hắn.
Mặt khác, anh đã triển khai mạng lưới quan sát ngầm, tóm gọn từng thế lực còn sót lại của Long Minh trong tỉnh thành.
Đám côn đồ đột nhiên xông vào một nhà hàng nào đó, bắt lấy thủ hạ của Long Minh và dùng dao đâm chém loạn với thủ hạ của hắn, kẻ đó ngã xuống đất máu chảy thành sông, còn đám côn đồ nghênh ngang rời đi.
Tại một khách sạn cao cấp, một tên thủ hạ của Long Minh đang vui vẻ với người đẹp, có người đạp cửa bước vào, dùng súng bắn điên cuồng vào người hắn, để lại xác chết trong phòng rồi lạnh lùng bỏ đi.
Ở vùng ngoại ô, vài tên đại ca của những thế lực cũ trong thành phố đứng trong một cái hố sâu, không ngừng dập đầu cầu xin Vương Hi tha thứ, mặc kệ bọn chúng van xin ra sao, Vương Hi vẫn đứng thờ ơ trước mặt bọn chúng.
Từng xẻng đất từ từ lấp đầy hố, cho đến khi mấy tên đại ca đó không còn phát ra âm thanh nữa.
“Người anh em, tôi sẽ luôn báo thù vì cậu, cho đến khi Long Minh, Tần Thiếu Du và Ninh thiếu gia chết mới thôi”, Vương Hi ngồi trước giường bệnh trong bệnh viện, nhìn Hàn Thiếu Kiệt đang nằm hôn mê trên đó, nắm chặt tay Hàn Thiếu Kiệt nói.
Đánh liên tiếp ba ngày, Vương Hi đã gây thiệt hại nghiêm trọng cho Long Minh, anh gần như đã diệt sạch tất cả thế lực còn lại trong tỉnh thành của hắn, tấn công thành phố hắn đóng quân năm lần, nhưng vẫn không tóm được Long Minh.
Trên thương trường, tập đoàn công nghệ kỹ thuật Long Thị cũng bị Vương Hi tấn công nghiêm trọng. Vương Hi đã tìm rất nhiều các nhóm truyền thông cá nhân và tập đoàn truyền thông lớn để viết bài bôi nhọ Long Minh, khiến tập đoàn của hắn tụt 30% điểm trong vòng 3 ngày, người chơi cổ phiếu thi nhau bán tháo cổ phiếu của tập đoàn Long Thị, các cổ đông của Long Thị gần như gọi nổ máy điện thoại của Long Minh.
Lúc này, Long Minh đã trở thành người giàu nhất Hoa Hạ chuyển xuống bảng ngầm, giá trị của tập đoàn Long Thị vào khoảng 500 tỷ, chỉ vì bị Vương Hi tấn công mà hắn đã mất toi 150 tỷ.
Dù gì Long Minh cũng là một doanh nhân, hắn không phải là đại ca thế giới ngầm, trông thấy sự giảm sút của tập đoàn Long Thị trên thị trường chứng khoáng mà ruột đau như cắt.
“Long thiếu gia, Vương Hi giết Hứa Tinh rồi, còn giết chết bao nhiêu người của chúng ta nữa, nội gián chúng ta sắp đặt ở phương Bắc cũng đã bị tiêu diệt, mối làm ăn cũng bị phá hủy, giờ phải làm sao đây?”, Tô Mộ Vũ đứng cạnh Long Minh khẽ hỏi.
“Báo thù phải nhân lúc còn sớm, giết người phải nhân cơ hội tốt. Vương Hi, cái đinh trong mắt này một ngày chưa bị diệt trừ thì chúng ta vĩnh viễn không được sống yên ổn ở Hoa Hạ. Đã ngả bài rồi thì còn sợ cái gì? Tôi không giết anh ta thì anh ta sẽ giết tôi. Truyền tin ra ngoài, ai có thể giết được Vương Hi cho tôi, tôi sẽ thưởng 50 tỷ”, Long Minh lạnh lùng nói.
Chuyện Long Minh thưởng 50 tỷ cho người giết được Vương Hi nhanh chóng lan truyền khắp giới giang hồ, đại ca các vùng miền ùn ùn kéo đến địa bàn của Long Minh, bàn bạc với hắn xem phải giết Vương Hi như thế nào.
Trong những ngày tiếp theo, đám thủ hạ của Long Minh ồ ạt tấn công Vương Hi. Dưới sự phòng thủ mạnh mẽ của Phàm Gian, bọn chúng lại rút về, trong quá trinh này thiệt hại không ít người.
Bên cạnh đó, Long Minh cũng bắt đầu bôi nhọ Vương Hi trong giới kinh doanh.
Hắn đã mua chuộc toàn bộ truyền thông ở phương Nam, đưa hàng loạt tin xấu nhằm vào Vương Hi.
“Giàu sang quyền quý hay là kẻ bất hiếu? Một doanh nhân với dã tâm thống nhất tứ đại gia tộc”.
“Ngồi xem chuyện hoang đường Vương Kiêu Nam biến một trăm triệu thành mấy trăm tỷ, hắn đã lừa đảo tất cả mọi người như thế nào?”.
“Câu chuyện giữa Vương Kiêu Nam và những thư ký nữ của anh ta”.
“Cuộc sống thác loạn của con nhà giàu đời ba…”.
Cho dù Vương Hi đã phủi sạch quan hệ với công ty vốn đầu tư Quang Phục, nhưng công ty Quang Phục của anh vẫn bị ảnh hưởng không nhỏ. Trong vòng 3 ngày, giá trị của Quang Phục trên thị trường chứng khoán tụt giảm 17% điểm, bốc hơi gần 60 tỷ. Để ổn định giá trị cổ phiếu của Quang Phục, Diệp Khinh Tuyết vẫn phải vác bụng bầu đang dưỡng thai ở nhà đến mở cuộc họp báo.
Cô đau khổ công bố chuyện mà bản thân mình không mong muốn xảy ra nhất với tất cả cánh nhà báo, rằng cô đã ly hôn với Vương Hi, cô không còn bất cứ quan hệ gì với Vương Hi và công ty vốn đầu tư Quang Phục.
Cô thật sự đã ly hôn với Vương Hi rồi.
Vương Hi vì không muốn làm liên lụy đến cô và người nhà họ Diệp, nên đã ký đơn ly hôn với cô. Anh đã lựa chọn chủ động rút khỏi công ty để yên thân, không cần một xu nào từ Quang Phục.
Anh biết bản thân đang làm gì, anh đang đi trên con đường không có lối về. Nếu không ly hôn với Diệp Khinh Tuyết, một khi bị bắt vào tù thì toàn bộ tài sản của Quang Phục sẽ bị đóng băng.
Đến lúc đó họ sẽ mất tất cả mọi thứ.
Dù là ly hôn giả nhưng cũng khiến Vương Hi và Diệp Khinh Tuyết vô cùng đau lòng.
Trong quá trình này có sự bày mưu tính kế của Vương Hi, cũng có lời khuyên của Triệu Tuyết Kỳ và Phùng Uyển, họ đều không muốn Vương Hi làm liên lụy đến Quang Phục. Thương vụ này quá lớn, dù gì anh cũng đã dùng 1 năm biết bao đắng cay và khổ cực để xây dựng Quang Phục trở nên lớn mạnh như ngày hôm nay.
Trong thời gian này, Vương Hi và Long Minh đều thuê rất nhiều tay súng và bôi nhọ đối phương hết sức có thể. Bọn họ không quan tâm đến tương lai của bản thân nữa mà chỉ có một mục đích, đó là giết chết đối thủ của mình.
Đồng thời, thủ hạ của hai phe Long Minh và Vương Hi gần như mỗi ngày đều đánh nhau ác liệt mấy trận.
Chỉ cần mỗi bên nhìn mặt nhau ở nơi công cộng, đám tiểu thương hàng rong liền biết ngay hai bên sắp sửa đánh nhau tới nơi.
Long Minh đã ra lệnh cho thủ hạ mấy lần đi bắt cóc người nhà họ Diệp ở thủ đô, vì Vương Hi trông coi rất nghiêm ngặt nên kế hoạch bắt cóc của bọn chúng đều thất bại.
Vương Hi cũng ra lệnh ám sát người thân của Long Minh tại thành phố Minh Châu, nhà họ Long ở Minh Châu có lực lượng vệ sĩ hùng hậu nên kế hoạch ám sát cũng thất bại.
Hai bọn họ đánh nhau liên tục suốt một tháng trời, từ đầu mùa hạ tiết trời vẫn còn chút dịu mát, cho đến giữa mùa hạ thời tiết nóng nực thiêu đốt khiến con người ta bực dọc.
Cho đến khi một trận giông bão ập tới, hai người họ mới yên tĩnh vài ngày.
Sáng sớm hôm nay, tại một ngôi chùa ở Hà Nam, Vương Hi và Long Minh mặc vest phẳng phiu, cùng xuất hiện với đám thủ hạ.
Sắc mặt hai người đều tái mét, đi theo một ông lão tóc hoa râm bước lên bậc thang.
Bên phía Vương Hi, Triệu Tuyết Kỳ mặc váy vest nữ đi theo, còn phe Long Minh là một chàng trai đẹp mã khí chất cao quý.
“Thoáng cái đã đánh nhau 1 tháng rồi mà hai bên vẫn không có kết quả. Thế lực ngang nhau, tưởng rằng có thế giết chết đối phương nhưng kết quả chẳng ai chết cả”, ông lão cười khẩy, hai tay chắp sau lưng, thong dong chậm rãi bước lên bậc thang.
Ông lão này có địa vị rất cao, quyền thế đằng sau rất lớn, ông ta sớm đã không còn quan tâm việc nước, nhưng có thể tùy ý đập chết Vương Hi và Long Minh chỉ với một cái tay.
Vương Hi và Long Minh im lặng nhìn ông lão, mỗi người một suy tính trong lòng.
“Các cậu định ra nước ngoài khi nào?”, ông lão hỏi.
“Tôi đoán là sắp rồi”, Vương Hi trả lời.
“Tôi đã mở rộng kinh doanh ra nước ngoài rồi”, Long Minh nói.
“Tốt lắm, đi hết đi, muốn đánh thì ra nước ngoài mà đánh, đừng có làm chướng tai gai mắt ông già như tôi. Không phải tôi đe dọa hai cậu, nhưng bây giờ Hoa Hạ đã bị hai cậu nháo loạn rồi, nếu ai còn động tay động chân nữa, tôi sẽ đích thân tiêu diệt người đấy”, ông lão lạnh lùng nói.
Vương Hi không ngừng đuổi giết Long Minh, anh cho Lâm Hổ dẫn theo thủ hạ đuổi đến thành phố Long Minh đang đóng quân, ác chiến khói lửa với đám thủ hạ của hắn.
Mặt khác, anh đã triển khai mạng lưới quan sát ngầm, tóm gọn từng thế lực còn sót lại của Long Minh trong tỉnh thành.
Đám côn đồ đột nhiên xông vào một nhà hàng nào đó, bắt lấy thủ hạ của Long Minh và dùng dao đâm chém loạn với thủ hạ của hắn, kẻ đó ngã xuống đất máu chảy thành sông, còn đám côn đồ nghênh ngang rời đi.
Tại một khách sạn cao cấp, một tên thủ hạ của Long Minh đang vui vẻ với người đẹp, có người đạp cửa bước vào, dùng súng bắn điên cuồng vào người hắn, để lại xác chết trong phòng rồi lạnh lùng bỏ đi.
Ở vùng ngoại ô, vài tên đại ca của những thế lực cũ trong thành phố đứng trong một cái hố sâu, không ngừng dập đầu cầu xin Vương Hi tha thứ, mặc kệ bọn chúng van xin ra sao, Vương Hi vẫn đứng thờ ơ trước mặt bọn chúng.
Từng xẻng đất từ từ lấp đầy hố, cho đến khi mấy tên đại ca đó không còn phát ra âm thanh nữa.
“Người anh em, tôi sẽ luôn báo thù vì cậu, cho đến khi Long Minh, Tần Thiếu Du và Ninh thiếu gia chết mới thôi”, Vương Hi ngồi trước giường bệnh trong bệnh viện, nhìn Hàn Thiếu Kiệt đang nằm hôn mê trên đó, nắm chặt tay Hàn Thiếu Kiệt nói.
Đánh liên tiếp ba ngày, Vương Hi đã gây thiệt hại nghiêm trọng cho Long Minh, anh gần như đã diệt sạch tất cả thế lực còn lại trong tỉnh thành của hắn, tấn công thành phố hắn đóng quân năm lần, nhưng vẫn không tóm được Long Minh.
Trên thương trường, tập đoàn công nghệ kỹ thuật Long Thị cũng bị Vương Hi tấn công nghiêm trọng. Vương Hi đã tìm rất nhiều các nhóm truyền thông cá nhân và tập đoàn truyền thông lớn để viết bài bôi nhọ Long Minh, khiến tập đoàn của hắn tụt 30% điểm trong vòng 3 ngày, người chơi cổ phiếu thi nhau bán tháo cổ phiếu của tập đoàn Long Thị, các cổ đông của Long Thị gần như gọi nổ máy điện thoại của Long Minh.
Lúc này, Long Minh đã trở thành người giàu nhất Hoa Hạ chuyển xuống bảng ngầm, giá trị của tập đoàn Long Thị vào khoảng 500 tỷ, chỉ vì bị Vương Hi tấn công mà hắn đã mất toi 150 tỷ.
Dù gì Long Minh cũng là một doanh nhân, hắn không phải là đại ca thế giới ngầm, trông thấy sự giảm sút của tập đoàn Long Thị trên thị trường chứng khoáng mà ruột đau như cắt.
“Long thiếu gia, Vương Hi giết Hứa Tinh rồi, còn giết chết bao nhiêu người của chúng ta nữa, nội gián chúng ta sắp đặt ở phương Bắc cũng đã bị tiêu diệt, mối làm ăn cũng bị phá hủy, giờ phải làm sao đây?”, Tô Mộ Vũ đứng cạnh Long Minh khẽ hỏi.
“Báo thù phải nhân lúc còn sớm, giết người phải nhân cơ hội tốt. Vương Hi, cái đinh trong mắt này một ngày chưa bị diệt trừ thì chúng ta vĩnh viễn không được sống yên ổn ở Hoa Hạ. Đã ngả bài rồi thì còn sợ cái gì? Tôi không giết anh ta thì anh ta sẽ giết tôi. Truyền tin ra ngoài, ai có thể giết được Vương Hi cho tôi, tôi sẽ thưởng 50 tỷ”, Long Minh lạnh lùng nói.
Chuyện Long Minh thưởng 50 tỷ cho người giết được Vương Hi nhanh chóng lan truyền khắp giới giang hồ, đại ca các vùng miền ùn ùn kéo đến địa bàn của Long Minh, bàn bạc với hắn xem phải giết Vương Hi như thế nào.
Trong những ngày tiếp theo, đám thủ hạ của Long Minh ồ ạt tấn công Vương Hi. Dưới sự phòng thủ mạnh mẽ của Phàm Gian, bọn chúng lại rút về, trong quá trinh này thiệt hại không ít người.
Bên cạnh đó, Long Minh cũng bắt đầu bôi nhọ Vương Hi trong giới kinh doanh.
Hắn đã mua chuộc toàn bộ truyền thông ở phương Nam, đưa hàng loạt tin xấu nhằm vào Vương Hi.
“Giàu sang quyền quý hay là kẻ bất hiếu? Một doanh nhân với dã tâm thống nhất tứ đại gia tộc”.
“Ngồi xem chuyện hoang đường Vương Kiêu Nam biến một trăm triệu thành mấy trăm tỷ, hắn đã lừa đảo tất cả mọi người như thế nào?”.
“Câu chuyện giữa Vương Kiêu Nam và những thư ký nữ của anh ta”.
“Cuộc sống thác loạn của con nhà giàu đời ba…”.
Cho dù Vương Hi đã phủi sạch quan hệ với công ty vốn đầu tư Quang Phục, nhưng công ty Quang Phục của anh vẫn bị ảnh hưởng không nhỏ. Trong vòng 3 ngày, giá trị của Quang Phục trên thị trường chứng khoán tụt giảm 17% điểm, bốc hơi gần 60 tỷ. Để ổn định giá trị cổ phiếu của Quang Phục, Diệp Khinh Tuyết vẫn phải vác bụng bầu đang dưỡng thai ở nhà đến mở cuộc họp báo.
Cô đau khổ công bố chuyện mà bản thân mình không mong muốn xảy ra nhất với tất cả cánh nhà báo, rằng cô đã ly hôn với Vương Hi, cô không còn bất cứ quan hệ gì với Vương Hi và công ty vốn đầu tư Quang Phục.
Cô thật sự đã ly hôn với Vương Hi rồi.
Vương Hi vì không muốn làm liên lụy đến cô và người nhà họ Diệp, nên đã ký đơn ly hôn với cô. Anh đã lựa chọn chủ động rút khỏi công ty để yên thân, không cần một xu nào từ Quang Phục.
Anh biết bản thân đang làm gì, anh đang đi trên con đường không có lối về. Nếu không ly hôn với Diệp Khinh Tuyết, một khi bị bắt vào tù thì toàn bộ tài sản của Quang Phục sẽ bị đóng băng.
Đến lúc đó họ sẽ mất tất cả mọi thứ.
Dù là ly hôn giả nhưng cũng khiến Vương Hi và Diệp Khinh Tuyết vô cùng đau lòng.
Trong quá trình này có sự bày mưu tính kế của Vương Hi, cũng có lời khuyên của Triệu Tuyết Kỳ và Phùng Uyển, họ đều không muốn Vương Hi làm liên lụy đến Quang Phục. Thương vụ này quá lớn, dù gì anh cũng đã dùng 1 năm biết bao đắng cay và khổ cực để xây dựng Quang Phục trở nên lớn mạnh như ngày hôm nay.
Trong thời gian này, Vương Hi và Long Minh đều thuê rất nhiều tay súng và bôi nhọ đối phương hết sức có thể. Bọn họ không quan tâm đến tương lai của bản thân nữa mà chỉ có một mục đích, đó là giết chết đối thủ của mình.
Đồng thời, thủ hạ của hai phe Long Minh và Vương Hi gần như mỗi ngày đều đánh nhau ác liệt mấy trận.
Chỉ cần mỗi bên nhìn mặt nhau ở nơi công cộng, đám tiểu thương hàng rong liền biết ngay hai bên sắp sửa đánh nhau tới nơi.
Long Minh đã ra lệnh cho thủ hạ mấy lần đi bắt cóc người nhà họ Diệp ở thủ đô, vì Vương Hi trông coi rất nghiêm ngặt nên kế hoạch bắt cóc của bọn chúng đều thất bại.
Vương Hi cũng ra lệnh ám sát người thân của Long Minh tại thành phố Minh Châu, nhà họ Long ở Minh Châu có lực lượng vệ sĩ hùng hậu nên kế hoạch ám sát cũng thất bại.
Hai bọn họ đánh nhau liên tục suốt một tháng trời, từ đầu mùa hạ tiết trời vẫn còn chút dịu mát, cho đến giữa mùa hạ thời tiết nóng nực thiêu đốt khiến con người ta bực dọc.
Cho đến khi một trận giông bão ập tới, hai người họ mới yên tĩnh vài ngày.
Sáng sớm hôm nay, tại một ngôi chùa ở Hà Nam, Vương Hi và Long Minh mặc vest phẳng phiu, cùng xuất hiện với đám thủ hạ.
Sắc mặt hai người đều tái mét, đi theo một ông lão tóc hoa râm bước lên bậc thang.
Bên phía Vương Hi, Triệu Tuyết Kỳ mặc váy vest nữ đi theo, còn phe Long Minh là một chàng trai đẹp mã khí chất cao quý.
“Thoáng cái đã đánh nhau 1 tháng rồi mà hai bên vẫn không có kết quả. Thế lực ngang nhau, tưởng rằng có thế giết chết đối phương nhưng kết quả chẳng ai chết cả”, ông lão cười khẩy, hai tay chắp sau lưng, thong dong chậm rãi bước lên bậc thang.
Ông lão này có địa vị rất cao, quyền thế đằng sau rất lớn, ông ta sớm đã không còn quan tâm việc nước, nhưng có thể tùy ý đập chết Vương Hi và Long Minh chỉ với một cái tay.
Vương Hi và Long Minh im lặng nhìn ông lão, mỗi người một suy tính trong lòng.
“Các cậu định ra nước ngoài khi nào?”, ông lão hỏi.
“Tôi đoán là sắp rồi”, Vương Hi trả lời.
“Tôi đã mở rộng kinh doanh ra nước ngoài rồi”, Long Minh nói.
“Tốt lắm, đi hết đi, muốn đánh thì ra nước ngoài mà đánh, đừng có làm chướng tai gai mắt ông già như tôi. Không phải tôi đe dọa hai cậu, nhưng bây giờ Hoa Hạ đã bị hai cậu nháo loạn rồi, nếu ai còn động tay động chân nữa, tôi sẽ đích thân tiêu diệt người đấy”, ông lão lạnh lùng nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.