Quyển 4 - Chương 12: Báo vĩ sóc, đoạt binh quyền
Lưu Lãng Đích Cáp Mô
22/04/2013
Liên tiếp thành công tất sẽ có lòng tự tin.
Dọc đường đi, Vương Phật Nhi đã vô số lần kịch chiến với những thi binh lưu lạc hoang dã, phát hiện loại chiến tranh này cũng rất phức tạp, nhưng là phức tạp về mặt chiến lược chứ về mặt chiến thuật thì không có gì huyền ảo quá mức.
Ít nhất trong kiếp trước, hắn ở trong túc xá sinh viên đã chơi các loại trò chơi chiến lược, được rèn luyện về trận pháp, cách bố trí binh lực, lựa chọn vô số thủ đoạn công kích mục tiêu, cũng có thể áp dụng trên chiến trường. Truyện "Đại Viên Vương "
Yến Xích Mi có thể là một viên mãnh tướng khi xung phong đánh trận, nhưng về mặt chỉ huy tác chiến thì cũng chỉ có cái thủ đoạn đánh trống cổ động tinh thần thêm hăng hái. Vương Phật Nhi tự thấy mình cũng không thể kém hơn so với một người như thế. Bởi vậy khi Yến Xích Mi chạy lên chất vấn, hắn đã quyết định phải nhanh chóng khống chế ba người này, tiếp quản binh quyền chỉ huy mấy vạn thi binh.
Sau một trận thảm bại, năm vạn thi binh đã bị tổn thất hơn hai thành, cũng may ba thi yêu thống lĩnh quân đội lại không mảy may thương tổn. Phong trấn trong tay Vương Phật Nhi có thể khống chế một tên võ tướng gầy guộc cao lêu nghêu, người mặc bộ áo giáp hình mãnh thú, tay cầm một cây Báo vĩ sóc ba màu dài sáu trượng. Tên thi yêu có hình dạng võ tướng này sử dụng thanh Báo vĩ sóc ba màu, có thể khống chế nhiều thi binh nhất.
Vương Phật Nhi đưa mắt quét một vòng khắp đám đại quân nhưng không hề phát hiện được một thi tướng có phẩm bậc nào, trong lòng thầm than Hỏa Viên Đại tướng quá nhỏ mọn, giữ lại hết tất cả thi tướng, không để cho hắn cơ hội có chút tiện nghi tạm thời.
Hai tên đại tướng Hỏa Viên quân mặc dù cực kì bất mãn đối với việc Vương Phật Nhi tự tiện đoạt lấy phong trấn của Yến Xích Mi nhưng lúc này cũng không tiện phát tác.
Sau khi tên thi yêu sử dụng thanh Báo vĩ sóc nhận được mệnh lệnh của Vương Phật Nhi thì lập tức thét lên một tiếng dài, những thi binh do hắn khống chế đều lui về phía sau, tiến thẳng đến tập kết ở thành bắc!
Việc đầu tiên mà Vương Phật Nhi cần phải làm là mở rộng khoảng cách giữa các thi binh, để chúng tụ tập thành một khối thì rất bất lợi đơi với việc điều động binh lực.
Hai tên đại tướng của Hỏa Viên quân lúc đầu còn không tình nguyện nghe theo mệnh lệnh của Vương Phật Nhi, nhưng thế cục dần dần trở nên sáng sủa, mặc dù có bộ phận thi binh truy kích theo vào trong thành, nhưng rõ ràng là không địch lại với trong thành có ưu thế về binh lực. Sau khi Vương Phật Nhi chỉ huy lưu dân bịt kín cửa thành, đám thi binh này này bị mất liên lạc với ngoài thành, nhất thời trở nên lúng túng. Truyện "Đại Viên Vương "
Tên võ tướng to béo đích đã sớm tuân theo mệnh lệnh của Vương Phật Nhi, để thi yêu do mình khống chế dẫn một bộ phận thi binh lên trên mặt thành phòng thủ, còn bộ phận thi binh truy kích vào bên trong thành thì để cho tên võ tướng kia đi thu thập.
Trải qua một lần an bài như vậy, Vương Phật Nhi không cần phải quan tâm đến diễn biến tiếp theo nữa. Hai tên võ tướng của Hỏa Viên quân chắc chắn có thể thu thập được đám thi binh truy kích đã vào trong thành và bảo vệ được Phượng Minh thành.
Vương Phật Nhi nhìn cuộc chiến đấu bên trong thành, trong lòng không chút hoài nghi, quay đầu nhìn ra ngoài thành. Đại quân truy kích của thi quỷ sau khi cuộc tấn công thành bị ngăn trở thì cũng dừng bước.
Ma Y vô tướng đứng trên người một tên thi binh có thân hình cao nhất, người mặc bộ ma pháp bào màu trắng trông thật bắt mắt. Nhưng một tên thi yêu khác thì không thấy hình bóng đâu hết, chắc là đang trà trộn vào trong đám thi binh đông đảo.
" Xem ra Đại Lôi Âm tự không phải là đơn giản mà có thể tấn công đánh chiếm được. Hơn năm vạn thi binh này chỉ là một tấm hộ thân phù góp phần bảo vệ tánh mạng mà thôi."
Vương Phật Nhi dẫn theo hơn trăm tên lưu dân thủ hạ của mình rời đi, cũng không thèm phân phó nửa câu đối với hai tên võ tướng kia, chỉ thuận tay giải khai khí huyệt bị phong bế cho bọn họ. Hắn lấy đi một chiếc phong trấn chứa hơn một vạn thi binh, binh lực còn lại không đủ để bọn Yến Xích Mi xuất thành phản kích, Vương Phật Nhi tin tưởng việc thủ thành đối với ba tướng lĩnh Hỏa Viên quân này thì không là vấn đề.
Khi hắn trở lại cửa bắc, thấy tám Đại trưởng lão đều đang lo lắng trùng trùng. Nhìn thấy hắn trở về, Đàm Quang cướp lời nói trước:" Cửa Bắc đã có rất nhiều thi binh xuất hiện. Chúng ta đã bị bao vây ở trong tòa thành này."
Vương Phật Nhi trong lòng cả kinh nhưng không hề thể hiện ra trên mặt, chỉ hững hờ đáp:" Ta biết rồi. Trước tiên hãy chờ ta dẫn đám thi binh này lên trên mặt thành phòng thủ, cho tất cả phật binh của bản tự và lưu dân rút xuống đã! Giờ đã vào trong thành, chiếc cơ quan chiến lâu kia không cần dùng đến nữa, hãy đem tất cả những thứ trong đó vận chuyển ra ngoài đi."
Thấy Vương Phật Nhi bình tĩnh như thế, bọn lão tăng Đàm Quang đã yên tâm lại một chút. Bọn họ tinh thông Phật pháp, võ công cao cường, nhưng không có kinh nghiệm chiến trận. Trên đường đi đều là Vương Phật Nhi chỉ huy quyết định, đề ra trăm mưu ngàn kế, đến Linh Sơn là kẻ không phục nhất cũng đã ngấm ngầm chấp nhận địa vị trụ trì của Vương Phật Nhi, rất tin phục đối với những lời hắn nói.
Sau khi được thi binh của Hỏa Viên quân thế chỗ phòng thủ, những tăng binh Lạn Đà tự liền bắt tay vào làm việc lu bù. Bọn họ giúp đám lưu dân bị Vương Phật Nhi lừa gạt và bọn sơn tặc bị thu phục bố trí chỗ ở, dọn dẹp sạch sẽ một khu vực trước đây là doanh trại quân đội ở thành bắc.
Phượng Minh thành bị thi yêu Ma Y vô tướng chiếm cứ, tất nhiên là nơi này chẳng sạch sẽ gì. Những vũ tăng này thu thập cây củi rồi thu nạp tất cả những thứ dơ dáy bẩn thỉu vào một chỗ để đốt. Ngoài thành thì bị thi binh bao vây, trong thành thì khắp nơi đều hôi thối nên mọi người đều không có gì hứng thú. Vương Phật Nhi và tám Đại trưởng lão, Phượng Sồ tìm một gian phòng rộng rãi nhất để ở tạm, bắt đầu thương nghị về phương thức hành động ngày mai.
Có năm vạn thi binh của Hỏa Viên quân, mọi người không có gì lo lắng về việc phá vòng vây, điều duy nhất thấy không ổn chính là sau trận chiến này thì cũng không có sức tấn công Đại Lôi Âm tự nữa. Linh Sơn lại đề xuất nên đến nương tựa vào Hoang Mộc Đại tướng.
Vương Phật Nhi không ngừng tính toán trong lòng, thế nhưng cũng không bác bỏ đề nghị lần này của Linh Sơn. " Dù sao bây giờ mọi người đã không có cách nào rời đi, tốn nhiều nước bọt làm gì. Chờ đánh lui đám thi binh bên ngoài thành, tình huống tự nhiên sẽ có biến hóa mới, đến lúc đó lại nghiên cứu mấy việc này cũng không muộn!"
Đêm nay không ai nói chuyện, mọi người chiến đấu mệt mỏi nên đều đi ngủ hết.
Vương Phật Nhi đem ý thức tiến vào thức hải tu luyện đã thành thông lệ hàng ngày, lần này cũng không ngoại lệ. Trong thức hải, hắn luyện đi luyện lại những biến hóa tiếp theo của Đại Nhật kinh, gần đây đã tu luyện đến tầng kinh văn thứ hai. Đại Nhật Như Lai gia trì thần biến chính là nguyên gốc của tâm pháp Vô Hạn quang minh hỏa, mặc dù không có kình lực sắc bén như Vô Hạn quang minh hỏa nhưng lực đạo sản sinh ra lại tinh thuần bình ổn, liên miên không dứt, tiềm lực kéo dài, có diệu dụng khắc chế đối với tất cả tà môn quỷ túy, không phải là thứ mà loại tam phẩm võ học như Vô Hạn quang minh hỏa có thể so sánh được. Truyện "Đại Viên Vương "
Trong thức hải, những phù văn màu vàng bao quanh thân thể Vương Phật Nhi. Sau lưng hắn là một vầng mặt trời đỏ rực ẩn hiện một con Tam trảo kim ô, Đống ma phù, Thủy hỏa Linh Lung Tháp, Biến thân châu, Tinh túc thần binh Bắc Đẩu, bay quanh nguyên thần vẽ nên một vòng tuần hoàn không thay đổi theo một quỹ tích tuyệt đẹp.
Vương Phật Nhi bất động một lúc thật lâu rồi đột nhiên mở bừng đôi mắt, Biến thân châu màu trắng nhạt đột nhiên ngừng chuyển động, bám vào chỗ giữa đôi mắt của Vương Phật Nhi.
" Biến thân châu phối hợp với Nguyên tổ thủy thần biến, ta ít nhất có thể hóa thành chân thân của Thái cổ ma viên trong vòng mười nhịp thở, dùng tu vi này phát động Ngũ đế long quyền thì có tăng thêm một tầng uy lực. Sát chiêu này nhớ nên lưu lại để dùng trong lúc nguy cấp!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.