Quyển 4 - Chương 11: Bị đánh tơi tả chạy về
Lưu Lãng Đích Cáp Mô
22/04/2013
Vương Phật Nhi đứng trên tường cửa nam Phượng Minh thành dõi mắt nhìn về phía xa, có thể trông thấy lờ mờ những vật ở xa tít tắp trên Linh Cữu sơn. Linh Cữu sơn giống như một dãy dài nằm chắn ngang vùng đất phương nam, khắp nơi đều là núi non cực kỳ hiểm trở, chỉ có một chỗ bằng phẳng có thể đi qua được. Đại Lôi Âm tự chính được xây dựng ở chỗ bằng phẳng đó. Truyện "Đại Viên Vương "
Địa hình từ Linh Cữu sơn xuống phía nam là núi non, càng xuống phương nam thì địa thế lại càng cao lên. Phía bắc Linh Cữu sơn là bình nguyên hoang vu, trong vòng diện tích mấy ngàn dặm vô cùng quang đãng, sau đó thì đến khu vực giao thoa của bốn phương thế lực là Bắc Chu vương, Đại Lương vương, Cơ Huyễn, Hoang Mộc, chắn ở bên này thông đạo.
Bọn họ đến đây là đi xuyên qua lãnh địa Thương Nam châu của Tây Kì Tiết độ sứ Cơ Huyễn, con đường còn được coi là khá bình an.
Một tiếng “sầm” vang động. Những thôn dân cuối cùng cũng phá được khóa cửa thành, hạ được cánh cửa thành xuống. Có thêm tầng bảo vệ này, mọi người tựa hồ cũng an tâm không ít, trên mặt ai nấy đều hiện lên nụ cười. Vương Phật Nhi cũng bị kinh động, tuy nhiên khi nhìn thấy những khuôn mặt thuần phác này, hắn chỉ biết cười khổ trong lòng.
Cánh cửa thành này đã hư hỏng từ lâu, trên mặt có vài lỗ thủng to tướng, võ giả có tu vi lục phẩm, thất phẩm chỉ cần dùng một chiêu toàn lực là có thể dễ dàng đánh sập cửa thành này. Có thể nói tác dụng bảo vệ là cực kỳ bé nhỏ.
Hắn không còn ôm ảo tưởng gì đối với đội quân năm vạn thi binh dưới quyền Yến Xích Mi. Một binh lực hoàn toàn không chịu khống chế thì căn bản không có khả năng đưa vào trong kế hoạch tác chiến được.
" Muốn chiếm lấy toàn bộ vùng đất này vào trong tay cũng không phải là dễ dàng lắm đâu!"
Vương Phật Nhi than nhẹ một tiếng, đang muốn quay đầu bỏ đi thì đột nhiên ở phương nam bụi mù bốc lên cuồn cuộn như có đại quân gặp thất bại chạy tới. Vương Phật Nhi ánh mắt sắc bén, có thể trông thấy tam đại tướng lĩnh chạy hàng đầu lĩnh đích chính là bọn Yến Xích Mi.
" Bọn họ dùng binh lực năm vạn đuổi giết sáu bảy ngàn tàn binh, tại sao lại thua chạy tan tác như vậy?"
Vương Phật Nhi vội vàng kêu người nâng cửa thành lên, hơn nữa lập tức yêu cầu những người này vận chuyển đến một ít đá tảng lớn, chờ đại quân của Yến Xích Mi vào thành, lập tức dùng đá tảng bịt kín cửa thành.
Tường thành của Phượng Minh thành chỉ cao hơn ba thước, rộng cũng chỉ khoảng một thước rưỡi, có thể coi là thật mỏng manh. Yến Xích Mi mặt mũi nhăn nhó, trong lòng đại hận, hắn suất binh đuổi giết Ma Y vô tướng, nhưng lại gặp một đạo thi binh khác mai phục nên bị thất bại.
Mặc dù Yến Xích Mi muốn thu hồi thi binh, dẫn quân quay lại tái chiến, nhưng không có cách nào tập hợp đám thi binh hỗn loạn này lại được. Này năm vạn thi binh này là lực lượng bí mật của Hỏa Viên Đại tướng, Yến Xích Mi căn bản cũng chỉ gặp có vài lần, phương thức chỉ huy cũng không quen thuộc. Hắn bình thường chỉ có chỉ huy người sống, đối với mấy cái thi quỷ này thì có chút bất lực. Truyện "Đại Viên Vương "
Thấy cửa thành của Phượng Minh thành mở rộng ra, Yến Xích Mi nhủ thầm:" Chỉ cần ta nghỉ ngơi một lát rồi chỉ huy quân liều chết quay lại, tất nhiên sẽ chiến thắng. Binh lực của đám phục binh này luồng cũng chỉ tương đương với của Ma Y vô tướng, căn bản không phải là đối thủ quân của ta."
Vương Phật Nhi lạnh lùng đứng ở trên tường thành, nhìn thấy đại quân thi binh gào rú chạy vào thành. Năm vạn thi binh cực kỳ đông đảo, lại không có ai quản thúc, hiện đang bị đội quân truy kích đuổi giết ngay sát phía sau! Muốn chỉ để cho một mình bại quân của Yến Xích Mi vào thì hoàn toàn không có khả năng.
" Chờ đại quân của Yến Xích Mi vào trong thành, ta sẽ phong kín cửa thành truy bắt những tên đã lọt vào. Ta muốn xem bọn thi binh truy sát này sẽ ứng phó với tình thế xấu binh lực bị mắc bẫy như thế nào." Truyện "Đại Viên Vương "
Yến Xích Mi xông lên cửa thành, trông thấy Vương Phật Nhi liền hổn hển hét lớn:" Ta định sẽ chỉnh đốn đại quân rồi lại ra khỏi thành giết địch, ngươi ném xuống nhiều đá tảng như vậy là ý tứ gì? Mau đưa cái đám lưu dân này sơ tán đi cho rồi!"
Vương Phật Nhi cười hắc hắc, đột nhiên gầm gừ trong cổ họng rồi vung tay phát ra một côn. Chiêu này lẳng lặng đánh tới không một tiếng động. Yến Xích Mi chưa kịp phòng bị, giận dữ hoành đao định trước hết tiếp xong chiêu này rồi mới lên tiếng quát hỏi, không ngờ chiêu này của Vương Phật Nhi lại không phải là thực chiêu, khi đao bổng va chạm vảo nhau Yến Xích Mi bỗng cảm thấy hụt hẫng, cảm giác khó chịu do tay dùng sai lực đạo khiến cho hắn hộc máu vài lần.
" Yến tướng quân! Ngươi thật sự là xúc động quá rồi, hay là ngủ một giấc đi để cho ta chỉ huy giúp cho!"
Vương Phật Nhi vận Đại na di niệm pháp hất một tảng đá từ trên mặt đất bắn lên, không nhẹ không nặng đánh trúng vào gáy Yến Xích Mi làm cho viên mãnh tướng này lập tức hôn mê bất tỉnh. Hai đại tướng Hỏa Viên quân đuổi sát theo sau Yến Xích Mi, mới bước lên thành lâu thì đã trông thấy Chi Lâu Già và Phật Đà Bạt La hiện thân.
Bọn họ cũng giống như Yến Xích Mi, tu vi đều trong khoảng ngũ phẩm, tự biết không có cách nào chống cự được nên đành phải thúc thủ chịu trói.
Tên võ tướng có thân hình to béo giận dữ nói:" Vương Phật Nhi huynh, đây là ý gì? Hỏa Viên quân chúng ta có lòng tốt tương trợ, tại sao ngươi lại ra tay ám toán."
Vương Phật Nhi cười hì hì, chỉ về phía nam nói:" Các ngươi đại bại quay về, lại dẫn theo nhiều truy binh như vậy, nếu ta lại nghe theo những lời vớ vẩn của các ngươi thì chắc phải đem cái mạng nhỏ này bồi đi vào đích. Giúp người lao vào đối phương tìm chết, việc này ta làm không được!"
Tên võ tướng to béo đang định giải thích thì Vương Phật Nhi đã hạ lệnh:" Hãy cho hai người bọn họ xem thế nào gọi là bài binh bố trận, làm thế nào mới có thể giành chiến thắng! Chi Lâu Già, Phật Đà Bạt La, phong tỏa kinh mạch hai vị này rồi đưa lên mặt thành!"
Hai tên võ tướng của Hỏa Viên quân vô cùng tức giận. Bọn họ đều đã lăn lộn trên chiến trường, thế mà để cho một hài tử sáu tuổi như Vương Phật Nhi răn dạy phải chiến đấu thế nào, mặt lập tức tỏ vẻ không chịu được. Tên võ tướng to béo quát lớn:" Ngươi khống chế được chúng ta, nhưng cũng không có cách nào khống chế được đám thi binh này! Không có chúng ta trợ giúp, xem ngươi làm thế nào đây?"
Vương Phật Nhi tỏ vẻ mặt kỳ quái, nói:" Hai người các ngươi chẳng lẻ còn không biết sao? Sau khi ta hạ lệnh, đương nhiên là các ngươi phải đến chỉ huy đám thi binh này. Nếu các ngươi không muốn tuân lệnh thì cứ đứng ở trên mặt thành này chờ chết đi. Một điều đơn giản như vậy còn cần ta dạy cho các ngươi nên lựa chọn như thế nào sao?"
Nói dứt lời, mặt Vương Phật Nhi dần dần chuyển thành lạnh lẽo, giọng cũng lạnh băng nói:" Các ngươi bây giờ làm gì có tư cách để mặc cả với ta."
Hai gã võ tướng tức thì nghẹn lời. Bọn họ thật sự không ngờ rằng Vương Phật Nhi đã tính toán trước tới tận nước này. Vương Phật Nhi hạ một mệnh lệnh, hai đại võ tướng này bất đắc dĩ cũng đành phải nhất nhất chấp hành.
Vương Phật Nhi cẩn thận quan sát một lúc lâu, phát hiện trên tay hai tên võ tướng này đều có một tấm phong trấn đồng xính. Hắn chợt nảy ra một ý, đi tới bên người Yến Xích Mi đang hôn mê, tùy tiện huơ tay một cái thì quả nhiên là tìm được ngay một miếng đồng tương tự.
Mặc dù trình độ về cơ quan thuật của hắn bình thường, nhưng cũng lập tức nhìn ra công dụng của đồng thước này. Binh phù chỉ có thể hấp thu thi binh bình thường vào trongh, còn tấm phong trấn này chính là dùng để hấp thu thi yêu.
" Thì ra cũng là dùng thi yêu khống chế thi binh. Loại thủ pháp này có lực khống chế mạnh hơn binh phù rất nhiều! Ta có biện pháp rồi......"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.