Đâm Lao Phải Theo Lao

Chương 17:

Hồng Thứ Bắc

30/10/2022

Hai phút sau, Trình Lưu đeo kính râm, ôm mấy cành hoa yên lặng đi theo sau bạn trai làm hết bổn phận của vai diễn “vệ sĩ” này.

Quý Triều Chu chọn hoa xong, lúc quay người đưa cho Trình Lưu thì nhìn thấy trên mặt cô bỗng nhiên có thêm một cặp kính râm, không khỏi run lên nhưng rất nhanh đã chuyên tâm vào việc của mình.

Trình Lưu nhìn thấy ánh mắt của bạn trai dừng lại trên mặt mình lâu hơn một chút thì nghĩ rằng mua chiếc kính này là đúng rồi, quả nhiên bạn trai thích cô làm vệ sĩ!

Mặc dù không biết kiểu này thú vị ở đâu nhưng mà cũng không làm trở ngại tới việc Trình Lưu lấy lòng bạn trai.

Đi từ quầy hàng đầu tiên tới quầy hàng cuối cùng số hoa tươi lọt vào mắt Quý Triều Chu không nhiều, những loại hoa anh chọn phần lớn là những loại hoa hiếm lạ.

Nhưng mà họ chỉ đi hết một dãy, vòng qua khúc ngoặt thì lại là một quầy hàng mới, diện tích còn lớn hơn nhiều so với sạp hàng lúc nãy, hơn nữa những gian hàng ở nơi này không những có hoa tươi mà các loại hoa quả, cây giống cũng rất nhiều.

Bạn trai đã đi tới trước một gian hàng lớn, đang nói chuyện với chủ quầy hàng.

“Anh tới rồi, mấy loại hương tuần trước đặt đã về hết rồi, ngoài ra còn có mấy loại mới nữa.” Rõ ràng chủ quầy hàng quen biết với bạn trai: “Có cần tôi dẫn anh đi xem trước không?”

“Có thể.”

Trình Lưu không có hứng thú với những thứ này, cô đang nhìn về phía xa thì phát hiện ra bên kia vô cùng náo nhiệt, có không ít người đang vây lại.

Không biết xảy ra chuyện gì mà mọi người tản ra một chút.

Trình Lưu nhướng mày, hình như cô nhìn thấy nữ minh tinh cùng đi máy bay với mình hôm qua.

Mọi người lại tản ra một chút, quả nhiên Trình Lưu nhìn thấy chiếc máy quay ở trên cao.

Lúc này, Quý Triều Chu đang chuẩn bị cùng với chủ quầy đi xem hương thì quay lại nói với vệ sĩ: “Cô ở đây chờ tôi.”

“Vâng.” Trình Lưu tận lực với công việc bổ sung một câu: “Ông chủ.”

...



Hôm nay Vân Phỉ đang quay một đoạn video tuyên truyền, địa điểm là ở chợ hoa thành phố S, lúc tới cô ta còn đang nghĩ có thể gặp được Quý Triều Chu ở đây không.

Bởi vì phải nghiên cứu nước hoa thế nên anh thường hay phải tới nơi này.

Quả nhiên trong lúc nghỉ ngơi thì Vân Phỉ nhìn thấy Quý Triều Chu ở không xa, cô ta nói một tiếng với đạo diễn rồi lập tức đi về phía này hoàn toàn mặc kệ ánh mắt của nhân viên.

Kết quả còn chưa tiến lại gần thì đã thấy Quý Triều Chu nói chuyện cùng một người phụ nữ ôm hoa ở bên cạnh, sau đó mới rời đi cùng với chủ quầy.

Vân Phỉ nhìn chằm chằm người phụ nữ đeo kính râm kia, cô ta vừa liếc mắt đã có thể nhìn ra đó là người phụ nữ nắm tay Quý Triều Chu ngày hôm qua.

“Cô là gì của anh ấy?” Vân Phỉ đè nén lòng ghen tị, bước nhanh về phía trước mặt Trình Lưu rồi hỏi.

Từng này tuổi rồi trừ dì Vân ra cô ta chưa từng thấy ai nắm tay của Quý Triều Chu cả, còn có thể cùng anh tới đây để chọn hương liệu nữa.

Thậm chí Triều Chu... còn chủ động nói chuyện với người phụ nữ này nữa.

Vân Phỉ quan sát người phụ nữ trước mặt, cô ta cao 1m65 với đeo đôi giày cao gót cao 7cm, nhưng mà vẫn chưa cao bằng người phụ nữ trước mặt này.

Trình Lưu đưa tay lên tháo kính râm xuống một chút, lộ ra đôi mắt nhìn nữ minh tinh trước mặt này.

Hình như người mẫu và giới minh tinh khá liên quan với nhau, chắc vị này có quen biết với bạn trai cô?

Vân Phỉ nhìn thấy đối phương vẫn không lên tiếng trong lòng lại có chút rụt rè khó hiểu.

Rõ ràng lúc này cô ta đã trang điểm tinh xảo kĩ càng, trên người là bộ váy dài chói mắt, đắt tiền nhưng mà khi bị người phụ nữ trước mặt này liếc nhìn thì lại có cảm giác như thể bị hạ thấp.

“Tôi là vệ sĩ của anh ấy.” Trình Lưu đẩy kính râm lên trên, tay trái cầm hoa, tay phải nắm lấy tay phải để sau lưng nghiêm túc đáp.

Cô học tư thế đứng giống với vệ sĩ đã từng nhìn thấy ở trong phim truyền hình.

Trước đây Trình Lưu nghe nói những minh tinh trong giới giải trí yêu đương hay kết hôn thì đều phải giấu giếm, nếu không thì sẽ ảnh hưởng tới sự nghiệp.



Vì sự nghiệp của bạn trai cô không nói ra quan hệ giữa hai người.

Nhỡ đâu nữ minh tinh này là đối thủ của bạn trai cô thì sao? Nghe đối tác nói, sự tranh giành tài nguyên trong giới giải trí của nam và nữ cũng vô cùng gay gắt.

“Cái gì?” Trong khoảnh khắc Vân Phỉ nghi ngờ về đôi tai của mình, không khống chế được mà nâng tông giọng nhưng rất nhanh đã thu lại, cô ta quan sát Trình Lưu: “Cô thực sự... là vệ sĩ của anh ấy sao?

“Cô coi thường nữ vệ sĩ à?” Trình Lưu hỏi ngược lại cô ta.

Trong tức khắc khuôn mặt xinh đẹp của Vân Phỉ trở nên mờ mịt, cô ta không thể ngờ tới người phụ nữ trước mặt này lại là vệ sĩ của Quý Triều Chu.

Nhưng mà nghĩ kỹ lại thì dường như cũng chỉ có đáp án này là phù hợp thôi.

Nếu không thì sao Quý Triều Chu có thể để người khác chạm vào mình, người phụ nữ này còn cầm hoa giúp Quý Triều Chu nữa.

“Là tôi hiểu lầm rồi.” Vân Phỉ nhanh chóng thu lại cảm xúc trên mặt, trên khuôn mặt xinh đẹp là nụ cười khách sáo: “Hai người tới đây chọn hoa ư?”

Không biết vệ sĩ này là dì Vân hay là bác Quý chọn cho Triều Chu, Vân Phỉ vẫn đang thầm đánh giá Trình Lưu, trong lòng theo bản năng không thích cô.

Trình Lưu đeo kính râm lên nhưng cười mà không nói, duy trì bổn phận của một “vệ sĩ”.

“Vân Phỉ, sắp quay rồi.” Đạo diễn ở đằng xa cầm loa hét lớn.

“Tôi đi trước đây.” Vân Phỉ lề mề một hồi mà vẫn chưa gặp được Quý Triều Chu, cô ta quay đầu qua nhìn những nhân viên đang nhìn chằm chằm mình, chỉ có thể cắn răng mà quay về tiếp tục quay.

Mấy phút sau, Quý Triều Chu mang theo mấy bó hương quay về.

Trình Lưu vô cùng chủ động đưa tay ra lấy một bó hương trong tay bạn trai rồi chỉ về phía đám người đang vây quanh ở phía trước: “Vân Phỉ đang quay ở đó, vừa nãy qua đây tìm anh.”

Sau khi Quý Triều Chu nghe vậy thì liếc mắt nhìn về phía trước, trên mặt không có bất kỳ biểu cảm nào.

Trình Lưu nhìn bạn trai đi về hướng ngược lại thì khẽ nhíu mày: Quả nhiên là đối thủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Đâm Lao Phải Theo Lao

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook