Chương 32:
Hồng Thứ Bắc
30/10/2022
Khoa học kỹ thuật Thần Ẩn.
Bên trong tòa nhà cao mười sáu mét, người máy màu trắng đi tới đi lui kiểm tra nhân viên.
Mọi người đến Thần Ẩn lần đầu tiên sẽ bị chấn động bởi cảnh người máy giống y như trong phim, mặc dù nhân viên đi làm hàng ngày, thỉnh thoảng khi nhìn thấy người máy đứng ở đại sảnh chịu trách nhiệm kiểm tra an ninh, cũng cảm thấy hoảng hốt.
—— Đây cũng chính là điểm mạnh của khoa học kỹ thuật Thần Ẩn.
Nó hội tụ nhân viên có kỹ thuật trình độ hạng nhất trong nước, bây giờ còn liên tục tăng lên.
Ai cũng không ngờ người sáng lập ra công ty đẳng cấp như vậy, năm đó chỉ là một sinh viên bình thường, nguồn vốn hoàn toàn dựa vào việc mua bán trang bị kỹ thuật.
Hạ Bách đứng trước cổng kiểm soát, rũ mắt, giang hai tay ra, tùy ý để cho người máy quét hình.
Cậu nhớ khi mình vừa vào đại học năm nhất, Trình Lưu đã là một sinh viên nổi danh nhất trong trường, bất kể người học chuyên ngành nào, chỉ cần nhắc đến tên cô, không ai là không biết.
Hoàn cảnh gia đình Hạ Bách tốt, đương nhiên học chuyên ngành tài chính, mới nhập học một tháng, đã nghe thấy tên Trình Lưu ở mọi nơi, đến cả giáo sư chuyên ngành của cậu cũng nhắc đến cô.
-Người chuyên nghiệp về kỹ thuật phần mềm, thiên tài, biết kiếm tiền.
Đây là những ấn tượng trước đó mà Hạ Bách có với Trình Lưu.
Một kỹ thuật viên biết kinh doanh, Hạ Bách gần như có thể tưởng tượng ra dáng vẻ của người như thế.
Từ trước đến nay, họ đều ăn nói ngay thẳng, EQ rất cao, cách cư xử tử tế, không dễ để lộ nhược điểm, nhưng thường là người như vậy sẽ có một mặt khác là mưu mô, dối trá.
Hạ Bách đi theo bố mẹ từ nhỏ gặp rất nhiều người như vậy.
Khi đó Hạ Bách không biết tương lai mình cũng sẽ trở thành một người ủng hộ Trình Lưu.
Lần đầu tiên hai người chính thức gặp nhau là ba tháng sau, hiệp hội Tài chính Khoa học Kỹ thuật tổ chức một hội thảo cơn bão tư duy, năm nhất đến năm ba đều có đại diện tham gia.
Hạ Bách là một trong ba đại diện của sinh viên năm nhất, thực tế Hạ Bách không cảm thấy hứng thú với hình thức thảo luận này của trường học, thậm chí còn không bằng đi cùng bố mẹ cậu tham gia một yến tiệc, sẽ học hỏi được nhiều hơn.
Thế nhưng ở trường học phải đánh bóng quan hệ là chuyện bắt buộc, mặc dù cậu không cần.
Tối hôm đó, Hạ Bách đến sớm, ở giảng đường chỉ có một người ngồi trước bàn dài.
Là một sinh viên nữ, tóc buộc đuôi ngựa thấp, ăn mặc từ đầu đến chân cùng lắm khoảng ba trăm tệ, là một sinh viên bình thường trong đại học.
Cô vẫn luôn cúi đầu chơi điện thoại, Hạ Bách kéo ghế dựa ra, ngồi đối diện cô, từ đầu đến cuối cô vẫn không ngẩng lên liếc nhìn một cái.
Mãi đến nửa tiếng sau, cô lấy kẹo trong túi áo ra, một tay xé vỏ kẹo, vừa bỏ kẹo vào miệng, cuối cùng cũng phát hiện ra có thêm một người.
“Đàn em?” Cô đánh giá Hạ Bách đối diện, lại lấy kẹo rồi ném cho cậu: “Mời cậu ăn kẹo.”
Hạ Bách nhớ mãi dáng vẻ Trình Lưu khi ngẩng đầu lúc đó, vẻ mặt thản nhiên, ánh mắt chứa ý cười.
“Cảm ơn.” Hạ Bách nhận lấy nhưng không ăn.
Sau khi nói hai câu qua loa, hai người không nói thêm gì với nhau cho đến khi những người khác dần đến đông đủ.
Lúc đó, Hạ Bách không biết cô là Trình Lưu, nhưng cậu phát hiện khi tất cả mọi người vào, ánh mắt thường xuyên dừng trên người cô.
Tình huống này là tình huống rất ít gặp đối với cậu.
Khuôn mặt xuất sắc cộng thêm quần áo chất lượng, từ trước đến nay Hạ Bách luôn là tiêu điểm của mọi người, cho dù là nam hay nữ, ánh mắt đầu tiên đều chú ý đến cậu.
Đối diện với sinh viên nữ kia, quả thật gương mặt cũng đẹp, nhưng thiên về hướng phi giới tính, ăn mặc bình thường, khiến người ta không thấy ấn tượng. Theo lẽ thường, người như thế sẽ không được nhiều người chú ý như vậy.
… Có lẽ là nhân vật làm mưa làm gió?
Hạ Bách thầm đoán.
Suy đoán của cậu được chứng thực ngay khi hội trưởng giới thiệu, nhân vật này chính là Trình Lưu danh tiếng lừng lẫy kia.
Trong nháy mắt, Hạ Bách có hơi thất vọng.
Trình Lưu rất khác so với trong tưởng tượng của cậu, không phải kỹ thuật viên điên khùng, cũng không phải thương nhân khôn khéo.
Nhìn cô rất bình thường.
Phần sau của hội thảo cơn bão tư duy, Hạ Bách càng thất vọng hơn, dường như đối phương chẳng có quan điểm gì, không nói gì cả.
Lúc sau, đến lượt Hạ Bách thuyết trình, so với các đàn anh, đàn chị trong trường, cậu đã sớm tiếp xúc với chuyện như vậy, cũng có cái nhìn sâu sắc hơn những người khác.
Mọi người yên lặng nghe cậu trình bày, thậm chí có người còn vỗ tay, cuối cùng vẫn là Hạ Bách cảm thấy không hứng thú, chủ động dừng lại.
Lúc này, Trình Lưu ngồi đối diện bỗng mở miệng, đưa ra mấy vấn đề về những lời cậu vừa nói.
Không tính là sắc nhọn, thậm chí giọng điệu còn bình thản nhưng gần như tàn nhẫn bóc trần sự thật trong lời nói của Hạ Bách, khiến mọi người nhìn thấy cậu lung lay như tòa nhà cao ốc sắp đổ.
Bên trong tòa nhà cao mười sáu mét, người máy màu trắng đi tới đi lui kiểm tra nhân viên.
Mọi người đến Thần Ẩn lần đầu tiên sẽ bị chấn động bởi cảnh người máy giống y như trong phim, mặc dù nhân viên đi làm hàng ngày, thỉnh thoảng khi nhìn thấy người máy đứng ở đại sảnh chịu trách nhiệm kiểm tra an ninh, cũng cảm thấy hoảng hốt.
—— Đây cũng chính là điểm mạnh của khoa học kỹ thuật Thần Ẩn.
Nó hội tụ nhân viên có kỹ thuật trình độ hạng nhất trong nước, bây giờ còn liên tục tăng lên.
Ai cũng không ngờ người sáng lập ra công ty đẳng cấp như vậy, năm đó chỉ là một sinh viên bình thường, nguồn vốn hoàn toàn dựa vào việc mua bán trang bị kỹ thuật.
Hạ Bách đứng trước cổng kiểm soát, rũ mắt, giang hai tay ra, tùy ý để cho người máy quét hình.
Cậu nhớ khi mình vừa vào đại học năm nhất, Trình Lưu đã là một sinh viên nổi danh nhất trong trường, bất kể người học chuyên ngành nào, chỉ cần nhắc đến tên cô, không ai là không biết.
Hoàn cảnh gia đình Hạ Bách tốt, đương nhiên học chuyên ngành tài chính, mới nhập học một tháng, đã nghe thấy tên Trình Lưu ở mọi nơi, đến cả giáo sư chuyên ngành của cậu cũng nhắc đến cô.
-Người chuyên nghiệp về kỹ thuật phần mềm, thiên tài, biết kiếm tiền.
Đây là những ấn tượng trước đó mà Hạ Bách có với Trình Lưu.
Một kỹ thuật viên biết kinh doanh, Hạ Bách gần như có thể tưởng tượng ra dáng vẻ của người như thế.
Từ trước đến nay, họ đều ăn nói ngay thẳng, EQ rất cao, cách cư xử tử tế, không dễ để lộ nhược điểm, nhưng thường là người như vậy sẽ có một mặt khác là mưu mô, dối trá.
Hạ Bách đi theo bố mẹ từ nhỏ gặp rất nhiều người như vậy.
Khi đó Hạ Bách không biết tương lai mình cũng sẽ trở thành một người ủng hộ Trình Lưu.
Lần đầu tiên hai người chính thức gặp nhau là ba tháng sau, hiệp hội Tài chính Khoa học Kỹ thuật tổ chức một hội thảo cơn bão tư duy, năm nhất đến năm ba đều có đại diện tham gia.
Hạ Bách là một trong ba đại diện của sinh viên năm nhất, thực tế Hạ Bách không cảm thấy hứng thú với hình thức thảo luận này của trường học, thậm chí còn không bằng đi cùng bố mẹ cậu tham gia một yến tiệc, sẽ học hỏi được nhiều hơn.
Thế nhưng ở trường học phải đánh bóng quan hệ là chuyện bắt buộc, mặc dù cậu không cần.
Tối hôm đó, Hạ Bách đến sớm, ở giảng đường chỉ có một người ngồi trước bàn dài.
Là một sinh viên nữ, tóc buộc đuôi ngựa thấp, ăn mặc từ đầu đến chân cùng lắm khoảng ba trăm tệ, là một sinh viên bình thường trong đại học.
Cô vẫn luôn cúi đầu chơi điện thoại, Hạ Bách kéo ghế dựa ra, ngồi đối diện cô, từ đầu đến cuối cô vẫn không ngẩng lên liếc nhìn một cái.
Mãi đến nửa tiếng sau, cô lấy kẹo trong túi áo ra, một tay xé vỏ kẹo, vừa bỏ kẹo vào miệng, cuối cùng cũng phát hiện ra có thêm một người.
“Đàn em?” Cô đánh giá Hạ Bách đối diện, lại lấy kẹo rồi ném cho cậu: “Mời cậu ăn kẹo.”
Hạ Bách nhớ mãi dáng vẻ Trình Lưu khi ngẩng đầu lúc đó, vẻ mặt thản nhiên, ánh mắt chứa ý cười.
“Cảm ơn.” Hạ Bách nhận lấy nhưng không ăn.
Sau khi nói hai câu qua loa, hai người không nói thêm gì với nhau cho đến khi những người khác dần đến đông đủ.
Lúc đó, Hạ Bách không biết cô là Trình Lưu, nhưng cậu phát hiện khi tất cả mọi người vào, ánh mắt thường xuyên dừng trên người cô.
Tình huống này là tình huống rất ít gặp đối với cậu.
Khuôn mặt xuất sắc cộng thêm quần áo chất lượng, từ trước đến nay Hạ Bách luôn là tiêu điểm của mọi người, cho dù là nam hay nữ, ánh mắt đầu tiên đều chú ý đến cậu.
Đối diện với sinh viên nữ kia, quả thật gương mặt cũng đẹp, nhưng thiên về hướng phi giới tính, ăn mặc bình thường, khiến người ta không thấy ấn tượng. Theo lẽ thường, người như thế sẽ không được nhiều người chú ý như vậy.
… Có lẽ là nhân vật làm mưa làm gió?
Hạ Bách thầm đoán.
Suy đoán của cậu được chứng thực ngay khi hội trưởng giới thiệu, nhân vật này chính là Trình Lưu danh tiếng lừng lẫy kia.
Trong nháy mắt, Hạ Bách có hơi thất vọng.
Trình Lưu rất khác so với trong tưởng tượng của cậu, không phải kỹ thuật viên điên khùng, cũng không phải thương nhân khôn khéo.
Nhìn cô rất bình thường.
Phần sau của hội thảo cơn bão tư duy, Hạ Bách càng thất vọng hơn, dường như đối phương chẳng có quan điểm gì, không nói gì cả.
Lúc sau, đến lượt Hạ Bách thuyết trình, so với các đàn anh, đàn chị trong trường, cậu đã sớm tiếp xúc với chuyện như vậy, cũng có cái nhìn sâu sắc hơn những người khác.
Mọi người yên lặng nghe cậu trình bày, thậm chí có người còn vỗ tay, cuối cùng vẫn là Hạ Bách cảm thấy không hứng thú, chủ động dừng lại.
Lúc này, Trình Lưu ngồi đối diện bỗng mở miệng, đưa ra mấy vấn đề về những lời cậu vừa nói.
Không tính là sắc nhọn, thậm chí giọng điệu còn bình thản nhưng gần như tàn nhẫn bóc trần sự thật trong lời nói của Hạ Bách, khiến mọi người nhìn thấy cậu lung lay như tòa nhà cao ốc sắp đổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.