Chương 34:
Hồng Thứ Bắc
30/10/2022
Vẻ mặt nhân viên này trắng bệch, đoán vừa rồi bản thân đã lợi dụng tài nguyên của công ty để mưu lợi cho bản thân, vừa ra ngoài là nhận lỗi với Trình Lưu: “Rất xin lỗi, tổng giám đốc Tiểu Trình, tôi không nên mưu lợi dùng máy in của công ty.”
Trình Lưu xua tay: “Giấy mà thôi, mưu lợi cái gì? Nếu không đủ thì đến bộ phận hành chính lấy thêm.”
Nhân viên này ngạc nhiên, ngẩng đầu do dự hỏi: “Cô tìm tôi, có phải liên quan… Đến chuyện công việc?”
Trình Lưu hắng giọng, sau đó hỏi anh ta: “Anh nói anh và bạn gái đã yêu nhau năm năm, có phải hàng năm anh đều tặng quà cho cô ấy đúng không?”
Nhân viên này không hiểu ý của Trình Lưu nhưng vẫn gật đầu dựa theo tình hình thực tế: “Những ngày kỷ niệm tròn năm chúng tôi sẽ tặng quà cho nhau, sinh nhật hay những ngày lễ khác cũng sẽ tặng.”
Trình Lưu có hơi đăm chiêu: “Vậy chắc anh rất có kinh nghiệm trong việc tặng quà bạn gái.”
“Không hẳn là có kinh nghiệm.” Người kỹ thuật viên này ngượng ngùng gãi đầu: “Tôi cũng lo bạn gái sẽ không thích quà tôi tặng.”
Tổng giám đốc Tiểu Trình lập tức giống như gặp được tri kỷ, vỗ bả vai nhân viên, cảm thán: “Tôi cũng hiểu việc tặng quà là việc rất khó khăn, bạn trai tôi cũng không thích quà tôi tặng.”
“... Thế nhưng sau khi bạn gái tôi nhìn thấy quà đều nói rất thích.” Người nhân viên này ngơ ngác rồi mới nói nốt nửa câu còn lại.
“...” Trình Lưu lập tức rụt tay lại, có chút ghen tị, làm bộ không thèm quan tâm: “Thật không? Rất tốt.”
“Tổng giám đốc Tiểu Trình, cô… Có bạn trai?” Người nhân viên không ngờ tổng giám đốc Tiểu Trình gọi mình đi ra, chủ động nói ra một tin tức bùng nổ như vậy.
Nhắc đến bạn trai, Trình Lưu lại đắc ý, nói: “Có, anh ấy rất đẹp trai.”
“... Là trợ lý tổng giám đốc Hạ sao?” Nhân viên nhỏ giọng hỏi.
Trong nhóm của nhân viên công ty đã sớm có tin đồn về hai người có mối quan hệ bí mật, một người là tổng giám đốc, một người là trợ lý tổng giám đốc, hai người đều độc thân. Hơn nữa nghe nói khi tổng giám đốc Tiểu Trình thành lập khoa học kỹ thuật Thần Ẩn, trợ lý Hạ vẫn luôn bồi bên cạnh.
Trình Lưu nhíu mày: “Nói bậy bạ gì vậy, tôi là người đứng đắn.”
Cô nói xong lại kiên định bổ sung thêm một câu: “Bạn trai tôi còn đẹp trai hơn cả Hạ Bách.”
“Hả, thật sao?” Nhân viên yên lặng ghi nhớ tin tức bùng nổ vào trong đầu, khi trở về phải chia sẻ với mọi người trong nhóm.
“Anh tặng quà gì cho bạn gái, để tôi tham khảo một chút.”
Trình Lưu nói ra mục đích chân chính của bản thân.
Nhân viên nhớ lại, nói: “Kỷ niệm tròn một năm tặng một sợi dây chuyền đá quý, kỷ niệm tròn hai năm mua hai vé máy bay, đưa cô ấy đến Na-uy xem cực quang. Kỷ niệm tròn ba năm thuê máy bay không người lái biểu diễn, buổi tối bay một vòng ở nơi cô ấy làm việc. Kỷ niệm tròn bốn năm tặng cô ấy một tấm vé hòa nhạc mà cô ấy thích nhất.
Kỷ niệm năm năm thì chính là cái lúc nãy.”
Trình Lưu nghĩ nghĩ, cảm thấy kỳ lạ: “Tại sao quà tặng của anh lại rẻ dần theo từng năm?”
Nhân viên: “... Không phải rẻ, mà là lúc sau biết bạn gái muốn gì, vì vậy sẽ tặng cho ấy món đó vào ngày kỷ niệm tròn năm.”
“Phải không?” Trình Lưu tỏ vẻ nghi ngờ.
Nhân viên thấy thế liền hỏi: “Tổng giám đốc Tiểu Trình tặng bạn trai cái gì mà anh ấy không thích?”
“Mua được một chậu hoa bằng ngọc thạch ở một buổi đấu giá.” Trình Lưu nhớ đến món quà của mình bị trả lại để trong cốp xe.
“Đồ ở buổi đấu giá, không rẻ đúng không?” Nhân viên hỏi.
Trình Lưu không tập trung: “Cũng bình thường, hơn năm triệu tệ.”
Hơn năm triệu tệ, cũng bình thường? Quả nhiên không hổ là tổng giám đốc Tiểu Trình.
Nhân viên thấm thía nói: “Tổng giám đốc Tiểu Trình, cô xem, quà đắt như vậy mà không đả động được bạn trai cô, có thể thấy không phải quà càng đắt càng tốt.”
“Thật sao?” Trình Lưu khó hiểu, quà không đắt thì làm sao bộc lộ hết được tấm lòng.
“Đương nhiên.” Nhân viên nói ra kinh nghiệm của người từng trải: “Hơn nữa cô không thể đi hỏi đối phương muốn cái gì, chắc chắn phải lặng lẽ quan sát xem anh ấy thích gì, nếu không có, vậy hãy tặng một một quà có thể biểu đạt được tình cảm của hai người.”
Trình Lưu nghĩ cẩn thận, vẫn cảm thấy không đúng: “Anh và bạn gái đã yêu nhau năm năm, vậy sao còn chưa kết hôn?”
Có cảm giác anh ta không đáng tin.
Nhân viên cười hì hì: “Ngoài lịch sự trò chuyện năm năm của chúng tôi, ngày mai tôi còn chuẩn bị cầu hôn bạn gái, địa điểm đã bố trí xong, nhẫn cũng đã mua.”
Trình Lưu bỗng thấy hơi ghen tỵ: “Hành động của anh rất nhanh.”
“Năm nay bạn gái tôi muốn cảm giác an toàn.” Nhân viên nghiêm túc nói: “Vì vậy tôi muốn cho cô ấy một gia đình.”
Lúc này, Trình Lưu mới cảm thấy nhân viên này có chút gì đó, dường như rất đáng tin.
“Được, chờ ngày nào đó tôi kết hôn, mời anh làm người làm chứng.” Trình Lưu không xem xét khả năng của mình mà đã hứa.
Vẻ mặt nhân viên được chiều mà sợ nhìn tổng giám đốc Tiểu Trình rời đi.
Vài phút sau, bên trong nhóm chat công ty không có Trình Lưu và Hạ Bách đã xuất hiện một tin tức nóng: [Tổng giám đốc Tiểu Trình đã có bạn trai! Không phải trợ lý tổng giám đốc Hạ! Nghe nói người đó còn đẹp trai hơn cậu ấy!] Lúc này, Trình Lưu đã đến văn phòng của mình, văn phòng của Hạ Bách ở gian phòng bên ngoài.
Cô ngồi trước bàn làm việc, suy nghĩ một hồi lâu, nếu in lịch sử trò chuyện của cô và bạn trai từ trước ra… Chắn hẳn cô sẽ bị chia tay ngay lập tức.
Thế nhưng, quả thật nên lấy chiếc điện thoại kia về đây, dù sao lịch sử trò chuyện trước đó bạn trai rất nhiệt tình với cô.
Trình Lưu gọi điện thoại cho khách sạn, bảo bọn họ gửi qua bưu điện đến đây.
Quản lý khách sạn ở đầu bên kia nói: “Vâng, chắc buổi chiều mai điện thoại sẽ đến đó.”
Trình Lưu xua tay: “Giấy mà thôi, mưu lợi cái gì? Nếu không đủ thì đến bộ phận hành chính lấy thêm.”
Nhân viên này ngạc nhiên, ngẩng đầu do dự hỏi: “Cô tìm tôi, có phải liên quan… Đến chuyện công việc?”
Trình Lưu hắng giọng, sau đó hỏi anh ta: “Anh nói anh và bạn gái đã yêu nhau năm năm, có phải hàng năm anh đều tặng quà cho cô ấy đúng không?”
Nhân viên này không hiểu ý của Trình Lưu nhưng vẫn gật đầu dựa theo tình hình thực tế: “Những ngày kỷ niệm tròn năm chúng tôi sẽ tặng quà cho nhau, sinh nhật hay những ngày lễ khác cũng sẽ tặng.”
Trình Lưu có hơi đăm chiêu: “Vậy chắc anh rất có kinh nghiệm trong việc tặng quà bạn gái.”
“Không hẳn là có kinh nghiệm.” Người kỹ thuật viên này ngượng ngùng gãi đầu: “Tôi cũng lo bạn gái sẽ không thích quà tôi tặng.”
Tổng giám đốc Tiểu Trình lập tức giống như gặp được tri kỷ, vỗ bả vai nhân viên, cảm thán: “Tôi cũng hiểu việc tặng quà là việc rất khó khăn, bạn trai tôi cũng không thích quà tôi tặng.”
“... Thế nhưng sau khi bạn gái tôi nhìn thấy quà đều nói rất thích.” Người nhân viên này ngơ ngác rồi mới nói nốt nửa câu còn lại.
“...” Trình Lưu lập tức rụt tay lại, có chút ghen tị, làm bộ không thèm quan tâm: “Thật không? Rất tốt.”
“Tổng giám đốc Tiểu Trình, cô… Có bạn trai?” Người nhân viên không ngờ tổng giám đốc Tiểu Trình gọi mình đi ra, chủ động nói ra một tin tức bùng nổ như vậy.
Nhắc đến bạn trai, Trình Lưu lại đắc ý, nói: “Có, anh ấy rất đẹp trai.”
“... Là trợ lý tổng giám đốc Hạ sao?” Nhân viên nhỏ giọng hỏi.
Trong nhóm của nhân viên công ty đã sớm có tin đồn về hai người có mối quan hệ bí mật, một người là tổng giám đốc, một người là trợ lý tổng giám đốc, hai người đều độc thân. Hơn nữa nghe nói khi tổng giám đốc Tiểu Trình thành lập khoa học kỹ thuật Thần Ẩn, trợ lý Hạ vẫn luôn bồi bên cạnh.
Trình Lưu nhíu mày: “Nói bậy bạ gì vậy, tôi là người đứng đắn.”
Cô nói xong lại kiên định bổ sung thêm một câu: “Bạn trai tôi còn đẹp trai hơn cả Hạ Bách.”
“Hả, thật sao?” Nhân viên yên lặng ghi nhớ tin tức bùng nổ vào trong đầu, khi trở về phải chia sẻ với mọi người trong nhóm.
“Anh tặng quà gì cho bạn gái, để tôi tham khảo một chút.”
Trình Lưu nói ra mục đích chân chính của bản thân.
Nhân viên nhớ lại, nói: “Kỷ niệm tròn một năm tặng một sợi dây chuyền đá quý, kỷ niệm tròn hai năm mua hai vé máy bay, đưa cô ấy đến Na-uy xem cực quang. Kỷ niệm tròn ba năm thuê máy bay không người lái biểu diễn, buổi tối bay một vòng ở nơi cô ấy làm việc. Kỷ niệm tròn bốn năm tặng cô ấy một tấm vé hòa nhạc mà cô ấy thích nhất.
Kỷ niệm năm năm thì chính là cái lúc nãy.”
Trình Lưu nghĩ nghĩ, cảm thấy kỳ lạ: “Tại sao quà tặng của anh lại rẻ dần theo từng năm?”
Nhân viên: “... Không phải rẻ, mà là lúc sau biết bạn gái muốn gì, vì vậy sẽ tặng cho ấy món đó vào ngày kỷ niệm tròn năm.”
“Phải không?” Trình Lưu tỏ vẻ nghi ngờ.
Nhân viên thấy thế liền hỏi: “Tổng giám đốc Tiểu Trình tặng bạn trai cái gì mà anh ấy không thích?”
“Mua được một chậu hoa bằng ngọc thạch ở một buổi đấu giá.” Trình Lưu nhớ đến món quà của mình bị trả lại để trong cốp xe.
“Đồ ở buổi đấu giá, không rẻ đúng không?” Nhân viên hỏi.
Trình Lưu không tập trung: “Cũng bình thường, hơn năm triệu tệ.”
Hơn năm triệu tệ, cũng bình thường? Quả nhiên không hổ là tổng giám đốc Tiểu Trình.
Nhân viên thấm thía nói: “Tổng giám đốc Tiểu Trình, cô xem, quà đắt như vậy mà không đả động được bạn trai cô, có thể thấy không phải quà càng đắt càng tốt.”
“Thật sao?” Trình Lưu khó hiểu, quà không đắt thì làm sao bộc lộ hết được tấm lòng.
“Đương nhiên.” Nhân viên nói ra kinh nghiệm của người từng trải: “Hơn nữa cô không thể đi hỏi đối phương muốn cái gì, chắc chắn phải lặng lẽ quan sát xem anh ấy thích gì, nếu không có, vậy hãy tặng một một quà có thể biểu đạt được tình cảm của hai người.”
Trình Lưu nghĩ cẩn thận, vẫn cảm thấy không đúng: “Anh và bạn gái đã yêu nhau năm năm, vậy sao còn chưa kết hôn?”
Có cảm giác anh ta không đáng tin.
Nhân viên cười hì hì: “Ngoài lịch sự trò chuyện năm năm của chúng tôi, ngày mai tôi còn chuẩn bị cầu hôn bạn gái, địa điểm đã bố trí xong, nhẫn cũng đã mua.”
Trình Lưu bỗng thấy hơi ghen tỵ: “Hành động của anh rất nhanh.”
“Năm nay bạn gái tôi muốn cảm giác an toàn.” Nhân viên nghiêm túc nói: “Vì vậy tôi muốn cho cô ấy một gia đình.”
Lúc này, Trình Lưu mới cảm thấy nhân viên này có chút gì đó, dường như rất đáng tin.
“Được, chờ ngày nào đó tôi kết hôn, mời anh làm người làm chứng.” Trình Lưu không xem xét khả năng của mình mà đã hứa.
Vẻ mặt nhân viên được chiều mà sợ nhìn tổng giám đốc Tiểu Trình rời đi.
Vài phút sau, bên trong nhóm chat công ty không có Trình Lưu và Hạ Bách đã xuất hiện một tin tức nóng: [Tổng giám đốc Tiểu Trình đã có bạn trai! Không phải trợ lý tổng giám đốc Hạ! Nghe nói người đó còn đẹp trai hơn cậu ấy!] Lúc này, Trình Lưu đã đến văn phòng của mình, văn phòng của Hạ Bách ở gian phòng bên ngoài.
Cô ngồi trước bàn làm việc, suy nghĩ một hồi lâu, nếu in lịch sử trò chuyện của cô và bạn trai từ trước ra… Chắn hẳn cô sẽ bị chia tay ngay lập tức.
Thế nhưng, quả thật nên lấy chiếc điện thoại kia về đây, dù sao lịch sử trò chuyện trước đó bạn trai rất nhiệt tình với cô.
Trình Lưu gọi điện thoại cho khách sạn, bảo bọn họ gửi qua bưu điện đến đây.
Quản lý khách sạn ở đầu bên kia nói: “Vâng, chắc buổi chiều mai điện thoại sẽ đến đó.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.