Chương 3: Bất ngờ
Thỏ Milo
10/01/2025
Hai người ngồi ăn cơm với nhau, Tiểu Khiết không muốn nhưng bị Minh Trường ép ngồi ăn cùng. Sau khi dọn dẹp xong Minh Trường lên thư phòng sửa đống tài liệu lúc sáng, đống tài liệu sai sót nhiều vô kể chất đầy như núi, nhìn đống tài liệu Minh Trường thở dài ngao ngán' hừm mình phải đuổi việc hết mới được, lũ vô dụng'. Minh Trường ngồi trên chiếc ghế da xoay cao cấp, xao nhẹ mi tâm
'Cạch' Tiểu Khiết mở cửa phòng trên tay là một ly cà phê pha từ hạt Kopi Luwak( khoảng 30-100 USD) . Minh Trường thấy cậu bước vào thì hàng lông mày đã giãn ra một khoảng. Đặt ly cà phê xuống bàn , nhìn đống tài liệu trên bàn, lông mày Tiểu Khiết chợt nhíu lại. Minh Trường thấy vậy thì cười thầm vì bây giờ trông Tiểu Khiết như ông cụ non vậy
'Cậu hiểu sao' Minh Trường nhướng mày nhìn Tiểu Khiết. Cậu gật đầu đồng ý( cậu từng thủ khoa môn tài chính kinh tế ) nên rất am hiểu về mảng này. Minh Trường hơi ngạc nhiên nhưng sau đó khuôn mặt lại tràn gập ý cười' có vẻ hắn nhặt được bảo bối rồi'. Tiểu Khiết chỉ ra lỗi sai rồi nêu ra phương án hợp lí khiến Minh Trường rất hài lòng.
Sau một lúc lâu, Minh Trường ưỡn người nhìn sang bên cạnh thì thấy Tiểu Khiết ngủ gục trên mặt bàn' người gì đâu ngủ mà cũng dễ thương nữa'. Bế cậu như kiểu bế công chúa, đặt nhẹ nhàng lên chiếc giường cao cấp còn bản thân anh thì đến thư phòng ngủ. Trước khi đi còn lén lút hôn lên trán cậu một cái ' chụt' rõ vang. Sau đó ngại ngùng mà chạy đi.
————
'Lích chích' tiếng chim sẻ nhè nhẹ kêu bên cửa sổ, ánh nắng mặt trời nhàn nhạt từng cơn gió nhẹ thổi qua. Tiểu Khiết vươn vai' lâu rồi không ngủ ngon như vậy' , vì còn hơi mơ ngủ nên Tiểu Khiết vẫn chưa biết mình đang nằm trên giường của Minh Trường. 'Sao giường mình êm vậy ta' sau khi nhìn kĩ Tiểu Khiết ngạc nhiên không thôi, cậu bụm mặt vì xấu hổ.
'Đây là phòng của chú ư? Mình ....mình'
Tiểu Khiết vội chạy ra khỏi giường đi vệ sinh cá nhân. Xuống dưới nhà ăn sáng thì Tiểu Khiết thấy một tờ giấy note nhắc nhở
' Cậu dậy rồi thì ăn sáng, cảm ơn cậu vì đã giúp tôi giải quyết đống tài liệu, hôm nay tôi cho cậu nghỉ'
Nhìn tờ giấy note mà lòng Tiểu Khiết vui vẻ không thôi, từ bé đến giờ đây là lần đầu tiên cậu được người ngoài quan tâm như vậy. Từ tốn ăn sáng xong, cậu bắt một chiếc taxi rồi đi về hướng căn phòng trọ của đứa em gái( Thư Thư)
——-
'Boss anh có nghe tôi nói không?'
Người trợ lí bất lực nhìn vị chủ tịch đang ngẩn ngơ ngồi kia. Không ai khác đó chính là Minh Trường. Người trợ lí đành để bản báo cáo lên mặt bàn rồi ra ngoài' thôi con đĩ tình yêu lại quật rồi, haizz khổ thân người trợ lí như tôii'. Minh Trường cứ ngồi đó thẩn thơ lúc lúc lại cười ai nhìn vào không biết lại tưởng thằng điên. Lúc Minh Trường sực tỉnh thì trợ lí đã đi từ lúc nào không biết.
'Haizz chết tiệt mình bị làm sao vậy, sao cứ nghĩ về cậu ta thế, tập trung đi...mà môi cậu ta mềm thật..á tôi bị làm sao vậy'
Anh chẳng biết bản thân bị làm sao, cứ nghĩ về cậu mãi chẳng thế tập trung được vào công việc, nhiều lúc cứ cười vì nhớ cậu.
Đám nhân viên được dịp hóng drama vì boss mặt liệt lại biết cười. Đám nhân viên tám chuyện rất rôm rả mà đâu biết nhân vật chính đang đứng ngay sau lưng.
'Tôi chắc chắn là boss mặt liệt biết yêu rồi..haha'
'Tôi mặt liệt '
Nghe thấy giọng nói đó đám nhân viên ai cũng run rẩy' ai cíu tui với huhu '....
'Cạch' Tiểu Khiết mở cửa phòng trên tay là một ly cà phê pha từ hạt Kopi Luwak( khoảng 30-100 USD) . Minh Trường thấy cậu bước vào thì hàng lông mày đã giãn ra một khoảng. Đặt ly cà phê xuống bàn , nhìn đống tài liệu trên bàn, lông mày Tiểu Khiết chợt nhíu lại. Minh Trường thấy vậy thì cười thầm vì bây giờ trông Tiểu Khiết như ông cụ non vậy
'Cậu hiểu sao' Minh Trường nhướng mày nhìn Tiểu Khiết. Cậu gật đầu đồng ý( cậu từng thủ khoa môn tài chính kinh tế ) nên rất am hiểu về mảng này. Minh Trường hơi ngạc nhiên nhưng sau đó khuôn mặt lại tràn gập ý cười' có vẻ hắn nhặt được bảo bối rồi'. Tiểu Khiết chỉ ra lỗi sai rồi nêu ra phương án hợp lí khiến Minh Trường rất hài lòng.
Sau một lúc lâu, Minh Trường ưỡn người nhìn sang bên cạnh thì thấy Tiểu Khiết ngủ gục trên mặt bàn' người gì đâu ngủ mà cũng dễ thương nữa'. Bế cậu như kiểu bế công chúa, đặt nhẹ nhàng lên chiếc giường cao cấp còn bản thân anh thì đến thư phòng ngủ. Trước khi đi còn lén lút hôn lên trán cậu một cái ' chụt' rõ vang. Sau đó ngại ngùng mà chạy đi.
————
'Lích chích' tiếng chim sẻ nhè nhẹ kêu bên cửa sổ, ánh nắng mặt trời nhàn nhạt từng cơn gió nhẹ thổi qua. Tiểu Khiết vươn vai' lâu rồi không ngủ ngon như vậy' , vì còn hơi mơ ngủ nên Tiểu Khiết vẫn chưa biết mình đang nằm trên giường của Minh Trường. 'Sao giường mình êm vậy ta' sau khi nhìn kĩ Tiểu Khiết ngạc nhiên không thôi, cậu bụm mặt vì xấu hổ.
'Đây là phòng của chú ư? Mình ....mình'
Tiểu Khiết vội chạy ra khỏi giường đi vệ sinh cá nhân. Xuống dưới nhà ăn sáng thì Tiểu Khiết thấy một tờ giấy note nhắc nhở
' Cậu dậy rồi thì ăn sáng, cảm ơn cậu vì đã giúp tôi giải quyết đống tài liệu, hôm nay tôi cho cậu nghỉ'
Nhìn tờ giấy note mà lòng Tiểu Khiết vui vẻ không thôi, từ bé đến giờ đây là lần đầu tiên cậu được người ngoài quan tâm như vậy. Từ tốn ăn sáng xong, cậu bắt một chiếc taxi rồi đi về hướng căn phòng trọ của đứa em gái( Thư Thư)
——-
'Boss anh có nghe tôi nói không?'
Người trợ lí bất lực nhìn vị chủ tịch đang ngẩn ngơ ngồi kia. Không ai khác đó chính là Minh Trường. Người trợ lí đành để bản báo cáo lên mặt bàn rồi ra ngoài' thôi con đĩ tình yêu lại quật rồi, haizz khổ thân người trợ lí như tôii'. Minh Trường cứ ngồi đó thẩn thơ lúc lúc lại cười ai nhìn vào không biết lại tưởng thằng điên. Lúc Minh Trường sực tỉnh thì trợ lí đã đi từ lúc nào không biết.
'Haizz chết tiệt mình bị làm sao vậy, sao cứ nghĩ về cậu ta thế, tập trung đi...mà môi cậu ta mềm thật..á tôi bị làm sao vậy'
Anh chẳng biết bản thân bị làm sao, cứ nghĩ về cậu mãi chẳng thế tập trung được vào công việc, nhiều lúc cứ cười vì nhớ cậu.
Đám nhân viên được dịp hóng drama vì boss mặt liệt lại biết cười. Đám nhân viên tám chuyện rất rôm rả mà đâu biết nhân vật chính đang đứng ngay sau lưng.
'Tôi chắc chắn là boss mặt liệt biết yêu rồi..haha'
'Tôi mặt liệt '
Nghe thấy giọng nói đó đám nhân viên ai cũng run rẩy' ai cíu tui với huhu '....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.