Quyển 1 - Chương 52: Phản triều lưu bức cung (Hạ)
Ngân Tích
13/04/2013
Sương Phi nhíu mày, có thể thấy nàng rất muốn tiếp tục giữ vững phòng tuyến trong ý chí của mình, dù cố nghiến răng chịu đựng nhưng kích thích lên thân thể nàng lại liên tục dội lên công phá tựa như sóng biển xô vào bờ.
Chỉ kiên trì đến giây thứ ba mươi, Sương Phi rốt cục hoàn toàn đầu hàng, nàng khóc lên thất thanh :" Vương Thao! Là Vương Thao chủ mưu. Hắn là tình nhân của ta, hắn muốn dẫn ta quay lại đế quốc, hắn muốn dẫn ta quay lại đế quốc."
Chứng kiến Sương Phi rốt cục bắt đầu chịu khai Dương Hạo liền thở dài một hơi. Hỗn nguyên tử vẫn không chủ quan :" Ta thấy nữ nhân này đã bị người khác thôi miên cho nên đã coi việc vu hãm ngươi trở thành sự thật, cũng may rằng chúng ta dụng ra chiêu này mới bức ra ký ức thật của nàng."
Dương Hạo tiếp tục hỏi :" Minh hoàng đã chết như thế nào ?"
" Là do dùng thuốc mà chết, dùng thuốc mà chết!" Sương Phi nước mắt dàn dụa, so với bị trúng độc còn kinh khủng hơn, thân thể cũng đã co rúm lại. Thế nhưng mặc dù thảm thiết như vậy nàng vẫn khẳng định Minh hoàng bị thuốc độc chết.
" Không linh sao?" Dương Hạo hoài nghi có lẽ dược tính của Kim thủ biến mất nên mới khiến cho nữ nhân kia khôi phục lại.
" Không có khả năng không linh được." Hỗn nguyên tử đối với đan dược thập phần tự tin " Ngươi tiếp tục hỏi đi, là ai dùng thuốc độc chết Minh hoàng."
Sau khi Dương Hạo y theo lời Hỗn nguyên tử hỏi thì đáp án của Sương Phi lại càng khiến hắn tuyệt vọng.
" Là thuốc của Dương Hạo." Bộ dáng của Sương Phi rõ ràng càng tỏ ra thống khổ, nhưng thủy chung cũng không có nói ra điều mà Dương Hạo muốn " Chính là long hổ đại hoàn đan, long hổ đại hoàn đan."
Hai tay Dương Hạo đều đã phát run lên, hắn đương nhiên biết rằng trên thế giới này chỉ có duy nhất cửa tiệm của hắn có bán long hổ đại hoàn đan, nếu Sương Phi ngay cả trong hoàn cảnh này mà cũng tiếp tục đổ oan thì Dương Hạo thật sự cũng không còn cách nào .
" Gặp quỷ!" Dương Hạo đặt mông ngồi xuống đất, tức giận chửi " Đúng là gặp quỷ, chẳng lẽ ta không thể không chui vào quan tài sao?"
" Ngươi không cần quan tài đâu, đồ đệ, ngươi không cần." Hỗn nguyên tử trầm mặc một hồi, giọng nói đầy kỳ quái " Bọn họ quả thật là đang hãm hại ngươi, hơn nữa là sớm đã có dự mưu hãm hại."
" Đương nhiên là hãm hại rồi, nhưng chứng minh thế nào cơ chứ? Nhân chứng quan trọng nhất vẫn không thay đổi, ta không phải xong đời sao?" Dương Hạo đã lâm vào tuyệt vọng.
" Bởi vì nàng vừa nói chính là lời nói thật." Hỗn nguyên tử giải thích " Ngươi hiểu hay không, nữ nhân kia bây giờ nói đều là lời nói thật. Dưới sự bức cung của Kim thủ nàng căn bản không có cách nào khác ngăn cản, chỉ có thể nói lời nói thật."
" Thế mà cũng bảo là nói thật sao ?" Dương Hạo thật sự không muốn tranh luận cùng Hỗn nguyên tử " Không phải ngay cả lão cũng tin rằng là thuốc của ta độc chết Minh hoàng chứ?"
" Đương nhiên là thuốc của ngươi." Hỗn nguyên tử hình như đang từ từ vạch trần một sự thật thần bí " Bất quá đừng quên, cho dù là thuốc của chúng ta độc chết người cũng không thể nói là lỗi của chúng ta."
Lời Hỗn nguyên tử nói khiến Dương Hạo phát lạnh, trong cung điện này trống trải có thể nghe rõ cả tiếng gió khiến Dương Hạo càng them rung mình.
" Chuyện gì xảy ra? Lão đang nói cái gì vậy?" Dương Hạo hỏi lại như chưa nghe rõ.
" Ngươi đừng quên, gần đây Minh hoàng còn đang trong liệu trình sử dụng băng hỏa cửu trọng thiên, trong quá trình trị liệu chúng ta đã rất nhiều lần nghiêm cấm tuyệt đối không được dùng cùng các loại thuốc khác nếu không sẽ có nguy hiểm đến tính mạng, vậy tại sao Minh hoàng lại dùng long hổ đại hoàn đan them cơ chứ?"
Đầu Dương Hạo tựa bị một chùy đánh trúng, đột nhiên tỉnh táo lại:" Đúng vậy, lần nào đưa thuốc ta cũng nhắc lại rằng tuyệt đối không thể dùng thêm các loại thuốc khác, mà ta cho tới giờ cũng chưa từng đưa long hổ đại hoàn đan cho Minh hoàng a."
Trong tháng vừa rồi, Minh hoàng vì trị liệu tình dược kháng nguyên chứng nên chỉ phục dụng băng hỏa cửu trọng thiên, hơn nữa chỉ tiếp nhận thuốc do Dương Hạo đưa tới, dù cho có người mang thuốc đến mời tận cửa lão cũng không chạm vào một viên. Ngay cả nguyên liệu đều cũng là trực tiếp lấy ở trong hoàng cung chứ đừng nói đến là loại thuốc khác.
Dương Hạo vội vàng đem ngón tay quay lại người Sương Phi, kim thủ quả đúng là bách dụng bách linh (trăm lần sử dụng cả trăm lần đều linh nghiệm), đáng thương cho Sương Phi vừa mới hồi phục được một chút sau khi kim thủ quay lại thì toàn thân lại bắt đầu co lại, run rẩy tựa một gà con bị lạnh.
" Ai đưa cho Minh hoàng dùng long hổ đại hoàn đan ?" Dương Hạo hỏi.
" Là ta...... Là ta......" sau khi phòng tuyến tâm lý cuối cùng của Sương Phi bị công phá thì chân tướng sự việc liền tuôn ra như nước chảy " Vương Thao đem long hổ đại hoàn đan giao cho ta, kêu ta pha lẫn trong loại trà thơm, dụng mùi hương giấu đi mùi thối của dược hoàn, bệ hạ uống xong liền lập tức băng hà."
" Hỗn đản!!!" Dương Hạo vừa nghe những lời này, nhất thời nổi giận dị thường, hắn không kìm được liền véo lỗ tai Sương Phi vài cái.
Dương Hạo quả thực đã tức giận cực độ, tên Vương Thao kia hiển nhiên đã dự mưu hết thảy, hắn biết Minh hoàng không thể dùng các loại thuốc khác cho nên cố tình tới tiệm Dương Hạo mua long hổ đại hoàn đan, sau đó lệnh cho Sương Phi hạ độc. Dù cho đám thái y có điều tra thì bất luận thế nào đều cũng sẽ đổ lên đầu Dương Hạo.
" Bây giờ phải làm sao?" Mặc dù đã biết chân tướng nhưng phải làm thế nào mới có thể rửa sạch oan khuất thì Hỗn nguyên tử một điểm ý kiến cũng không có. Lão quỷ này tại tu luyện rất có thiên phú nhưng nói đến bản lĩnh đấu cùng người khác thì lão còn kém một chút.
Dương Hạo ngồi ở dưới đất, mặc dù tức giận hồi lâu nhưng vẫn tỉnh táo, hắn đơn giản phân tích tình hình, bây giờ Minh hoàng đã chết, trong hoàng cung có thể khống chế thế cục vũ lực tổng cộng chỉ có hai phe. Một chính là Vương Thao hoàng gia kiếm sĩ đoàn, bọn họ đã nắm trong tay hết thảy, bây giờ cơ bản đã đại hoạch toàn thắng
Còn phe kia chính là hoàng thất vệ đội, Dương Hạo còn nhớ thủ lĩnh của hoàng thất vệ đội là Long tướng quân, có thể đoán ra phe này sẽ hoàn toàn nghe theo Minh hậu nhưng bây giờ Vương Thao đem hết thảy tội lỗi đều đẩy lên đầu Dương Hạo hoàng thất vệ đội cũng không thể làm gì.
" Nói cách khác, ta chỉ cần khiến cho hoàng thất vệ đội biết rằng Vương Thao hại chết Minh hoàng thì sẽ có cơ hội thay đổi." Dương Hạo vỗ đùi, kêu lên.
" Nói dễ nhỉ." Hỗn nguyên tử lại không hề nhạc quan như vậy " Bây giờ toàn thế giới đều biết là ngươi hại chết Minh hoàng, ai sẽ tin vào lời của ngươi."
Dương Hạo không hề trả lời, hắn lạnh lùng hướng ánh mắt về phía Sương Phi vẫn còn đang nằm ở dưới đất dường như còn đang khóc, nàng cũng chính là người duy nhất biết chân tướng" Chính là ở người này."
Long tướng quân một thân khải giáp vàng chóe gã hán tử này ngũ đại tam thô nhưng ngay lúc người khác bị vẻ bề ngoài của hắn mê hoặc thì sẽ lại phát hiện nguyên lai hắn là người thô trung hữu tế (trong nét thô thiển lại có sự tinh tế). Chính vì nguyên nhân vì như thế Long tướng quân mới có thể từ năm mười sáu tuổi đã trở thành kiện tướng dưới tay Minh hoàng.
Sau khi Minh hoàng băng hà, Long tướng quân suất lĩnh hoàng thất vệ đội nhìn như ẩn nhẫn không phát, thậm chí mặc cho Vương Thao đưa toàn quân bọn họ chuyển tới ngoài hoàng cung nhưng trên thực tế Long tướng quân chỉ bất quá là đang lãnh nhãn đợi tới thời điểm thích hợp, kiếm sĩ thủ hạ của hắn mặc dù đã bị điều đi nơi khác nhưng hắn đã lén gọi hai trăm gã kiếm sĩ tinh duệ nhất quay về hoàng cung, tùy thời chuẩn bị chờ thời cơ ra tay. Mà Dương Hạo mang theo Sương Phi xuất hiện, hiển nhiên chính là cơ hội tốt nhất.
Long tướng quân hiểu rất rõ Minh hoàng, hắn biết Minh hoàng đã tín nhiệm Dương Hạo hẳn người đó sẽ không hại chết hoàng đế, cho nên đối tượng hắn hoài nghi chính là Vương Thao, nhất là có thêm lời khai của Sương Phi đã càng khiến chân tướng vụ mưu sát bị vạch trần. Cho nên Long tướng quân rốt cục quyết định cùng Dương Hạo cùng đồng thời phản kích.
Bọn họ thế như chẻ tre, chỉ mất nửa ngày thời gian đã chiếm lại hơn phân nửa hoàng cung. Vốn bằng vào hai trăm kiếm sĩ bọn họ cũng không thể hành động nhanh như vậy nhưng họ đã dựa vào sự trợ giúp của một chi thiếu sinh quân thủ hạ Dương Hạo.
Chỉ kiên trì đến giây thứ ba mươi, Sương Phi rốt cục hoàn toàn đầu hàng, nàng khóc lên thất thanh :" Vương Thao! Là Vương Thao chủ mưu. Hắn là tình nhân của ta, hắn muốn dẫn ta quay lại đế quốc, hắn muốn dẫn ta quay lại đế quốc."
Chứng kiến Sương Phi rốt cục bắt đầu chịu khai Dương Hạo liền thở dài một hơi. Hỗn nguyên tử vẫn không chủ quan :" Ta thấy nữ nhân này đã bị người khác thôi miên cho nên đã coi việc vu hãm ngươi trở thành sự thật, cũng may rằng chúng ta dụng ra chiêu này mới bức ra ký ức thật của nàng."
Dương Hạo tiếp tục hỏi :" Minh hoàng đã chết như thế nào ?"
" Là do dùng thuốc mà chết, dùng thuốc mà chết!" Sương Phi nước mắt dàn dụa, so với bị trúng độc còn kinh khủng hơn, thân thể cũng đã co rúm lại. Thế nhưng mặc dù thảm thiết như vậy nàng vẫn khẳng định Minh hoàng bị thuốc độc chết.
" Không linh sao?" Dương Hạo hoài nghi có lẽ dược tính của Kim thủ biến mất nên mới khiến cho nữ nhân kia khôi phục lại.
" Không có khả năng không linh được." Hỗn nguyên tử đối với đan dược thập phần tự tin " Ngươi tiếp tục hỏi đi, là ai dùng thuốc độc chết Minh hoàng."
Sau khi Dương Hạo y theo lời Hỗn nguyên tử hỏi thì đáp án của Sương Phi lại càng khiến hắn tuyệt vọng.
" Là thuốc của Dương Hạo." Bộ dáng của Sương Phi rõ ràng càng tỏ ra thống khổ, nhưng thủy chung cũng không có nói ra điều mà Dương Hạo muốn " Chính là long hổ đại hoàn đan, long hổ đại hoàn đan."
Hai tay Dương Hạo đều đã phát run lên, hắn đương nhiên biết rằng trên thế giới này chỉ có duy nhất cửa tiệm của hắn có bán long hổ đại hoàn đan, nếu Sương Phi ngay cả trong hoàn cảnh này mà cũng tiếp tục đổ oan thì Dương Hạo thật sự cũng không còn cách nào .
" Gặp quỷ!" Dương Hạo đặt mông ngồi xuống đất, tức giận chửi " Đúng là gặp quỷ, chẳng lẽ ta không thể không chui vào quan tài sao?"
" Ngươi không cần quan tài đâu, đồ đệ, ngươi không cần." Hỗn nguyên tử trầm mặc một hồi, giọng nói đầy kỳ quái " Bọn họ quả thật là đang hãm hại ngươi, hơn nữa là sớm đã có dự mưu hãm hại."
" Đương nhiên là hãm hại rồi, nhưng chứng minh thế nào cơ chứ? Nhân chứng quan trọng nhất vẫn không thay đổi, ta không phải xong đời sao?" Dương Hạo đã lâm vào tuyệt vọng.
" Bởi vì nàng vừa nói chính là lời nói thật." Hỗn nguyên tử giải thích " Ngươi hiểu hay không, nữ nhân kia bây giờ nói đều là lời nói thật. Dưới sự bức cung của Kim thủ nàng căn bản không có cách nào khác ngăn cản, chỉ có thể nói lời nói thật."
" Thế mà cũng bảo là nói thật sao ?" Dương Hạo thật sự không muốn tranh luận cùng Hỗn nguyên tử " Không phải ngay cả lão cũng tin rằng là thuốc của ta độc chết Minh hoàng chứ?"
" Đương nhiên là thuốc của ngươi." Hỗn nguyên tử hình như đang từ từ vạch trần một sự thật thần bí " Bất quá đừng quên, cho dù là thuốc của chúng ta độc chết người cũng không thể nói là lỗi của chúng ta."
Lời Hỗn nguyên tử nói khiến Dương Hạo phát lạnh, trong cung điện này trống trải có thể nghe rõ cả tiếng gió khiến Dương Hạo càng them rung mình.
" Chuyện gì xảy ra? Lão đang nói cái gì vậy?" Dương Hạo hỏi lại như chưa nghe rõ.
" Ngươi đừng quên, gần đây Minh hoàng còn đang trong liệu trình sử dụng băng hỏa cửu trọng thiên, trong quá trình trị liệu chúng ta đã rất nhiều lần nghiêm cấm tuyệt đối không được dùng cùng các loại thuốc khác nếu không sẽ có nguy hiểm đến tính mạng, vậy tại sao Minh hoàng lại dùng long hổ đại hoàn đan them cơ chứ?"
Đầu Dương Hạo tựa bị một chùy đánh trúng, đột nhiên tỉnh táo lại:" Đúng vậy, lần nào đưa thuốc ta cũng nhắc lại rằng tuyệt đối không thể dùng thêm các loại thuốc khác, mà ta cho tới giờ cũng chưa từng đưa long hổ đại hoàn đan cho Minh hoàng a."
Trong tháng vừa rồi, Minh hoàng vì trị liệu tình dược kháng nguyên chứng nên chỉ phục dụng băng hỏa cửu trọng thiên, hơn nữa chỉ tiếp nhận thuốc do Dương Hạo đưa tới, dù cho có người mang thuốc đến mời tận cửa lão cũng không chạm vào một viên. Ngay cả nguyên liệu đều cũng là trực tiếp lấy ở trong hoàng cung chứ đừng nói đến là loại thuốc khác.
Dương Hạo vội vàng đem ngón tay quay lại người Sương Phi, kim thủ quả đúng là bách dụng bách linh (trăm lần sử dụng cả trăm lần đều linh nghiệm), đáng thương cho Sương Phi vừa mới hồi phục được một chút sau khi kim thủ quay lại thì toàn thân lại bắt đầu co lại, run rẩy tựa một gà con bị lạnh.
" Ai đưa cho Minh hoàng dùng long hổ đại hoàn đan ?" Dương Hạo hỏi.
" Là ta...... Là ta......" sau khi phòng tuyến tâm lý cuối cùng của Sương Phi bị công phá thì chân tướng sự việc liền tuôn ra như nước chảy " Vương Thao đem long hổ đại hoàn đan giao cho ta, kêu ta pha lẫn trong loại trà thơm, dụng mùi hương giấu đi mùi thối của dược hoàn, bệ hạ uống xong liền lập tức băng hà."
" Hỗn đản!!!" Dương Hạo vừa nghe những lời này, nhất thời nổi giận dị thường, hắn không kìm được liền véo lỗ tai Sương Phi vài cái.
Dương Hạo quả thực đã tức giận cực độ, tên Vương Thao kia hiển nhiên đã dự mưu hết thảy, hắn biết Minh hoàng không thể dùng các loại thuốc khác cho nên cố tình tới tiệm Dương Hạo mua long hổ đại hoàn đan, sau đó lệnh cho Sương Phi hạ độc. Dù cho đám thái y có điều tra thì bất luận thế nào đều cũng sẽ đổ lên đầu Dương Hạo.
" Bây giờ phải làm sao?" Mặc dù đã biết chân tướng nhưng phải làm thế nào mới có thể rửa sạch oan khuất thì Hỗn nguyên tử một điểm ý kiến cũng không có. Lão quỷ này tại tu luyện rất có thiên phú nhưng nói đến bản lĩnh đấu cùng người khác thì lão còn kém một chút.
Dương Hạo ngồi ở dưới đất, mặc dù tức giận hồi lâu nhưng vẫn tỉnh táo, hắn đơn giản phân tích tình hình, bây giờ Minh hoàng đã chết, trong hoàng cung có thể khống chế thế cục vũ lực tổng cộng chỉ có hai phe. Một chính là Vương Thao hoàng gia kiếm sĩ đoàn, bọn họ đã nắm trong tay hết thảy, bây giờ cơ bản đã đại hoạch toàn thắng
Còn phe kia chính là hoàng thất vệ đội, Dương Hạo còn nhớ thủ lĩnh của hoàng thất vệ đội là Long tướng quân, có thể đoán ra phe này sẽ hoàn toàn nghe theo Minh hậu nhưng bây giờ Vương Thao đem hết thảy tội lỗi đều đẩy lên đầu Dương Hạo hoàng thất vệ đội cũng không thể làm gì.
" Nói cách khác, ta chỉ cần khiến cho hoàng thất vệ đội biết rằng Vương Thao hại chết Minh hoàng thì sẽ có cơ hội thay đổi." Dương Hạo vỗ đùi, kêu lên.
" Nói dễ nhỉ." Hỗn nguyên tử lại không hề nhạc quan như vậy " Bây giờ toàn thế giới đều biết là ngươi hại chết Minh hoàng, ai sẽ tin vào lời của ngươi."
Dương Hạo không hề trả lời, hắn lạnh lùng hướng ánh mắt về phía Sương Phi vẫn còn đang nằm ở dưới đất dường như còn đang khóc, nàng cũng chính là người duy nhất biết chân tướng" Chính là ở người này."
Long tướng quân một thân khải giáp vàng chóe gã hán tử này ngũ đại tam thô nhưng ngay lúc người khác bị vẻ bề ngoài của hắn mê hoặc thì sẽ lại phát hiện nguyên lai hắn là người thô trung hữu tế (trong nét thô thiển lại có sự tinh tế). Chính vì nguyên nhân vì như thế Long tướng quân mới có thể từ năm mười sáu tuổi đã trở thành kiện tướng dưới tay Minh hoàng.
Sau khi Minh hoàng băng hà, Long tướng quân suất lĩnh hoàng thất vệ đội nhìn như ẩn nhẫn không phát, thậm chí mặc cho Vương Thao đưa toàn quân bọn họ chuyển tới ngoài hoàng cung nhưng trên thực tế Long tướng quân chỉ bất quá là đang lãnh nhãn đợi tới thời điểm thích hợp, kiếm sĩ thủ hạ của hắn mặc dù đã bị điều đi nơi khác nhưng hắn đã lén gọi hai trăm gã kiếm sĩ tinh duệ nhất quay về hoàng cung, tùy thời chuẩn bị chờ thời cơ ra tay. Mà Dương Hạo mang theo Sương Phi xuất hiện, hiển nhiên chính là cơ hội tốt nhất.
Long tướng quân hiểu rất rõ Minh hoàng, hắn biết Minh hoàng đã tín nhiệm Dương Hạo hẳn người đó sẽ không hại chết hoàng đế, cho nên đối tượng hắn hoài nghi chính là Vương Thao, nhất là có thêm lời khai của Sương Phi đã càng khiến chân tướng vụ mưu sát bị vạch trần. Cho nên Long tướng quân rốt cục quyết định cùng Dương Hạo cùng đồng thời phản kích.
Bọn họ thế như chẻ tre, chỉ mất nửa ngày thời gian đã chiếm lại hơn phân nửa hoàng cung. Vốn bằng vào hai trăm kiếm sĩ bọn họ cũng không thể hành động nhanh như vậy nhưng họ đã dựa vào sự trợ giúp của một chi thiếu sinh quân thủ hạ Dương Hạo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.