Chương 423: Chuẩn bị đi Man Thần Giáo
Thắng Kỷ
13/05/2013
Vạn tượng nhất long? Đây là tiêu chí tiến vào Vương Giả cũng chính là trở thành Bán Bộ Thần Tiên ở Nam Hoang, cả trăm năm mới có vài vị Vương Giả xuất hiện ở Nam Hoang, nhưng giờ tự nhiên đùng cái lồi ra cả bầy thế này.
Thật quá khó tin mà, những người này làm sao làm được thế, xem sức mạnh của bọn họ thì đều là mới đột phá thôi, chưa thật lão luyện vững chắc, chẳng lẽ có thể đột phá tập thể được ư?
Vừa nghĩ đến đây, nàng ta đột nhiên nghĩ đến lời Trình Cung đã nói, sẽ để nàng cùng đột phá với Man Ngưu Vương trở thành Lục Địa Thần Tiên.
Nhìn đám người này, Tần Vân Nhi cũng có cảm giác, hình như, cũng còn hy vọng thật!!
- Đại Thiếu, hiện giờ trong thành chúng ta tổng cộng có mười tám ngàn Hung Thần Kỳ Binh, hai mươi ngàn Thanh Xà Quân đã được chỉnh đốn ổn thỏa, còn lại phân biệt chia ra bốn nhánh quân, mỗi nhánh hai chục ngàn người. Lực lượng tác chiến trước mắt cũng gần một trăm hai mươi ngàn, số người như thợ thủ công, luyện binh khí, luyện đan sư thì trước mắ cũng hơn năm ngàn người, vả lại đang trong tình trạng gia tăng. Những người này bản thân kinh nghiệm dồi dào, tổ hợp đoàn đội nhỏ cũng không thành vấn đề, chỉ có điều hiện giờ trang bị chính quy thì còn hơi thiếu hụt một chút.
Đợi mọi người nói xong, quậy xong rồi, tất cả đều ngồi xuống, Man Ngưu Vương mới sơ lược trình bày qua tình hình trong thành cho Trình Cung nghe.
Lúc Man Ngưu Vương Lý Hằng nói, cũng có cảm giác hùng hỗ kiêu ngạo, chỉ riêng quy mô hiện giờ đã vượt quá Địa Long Thành rồi. Tuy lực lượng ở Địa Long Thành nhiều, nhưng đa số đều là Liệp Yêu Giả, không phải quân chính quy được huấn luyện kỹ càng, Đan Thành này thì khác biệt hoàn toàn.
- Ta có thể liên lạc với Lão Gia Tử một chút, nhưng vẫn cần có thời gian.
Bạch Khải Nguyên bổ sung thêm một câu, hiển nhiên số trang bị này cũng không thành vấn đề, tuy Trình Gia không có ý nghĩ tạo phản, nhưng Trình Vũ Phi và Trình Vũ Dương nắm giữ hai đoàn đại quân, năm xưa Trình Lão Gia Tử thống lĩnh binh mã thiên hạ, nếu nói lúc này nhờ lão trạng bị cho một chút mà lão không làm được, thì đó là giả chắc rồi.
- Trạng bị nhất định có, hơn nữa phải là loại tinh nhuệ nhất, nếu bên phía Gia Gia không làm kịp, Bàn Tử bọn họ sẽ tự nghĩ cách, sẵn tiện xây dựng công xưởng binh khắp Đan Thành, rồi nghĩ cách tuyển thêm một số Luyện Khí Sư nữa
Trình Cung không phải mẫu người thích ngồi yên an phận, đối với chuyện tạo phản thì hắn không có hứng thú, nhưng hắn tuyệt đối không thích cảm giác bị người ta khống chế, hắn muốn tất cả đều phải nằm trong tầm tay khống chế của mình.
- Các ngươi xem cái này có hữu ích gì không….
Lúc này, lúc này người luôn đứng tít phía xa là Tử Yên công chúa, bỗng nhiệt cất lời, đồng thời quăng một cái không gian giới chỉ cho Trình Cung.
Vừa nghe Tử Yên công chúa nói thế, sắc mặt của đám người Bạch Khải Nguyên có chút không được tự nhiên, dù gì Tử Yên công chúa cũng là công chúa của Lam Vân Đế Quốc, còn nội dung cuộc đàm thoại vừa rồi, nếu xét nét kỹ càng mà nói, sẽ xảy ra chuyện lớn đấy.
Nhưng rõ ràng hiện giờ Tử Yên công chúa căn bản không hề nghĩ đến những chuyện này.
Trình Cung chụp lấy không gian giới chỉ, thần niệm quét qua một cái, lập tức ngây người.
Bà mẹ, bên trong vẻn vẹn có số trang bị vũ trang cho hơn ba trăm ngàn người ấy chứ, còn chưa hết nữa, áo giáp bên trong đó là thuộc loại đỉnh cấp nha, những bộ giáp do cấp thống lĩnh trở lên mặc không ngờ đều là bộ giáp cấp nguyên khí, trong đó còn có năm bộ Bán Linh Giáp nữa. Giá trị của Bán Linh Giáp, bỏ xa so với linh khí hạ phẩm thông thường, sức phòng ngự kinh người, hơn nữa đùng cái có đến năm bộ, điều này thật sự khiến cho Trình Cung phải giật mình kinh ngạc.
- Nàng lấy ở đâu ra vậy?
Trình Cung kinh hãi nhìn Tử Yên công chúa.
Tử Yên công chúa hiếm khi thấy Trình Cung kinh ngạc thế này, trong lòng cũng có chút đắc ý, nhìn nhìn Tiểu Tuyết và Đông Phương Thanh Mai nói:
- Lúc cứu bọn họ đấy, giết người Vương Đình Thảo Nguyên có được đó.
Bạch Khải Nguyên bọ họ không hiểu chuyện gì cả, đều tò mò nhìn về phía Trình Cung, Trình Cung thật sự khâm phục vận khí của các nàng ấy rồi, trực tiếp dựng ngón cái lên, tiếp đó ném cái Không gian giới chỉ này cho đám người Bách Khải Nguyên.
- Đây là trang bị gì, cho dù là quân đội tinh nhuệ nhất của Thảo Nguyên Vương Đình cũng không thể có số trạng bị thế này được.
- Thảo Nguyên Vương Đình từ đâu mà có nhỉ?
- Ha ha, cái này chúng ta bó tay rồi, mặc kệ bọn họ đi.
Bàn Tử bọn họ cũng hiếu kỳ cầm lấy, dùng thần niệm tra xét, bởi vì đây là vật vô chủ, tiếp đó ai ai cũng dò xét một phen, rồi đều tỏ ra vẻ mặt kinh ngạc khó tin.
Cái không gian giới chỉ này đến cuối cùng lại truyền vào tay của Trình Cung, Trình Cung quăng quăng cái Không gian giới chỉ trên tay nói:
- Xem ra thiên hạ sắp đại loạn thật rồi, Thảo Nguyên Vương Đình không có, vậy chắc chắn là do người khác tiếp viện cho bọn họ rồi, tuy nhiên giờ lại có hời cho chúng ta, Bạch Thúc Nhi, mấy cái này ngươi cứ xem mà phân phối nhé.
Trình Cung lại lần nữa đem Không Gian giới chỉ ném qua cho Bạch Khải Nguyên, nhìn Tử Yên công chúa cười cười nói:
- Nàng cung cấp nhiều trang bị cho ta như vậy, nàng không sợ ta tạo phản Chu Gia nhà nàng à?
Kỳ thật người có câu hỏi này đâu chỉ có Trình Cung, đám người Bạch Khải Nguyên, Bàn Tử này ai cũng thắc mắc nhìn Tử Yên công chúa.
- Trình Gia ngươi muốn tạo phản, chẳng lẽ còn thiếu số trạng bị này, ít nhất thì lúc này ngươi còn đang chống chọi với yêu thú triều, chuyện sau này bất luận ta là công chúa hay là một a hoàn, thì liệu có quản được gì chăng?
Tử Yên công chúa vẫn đứng kế một cột trụ phía xa, nàng nói dứt lời liền tựa vào cột trụ, nhắm mắt lại không nói thêm gì nữa.
Lời nói này của Tử Yên công chúa, khiến cho ấn tượng của mọi người đối với nàng thoáng chốc đã thay đổi rất nhiều, kỳ thật có thể người có được truyền thừa, có căn cơ, có vận khí có thể sống sót trong Yêu Thú Sâm Lâm, hơn nữa còn bành trướng sức mạnh bản thân, thế thì người đó nào phải là kẻ ngu ngốc chứ. Tử Yên công chúa hiện giờ đã sớm biết, sau khi nàng mất tích, tuy rằng Hoàng đế vẫn theo lệ thường phái người đi tìm, nhưng chỉ là mang tính hình thức thôi, điều này khiến nàng rất đau lòng, đồng thời nàng cũng hiểu ra một chuyện, trong gia đình Đế Vương, loại công chúa kiểu như này còn không giá trị bằng một tay cao thủ.
- Phì…
Trình Cung cười nhạt, xoay đầu nhìn về phía Man Ngưu Vương nói:
- Nếu vấn đề trang bị đã được giải quyết, vậy thì về sau một nhánh do Man ngưu Vương thống lĩnh, tên là Man Ngưu Quân. Ngoài ra ba nhánh còn lại lần lượt phân cho La Anh Hùng thống lĩnh, tên là Anh Hùng Quân, Đại Thúc thống lĩnh một nhánh tên là Xung Phong Quân, Mạnh Hổ thống lĩnh một quân, tên là Mạnh Hổ Quân. Đây sẽ là quân đội dưới trướng của các người, sau này sẽ tiếp nhận mở rộng thêm nữa, có thể đạt được trình đạo thế nào thì phải xem bản lĩnh các người ra sao rồi.
Trình Cung trực tiếp lấy tên của họ để phong hiệu cho đoàn quân, ngay cả Man Ngưu Vương Lý Hằng có tồn tại như vậy, cũng cảm giác hào khí dâng trào, càng khỏi phải nói đến La Anh Hùng, Đại Thúc và Mạnh Hổ bọn họ.
- Vâng!
Man Ngưu Vương Lý Hằng dẫn đầu, bốn người đồng loạt đứng dậy hành quân lễ lĩnh mệnh.
- Ngoài ra, Sắc Quỷ sẽ nắm giữ tất cả công việc tình báo, các ngươi phải luôn giữ liên lạc với y, sau này y sẽ đóng vai trò là trung khu liên lạc với tất cả mọi người. Trình Trảm, Trình Lập phụ trách huyết chiến, mai này sẽ là chiến lực cao cấp của Đan Thành, tất cả việc cung cấp tài vật sẽ do Bàn Tử phụ trách, các ngươi có bất kỳ yêu cầu gì cứ tự nhiên mà đề xuất với y. Đan Thần phủ thì giao cho Linh Lung, Tử Yên, Tiểu Tuyết, Thanh Mai bốn người phối hợp quản lý.
Đan Thành đến giờ phút này, cuối cùng đã thành hình rồi, Trình Cung cũng bắt đầu nhận mệnh, hắn không nói rõ chức vị, nhưng cũng chẳng cần phải nói.
Khi nói đến ai, đều sẽ đứng dậy, chỉ có cuối cùng nói Đan Thần phủ do Đông Phương Linh Lung phụ trách, trên mặt Đông Phương Linh Lung liền lộ ra vẻ lo lắng, Trình Cung có thể trông thấy rõ, tay của nàng ta ra sức níu lấy vải áo của mình.
- Đừng lo lắng, chủ yếu nàng phụ trách việc luyện đan, Tiểu Tuyết cũng sẽ chung tay với nàng, về phần Đan Thần Phủ, giao cho Tử Yên công chúa và Thanh Mai là được rồi, ta thấy tính cách của Thanh Mai rất thích hợp, chỉ cần bồi dưỡng đào tạo thêm là ổn rồi, lúc mới bắt đầu thì cứ để Bàn Tử và Sắc Quỷ giúp nàng coi chừng đi.
- Ừm..
Đông Phương Linh Lung nghe giọng của Trình Cung vang lên bên tai, trong lòng vốn đang rối, thoáng chốc lại khôi phục cảm giác bìn thản thoái mái lại rồi.
Thấy Đông Phương Linh Lung biến đổi, Trình Cung cười nhạt, tiếp đó lại nói:
- Bởi ta sắp phải đi xa một thời gian, cho nên Sắc Quỷ, Bạch Thúc Nhi, Trình Trảm, tạm thời các người cũng khoan bế quan tu luyện. Ta sẽ để lại những thứ các ngươi cần thiết, lúc không có chuyện gì thì các người cứ tu luyện bình thường, lúc có chuyện cũng không được chậm trễ, dù sao Đan Thành vừa mới hình thành quy tắc thôi, rất nhiều chuyện vẫn cần các ngươi chung tay mới được.
- Được, mà cái gì, ngươi muốn đi xa?
Bạch Khải Nguyên là người gật đầu đồng ý trước nhất, nhưng tiếp đó bỗng giật mình kêu lên, bởi mỗi lần Trình Cung đi, thế nào cũng xảy ra nhiều chuyện, bây giờ hễ gã nghe thấy Trình Cung muốn ra ngoài là lập tức e sợ khiếp đảm, thiếu điều Bạch Khải Nguyên nhảy ra khỏi ghế.
- Đại Thiếu, đi biển hả?
Bàn Tử và Sắc Quỷ đều biết Trình Cung muốn đi tìm Vũ Thân Vương, nên mới hỏi Trình Cung như thế.
- Đi biển là chắc chắn rồi, nhưng trước khi đi ta phải nâng cấp cho Man Ngưu Vương và Thanh Xà Vương, còn chuyện bên Man Thần Giáo thì trước khi rời ta cũng sẽ giải quyết ổn thỏa, ta chuẩn bị đi đến Man Thần Giáo một chuyến để bàn chuyện với vị thần linh kia của bọn họ. Bọn chúng phái người tập kích chúng ta ở Đan Thần, nói thế nào thì cũng phải bồi thường một ít chứ hả?
Trình Cung nói một cách rất nghiêm túc.
Hắn nói năng nghiêm chỉnh, nhưng những lời phía sau lại khiến tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều phải ngỡ ngàng, nói giỡn hay nói chơi vậy, đi bàn chuyện với thần linh Man Thần Giáo sao?
Tuy ngoài trừ đám người Man của Man Thần Giáo ra, tất cả mọi người đều không tin vị thần linh trong miệng họ là có thật, nhưng trái lại họ đều biết, vị thần linh này có được sức mạnh tồn tại siêu cấp cường đại, điều này không cần bàn cãi. Thậm chí nhiều người đem thần linh của Man Thần Giáo ra so sánh với Âm Tường Túc, Hách Liên Lam Phong và giáo chủ Nam Cương Thần Giáo, khỏi nghĩ cũng biết vị thần linh của Man Thần Giáo này khủng bố đến nhường nào.
Giờ Trình Cung không ngờ lại nói muốn đi tìm vị thần linh đó bàn chuyện, điều này còn khủng bố hơn nữa!1
- Vớ vẩn
Bạch Khải Nguyên căn bản không coi là thật, thầm nghĩ hiện giờ Đan Thành đã quy mô như vậy rồi, vừa rồi Trình Cung cũng khá là ra dáng vừa phân công vừa quản lý, sao đùng một cái lại bộc lộ bản tính rồi, hắn tưởng ở đây là Vân Ca Thành chắc, hắn vẫn coi mình là tên Đại Thiếu ăn chơi trác táng ư?
- Đại Thiếu, chuyện cười này chẳng buồn cười gì cả.
Bàn Tử vừa nói vừa không ngừng ngấu nghiến đồ ăn, tu luyện lâu như vậy rồi, gã cảm thấy mình ốm đi, phải bổ sung thêm mới được.
- Ta cũng đi.
Túy Miêu tựa lưng vào ghế, nhắm mắt giơ tay lên.
- Đại Thiếu, chắc ngươi không phải làm thật chứ hả?
Sắc quỷ nhìn sắc mặt của Trình Cung, sao cứ có cảm giác bất an thế này.
Bởi vì gã đã sớm nếm trải chuyện thế này ở Vân Ca Thành rồi, những chuyện ngay cả người ta nghĩ cũng không dám nghĩ tới, ngặt nổi Đại Thiếu cứ đâm đầu làm. Phản ứng đầu tiên của gã cũng giống với bọn Bàn Tử vậy, cũng cho rằng Trình Cung thuận miệng nói chơi, nhưng tiếp đó thấy Trình Cung biểu hiện nghiêm túc, trong lòng Sắc Quỷ lập tức thấp thỏm lo âu.
Trình Cung nghiêm chỉnh gật đầu thêm lần nữa:
- Đương nhiên là thật rồi, vấn đề bên Man Thần Giáo nếu không sớm giải quyết sẽ thành chuyện phiền toái đấy.
- Không được, tuyệt đối không được. Thần linh của Man Thần Giáo kia là người đỉnh phong nhất khắp cái Nam Diêm Bộ Châu này, ngươi quậy phá thế nào ở Vân Ca Thành hay Nam Hoang này cũng được, ít nhất cũng có một tia cơ hội, nhưng đối mặt với thần linh kia thì một tẹo cơ hội cũng chẳng có, điều này tuyệt đối không thể được.
Bạch Khải Nguyên là người phản đối hơn ai hết, gã ngoài giúp đỡ Trình Cung ra, Trình Lão Gia Tử cũng đã căn dặn gã, bất luận thế nào cũng không được để Trình Cung gặp chuyện, bất luận là đứng trên phương diện một thuộc hạ hay là một trưởng bối, Bạch Khải Nguyên vẫn kiên quyết phản đối chuyến đi này của Trình Cung.
Thật quá khó tin mà, những người này làm sao làm được thế, xem sức mạnh của bọn họ thì đều là mới đột phá thôi, chưa thật lão luyện vững chắc, chẳng lẽ có thể đột phá tập thể được ư?
Vừa nghĩ đến đây, nàng ta đột nhiên nghĩ đến lời Trình Cung đã nói, sẽ để nàng cùng đột phá với Man Ngưu Vương trở thành Lục Địa Thần Tiên.
Nhìn đám người này, Tần Vân Nhi cũng có cảm giác, hình như, cũng còn hy vọng thật!!
- Đại Thiếu, hiện giờ trong thành chúng ta tổng cộng có mười tám ngàn Hung Thần Kỳ Binh, hai mươi ngàn Thanh Xà Quân đã được chỉnh đốn ổn thỏa, còn lại phân biệt chia ra bốn nhánh quân, mỗi nhánh hai chục ngàn người. Lực lượng tác chiến trước mắt cũng gần một trăm hai mươi ngàn, số người như thợ thủ công, luyện binh khí, luyện đan sư thì trước mắ cũng hơn năm ngàn người, vả lại đang trong tình trạng gia tăng. Những người này bản thân kinh nghiệm dồi dào, tổ hợp đoàn đội nhỏ cũng không thành vấn đề, chỉ có điều hiện giờ trang bị chính quy thì còn hơi thiếu hụt một chút.
Đợi mọi người nói xong, quậy xong rồi, tất cả đều ngồi xuống, Man Ngưu Vương mới sơ lược trình bày qua tình hình trong thành cho Trình Cung nghe.
Lúc Man Ngưu Vương Lý Hằng nói, cũng có cảm giác hùng hỗ kiêu ngạo, chỉ riêng quy mô hiện giờ đã vượt quá Địa Long Thành rồi. Tuy lực lượng ở Địa Long Thành nhiều, nhưng đa số đều là Liệp Yêu Giả, không phải quân chính quy được huấn luyện kỹ càng, Đan Thành này thì khác biệt hoàn toàn.
- Ta có thể liên lạc với Lão Gia Tử một chút, nhưng vẫn cần có thời gian.
Bạch Khải Nguyên bổ sung thêm một câu, hiển nhiên số trang bị này cũng không thành vấn đề, tuy Trình Gia không có ý nghĩ tạo phản, nhưng Trình Vũ Phi và Trình Vũ Dương nắm giữ hai đoàn đại quân, năm xưa Trình Lão Gia Tử thống lĩnh binh mã thiên hạ, nếu nói lúc này nhờ lão trạng bị cho một chút mà lão không làm được, thì đó là giả chắc rồi.
- Trạng bị nhất định có, hơn nữa phải là loại tinh nhuệ nhất, nếu bên phía Gia Gia không làm kịp, Bàn Tử bọn họ sẽ tự nghĩ cách, sẵn tiện xây dựng công xưởng binh khắp Đan Thành, rồi nghĩ cách tuyển thêm một số Luyện Khí Sư nữa
Trình Cung không phải mẫu người thích ngồi yên an phận, đối với chuyện tạo phản thì hắn không có hứng thú, nhưng hắn tuyệt đối không thích cảm giác bị người ta khống chế, hắn muốn tất cả đều phải nằm trong tầm tay khống chế của mình.
- Các ngươi xem cái này có hữu ích gì không….
Lúc này, lúc này người luôn đứng tít phía xa là Tử Yên công chúa, bỗng nhiệt cất lời, đồng thời quăng một cái không gian giới chỉ cho Trình Cung.
Vừa nghe Tử Yên công chúa nói thế, sắc mặt của đám người Bạch Khải Nguyên có chút không được tự nhiên, dù gì Tử Yên công chúa cũng là công chúa của Lam Vân Đế Quốc, còn nội dung cuộc đàm thoại vừa rồi, nếu xét nét kỹ càng mà nói, sẽ xảy ra chuyện lớn đấy.
Nhưng rõ ràng hiện giờ Tử Yên công chúa căn bản không hề nghĩ đến những chuyện này.
Trình Cung chụp lấy không gian giới chỉ, thần niệm quét qua một cái, lập tức ngây người.
Bà mẹ, bên trong vẻn vẹn có số trang bị vũ trang cho hơn ba trăm ngàn người ấy chứ, còn chưa hết nữa, áo giáp bên trong đó là thuộc loại đỉnh cấp nha, những bộ giáp do cấp thống lĩnh trở lên mặc không ngờ đều là bộ giáp cấp nguyên khí, trong đó còn có năm bộ Bán Linh Giáp nữa. Giá trị của Bán Linh Giáp, bỏ xa so với linh khí hạ phẩm thông thường, sức phòng ngự kinh người, hơn nữa đùng cái có đến năm bộ, điều này thật sự khiến cho Trình Cung phải giật mình kinh ngạc.
- Nàng lấy ở đâu ra vậy?
Trình Cung kinh hãi nhìn Tử Yên công chúa.
Tử Yên công chúa hiếm khi thấy Trình Cung kinh ngạc thế này, trong lòng cũng có chút đắc ý, nhìn nhìn Tiểu Tuyết và Đông Phương Thanh Mai nói:
- Lúc cứu bọn họ đấy, giết người Vương Đình Thảo Nguyên có được đó.
Bạch Khải Nguyên bọ họ không hiểu chuyện gì cả, đều tò mò nhìn về phía Trình Cung, Trình Cung thật sự khâm phục vận khí của các nàng ấy rồi, trực tiếp dựng ngón cái lên, tiếp đó ném cái Không gian giới chỉ này cho đám người Bách Khải Nguyên.
- Đây là trang bị gì, cho dù là quân đội tinh nhuệ nhất của Thảo Nguyên Vương Đình cũng không thể có số trạng bị thế này được.
- Thảo Nguyên Vương Đình từ đâu mà có nhỉ?
- Ha ha, cái này chúng ta bó tay rồi, mặc kệ bọn họ đi.
Bàn Tử bọn họ cũng hiếu kỳ cầm lấy, dùng thần niệm tra xét, bởi vì đây là vật vô chủ, tiếp đó ai ai cũng dò xét một phen, rồi đều tỏ ra vẻ mặt kinh ngạc khó tin.
Cái không gian giới chỉ này đến cuối cùng lại truyền vào tay của Trình Cung, Trình Cung quăng quăng cái Không gian giới chỉ trên tay nói:
- Xem ra thiên hạ sắp đại loạn thật rồi, Thảo Nguyên Vương Đình không có, vậy chắc chắn là do người khác tiếp viện cho bọn họ rồi, tuy nhiên giờ lại có hời cho chúng ta, Bạch Thúc Nhi, mấy cái này ngươi cứ xem mà phân phối nhé.
Trình Cung lại lần nữa đem Không Gian giới chỉ ném qua cho Bạch Khải Nguyên, nhìn Tử Yên công chúa cười cười nói:
- Nàng cung cấp nhiều trang bị cho ta như vậy, nàng không sợ ta tạo phản Chu Gia nhà nàng à?
Kỳ thật người có câu hỏi này đâu chỉ có Trình Cung, đám người Bạch Khải Nguyên, Bàn Tử này ai cũng thắc mắc nhìn Tử Yên công chúa.
- Trình Gia ngươi muốn tạo phản, chẳng lẽ còn thiếu số trạng bị này, ít nhất thì lúc này ngươi còn đang chống chọi với yêu thú triều, chuyện sau này bất luận ta là công chúa hay là một a hoàn, thì liệu có quản được gì chăng?
Tử Yên công chúa vẫn đứng kế một cột trụ phía xa, nàng nói dứt lời liền tựa vào cột trụ, nhắm mắt lại không nói thêm gì nữa.
Lời nói này của Tử Yên công chúa, khiến cho ấn tượng của mọi người đối với nàng thoáng chốc đã thay đổi rất nhiều, kỳ thật có thể người có được truyền thừa, có căn cơ, có vận khí có thể sống sót trong Yêu Thú Sâm Lâm, hơn nữa còn bành trướng sức mạnh bản thân, thế thì người đó nào phải là kẻ ngu ngốc chứ. Tử Yên công chúa hiện giờ đã sớm biết, sau khi nàng mất tích, tuy rằng Hoàng đế vẫn theo lệ thường phái người đi tìm, nhưng chỉ là mang tính hình thức thôi, điều này khiến nàng rất đau lòng, đồng thời nàng cũng hiểu ra một chuyện, trong gia đình Đế Vương, loại công chúa kiểu như này còn không giá trị bằng một tay cao thủ.
- Phì…
Trình Cung cười nhạt, xoay đầu nhìn về phía Man Ngưu Vương nói:
- Nếu vấn đề trang bị đã được giải quyết, vậy thì về sau một nhánh do Man ngưu Vương thống lĩnh, tên là Man Ngưu Quân. Ngoài ra ba nhánh còn lại lần lượt phân cho La Anh Hùng thống lĩnh, tên là Anh Hùng Quân, Đại Thúc thống lĩnh một nhánh tên là Xung Phong Quân, Mạnh Hổ thống lĩnh một quân, tên là Mạnh Hổ Quân. Đây sẽ là quân đội dưới trướng của các người, sau này sẽ tiếp nhận mở rộng thêm nữa, có thể đạt được trình đạo thế nào thì phải xem bản lĩnh các người ra sao rồi.
Trình Cung trực tiếp lấy tên của họ để phong hiệu cho đoàn quân, ngay cả Man Ngưu Vương Lý Hằng có tồn tại như vậy, cũng cảm giác hào khí dâng trào, càng khỏi phải nói đến La Anh Hùng, Đại Thúc và Mạnh Hổ bọn họ.
- Vâng!
Man Ngưu Vương Lý Hằng dẫn đầu, bốn người đồng loạt đứng dậy hành quân lễ lĩnh mệnh.
- Ngoài ra, Sắc Quỷ sẽ nắm giữ tất cả công việc tình báo, các ngươi phải luôn giữ liên lạc với y, sau này y sẽ đóng vai trò là trung khu liên lạc với tất cả mọi người. Trình Trảm, Trình Lập phụ trách huyết chiến, mai này sẽ là chiến lực cao cấp của Đan Thành, tất cả việc cung cấp tài vật sẽ do Bàn Tử phụ trách, các ngươi có bất kỳ yêu cầu gì cứ tự nhiên mà đề xuất với y. Đan Thần phủ thì giao cho Linh Lung, Tử Yên, Tiểu Tuyết, Thanh Mai bốn người phối hợp quản lý.
Đan Thành đến giờ phút này, cuối cùng đã thành hình rồi, Trình Cung cũng bắt đầu nhận mệnh, hắn không nói rõ chức vị, nhưng cũng chẳng cần phải nói.
Khi nói đến ai, đều sẽ đứng dậy, chỉ có cuối cùng nói Đan Thần phủ do Đông Phương Linh Lung phụ trách, trên mặt Đông Phương Linh Lung liền lộ ra vẻ lo lắng, Trình Cung có thể trông thấy rõ, tay của nàng ta ra sức níu lấy vải áo của mình.
- Đừng lo lắng, chủ yếu nàng phụ trách việc luyện đan, Tiểu Tuyết cũng sẽ chung tay với nàng, về phần Đan Thần Phủ, giao cho Tử Yên công chúa và Thanh Mai là được rồi, ta thấy tính cách của Thanh Mai rất thích hợp, chỉ cần bồi dưỡng đào tạo thêm là ổn rồi, lúc mới bắt đầu thì cứ để Bàn Tử và Sắc Quỷ giúp nàng coi chừng đi.
- Ừm..
Đông Phương Linh Lung nghe giọng của Trình Cung vang lên bên tai, trong lòng vốn đang rối, thoáng chốc lại khôi phục cảm giác bìn thản thoái mái lại rồi.
Thấy Đông Phương Linh Lung biến đổi, Trình Cung cười nhạt, tiếp đó lại nói:
- Bởi ta sắp phải đi xa một thời gian, cho nên Sắc Quỷ, Bạch Thúc Nhi, Trình Trảm, tạm thời các người cũng khoan bế quan tu luyện. Ta sẽ để lại những thứ các ngươi cần thiết, lúc không có chuyện gì thì các người cứ tu luyện bình thường, lúc có chuyện cũng không được chậm trễ, dù sao Đan Thành vừa mới hình thành quy tắc thôi, rất nhiều chuyện vẫn cần các ngươi chung tay mới được.
- Được, mà cái gì, ngươi muốn đi xa?
Bạch Khải Nguyên là người gật đầu đồng ý trước nhất, nhưng tiếp đó bỗng giật mình kêu lên, bởi mỗi lần Trình Cung đi, thế nào cũng xảy ra nhiều chuyện, bây giờ hễ gã nghe thấy Trình Cung muốn ra ngoài là lập tức e sợ khiếp đảm, thiếu điều Bạch Khải Nguyên nhảy ra khỏi ghế.
- Đại Thiếu, đi biển hả?
Bàn Tử và Sắc Quỷ đều biết Trình Cung muốn đi tìm Vũ Thân Vương, nên mới hỏi Trình Cung như thế.
- Đi biển là chắc chắn rồi, nhưng trước khi đi ta phải nâng cấp cho Man Ngưu Vương và Thanh Xà Vương, còn chuyện bên Man Thần Giáo thì trước khi rời ta cũng sẽ giải quyết ổn thỏa, ta chuẩn bị đi đến Man Thần Giáo một chuyến để bàn chuyện với vị thần linh kia của bọn họ. Bọn chúng phái người tập kích chúng ta ở Đan Thần, nói thế nào thì cũng phải bồi thường một ít chứ hả?
Trình Cung nói một cách rất nghiêm túc.
Hắn nói năng nghiêm chỉnh, nhưng những lời phía sau lại khiến tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều phải ngỡ ngàng, nói giỡn hay nói chơi vậy, đi bàn chuyện với thần linh Man Thần Giáo sao?
Tuy ngoài trừ đám người Man của Man Thần Giáo ra, tất cả mọi người đều không tin vị thần linh trong miệng họ là có thật, nhưng trái lại họ đều biết, vị thần linh này có được sức mạnh tồn tại siêu cấp cường đại, điều này không cần bàn cãi. Thậm chí nhiều người đem thần linh của Man Thần Giáo ra so sánh với Âm Tường Túc, Hách Liên Lam Phong và giáo chủ Nam Cương Thần Giáo, khỏi nghĩ cũng biết vị thần linh của Man Thần Giáo này khủng bố đến nhường nào.
Giờ Trình Cung không ngờ lại nói muốn đi tìm vị thần linh đó bàn chuyện, điều này còn khủng bố hơn nữa!1
- Vớ vẩn
Bạch Khải Nguyên căn bản không coi là thật, thầm nghĩ hiện giờ Đan Thành đã quy mô như vậy rồi, vừa rồi Trình Cung cũng khá là ra dáng vừa phân công vừa quản lý, sao đùng một cái lại bộc lộ bản tính rồi, hắn tưởng ở đây là Vân Ca Thành chắc, hắn vẫn coi mình là tên Đại Thiếu ăn chơi trác táng ư?
- Đại Thiếu, chuyện cười này chẳng buồn cười gì cả.
Bàn Tử vừa nói vừa không ngừng ngấu nghiến đồ ăn, tu luyện lâu như vậy rồi, gã cảm thấy mình ốm đi, phải bổ sung thêm mới được.
- Ta cũng đi.
Túy Miêu tựa lưng vào ghế, nhắm mắt giơ tay lên.
- Đại Thiếu, chắc ngươi không phải làm thật chứ hả?
Sắc quỷ nhìn sắc mặt của Trình Cung, sao cứ có cảm giác bất an thế này.
Bởi vì gã đã sớm nếm trải chuyện thế này ở Vân Ca Thành rồi, những chuyện ngay cả người ta nghĩ cũng không dám nghĩ tới, ngặt nổi Đại Thiếu cứ đâm đầu làm. Phản ứng đầu tiên của gã cũng giống với bọn Bàn Tử vậy, cũng cho rằng Trình Cung thuận miệng nói chơi, nhưng tiếp đó thấy Trình Cung biểu hiện nghiêm túc, trong lòng Sắc Quỷ lập tức thấp thỏm lo âu.
Trình Cung nghiêm chỉnh gật đầu thêm lần nữa:
- Đương nhiên là thật rồi, vấn đề bên Man Thần Giáo nếu không sớm giải quyết sẽ thành chuyện phiền toái đấy.
- Không được, tuyệt đối không được. Thần linh của Man Thần Giáo kia là người đỉnh phong nhất khắp cái Nam Diêm Bộ Châu này, ngươi quậy phá thế nào ở Vân Ca Thành hay Nam Hoang này cũng được, ít nhất cũng có một tia cơ hội, nhưng đối mặt với thần linh kia thì một tẹo cơ hội cũng chẳng có, điều này tuyệt đối không thể được.
Bạch Khải Nguyên là người phản đối hơn ai hết, gã ngoài giúp đỡ Trình Cung ra, Trình Lão Gia Tử cũng đã căn dặn gã, bất luận thế nào cũng không được để Trình Cung gặp chuyện, bất luận là đứng trên phương diện một thuộc hạ hay là một trưởng bối, Bạch Khải Nguyên vẫn kiên quyết phản đối chuyến đi này của Trình Cung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.