Chương 424: Nghĩ cái gì mà nhập tâm dữ vậy?
Thắng Kỷ
13/05/2013
- Phùa…ặc …ặc….
Bàn Tử không cẩn thận bị mắc nghẹn, liên tục ho sặc sụa mới nuốt trôi thức ăn, mặt đỏ tía tai đứng lên nói:
- Đại Thiếu, ta cũng kiên quyết phản đối, Đan Thành vừa mới gầy dựng nên, thiếu đi người bọn ta chơi không quen.
- Ta cũng đi.
Túy Miêu nhắm tịt mắt lại lần nữa giơ tay lên nói.
Không chỉ có mấy người bọn họ, ngay cả La Anh Hùng, Ba Phong, Man Ngưu Vương Lý Hằng đều tỏ ra kiên quyết phản đối việc Trình Cung đi gặp vị thần linh kia của Man Thần Giáo.
Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi vừa mới gia nhập, nàng không nói gì, chỉ chau mày nhìn Trình Cung, kỳ lạ thiệt rốt cục hắn ta đang nghĩ cái gì thế, chẳng lẽ không thể bình thường lại một chút được sao. Vừa cảm thấy hắn không tầm thường xong, giờ hắn lại chơi trò điên khùng, ba trợn này.
- Mọi người đừng có kích động, đừng sôi sùng sục lên nữa.
Thấy cả bầy ngươi một câu ta một câu, sắp loạn cả lên, Trình Cung giơ hai tay ấn ấn về phía mọi người nói:
- Nếu ta đã quyết định đi, chắc chắn ta có chuẩn bị sẵn, chí ít thì sẽ không nguy hại gì đến tính mạng. Mọi người thử nghĩ xem, ta có thể lấy lệnh bai đặc biệt của thần linh Man Thần Giáo ra, điều này cũng đủ nói lên tất cả rồi, mọi người cứ yên tâm đi ha.
- Cái gì? Chỉ dựa vào cái đó mà bảo bọn ta tin à…..
Sắc Quỷ vừa nghe suýt chút nữa đã nhảy dựng lên.
- Nếu ngươi mà dám nói bậy bạ, ngươi có tin ta có cách khiến ngươi cấm dục mười năm không?
Bỗng nhiên, giọng nói của Trình Cung vang lên trong đầu Sắc Quỷ, khiến cho gã Sắc Quỷ vốn dĩ muốn nhảy dựng lên lúc này lại nhũng ra xuống ghế, bà mẹ nó, chơi ác dữ vậy.
Còn những người khác vừa nghe Trình Cung nói thế, tiếng phản đối cũng bắt đầu nhỏ dần, nhưng đa phần vẫn không tán thành hành động này của Trình Cung.
- Ta người ở đâu thì trung tâm tình báo sẽ ở đó, vừa hay ta cũng muốn đi thu thập thông tin của Man Thần Giáo, người Man Tộc khá là ngoan cường cứng cỏi, cho dù chết cũng không đầu hàng kẻ khác. Tuy nhánh người Man này bị liệt vào danh sách bị lãng quên ở Nam Hoang rồi, nhưng bản chất của họ thì hẳn chẳng có thay đổi gì, ta cũng tò mò muốn biết vị thần linh không chế bọn người Man này là ai, nói không chừng còn có cách, giúp cho Trình Đại tướng quân triệt để chiêu hàng bọn họ nữa.
Tuy biết lời uy hiếp vừa rồi của Trình Cung là nói đùa thôi, nhưng Sắc Quỷ cũng biết đây là biểu hiện Trình Cung muốn đi làm chuyện này, có muốn can ngăn cũng không được đâu.
Nếu đã không ngăn được, thế thì Sắc Quỷ trực tiếp đề xuất đi cùng.
- Móa, loại sức chiến đấu như mi có đi rồi cũng chỉ giống như thêm đồ ăn cho người ta thôi, trong số Tứ Đại Hại chúng ta thì hiện giờ ta là đệ nhất mãnh tướng…
Bàn Tử đang đắc ý vô cùng, nói năng kiêu ngạo, nhưng đột nhiên phát hiện ánh mắt của Túy Miêu kia đang nhìn qua đây, Bàn Tử lập tức nuốt nước miếng nói:
- Là ứng cử viên cho Đệ nhất Mãnh Tướng, ta không đi sao được nào.
- Ơ , …còn ta nữa.
Túy Miêu giơ tay cả buổi trời, thấy chẳng ai ngó ngàng đến gã, phe phẫy tay về phía Trình Cung, vốn là muốn gây sự chú ý, nhưng trông tư thế đó sao giống tiễn biệt quá.
Cùng là Tứ Đại Hại của Vân Ca Thành, đám người Sắc Quỷ, Bàn Tử, Túy Miêu là những người hiểu Trình Cung nhất, phản xạ cũng nhanh nhất. Thấy Trình Cung kiên quyết muốn đi, lấp tức đòi đi theo, thái độ đòi đi theo này quả là khác biệt so với thái độ ngăn cản Trình Cung ban nãy, cái nào cũng có lý do, về phần Túy Miêu, hoàn toàn một thái độ: ngươi không dẫn cũng phải dẫn thôi.
Trình Cung cũng thầm cười khổ, mấy tên này, bản thân không dẫn theo bọn họ, mặc cho Man Thần Giáo đó là long đầm hổ huyệt đi chăng nữa, thế nào bọn họ cũng tự mình đâm đầu tới đó cho coi.
Hơn nữa Trình Cung phát hiện, vừa nghe bọn họ nói vậy, đám người Bạch Khải Nguyên, Lý Hằng, Đại Thúc đều có ý muốn theo cùng.
- Được rồi, được rồi, Túy Miêu, Sắc Quỷ, Bàn Tử. Cả ba người đi cùng ta một chuyến, dù sao cũng chỉ là đi giao lưu một chút, các ngươi muốn theo thì cứ theo cùng đi, còn những người khác ở nhà giữ thành.
Trình Cung thấy cứ tiếp tục tình hình này không ổn rồi, cứ kéo dài thế này chắc cả cái Đan thành này đều đòi đi theo mất, vậy chẳng khác nào thành ra viễn chinh rồi,nếu thế thật thì nhảm nhí quá.
Trong lòng Trình Cung hiểu rõ chuyện là thế nào, cũng biết lần này đi trông thì nguy hiểm đấy, kỳ thật căn bản chẳng có chuyện gì cả, cho nên hắn vội vàng đồng ý dẫn theo đám Bàn Tử đi.
Trình Cung vừa đồng ý dẫn theo đám Bàn Tử, đám người Bạch Khải Nguyên cũng yên lòng, chí ít cũng cho thấy Trình Cung lần này đi không thật sự gặp nguy hiểm, bởi vì tính Trình Cung là thế, nếu nguy hiểm bản thân hắn mạo hiểm không sao, nhưng tuyệt đối hắn sẽ không để huynh đệ mình gặp nguy đâu, điều này trong lòng mọi người đều hiểu rõ.
Tiếp đó Trình Cung bảo mọi người chọn ra một số người, số lượng khoản ba trăm thôi, trong đó có một trăm Phát Mạch Kỳ, một trăm Siêu Phàm Kỳ, và cả một trăm Thoát Tục Kỳ, vì Man Ngưu Vương Lý Hằng và Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi sắp đột phá rồi, bọn họ đột phá tuy không kinh người như Trình Lão Gia Tử, nhưng cũng chẳng phải hạng tầm thường.
Bọn họ tích lũy đến bây giờ, một khi đột phá cũng sẽ vô cùng kinh người. Tuy rằng trong tay Trình Cung có lượng lớn nguyên dịch, nhưng nay số lượng tiêu hao cũng quá lớn rồi, Chuyển Sinh Đan cũng còn có không tới tám mươi viên, tình hình này phần lớn người khẳng định sẽ không có cơ hội dựa vào nguyên dịch và chuyển sinh đan rồi.
Mà Man Ngưu Vương Lý Hằng và Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi đột phá, đối với một số thế lực trung kiên mà nói, chính là một cơ duyên khó có, cũng giống như lúc đầu Trình Cung dẫn theo đám người mượn lúc Trình Lão Gia Tử đột phá có được lợi ích khổng lồ vậy.
Địa điểm thì cứ ở trong phòng đan, sau khi bị Nhục Nhục tàn phá, giờ trong phòng đan trống rỗng như không, Trình Cung trực tiếp sử dụng trận pháp, tức thì tách phòng đa ra, như vậy hắn sẽ có thể đồng thời quan sát Man Ngưu Vương và Thanh Xà Vương đột phá Lục Địa Thần Tiên cùng lúc rồi.
Bên trong phòng đan, lúc thật sự ngồi vào đài rồi, Man Ngưu Vương Lý Hằng cứ như đang trong cơn mơ, không dám tin đây là sự thật, nhất là lúc nhìn thấy viên Chấn Ma Đan và ba viên Chuyển Sinh Đan mà Trình Cung đưa cho y.
Bên còn lại của phòng đan, Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi cũng yên lặng ngồi đó, bên dưới cái đài vừa được dựng nên, có một trăm người hơn đang ngồi bên dưới, hình thành một trận thế. Nàng chưa từng nghĩ tới, ngày nàng xung kích Lục Địa Thần Tiên lại có cảnh tượng như vậy.
Ngẫm nghĩ vẫn thấy khó tin quá đi, trong lòng nghĩ ngợi, tay Tần Vân Nhi cũng nhìn chằm chằm vào Chấn Ma Đan, công hiệu của loại đan dược này quả thật nghe rợn cả người.
Tuy nói là đan dược Nam Diêm Bộ Châu vô cùng lạc hậu, nhưng những ghi chép thường thức liên quan đến đan dược đều có cả, hơn nữa đất Nam Hoang này quy tụ đủ loại nhân vật Đại Lục Cửu Châu, cũng biết có một số thế lực lớn gia tộc lớn, có cách nâng cao xác suất thành công, nhưng chưa từng nghe có loại đan dược nào có thể đạt tới trình độ này.
Trong lòng nghĩ ngợi, không kìm được nhìn về phía Trình Cung, hắn rốt cục là người thế nào, càng tiếp xúc thì Tần Vân Nhi càng cảm thấy mê hoặc.
- Được rồi, có thể bắt đầu, đến giờ phút này cái ta có thể giúp ta đều đã giúp rồi, “sinh tử quyết” phải dựa vào bản thân các người. Có thể đi được đến bước đường này, tích lũy trình độ nhường này, các ngươi cũng nên có lòng tin đối với bản thân mình. Nghĩ xem, ngay cả rất nhiều gã phế thải ở Thoát Tục Kỳ đỉnh phong có thể đạt tới Lục Địa Thần Tiên, các ngươi có gì đáng lo lắng nữa nào, các người còn đủ tư cách hơn bọn họ nhiều. Lục Địa Thần Tiên chỉ là Nhân Anh Kỳ, mà Nhân Anh Kỳ cũng chẳng qua là vừa bắt đầu thôi, tại sao các người không trực tiếp đột phá đi, vì các người không cam bình đạm, thế thì từ giờ phút này, hãy bước đi trên con đường của một cường giả thật sự.
Sinh Tử Quyết nói khó không khó, nói dễ không dễ, chẳng qua là xa ngang trước cửa mà thôi, co dù chuẩn bị tốt cách mấy, nếu ý chí bản thân không kiên định cũng không xong đâu.
Nhất là trong lòng có tâm ma càng không được, tuy Trình Cung chọn Man Ngưu Vương Lý Hằng và Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi cùng đột phá, kỳ thật đây không phải ý nghĩ tùy hứng. Cũng giống như lúc đầu nói với Trình Lão Gia Tử có mười chắc thắng vậy, bởi vì hắn rất hiểu con người của Trình Lão Gia tử, biết tâm thái của lão, loại Sinh Tử Quyết này chẳng ngăn được ông ta.
Man Ngưu Vương cũng đã chém giết mấy chục năm ở Nam Hoang này, trải qua vô số biến cách, khảo nghiệm, là người đã quen với trận mạc, chẳng sợ gì cả.
Còn Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi càng có cốt cách băng giá sâu sắc, sự băng giá đối mặt với cả cái thế giới này, cho nên câu cuối cùng Trình Cung nói, chỉ là lời động viên, khích lệ đơn giản nhất thôi.
Sau khi nói xong, Trình Cung trực tiếp rời khỏi đan thất, Chấn Ma Đan đã đưa cho bọn họ rồi, Chuyển Sinh Đan cũng đưa rồi, thậm chí ngay cả chỗ cần thiết trong Luyện Thần Quyết Trình Cung cũng truyền thụ cho bọn họ rồi, để bọn họ thấu hiểu, việc còn lại phải xem bản thân họ rồi.
Bước ra khỏi phòng đan, thân hình khẽ động đã đi đến đỉnh núi, nay Đan Thần Phủ trên đỉnh núi đã được xây xong, giờ nơi này thật sự trở thành hạt nhân của Đan Thành rồi, diện tích cũng tương đối rộng lớn.
Bởi vì Trình Cung thay đổi đại trận Đấu Chuyển Tinh Di, sau đó dùng đủ loại trận pháo gầy dựng nên tòa Đan Thành này, ngọn núi chính giữa nhất tuy không cao, nhưng lại là hạt nhân của toàn thành. Nguyên khí của nơi này, chẳng thua kém gì so với trong phòng đan. Trong trường hợp không phát động yêu thú triều, thì nguyên khí trong phòng đan cũng chỉ nồng hậu hơn thế giới bên ngoài một chút mà thôi.
Từ đây nhìn xuống, cả cái Đan Thành giờ đây dạt dào sinh khí, không đúng, phải nói là sát khí đằng đằng. Đội quân do trăm mấy ngàn Liệp Yêu Giả góp thành, còn có hai đội quân thuần thục là Hung Thần Kỳ Binh và Thanh Xà Quân, đám người La Anh Hùng , Mạnh Hổ, Đại Thúc đều ra sức huấn luyện mài dũa cho binh lính của mình, hay nói cách khác chính là thao luyện cho bọn chúng. Man Ngưu Vương Lý Hằng tuy người đang tu luyện, nhưng gã cũng phân công nhiệm vụ rồi, về phần Hung Thần Kỳ Binh và Thanh Xà Quân, thao luyện cơ bản thì không cần thiết nữa rồi, giờ bọn họ chỉ giữ nhiệm vụ càng quét yêu thú xung quanh Đan Thành thôi.
Nếu lấy Đan Thành làm trung tâm, thì các yêu thú trong phạm vi trên ngàn dặm, gần như đều bị giết sạch sành xanh.
Từ sau khi xuất hiện ở Nam Hoang, đây là khu vực có trường hợp đặc biệt nhất, lần đầu tiên có tình trạng con người càng quét yêu thú trên diện rộng, thậm chí khiến một số yêu thú khiếp sợ không dám đến gần.
Bách niên yêu thú triều chưa đến, còn thực chiến chính là sự rèn luyện tốt nhất, cho nên việc càng quét này sẽ được đẩy mạnh hơn nữa. Nhưng đây chỉ là màn dạo đầu thôi, chỉ có điều hiệu quả của màn dạo đầu này cũng khá lớn, đã để Sắc Quỷ bắt đầu mở rộng tuyên truyền, tin chắc vài tháng nữa sẽ có không ít người đến đây.
Đứng trên lang cang dài bên ngoài Đan Thần Phủ, Trình Cung đứng nhìn ngắm mấy canh giờ liền, lúc này mới quay đầu đi vào trong Đan Thần Phủ, ở đây vừa được xây xong, tuy rằng tất cả đều làm theo ý của hắn, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên hắn bước vào, sau khi đi một vòng mới về phía phòng ngủ của mình.
Bàn Tử không cẩn thận bị mắc nghẹn, liên tục ho sặc sụa mới nuốt trôi thức ăn, mặt đỏ tía tai đứng lên nói:
- Đại Thiếu, ta cũng kiên quyết phản đối, Đan Thành vừa mới gầy dựng nên, thiếu đi người bọn ta chơi không quen.
- Ta cũng đi.
Túy Miêu nhắm tịt mắt lại lần nữa giơ tay lên nói.
Không chỉ có mấy người bọn họ, ngay cả La Anh Hùng, Ba Phong, Man Ngưu Vương Lý Hằng đều tỏ ra kiên quyết phản đối việc Trình Cung đi gặp vị thần linh kia của Man Thần Giáo.
Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi vừa mới gia nhập, nàng không nói gì, chỉ chau mày nhìn Trình Cung, kỳ lạ thiệt rốt cục hắn ta đang nghĩ cái gì thế, chẳng lẽ không thể bình thường lại một chút được sao. Vừa cảm thấy hắn không tầm thường xong, giờ hắn lại chơi trò điên khùng, ba trợn này.
- Mọi người đừng có kích động, đừng sôi sùng sục lên nữa.
Thấy cả bầy ngươi một câu ta một câu, sắp loạn cả lên, Trình Cung giơ hai tay ấn ấn về phía mọi người nói:
- Nếu ta đã quyết định đi, chắc chắn ta có chuẩn bị sẵn, chí ít thì sẽ không nguy hại gì đến tính mạng. Mọi người thử nghĩ xem, ta có thể lấy lệnh bai đặc biệt của thần linh Man Thần Giáo ra, điều này cũng đủ nói lên tất cả rồi, mọi người cứ yên tâm đi ha.
- Cái gì? Chỉ dựa vào cái đó mà bảo bọn ta tin à…..
Sắc Quỷ vừa nghe suýt chút nữa đã nhảy dựng lên.
- Nếu ngươi mà dám nói bậy bạ, ngươi có tin ta có cách khiến ngươi cấm dục mười năm không?
Bỗng nhiên, giọng nói của Trình Cung vang lên trong đầu Sắc Quỷ, khiến cho gã Sắc Quỷ vốn dĩ muốn nhảy dựng lên lúc này lại nhũng ra xuống ghế, bà mẹ nó, chơi ác dữ vậy.
Còn những người khác vừa nghe Trình Cung nói thế, tiếng phản đối cũng bắt đầu nhỏ dần, nhưng đa phần vẫn không tán thành hành động này của Trình Cung.
- Ta người ở đâu thì trung tâm tình báo sẽ ở đó, vừa hay ta cũng muốn đi thu thập thông tin của Man Thần Giáo, người Man Tộc khá là ngoan cường cứng cỏi, cho dù chết cũng không đầu hàng kẻ khác. Tuy nhánh người Man này bị liệt vào danh sách bị lãng quên ở Nam Hoang rồi, nhưng bản chất của họ thì hẳn chẳng có thay đổi gì, ta cũng tò mò muốn biết vị thần linh không chế bọn người Man này là ai, nói không chừng còn có cách, giúp cho Trình Đại tướng quân triệt để chiêu hàng bọn họ nữa.
Tuy biết lời uy hiếp vừa rồi của Trình Cung là nói đùa thôi, nhưng Sắc Quỷ cũng biết đây là biểu hiện Trình Cung muốn đi làm chuyện này, có muốn can ngăn cũng không được đâu.
Nếu đã không ngăn được, thế thì Sắc Quỷ trực tiếp đề xuất đi cùng.
- Móa, loại sức chiến đấu như mi có đi rồi cũng chỉ giống như thêm đồ ăn cho người ta thôi, trong số Tứ Đại Hại chúng ta thì hiện giờ ta là đệ nhất mãnh tướng…
Bàn Tử đang đắc ý vô cùng, nói năng kiêu ngạo, nhưng đột nhiên phát hiện ánh mắt của Túy Miêu kia đang nhìn qua đây, Bàn Tử lập tức nuốt nước miếng nói:
- Là ứng cử viên cho Đệ nhất Mãnh Tướng, ta không đi sao được nào.
- Ơ , …còn ta nữa.
Túy Miêu giơ tay cả buổi trời, thấy chẳng ai ngó ngàng đến gã, phe phẫy tay về phía Trình Cung, vốn là muốn gây sự chú ý, nhưng trông tư thế đó sao giống tiễn biệt quá.
Cùng là Tứ Đại Hại của Vân Ca Thành, đám người Sắc Quỷ, Bàn Tử, Túy Miêu là những người hiểu Trình Cung nhất, phản xạ cũng nhanh nhất. Thấy Trình Cung kiên quyết muốn đi, lấp tức đòi đi theo, thái độ đòi đi theo này quả là khác biệt so với thái độ ngăn cản Trình Cung ban nãy, cái nào cũng có lý do, về phần Túy Miêu, hoàn toàn một thái độ: ngươi không dẫn cũng phải dẫn thôi.
Trình Cung cũng thầm cười khổ, mấy tên này, bản thân không dẫn theo bọn họ, mặc cho Man Thần Giáo đó là long đầm hổ huyệt đi chăng nữa, thế nào bọn họ cũng tự mình đâm đầu tới đó cho coi.
Hơn nữa Trình Cung phát hiện, vừa nghe bọn họ nói vậy, đám người Bạch Khải Nguyên, Lý Hằng, Đại Thúc đều có ý muốn theo cùng.
- Được rồi, được rồi, Túy Miêu, Sắc Quỷ, Bàn Tử. Cả ba người đi cùng ta một chuyến, dù sao cũng chỉ là đi giao lưu một chút, các ngươi muốn theo thì cứ theo cùng đi, còn những người khác ở nhà giữ thành.
Trình Cung thấy cứ tiếp tục tình hình này không ổn rồi, cứ kéo dài thế này chắc cả cái Đan thành này đều đòi đi theo mất, vậy chẳng khác nào thành ra viễn chinh rồi,nếu thế thật thì nhảm nhí quá.
Trong lòng Trình Cung hiểu rõ chuyện là thế nào, cũng biết lần này đi trông thì nguy hiểm đấy, kỳ thật căn bản chẳng có chuyện gì cả, cho nên hắn vội vàng đồng ý dẫn theo đám Bàn Tử đi.
Trình Cung vừa đồng ý dẫn theo đám Bàn Tử, đám người Bạch Khải Nguyên cũng yên lòng, chí ít cũng cho thấy Trình Cung lần này đi không thật sự gặp nguy hiểm, bởi vì tính Trình Cung là thế, nếu nguy hiểm bản thân hắn mạo hiểm không sao, nhưng tuyệt đối hắn sẽ không để huynh đệ mình gặp nguy đâu, điều này trong lòng mọi người đều hiểu rõ.
Tiếp đó Trình Cung bảo mọi người chọn ra một số người, số lượng khoản ba trăm thôi, trong đó có một trăm Phát Mạch Kỳ, một trăm Siêu Phàm Kỳ, và cả một trăm Thoát Tục Kỳ, vì Man Ngưu Vương Lý Hằng và Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi sắp đột phá rồi, bọn họ đột phá tuy không kinh người như Trình Lão Gia Tử, nhưng cũng chẳng phải hạng tầm thường.
Bọn họ tích lũy đến bây giờ, một khi đột phá cũng sẽ vô cùng kinh người. Tuy rằng trong tay Trình Cung có lượng lớn nguyên dịch, nhưng nay số lượng tiêu hao cũng quá lớn rồi, Chuyển Sinh Đan cũng còn có không tới tám mươi viên, tình hình này phần lớn người khẳng định sẽ không có cơ hội dựa vào nguyên dịch và chuyển sinh đan rồi.
Mà Man Ngưu Vương Lý Hằng và Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi đột phá, đối với một số thế lực trung kiên mà nói, chính là một cơ duyên khó có, cũng giống như lúc đầu Trình Cung dẫn theo đám người mượn lúc Trình Lão Gia Tử đột phá có được lợi ích khổng lồ vậy.
Địa điểm thì cứ ở trong phòng đan, sau khi bị Nhục Nhục tàn phá, giờ trong phòng đan trống rỗng như không, Trình Cung trực tiếp sử dụng trận pháp, tức thì tách phòng đa ra, như vậy hắn sẽ có thể đồng thời quan sát Man Ngưu Vương và Thanh Xà Vương đột phá Lục Địa Thần Tiên cùng lúc rồi.
Bên trong phòng đan, lúc thật sự ngồi vào đài rồi, Man Ngưu Vương Lý Hằng cứ như đang trong cơn mơ, không dám tin đây là sự thật, nhất là lúc nhìn thấy viên Chấn Ma Đan và ba viên Chuyển Sinh Đan mà Trình Cung đưa cho y.
Bên còn lại của phòng đan, Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi cũng yên lặng ngồi đó, bên dưới cái đài vừa được dựng nên, có một trăm người hơn đang ngồi bên dưới, hình thành một trận thế. Nàng chưa từng nghĩ tới, ngày nàng xung kích Lục Địa Thần Tiên lại có cảnh tượng như vậy.
Ngẫm nghĩ vẫn thấy khó tin quá đi, trong lòng nghĩ ngợi, tay Tần Vân Nhi cũng nhìn chằm chằm vào Chấn Ma Đan, công hiệu của loại đan dược này quả thật nghe rợn cả người.
Tuy nói là đan dược Nam Diêm Bộ Châu vô cùng lạc hậu, nhưng những ghi chép thường thức liên quan đến đan dược đều có cả, hơn nữa đất Nam Hoang này quy tụ đủ loại nhân vật Đại Lục Cửu Châu, cũng biết có một số thế lực lớn gia tộc lớn, có cách nâng cao xác suất thành công, nhưng chưa từng nghe có loại đan dược nào có thể đạt tới trình độ này.
Trong lòng nghĩ ngợi, không kìm được nhìn về phía Trình Cung, hắn rốt cục là người thế nào, càng tiếp xúc thì Tần Vân Nhi càng cảm thấy mê hoặc.
- Được rồi, có thể bắt đầu, đến giờ phút này cái ta có thể giúp ta đều đã giúp rồi, “sinh tử quyết” phải dựa vào bản thân các người. Có thể đi được đến bước đường này, tích lũy trình độ nhường này, các ngươi cũng nên có lòng tin đối với bản thân mình. Nghĩ xem, ngay cả rất nhiều gã phế thải ở Thoát Tục Kỳ đỉnh phong có thể đạt tới Lục Địa Thần Tiên, các ngươi có gì đáng lo lắng nữa nào, các người còn đủ tư cách hơn bọn họ nhiều. Lục Địa Thần Tiên chỉ là Nhân Anh Kỳ, mà Nhân Anh Kỳ cũng chẳng qua là vừa bắt đầu thôi, tại sao các người không trực tiếp đột phá đi, vì các người không cam bình đạm, thế thì từ giờ phút này, hãy bước đi trên con đường của một cường giả thật sự.
Sinh Tử Quyết nói khó không khó, nói dễ không dễ, chẳng qua là xa ngang trước cửa mà thôi, co dù chuẩn bị tốt cách mấy, nếu ý chí bản thân không kiên định cũng không xong đâu.
Nhất là trong lòng có tâm ma càng không được, tuy Trình Cung chọn Man Ngưu Vương Lý Hằng và Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi cùng đột phá, kỳ thật đây không phải ý nghĩ tùy hứng. Cũng giống như lúc đầu nói với Trình Lão Gia Tử có mười chắc thắng vậy, bởi vì hắn rất hiểu con người của Trình Lão Gia tử, biết tâm thái của lão, loại Sinh Tử Quyết này chẳng ngăn được ông ta.
Man Ngưu Vương cũng đã chém giết mấy chục năm ở Nam Hoang này, trải qua vô số biến cách, khảo nghiệm, là người đã quen với trận mạc, chẳng sợ gì cả.
Còn Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi càng có cốt cách băng giá sâu sắc, sự băng giá đối mặt với cả cái thế giới này, cho nên câu cuối cùng Trình Cung nói, chỉ là lời động viên, khích lệ đơn giản nhất thôi.
Sau khi nói xong, Trình Cung trực tiếp rời khỏi đan thất, Chấn Ma Đan đã đưa cho bọn họ rồi, Chuyển Sinh Đan cũng đưa rồi, thậm chí ngay cả chỗ cần thiết trong Luyện Thần Quyết Trình Cung cũng truyền thụ cho bọn họ rồi, để bọn họ thấu hiểu, việc còn lại phải xem bản thân họ rồi.
Bước ra khỏi phòng đan, thân hình khẽ động đã đi đến đỉnh núi, nay Đan Thần Phủ trên đỉnh núi đã được xây xong, giờ nơi này thật sự trở thành hạt nhân của Đan Thành rồi, diện tích cũng tương đối rộng lớn.
Bởi vì Trình Cung thay đổi đại trận Đấu Chuyển Tinh Di, sau đó dùng đủ loại trận pháo gầy dựng nên tòa Đan Thành này, ngọn núi chính giữa nhất tuy không cao, nhưng lại là hạt nhân của toàn thành. Nguyên khí của nơi này, chẳng thua kém gì so với trong phòng đan. Trong trường hợp không phát động yêu thú triều, thì nguyên khí trong phòng đan cũng chỉ nồng hậu hơn thế giới bên ngoài một chút mà thôi.
Từ đây nhìn xuống, cả cái Đan Thành giờ đây dạt dào sinh khí, không đúng, phải nói là sát khí đằng đằng. Đội quân do trăm mấy ngàn Liệp Yêu Giả góp thành, còn có hai đội quân thuần thục là Hung Thần Kỳ Binh và Thanh Xà Quân, đám người La Anh Hùng , Mạnh Hổ, Đại Thúc đều ra sức huấn luyện mài dũa cho binh lính của mình, hay nói cách khác chính là thao luyện cho bọn chúng. Man Ngưu Vương Lý Hằng tuy người đang tu luyện, nhưng gã cũng phân công nhiệm vụ rồi, về phần Hung Thần Kỳ Binh và Thanh Xà Quân, thao luyện cơ bản thì không cần thiết nữa rồi, giờ bọn họ chỉ giữ nhiệm vụ càng quét yêu thú xung quanh Đan Thành thôi.
Nếu lấy Đan Thành làm trung tâm, thì các yêu thú trong phạm vi trên ngàn dặm, gần như đều bị giết sạch sành xanh.
Từ sau khi xuất hiện ở Nam Hoang, đây là khu vực có trường hợp đặc biệt nhất, lần đầu tiên có tình trạng con người càng quét yêu thú trên diện rộng, thậm chí khiến một số yêu thú khiếp sợ không dám đến gần.
Bách niên yêu thú triều chưa đến, còn thực chiến chính là sự rèn luyện tốt nhất, cho nên việc càng quét này sẽ được đẩy mạnh hơn nữa. Nhưng đây chỉ là màn dạo đầu thôi, chỉ có điều hiệu quả của màn dạo đầu này cũng khá lớn, đã để Sắc Quỷ bắt đầu mở rộng tuyên truyền, tin chắc vài tháng nữa sẽ có không ít người đến đây.
Đứng trên lang cang dài bên ngoài Đan Thần Phủ, Trình Cung đứng nhìn ngắm mấy canh giờ liền, lúc này mới quay đầu đi vào trong Đan Thần Phủ, ở đây vừa được xây xong, tuy rằng tất cả đều làm theo ý của hắn, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên hắn bước vào, sau khi đi một vòng mới về phía phòng ngủ của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.