Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1106: Đại hội kết thúc, nghi vấn trùng trùng.

Hỏa Thụ

07/05/2014

Hắn nghe được ra cái này là Lam y lão giả vừa rồi cùng thi đấu kia truyền âm, lúc trước hắn biết người này là lão lừa đảo mà hắn gặp được ở Hắc Hỏa thành, đồng thời cũng là Bách Biến Quái Thánh, vì vậy hắn liền từ trong đám người tìm được hắn.

Bách Biến Quái Thánh này, thanh âm hay thay đổi, có lẽ thật là người này cũng nói không chừng.

- Này này, đừng nhìn ta như vậy, là ta, lúc trước đích thật là tiểu lão nhân ta nói ngươi không nên lấy dược đỉnh ra, ai, đáng tiếc ngươi hết lần này tới lần khác không nghe, hiện tại sợ chưa, chọc mấy lão quái vật, ta nghĩ lần này đường về cảu ngươi không có thuận lợi như vậy a.

Chứng kiến Tần Phàm nhìn mình, Bách Biến Quái Thánh kia vội vàng dời ánh mắt, một bên giả bộ như không biết, một bên truyền âm nói ra, tựa hồ là có chút không muốn bạo lộ mình.

- Lúc trước là ngươi bảo ta không nên lấy dược đỉnh của mình ra hay sao? Vì cái gì? Cái dược đỉnh này của ta rốt cuộc là có vấn đề gì?

Nghe được Bách Biến Quái Thánh thừa nhận, hai mắt của Tần Phàm vào lúc này không khỏi ngưng tụ, vội vàng truy vấn.

- Ngươi hỏi ta làm gì vậy, đi về hỏi lão đầu lúc trước giấu ở trong dược đỉnh này đi. Dù sao việc này tiểu lão nhân ta cũng mặc kệ, tóm lại chính ngươi cẩn thận a, tiểu lão nhân ta đi trước một bước rồi.

Lúc này thanh âm của Bách Biến Quái Thánh truyền đến, sau đó lại không biết như thế nào biến mất ở trong hội trường rồi.

- Đi về hỏi lão đầu?

Nhìn xem Bách Biến Quái Thánh đột nhiên biến mất ở trong hội trường, Tần Phàm không khỏi khẽ giật mình, nghe Bách Biến Quái Thánh truyền âm nói để cho hắn đi về hỏi Cổ Mặc sự tình cái dược đỉnh này, hắn càng là lộ ra không hiểu sao cả.

Lúc trước hắn tự nhiên là hỏi qua vấn đề tương quan, nhưng mà Cổ Mặc chỉ nói là bởi vì bị cừu nhân đánh lén cho nên thân thể bị hủy, về sau linh hồn bất diệt gởi ở trong dược đỉnh gia truyền của Nam Phong Tần gia hắn.

Về phần tại sao Cổ Mặc sẽ gởi lại trong dược đỉnh này, còn có cái dược đỉnh này cuối cùng nhất rơi vào trong tay Nam Phong Tần gia, ngay cả Cổ Mặc cũng không phải thập phần tinh tường, cho nên đối với lai lịch cái dược đỉnh này Tần Phàm cũng là biết được rất ít.

Hắn còn hỏi qua phụ thân Tần Hồng của hắn, nhưng Tần Hồng chỉ nói là cái dược đỉnh này truyền thừa ở Nam Phong Tần gia đã lâu, ngược dòng tìm hiểu, tựa hồ là tồn tại ở thời điểm Đại Càn Tần gia còn chưa có phân Nam Phong Tần gia cùng Càn Kinh Tần gia.

Lúc trước tổ tiên Nam Phong Tần gia mang theo cái dược đỉnh này từ Đại Càn Tần gia chạy ra, với tư cách một trong các bảo vật truyền thừa của Nam Phong Tần gia, chỉ là Nam Phong Tần gia một mực không thể sinh ra một Luyện Dược Sư cao cấp, cho nên mới để đó không dùng rất lâu, thẳng đến Tần Phàm xuất hiện mới phá lệ giao cho Tần Phàm.



Cũng không thể không nói, lúc trước trong lòng Tần Hồng cũng là thiên vị Tần Phàm, nếu không cũng sẽ không đem dược đỉnh trân quý này giao cho Tần Phàm lúc ấy vẫn là một phế vật.

- Chẳng lẽ lão đầu hắn che giấu cái gì? Hay là cũng giống ta đồng dạng mất đi chút trí nhớ?

Nghĩ một lát, trong lòng Tần Phàm không khỏi lộ ra càng thêm nghi hoặc. Bất quá sau đó hắn cũng không có đi nhìn khắp nơi, chỉ là thu thập bệ đá trước mặt thoáng một phát, sau đó hướng về chính giữa lôi đài, tiếp nhận phần thưởng mà Dược Vương Cốc cốc chủ ban phát cho quán quân Luyện Đan Đại Hội.

- Quả nhiên là hậu sinh khả uý, ngay cả bổn cốc chủ cũng không thể không nói một tiếng bội phục. Tần Phàm, thuật luyện đan của ngươi là ta chứng kiến qua nhiều giới Luyện Đan Đại Hội như vậy, là một cái cao nhất rồi, có thể ở lúc luyện chế Ngũ Hành Hợp Nguyên Đan này đưa tới tam trọng Đan Lôi, nói ra cũng không sợ mất mặt, cho dù là lão phu cũng làm không được.

Chứng kiến Tần Phàm đi tới, vào lúc này Dược Vương Cốc cốc chủ mỉm cười tán thưởng nói ra.

- Cốc chủ quá khen, tại hạ cũng là may mắn mà thôi.

Tần Phàm khiêm tốn nói.

- Ha ha, vận khí tuy trọng yếu, nhưng thực lực mới là trọng yếu nhất, tuổi còn trẻ có thể có được thuật luyện đan mạnh như vậy, ngươi cũng là ta bình sinh gặp được đầu tiên! Chỉ là không biết sư thừa của Tần Phàm ngươi là vị tuyệt đại đại sư nào? Lại có thể dạy bảo ra đệ tử ưu tú như vậy, bổn cốc chủ cũng rất muốn nhận thức thoáng một phát.

Sau đó Dược Vương Cốc cốc chủ tiếp tục mỉm cười nói ra, đối với Tần Phàm không kiêu không nóng nảy, tựa hồ cũng là thập phần thưởng thức.

- Thật có lỗi, sư tôn của tại hạ đã phân phó, tại hạ không thể báo ra danh hào của lão nhân gia người, cho nên kính xin cốc chủ thứ lỗi.

Tần Phàm lễ phép đáp lại nói ra, sư thừa chính thức của hắn chính là Ẩn Thế Đan Môn ở địa cầu, tự nhiên là không thể tùy tiện nói rồi.

- Vậy thì thật là tiếc nuối.

Lúc này Dược Vương Cốc cốc chủ không khỏi tiếc hận nói, một lát sau hắn mới quay lại chủ đề. Đưa cho Tần Phàm một trữ vật giới chỉ, sau đó đề cao âm lượng nói ra:

- Tốt rồi, đây là phần thưởng cho quán quân của Luyện Đan Đại Hội lần này, bên trong có một trăm lẻ tám loại dược liệu đối với Luyện Đan Sư mà nói là trân quý vô cùng, còn có ba loại Thánh cấp đan phương, đều là đồ vật khó có thể có được, hiện tại bổn cốc chủ đại biểu đại hội giao cho ngươi.

- Cảm ơn cốc chủ.



Tần Phàm tiếp nhận trữ vật giới chỉ, tùy ý cảm ứng thoáng một phát, phát hiện bên trong hoàn toàn chính xác là có vài loại Linh Dược mà mình đang cần nhất, sau đó hắn cung kính gửi tới lời cảm ơn nói ra.

Kỳ thật đối với người bình thường mà nói, những phần thưởng này đều là tiếviệc phụ, quán quân cùng danh xưng Đan Vương của Luyện Đan Đại Hội này mới là để cho người hâm mộ.

Bởi vì vô luận ở địa phương nào, chỉ cần có tên, muốn lợi sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Đã có danh xưng Đan Vương này, nghĩ muốn Linh Dược gì, chỉ cần ra một tiếng, tin tưởng sẽ có vô số người tìm kiếm nghĩ cách đưa tới.

- Ngoài ra, lúc này bổn cốc chủ đại biểu Dược Vương Cốc chúng ta thành ý mời ngươi làm nhất đẳng trưởng lão cho Dược Vương Cốc chúng ta, làm nhất đẳng trưởng lão của Dược Vương Cốc chúng ta, chỉ có quyền lợi không có nghĩa vụ.

Sau đó, Dược Vương Cốc cốc chủ nhìn xem Tần Phàm, trong miệng có chút chân thành hỏi thăm:

- Không biết ngươi có nguyện ý hay không?

- Chỉ có quyền lợi không có nghĩa vụ?

Tần Phàm nghe giới thiệu như thế, trong lòng không khỏi nao nao, điều kiện này đối với hắn mà nói đích thật là đầy đủ ưu việt. Hắn tự nhiên cũng biết nhất đẳng trưởng lão của Dược Vương Cốc này đại biểu chính là cái gì, tin tưởng rất nhiều Luyện Đan Sư đều là chạy theo như vịt đấy!

- Đúng vậy, chỉ cần Tần Phàm ngươi thành trưởng lão của Dược Vương Cốc cốc chúng ta, như vậy ngươi liền có thể để cho Dược Vương Cốc chúng ta trợ giúp sưu tầm Linh Dược hoặc là trợ giúp ngươi luyện dược, thậm chí cũng có thể thỉnh cầu cường giả Dược Vương Cốc chúng ta trợ giúp ngươi, mà ngươi chỉ cần thừa nhận mình là trưởng lão của Dược Vương Cốc chúng ta là được.

Lúc này Dược Vương Cốc cốc chủ lần nữa lộ ra một vòng mỉm cười, sau đó lấy ra một lệnh bài màu vàng đưa cho Tần Phàm, tiếp tục nói:

- Đây là lệnh bài của nhất đẳng trưởng lão Dược Vương Cốc chúng ta, nếu như ngươi nguyện ý thành trưởng lão Dược Vương Cốc chúng ta, xin mời tiếp nhận nó.

- Tần Phàm tự nhiên là nguyện ý.

Lúc này Tần Phàm ngẩng đầu nhìn Dược Vương Cốc cốc chủ thần bí trước mắt này, sau đó nhận lấy lệnh bài của nhất đẳng trưởng lão Dược Vương Cốc. Trong lòng hắn kỳ thật là có chút kinh ngạc, bởi vì hắn phát hiện tựa hồ Dược Vương Cốc cốc chủ này có thể xem thấu suy nghĩ trong lòng của hắn, bất quá điều kiện ưu việt như vậy, hắn không có khả năng không tiếp thụ.

Ban phát khen thưởng hoàn tất, lúc này đây Luyện Đan Đại Hội chính thức hạ màn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook