Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1107: Tăng lên sau đại hội. (1)

Hỏa Thụ

07/05/2014

Sau khi Đại hội kết thúc, ngược lại là có thế lực khắp nơi cùng một ít đại gia tộc nhao nhao đến đây mời Tần Phàm, bất quá Tần Phàm lại dùng thân thể mỏi mệt làm cớ cự tuyệt. Hắn vừa mới luyện chế viên Ngũ Hành Hợp Nguyên Đan kia, thời gian trôi qua lâu sẽ gặp dược hiệu hạ thấp, khỏa đan dược này luyện chế không dễ dàng, hắn tự nhiên là không muốn bởi vì ở bên ngoài dừng lại quá lâu mà để cho đan dược này lãng phí.

Coi như là Dược Vương Cốc cốc chủ mời, hắn cuối cùng nhất vẫn là tạm thời cự tuyệt, chỉ nói là tùy ý quay lại bái phỏng mà thôi. Mà hắn vốn còn muốn tìm bóng dáng của Bách Biến Quái Thánh thoáng một phát, bất quá Bách Biến Quái Thánh từ khi Tần Phàm đoạt giải quán quân đã không thấy tăm hơi, rốt cuộc tìm không được tung tích.

- Cái lão lừa đảo này thần thần bí bí, cũng không biết đến tột cùng là nhân vật nào.

Trong lòng Tần Phàm nói thầm vài tiếng, nhưng mà Bách Biến Quái Thánh kia tạm thời không muốn đem bí mật nói với mình, hắn cũng là không có cách nào. Hắn có thể cảm giác được thực lực của Bách Biến Quái Thánh rất mạnh, ngay cả hắn lúc này cũng xem không thấu, không phải người hắn có thể dùng mạnh.

Không cách nào tìm được Bách Biến Quái Thánh, Tần Phàm cũng đành phải buông tha cho, chỉ là đem Nghĩ Tôn Đan sớm đã luyện chế tốt giao cho Dịch Khuyết, liền lặng yên về tới trong khách sạn nghỉ ngơi nguyên lai.

Dịch Khuyết kia biết rõ sau khi Tần Phàm đoạt được quán quân Luyện Đan Đại Hội lần này, tự nhiên cũng rất bội phục hâm mộ, nhưng Tần Phàm đồng dạng cũng không có quá nhiều thời gian cùng hắn ôn chuyện, nói vài câu liền cáo từ bay đi.

Nhìn xem bóng dáng Tần Phàm rời đi, Dịch Khuyết lại vạn phần cảm khái, nhớ ngày đó ở trong Chân Vũ Thánh Địa, vốn thực lực của mình cùng Tần Phàm không sai biệt nhiều, nhưng hiện tại ly khai Chân Vũ Thánh Địa bất quá là mấy năm thời gian, người phía trước đã bỏ hắn xa xa, vô luận là ở võ đạo hay là đan đạo, đều xa đến trình độ hắn đã không cách nào nhìn thấy bóng lưng rồi.

Lại nghĩ tới ước định lúc trước ly khai Thánh Địa kia, hiện tại nhớ lại liền cảm giác có chút đắng chát, hắn biết rõ mình là không còn có khả năng cùng đối phương nhất quyết cao thấp rồi, theo thời gian chuyển dời, hắn thậm chí đã không có tư cách cùng đối phương cùng một chỗ đứng trên lôi đài.

- Đã từng có thể cùng Kỳ Tích Chi Tử chung sân khấu tranh tài, vậy cũng là vinh quang a?

Cuối cùng Dịch Khuyết chỉ có thể cười khổ tự an ủi mình nói ra, trên thực tế, bởi vì một lần tranh tài kia, đích thật là đối với hắn mang đến rất nhiều chỗ tốt, tối thiểu nhất Tần Phàm còn nhớ tình cũ, thật sự thay hắn luyện chế ra một khỏa Nghĩ Tôn Đan. Đan dược của Kỳ Tích Đan Vương, đây là rất nhiều cường giả hoặc là đại gia tộc thiên tân vạn khổ cũng cầu không đến đấy.



Hơn nữa qua mấy năm này, hắn cũng càng ngày càng thành thục, thời gian dần qua nhìn thấy vinh nhục cá nhân không có trọng yếu như vậy, mà là coi thân tình và gia tộc đặt ở phía trước, đã có một khỏa Nghĩ Tôn Đan này, hắn có thể trợ giúp thân nhân trở thành Võ Tôn, cũng có thể làm cho thực lực của gia tộc mình tăng lên.

- Võ đạo ở chỗ không ngừng siêu việt chính mình, Tần Phàm, có lẽ chúng ta sẽ không chào tạm biệt gặp lại sau, ta sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ lời ngươi đã từng nói với ta, sau khi trở về ta sẽ tiếp tục cố gắng tu luyện, bất quá lại không phải là vì so sánh với ngươi, mà là vì không ngừng siêu việt chính mình.

Trong nội tâm hơi trầm ngâm lấy, Dịch Khuyết cũng rất nhanh biến mất ở trong hội trường.

Thời điểm Tần Phàm trở lại khách sạn, phát hiện bên trong toàn bộ Bạch Ngân Thành đều tràn ngập dòng người, cơ hồ là tất cả mọi người đều trao đổi sự tình hắn trở thành quán quân Luyện Đan Đại Hội cùng Kỳ Tích Đan Vương, cái kia có thể nói đầy đủ cuồng nhiệt, làm cho trong nội tâm hắn âm thầm sợ hãi, hắn có thể tưởng tượng nếu như đi trên đường bị nhận ra được, cái kia sẽ là một chuyện phiền phức cỡ nào.

May mắn Tần Phàm làm dịch dung đơn giản một chút, hơn nữa đem khí tức bản thân đều ẩn tàng, thời điểm tất cả mọi người hướng về hội trường Luyện Đan Đại Hội dũng mãnh lao tới, hắn lại lặng yên đi về khách sạn.

Sau mấy lần ẩn nấp chuyển di, hắn rốt cục cũng về đến bên trong khách sạn.

Ngoài ra, Tần Phàm cũng ẩn ẩn cảm giác được còn có mấy ánh mắt y nguyên nhìn xem mình, những cường giả chân chính này, vô luận hắn che dấu như thế nào cũng khó có thể hoàn toàn thoát khỏi, bất quá hắn cũng biết ở bên trong Bạch Ngân Thành nhiều người tai tạp, những người này coi như là thật sự có ác ý đối với mình, cũng không dám tùy tiện ra tay.

Cho nên, Tần Phàm tạm thời cũng không quá để ý bọn hắn.

- Không thể tưởng được những người này đối với dược đỉnh gia truyền của Nam Phong Tần gia ta sẽ cảm thấy hứng thú như vậy, thực lực của những người này rất mạnh, ngay cả ta cũng có chút khó có thể nhìn thấu, kia thật là đại phiền toái.

Trở lại gian phòng khách sạn, Tần Phàm ngồi xếp bằng ở trên giường, trong nội tâm âm thầm thầm nghĩ.

Việc cấp bách nhất vẫn là mau chóng tăng thực lực của mình lên. Nếu như có thể cảm ứng được Kim hệ nguyên khí, thậm chí ngưng tụ ra quy tắc Tiểu Thế Giới cá nhân nguyên vẹn, như vậy cho dù gặp phải cường địch, hắn cũng không cần phải sợ hãi.



- Dịch Khuyết cho ta đan phương Kim Hành Nguyên Cực Đan này, Linh Dược cần thiết bên trong, vốn ta còn thiếu khuyết vài loại, lúc này đây trong ban thưởng dành cho quán quân Luyện Đan Đại Hội đều có thể tập hợp đủ rồi, hi vọng hiệu quả của nó không quá kém a.

Trong nội tâm Tần Phàm vừa nghĩ nói, lúc này đây biết có mấy lão quái vật cấp cường giả nhìn chằm chằm vào mình, tuy hắn cũng nóng vội về nhà, nhưng tạm thời không dám rời khỏi Bạch Ngân Thành rồi, chuẩn bị trước tiên đề thăng thực lực lại quyết định.

Sau đó hắn lấy ra viên Ngũ Hành Hợp Nguyên Đan luyện chế ở trong Luyện Đan Đại Hội kia, lúc này ở phía trên đan dược có Lôi Điện chi lực xì xì rung động, nhưng tựa hồ là có xu thế bỏ trốn về bốn phía rồi, phải nhanh phục dụng một chút mới được.

Bất quá lúc này Tần Phàm lại hướng ra ngoài cửa sổ nhìn thoáng qua, sau đó nói:

- Cầu Bách Hải tiền bối, kế tiếp tại hạ muốn phục dụng đan dược, không thể để cho người quấy rầy, còn hi vọng tiền bối đừng cho bất luận kẻ nào xông vào phòng.

Trên thực tế, sau khi Tần Phàm trở lại không lâu liền phát hiện Ngoan Thánh Cầu Bách Hải kia ở ngoài cửa sổ, chỉ là hắn không có vạch trần mà thôi, hiện tại muốn phục dụng đan dược, không thể tùy tiện để cho người quấy rầy, lúc này hắn mới lên tiếng vạch trần.

- Ngươi lại bảo ta giúp ngươi canh cổng?

Quả nhiên, rất nhanh ngoài cửa sổ truyền đến thanh âm thoáng âm lãnh của Cầu Bách Hải.

- Không dám, bất quá bởi vì bây giờ trạng thái thân thể của tại hạ không tốt, khó coi, cũng không có thể lập tức giúp tiền bối trị liệu tổn thương, mà ở trong quá trình ta khôi phục thân thể, nếu có người quấy rầy, như vậy sẽ có thể làm cho tại hạ bị thương, như vậy cuối cùng nhất vẫn là làm trì hoãn thời gian trị liệu của tiền bối, cho nên mới có thỉnh cầu này.

Sắc mặt Tần Phàm không có chút biến hóa, nhàn nhạt nói ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook