Chương 27
Thanh Thanh
29/09/2022
Câu nói của Huấn chứa đựng ý tứ quá rõ ràng, Hoa thoáng ngượng ngùng, cô khép chặt đôi mắt, khuôn mặt bị hơi nước làm cho nóng bừng lên. Cách một màn hơi nước dày đặc, cô mơ hồ cảm nhận được tầm mắt anh đang chăm chú nhìn mình, Huấn đang chờ đợi câu trả lời của cô. Bờ môi căng mọng của Hoa khẽ mấp máy lên tiếng:
— Anh… anh vừa nói gì vậy?
Huấn im lặng, anh không đáp trả câu hỏi của Hoa, đồng thời, bàn tay mềm mại của anh nhẹ nhàng bao quanh kích thước căng đầy nơi thềm ngực, chặt chẽ ôm Hoa trong lòng, không cho cô có cơ hội thẹn thùng hay né tránh. Huấn cúi người ngậm lấy vành tai cô, một đường hôn xuống dưới, môi lưỡi cảm nhận được làn da ướt át trắng mịn của cô, càng lúc càng tham lam, dục vọng nguyên thủy trong cơ thể càng lúc càng bộc lộ rõ…
Dòng nước nhẹ nhàng ấm áp chảy qua thân thể của cả hai, cơ thể cùng trái tim của họ gắn bó chặt chẽ với nhau, chậm rãi chìm vào thế giới mê loạn của ái tình. Hoa khẽ ngẩng đầu lên, mềm mại tựa lưng vào bức vách lạnh lẽo, những giọt nước trong suốt trượt xuống dọc theo hai má, lăn qua những đóa hoa khoe sắc rực rỡ nơi thân thể cô.
Sau lần gần gũi thân mật ấy, Hoa đã trở thành phụ nữ. Vẻ gợi cảm lúc âu yếm của cô trông thật đáng yêu, không chút giả tạo, hoàn toàn xuất phát từ tình cảm chân thật trong lòng. Thứ mà Huấn nhìn thấy là hô hấp rối loạn, tâm thần rối loạn… Cái gì gọi là mơ ước của đời người? Cái gì gọi là theo đuổi cao cả? Hết thảy đều không quan trọng bằng thời khắc này, dùng những động chạm thân mật cùng những nụ hôn nhe nhàng để lấy lòng người phụ nữ mình yêu thương.
Hoa bị Huấn khiêu khích đến ý loạn tình mê, cô chủ động dùng thân mình cuốn lấy anh, vùi mặt vào vai anh, bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng mơn trớn nơi mẫn cảm trên ngực anh… Một trận nhiệt huyết sôi trào, Huấn cuối cùng không chờ đợi được thêm nữa, một bàn tay nắm lấy chân phải của cô nâng lên cao, chậm rãi tiến thẳng vào khu vườn bí mật.
— Hoa…
Huấn thì thầm gọi tên cô, đôi môi nóng bỏng không ngừng nâng niu đóa hoa trước mặt. Anh giữ lấy cô, không phải vì phát tiết ham muốn, mà là giải phóng thứ tình cảm bị đè nén lâu ngày. Cô thỏa mãn nhắm mắt lại, vật cứng rắn tràn đầy sức mạnh của anh vùi sâu vào trong cơ thể cô, nơi ấy vừa mới quen với hương vị tình ái do va chạm kịch liệt vẫn còn hơi đau, giờ lại tiếp tục xâm nhập, đau đớn trở nên dữ dội. Cùng lúc với đau đớn là cảm giác thỏa mãn đến không tưởng.
Ánh đèn trong nhà tắm cùng âm thanh tí tách của hàng ngàn những giọt nước trong veo thi nhau rơi xuống nền đá hoa, hai thân thể không mảnh vải cứ thế dính lấy nhau không chịu tách rời. Trong lúc hưng phấn, Hoa đưa tay lên phía trước, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt anh, những ngón tay tinh nghịch trượt dài xuống phía dưới, động chạm vào vòm ngực rắn chắc, bờ vai dẻo dai, từng tấc da thịt đều phảng phất phong độ mạnh mẽ đến mê người.
— Huấn…
Cô run rẩy gọi tên anh, bởi vì ấp ủ đã lâu, lần đầu tiên cứ gọi tự nhiên, nhẹ nhàng mà đáng yêu không kể xiết.
Nghe được giọng nói ấy của cô, Huấn bỗng gia tăng tốc lực, mỗi lần đi sâu vào cơ thể cô là một lần Hoa rên rỉ không ngừng, đôi tay anh ôm chặt lấy hông cô và luân chuyển như sóng biển, khi thì dồn dập, lúc lại êm đềm đầy mê luyến. Thế giới như chao nghiêng, đất trời như đảo lộn, nơi trống rỗng liên tiếp được lấp đầy bằng “niềm kiêu hãnh” của đàn ông đầy mạnh mẽ của Huấn.
— Em thật sự… rất tuyệt!
Anh ôm lấy thân thể cô, nhẹ nhàng đáp bờ môi xuống, từng nụ hôn thâm tình mà nhỏ vụn cuốn lấy đôi môi cô, thỉnh thoảng lại thì thầm những lời lẽ nghe thật kích thích.
Huấn khẽ xoay người Hoa lại, hai tay nâng lấy hông cô và nhẹ nhàng tiến vào từ phía sau, một đợt thâm nhập mạnh mẽ đến mức rung chuyển cả đất trời, bàn tay Hoa khẽ miết trên bức vách để tìm kiếm điểm tựa, thân dưới hoàn toàn thả lỏng để đón nhận những thăng hoa ái tình mà Huấn đem tới. Thân thể cô thực sự quá xinh đẹp quyến rũ, rất hút hồn, khiến anh không có cách nào ngừng ham muốn…
Huấn nhẹ nhàng hôn lên từng tấc da thịt trơn nhẵn ấy, bàn tay vuốt ve nhẹ nhàng khuôn ngực tròn đầy, thân thể cô giống như một con đường dẫn lối anh đến địa ngục, bất kể Hoa mặc loại trang phục nào, trên người đều mang cám dỗ tội lỗi, khêu gợi dục vọng nguyên thủy trong anh trỗi dậy. Giây phút này, rốt cuộc anh hoàn toàn có thể giải phóng!
Đêm ấy, dục vọng đè nén quá lâu, họ say sưa trong hưng phấn, biến đổi vô số loại tư thế, điên cuồng giữ lấy nhau, thân thể điên cuồng cuốn vào nhau, giống như hai không gian hỗn độn chồng khít lên nhau tại nơi giao thoa đầy vui sướng. Không biết bao nhiêu lần khi anh đạt đến cao trào cực hạn, hơi thở gấp gáp, ôm lấy thân thể cô khẽ rên rỉ, cô lên đến đỉnh cao sung sướng, khẽ ngâm từng tiếng êm ái như tiếng chuông gió vỡ tan trong gió mạnh. Sau trận cuồng phong tình ái, họ ôm nhau nặng nề đi vào giấc ngủ, trong giấc mơ còn tươi cười hạnh phúc.
***
Buổi tối ngày hôm sau.
Ngồi bên bàn ăn, ông Trung thong thả nhấp môi ly rượu trước khi dùng bữa, Hoa và Hoàng tập trung ăn cơm, không ai nói với ai điều gì. Bỗng ông Trung cất lời hỏi:
— Đêm qua 2 chị em đi đâu mà không đứa nào về nhà ngủ?
Đối với loại tình huống như thế này, Hoàng không cảm thấy sao, bởi, việc đi chơi qua đêm với anh rất đỗi bình thường, anh chậm rãi đáp:
— Đêm qua Giáng sinh, con đi chơi với bạn.
Nhưng Hoa thì khác, trước nay cô vốn nổi tiếng là “gái ngoan”, gần như không bao giờ đi chơi qua đêm. Trường hợp đêm qua có thể tính là ngoại lệ. Không những vậy, đêm qua cô cùng Huấn triền miên dây dưa ái tình đến gần sáng,… mới nghĩ đến đây, hai má Hoa bỗng chốc nóng ran, gương mặt cũng sớm chuyển sang trạng thái đỏ gay gắt.
Nghe câu trả lời của Hoàng xong, ông Trung dồn sự chú ý về phía Hoa. Hoàng cũng vậy, anh quay sang nhìn chị gái và nhắc khéo:
— Ba đang chờ câu trả lời của chị đó. Đêm qua chị đi chơi ở đâu mà không về vậy?
Hoa ngượng ngùng, đôi tay cô run rẩy suýt chút nữa thì đánh rơi đôi đũa trên tay xuống nền nhà. Cô cảm giác giống như mình đã làm việc gì xấu xa lắm, đối diện với sự chờ đợi của ba và em trai, sau cùng, cô quyết định đem “văn mẫu” quen thuộc ra để đối phó.
— Đêm qua con đi chơi Noel rồi ngủ lại bên nhà Quỳnh, ba ạ!
Khỏi nói, sau khi nghe câu trả lời của Hoa, Hoàng bất ngờ ho sặc sụa. Đêm qua, anh và Quỳnh cuốn lấy nhau cả đêm, làm sao có thể xảy ra chuyện Quỳnh và Hoa ở chung một chỗ được chứ? Xem ra bà chị gái của anh cũng bắt đầu biết nói dối rồi đây. Hoàng thầm nghĩ và mỉm cười trong đầu.
Hoa và Quỳnh là bạn thân của nhau, lại là đồng nghiệp cùng cơ quan, và bởi vậy, khi nghe Hoa nói đêm qua đi chơi và ngủ lại bên nhà Quỳnh, ông Trung liền im lặng và không truy vấn gì thêm. Hoa thấy vậy liền mừng thầm, may mà không bị tra hỏi cặn kẽ. Suốt bữa ăn Hoa thấp thỏm không yên, chỉ sợ ba hỏi bất ngờ, cô không nghĩ ra được lý do gì để đối phó.
Ngồi kế bên, thỉnh thoảng Hoàng lại bóng gió trêu ghẹo, Hoa gần như thót tim vì những câu hỏi “hóc búa” mà đứa em trai ban tặng. Cô không hiểu Hoàng có mục đích gì, cơ mà mỗi lần thấy em trai bóng gió, cả người cô cứ như ngồi trên đống lửa, chỉ sợ có bao nhiêu nỗi sợ hãi trong lòng đều hiện rõ trên gương mặt.
Ăn xong bữa tối, ông Trung ra phòng khách ngồi xem thời sự, Hoàng phụ giúp chị gái dọn dẹp bát đũa, khi chỉ có 2 chị em, Hoàng mạnh dạn hỏi:
— Chị nói dối ba đúng không? Đêm qua chị ở cùng với bạn trai à?
Gương mặt Hoa lập tức chuyển sang trạng thái đỏ gay gắt, cô ngập ngừng đáp:
— Mày đừng có suy diễn linh tinh, chị đi chơi với cái Quỳnh, có bạn trai đâu mà đi?
— Thỉnh thoảng em thấy có anh đi Sh đón chị, là anh đấy phải không?
— Có bao giờ chị quan tâm đến chuyện riêng tư của mày không, sao mày cứ chọc ghẹo chị là thế nào hả?
Hoa nói như gắt lên.
— Em đang quan tâm cả lo lắng cho chị nên mới hỏi. Như người khác thì không nói làm gì, cơ mà chị là trường hợp đặc biệt. Bao năm em chả thấy chị yêu ai, tự nhiên đi chơi qua đêm không về…
Như bị chạm vào lòng tự ái, Hoa nói chuyện như thoái thác:
— Chị lớn rồi, đi chơi qua đêm thì làm sao?
— Thì phải biết giữ mình chứ sao?
— Anh cứ lo cái thân anh đi!
Hoa đáp lời như dỗi.
— Em nói thật ấy, vì em là con trai nên em mới tâm sự thật lòng với chị. Chẳng có người đàn ông nào đi chơi đêm với một người con gái mà không nảy sinh ý đồ đen tối cả.
Hoa nhanh tay rửa bát, cô làm ngơ trước lời tâm sự của Hoàng, thấy chị gái im lặng, Hoàng lại nói thêm:
— Đêm qua em không biết chị đi cùng ai, nhưng nếu nói đi với cô bạn đồng nghiệp… thì chắc chắn không phải!
Hoa chột dạ đáp:
— Chị đi cùng ai thì liên quan gì tới mày?
— Cũng không liên quan, nhưng nếu đi với Quỳnh thì không tin được.
— Không tin thì kệ mày.
— Oke. Chị ở với ai, chị là người hiểu rõ nhất!
Nói rồi Hoàng để lại cho chị gái một nụ cười như châm biếm, Hoa gần như tức điên mà không thể làm gì được. Cô vừa xấu hổ, vừa lo sợ, lại vừa băn khoăn, không hiểu đứa em trai đã tìm hiểu được những gì về chuyện của cô. Thỉnh thoảng nó cứ bóng gió trêu ghẹo như này chắc cô đến vỡ tim mà chết mất!
Cùng thời điểm đó, tại nhà Quỳnh, bên bữa ăn, ông Tâm gương mặt nghiêm nghị tra khảo con gái.
— Đêm qua cái Quỳnh lại đi chơi với cả đứa con trai trẻ măng đó hả?
Quỳnh kiệm lời đáp:
— Vâng.
Rồi cô tiếp tục thưởng thức món sườn nướng sốt BBQ mà bà Ly cầu kỳ chuẩn bị.
— Ba vẫn đang cân nhắc chuyện tình cảm giữa con và cậu thanh niên đấy. Ngoại hình thì ba không ý kiến gì, cơ mà nghề nghiệp cả tuổi tác là ba chưa yên tâm lắm. Khả năng tài chính chắc chắn là không bằng luật sư Thịnh, tương lai con sẽ thiệt thòi nhiều đấy.
Vừa nghe nhắc đến Thịnh, cơn phẫn nộ trong Quỳnh lại được thể xuất hiện, cô buông đũa xuống bàn ăn và nhanh miệng phản biện:
— Ba có thể ngưng việc so sánh bạn trai con với gã Thịnh được không? Trong suy nghĩ của ba, đàn ông con trai trên đời này tuyệt chủng hết rồi hay gì mà hễ động đến chuyện gì ba cũng đem thằng cha đáng ghét ấy ra làm hình mẫu được thế?
Ông Tâm ngỡ ngàng trước thái độ gay gắt của Quỳnh, ông lớn giọng nói:
— Nói chuyện với ba kiểu gì thế hả?
— Con vẫn đang rất tôn trọng và lễ phép với ba. Con chưa nói câu nào mất lịch sự hay không đúng quy tắc cả.
— Ba cảm thấy, càng chiều con thì con càng được đà lấn tới. Sắp sửa con không cần nghe lời khuyên của ba mẹ nữa, đúng không?
— Con không dám ạ. Nhưng chuyện tình cảm, con mong ba mẹ tôn trọng lựa chọn và quyết định của con.
— Yêu và kết hôn là 2 chuyện rất khác nhau. Có thể, hiện tại cậu ấy đối xử với con rất tốt, nuông chiều cảm xúc và quan tâm đến con. Tuy nhiên, sau này thành người một nhà, có những vấn đề liên quan đến tiền bạc rất dễ khiến cho tình cảm bị sứt mẻ.
— Tiền, con có thể tự mình làm ra được. Chúng con yêu nhau là vì cảm thấy cần có nhau trong cuộc sống này. Nếu như chỉ vì tiền mà đến bên nhau, con thà nhắm mắt mà tùy ý ở bên một ai đó rồi.
— Từ mai hạn chế gặp chàng trai đó đi. Con không đồng ý luật sư Thịnh thì ba cũng không tán thành chuyện con qua lại với cậu thanh niên ấy.
— Ba!!
Quỳnh bất lực hét lên, hai mắt cô rưng rưng như muốn khóc, Quỳnh định nói gì đó nhưng nghĩ lại, mọi chuyện còn chưa đâu vào đâu, cô không muốn vì thế mà mâu thuẫn gia đình ngày càng căng thẳng. Quỳnh bỏ dở bữa tối và hậm hực chạy thẳng lên lầu, không khí gia đình rơi vào yên lặng đến không tưởng. Ông Tâm có lý lẽ của riêng mình, Quỳnh cũng có quan điểm sống và nhận thức riêng biệt, mỗi khi hai cha con họ mâu thuẫn, bà Ly không biết phải đứng về phía ai.
— Anh… anh vừa nói gì vậy?
Huấn im lặng, anh không đáp trả câu hỏi của Hoa, đồng thời, bàn tay mềm mại của anh nhẹ nhàng bao quanh kích thước căng đầy nơi thềm ngực, chặt chẽ ôm Hoa trong lòng, không cho cô có cơ hội thẹn thùng hay né tránh. Huấn cúi người ngậm lấy vành tai cô, một đường hôn xuống dưới, môi lưỡi cảm nhận được làn da ướt át trắng mịn của cô, càng lúc càng tham lam, dục vọng nguyên thủy trong cơ thể càng lúc càng bộc lộ rõ…
Dòng nước nhẹ nhàng ấm áp chảy qua thân thể của cả hai, cơ thể cùng trái tim của họ gắn bó chặt chẽ với nhau, chậm rãi chìm vào thế giới mê loạn của ái tình. Hoa khẽ ngẩng đầu lên, mềm mại tựa lưng vào bức vách lạnh lẽo, những giọt nước trong suốt trượt xuống dọc theo hai má, lăn qua những đóa hoa khoe sắc rực rỡ nơi thân thể cô.
Sau lần gần gũi thân mật ấy, Hoa đã trở thành phụ nữ. Vẻ gợi cảm lúc âu yếm của cô trông thật đáng yêu, không chút giả tạo, hoàn toàn xuất phát từ tình cảm chân thật trong lòng. Thứ mà Huấn nhìn thấy là hô hấp rối loạn, tâm thần rối loạn… Cái gì gọi là mơ ước của đời người? Cái gì gọi là theo đuổi cao cả? Hết thảy đều không quan trọng bằng thời khắc này, dùng những động chạm thân mật cùng những nụ hôn nhe nhàng để lấy lòng người phụ nữ mình yêu thương.
Hoa bị Huấn khiêu khích đến ý loạn tình mê, cô chủ động dùng thân mình cuốn lấy anh, vùi mặt vào vai anh, bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng mơn trớn nơi mẫn cảm trên ngực anh… Một trận nhiệt huyết sôi trào, Huấn cuối cùng không chờ đợi được thêm nữa, một bàn tay nắm lấy chân phải của cô nâng lên cao, chậm rãi tiến thẳng vào khu vườn bí mật.
— Hoa…
Huấn thì thầm gọi tên cô, đôi môi nóng bỏng không ngừng nâng niu đóa hoa trước mặt. Anh giữ lấy cô, không phải vì phát tiết ham muốn, mà là giải phóng thứ tình cảm bị đè nén lâu ngày. Cô thỏa mãn nhắm mắt lại, vật cứng rắn tràn đầy sức mạnh của anh vùi sâu vào trong cơ thể cô, nơi ấy vừa mới quen với hương vị tình ái do va chạm kịch liệt vẫn còn hơi đau, giờ lại tiếp tục xâm nhập, đau đớn trở nên dữ dội. Cùng lúc với đau đớn là cảm giác thỏa mãn đến không tưởng.
Ánh đèn trong nhà tắm cùng âm thanh tí tách của hàng ngàn những giọt nước trong veo thi nhau rơi xuống nền đá hoa, hai thân thể không mảnh vải cứ thế dính lấy nhau không chịu tách rời. Trong lúc hưng phấn, Hoa đưa tay lên phía trước, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt anh, những ngón tay tinh nghịch trượt dài xuống phía dưới, động chạm vào vòm ngực rắn chắc, bờ vai dẻo dai, từng tấc da thịt đều phảng phất phong độ mạnh mẽ đến mê người.
— Huấn…
Cô run rẩy gọi tên anh, bởi vì ấp ủ đã lâu, lần đầu tiên cứ gọi tự nhiên, nhẹ nhàng mà đáng yêu không kể xiết.
Nghe được giọng nói ấy của cô, Huấn bỗng gia tăng tốc lực, mỗi lần đi sâu vào cơ thể cô là một lần Hoa rên rỉ không ngừng, đôi tay anh ôm chặt lấy hông cô và luân chuyển như sóng biển, khi thì dồn dập, lúc lại êm đềm đầy mê luyến. Thế giới như chao nghiêng, đất trời như đảo lộn, nơi trống rỗng liên tiếp được lấp đầy bằng “niềm kiêu hãnh” của đàn ông đầy mạnh mẽ của Huấn.
— Em thật sự… rất tuyệt!
Anh ôm lấy thân thể cô, nhẹ nhàng đáp bờ môi xuống, từng nụ hôn thâm tình mà nhỏ vụn cuốn lấy đôi môi cô, thỉnh thoảng lại thì thầm những lời lẽ nghe thật kích thích.
Huấn khẽ xoay người Hoa lại, hai tay nâng lấy hông cô và nhẹ nhàng tiến vào từ phía sau, một đợt thâm nhập mạnh mẽ đến mức rung chuyển cả đất trời, bàn tay Hoa khẽ miết trên bức vách để tìm kiếm điểm tựa, thân dưới hoàn toàn thả lỏng để đón nhận những thăng hoa ái tình mà Huấn đem tới. Thân thể cô thực sự quá xinh đẹp quyến rũ, rất hút hồn, khiến anh không có cách nào ngừng ham muốn…
Huấn nhẹ nhàng hôn lên từng tấc da thịt trơn nhẵn ấy, bàn tay vuốt ve nhẹ nhàng khuôn ngực tròn đầy, thân thể cô giống như một con đường dẫn lối anh đến địa ngục, bất kể Hoa mặc loại trang phục nào, trên người đều mang cám dỗ tội lỗi, khêu gợi dục vọng nguyên thủy trong anh trỗi dậy. Giây phút này, rốt cuộc anh hoàn toàn có thể giải phóng!
Đêm ấy, dục vọng đè nén quá lâu, họ say sưa trong hưng phấn, biến đổi vô số loại tư thế, điên cuồng giữ lấy nhau, thân thể điên cuồng cuốn vào nhau, giống như hai không gian hỗn độn chồng khít lên nhau tại nơi giao thoa đầy vui sướng. Không biết bao nhiêu lần khi anh đạt đến cao trào cực hạn, hơi thở gấp gáp, ôm lấy thân thể cô khẽ rên rỉ, cô lên đến đỉnh cao sung sướng, khẽ ngâm từng tiếng êm ái như tiếng chuông gió vỡ tan trong gió mạnh. Sau trận cuồng phong tình ái, họ ôm nhau nặng nề đi vào giấc ngủ, trong giấc mơ còn tươi cười hạnh phúc.
***
Buổi tối ngày hôm sau.
Ngồi bên bàn ăn, ông Trung thong thả nhấp môi ly rượu trước khi dùng bữa, Hoa và Hoàng tập trung ăn cơm, không ai nói với ai điều gì. Bỗng ông Trung cất lời hỏi:
— Đêm qua 2 chị em đi đâu mà không đứa nào về nhà ngủ?
Đối với loại tình huống như thế này, Hoàng không cảm thấy sao, bởi, việc đi chơi qua đêm với anh rất đỗi bình thường, anh chậm rãi đáp:
— Đêm qua Giáng sinh, con đi chơi với bạn.
Nhưng Hoa thì khác, trước nay cô vốn nổi tiếng là “gái ngoan”, gần như không bao giờ đi chơi qua đêm. Trường hợp đêm qua có thể tính là ngoại lệ. Không những vậy, đêm qua cô cùng Huấn triền miên dây dưa ái tình đến gần sáng,… mới nghĩ đến đây, hai má Hoa bỗng chốc nóng ran, gương mặt cũng sớm chuyển sang trạng thái đỏ gay gắt.
Nghe câu trả lời của Hoàng xong, ông Trung dồn sự chú ý về phía Hoa. Hoàng cũng vậy, anh quay sang nhìn chị gái và nhắc khéo:
— Ba đang chờ câu trả lời của chị đó. Đêm qua chị đi chơi ở đâu mà không về vậy?
Hoa ngượng ngùng, đôi tay cô run rẩy suýt chút nữa thì đánh rơi đôi đũa trên tay xuống nền nhà. Cô cảm giác giống như mình đã làm việc gì xấu xa lắm, đối diện với sự chờ đợi của ba và em trai, sau cùng, cô quyết định đem “văn mẫu” quen thuộc ra để đối phó.
— Đêm qua con đi chơi Noel rồi ngủ lại bên nhà Quỳnh, ba ạ!
Khỏi nói, sau khi nghe câu trả lời của Hoa, Hoàng bất ngờ ho sặc sụa. Đêm qua, anh và Quỳnh cuốn lấy nhau cả đêm, làm sao có thể xảy ra chuyện Quỳnh và Hoa ở chung một chỗ được chứ? Xem ra bà chị gái của anh cũng bắt đầu biết nói dối rồi đây. Hoàng thầm nghĩ và mỉm cười trong đầu.
Hoa và Quỳnh là bạn thân của nhau, lại là đồng nghiệp cùng cơ quan, và bởi vậy, khi nghe Hoa nói đêm qua đi chơi và ngủ lại bên nhà Quỳnh, ông Trung liền im lặng và không truy vấn gì thêm. Hoa thấy vậy liền mừng thầm, may mà không bị tra hỏi cặn kẽ. Suốt bữa ăn Hoa thấp thỏm không yên, chỉ sợ ba hỏi bất ngờ, cô không nghĩ ra được lý do gì để đối phó.
Ngồi kế bên, thỉnh thoảng Hoàng lại bóng gió trêu ghẹo, Hoa gần như thót tim vì những câu hỏi “hóc búa” mà đứa em trai ban tặng. Cô không hiểu Hoàng có mục đích gì, cơ mà mỗi lần thấy em trai bóng gió, cả người cô cứ như ngồi trên đống lửa, chỉ sợ có bao nhiêu nỗi sợ hãi trong lòng đều hiện rõ trên gương mặt.
Ăn xong bữa tối, ông Trung ra phòng khách ngồi xem thời sự, Hoàng phụ giúp chị gái dọn dẹp bát đũa, khi chỉ có 2 chị em, Hoàng mạnh dạn hỏi:
— Chị nói dối ba đúng không? Đêm qua chị ở cùng với bạn trai à?
Gương mặt Hoa lập tức chuyển sang trạng thái đỏ gay gắt, cô ngập ngừng đáp:
— Mày đừng có suy diễn linh tinh, chị đi chơi với cái Quỳnh, có bạn trai đâu mà đi?
— Thỉnh thoảng em thấy có anh đi Sh đón chị, là anh đấy phải không?
— Có bao giờ chị quan tâm đến chuyện riêng tư của mày không, sao mày cứ chọc ghẹo chị là thế nào hả?
Hoa nói như gắt lên.
— Em đang quan tâm cả lo lắng cho chị nên mới hỏi. Như người khác thì không nói làm gì, cơ mà chị là trường hợp đặc biệt. Bao năm em chả thấy chị yêu ai, tự nhiên đi chơi qua đêm không về…
Như bị chạm vào lòng tự ái, Hoa nói chuyện như thoái thác:
— Chị lớn rồi, đi chơi qua đêm thì làm sao?
— Thì phải biết giữ mình chứ sao?
— Anh cứ lo cái thân anh đi!
Hoa đáp lời như dỗi.
— Em nói thật ấy, vì em là con trai nên em mới tâm sự thật lòng với chị. Chẳng có người đàn ông nào đi chơi đêm với một người con gái mà không nảy sinh ý đồ đen tối cả.
Hoa nhanh tay rửa bát, cô làm ngơ trước lời tâm sự của Hoàng, thấy chị gái im lặng, Hoàng lại nói thêm:
— Đêm qua em không biết chị đi cùng ai, nhưng nếu nói đi với cô bạn đồng nghiệp… thì chắc chắn không phải!
Hoa chột dạ đáp:
— Chị đi cùng ai thì liên quan gì tới mày?
— Cũng không liên quan, nhưng nếu đi với Quỳnh thì không tin được.
— Không tin thì kệ mày.
— Oke. Chị ở với ai, chị là người hiểu rõ nhất!
Nói rồi Hoàng để lại cho chị gái một nụ cười như châm biếm, Hoa gần như tức điên mà không thể làm gì được. Cô vừa xấu hổ, vừa lo sợ, lại vừa băn khoăn, không hiểu đứa em trai đã tìm hiểu được những gì về chuyện của cô. Thỉnh thoảng nó cứ bóng gió trêu ghẹo như này chắc cô đến vỡ tim mà chết mất!
Cùng thời điểm đó, tại nhà Quỳnh, bên bữa ăn, ông Tâm gương mặt nghiêm nghị tra khảo con gái.
— Đêm qua cái Quỳnh lại đi chơi với cả đứa con trai trẻ măng đó hả?
Quỳnh kiệm lời đáp:
— Vâng.
Rồi cô tiếp tục thưởng thức món sườn nướng sốt BBQ mà bà Ly cầu kỳ chuẩn bị.
— Ba vẫn đang cân nhắc chuyện tình cảm giữa con và cậu thanh niên đấy. Ngoại hình thì ba không ý kiến gì, cơ mà nghề nghiệp cả tuổi tác là ba chưa yên tâm lắm. Khả năng tài chính chắc chắn là không bằng luật sư Thịnh, tương lai con sẽ thiệt thòi nhiều đấy.
Vừa nghe nhắc đến Thịnh, cơn phẫn nộ trong Quỳnh lại được thể xuất hiện, cô buông đũa xuống bàn ăn và nhanh miệng phản biện:
— Ba có thể ngưng việc so sánh bạn trai con với gã Thịnh được không? Trong suy nghĩ của ba, đàn ông con trai trên đời này tuyệt chủng hết rồi hay gì mà hễ động đến chuyện gì ba cũng đem thằng cha đáng ghét ấy ra làm hình mẫu được thế?
Ông Tâm ngỡ ngàng trước thái độ gay gắt của Quỳnh, ông lớn giọng nói:
— Nói chuyện với ba kiểu gì thế hả?
— Con vẫn đang rất tôn trọng và lễ phép với ba. Con chưa nói câu nào mất lịch sự hay không đúng quy tắc cả.
— Ba cảm thấy, càng chiều con thì con càng được đà lấn tới. Sắp sửa con không cần nghe lời khuyên của ba mẹ nữa, đúng không?
— Con không dám ạ. Nhưng chuyện tình cảm, con mong ba mẹ tôn trọng lựa chọn và quyết định của con.
— Yêu và kết hôn là 2 chuyện rất khác nhau. Có thể, hiện tại cậu ấy đối xử với con rất tốt, nuông chiều cảm xúc và quan tâm đến con. Tuy nhiên, sau này thành người một nhà, có những vấn đề liên quan đến tiền bạc rất dễ khiến cho tình cảm bị sứt mẻ.
— Tiền, con có thể tự mình làm ra được. Chúng con yêu nhau là vì cảm thấy cần có nhau trong cuộc sống này. Nếu như chỉ vì tiền mà đến bên nhau, con thà nhắm mắt mà tùy ý ở bên một ai đó rồi.
— Từ mai hạn chế gặp chàng trai đó đi. Con không đồng ý luật sư Thịnh thì ba cũng không tán thành chuyện con qua lại với cậu thanh niên ấy.
— Ba!!
Quỳnh bất lực hét lên, hai mắt cô rưng rưng như muốn khóc, Quỳnh định nói gì đó nhưng nghĩ lại, mọi chuyện còn chưa đâu vào đâu, cô không muốn vì thế mà mâu thuẫn gia đình ngày càng căng thẳng. Quỳnh bỏ dở bữa tối và hậm hực chạy thẳng lên lầu, không khí gia đình rơi vào yên lặng đến không tưởng. Ông Tâm có lý lẽ của riêng mình, Quỳnh cũng có quan điểm sống và nhận thức riêng biệt, mỗi khi hai cha con họ mâu thuẫn, bà Ly không biết phải đứng về phía ai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.