Danh Kiếm Không Thể Duy Tâm

Chương 30

Mao Sam Đạo Sĩ

22/11/2020

Trong kênh mật, lão Trương không ngừng gửi tin nhắn cho tôi.

Tôi không xem, cũng không trả lời, dứt khoát thoát game.

Tuế Tuế ôm lấy tôi nói: “Tiểu Vũ, giỏi quá!”

Tôi liên tục nói tôi không sao, kêu Tuế Tuế đừng lo cho tôi.

Tuế Tuế: “Đàn ông toàn là đồ đểu cáng! Trừ Vị Vụ với Vệ Tân ra!”

Cô nàng vừa mới mắng xong, thì dưới lầu lại vang lên tiếng la của Kiếm ca: “Tuế Tuế ơi! Mau xuống đây! Anh dắt em đi ăn nè!”

Tôi không nhịn được cười ra tiếng.

Tuế Tuế bị quê xệ, mặt đen như đít nồi.

Tôi: “Mau đi đi kìa! Đồ đểu cáng đang gọi cậu kìa!”

Tuế Tuế nghiến răng nghiến lợi mắng mấy câu, nhưng vẫn nhanh chóng trang điểm nhẹ, thay quần áo xuống lầu.

Điện thoại di động của tôi rung lên, là tin nhắn Vệ Tân gởi tới: Vị Vụ đang lái xe, anh ấy bảo anh nói cho em biết, lão Trương không ngoan, anh ấy sẽ dạy cho cậu ấy một bài học. Vậy nên đừng sợ, dù em có làm gì, anh ấy vẫn sẽ luôn bênh em.

Tôi: Vâng!

Vệ Tân: Anh cũng giống vậy.

Tôi không kìm được thấy vui như tết, gửi một tin nhắn thoại cho hai ảnh: “Em biết rồi!”

Tôi đăng nhập acc loli Trường Ca mà Vị Vụ cho tôi, thật sự không hề có bộ ngoại trang nào, nhưng trang bị lại cực kỳ xịn.

Cũng không biết Vị Vụ tốn bao nhiêu công sức, mới chuẩn bị được cho tôi một acc thế này.

ID tên là Tần Vũ Tân.

Cùng họ với Vị Vụ, Vũ trong Cầu Lông (*), Tân trong Vệ Tân.

(*) Vũ là 羽, Cầu Lông là 羽毛球

Tôi nhớ đến cái câu “Ba nuôi bố nuôi” của Tuế Tuế, không khỏi bật cười, lần thật tôi thật sự trở thành con gái của hai ảnh rồi.

Tôi đang nghịch cái acc Tần Vũ Tân này, thì voice call WeChat đột nhiên reo lên, là lão Trương.

Tôi không nói hai lời cúp điện thoại, sau đó bấm hủy kết bạn. Trong nhóm danh kiếm, lão Trương điên cuồng tag tôi, xin tôi nhận điện thoại: @Cầu Lông tui có chuyện rất quan trọng muốn nói vói bà, bà nhận điện thoại được không?

Vị Vụ: Không được.

Nói xong câu đó, lão Trương bị Vị Vụ đá ra khỏi nhóm.

Đáy lòng tôi dâng lên ấm áp vô tận —— Vị Vụ là một người như vậy đấy, chưa bao giờ hứa hẹn trên đầu môi, chỉ dùng hành động chứng minh tất cả.

Tôi chơi cái acc Tần Vũ Tân này thích ứng với Mạc Vấn được vài ngày, bắt đầu dùng nó đi bí cảnh, dần dần làm quen kỹ năng. Lúc Vị Vụ rảnh, ổng sẽ xách tôi tới YY, tự tay dạy tôi bí quyết và cách chơi Mạc Vấn, Vệ Tân thì bồi luyện với tôi.

Tuế Tuế ngồi bên cạnh tôi, cướp một bên tai nghe của tôi, vừa ăn trái cây do Kiếm ca gọt sẵn cho cổ, vừa cảm thán: “Ba nuôi bố nuôi của cậu tốt dã man!”



Tôi ăn mất miếng trái cây cắm trên cây tăm của Tuế Tuế, cười hì hì nói: “Tiên nữ Tuế Tuế của mình cũng tốt ơi là tốt nè!”

Tuế Tuế cười đoạt lại cây tăm, cắm một miếng đút cho tôi: “Biết là tốt rồi!”

Hai hôm nay, Tuế Tuế không chơi game, cũng không đi chơi với Kiếm ca, luôn ở bên cạnh tôi. Tôi biết, tuy miệng của cổ thì bảo Kiếm ca dạo này bận học, chán không có gì làm, nhưng sự thật là sợ tôi đau lòng. Bởi vì ——

Vị Vụ vừa nói: “Thực hành chút đi, lập một team 55 thử xem?”

Tuế Tuế lập tức phủi tay, giành mic nói: “Để em đi gọi A Kiếm online.”

Tôi cười thầm: Quả nhiên chỉ là nói xạo gạt người ta, cái gì mà Kiếm ca đang bận học chứ, nhưng thôi mình giả vờ không biết là được rồi!

Tụi tôi tạo một team 55, trong đội có sữa bò Nội Mông Cổ tràn trề như Tuế Tuế, cộng thêm chuyên gia điều khiển trị liệu bên kia thêm máu cho tôi như Vị Vụ, cho nên hoàn toàn không có vấn đề gì cả. Nhiệm vụ phân cho tôi, chính là thử đi phối hợp với Vệ Tân hoặc Kiếm ca.

Được nhiều đại thần như thế làm bồi luyện cho bản thân, tôi có tài đức gì đây trời!

Lần sau về nhà, nhất định phải mang thêm nhiều chút đặc sản tặng cho Kiếm ca!

Tuế Tuế đăng nhập tài khoản của mình, tôi thì đang nghe Vị Vụ thương lượng chiến thuật với Kiếm ca. Tuế Tuế đột nhiên hỏi tôi: “Tiểu Vũ, thứ bảy hôm đó, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

Tôi kể tóm gọn cho Tuế Tuế nghe chuyện lão Trương bắn pháo hoa cho Mộc Cẩn, cùng với việc hắn gửi ảnh chụp vào nhóm chat.

Tuế Tuế lại hỏi: “Chuyện trước đây nữa ấy?”

Tôi thắc mắc: “Chuyện trước đây? Chuyện trước đây nào?”

Tuế Tuế trầm tư một lúc: “Cái chuyện trước đây lão Trương từng hỏi cậu về mấy cái pháo hoa ấy?” Sau khi nhận được lời khẳng định của tôi, Tuế Tuế hỏi tiếp: “Bắt đầu từ cái bữa cậu ta hỏi cậu, đến thứ bảy hôm ấy, có gì thì kể mình nghe hết đi.”

Vấn đề của Tuế Tuế khiến tôi chẳng biết đường đâu mà lần, nhưng xuất phát từ sự tín nhiệm với Tuế Tuế, tôi vẫn kể lại chuyện lão Trương hỏi tôi pháo hoa nào đẹp nhất, thuận tiện thừa nhận bản thân mua pháo hoa của Tuế Tuế là dự định đáp lại bất ngờ của lão Trương.

“Chỉ là không nghĩ tới, bất ngờ đó không phải dành cho mình…” Tôi kể xong rồi cười.

Tuế Tuế: “Không đúng…”

Cổ còn muốn nói gì nữa, nhưng lại bị Vị Vụ hối thúc cắt ngang.

Đề tài này tạm thời để sang một bên.

Đánh được vài ván, sát thương của tôi cực kỳ thấp, thấp đến mức tôi thấy ngại vô cùng, liên tục nói xin lỗi.

Không ngờ Vị Vụ lại khen tôi: “Thả vòng cũng được, còn có hi vọng.”

Tôi một mặt ngơ ngáo ra.

Vệ Tân cũng khen tôi phối hợp không tệ.

Thế nhưng xét theo thuộc tính của đại thiên sứ Vệ Tân, tuy lời khen của ảnh nghe rất ấm lòng, nhưng tôi không dám coi là thật.

Ngược lại, Kiếm ca hiếm khi mở miệng nói: “Em không phải đang đánh bí cảnh, không cần xem sát thương, tuy rằng sát thương cũng rất quan trọng, thế nhưng là một Trường Ca, biết thả vòng càng quan trọng hơn. Nói chứ, sau khi em chơi Mạc Vấn, thả vòng ổn hơn lúc trước rồi đó.”

Tôi ngượng ngùng gãi đầu một cái: “Bởi vì vòng của Mạc Vấn có thể thi triển ngay lập tức, không cần phải vận công như Tương Tri!”



Vị Vụ độc mồm lại online, ổng châm chọc tôi mới có chút tiến bộ như hạt mè đen, mà đã bắt đầu chảnh cún rồi. Cuối cùng vẫn là Vệ Tân ngắt sát thương độc miệng của Vị Vụ.

Tụi tôi đánh hai tiếng liền, xong rồi Vị Vụ muốn cùng Vệ Tân offline nghỉ ngơi, tôi nhìn đồng hồ thấy còn sớm, vẫn chưa đánh đã tay: “Đại sư huynh, anh cũng không phải lão cán bộ nữa, sao ngủ sớm quá vậy?”

Vị Vụ hừ một tiếng: “Người không có bạn trai sẽ không hiểu.”

Tôi ngứa mồm hỏi tiếp: “Tuế Tuế cũng có bạn trai mà!”

Vị Vụ cười lạnh bảo: “Không ở chung với bạn trai, có thể giống nhau sao?”

Tôi: “…”

Tôi thật sự lắm miệng!

Vị Vụ còn đang tính nhân cơ hội khoe khoang bạn trai của ổng thêm mấy câu, nhưng bị Vệ Tân cương quyết lôi đi.

Một lát sau, Kiếm ca nói trong nhóm chat danh kiếm rằng: @Vị Vụ @Vệ Tân cho hai anh mượn Tuế Tuế đánh 33 đấy, nhớ trả lại.

Lão cán bộ Vị Vụ chat một cái biểu cảm vỗ tay, vừa nhìn là biết ngay Vệ Tân gửi.

Tôi hỏi Tuế Tuế: “Cậu sắp đánh 33 với mấy ảnh hả?”

Tuế Tuế: “Ừ, Vị Vụ nói phải cách chức của lão Trương.”

Tôi nghĩ một chút, nói: “Thật ra không cần phải như vậy, mọi người chơi với nhau thì cứ chơi, lão Trương cũng không phải người xấu.”

Tuế Tuế quay đầu nhìn tôi đăm đăm một lúc lâu, rồi đột nhiên mỉm cười không rõ lý do: “Quả thật không phải người xấu.”

Tôi:???

Cậu đang nói cái gì, sao mình nghe không hiểu gì hết?

Tuế Tuế: “Nhưng mà ba nuôi Vị Vụ của cậu đã bảo rồi, mấy đứa con nít quỷ không dạy cho một trận, là sẽ không biết điều.”

Tôi: “…”

Tự dưng tôi lại nhớ đến kinh nghiệm rửa chén đầy đau thương và bi đát vậy nè!

Tuế Tuế: “Tiểu Vũ.”

Tôi: “Hả?”

Tuế Tuế: “Cậu thích lão Trương từ khi nào?”

Tôi gãi đầu: “Mình cũng… Không biết nữa.”

Tuế Tuế đi qua nhéo mặt của tôi: “Đồ ngốc! Tiên nữ Tuế Tuế biết rồi.”

Tôi:???

Cậu biết cái gì?

Sao cái gì mình cũng không biết hết dậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Danh Kiếm Không Thể Duy Tâm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook