Chương 7: Phiên Toà Xét Xử
ZomB
28/01/2021
Gương mặt lũ đàn em Khánh bả trở lên trắng bệch. Tiếng hét của đại ca chúng như tiếng Tử thần đòi mạng, cũng có đứa nhanh chóng hiểu ra vấn đề, cả lũ bắt đầu bỏ chạy toán loạn. Khung cảnh nhìn như đàn kiến vỡ tổ, hỗn loạn vô cùng.
-Chiếc còng đó mạnh lắm sao ?- Nhìn cảnh tượng trước mặt mà lòng Sinh rung động dữ dội. Có thể dẹp 1 đống yangho chạy như chạy loạn, chưa kể khiến 1 kẻ lì lợm như Khánh bả phải hoảng sợ. Nói chiếc còng kia chỉ là 1 vật bình thường có thể tin nổi sao ?
-Không hẳn, Bát hình Thủ chi Còng chỉ đơn giản là 1 kiện Trung cấp Pháp khí với công dụng phong ấn cũng như kiềm hãm 1 phần sức mạnh căn bản của đối thủ thôi - Giọng nam trầm thở dài giải thích. Có vẻ như thằng main này đúng thật là phèn a ! Chẳng biết tác giả tạo ra nó làm cái gì cơ chứ, haizzzz. Đến như vậy mà còn chưa nhận ra vấn đề.
-Trung cấp ?? Vậy sao công dụng của nó lại mạnh mẽ như vậy. Chưa biết sức mạnh của nó như nào mà uy áp của nó đã kinh khủng như vậy rồi - Sinh dường như ko thoả mãn với câu trả lời của giọng nói kia. Ánh mắt nó giờ sáng rực, phấn khích nhìn chằm chằm vào món pháp khí kia.
-Cái đáng sợ ko nằm ở món pháp khí mà là cái thế lực đằng sau mà nó đại diện cho - Giọng nam khàn chán nản thở ra từng chữ.
-Thế lực đằng sau ? - Tâm trạng Sinh lúc này trở lên thật ngổn ngang. Vô số câu hỏi hiện lên trong suy nghĩ của nó lúc này.
Không cần giọng nam khàn tiếp tục giải thích, cảnh tượng tiếp theo trực tiếp giải thích mọi nghi vấn trong lòng Dương. Khánh bả điên cuồng giăng co với ông Đa. Trước hành động giãy giụa như con gà giãy chết này, ông Đa khó nhọc lấy ra 1 chiếc còi từ túi áo trước ngực.
-Ông Đa định .... thổi kèn, à còi ?????? -Sinh hoảng hốt.
- ... - Nếu có thể hoá thành thực thể thì chắc giọng nam khàn đã lập tức giã cho thằng main 1 trận cho bõ tức rồi.
Ông Đa đưa chiếc còi lên nhưng ko phải là để thổi kèn ... (#lời tác giả: Đấy, lại lây cái bệnh ngáo ngơ của thằng main rồi đấy)... Ông Đa đưa chiếc còi lên trước mặt và ... bóp nát !
HÚÚÚÚÚÚÚÚ HÚÚÚÚÚÚ !
Tiếng còi xe cảnh sát vang lên inh ỏi. Không lâu sau đó, hàng loạt thân ảnh ngay lập tức lao đến với tốc độ bạn thờ. Hơi thở luật pháp, thức thứ nhất ...
FBI ! OPEN UP !!!!!!!!!
Mọi người tại hiện trường lúc này: ... ????
(#lời tác giả: Nhầm kịch bản rồi ông ei :v)
...
CẢNH SÁT ĐÂY ! GIƠ TAY LÊN !
Lời vừa dứt, rất nhanh và gọn lẹ, những thân ảnh lập tức lao đến trấn áp lũ đàn em của Khánh bả. Khung cảnh đầy hỗn loạn trước đó cũng dần được ổn định...
Khánh bả bị kẹt với ông Đa lúc này đã không kìm được nước mắt. Hắn đã nhận ra kết cục của bản thân. Giờ chẳng cách nào thoát được. Bây giờ dù có tự phế cánh tay để thoát khỏi sự khống chế của ông Đa đi chăng nữa thì cũng chẳng chạy được. Bảo vật phi hành có tốc độ nhanh nhất cũng đem ra làm tấm bùa bảo mệnh mất rồi. Giờ có chạy đằng trời !
...
Vài ngày sau vụ việc, phiên toà xét xử Khánh bả cũng mở ra ...
-Hội đồng Toà án tối cao xác nhận bị cáo Ngô Bá Khánh có hành vi phục dụng dược phẩm cấm, phá hoại bảo vật gây thiệt hại về mặt tài nguyên. Bị cáo có lời nào bào chữa không ?
-Hức, cháu biết sai rồi. Lần này cháu có những hành, hức động nông cạn quá, hức ...- Khánh bả vừa nức nở vừa trả lời. Hình ảnh đáng thương bây giờ đúng thật là trái ngược hẳn với bộ dạng hổ báo cáo chồn thường ngày của hắn. Tại cái thế giới này, thực lực vi tôn. Như lời Khánh bả từng nói, thế giới này ko có chuyện đúng sai, chỉ có kẻ yếu và kẻ mạnh và bây giờ, hắn chính là kẻ yếu, phải chịu phục tùng theo những quy định của kẻ mạnh đặt ra.
Thế giới này là thế giới của những kẻ có thực lực, kẻ không có thực lực chỉ như 1 con kiến có thể bị giẫm chết bất kì lúc nào. Tuy nhiên, vẫn có những thứ sinh ra để bảo vệ kẻ yếu khỏi cái thực tại khắc nghiệt đó. Một trong số đó, là luật pháp. Tôi biết sẽ có người thắc mắc là tại sao lúc trước, ông Đa còn có ý định đồ sát Khánh bả mà lại ko phải gánh trách nhiệm ? Thế giới này nó là vậy, sinh mạng con người nó rẻ rúng lắm. Có thể đọc xong chap này, bạn sẽ hiểu.
...
-Sau khi lấy toàn bộ lời khai từ bị cáo cũng như toàn bộ nhân chứng có mặt tại hiện trường, Hội đồng xét xử của Toà nhận thấy hành động lần này của Khánh bả cũng không đến nỗi quá mức nghiêm trọng, có thể xem xét khoan hồng. Thứ nhất, cấm dược mà bị cáo xử dụng có độ cấm kị được xếp hạng cao nhưng ko đến nỗi tuyệt đối. Thứ hai, hành vi phá huỷ bảo vật gây tổn hại tài nguyên của bị cáo chỉ đạt cấp Trung cấp, hành vi này không gây thiệt hại quá nhiều. Chính vì vậy, Toà tuyên án phế bỏ 10 năm tu vi của bị cáo đồng thời phạt cải tạo trong thời gian tương tự. Trong thời gian cải tạo, nếu có thái độ tích cực sẽ được xem xét giảm nhẹ mức án.
-Phế bỏ tu vi sao ?- Sinh ngơ ngác. Cái khái niệm này có lẽ là lần đầu tiên nó được tiếp xúc.
-Đúng vậy !- Như mọi khi, giọng nam trầm đều đều giải thích - Tu vi, là một khái niệm rất quan trọng với hầu hết các tu sĩ. Việc xoá bỏ 10 năm tu vi đồng nghĩ với việc ngươi sẽ kém người tu luyện cùng tốc độ 10 năm luyện tập. Điều đó khiến cho thực lực của ngươi, thứ quyết định mọi thứ tại thế giới này giảm đi rất nhiều. Việc sống cúi đầu trước những kẻ cùng trang lứa, thậm chí là những kẻ yếu hơn mình rất nhiều là 1 nỗi sỉ nhục rất lớn với đa số con người. Thậm chí cái chết nghe còn có vẻ nhẹ nhàng hơn. Tuy vậy làm gì có mấy kẻ đủ can đảm chấp nhận cái chết. Phần lớn thà chịu sống trong sự khinh thường cả quãng đời còn lại. Đó cũng chính là lí do những kẻ ra tù vào tội rất bị khinh thường. Bởi ngoài việc xoá bỏ tu vi, bọn chúng còn phải chịu cải tạo khoảng thời gian tương tự. Đồng nghĩa việc trong lúc đó ko thể tu luyện. Ra từ xong thực lực cũng như địa vị của những kẻ đó như tụt dốc không phanh.
Chưa hết, thằng main ghẻ chỉ cần biết có vậy thôi. Còn bạn là độc giả. Bạn phải hiểu tường tận vấn đề thì sau này mới dễ dàng tiếp nhận thông tin của bộ truyện. Ngoài tu vi thì còn có 1 thứ gọi là căn cơ. Nếu tu vi là quá trình phát triển của 1 sinh vật thì căn cơ chính là giới hạn sức mạnh của sinh vật đó. Có những thành phần căn cơ có giới hạn vì những lí do nào đó. Còn lại thì thường là vô hạn. Con người là sinh vật có vô hạn căn cơ, có thể phát triển vô hạn. Tuy nhiên, căn cơ là có thể thay đổi vì một số vấn đề khách quan hoặc chủ động. Có 1 phương thức chủ động gọi là phong ấn căn cơ, nó kiểu như đặt ra giới hạn cho căn cơ vậy. Giả dụ ngươi bị phong ấn căn cơ xuống 10 năm thì thực lực của ngươi sẽ vĩnh viễn giới hạn ở con số 10 năm đấy. Và tất nhiên còn những phương pháp còn đáng sợ hơn, như là Xoá bỏ căn cơ. Việc phế bỏ tu vi cộng với xoá bỏ căn cơ sẽ khiến ngươi cả đời chỉ là 1 tên phế vật, mãi mãi chẳng thể ngóc đầu lên trong cái thế giới của thực lực này.
Về phần tội trạng phá huỷ bảo vật như đã nói ở trên của Khánh bả thì có thể giải thích như sau: Bảo vật là thành phẩm của việc luyện chế nguyên tố, kim khoáng, phi kim khoáng, ... trong tự nhiên, nhưng thứ này là phát triển thông qua việc hấp thụ Thiên địa chi khí. Việc phá huỷ chúng khác với việc tách rời, sẽ viễn viễn làm mất quá trình phát triển ở trên. Chính vì vậy cũng xem như một tội trạng. Tuy vậy với những thế lực lớn cũng như trung lập thì tội này không lớn. Tội trạng của Khánh bả chủ yếu do việc phục dụng chất cấm mà thôi. Tuỳ TH thì tội này nó lại có mức nghiêm trọng khác nhau. Giả sử ngươi là người của 1 Tông môn thì tất nhiên việc phá huỷ Bảo vật trấn tông còn nặng hơn việc phục dụng chất cấm gấp trăm ngàn lần.
...
-Sau đây, phiên toà xét xử xin được kết thúc !
Theo tiếng gõ búa của Thẩm phán, mọi người dần dần rời đi. Về phần Sinh, sau khi biết mọi chuyện đã kết thúc, nó ko quên việc hướng theo nơi Khánh bả bị giải đi mà cà khịa:
-Ôi bạn ơi, bạn bị xử tội là do bạn chơi đồ đấy bạn ạ :v
Với kinh nghiệm chơi LOL lâu năm, 1 thằng trẻ trâu như nó sau khi ''chiến thắng'' nhất định phải gáy thật khét chọc tức đối phương. Sau khi thoả mãn cà khịa đối phương, Sinh nhìn về phía Khánh bả chờ đợi thành quả của mình. Nhưng trong ánh mắt Khánh bả giờ đây chẳng còn nỗi tức giận, căm phẫn nữa rồi. Trong đó chỉ còn nỗi thất vọng, nỗi buồn cũng như sự hối hận vô hạn.
-Tu bi con ti niu-
-Chiếc còng đó mạnh lắm sao ?- Nhìn cảnh tượng trước mặt mà lòng Sinh rung động dữ dội. Có thể dẹp 1 đống yangho chạy như chạy loạn, chưa kể khiến 1 kẻ lì lợm như Khánh bả phải hoảng sợ. Nói chiếc còng kia chỉ là 1 vật bình thường có thể tin nổi sao ?
-Không hẳn, Bát hình Thủ chi Còng chỉ đơn giản là 1 kiện Trung cấp Pháp khí với công dụng phong ấn cũng như kiềm hãm 1 phần sức mạnh căn bản của đối thủ thôi - Giọng nam trầm thở dài giải thích. Có vẻ như thằng main này đúng thật là phèn a ! Chẳng biết tác giả tạo ra nó làm cái gì cơ chứ, haizzzz. Đến như vậy mà còn chưa nhận ra vấn đề.
-Trung cấp ?? Vậy sao công dụng của nó lại mạnh mẽ như vậy. Chưa biết sức mạnh của nó như nào mà uy áp của nó đã kinh khủng như vậy rồi - Sinh dường như ko thoả mãn với câu trả lời của giọng nói kia. Ánh mắt nó giờ sáng rực, phấn khích nhìn chằm chằm vào món pháp khí kia.
-Cái đáng sợ ko nằm ở món pháp khí mà là cái thế lực đằng sau mà nó đại diện cho - Giọng nam khàn chán nản thở ra từng chữ.
-Thế lực đằng sau ? - Tâm trạng Sinh lúc này trở lên thật ngổn ngang. Vô số câu hỏi hiện lên trong suy nghĩ của nó lúc này.
Không cần giọng nam khàn tiếp tục giải thích, cảnh tượng tiếp theo trực tiếp giải thích mọi nghi vấn trong lòng Dương. Khánh bả điên cuồng giăng co với ông Đa. Trước hành động giãy giụa như con gà giãy chết này, ông Đa khó nhọc lấy ra 1 chiếc còi từ túi áo trước ngực.
-Ông Đa định .... thổi kèn, à còi ?????? -Sinh hoảng hốt.
- ... - Nếu có thể hoá thành thực thể thì chắc giọng nam khàn đã lập tức giã cho thằng main 1 trận cho bõ tức rồi.
Ông Đa đưa chiếc còi lên nhưng ko phải là để thổi kèn ... (#lời tác giả: Đấy, lại lây cái bệnh ngáo ngơ của thằng main rồi đấy)... Ông Đa đưa chiếc còi lên trước mặt và ... bóp nát !
HÚÚÚÚÚÚÚÚ HÚÚÚÚÚÚ !
Tiếng còi xe cảnh sát vang lên inh ỏi. Không lâu sau đó, hàng loạt thân ảnh ngay lập tức lao đến với tốc độ bạn thờ. Hơi thở luật pháp, thức thứ nhất ...
FBI ! OPEN UP !!!!!!!!!
Mọi người tại hiện trường lúc này: ... ????
(#lời tác giả: Nhầm kịch bản rồi ông ei :v)
...
CẢNH SÁT ĐÂY ! GIƠ TAY LÊN !
Lời vừa dứt, rất nhanh và gọn lẹ, những thân ảnh lập tức lao đến trấn áp lũ đàn em của Khánh bả. Khung cảnh đầy hỗn loạn trước đó cũng dần được ổn định...
Khánh bả bị kẹt với ông Đa lúc này đã không kìm được nước mắt. Hắn đã nhận ra kết cục của bản thân. Giờ chẳng cách nào thoát được. Bây giờ dù có tự phế cánh tay để thoát khỏi sự khống chế của ông Đa đi chăng nữa thì cũng chẳng chạy được. Bảo vật phi hành có tốc độ nhanh nhất cũng đem ra làm tấm bùa bảo mệnh mất rồi. Giờ có chạy đằng trời !
...
Vài ngày sau vụ việc, phiên toà xét xử Khánh bả cũng mở ra ...
-Hội đồng Toà án tối cao xác nhận bị cáo Ngô Bá Khánh có hành vi phục dụng dược phẩm cấm, phá hoại bảo vật gây thiệt hại về mặt tài nguyên. Bị cáo có lời nào bào chữa không ?
-Hức, cháu biết sai rồi. Lần này cháu có những hành, hức động nông cạn quá, hức ...- Khánh bả vừa nức nở vừa trả lời. Hình ảnh đáng thương bây giờ đúng thật là trái ngược hẳn với bộ dạng hổ báo cáo chồn thường ngày của hắn. Tại cái thế giới này, thực lực vi tôn. Như lời Khánh bả từng nói, thế giới này ko có chuyện đúng sai, chỉ có kẻ yếu và kẻ mạnh và bây giờ, hắn chính là kẻ yếu, phải chịu phục tùng theo những quy định của kẻ mạnh đặt ra.
Thế giới này là thế giới của những kẻ có thực lực, kẻ không có thực lực chỉ như 1 con kiến có thể bị giẫm chết bất kì lúc nào. Tuy nhiên, vẫn có những thứ sinh ra để bảo vệ kẻ yếu khỏi cái thực tại khắc nghiệt đó. Một trong số đó, là luật pháp. Tôi biết sẽ có người thắc mắc là tại sao lúc trước, ông Đa còn có ý định đồ sát Khánh bả mà lại ko phải gánh trách nhiệm ? Thế giới này nó là vậy, sinh mạng con người nó rẻ rúng lắm. Có thể đọc xong chap này, bạn sẽ hiểu.
...
-Sau khi lấy toàn bộ lời khai từ bị cáo cũng như toàn bộ nhân chứng có mặt tại hiện trường, Hội đồng xét xử của Toà nhận thấy hành động lần này của Khánh bả cũng không đến nỗi quá mức nghiêm trọng, có thể xem xét khoan hồng. Thứ nhất, cấm dược mà bị cáo xử dụng có độ cấm kị được xếp hạng cao nhưng ko đến nỗi tuyệt đối. Thứ hai, hành vi phá huỷ bảo vật gây tổn hại tài nguyên của bị cáo chỉ đạt cấp Trung cấp, hành vi này không gây thiệt hại quá nhiều. Chính vì vậy, Toà tuyên án phế bỏ 10 năm tu vi của bị cáo đồng thời phạt cải tạo trong thời gian tương tự. Trong thời gian cải tạo, nếu có thái độ tích cực sẽ được xem xét giảm nhẹ mức án.
-Phế bỏ tu vi sao ?- Sinh ngơ ngác. Cái khái niệm này có lẽ là lần đầu tiên nó được tiếp xúc.
-Đúng vậy !- Như mọi khi, giọng nam trầm đều đều giải thích - Tu vi, là một khái niệm rất quan trọng với hầu hết các tu sĩ. Việc xoá bỏ 10 năm tu vi đồng nghĩ với việc ngươi sẽ kém người tu luyện cùng tốc độ 10 năm luyện tập. Điều đó khiến cho thực lực của ngươi, thứ quyết định mọi thứ tại thế giới này giảm đi rất nhiều. Việc sống cúi đầu trước những kẻ cùng trang lứa, thậm chí là những kẻ yếu hơn mình rất nhiều là 1 nỗi sỉ nhục rất lớn với đa số con người. Thậm chí cái chết nghe còn có vẻ nhẹ nhàng hơn. Tuy vậy làm gì có mấy kẻ đủ can đảm chấp nhận cái chết. Phần lớn thà chịu sống trong sự khinh thường cả quãng đời còn lại. Đó cũng chính là lí do những kẻ ra tù vào tội rất bị khinh thường. Bởi ngoài việc xoá bỏ tu vi, bọn chúng còn phải chịu cải tạo khoảng thời gian tương tự. Đồng nghĩa việc trong lúc đó ko thể tu luyện. Ra từ xong thực lực cũng như địa vị của những kẻ đó như tụt dốc không phanh.
Chưa hết, thằng main ghẻ chỉ cần biết có vậy thôi. Còn bạn là độc giả. Bạn phải hiểu tường tận vấn đề thì sau này mới dễ dàng tiếp nhận thông tin của bộ truyện. Ngoài tu vi thì còn có 1 thứ gọi là căn cơ. Nếu tu vi là quá trình phát triển của 1 sinh vật thì căn cơ chính là giới hạn sức mạnh của sinh vật đó. Có những thành phần căn cơ có giới hạn vì những lí do nào đó. Còn lại thì thường là vô hạn. Con người là sinh vật có vô hạn căn cơ, có thể phát triển vô hạn. Tuy nhiên, căn cơ là có thể thay đổi vì một số vấn đề khách quan hoặc chủ động. Có 1 phương thức chủ động gọi là phong ấn căn cơ, nó kiểu như đặt ra giới hạn cho căn cơ vậy. Giả dụ ngươi bị phong ấn căn cơ xuống 10 năm thì thực lực của ngươi sẽ vĩnh viễn giới hạn ở con số 10 năm đấy. Và tất nhiên còn những phương pháp còn đáng sợ hơn, như là Xoá bỏ căn cơ. Việc phế bỏ tu vi cộng với xoá bỏ căn cơ sẽ khiến ngươi cả đời chỉ là 1 tên phế vật, mãi mãi chẳng thể ngóc đầu lên trong cái thế giới của thực lực này.
Về phần tội trạng phá huỷ bảo vật như đã nói ở trên của Khánh bả thì có thể giải thích như sau: Bảo vật là thành phẩm của việc luyện chế nguyên tố, kim khoáng, phi kim khoáng, ... trong tự nhiên, nhưng thứ này là phát triển thông qua việc hấp thụ Thiên địa chi khí. Việc phá huỷ chúng khác với việc tách rời, sẽ viễn viễn làm mất quá trình phát triển ở trên. Chính vì vậy cũng xem như một tội trạng. Tuy vậy với những thế lực lớn cũng như trung lập thì tội này không lớn. Tội trạng của Khánh bả chủ yếu do việc phục dụng chất cấm mà thôi. Tuỳ TH thì tội này nó lại có mức nghiêm trọng khác nhau. Giả sử ngươi là người của 1 Tông môn thì tất nhiên việc phá huỷ Bảo vật trấn tông còn nặng hơn việc phục dụng chất cấm gấp trăm ngàn lần.
...
-Sau đây, phiên toà xét xử xin được kết thúc !
Theo tiếng gõ búa của Thẩm phán, mọi người dần dần rời đi. Về phần Sinh, sau khi biết mọi chuyện đã kết thúc, nó ko quên việc hướng theo nơi Khánh bả bị giải đi mà cà khịa:
-Ôi bạn ơi, bạn bị xử tội là do bạn chơi đồ đấy bạn ạ :v
Với kinh nghiệm chơi LOL lâu năm, 1 thằng trẻ trâu như nó sau khi ''chiến thắng'' nhất định phải gáy thật khét chọc tức đối phương. Sau khi thoả mãn cà khịa đối phương, Sinh nhìn về phía Khánh bả chờ đợi thành quả của mình. Nhưng trong ánh mắt Khánh bả giờ đây chẳng còn nỗi tức giận, căm phẫn nữa rồi. Trong đó chỉ còn nỗi thất vọng, nỗi buồn cũng như sự hối hận vô hạn.
-Tu bi con ti niu-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.