Chương 5: Thượng Cổ Thần Binh
ZomB
27/01/2021
C5: Thượng cổ thần binh
Từng nhịp giậm chân, mặt đất rung lắc dữ dội. Ở phía này, mẹ con Sinh cùng đám đàn em của Khánh bả đã ko trụ nổi mà khuỵ xuống từ bao giờ. Khánh bả bắt đầu chuyển từ động tác giã gạo mà đan 2 tay vào nhau. 2 luồng khí vô hình cứ thế mà xoáy lại theo chiều âm dương, tụ lại vào 2 lòng bàn tay ấy. Khánh bả bắt đầu xoay cổ tay, thi triển Thái cực vũ đạo. Mỗi lần hắn hoàn thành 1 vòng xoay, 1 chưởng khí bắn ra phía trước, lao rất nhanh về phía ông Đa. Tuy độ chính xác ko được cao nhưng khí lực mang sức sát thương rất lớn, tốc độ đạt ngưỡng siêu thanh.
Ông Đa có chút nhíu mày, 1 chưởng lực cứ thế mà lao thẳng về phía ông trong nháy mắt. Nghiêng đầu qua 1 bên né chưởng, tuy thành công bảo toàn tính mạng nhưng ông Đa ko khỏi bị nó xẹt qua, để lại một vết máu dài trên mặt.
- Thế nào hả lão già ?
Thấy đối thủ dính đòn mặc dù ko đến nỗi trọng thương, Khánh bả tự tin cười ngạo nghễ. Thái cực vũ đạo của hắn đúng là để chuyên trị mấy thằng võ phu luyện thể. Nếu Khánh bả mạnh hơn 1 chút thì có lẽ đến Đại Đế, thậm chí là Chúa Tể hắn cũng ko ngán.
- Tôi năm nay hơn 70t rồi mà chưa gặp TH nào như này.
Ông Đa cũng có chút bất ngờ vì môn phái kì quái kia và ông còn biết Khánh bả đang dùng bảo vật, ko chỉ có 1 bảo vật. Ông đưa 1 chân ra sau làm trụ. Nhìn về phía Khánh bả, ông trừng mắt đầy nghiêm túc.
- Nhất quyền thần công, liên hoàn đấm mấy nhát.
Vẫn như cảnh tượng cũ, chỗ ông Đa đứng lại xuất hiện 1 vụ nổ âm thanh, ông Đa biến mất chỉ để lại tàn ảnh. Lúc Khánh bả nhận ra được vấn đề thì ông Đa đã xuất hiện trước mặt hắn tự bao giờ. Tung người lên ko trung, ông Đa giáng 1 quyền xuống ngay đỉnh đầu Khánh bả, buộc hắn phải ngửa người ra sau né. Nhưng chưa hết, lúc ông Đa đấm xuống, để lại 1 hố sâu trên đất cũng là lúc ông lấy nắm đấm đó làm trụ, lộn người bổ chân đúng vào chỗ Khánh bả đang đứng. Với tư thế ngửa người ra sau, Khánh bả vô phương tránh né. Cứ thế gót chân ông Đa bổ xuống, Khánh bả chỉ còn biết lấy tay ra đỡ. Đòn bổ gót của ông Đa dập Khánh bả xuống bẹp như con tôm. Nhưng Thái cực vũ đạo đâu phải dạng vừa, bổ xuống xong thu chân lại, ông Đa phát hiện cổ chân mình bị khoá chặt. Khánh bả nhân cơ hội, quặp 2 chân vào đùi ông Đa, lật úp ông xuống. Sau khi khoá cứng được ông, Khánh bả đứng dậy, Thái cực thi triển. 2 tay hắn cầm lấy cổ chân ông Đa vung lên rồi đập ông xuống đất chẳng khác gì 1 hình nhân. Hắn lập lại động tác đó 1 lần nữa rồi quay tay, vung ông Đa 1 vòng sau đó ném ông ra xa. Ông Đa cứ thế trượt dài trên mặt đất, để lại 1 rãnh lớn sâu hoắm. Chống 2 tay ra sau đầu, ông Đa bật ngược về phía sau. Co 2 chân lại làm bàn đạp, ông 1 lần nữa phóng đến Khánh bả như 1 con cự thú vồ mồi. Lần này ko phải 1 đấm toàn lực nữa, ông Đa tung liên hoàn đấm:
- MuĐa muĐa muĐa muĐa ...
- Hồ, lão cũng chỉ có vậy thôi sao ? - Đưa 2 tay ra trước mặt tạo hình gợn sóng, Khánh bả hoá giải được hầu hết những cú đấm đó. Nhưng phòng thủ mãi cũng chẳng phải biện pháp hiệu quả, vậy là hắn quyết định tung đấm phản công.- Ora ora ora ora .... !
2 cao thủ cứ thế đấm nhau, quyền chạm quyền, giao động tạo ra những vụ nổ âm thanh ko hề nhẹ. Thằng Sinh tép riu chỉ biết ngồi trố mắt nhìn. Các cao thủ luyện thể đang sợ như này sao. Còn những loại lực kia nữa. Ko biết 1 kẻ luyện max tầm tứ đại chi lực sẽ có sức mạnh khủng bố đến nhường nào. Nhìn 2 đại cao thủ combat mà Sinh ko khỏi ko thán phục. Ông Đa thì ko phải nói rồi, thể lực cấp Vương. Thì ra cái danh Hữu Đa quyền Vương từ đó mà ra. Điều Sinh ko hiểu là tại sao tên Khánh bả kia lại trâu bò đến nỗi vậy. Dù chỉ là thể lực cấp Tá, kém hơn ông Đa hẳn 2 bậc mà sao hắn có thể solo ngang cơ với con quái vật mang tên Hữu Đa như vậy.
- Hắn chơi đồ ! - Giọng nam khàn từ từ vang lên, giải đáp mọi thắc mắc mà Sinh đang vướng phải.
- Vl, thì ra là do cắn cỏ sao. Bảo sao sung dữ.
- Ko, ý ta là hắn chơi xài bảo vật.
- Đcm, đấm chết cha m giờ. Nói thì nói hẳn hoi mẹ ra, làm t hiểu lầm. Mà bảo vật là cái gì vậy.
- Có thể nói bảo vật là vũ khí, là thuốc thang, phương tiện, ... Nói chung là bảo vật là những đồ vật mang công dụng rất to lớn.
- Mày nói cụ thể hơn 1 chút được ko, mấy cái này ai chẳng biết.
- Bảo vật phân chia thành nhiều loại. Vũ khí thì gọi là Binh, thuốc thang là Dược, đồ vật gọi là Khí, vật nuôi thì gọi là Thú ... cũng như được phân chia theo từng cấp bậc Sơ cấp - Trung cấp - Cao cấp - Siêu cấp - Linh - Tiên - Thánh - Thần và còn 1 cấp cao hơn nữa.
- Adu vjp, tao mà có 1 kiện Thần vật thì tao đéo ngại bố con thằng nào ????
- Bảo vật cấp cao yêu cầu năng lực của người dùng cũng phải cao mới có thể sử dụng được. Chứ ko để 1 kiện Thần binh rơi vào tay 1 thằng phế vật chẳng khác nào giao xe tăng cho 1 thằng ngu để nó vác đi đập nhau cả.
- Cũng phải ! - Sinh thở dài ngao ngán. Nó biết là tác giả đéo muốn buff cho nó thành pro mà bắt nó thăm ngàn, thăm ngàn mà (#lời tác giả: Khôn như m quê tao xích đầy :v)
- Ngoài ra bảo vật còn phân theo mốc thời gian xuất hiện nữa. Trung Cổ thần binh như Đinh ba thuỷ thần của Poseidon chỉ có thể chia đôi biển cả trong khi Thượng Cổ thần binh như Hiên viên kiếm có thể sẻ đôi thế giới. Mũ tàn hình của Hades chỉ giúp ngươi tàn hình nhưng Thượng Cổ, Đá Nữ Oa có thể tái tạo vết nứt không gian. Lò bát quái chỉ có khả năng luyện dược giúp tăng cường tuổi thọ trong khi Trái tim Gaia có thể kiến tạo cả 1 vùng đất khiến cư dân trên đấy trường sinh. Ngươi thấy đấy, cùng là cấp Thần nhưng bảo vật các thời lại chênh lệch vô cùng. Từ xưa đến nay, lịch sử chia thành nhiều giai đoạn:
Hồng Hoang: Vừa sau vụ nổ Big Bang, mọi thứ còn sơ khai.
Hỗn Độn:Các thế giới dần rời xa nhau, hình thành Đa vũ trụ. Sinh vật bắt đầu hình thành, cuộc sống ko trật tự.
Thượng Cổ: Sau Thần chiến lần 1, quần thể sinh vật bắt đầu phân chia giống loài, định cư lãnh thổ.
Trung Cổ: Sau Thần chiến lần 2, các loài dần tách xa nhau. Biên giới các vùng, các thế giới hình thành.
Hiện đại: Sau khi bản đồ thế giới được hình thành cho đến bây giờ.
Sinh mơ mơ màng màng. Một lần nữa, nó lại phải tiếp thu cả 1 đống kiến thức khô khan.
Mải nghe giọng nam giải thích, Sinh ko để ý đến cuộc chiến của ông Đa và Khánh bả. Lợi dụng sơ hở, Khánh bả lấy 1 tay vận lực tóm lấy quyền của ông Đa. Hắn nghiêng đầu về 1 bên né quyền đồng thời nắm lấy quyền đấy kéo về phía sau. Tay còn lại hắn chớp thời cơ, tung 1 đòn móc vào mặt ông Đa. Nhưng tốc độ của hắn sao bì kịp 1 Đại Vương. Ông Đa đã lấy tay đỡ được cú đấm móc đó. Theo đà bị kéo đến, ông Đa gập gối lại, thúc mạnh vào ngực Khánh bả khiến hắn đau đớn mà lùi về sau mấy bước. Máu tươi bắt đầu tràn ra từ khoé miệng.
- Tên Khánh bả này đang dùng 1 loại Trung cấp bảo dược, có khả năng đẩy thể lực và niệm lực của người dùng vượt quá giới hạn của bản thân. Như tên Khánh bả này, dược đã giúp hắn đặt ngưỡng Đại Tướng thậm chỉ là Đại Tướng đỉnh phong. Cộng thêm niệm lực gia tăng thì cơ hội hắn đánh ngang Hữu Đa quyền vương là hoàn toàn có thể. Tuy nhiên, tác dụng phụ của nó là khiến người dùng sinh ra ảo giác, ko kiềm chế được bản thân. Do tác hại quá lớn lên loại dược phổ thông này bị cấm sử dụng. Tên gọi chung của loại bảo dược này là Ma Tuý. Nó cũng có rất nhiều cấp độ, còn có những loại đạt ngưỡng Cao cấp như Lắc dược hay Siêu cấp như Heroine. Hắn còn sử dụng 1 bảo vật là cái loa kia nữa. Tuy ko thể xác định được chủng loại nhưng ta cũng khá chắc đó là 1 kiện Cao cấp bảo vật.
Sinh dần dần tiếp thu được mớ kiến thức quan trọng này. Bảo vật mang cho người dùng công dụng mạnh mẽ vậy sao ? Chỉ 2 kiện bảo vật mà có thể giúp 1 kẻ có thể chiến đấu ngang cơ với người chênh lệch hắn những 2 cấp độ. Thật đáng sợ ! Rồi nó nhớ lại công dụng của cái thứ được gọi là Thượng Cổ thần binh, Hiên Viên kiếm kia ...
Chẻ ... đôi ... thế ... giới !
-To be continued-
Từng nhịp giậm chân, mặt đất rung lắc dữ dội. Ở phía này, mẹ con Sinh cùng đám đàn em của Khánh bả đã ko trụ nổi mà khuỵ xuống từ bao giờ. Khánh bả bắt đầu chuyển từ động tác giã gạo mà đan 2 tay vào nhau. 2 luồng khí vô hình cứ thế mà xoáy lại theo chiều âm dương, tụ lại vào 2 lòng bàn tay ấy. Khánh bả bắt đầu xoay cổ tay, thi triển Thái cực vũ đạo. Mỗi lần hắn hoàn thành 1 vòng xoay, 1 chưởng khí bắn ra phía trước, lao rất nhanh về phía ông Đa. Tuy độ chính xác ko được cao nhưng khí lực mang sức sát thương rất lớn, tốc độ đạt ngưỡng siêu thanh.
Ông Đa có chút nhíu mày, 1 chưởng lực cứ thế mà lao thẳng về phía ông trong nháy mắt. Nghiêng đầu qua 1 bên né chưởng, tuy thành công bảo toàn tính mạng nhưng ông Đa ko khỏi bị nó xẹt qua, để lại một vết máu dài trên mặt.
- Thế nào hả lão già ?
Thấy đối thủ dính đòn mặc dù ko đến nỗi trọng thương, Khánh bả tự tin cười ngạo nghễ. Thái cực vũ đạo của hắn đúng là để chuyên trị mấy thằng võ phu luyện thể. Nếu Khánh bả mạnh hơn 1 chút thì có lẽ đến Đại Đế, thậm chí là Chúa Tể hắn cũng ko ngán.
- Tôi năm nay hơn 70t rồi mà chưa gặp TH nào như này.
Ông Đa cũng có chút bất ngờ vì môn phái kì quái kia và ông còn biết Khánh bả đang dùng bảo vật, ko chỉ có 1 bảo vật. Ông đưa 1 chân ra sau làm trụ. Nhìn về phía Khánh bả, ông trừng mắt đầy nghiêm túc.
- Nhất quyền thần công, liên hoàn đấm mấy nhát.
Vẫn như cảnh tượng cũ, chỗ ông Đa đứng lại xuất hiện 1 vụ nổ âm thanh, ông Đa biến mất chỉ để lại tàn ảnh. Lúc Khánh bả nhận ra được vấn đề thì ông Đa đã xuất hiện trước mặt hắn tự bao giờ. Tung người lên ko trung, ông Đa giáng 1 quyền xuống ngay đỉnh đầu Khánh bả, buộc hắn phải ngửa người ra sau né. Nhưng chưa hết, lúc ông Đa đấm xuống, để lại 1 hố sâu trên đất cũng là lúc ông lấy nắm đấm đó làm trụ, lộn người bổ chân đúng vào chỗ Khánh bả đang đứng. Với tư thế ngửa người ra sau, Khánh bả vô phương tránh né. Cứ thế gót chân ông Đa bổ xuống, Khánh bả chỉ còn biết lấy tay ra đỡ. Đòn bổ gót của ông Đa dập Khánh bả xuống bẹp như con tôm. Nhưng Thái cực vũ đạo đâu phải dạng vừa, bổ xuống xong thu chân lại, ông Đa phát hiện cổ chân mình bị khoá chặt. Khánh bả nhân cơ hội, quặp 2 chân vào đùi ông Đa, lật úp ông xuống. Sau khi khoá cứng được ông, Khánh bả đứng dậy, Thái cực thi triển. 2 tay hắn cầm lấy cổ chân ông Đa vung lên rồi đập ông xuống đất chẳng khác gì 1 hình nhân. Hắn lập lại động tác đó 1 lần nữa rồi quay tay, vung ông Đa 1 vòng sau đó ném ông ra xa. Ông Đa cứ thế trượt dài trên mặt đất, để lại 1 rãnh lớn sâu hoắm. Chống 2 tay ra sau đầu, ông Đa bật ngược về phía sau. Co 2 chân lại làm bàn đạp, ông 1 lần nữa phóng đến Khánh bả như 1 con cự thú vồ mồi. Lần này ko phải 1 đấm toàn lực nữa, ông Đa tung liên hoàn đấm:
- MuĐa muĐa muĐa muĐa ...
- Hồ, lão cũng chỉ có vậy thôi sao ? - Đưa 2 tay ra trước mặt tạo hình gợn sóng, Khánh bả hoá giải được hầu hết những cú đấm đó. Nhưng phòng thủ mãi cũng chẳng phải biện pháp hiệu quả, vậy là hắn quyết định tung đấm phản công.- Ora ora ora ora .... !
2 cao thủ cứ thế đấm nhau, quyền chạm quyền, giao động tạo ra những vụ nổ âm thanh ko hề nhẹ. Thằng Sinh tép riu chỉ biết ngồi trố mắt nhìn. Các cao thủ luyện thể đang sợ như này sao. Còn những loại lực kia nữa. Ko biết 1 kẻ luyện max tầm tứ đại chi lực sẽ có sức mạnh khủng bố đến nhường nào. Nhìn 2 đại cao thủ combat mà Sinh ko khỏi ko thán phục. Ông Đa thì ko phải nói rồi, thể lực cấp Vương. Thì ra cái danh Hữu Đa quyền Vương từ đó mà ra. Điều Sinh ko hiểu là tại sao tên Khánh bả kia lại trâu bò đến nỗi vậy. Dù chỉ là thể lực cấp Tá, kém hơn ông Đa hẳn 2 bậc mà sao hắn có thể solo ngang cơ với con quái vật mang tên Hữu Đa như vậy.
- Hắn chơi đồ ! - Giọng nam khàn từ từ vang lên, giải đáp mọi thắc mắc mà Sinh đang vướng phải.
- Vl, thì ra là do cắn cỏ sao. Bảo sao sung dữ.
- Ko, ý ta là hắn chơi xài bảo vật.
- Đcm, đấm chết cha m giờ. Nói thì nói hẳn hoi mẹ ra, làm t hiểu lầm. Mà bảo vật là cái gì vậy.
- Có thể nói bảo vật là vũ khí, là thuốc thang, phương tiện, ... Nói chung là bảo vật là những đồ vật mang công dụng rất to lớn.
- Mày nói cụ thể hơn 1 chút được ko, mấy cái này ai chẳng biết.
- Bảo vật phân chia thành nhiều loại. Vũ khí thì gọi là Binh, thuốc thang là Dược, đồ vật gọi là Khí, vật nuôi thì gọi là Thú ... cũng như được phân chia theo từng cấp bậc Sơ cấp - Trung cấp - Cao cấp - Siêu cấp - Linh - Tiên - Thánh - Thần và còn 1 cấp cao hơn nữa.
- Adu vjp, tao mà có 1 kiện Thần vật thì tao đéo ngại bố con thằng nào ????
- Bảo vật cấp cao yêu cầu năng lực của người dùng cũng phải cao mới có thể sử dụng được. Chứ ko để 1 kiện Thần binh rơi vào tay 1 thằng phế vật chẳng khác nào giao xe tăng cho 1 thằng ngu để nó vác đi đập nhau cả.
- Cũng phải ! - Sinh thở dài ngao ngán. Nó biết là tác giả đéo muốn buff cho nó thành pro mà bắt nó thăm ngàn, thăm ngàn mà (#lời tác giả: Khôn như m quê tao xích đầy :v)
- Ngoài ra bảo vật còn phân theo mốc thời gian xuất hiện nữa. Trung Cổ thần binh như Đinh ba thuỷ thần của Poseidon chỉ có thể chia đôi biển cả trong khi Thượng Cổ thần binh như Hiên viên kiếm có thể sẻ đôi thế giới. Mũ tàn hình của Hades chỉ giúp ngươi tàn hình nhưng Thượng Cổ, Đá Nữ Oa có thể tái tạo vết nứt không gian. Lò bát quái chỉ có khả năng luyện dược giúp tăng cường tuổi thọ trong khi Trái tim Gaia có thể kiến tạo cả 1 vùng đất khiến cư dân trên đấy trường sinh. Ngươi thấy đấy, cùng là cấp Thần nhưng bảo vật các thời lại chênh lệch vô cùng. Từ xưa đến nay, lịch sử chia thành nhiều giai đoạn:
Hồng Hoang: Vừa sau vụ nổ Big Bang, mọi thứ còn sơ khai.
Hỗn Độn:Các thế giới dần rời xa nhau, hình thành Đa vũ trụ. Sinh vật bắt đầu hình thành, cuộc sống ko trật tự.
Thượng Cổ: Sau Thần chiến lần 1, quần thể sinh vật bắt đầu phân chia giống loài, định cư lãnh thổ.
Trung Cổ: Sau Thần chiến lần 2, các loài dần tách xa nhau. Biên giới các vùng, các thế giới hình thành.
Hiện đại: Sau khi bản đồ thế giới được hình thành cho đến bây giờ.
Sinh mơ mơ màng màng. Một lần nữa, nó lại phải tiếp thu cả 1 đống kiến thức khô khan.
Mải nghe giọng nam giải thích, Sinh ko để ý đến cuộc chiến của ông Đa và Khánh bả. Lợi dụng sơ hở, Khánh bả lấy 1 tay vận lực tóm lấy quyền của ông Đa. Hắn nghiêng đầu về 1 bên né quyền đồng thời nắm lấy quyền đấy kéo về phía sau. Tay còn lại hắn chớp thời cơ, tung 1 đòn móc vào mặt ông Đa. Nhưng tốc độ của hắn sao bì kịp 1 Đại Vương. Ông Đa đã lấy tay đỡ được cú đấm móc đó. Theo đà bị kéo đến, ông Đa gập gối lại, thúc mạnh vào ngực Khánh bả khiến hắn đau đớn mà lùi về sau mấy bước. Máu tươi bắt đầu tràn ra từ khoé miệng.
- Tên Khánh bả này đang dùng 1 loại Trung cấp bảo dược, có khả năng đẩy thể lực và niệm lực của người dùng vượt quá giới hạn của bản thân. Như tên Khánh bả này, dược đã giúp hắn đặt ngưỡng Đại Tướng thậm chỉ là Đại Tướng đỉnh phong. Cộng thêm niệm lực gia tăng thì cơ hội hắn đánh ngang Hữu Đa quyền vương là hoàn toàn có thể. Tuy nhiên, tác dụng phụ của nó là khiến người dùng sinh ra ảo giác, ko kiềm chế được bản thân. Do tác hại quá lớn lên loại dược phổ thông này bị cấm sử dụng. Tên gọi chung của loại bảo dược này là Ma Tuý. Nó cũng có rất nhiều cấp độ, còn có những loại đạt ngưỡng Cao cấp như Lắc dược hay Siêu cấp như Heroine. Hắn còn sử dụng 1 bảo vật là cái loa kia nữa. Tuy ko thể xác định được chủng loại nhưng ta cũng khá chắc đó là 1 kiện Cao cấp bảo vật.
Sinh dần dần tiếp thu được mớ kiến thức quan trọng này. Bảo vật mang cho người dùng công dụng mạnh mẽ vậy sao ? Chỉ 2 kiện bảo vật mà có thể giúp 1 kẻ có thể chiến đấu ngang cơ với người chênh lệch hắn những 2 cấp độ. Thật đáng sợ ! Rồi nó nhớ lại công dụng của cái thứ được gọi là Thượng Cổ thần binh, Hiên Viên kiếm kia ...
Chẻ ... đôi ... thế ... giới !
-To be continued-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.