Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký

Chương 94: Bảy Mươi Sáu Tầng Hỏa Diễm

Tiểu Hỏa Long

03/01/2020

“Cót két...”

Cánh cổng từ từ mở ra, tôi và chú Lâm bước từ từ vào khuôn viên nhà, đôi mắt tôi quan sát khắp nơi, nhưng chẳng thấy có gì lạ cả.

- Chú Lâm nè! Chú có mắt âm dương thì thử nhìn xem có lạ gì không chú?

Nghe đến đây, ông ta vẫn đứng yên hướng đôi mắt vào ngôi nhà rồi nhìn một cách xa xăm, chú bèn bày ra đất một cái chén, đổ đầy nước vào trong đó, dùng dao cắt một đường nhỏ ở đầu ngón trỏ rồi chích máu nhỏ vào chén đúng ba giọt, chú Lâm vừa niệm chú lẩm bẩm trong miệng vừa vẽ vào chén một lệnh phù bằng mực chu sa, khi nó ngấm vào trong nước, ông chú nhà tôi mới lấy hai miếng lá của một loại cây nào đó rất kỳ lạ, vành lá hình tròn và có màu nâu sẫm, chú nhúng cả hai chiếc lá đó vào trong chén rồi quệt ngang mắt tôi, sau đó rồi nói:

- Chắp tay kết ấn lại, rồi hô to “Khai Nhãn”, con sẽ thấy chúng!

Nghe vậy, tôi liền làm theo y như lời của chú, nhưng khi vừa mở mắt ra, tôi đã sốc khi thấy những thứ quái dị lẩn khuất bên trong ngôi nhà của Hằng. Chúng lúc ẩn lúc hiện, lúc tụ rồi lúc tán, tất cả hầu như chỉ là những oán linh cấp thấp, không đáng lo ngại, nhưng tôi còn thấy ở đâu đó trong ngôi nhà có một thứ gì đó rất ghê gớm, mà ngay bản thân tôi cũng không thể nào đoán ra được đó là gì, tôi chỉ có thể nhìn được bấy nhiêu đó thôi, mà khí tức trong người đã có phần bối rối, không ổn định được, huống hồ gì chân thân của chú Lâm khi đó, cứ đứng yên bất động mà nhìn thẳng vào chánh điện của ngôi nhà. Không chần chừ thêm nữa, cả hai chú cháu tôi cùng nhau mở tiếp cánh cửa nhà ra để xem thử.

Thoạt đầu, mọi thứ dường như đều nằm trong tầm kiểm soát, bởi khi bước chân qua cánh cửa đó thì đám vong hồn cấp thấp đã vội trốn hết không còn con nào. Nhưng khi đó để ý kĩ thì tôi mới chợt nhận ra ở phía góc nhà đang có một vật gì đó cực kì quỷ dị, chú Lâm lúc này mới ra dấu cho tôi đứng yên tại chỗ, còn riêng chú thì từ từ tiếp cận cái thứ kì lạ đó.

- Hừm! Chướng khí nặng đấy. Long, bước năm bước về phía đông, hướng ra cửa chánh điện mà lập một đạo đàn, một lát chú sẽ mở trận ngay tại đó.

Chú Lâm đưa tay lên bấm độn một vài đường, rồi giục tôi bài lễ, nghe vậy tôi cũng tò mò hỏi:

- Chú định làm gì sao?

- Ừm! Con có thấy cái bình hoa này có gì lạ không?

Tôi ngạc nhiên khi nghe chú Lâm hỏi như thế:

- Trời tối hù như vậy, đã thế con còn bị cận nữa thì bà nội con mới thấy được ấy.

- À… chú mày quên, vậy có thấy được đường đi đến chỗ lập đàn không đấy?



- Dạ cái đó thì còn làm được!

Lụi cụi được một lúc lâu, cuối cùng thì tôi cũng lập xong một bàn cúng nhỏ, cùng lúc đó chú Lâm vừa tính giờ vừa canh dán hai con hình nhân bằng giấy ngoài cửa, trên hình nhân còn có pháp ấn của Nhất Thủy Chân Nhân, linh lực cường hào, nó giống như thể hai vị thần quan trấn cửa vậy.

Chỉ vừa mới dán hình nhân không bao lâu thì ở góc nhà, chỗ mà khi nãy tôi và chú Lâm rà soát bỗng nhiên phát ra một âm thanh kì lạ.

“Grrr…”

Chú Lâm nói bằng giọng gấp gáp:

- Long, đưa cho chú mượn sợi thiên phật châu, nhanh lên!

Nghe vừa dứt câu, tôi liền vội tháo nhanh chiếc vòng thiên phật châu đang đeo trên tay ra, rồi quăng nó qua chỗ ông chú, ngay khi chụp được sợi phật châu, chú Lâm nhà tôi cũng kịp khấn lầm bầm mấy câu chú bằng tiếng đà la ni, rồi sao đó cột chuỗi phật vào cổ của bình hoa đó, khiến cho nó rung lên bần bật.

- Chú Lâm! Nó mạnh quá, cái bình nứt rồi.

Ông chú cố gắng nắm chặt miệng bình bằng một tay, tay còn lại chú đốt nhanh một lá linh phù rồi quẳng nó vào trong bình, những tiếng nổ lốp bốp phát ra từ ngay bên trong chiếc bình kì lạ đó, tôi đã vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy khoảnh khắc chiếc bình hoa ấy không chịu được nữa, rồi vỡ ra thành từng mảnh, cả hai chú cháu đứng ôm mặt phóng lùi lại vài bước.

Lúc bấy giờ chú Lâm mới nhanh tay đốt đạo bùa bằng Thất Lục Tự Kim Ấn Chú, vừa đốt ông chú nhà tôi vừa khấn:

“Thiên Linh Thần Phù, Địa Linh Thần Phù - Tốc Dục Hỏa Diễm Nhập Hồng Hoang, Chứng Pháp Kiêu Hành Biến Binh Cục Diện - Thất Lục Tự Kim Ấn Chú - Cấp cấp như luật lệnh”

Lão Lâm nhà tôi hô to đúng ba lần, ngay tức khắc lệnh phù ứng nghiệm, hỏa diễm tự phát làm cháy đạo bùa trên tay, tiếp đó từ dưới đất trồi lên 5 ngọn cờ, tượng trưng cho năm nguyên tố cấu thành nên trời đất đó là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa và Thổ. Mỗi lệnh kỳ lại nối liền với nhau tạo thành một kết giới ngăn cách khối u linh đang tỏa ra từ trong những mảnh vụn của chiếc bình.

Cùng lúc đó, tôi vẫn đứng ở đạo đàn chờ lệnh của ông chú, thực cảnh cho thấy lúc đó quả là một điều phi thường, khối u linh tôi nhìn thấy lúc đó tuy chỉ là một làn khói mờ ảo nhưng trên thực tế, nó kinh sợ hơn nhiều. Ẩn sĩ tu theo bàn môn của họ Phạm, nếu tính ở cấp Địa sư như chú Lâm, lẽ ra đối với khối u linh cao cấp, năng lực tuy có cường đại cũng không phải là đối thủ của chú Lâm nhà tôi, nhưng sau khi bị Hỏa Diễm của Thất Lục Tự Kim Ấn Chú nhốt lại và thiêu đốt, vậy mà vẫn không thấy hề hấn gì, điều đó càng chứng tỏ rằng con u linh này tuyệt đối không phải dạng tầm thường như tôi và chú Lâm nghĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook