Chương 122: Đối Chiến Quỷ Cổ
Tiểu Hỏa Long
03/01/2020
Giữa mật đạo âm u, bác Dương lúc này nghiêm nghị cất lời:
- Không ngờ mật đạo này lại chính là nơi mà con Quỷ Cổ tu luyện, nhưng còn đống hài cốt ở dưới này là sao, con có biết không Long?
Tôi trầm ngâm:
- Hầy! con cũng không rõ nữa, nhưng mấy bộ hài cốt này cũng bí ẩn vô cùng.
- Không phải chứ! lẽ nào mọi suy luận của mình trước khi rơi xuống mật đạo này đều trật lất hết sao.
Nghe ông chú Lâm hoảng hốt, tôi lại trấn an:
- Không hẳn! con nghĩ là con Quỷ Cổ U Linh này tu vi chắc chắn đã đến bách niên rồi, còn mấy bộ hài cốt kia thì cũng chỉ chừng vài chục năm thôi, vừa rồi trước khi mọi người xuống đây, con có thử mò qua bên đó để khám nghiệm một chút, hài cốt vẫn còn nồng đậm mùi của tàn khí thiên sư. Mà như bác Dương có nói thì người nhà họ Dịch không có ai biết tu đạo thuật cả, chỉ có thiên phú dự đoán sanh mệnh của người khác thôi, vậy thì suy ra mấy bộ hài cốt đó chắc không phải là của người trong Dịch Tông.
Vừa nói dứt lời, mặt đất trong mật đạo liền có chút rung chuyển nhẹ, cả nhóm bốn người đều bị chao đảo, may là nhờ có thân bộ vững nên chú Lâm mới nắm lấy tay bác Dương và chị Bối rồi câu lại với nhau, riêng tôi thì ngã khụy xuống đất.
Tôi ngơ ngác:
- Chuyện gì vừa xảy ra vậy?
Từ xa xa, đám oán lính bay tứ tán dưới mật đạo, cũng chẳng biết là chúng từ đâu xuất hiện mà làm cho mật đạo một phen rúng động, chị Bối Bối nhìn đâu đó giữa khoảng không liền chỉ tay lên và nói:
- Anh Lâm, anh Dương! hai người nhìn kìa.
Nhìn theo hướng tay của chị Bối, tôi bất ngờ kinh ngạc tột cùng khi trông thấy con Quỷ Cổ U Linh giờ đã lơ lửng trên không trung giữa mật đạo, bầy lâu la của nó là những oán linh cấp thấp, âm khí nó nhả ra phì phò ngay trước mặt cả nhóm bốn người mà ai nấy thoạt nhìn một chút đã phải dè chừng.
Đột ngột Quỷ Cổ lên tiếng:
- Bọn bây sao lại vào được đây hử?... Vừa hay là bổn gia ta vừa tiến nhập vào Quỷ cảnh, nếu như có đạo đan của đám pháp sư của bọn bây thì ma lực của ta sẽ tăng lên không ít… ha ha ha!
Chú Lâm nhìn xa xăm, tuy có phần tức giận nhưng chú vẫn điềm tĩnh mà đáp lời U Linh Quỷ Cổ:
- Nghiệt súc! không biết là người đã tồn tại ở Dịch Gia Trang này bao lâu, nhưng chính ngươi đã ám chết và diệt tông toàn bộ người của Dịch Gia có phải không?
- Ha ha ha! thế thì đã sao? đám người nhà họ Dịch chẳng một tên nào tốt cả, chết là đáng lắm, nhưng mà dù sao thì bổn gia gia ta đây là người độ lượng, vẫn chừa lại huyết thống của nhà họ Dịch bọn chúng, vẫn chưa tiệt diệt tông môn, đừng có mà được nước vu khống bổn gia.
Nghe đến đây, tôi cũng chen ngang:
- Hừ! Coi bộ tâm quỷ quá nặng rồi, chú Lâm… đừng nói nhiều với nó nữa.
Vừa nói đến đây, chị Bối lại bất ngờ bước lên kéo rịch tay tôi trở lại sau lưng hai người chú Lâm và ông bác Dương, tôi ngạc nhiên:
- Chị làm gì vậy chị Bối?
Chị Bối Bối lúc này vẫn đưa một ánh mắt nghiêm nghị nhìn con Quỷ Cổ kia, miệng cất giọng:
- Con U Linh Quỷ này không phải là một loại quỷ bình thường đâu Long, tốt nhất là ở cảnh giới Trung Sư Đẳng như em hiện giờ chỉ cần bị nó đánh một đòn thì e là mạng khó giữ được.
Nghe đến đây mà mặt tôi bỗng dưng tái xanh lại, tinh thần có đôi chút giảm đi, Liệt Lôi Lão trong tinh thần lại gằn giọng:
“Này tiểu tử! mất ý chí rồi à?”
- Lão im đi, chị Bối nói vậy rồi thì tuyệt đối con quỷ đó không phải là trò chơi đơn giản được!
- Con đang nói chuyện với ai vậy Long?
Bác Dương vừa nói vừa đưa đôi mắt nghi ngờ nhìn tôi trông giây lát, nhưng rồi chú Lâm lại cắt ngang:
- Thôi đi! bây giờ không phải là lúc tán gẫu đâu, hành pháp được rồi đó.
Nghe chú Lâm nói đến đây, cả nhóm liền bắt đầu thủ thế chuẩn bị nghênh chiến với Quỷ Cổ, đám oan hồn lâu la lúc này chỉ vừa mới lượn lờ đến gần cả bốn người, khi đó tôi liền mở trận. Bốn lá linh kỳ trước đó đã cắm sẵn ở các góc, lần này tôi lại dùng đến Thiểm Huyết Kê, tay kết thành Quy Vân ấn, miệng hô niệm pháp chú:
“Thiên địa vô lực - Lĩnh Vực Huyết Sát - Huyết Thần Phò Trợ - Khu Ma Diệt Quỷ - Mở”
Liền lúc này, chú Lâm và bác Dương tách ra và chạy qua hai bên, cả ba người đứng vào đúng ba góc quanh chỗ con Quỷ Cổ U Linh để bao vây nó, chị Bối Bối đứng sau lưng tôi làm con mắt dẫn đường cho Huyết Sát Trận phong ấn cả đám oan hồn và con Quỷ Cổ.
Đám lâu la lúc bấy giờ thừa thế tiến thẳng đến chỗ tôi, nhầm làm nhiễu loạn kết giới Huyết Sát, nhưng đâu thể ngờ rằng tôi đã sớm triệu hoán ra pháp khí bổn mệnh đối chiến với chúng, giữa mật đạo âm u dù rằng oán linh có tối tăm đến mấy cũng bị Lĩnh Vực của Huyết Sát Trận làm chô lộ diện.
Quỷ Cổ tức giận mà hét lớn:
- Đám ranh con như chúng mày mà cũng muốn diệt bổn gia gia ta sao, đúng là không biết tự lượng sức! hừ…
Sát khí bất ngờ dâng trào, Quỷ Cổ lướt nhanh tới chỗ tôi, bỗng chốc đã ở gần ngay sát mặt tôi, mồ hôi trên gương mặt tôi lúc này cứ được dịp mà nhễ nhại, nó vẫn mở miệng và phả vô vàng âm khí vào người tôi, mùi hôi giống như là của một cái xác bị phân hủy chưa xong vậy, thối kinh khủng khiếp.
“Khốn kiếp!”
Tôi thu người phóng lùi lại vài mét, rồi ném thẳng pháp khí bổn mệnh về phía Quỷ Cổ, cùng lúc gia lực cho nó bằng một đạo bùa:
“Thiên linh linh, địa linh linh - Hỏa Bộc Khí Linh - Lôi Dẫn Chi Tinh - Đạo Pháp Tiền Hành - Cấp Cấp Như Luật Lệnh”
Đạo bùa cháy rực trên tay cuốn theo mũi thương của Lôi Hồn, hỏa pháp bộc lực cùng lúc bay thẳng vào ngay giữa trán của Quỷ Cổ, nhưng chưa chạm tới thì đã bị âm khí chi lực cản lại mà bay trở về tay tôi.
"Lôi Hồn Thương - Phá"
Quỷ Cổ cười lớn:
- Giỏi lắm ranh con! pháp khí quả nhiên không tồi, nhưng tiếc là với đạo hạnh ít ỏi của mày mà lại có món pháp khí nghịch thiên đó thì đúng là một tên phế vật cưỡi nhầm chiến mã trên xa trường, ha ha ha...
Oán linh lâu la đúng lúc lại kéo tới, bủa vây lấy tôi và chị Bối Bối, đánh không được Quỷ Cổ, tôi lại quay sang phụ trợ chị Bối đánh lui đám lâu la oan hồn, bác Dương từ nãy giờ lập đạo đàn và bày binh bố trận cuối cùng cũng hoàn tất, ông bác nháy mắt với chú Lâm, cả hai cùng thi triển đạo phù Trung phẩm, một tay cầm linh phù màu vàng, tay còn lại vẽ vào linh phù những đường nét trên không, rồi hộ niệm chú ngữ:
“Đạo Pháp Chánh Tông - Thời Không Đáo Tràn - Ngũ Phương Thánh Pháp - Phò Tá Khu Ma - Mau mau ứng nghiệm"
Lá linh phù phực cháy, chú ngữ lập tức linh ứng mà phát ra một luồng linh khí, trong đó lại ẩn chứa hình ảnh của Ngũ Phương Thánh Thần đang cưỡi ngựa vung đao, linh khi của cả hai đạo phù lúc tụ lại tán rồi bất ngờ phóng thẳng một lực đạo chi lực về phía Quỷ Cổ, tuy thân thức là quỷ hình, nhưng U Linh Quỷ Cổ vô cùng nhanh nhẹn, nó né tránh được hết tất thảy những linh khí chi lực đó.
- Không ngờ mật đạo này lại chính là nơi mà con Quỷ Cổ tu luyện, nhưng còn đống hài cốt ở dưới này là sao, con có biết không Long?
Tôi trầm ngâm:
- Hầy! con cũng không rõ nữa, nhưng mấy bộ hài cốt này cũng bí ẩn vô cùng.
- Không phải chứ! lẽ nào mọi suy luận của mình trước khi rơi xuống mật đạo này đều trật lất hết sao.
Nghe ông chú Lâm hoảng hốt, tôi lại trấn an:
- Không hẳn! con nghĩ là con Quỷ Cổ U Linh này tu vi chắc chắn đã đến bách niên rồi, còn mấy bộ hài cốt kia thì cũng chỉ chừng vài chục năm thôi, vừa rồi trước khi mọi người xuống đây, con có thử mò qua bên đó để khám nghiệm một chút, hài cốt vẫn còn nồng đậm mùi của tàn khí thiên sư. Mà như bác Dương có nói thì người nhà họ Dịch không có ai biết tu đạo thuật cả, chỉ có thiên phú dự đoán sanh mệnh của người khác thôi, vậy thì suy ra mấy bộ hài cốt đó chắc không phải là của người trong Dịch Tông.
Vừa nói dứt lời, mặt đất trong mật đạo liền có chút rung chuyển nhẹ, cả nhóm bốn người đều bị chao đảo, may là nhờ có thân bộ vững nên chú Lâm mới nắm lấy tay bác Dương và chị Bối rồi câu lại với nhau, riêng tôi thì ngã khụy xuống đất.
Tôi ngơ ngác:
- Chuyện gì vừa xảy ra vậy?
Từ xa xa, đám oán lính bay tứ tán dưới mật đạo, cũng chẳng biết là chúng từ đâu xuất hiện mà làm cho mật đạo một phen rúng động, chị Bối Bối nhìn đâu đó giữa khoảng không liền chỉ tay lên và nói:
- Anh Lâm, anh Dương! hai người nhìn kìa.
Nhìn theo hướng tay của chị Bối, tôi bất ngờ kinh ngạc tột cùng khi trông thấy con Quỷ Cổ U Linh giờ đã lơ lửng trên không trung giữa mật đạo, bầy lâu la của nó là những oán linh cấp thấp, âm khí nó nhả ra phì phò ngay trước mặt cả nhóm bốn người mà ai nấy thoạt nhìn một chút đã phải dè chừng.
Đột ngột Quỷ Cổ lên tiếng:
- Bọn bây sao lại vào được đây hử?... Vừa hay là bổn gia ta vừa tiến nhập vào Quỷ cảnh, nếu như có đạo đan của đám pháp sư của bọn bây thì ma lực của ta sẽ tăng lên không ít… ha ha ha!
Chú Lâm nhìn xa xăm, tuy có phần tức giận nhưng chú vẫn điềm tĩnh mà đáp lời U Linh Quỷ Cổ:
- Nghiệt súc! không biết là người đã tồn tại ở Dịch Gia Trang này bao lâu, nhưng chính ngươi đã ám chết và diệt tông toàn bộ người của Dịch Gia có phải không?
- Ha ha ha! thế thì đã sao? đám người nhà họ Dịch chẳng một tên nào tốt cả, chết là đáng lắm, nhưng mà dù sao thì bổn gia gia ta đây là người độ lượng, vẫn chừa lại huyết thống của nhà họ Dịch bọn chúng, vẫn chưa tiệt diệt tông môn, đừng có mà được nước vu khống bổn gia.
Nghe đến đây, tôi cũng chen ngang:
- Hừ! Coi bộ tâm quỷ quá nặng rồi, chú Lâm… đừng nói nhiều với nó nữa.
Vừa nói đến đây, chị Bối lại bất ngờ bước lên kéo rịch tay tôi trở lại sau lưng hai người chú Lâm và ông bác Dương, tôi ngạc nhiên:
- Chị làm gì vậy chị Bối?
Chị Bối Bối lúc này vẫn đưa một ánh mắt nghiêm nghị nhìn con Quỷ Cổ kia, miệng cất giọng:
- Con U Linh Quỷ này không phải là một loại quỷ bình thường đâu Long, tốt nhất là ở cảnh giới Trung Sư Đẳng như em hiện giờ chỉ cần bị nó đánh một đòn thì e là mạng khó giữ được.
Nghe đến đây mà mặt tôi bỗng dưng tái xanh lại, tinh thần có đôi chút giảm đi, Liệt Lôi Lão trong tinh thần lại gằn giọng:
“Này tiểu tử! mất ý chí rồi à?”
- Lão im đi, chị Bối nói vậy rồi thì tuyệt đối con quỷ đó không phải là trò chơi đơn giản được!
- Con đang nói chuyện với ai vậy Long?
Bác Dương vừa nói vừa đưa đôi mắt nghi ngờ nhìn tôi trông giây lát, nhưng rồi chú Lâm lại cắt ngang:
- Thôi đi! bây giờ không phải là lúc tán gẫu đâu, hành pháp được rồi đó.
Nghe chú Lâm nói đến đây, cả nhóm liền bắt đầu thủ thế chuẩn bị nghênh chiến với Quỷ Cổ, đám oan hồn lâu la lúc này chỉ vừa mới lượn lờ đến gần cả bốn người, khi đó tôi liền mở trận. Bốn lá linh kỳ trước đó đã cắm sẵn ở các góc, lần này tôi lại dùng đến Thiểm Huyết Kê, tay kết thành Quy Vân ấn, miệng hô niệm pháp chú:
“Thiên địa vô lực - Lĩnh Vực Huyết Sát - Huyết Thần Phò Trợ - Khu Ma Diệt Quỷ - Mở”
Liền lúc này, chú Lâm và bác Dương tách ra và chạy qua hai bên, cả ba người đứng vào đúng ba góc quanh chỗ con Quỷ Cổ U Linh để bao vây nó, chị Bối Bối đứng sau lưng tôi làm con mắt dẫn đường cho Huyết Sát Trận phong ấn cả đám oan hồn và con Quỷ Cổ.
Đám lâu la lúc bấy giờ thừa thế tiến thẳng đến chỗ tôi, nhầm làm nhiễu loạn kết giới Huyết Sát, nhưng đâu thể ngờ rằng tôi đã sớm triệu hoán ra pháp khí bổn mệnh đối chiến với chúng, giữa mật đạo âm u dù rằng oán linh có tối tăm đến mấy cũng bị Lĩnh Vực của Huyết Sát Trận làm chô lộ diện.
Quỷ Cổ tức giận mà hét lớn:
- Đám ranh con như chúng mày mà cũng muốn diệt bổn gia gia ta sao, đúng là không biết tự lượng sức! hừ…
Sát khí bất ngờ dâng trào, Quỷ Cổ lướt nhanh tới chỗ tôi, bỗng chốc đã ở gần ngay sát mặt tôi, mồ hôi trên gương mặt tôi lúc này cứ được dịp mà nhễ nhại, nó vẫn mở miệng và phả vô vàng âm khí vào người tôi, mùi hôi giống như là của một cái xác bị phân hủy chưa xong vậy, thối kinh khủng khiếp.
“Khốn kiếp!”
Tôi thu người phóng lùi lại vài mét, rồi ném thẳng pháp khí bổn mệnh về phía Quỷ Cổ, cùng lúc gia lực cho nó bằng một đạo bùa:
“Thiên linh linh, địa linh linh - Hỏa Bộc Khí Linh - Lôi Dẫn Chi Tinh - Đạo Pháp Tiền Hành - Cấp Cấp Như Luật Lệnh”
Đạo bùa cháy rực trên tay cuốn theo mũi thương của Lôi Hồn, hỏa pháp bộc lực cùng lúc bay thẳng vào ngay giữa trán của Quỷ Cổ, nhưng chưa chạm tới thì đã bị âm khí chi lực cản lại mà bay trở về tay tôi.
"Lôi Hồn Thương - Phá"
Quỷ Cổ cười lớn:
- Giỏi lắm ranh con! pháp khí quả nhiên không tồi, nhưng tiếc là với đạo hạnh ít ỏi của mày mà lại có món pháp khí nghịch thiên đó thì đúng là một tên phế vật cưỡi nhầm chiến mã trên xa trường, ha ha ha...
Oán linh lâu la đúng lúc lại kéo tới, bủa vây lấy tôi và chị Bối Bối, đánh không được Quỷ Cổ, tôi lại quay sang phụ trợ chị Bối đánh lui đám lâu la oan hồn, bác Dương từ nãy giờ lập đạo đàn và bày binh bố trận cuối cùng cũng hoàn tất, ông bác nháy mắt với chú Lâm, cả hai cùng thi triển đạo phù Trung phẩm, một tay cầm linh phù màu vàng, tay còn lại vẽ vào linh phù những đường nét trên không, rồi hộ niệm chú ngữ:
“Đạo Pháp Chánh Tông - Thời Không Đáo Tràn - Ngũ Phương Thánh Pháp - Phò Tá Khu Ma - Mau mau ứng nghiệm"
Lá linh phù phực cháy, chú ngữ lập tức linh ứng mà phát ra một luồng linh khí, trong đó lại ẩn chứa hình ảnh của Ngũ Phương Thánh Thần đang cưỡi ngựa vung đao, linh khi của cả hai đạo phù lúc tụ lại tán rồi bất ngờ phóng thẳng một lực đạo chi lực về phía Quỷ Cổ, tuy thân thức là quỷ hình, nhưng U Linh Quỷ Cổ vô cùng nhanh nhẹn, nó né tránh được hết tất thảy những linh khí chi lực đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.