Chương 121: Mật Đạo Dịch Gia Phủ
Tiểu Hỏa Long
03/01/2020
Vừa trông thấy động tịnh, khối xú uế bao quanh con đại quỷ dưới mật đạo lúc này cũng xoay chuyển dữ dội.
Biết chắc là sẽ không thoát được, lần này e là phải dùng toàn lực để đối phó với nó một phen, giữa chướng khí dày đặc, tôi cầm trên tay một lá linh phù màu vàng, nhanh chóng mở trận mà hành pháp.
- Yêu nghiệt! Lần này có chạy đằng trời thì cũng khó mà thoát khỏi pháp khí của ta.
Vừa dứt lời, tôi liền đọc chú ngữ, kết thành ấn ký mà khu tà:
"Thiên linh linh, địa linh linh - Quỷ Xuyến Phong Khưu - U Minh Hỏa Kỷ - Liệt Hỏa Chú - Cấp cấp như luật lệnh - Trừ Tà"
Lá bùa ứng nghiệm, tự động bốc cháy trên tay tôi, thừa thế mà tôi phóng lệnh phù vào khối xú uế, ngọn lửa U Minh Hỏa vừa chạm vào chướng khí liền bắt lửa và cháy ngùn ngụt, những tiếng nổ lốp bốp trong khối u linh nghe như pháo nổ, nhưng dường như nó chẳng hề hấn gì.
Liệt Lôi Lão cất lời:
- U Minh Hỏa Lệnh Phù là phù chú hệ hỏa trong Liệt Hỏa Chú của đạo thuật nhà họ Phạm, vốn dĩ năng có năng lực trừ tà rất lợi hại, nhưng mà đối với một con U Linh Quỷ Cổ đã luyện thành cấp Tướng Binh này thì nó không có tác dụng gì cũng đúng. Nghe này! Nếu muốn làm nó bị thương thì ít nhất vẫn phải dùng tới pháp khí bổn mệnh Lôi Hồn Thương, may ra còn được.
- Hầy! Lúc này thì không được, Lôi Hồn Thương vừa thôn phệ đám vong khi nãy, vẫn cần phải có thêm thời gian nữa để ổn định năng lực.
Vừa nói đến đây, U Linh Quỷ Cổ đùng đùng như lửa, trên thực tế U Linh Quỷ Cổ tu vi hơn ba bốn trăm năm, đã luyện được thành hình của Quỷ Tướng, pháp lực cường đại khó mà lường, chỉ trong chốc lát, nó đã phóng về phía tôi một Cự Trảm Song Sát, may mắn phản ứng kịp thời. Tôi liền đỡ lại chúng bằng Phù Lực:
"Thiên Địa Huyền Hoàng - Xà Bàn Lưu Vĩ - Bàn Lưu Chú - Hộ Thân Chướng"
Cự Trảm lúc chạm vào kết giới của Bàn Lưu Chú, tuy có lực cản lại, thế nhưng lại khó lòng đỡ nổi Song Sát Cự Trảm.
"Bàn Lưu Chú - Hộ Thân Chướng - Phá"
Cự Trảm tiếp tục tiến thẳng đến chỗ tôi, tình thế cấp bách, buộc lòng tôi phải nhảy sang chỗ khác để né đòn vừa rồi của U Linh Quỷ Cổ.
- Nè ông già! Lão đùa với tui hay sao vậy? Rõ ràng là con quỷ này nó mạnh hơi bá cháy rồi đó, Bàn Lưu Chú là trợ phù trung cấp, nhưng vẫn bị nó phá cho tan tành rồi, làm sao mà diệt nó được chứ?
Liệt Lôi Lão đăm chiêu suy nghĩ:
- Lẽ nào lão phu lại tính sai ư? Không, chắc chắn là nó còn có điều gì đó chưa được sáng tỏ.
Vừa nhìn quanh đó để xem phong thủy khác thường tại nơi mật đạo âm u, tôi vô tình nhìn thấy một mảnh y phục của tên Hắc Đạo Sĩ.
"Lẽ nào thứ mà con U Linh Quỷ Cổ này vừa thu nạp vào lại chính là nguyên khí của tên tạp chủng đó hay sao?"
Liệt Lôi Lão biết được suy nghĩ vừa rồi của tôi, nên trong tinh thần liền có chút biến động nhỏ, lão ho sặc sụa rồi nói:
- Lần này không xong rồi! Nếu đúng thật là như vậy thì phiền phức thật, e là cho dù hai ta có hợp sức lại cũng khó lòng mà đối phó được.
- Chuyện là sao vậy ông già?
- Hừm! Đạo sĩ tu hành hầu hết khi vượt qua Cao Đẳng Sư trở lên, trong chân thân đều có tụ lại một loại linh khí nằm ở giữa ngực, nó được gọi là Đạo Khí Đan, thiên sư đạo hạnh càng cao thâm, Đạo Khí Đan càng biến hóa khôn lường và liên tục hoàn nguyên, tẩy tủy chân thân mỗi khi người tu đạo tiến nhập vào từng cảnh giới thiên sư, nếu như để Quỷ giết được rồi hấp thụ Đan Đạo của thiên sư, thì bọn chúng sẽ càng ngày càng mạnh hơn, khó lòng mà thu phục được. Ta thà đánh với mười con quỷ thường, còn hơn là đánh với một con quy tu vi thập niên mà còn có Đạo Đan của thiên sư.
- Chẳng lẽ không còn cách nào nữa sao?
Liệt Lôi Lão thở dài ngao ngán:
- Hiện giờ nó không thể đi đâu được, nhưng một khi nó đã bế quan xong thì e là cậu phải chầu Diêm Vương Gia sớm.
Tôi bắt đầu mất bình tĩnh, dùng đạo bùa trong vô vọng, thế nhưng U Linh Quỷ Cổ đều không bị một chút tổn hại nào.
Đang trong lúc rối ren thì mật đạo lại đẩy xuống thêm ba người, ngay khi họ rơi xuống mật đạo, tôi đã thoáng nghe thấy âm thanh quen thuộc của ông chú Lâm.
Không ngờ đó quả đúng là chú Lâm, bác Dương và còn có cả chị Bối Bối nữa, cả nhóm bốn người đoàn tụ lại dưới mật đạo mà mừng muốn bón, chú Lâm cứ ôm chầm lấy tôi rồi xoa đầu suốt.
Biết chắc là sẽ không thoát được, lần này e là phải dùng toàn lực để đối phó với nó một phen, giữa chướng khí dày đặc, tôi cầm trên tay một lá linh phù màu vàng, nhanh chóng mở trận mà hành pháp.
- Yêu nghiệt! Lần này có chạy đằng trời thì cũng khó mà thoát khỏi pháp khí của ta.
Vừa dứt lời, tôi liền đọc chú ngữ, kết thành ấn ký mà khu tà:
"Thiên linh linh, địa linh linh - Quỷ Xuyến Phong Khưu - U Minh Hỏa Kỷ - Liệt Hỏa Chú - Cấp cấp như luật lệnh - Trừ Tà"
Lá bùa ứng nghiệm, tự động bốc cháy trên tay tôi, thừa thế mà tôi phóng lệnh phù vào khối xú uế, ngọn lửa U Minh Hỏa vừa chạm vào chướng khí liền bắt lửa và cháy ngùn ngụt, những tiếng nổ lốp bốp trong khối u linh nghe như pháo nổ, nhưng dường như nó chẳng hề hấn gì.
Liệt Lôi Lão cất lời:
- U Minh Hỏa Lệnh Phù là phù chú hệ hỏa trong Liệt Hỏa Chú của đạo thuật nhà họ Phạm, vốn dĩ năng có năng lực trừ tà rất lợi hại, nhưng mà đối với một con U Linh Quỷ Cổ đã luyện thành cấp Tướng Binh này thì nó không có tác dụng gì cũng đúng. Nghe này! Nếu muốn làm nó bị thương thì ít nhất vẫn phải dùng tới pháp khí bổn mệnh Lôi Hồn Thương, may ra còn được.
- Hầy! Lúc này thì không được, Lôi Hồn Thương vừa thôn phệ đám vong khi nãy, vẫn cần phải có thêm thời gian nữa để ổn định năng lực.
Vừa nói đến đây, U Linh Quỷ Cổ đùng đùng như lửa, trên thực tế U Linh Quỷ Cổ tu vi hơn ba bốn trăm năm, đã luyện được thành hình của Quỷ Tướng, pháp lực cường đại khó mà lường, chỉ trong chốc lát, nó đã phóng về phía tôi một Cự Trảm Song Sát, may mắn phản ứng kịp thời. Tôi liền đỡ lại chúng bằng Phù Lực:
"Thiên Địa Huyền Hoàng - Xà Bàn Lưu Vĩ - Bàn Lưu Chú - Hộ Thân Chướng"
Cự Trảm lúc chạm vào kết giới của Bàn Lưu Chú, tuy có lực cản lại, thế nhưng lại khó lòng đỡ nổi Song Sát Cự Trảm.
"Bàn Lưu Chú - Hộ Thân Chướng - Phá"
Cự Trảm tiếp tục tiến thẳng đến chỗ tôi, tình thế cấp bách, buộc lòng tôi phải nhảy sang chỗ khác để né đòn vừa rồi của U Linh Quỷ Cổ.
- Nè ông già! Lão đùa với tui hay sao vậy? Rõ ràng là con quỷ này nó mạnh hơi bá cháy rồi đó, Bàn Lưu Chú là trợ phù trung cấp, nhưng vẫn bị nó phá cho tan tành rồi, làm sao mà diệt nó được chứ?
Liệt Lôi Lão đăm chiêu suy nghĩ:
- Lẽ nào lão phu lại tính sai ư? Không, chắc chắn là nó còn có điều gì đó chưa được sáng tỏ.
Vừa nhìn quanh đó để xem phong thủy khác thường tại nơi mật đạo âm u, tôi vô tình nhìn thấy một mảnh y phục của tên Hắc Đạo Sĩ.
"Lẽ nào thứ mà con U Linh Quỷ Cổ này vừa thu nạp vào lại chính là nguyên khí của tên tạp chủng đó hay sao?"
Liệt Lôi Lão biết được suy nghĩ vừa rồi của tôi, nên trong tinh thần liền có chút biến động nhỏ, lão ho sặc sụa rồi nói:
- Lần này không xong rồi! Nếu đúng thật là như vậy thì phiền phức thật, e là cho dù hai ta có hợp sức lại cũng khó lòng mà đối phó được.
- Chuyện là sao vậy ông già?
- Hừm! Đạo sĩ tu hành hầu hết khi vượt qua Cao Đẳng Sư trở lên, trong chân thân đều có tụ lại một loại linh khí nằm ở giữa ngực, nó được gọi là Đạo Khí Đan, thiên sư đạo hạnh càng cao thâm, Đạo Khí Đan càng biến hóa khôn lường và liên tục hoàn nguyên, tẩy tủy chân thân mỗi khi người tu đạo tiến nhập vào từng cảnh giới thiên sư, nếu như để Quỷ giết được rồi hấp thụ Đan Đạo của thiên sư, thì bọn chúng sẽ càng ngày càng mạnh hơn, khó lòng mà thu phục được. Ta thà đánh với mười con quỷ thường, còn hơn là đánh với một con quy tu vi thập niên mà còn có Đạo Đan của thiên sư.
- Chẳng lẽ không còn cách nào nữa sao?
Liệt Lôi Lão thở dài ngao ngán:
- Hiện giờ nó không thể đi đâu được, nhưng một khi nó đã bế quan xong thì e là cậu phải chầu Diêm Vương Gia sớm.
Tôi bắt đầu mất bình tĩnh, dùng đạo bùa trong vô vọng, thế nhưng U Linh Quỷ Cổ đều không bị một chút tổn hại nào.
Đang trong lúc rối ren thì mật đạo lại đẩy xuống thêm ba người, ngay khi họ rơi xuống mật đạo, tôi đã thoáng nghe thấy âm thanh quen thuộc của ông chú Lâm.
Không ngờ đó quả đúng là chú Lâm, bác Dương và còn có cả chị Bối Bối nữa, cả nhóm bốn người đoàn tụ lại dưới mật đạo mà mừng muốn bón, chú Lâm cứ ôm chầm lấy tôi rồi xoa đầu suốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.