Chương 103: Liệt Dương Kiếm Giáng Lâm
Tiểu Hỏa Long
03/01/2020
Gần nửa tiếng cầm cự trong khảo nghiệm, thoáng nhìn ra chỗ của bác Dương,
tôi đã suýt ngất khi thấy nén nhang dù có vơi đi nhưng cũng không đáng
kể.
Thầm nghĩ:
"Lẽ nào phải diệt luôn con âm binh này hay sao?... Mà cũng không được, đó là âm binh của chú Lâm, diệt rồi liệu có ảnh hưởng gì tới ổng không?"
Vừa giữ kết giới, vừa suy nghĩ mông lung, tôi mới lập tức dùng đến lá linh phù mà tôi có được lúc trước khi bước vào khảo nghiệm, tôi nhẹ nhàng đặt nó xuống đất, dùng Thiểm Huyết Kê để vẽ lệnh phù, chú Lâm từng nói rằng máu gà có tính dương rất cao, nên vẽ phù chú bằng máu gà cũng làm tăng thêm uy lực và độ linh nghiệm cho đạo bùa.
Cầm cây bút chấm ít huyết mực, tôi vừa vẽ phù vừa niệm chú lâm râm trong miệng:
"Can Chi Địa Lợi - Tấn Khải Tinh Thông - Phong Hào Khốc Diệt - Quỳ Hỏa Liên Thành"
Cứ thế niệm liên tục cho đến khi vẽ xong bùa, lúc này khi đã cầm lá bùa trên tay, đôi mắt tôi sáng rực lên nhìn con âm binh đang vùng vẫy trong khảo nghiệm, nó đang cố phá nát Huyết Sát Trận, nhưng những nhát đao dù có mạnh đến mấy cũng không thể nào phá được kết giới đó.
Giây phút tôi bước ra khỏi kết giới, một tay cầm lá bùa, tay còn lại cầm thanh kiếm gỗ tiến thẳng về phía con âm binh và cho nó một nhát ngay giữa lòng ngực, cường giả âm binh tuy có chịu được áp lực mà lùi lại vài bước, nhưng nó chẳng hề hấn gì, lúc bấy giờ nhân lúc nó sơ hở, tôi mới lập tức dán lệnh phù vào trán nó.
"Phong Quỷ Hỏa Lệnh Phù - Trấn"
Sau khi phong ấn được con âm binh đó, tôi mới vội thu kiếm về và thở phào nhẹ nhõm.
- Cuối cùng thì cũng xong!
Chú Lâm đứng ở ngoài quan sát từ đầu đến cuối, lúc này tuy có hiển hiện lên nét mặt hài lòng về tôi, nhưng sâu xa trong đôi mắt của chú lại ánh lên một thái độ khác hoàn toàn.
Chú hướng đôi mắt nhìn tôi, rồi nhếch miệng cười:
- Đừng vội đánh giá thấp lính lác của chú như vậy chứ Long! Đây là khảo nghiệm Trung Đẳng Sư đấy, chứ không phải là nhập môn đâu, tập trung vào đi.
Vừa dứt lời, thì tôi lại bất ngờ khi nhìn thấy lá linh bùa đang từ từ bị rách, đến cuối cùng thì nó liền bị lửa thiêu cháy hoàn toàn.
Con cường giả âm binh rầm rú lên liên hồi:
"Phong Quỷ Hỏa Lệnh Phù - Phá"
Tôi đã vô cùng kinh ngạc trước kình lực của con âm binh này tỏa ra, từ trước đến giờ tôi chưa từng thấy chú dùng nó để trừ tà cho dễ dàng bao giờ, vậy mà trong khảo nghiệm lần này chú lại triệu hồi nó ra để làm boss cho khảo nghiệm của tôi.
"Chết tiệt! Ngay cả Phong Quỷ Lệnh mà nó cũng phá được, thế quái nào mà mình chơi lại nó đây chứ? Lão Lâm già mắc dịch, đưa cho mình mỗi cây gỗ vô dụng này thì đánh đấm gì được chứ, ổng đúng là không có tình người mà!"
Bần cùng, không còn đường lùi nữa, tôi mới đành cầm thanh kiếm gỗ lên đối kháng trực diện với âm binh. Đúng lúc nó vừa vung đao ấp đến, tôi liền lách người qua né tránh, nhưng rốt cuộc vẫn bị nó rạch cho một đoản trên mặt.
Ông bác Dương chu môi:
- Ôi chết chưa! Diện mạo khôi ngô tuấn tú của thằng Long nhà mình bị lính của thằng Lâm phá rồi.
Chú Lâm nét mặt không chút biến sắc, vẫn đứng quan sát tôi và động viên:
- Long! Đừng ngại, cơ hội chỉ đến với người hữu duyên thôi, lên đi con…
Tiếp tục lấy thêm một lá bùa, nhưng lần này không có kết giới hộ pháp, khó lòng mà vẽ linh phù được, đưa mắt nhìn về phía con âm binh cường giả đang tiến đến gần mình, rồi lại nhìn xuống tay đang cầm thanh kiếm gỗ.
"Suy nghĩ đi Long, mày phải làm gì đó, không thì mày sẽ chết với tên âm binh đó!"
Cấp bách, tôi đành dùng thử chú ngữ nhập môn của nhà họ Phạm:
"Thiên linh linh, địa linh linh - Khởi Đáo Xung Thiên - Nhập Tại Đan Điền - Thông Linh Sát Hỏa Lệnh - Trừ Tà"
Dòng chữ phát ra từ miệng tôi, dần dần khiến cho thanh kiếm gỗ mà tôi đang cầm bỗng nhiên rung lên bần bật, nó phát ra hào quang, trong chớp mắt liền hóa thành một cự kiếm sáng choang, linh khí quấn quanh thanh kiếm toát lên vẻ của một pháp bảo cường đại.
Tôi trợn mắt lên nghi ngờ:
- Đó, đó là… Liệt Dương Kiếm sao!
"Thì ra ngay từ ban đầu chú đã đưa cho mình pháp bảo trấn gia của họ Phạm rồi, vậy mà mình lại… hầy, đúng là mình quá ngốc mà"
Lúc bấy giờ, cầm trên tay pháp bảo thần cấp, tôi như tự tin lên hẳn, bầu trời đêm đen yên tỉnh từ nãy giờ bỗng dưng cũng nổi lên giông bão, gió thổi lòng lọng, làm cho những lá cờ cắm ở các góc trong khảo nghiệm bay phấp phới.
Đứng trước cường địch âm binh, tôi dõng dạc hô to chú ngữ:
"Đương Danh nhà họ Phạm - Đệ tử ngoại gia xin phép mượn sức của tổ sư gia để diệt trừ tai họa cho nhân gian - Liệt Hỏa Chính Dương Kiếm - Trừ Tà"
Thanh pháp khí Liệt Dương cùng lúc vung kiếm về hướng con âm binh, liền chém nó đứt đôi, hồn bay phách lạc, hỏa diễm của pháp bảo liên tục đốt cháy linh hồn của cường giả âm binh, áp lực trong khảo nghiệm bị nén lại thành một lực lượng hùng hậu, đến độ cả trận pháp bao quanh sân nhà bác Dương đều bị phá tan tành, những lá cờ cắm ở các góc bị đánh cho gãy làm đôi. Lúc ấy, hai người đó chính là bác Dương và chú Lâm cũng bị xung kích của Liệt Dương Kiếm dọa cho đến độ phải phát công lên để phòng thủ, còn riêng tôi thì nằm ngất xỉu tại chỗ.
Thầm nghĩ:
"Lẽ nào phải diệt luôn con âm binh này hay sao?... Mà cũng không được, đó là âm binh của chú Lâm, diệt rồi liệu có ảnh hưởng gì tới ổng không?"
Vừa giữ kết giới, vừa suy nghĩ mông lung, tôi mới lập tức dùng đến lá linh phù mà tôi có được lúc trước khi bước vào khảo nghiệm, tôi nhẹ nhàng đặt nó xuống đất, dùng Thiểm Huyết Kê để vẽ lệnh phù, chú Lâm từng nói rằng máu gà có tính dương rất cao, nên vẽ phù chú bằng máu gà cũng làm tăng thêm uy lực và độ linh nghiệm cho đạo bùa.
Cầm cây bút chấm ít huyết mực, tôi vừa vẽ phù vừa niệm chú lâm râm trong miệng:
"Can Chi Địa Lợi - Tấn Khải Tinh Thông - Phong Hào Khốc Diệt - Quỳ Hỏa Liên Thành"
Cứ thế niệm liên tục cho đến khi vẽ xong bùa, lúc này khi đã cầm lá bùa trên tay, đôi mắt tôi sáng rực lên nhìn con âm binh đang vùng vẫy trong khảo nghiệm, nó đang cố phá nát Huyết Sát Trận, nhưng những nhát đao dù có mạnh đến mấy cũng không thể nào phá được kết giới đó.
Giây phút tôi bước ra khỏi kết giới, một tay cầm lá bùa, tay còn lại cầm thanh kiếm gỗ tiến thẳng về phía con âm binh và cho nó một nhát ngay giữa lòng ngực, cường giả âm binh tuy có chịu được áp lực mà lùi lại vài bước, nhưng nó chẳng hề hấn gì, lúc bấy giờ nhân lúc nó sơ hở, tôi mới lập tức dán lệnh phù vào trán nó.
"Phong Quỷ Hỏa Lệnh Phù - Trấn"
Sau khi phong ấn được con âm binh đó, tôi mới vội thu kiếm về và thở phào nhẹ nhõm.
- Cuối cùng thì cũng xong!
Chú Lâm đứng ở ngoài quan sát từ đầu đến cuối, lúc này tuy có hiển hiện lên nét mặt hài lòng về tôi, nhưng sâu xa trong đôi mắt của chú lại ánh lên một thái độ khác hoàn toàn.
Chú hướng đôi mắt nhìn tôi, rồi nhếch miệng cười:
- Đừng vội đánh giá thấp lính lác của chú như vậy chứ Long! Đây là khảo nghiệm Trung Đẳng Sư đấy, chứ không phải là nhập môn đâu, tập trung vào đi.
Vừa dứt lời, thì tôi lại bất ngờ khi nhìn thấy lá linh bùa đang từ từ bị rách, đến cuối cùng thì nó liền bị lửa thiêu cháy hoàn toàn.
Con cường giả âm binh rầm rú lên liên hồi:
"Phong Quỷ Hỏa Lệnh Phù - Phá"
Tôi đã vô cùng kinh ngạc trước kình lực của con âm binh này tỏa ra, từ trước đến giờ tôi chưa từng thấy chú dùng nó để trừ tà cho dễ dàng bao giờ, vậy mà trong khảo nghiệm lần này chú lại triệu hồi nó ra để làm boss cho khảo nghiệm của tôi.
"Chết tiệt! Ngay cả Phong Quỷ Lệnh mà nó cũng phá được, thế quái nào mà mình chơi lại nó đây chứ? Lão Lâm già mắc dịch, đưa cho mình mỗi cây gỗ vô dụng này thì đánh đấm gì được chứ, ổng đúng là không có tình người mà!"
Bần cùng, không còn đường lùi nữa, tôi mới đành cầm thanh kiếm gỗ lên đối kháng trực diện với âm binh. Đúng lúc nó vừa vung đao ấp đến, tôi liền lách người qua né tránh, nhưng rốt cuộc vẫn bị nó rạch cho một đoản trên mặt.
Ông bác Dương chu môi:
- Ôi chết chưa! Diện mạo khôi ngô tuấn tú của thằng Long nhà mình bị lính của thằng Lâm phá rồi.
Chú Lâm nét mặt không chút biến sắc, vẫn đứng quan sát tôi và động viên:
- Long! Đừng ngại, cơ hội chỉ đến với người hữu duyên thôi, lên đi con…
Tiếp tục lấy thêm một lá bùa, nhưng lần này không có kết giới hộ pháp, khó lòng mà vẽ linh phù được, đưa mắt nhìn về phía con âm binh cường giả đang tiến đến gần mình, rồi lại nhìn xuống tay đang cầm thanh kiếm gỗ.
"Suy nghĩ đi Long, mày phải làm gì đó, không thì mày sẽ chết với tên âm binh đó!"
Cấp bách, tôi đành dùng thử chú ngữ nhập môn của nhà họ Phạm:
"Thiên linh linh, địa linh linh - Khởi Đáo Xung Thiên - Nhập Tại Đan Điền - Thông Linh Sát Hỏa Lệnh - Trừ Tà"
Dòng chữ phát ra từ miệng tôi, dần dần khiến cho thanh kiếm gỗ mà tôi đang cầm bỗng nhiên rung lên bần bật, nó phát ra hào quang, trong chớp mắt liền hóa thành một cự kiếm sáng choang, linh khí quấn quanh thanh kiếm toát lên vẻ của một pháp bảo cường đại.
Tôi trợn mắt lên nghi ngờ:
- Đó, đó là… Liệt Dương Kiếm sao!
"Thì ra ngay từ ban đầu chú đã đưa cho mình pháp bảo trấn gia của họ Phạm rồi, vậy mà mình lại… hầy, đúng là mình quá ngốc mà"
Lúc bấy giờ, cầm trên tay pháp bảo thần cấp, tôi như tự tin lên hẳn, bầu trời đêm đen yên tỉnh từ nãy giờ bỗng dưng cũng nổi lên giông bão, gió thổi lòng lọng, làm cho những lá cờ cắm ở các góc trong khảo nghiệm bay phấp phới.
Đứng trước cường địch âm binh, tôi dõng dạc hô to chú ngữ:
"Đương Danh nhà họ Phạm - Đệ tử ngoại gia xin phép mượn sức của tổ sư gia để diệt trừ tai họa cho nhân gian - Liệt Hỏa Chính Dương Kiếm - Trừ Tà"
Thanh pháp khí Liệt Dương cùng lúc vung kiếm về hướng con âm binh, liền chém nó đứt đôi, hồn bay phách lạc, hỏa diễm của pháp bảo liên tục đốt cháy linh hồn của cường giả âm binh, áp lực trong khảo nghiệm bị nén lại thành một lực lượng hùng hậu, đến độ cả trận pháp bao quanh sân nhà bác Dương đều bị phá tan tành, những lá cờ cắm ở các góc bị đánh cho gãy làm đôi. Lúc ấy, hai người đó chính là bác Dương và chú Lâm cũng bị xung kích của Liệt Dương Kiếm dọa cho đến độ phải phát công lên để phòng thủ, còn riêng tôi thì nằm ngất xỉu tại chỗ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.