Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 577: các lộ đại năng

Thú Miêu Đích Lão Thử

08/06/2020

Mà Trấn Nguyên Tử không ngờ một hơi lấy ra hai mươi mốt quả cho Tần Thiếu Phong, đây là sự đại quyết đoán cỡ nào chứ, mà Tần Thiếu Phong lại có đức hạnh gì mà có thể khiến Trấn Nguyên Tử làm như vậy? Đám người Ngọc Đế nhìn thấy cảnh này thì trợn tròn mắt, có điều trong lòng lại minh bạch Tần Thiếu Phong tuyệt đối không phải là không đơn giản!

Phía dưới mấy tầng người nhận thức Trấn Nguyên Tử cũng đều trợn tròn mắt, những người bọn họ muốn cầu kiến Trấn Nguyên Tử cũng là chuyện rất khó khăn rồi, nhưng mà Trấn Nguyên Tử này không ngờ vội vàng đưa cho Tần Thiếu Phong nhiều quả nhân sâm như vậy, điều này khiến cho ánh mắt nhìn Tần Thiếu Phong của những người ở mấy tầng phía dưới có chút khác lạ.

Vào lúc này, trong hư không kim quang chợt lóe, lập tức phật âm vang lên, kim liên trong hư không tuôn ra, tiếp theo đó là đám người Như Lai xuất hiện. Chỉ thấy Như Lai kim thân sáu trượng ngồi xếp bằng trên một tòa kim liên cực lớn, bên phải là Nhiên Đăng Cổ Phật, bên trái là phật Di Lặc, phía sau là tứ đại Bồ Tát Địa Tàng vương, Quan Âm, Văn Thù và Phổ Hiền, mặt khác còn có năm trăm La Hán, ba ngàn Phật Đà, thanh thế cực kỳ lớn.'

Đại nhân vật như Như Lai tất nhiên cũng ngồi ở trên tầng thứ hai, chiếm cứ đại bộ phận vân đài phía tây của tầng thứ hai, có điều lại không ai nói gì, bởi vì Như Lai là cường giả đứng ở vị trí thứ hai trên Tiềm hoàng thần bảng, mà đám người Nhiên Đăng Cổ Phật, phật Di Lặc thì cũng là nhân vật cường hãn chiếm vị trí thứ ba và thứ tư, mặt khác Địa Tàng vương, Quan Âm, Văn Thù, cũng là nhân vật xếp ở hai mươi hạng đầu trên Tiềm hoàng thần bảng, tổ hợp cường hãn như vậy, tất nhiên là không ai dám chọc.

Nhìn thấy đám người Như Lai đến đây, Ngọc Đế tất nhiên là phải đứng dậy nghênh đón, đại năng như vậy không thể chậm trễ được, mà Như Lai cũng mỉm cười hoàn lễ, sau khi ngồi xuống thì ánh mắt của Như Lai cũng nhìn về phía Tần Thiếu Phong, lập tức mở miệng nói với Tần Thiếu Phong: Bần tăng Như Lai ra mắt thí chủ, lần đầu gặp mặt không có thứ gì hay để tặng, nơi này có một số bồ đề tử sinh trưởng trên Linh sơn, cũng không phải là thứ quý giá gì, mời thí chủ thưởng thức.

Nói xong, Như Lai vung tay lên, hai mươi mốt đạo kim quang bay về phía Tần Thiếu Phong, chính là hai mươi mốt hạt bồ đề tử màu vàng, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong vừa luyện hóa năng lượng của quả nhân sâm lại cực kỳ khiếp sợ, phải biết rằng cây bồ đề cũng là tồn tại không kém gì cây nhân sâm, mà bồ đề tử màu vàng lại là trong vạn không có một, Như Lai này không ngờ cũng đưa cho mình hai mươi mốt hạt, điều này tất nhiên là khiến Tần Thiếu Phong rất kinh ngạc.

Có điều kinh ngạc thì kinh ngạc, Tần Thiếu Phong lại không khách khí, trực tiếp thu lấy bồ đề tử màu vàng, sau khi hành lễ với Như Lai thì nói: Phần tình này tiểu đệ nhớ kỹ, Như Lai sư huynh sau này có chuyện thì cứ nói. Tần Thiếu Phong bởi vì đã bái Thích Hoàng và Bồ Hoàng làm thầy, trên bối phận tất nhiên là phải gọi Như Lai là sư huynh, mà Như Lai nghe thấy vậy thì mỉm cười gật đầu, với thần thông của Như Lai tất nhiên là nhìn thấy Tần Thiếu Phong số mệnh ngút trời, nhớ tới sự ban thưởng của Thích Hoàng và Bồ Hoàng, tất nhiên là chủ động kết giao với Tần Thiếu Phong.

Lại nhìn thấy Như Lai đối với Tần Thiếu Phong như vậy, đám người Ngọc Đế ngớ ra, bọn họ hiện tại có chút không rõ lai lịch của Tần Thiếu Phong là gì không ngờ lại khiến Trấn Nguyên Tử và Như Lai đối với Tần Thiếu Phong như vậy? Ngọc Đế cũng không phải là người ngu dốt, tất nhiên là cảm thấy được sự không tầm thường trong đó, vì thế âm thầm lập tức truyền âm cho Tây Vương Mẫu, bảo Tây Vương Mẫu lập tức chuẩn bị thượng phẩm bàn đào đưa cho đám người Tần Thiếu Phong nhấm nháp.

Ngọc Đế tuy rằng không biết chi tiết của Tần Thiếu Phong, có điều Câu Trần đại đế thì lại minh bạch, cho nên đã sớm nói chuyện của Tần Thiếu Phong cho sư huynh đệ đồng môn, cũng chính là đám người Dương Tiễn, Na Tra, cho nên những người này tất nhiên là biết Tần Thiếu Phong không dễ chọc, tuy rằng không có thứ gì để kết giao với Tần Thiếu Phong, có điều cũng không phát sinh bất kỳ mâu thuẫn gì với Tần Thiếu Phong.



Mà đám người lúc trước khiêu chiến với Tần Thiếu Phong thì đều hối hận, nhìn thấy Trấn Nguyên Tử và Như Lai đều là đối với Tần Thiếu Phong như vậy, bọn họ tất nhiên là biết lai lịch của Tần Thiếu Phong không đơn giản, trong lòng đều nghĩ sớm biết rằng như vậy thì đừng có đi khiêu chiến Tần Thiếu Phong làm gì. Đương nhiên, bọn họ cũng không biết mình đã bị Tần Thiếu Phong gieo ma chủng, nếu không thì tuyệt đối sẽ càng hối hận hơn.

Sau khi phân cho mọi người bồ đề tử màu vàng, Tần Thiếu Phong cũng dùng một quả, lập tức luyện hóa năng lượng bên trong, với thực lực hiện tại của Tần Thiếu Phong, năng lượng trong quả nhân sâm và bồ đề tử tuy rằng cực lớn, nhưng đối với Tần Thiếu Phong thì cũng không có bao nhiêu tác dụng, có điều vẫn có còn hơn không.

Mà lúc này, từng tiểu tiên nữ bưng từng cái bàn lên, đặt bàn đào cực phẩm ở trước mặt những chỗ ngồi ở tầng thứ hai, Tần Thiếu Phong tuy rằng đã từng được nếm qua bàn đào, có điều cũng không khách khí, lại ăn tiếp, đương nhiên, đối với ý của Ngọc Đế, Tần Thiếu Phong vẫn gật đầu tỏ vẻ cảm tạ.

Vào lúc này, trong hư không từng đóa tường vân hiện lên, tiếp theo trong hư không xuất hiện ba vị mặc hoàng bào, chính là thiên địa nhân Tam Hoàng chí tôn, nhìn thấy Tam Hoàng đến, mọi người tất nhiên là đều đứng lên nghênh đón, đây chính là nhân vật có công đức rất lớn, tất nhiên là là được mọi người tôn kính.

Sau khi Thiên địa nhân Tam Hoàng xuất hiện, thì ngồi xếp bằng vị trí bên cạnh Ngọc Đế, sau đó Tam Hoàng cũng hướng ánh mắt về phía Tần Thiếu Phong, lập tức thiên hoàng Phục Hy lật tay, trong tay hắn xuất hiện một mảnh mai rùa, bên trên khắc bát quái đồ hình bát quái đồ hình, vô cùng huyền ảo, sau đó nói với Tần Thiếu Phong: Cháu ngoại, đây chính là vật thành đạo của bản tọa, hiện giờ cũng vô dụng đối với bổn tọa rồi, cho cháu ngoại ngươi làm quà gặp mặt đi.

Tần Thiếu Phong sau khi nghe thấy thì tất nhiên là mừng rỡ, bởi vì vào thời khắc mai rùa xuất hiện, Thiên Diễn Bát Quái trong thức hải của Tần Thiếu Phong chấn động kịch liệt, hơn nữa phóng xuất ra sư vui sướng vô tận về phía Tần Thiếu Phong, khiến Tần Thiếu Phong biết mai rùa trong tay Nhân hoàng Phục Hy tuyệt đối là có lợi ích cực lớn đối với Thiên Diễn Bát Quái.

Đối với những lợi ích tự dưng tới miệng này, Tần Thiếu Phong tất nhiên là sẽ không cự tuyệt, đứng dậy đầu tiên là nhận lấy mai rùa đó, sau đó thì nuốt và, để Thiên Diễn Bát Quái cắn nuốt hấp thu, sau đó mới nói với Thiên hoàng Phục Hy: Đại cữu, ngài còn thứ gì tốt nữa không? Nếu có thì tặng thêm vài món đi.

Thiên hoàng Phục Hy và Oa Hoàng là huynh muội, đều từng là đại của yêu tộc, chỉ là sau lại Phục Hy chuyển thế thành là nhân tộc, giáo hóa nhân tộc có được công đức lớn, thành đạo Thiên hoàng. Mà Tần Thiếu Phong nhận Oa Hoàng làm mẫu thân, Thiên hoàng Phục Hy tất nhiên là đại cữu của Tần Thiếu Phong, chỉ có điều khi chúng nhân nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong và Phục Hy, ai nấy đều ngây ra!

Đại cữu, cháu ngoại, thế này quá lạ rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đạo Tâm Chủng Ma

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook