Chương 578: Quyết đấu số mệnh
Thú Miêu Đích Lão Thử
08/06/2020
Một người thì gọi cháu ngoại rất thân thiết, một người thì gọi đại cữu rất nhiệt tình, nhìn thế nào cũng khiến người ta cảm thấy giữa Tần Thiếu Phong và thiên hoàng Phục Hy tuyệt đối là quan hệ thân thích, nhưng mà muội tử của thiên hoàng Phục Hy là ai? Đó chính là Oa Hoàng, mà Oa Hoàng không có con mà, cho dù là có một chút quan hệ huyết mạch thì cũng chỉ có Đấu Chiến Thánh Phật, có quan hệ gì với Tần Thiếu Phong này chứ? Điều này khiến cho mọi người ở đây đều cảm thấy rất lạ.
Có điều tuy rằng là cảm thấy chuyện này rất lạ, nhưng không ai dám lên tiếng hỏi, chỉ có thể trừng mắt mà nhìn, xem xem có con thiêu thân nào xuất hiện hay không. Mà lúc này thiên hoàng Phục Hy nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì cười cười, rồi lập tức nói với Tần Thiếu Phong: Cháu ngoại à, bổn tọa nghèo lắm, như vậy còn cho ngươi một kiện linh bảo như vậy, ngươi nếu còn muốn đòi nữa thì phải tìm người khác thôi.
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của thiên hoàng Phục Hy thì cũng không để ý, chỉ là một kiện mai rùa này đã khiến Tần Thiếu Phong cực kỳ hài lòng rồi, bởi vì Thiên Diễn Bát Quái sau khi cắn nuốt mai rùa đó, đã bắt đầu tiến hóa, năng lực suy tính có được đề cao cực lớn, ngay cả khí linh cũng tiến hóa rất nhiều, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong phi thường cao hứng.
Sau đó Tần Thiếu Phong hướng ánh mắt về phía địa hoàng Thần Nông, mà Thần Nông cũng cười cười, lập tức lật tay, một tiểu đồng đỉnh ba chân hai tai xuất hiện trong tay hắn, lập tức địa hoàng Thần Nông nói với Tần Thiếu Phong: Đây là đan đỉnh mà bổn tọa dùng để luyện đan, cũng không tính là thứ tốt gì, để lại cho tiểu hữu ngươi chơi đi. Nhưng mà khi Thần Nông lấy ra nữa tiểu đồng đỉnh này, sắc mặt của mọi người ở đây lập tức thay đổi, đây cũng không phải là tiểu đồng đỉnh bình thường mà là Thần Nông đỉnh.
Thần Nông đỉnh, vật thành đạo của địa hoàng Thần Nông, dùng Thần Nông đỉnh này luyện đan, bất kể là đan dược gì cũng đều có thể hoàn mỹ luyện chế ra, chủ yếu nhất là còn có thể đề cao phẩm cấp của đan dược, tuyệt đối là linh bảo hiếm có, nhưng lại cứ thế bị địa hoàng Thần Nông đưa cho Tần Thiếu Phong, cho nên nhìn thấy một màn như vậy, tu sĩ tới tham gia tới tham gia thiên đạo đại hội không thể ngồi yên, đều suy đoán lai lịch của Tần Thiếu Phong, vì sao nhiều đại năng như vậy đều đến lấy lòng, mượn sức của Tần Thiếu Phong?
Tần Thiếu Phong cũng không khách khí, trực tiếp tiếp nhận Thần Nông đỉnh, nhân quả của Tần Thiếu Phong hiện tại quả thật là quá nhiều rồi, tuy rằng không biết những người này muốn có được thứ gì trên người mình, có điều hiện tại cứ nhận lợi ích thì cũng chẳng có gì sai lầm, cho nên Tần Thiếu Phong tất nhiên là ai đến cũng không cự tuyệt, cho dù là không cần thì cho người khác dùng cũng được mà.
Sau khi Tiếp nhận Thần Nông đỉnh, Tần Thiếu Phong hướng ánh mắt về phía Nhân Hoàng Hiên Viên, Hiên Viên hoàng đế thấy ánh mắt của Tần Thiếu Phong, cười cười, thể hiện ra hết khí phách của hoàng giả, lật tay, một thanh bảo kiếm xuất hiện trong tay hắn, chính là Nhân Hoàng kiếm đại danh đỉnh đỉnh, lập tức nói với Tần Thiếu Phong: Nhân Hoàng kiếm của Bổn tọa cũng không thích hợp với tiểu hữu, có điều lại có thể đưa cho vị trưởng bối này của tiểu hữu. Nói xong lại đưa Nhân Hoàng kiếm cho Tần hoàng.
Tần Thiếu Phong cũng không có bất kỳ ý kiến gì, cho Tần hoàng, nhưng mà người nhìn thấy Nhân Hoàng Hiên Viên làm như vậy thì đều trợn tròn cả mắt, Nhân Hoàng kiếm đó là gì chứ? Đó chính là tượng trưng cho Nhân Hoàng, Hiên Viên hoàng đế đưa Nhân Hoàng kiếm cho Tần hoàng, nói cách khác Nhân Hoàng tiên giới trong tương lai chính là Tần hoàng, điều này khiến cho mọi người ở đây ngây ngẩn cả người, Tần Thiếu Phong bọn họ rốt cuộc là tổ hợp gì vậy? Sao có nhiều người khệnh thế?
Tần hoàng nhìn thấy Nhân Hoàng Hiên Viên đưa Nhân Hoàng kiếm tới thì cũng không khách khí, trực tiếp nhận lấy, nhìn một chút rồi cất đi, sau đó thi lễ với Nhân Hoàng Hiên Viên, Tần hoàng tuy rằng lòng mang đại lược, có điều cũng không tự cao tự đại, thập phần kính nể đối với Nhân Hoàng này.
Thiên địa nhân Tam Hoàng phân biệt đưa linh bảo của mình cho Tần Thiếu Phong, sau khi kết thiện duyên với Tần Thiếu Phong, đều ngồi xuống, không nói gì nữa, chỉ có điều sự chấn hám liên tục xảy ra đã khiến mọi người ở đây thật sự là không thể tin những điều này là thật, đều nhìn Tần Thiếu Phong, đương nhiên, đối với với những ánh mắt này, Tần Thiếu Phong cũng không để ý.
Mà vào lúc này, trên bầu trời ô quang chợt lóe, lập tức khí tức âm hàn phô thiên cái địa bao phủ xuống, mà khi khí tức âm hàn này buông xuống, từng tiếng cười vô cùng thê lương từ trong hư không truyền ra, lập tức một lão đầu nhi gầy gò xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người, lão đầu nhi này trông rất xấu, hơn nữa vẻ mặt âm độc, khiến cho người ta nhìn thấy mà trong lòng rất phản cảm.
Người ở đây thấy lão đầu nhi này xuất hiện, cũng đều thay đổi sắc mặt, bởi vì người này chính là yêu sư Côn Bằng, tuyệt đại cường giả bài danh thứ sáu trên Tiềm hoàng thần bảng, pháp lực thần thông đều sâu không lường được, hơn nữa quan trọng nhất chính là tính tình cực kỳ ngoan độc, nếu ai chọc tới hắn thì xui xẻo cực kỳ.
Sau khi Yêu sư Côn Bằng đi tới thiên đình, nhìn chung quanh một vòng, trực tiếp dừng ở bên phải vị trí của bọn Tần Thiếu Phong, vừa hay ngồi cách Tần Thiếu Phong không xa, sau đó thì hướng ánh mắt về phía Tần Thiếu Phong, lập tức cười cạc cạc, rồi nói với Tần Thiếu Phong: Vị đạo hữu này, bổn tọa nhìn ngươi cực kỳ thuận mắt, đây là một chút lễ gặp mặt nho nhỏ, chúng ta kết giao bằng hữu đi. Nói xong thì lật tay, một vâ vầng kim quang lóe ra, một khối đá phiến xuất hiện trong tay hắn, bên trên viết hai chữ Lạc thư.
Nhìn thấy lạc thư này, ngay cả Thiên Hoàng Phục Hy cũng biến sắc, bởi vì lạc thư này cũng là vật thành đạo của thiên hoàng Phục Hy, cũng với khối mai rùa trước đó được gọi là hà đồ lạc thư, thiên hoàng Phục Hy dùng hà đồ lạc thư để suy tính ra tiên thiên, lúc này mới có thể thành đạo, chỉ có điều lạc thư đó lại bị yêu sư Côn Bằng về sau đoạt đi, đó chính là mối hận lớn nhất trong lòng Phục Hy, chỉ là vì yêu sư Côn Bằng thật sự là pháp lực cao thâm, thiên hoàng Phục Hy mới đành bất lực.
Có điều thật sự là không ngờ yêu sư Côn Bằng này lại đưa lạc thư này cho Tần Thiếu Phong, điều này khiến cho thiên hoàng Phục Hy rất bất ngờ, có điều lại không để lộ ra mặt, yên lặng mà nhìn. Tần Thiếu Phong Tần Thiếu Phong nhìn thấy yêu sư Côn Bằng đưa lạc thư tới thì cười ha ha, sau đó nói với yêu sư Côn Bằng: Ta thấy ngươi cũng rất thuận mắt? Bằng hữu bằng hữu này ta nhất định phải kết giao, sau này có gì thì cứ nói.
Sau khi nói xong, Tần Thiếu Phong trực tiếp cắn nuốt lạc thư, bởi vì Thiên Diễn Bát Quái trong thức hải đã khẩn cấp lắm rồi, cảm xúc khát vọng gửi tới Tần Thiếu Phong rất bức thiết, mà lạc thư đó sau khi vào thức hải của Tần Thiếu Phong thì chính là bị Thiên Diễn Bát Quái cắn nuốt, tiếp theo Thiên Diễn Bát Quái chấn động ong ong, từng đạo kim quang từ trong Thiên Diễn Bát Quái thích phóng ra, Thiên Diễn Bát Quái này vào lúc này cuối cùng cũng tiến hóa.
Có điều tuy rằng là cảm thấy chuyện này rất lạ, nhưng không ai dám lên tiếng hỏi, chỉ có thể trừng mắt mà nhìn, xem xem có con thiêu thân nào xuất hiện hay không. Mà lúc này thiên hoàng Phục Hy nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì cười cười, rồi lập tức nói với Tần Thiếu Phong: Cháu ngoại à, bổn tọa nghèo lắm, như vậy còn cho ngươi một kiện linh bảo như vậy, ngươi nếu còn muốn đòi nữa thì phải tìm người khác thôi.
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của thiên hoàng Phục Hy thì cũng không để ý, chỉ là một kiện mai rùa này đã khiến Tần Thiếu Phong cực kỳ hài lòng rồi, bởi vì Thiên Diễn Bát Quái sau khi cắn nuốt mai rùa đó, đã bắt đầu tiến hóa, năng lực suy tính có được đề cao cực lớn, ngay cả khí linh cũng tiến hóa rất nhiều, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong phi thường cao hứng.
Sau đó Tần Thiếu Phong hướng ánh mắt về phía địa hoàng Thần Nông, mà Thần Nông cũng cười cười, lập tức lật tay, một tiểu đồng đỉnh ba chân hai tai xuất hiện trong tay hắn, lập tức địa hoàng Thần Nông nói với Tần Thiếu Phong: Đây là đan đỉnh mà bổn tọa dùng để luyện đan, cũng không tính là thứ tốt gì, để lại cho tiểu hữu ngươi chơi đi. Nhưng mà khi Thần Nông lấy ra nữa tiểu đồng đỉnh này, sắc mặt của mọi người ở đây lập tức thay đổi, đây cũng không phải là tiểu đồng đỉnh bình thường mà là Thần Nông đỉnh.
Thần Nông đỉnh, vật thành đạo của địa hoàng Thần Nông, dùng Thần Nông đỉnh này luyện đan, bất kể là đan dược gì cũng đều có thể hoàn mỹ luyện chế ra, chủ yếu nhất là còn có thể đề cao phẩm cấp của đan dược, tuyệt đối là linh bảo hiếm có, nhưng lại cứ thế bị địa hoàng Thần Nông đưa cho Tần Thiếu Phong, cho nên nhìn thấy một màn như vậy, tu sĩ tới tham gia tới tham gia thiên đạo đại hội không thể ngồi yên, đều suy đoán lai lịch của Tần Thiếu Phong, vì sao nhiều đại năng như vậy đều đến lấy lòng, mượn sức của Tần Thiếu Phong?
Tần Thiếu Phong cũng không khách khí, trực tiếp tiếp nhận Thần Nông đỉnh, nhân quả của Tần Thiếu Phong hiện tại quả thật là quá nhiều rồi, tuy rằng không biết những người này muốn có được thứ gì trên người mình, có điều hiện tại cứ nhận lợi ích thì cũng chẳng có gì sai lầm, cho nên Tần Thiếu Phong tất nhiên là ai đến cũng không cự tuyệt, cho dù là không cần thì cho người khác dùng cũng được mà.
Sau khi Tiếp nhận Thần Nông đỉnh, Tần Thiếu Phong hướng ánh mắt về phía Nhân Hoàng Hiên Viên, Hiên Viên hoàng đế thấy ánh mắt của Tần Thiếu Phong, cười cười, thể hiện ra hết khí phách của hoàng giả, lật tay, một thanh bảo kiếm xuất hiện trong tay hắn, chính là Nhân Hoàng kiếm đại danh đỉnh đỉnh, lập tức nói với Tần Thiếu Phong: Nhân Hoàng kiếm của Bổn tọa cũng không thích hợp với tiểu hữu, có điều lại có thể đưa cho vị trưởng bối này của tiểu hữu. Nói xong lại đưa Nhân Hoàng kiếm cho Tần hoàng.
Tần Thiếu Phong cũng không có bất kỳ ý kiến gì, cho Tần hoàng, nhưng mà người nhìn thấy Nhân Hoàng Hiên Viên làm như vậy thì đều trợn tròn cả mắt, Nhân Hoàng kiếm đó là gì chứ? Đó chính là tượng trưng cho Nhân Hoàng, Hiên Viên hoàng đế đưa Nhân Hoàng kiếm cho Tần hoàng, nói cách khác Nhân Hoàng tiên giới trong tương lai chính là Tần hoàng, điều này khiến cho mọi người ở đây ngây ngẩn cả người, Tần Thiếu Phong bọn họ rốt cuộc là tổ hợp gì vậy? Sao có nhiều người khệnh thế?
Tần hoàng nhìn thấy Nhân Hoàng Hiên Viên đưa Nhân Hoàng kiếm tới thì cũng không khách khí, trực tiếp nhận lấy, nhìn một chút rồi cất đi, sau đó thi lễ với Nhân Hoàng Hiên Viên, Tần hoàng tuy rằng lòng mang đại lược, có điều cũng không tự cao tự đại, thập phần kính nể đối với Nhân Hoàng này.
Thiên địa nhân Tam Hoàng phân biệt đưa linh bảo của mình cho Tần Thiếu Phong, sau khi kết thiện duyên với Tần Thiếu Phong, đều ngồi xuống, không nói gì nữa, chỉ có điều sự chấn hám liên tục xảy ra đã khiến mọi người ở đây thật sự là không thể tin những điều này là thật, đều nhìn Tần Thiếu Phong, đương nhiên, đối với với những ánh mắt này, Tần Thiếu Phong cũng không để ý.
Mà vào lúc này, trên bầu trời ô quang chợt lóe, lập tức khí tức âm hàn phô thiên cái địa bao phủ xuống, mà khi khí tức âm hàn này buông xuống, từng tiếng cười vô cùng thê lương từ trong hư không truyền ra, lập tức một lão đầu nhi gầy gò xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người, lão đầu nhi này trông rất xấu, hơn nữa vẻ mặt âm độc, khiến cho người ta nhìn thấy mà trong lòng rất phản cảm.
Người ở đây thấy lão đầu nhi này xuất hiện, cũng đều thay đổi sắc mặt, bởi vì người này chính là yêu sư Côn Bằng, tuyệt đại cường giả bài danh thứ sáu trên Tiềm hoàng thần bảng, pháp lực thần thông đều sâu không lường được, hơn nữa quan trọng nhất chính là tính tình cực kỳ ngoan độc, nếu ai chọc tới hắn thì xui xẻo cực kỳ.
Sau khi Yêu sư Côn Bằng đi tới thiên đình, nhìn chung quanh một vòng, trực tiếp dừng ở bên phải vị trí của bọn Tần Thiếu Phong, vừa hay ngồi cách Tần Thiếu Phong không xa, sau đó thì hướng ánh mắt về phía Tần Thiếu Phong, lập tức cười cạc cạc, rồi nói với Tần Thiếu Phong: Vị đạo hữu này, bổn tọa nhìn ngươi cực kỳ thuận mắt, đây là một chút lễ gặp mặt nho nhỏ, chúng ta kết giao bằng hữu đi. Nói xong thì lật tay, một vâ vầng kim quang lóe ra, một khối đá phiến xuất hiện trong tay hắn, bên trên viết hai chữ Lạc thư.
Nhìn thấy lạc thư này, ngay cả Thiên Hoàng Phục Hy cũng biến sắc, bởi vì lạc thư này cũng là vật thành đạo của thiên hoàng Phục Hy, cũng với khối mai rùa trước đó được gọi là hà đồ lạc thư, thiên hoàng Phục Hy dùng hà đồ lạc thư để suy tính ra tiên thiên, lúc này mới có thể thành đạo, chỉ có điều lạc thư đó lại bị yêu sư Côn Bằng về sau đoạt đi, đó chính là mối hận lớn nhất trong lòng Phục Hy, chỉ là vì yêu sư Côn Bằng thật sự là pháp lực cao thâm, thiên hoàng Phục Hy mới đành bất lực.
Có điều thật sự là không ngờ yêu sư Côn Bằng này lại đưa lạc thư này cho Tần Thiếu Phong, điều này khiến cho thiên hoàng Phục Hy rất bất ngờ, có điều lại không để lộ ra mặt, yên lặng mà nhìn. Tần Thiếu Phong Tần Thiếu Phong nhìn thấy yêu sư Côn Bằng đưa lạc thư tới thì cười ha ha, sau đó nói với yêu sư Côn Bằng: Ta thấy ngươi cũng rất thuận mắt? Bằng hữu bằng hữu này ta nhất định phải kết giao, sau này có gì thì cứ nói.
Sau khi nói xong, Tần Thiếu Phong trực tiếp cắn nuốt lạc thư, bởi vì Thiên Diễn Bát Quái trong thức hải đã khẩn cấp lắm rồi, cảm xúc khát vọng gửi tới Tần Thiếu Phong rất bức thiết, mà lạc thư đó sau khi vào thức hải của Tần Thiếu Phong thì chính là bị Thiên Diễn Bát Quái cắn nuốt, tiếp theo Thiên Diễn Bát Quái chấn động ong ong, từng đạo kim quang từ trong Thiên Diễn Bát Quái thích phóng ra, Thiên Diễn Bát Quái này vào lúc này cuối cùng cũng tiến hóa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.