Chương 102: Bưu kiện chết chóc 3
Miêu Tể Yếu Cật Thảo
04/01/2022
Hạ Tuy đưa tay ra trói định quỷ hồn đột nhiên nhảy lên muốn đả
thương người khác, Tiểu Hắc bên cạnh đem Hạ Tuy thành thân cây leo lên
thoăng thoắc như một con mèo, sau đó há mồm ra sủa nhưng không phát ra
tiếng động nào, quỷ hồn đang nhe răng trợn đôi mắt đỏ tươi như máu đột
nhiên chấn động, sau đó gương mặt dữ tợn dần dần dịu lại, cuối cùng nhắm hai mắt lại.
Nhìn thấy một con chó leo cây còn nhanh nhẹn hơn mèo, Hách ống khói bị kinh ngạc liên tục lúc này đã chết lặng, nghĩ thầm quả nhiên không hổ là chó cưng của Hạ trưởng phòng tài ba dị sĩ, không hề tầm thường chút nào.
Mắt thấy quỷ hồn đã lần nữa "Ngủ yên", Hạ Tuy hỏi Tiểu Hắc hai câu, đưa tay dùng một cái lục lạc nhỏ lắc lắc thu quỷ hồn vào, chuẩn bị lát nữa sau khi trở về sẽ hỏi rõ sự tình, “Thần hồn của người chết có vấn đề, bảy ngày sau sẽ hóa thành ác quỷ,”
Hạ Tuy giải thích sự việc một cách đơn giản cho bọn người đội trưởng Dương biết, những sự việc xảy ra vừa rồi đều có Hạ Đông miêu tả cụ thể.
Bởi vì có vết xe đổ, Hạ Tuy lúc nhìn thấy thần hồn của người chết thứ hai đã trực tiếp thu vào lục lạc chứ không dùng bùa âm để thức tỉnh nữa.
"Chuyện này thật sự có người khác quấy phá? Lý Vĩnh với Trương Thuận đều vô tội sao?"
Trương Thuận và Lý Vĩnh đã bị điều tra vô cùng cặn kẽ, cuộc sống sinh hoạt của hai người rất bình thường, căn bản không giống những người sẽ dùng những thủ đoạn tà môn.
Hạ Tuy không trả lời mà hỏi lại, "Còn hai nạn nhân nhận chuyển phát nhanh của Trương Thuận và Lý Vĩnh thì sao?"
Hách ống khói vội vàng lật lật hồ sơ vụ án mà mình đem theo, trả lời, “Nói đến cũng thật kỳ lạ, hai người chết không có lịch sử mua hàng trên mạng, nơi gởi bưu kiện cũng có vấn đề, chúng tôi đã liên lạc với trung tâm chuyển phát nhanh, nơi đó đúng là có một cửa hàng bán đồ online, nhưng bọn họ căn bản không có gởi hai gói hàng này."
"Sau đó chúng tôi điều tra lịch sử hành trình của hai gói hàng này, trước khi vào Hải thành đúng là không có, giống như đột ngột xuất hiện ở trạm trung chuyển trong Hải thành vậy."
Lúc mới đầu bọn họ cho rằng gói hàng chỉ là thủ đoạn che mắt của hung thủ, cho nên nhìn thấy trong gói hàng là một bình thủy tinh bị vỡ cũng không lấy làm lạ, bây giờ thì nhìn đâu cũng thấy bất thường.
"Bình thủy tinh vỡ ở đâu? Có thể xem qua hay không?"
Sau đó Hạ Tuy đến xem các vật chứng, ngay cả “Hung khí” cũng có xem qua, bên trên quả thật có vân tay của kẻ tình nghi, nhưng Hạ Tuy cũng không chú ý quá nhiều, ngược lại cầm hai bình thủy tinh còn nằm trong thùng giấy lật qua lật lại xem xét.
"Trong bình thủy tinh này hẳn là đựng thứ gì đó, sau khi bình thủy tinh bị vỡ thứ đó đi ra, sau đó xảy ra vụ án giết người."
Hạ Tuy trầm ngâm một khắc, nói ra suy đoán đơn giản của mình, đội trưởng Hách nương theo suy nghĩ đó, “Vậy là nói dù là hung thủ hay người bị hại đều là ngẫu nhiên lựa chọn hay sao? Hạ trưởng phòng, bây giờ ở Hải thành mỗi ngày không biết có bao nhiêu đơn hàng được giao, có thể đưa ra điều kiện hoặc phương hướng gì cụ thể hơn, cũng để chúng tôi mau chóng dự phòng được vụ án giết người mới lại xảy ra.
Hạ Dạ bên trong hạt gỗ hòe đột nhiên chui ra, những người khác nhìn không thấy, chỉ có Hạ Đông có thể nhìn thấy, "Chú ơi, con ngửi được mùi của tiểu quỷ rất lạ, để con giúp bọn họ đi tìm."
Tiểu Hắc cũng ưỡng ngực tỏ vẻ mình muốn đi theo.
"Vậy Hạ Đông, cậu mang theo Tiểu Hắc và Tiểu Dạ đi tìm gói hàng, đội trưởng Hách ông sắp xếp người chia thành hai đội, hẳn là còn có những đơn hàng khác đang chờ được đưa đi."
Chỉ có Hạ Dạ và Tiểu Hắc một quỷ một chó có thể dẫn đường, Hạ Tuy còn phải trở về nghĩ cách giúp hai quỷ hồn kia khôi phục thần trí.
Đội trưởng Hách vừa nghe còn có gói hàng khác trên mặt nhất thời đanh lại, vội vàng gọi điện sắp xếp người, Tiểu Hắc thì người thường cũng có thể nhìn thấy, Hạ Dạ không tiện hiện thân, chỉ có thể để Hạ Đông đã mở âm nhãn dẫn đường.
Nếu đã xác định vụ án này có liên quan đến quỷ tà, đội trưởng Hách cũng gọi điện báo cáo với cấp trên một tiếng, sáng mai sẽ bắt đầu chuyển giao vụ án, đêm nay ông ta phải mau chóng tranh thủ thời gian tìm được những gói hàng khác, mặt kệ là hung thủ hay là người chết, đều trở thành người bị hại.
Tiểu Uông lái xe đưa Hạ Tuy trở về Văn phòng đã hơn hai giờ sáng, như đội trưởng Hách đã nói, chỉ riêng Hải thành thôi là đơn hàng đã nhiều không sao kể xiết, cho nên những bộ phận liên quan không thể cưỡng chế bắt buộc dừng hoạt động giao hàng lại.
Nói cách khác, từ đây cho đến rạng sáng các đơn vị chuyển phát nhanh bắt đầu hoạt động lại, bọn người Hạ Đông chỉ có hơn bốn giờ.
Hạ Tuy về Văn phòng nhưng không lên lầu nghỉ ngởi mà trực tiếp cầm lục lạc đi vào phòng làm việc.
Hạt gỗ hòe đương nhiên có thể thu được quỷ hồn, nhưng nếu gặp những quỷ hồn có tính hung hãn, vậy thì nên dùng chuông đồng câu thi có tác dụng làm kinh sợ quỷ hồn.
Kéo rèm cửa dán bùa ở khắp các khe hở, trên mặt đất lúc nào cũng có chôn bùa ngăn cách khí âm dương, cửa ra vào cũng được Hạ Tuy dán bùa cẩn thận, rồi sau đó đốt hai ngọn nến thả hai quỷ hồn ra ngoài.
Có lẽ bị âm khí còn đọng lại trong phòng kích thích, hai quỷ hồn vừa ngoài ngoài đột nhiên mở đôi mắt đỏ ngầu như máu tươi gào thét lao về phía Hạ Tuy, cũng không phải bởi vì có ý đồ muốn hại Hạ Tuy, mà bởi vì ở đây Hạ Tuy chính là nguồn dương khí duy nhất đương nhiên biến thành đối tượng công kích của bọn họ.
Hạ Tuy đã sớm có chuẩn bị Định quỷ phù, rồi sau đó cầm bút trực tiếp vẽ trên mặt quỷ hồn ký hiệu Thanh thần, cũng không phải dùng chu sa mà trực tiếp dẫn khí đến ngòi bút để vẽ.
Cũng chỉ có Hạ Tuy ỷ vào bản thân mình có thể dễ dàng điều động chân khí, chứ nếu không ai lại có thể lãng phí dẫn khí lung tung như vậy.
Màu đỏ tươi trong mắt quỷ hồn cũng từ từ biến mất, cuối cùng lộ ra đôi mắt trắng nhiều đen ít của quỷ hồn bình thường.
Hai con quỷ sau khi tỉnh lại phát hiện mình đang ở trong một gian phòng tối tăm xa lạ, nữ quỷ hét to một tiếng hai tay ôm ngực lui nhanh đến góc tường, ánh mắt còn nhìn chằm chằm vào hai “người” còn lại trong phòng, “Các người là ai? Có phải các người đã bắt tôi đến đây hay không? Tôi, nhà tôi không có tiền, thật mà!”
Nam quỷ ở bên cạnh thì ngược lại yên lặng hơn một chút, lúc nhìn thấy Hạ Tuy cũng có chút đề phòng lui về phía sau, nhưng đột nhiên phát hiện thân thể của mình có thể xuyên qua một cái bàn, nhất thời hoảng sợ mặt mày trắng bệch không dám tin nâng hai tay mình lên nhìn chằm chằm.
Hai người này vừa chết không lâu, nữ quỷ là chạng vạng hôm qua bị Lý Vĩnh giết chết, còn nam quỷ là mấy ngày trước bị Trương Thuận sát hại.
Bình thường sau khi con người chết đi thì sinh khí trên thần hồn còn chưa tan hết, cho nên không thể gọi là quỷ, chỉ có thể quanh quẩn bên cạnh thân thể của mình.
Mãi đến bảy ngày sau người chết mới dần dần nhận ra mình đã chết rồi, lần cuối cùng nhìn lại mọi việc lúc sinh thời, sau đó sẽ có quỷ sai của địa phủ đến trói hồn dẫn đi.
Có điều bây giờ địa phủ đã triển khai thao tác tự động hóa, cho nên không có quỷ sai, chỉ có Cửa hoàng tuyền dẫn quỷ mới vào địa phủ.
Nữ quỷ còn đang run rẩy ôm lấy chính mình, cho rằng bản thân đang bị bắt cóc, mà nam quỷ đã nhớ được bản thân mình bị giết, nhất thời suy sụp ngồi gục trên mặt đất ôm mặt khóc lớn.
Hạ Tuy không có khuyên nhiều, chỉ đợi hai con quỷ tự mình khôi phục tâm trạng, thấy nam quỷ đã hiểu ra, lúc này mới mở miệng nói, “Triệu Chấn, anh có biết mình chết như thế nào không?”
Triệu Chấn cả người run lên, đột nhiên nhớ tới cái gì, quỳ gối lê đến bên chân Hạ Tuy khóc đến mặt mũi tèm lèm cầu xin Hạ Tuy giúp hắn, "Đại sư, người nhất định là đại sư vô cùng vô cùng lợi hại, có thể giúp tôi hoàn dương hay không? Tôi còn chưa muốn chết, vợ con tôi còn đang ở quê nhà chờ tôi trở về, năm nay mẹ tôi tròn bảy mươi tuổi, tôi đã nói sẽ về chúc thọ bà ấy!"
Muốn ôm chân Hạ Tuy, nhưng chẳng biết sao trong lòng cảm thấy e ngại, Triệu Chấn chỉ có thể lui lại quỳ mọp bên chân Hạ Tuy đau khổ cầu xin.
Hạ Tuy thở dài, khom lưng đỡ Triệu Chấn đứng lên, lại đốt cho hắn mấy lá âm phù.
Lúc này Triệu Chấn mới thấy cảm giác đau đớn cả người giảm bớt rất nhiều, sau đó mới phát hiện trên người mình có rất nhiều vết chém, nhất thời luống cuống lo sợ không yên nhìn Hạ Tuy.
"Xin lỗi, hai người đã chết rồi, thi thể cũng không còn nguyên vẹn, chỉ có thể xuống địa phủ vào đài luân hồi, tôi không có cách để giúp hai người."
Người phụ nữ bên cạnh lúc phát hiện bất thường đã ngừng lại không gào thét chói tai nữa, cẩn thận lắng nghe tiếng nói chuyện của Hạ Tuy và Triệu Chấn.
Lúc này vừa nghe đến chữ chết, người phụ nữ thấy đầu óc chấn động, cuối cùng nhớ tới mình đã chết rồi.
Nhớ tới bản thân mình bị dao phay trong nhà chém thành từng khối từng khói, cảm giác khi dao phay chém vào trong xương cốt, tựa hồ lúc này vẫn còn có thể cảm nhận được đau đớn, người phụ nữ càng sụp đổ hơn, khóc lóc thảm thiết.
Hạ Tuy nhìn cô Chung điên cuồng giật tóc của mình, đến hồn thể cũng trở nên trong suốt hơn, vội vàng lấy ra mấy lá bùa ném về phía đó.
Tiếng thét chói tai của cô Chung bất chợt ngừng lại, mềm nhũng té xỉu trong góc tường.
Triệu Chấn hoảng sợ, cho rằng Hạ Tuy cảm thấy không vừa ý đã giết quỷ.
"Bây giờ cô ta không thể tiếp nhận sự thật, nếu cứ để cô ta tiếp tục như vậy chỉ có thể tự dày vò bản thân đến hồn phi phách tán, bây giờ trạng thái của các người rất yếu ớt, nếu để hồn lực tiêu tán, coi như có thể đầu thai thì kiếp sau cũng sẽ có chút không toàn vẹn hoặc là cơ thể yếu ớt nhiều bệnh, trở thành người bạc mệnh."
Nghe Hạ Tuy nói như vậy, Triệu Chấn cuối cùng cũng yên tĩnh hơn vừa rồi một chút.
Triệu Chấn là người bán bảo hiểm, rất biết cách nói chuyện, tính tình cũng rất thực tế.
Nếu bây giờ biết mình đã chết, chuyện hoàn dương gì đó chỉ là vừa rồi đầu óc mơ màng ôm tâm lý may mắn mới nghĩ tới thôi, bây giờ Triệu Chấn liền nghĩ làm sao thu xếp hậu sự cho tốt, sau đó bảo đảm bản thân mình sau khi đầu thai có thể có được thân thể khỏe mạnh.
Nếu có thể đầu thai đến một gia đình giàu có vậy thì càng tốt, mà bất kể muốn đạt được việc gì, Triệu Chấn biết bản thân không thể rời khỏi người trước mắt này.
Triệu Chấn lấy tay lau mặt, phát hiện trên tay toàn là máu nhất thời hoảng sợ, Hạ Tuy lấy một cái khăn tay hóa dương thành âm rồi sau đó đưa cho hắn, Triệu Chấn nói một tiếng cảm ơn.
Tùy tiện lau lau, Triệu Chấn mới mở miệng hỏi Hạ Tuy, "Ngài là Hạ nhị thiếu đúng không? Chào ngài, không biết ngài có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tôi là cô Chung kia chết đi có phải đã có vấn đề gì hay không?"
Quả nhiên là một người thông minh, Hạ Tuy cũng không thèm để ý tại sao Triệu Chấn lại nhận ra mình, gật gật đầu kể đơn giản mọi sự, "Tôi cũng là buổi tối hôm nay mới tiếp nhận án mạng của hai người, đến bây giờ chỉ mới phát hiện hai vấn đề, trong bình thủy tinh có đựng thứ gì đó, sau khi các người chết vì sao trên thần hồn cũng xuất hiện vết thương."
Sự tình liên quan đến bản thân mình, Triệu Chấn nhất thời hoảng hốt, vội vàng hỏi Hạ Tuy, "Chẳng lẽ đây không phải bởi vì lúc tôi chết bị chặt xác thành từng khối hay sao? Không phải quỷ đều sẽ giữ lại bộ dáng trước khi chết ư?”
Chẳng lẽ truyền thuyết đều là gạt người?
Hạ Tuy sửng sốt một chút mới hiểu được ý tứ của Triệu Chấn, "Không phải vậy, sau khi người chết đi đương nhiên sẽ phục hồi lại bộ dạng nguyên bản, nếu lúc chết thế nào quỷ hồn đều ở dạng đó, như vậy mới là quá mức vớ vẩn."
Nếu thật sự là như thế, chẳng phải những quỷ sai thần quân làm việc ở địa phủ mỗi ngày đều bị hành hạ đôi mắt hay sao?
Trên thực tế cũng chỉ có lúc quỷ muốn dọa người hoặc là lệ quỷ muốn dùng bộ dạng thê thảm lúc chết của mình kích thích oán hận trong lòng mới có thể trở nên như thế.
Triệu Chấn cũng chỉ có thể thầm than một tiếng phim ảnh về ma quỷ toàn gạt người, sau đó lúc Hạ Tuy hỏi hắn về tình huống cụ thể lúc chết thì hắn cũng rất cố gắng phối hợp.
"Lúc ấy là giữa trưa, tôi vừa lúc có được ngày nghỉ, ở nhà ngủ trưa, sau đó nhận được điện thoại của nhân viên giao hàng, nói là có đơn hàng. Vốn dĩ người đó muốn để ở chỗ bảo vệ để tối tự đến lấy, nhưng hôm đó tôi lười ra ngoài, nên đã bảo anh ta đi lên..."
Triệu Chấn người ở nơi khác tới làm việc, tiền lương mỗi tháng cũng không ít, nhưng đó là so với ở quê nhà, chứ trong một đô thị phồn hoa như Hải thành, một tháng hai ba vạn cũng chẳng tính là gì.
Triệu Chấn mỗi tháng sẽ có một ngày nghỉ, bình thường hắn sẽ không mua đồ trên mạng, bởi vì quan niệm của hắn là, đồ trên mạng giá rẻ nhưng chất lượng cũng bấp bênh, tiền nào của đó, chi bằng cứ tự mình đến thẳng cửa hàng mua đồ, còn có thể tận mắt kiểm tra chất lượng hàng hóa như thế nào.
Có điều ở dưới quê mẹ và vợ của hắn sợ một mình hắn quá tiết kiệm sẽ ăn uống kham khổ, cho nên thường gởi đồ đến đây, lúc ấy nhận hàng Triệu Chấn tưởng là ở quê gởi đến.
Kết quả nhân viên chuyển phát mang lên Triệu Chấn đọc địa chỉ, lại không biết là ở đâu, lúc đó Triệu Chấn muốn từ chối nhận hàng, chỉ sợ đây là chiêu trò gì mới trên internet.
Kết quả Triệu Chấn lúc ấy vừa từ chối ký tên, nhân viên chuyển phát nhanh đột nhiên nổi cơn điên, trực tiếp túm cổ lôi hắn ném vào trong nhà, sau đó đóng cửa lại tàn nhẫn sát hại rồi phanh thây hắn.
"Có điều lúc đó anh shipper kia cũng rất kì lạ, sức lực vô cùng lớn, rõ ràng tôi còn cao lớn hơn anh ta, vậy mà lại bị anh ta trực tiếp túm cổ xách lên không, ném một cái văng ra xa mấy mét."
Nhớ lại hình ảnh mình bị giết, dù biết mình đã là quỷ rồi không cần sợ, nhưng Triệu Chấn vẫn có vẻ e ngại rất sâu sắc.
Triệu Chấn có thể miêu tả quá trình tử vong của mình rõ ràng như vậy khiến cho Hạ Tuy rất kinh ngạc, thấy Triệu Chấn sợ đến mức hồn lực cũng có dấu hiệu tiêu hao, Hạ Tuy xoay người lấy từ trong tủ treo quần áo một bộ nhang đèn, đọc thầm tên của Triệu Chấn sau đó đốt cho hắn.
Ngửi được mùi nhang đèn, Triệu Chấn cảm thấy thoải mái hơn nhiều, sau đó phát hiện thân thể của mình rõ ràng hơn vài phần, trong lòng cảm thấy được cổ vũ, cho nên càng nghiêm túc phối hợp với Hạ Tuy, hi vọng có thể có được càng nhiều thiện cảm của Hạ Tuy hơn.
"Anh còn nhớ gói hàng kia có hiện tượng kỳ quái gì hay không?"
Hạ Tuy xác định điểm mấu chốt hẳn là đồ vật trong gói hàng, hi vọng Triệu Chấn có thể nghe được tiếng thủy tinh vỡ.
Triệu Chấn nghiêm túc nhớ lại, cuối cùng không để Hạ Tuy thất vọng, “Hình như là cớ, lúc ấy tôi cầm gói hàng lên nhìn nhìn, anh shipper kia nói đây là hàng dễ vỡ, cho nên động tác của tôi và anh ta đều rất nhẹ nhàng, kết quả lúc tôi đang nói muốn từ chối nhận hàng, đột nhiên nghe tiếng thủy tinh vỡ, lúc ấy còn hoảng sợ nhìn chung quanh, không phát hiện chỗ nào có thủy tinh cả.”
"Đúng rồi, tôi nhớ rồi, lúc nghe thấy tiếng đó, chúng tôi đột nhiên cảm thấy rất lạnh, ngày oi bức mà còn rùng mình một cái, anh shipper còn nói đùa hỏi tôi mở máy điều hòa số bao nhiêu, đó chính là câu cuối cùng anh ta nói với tôi."
Hạ Tuy gật đầu, khi đó hẳn là đồ vật trong bình thủy tinh chạy ra ngoài.
Nhưng rốt cục bởi vì nhân viên giao hàng trùng hợp ôm gói hàng nên trở thành “Ký chủ” mà đồ vật lựa chọn, hay chỉ đơn giản bởi vì một người đưa hàng một người nhận hàng?
Hạ Tuy quay đầu nhìn cô Chung còn nằm bên cạnh, có chút khó xử không biết nên đánh thức cô ta dậy hỏi chuyện hay không.
Dù sao một người đàn ông như Triệu Chấn nhớ lại hình ảnh đó đã sợ đến như vậy, nếu bắt cô Chung nhớ lại chuyện đó, e rằng cô ta sẽ sợ tới mức hồn phi phách tán.
Hạ Tuy nghĩ nghĩ, muốn dùng phương thức dẫn mộng để tự thể nghiệm kí ức bị ngộ hại của cô Chung.
Hạ quyết tâm, Hạ Tuy tìm giấy vẽ bùa, bút, chu sa, ngẫm nghĩ dù sao chu sa cũng có hại cho quỷ hồn, vì vậy đổi thành tro bùa trộn với tro lá cây liễu thêm vào ít nước, vẽ hai lá bùa.
Triệu Chấn lúc này mới có tâm trạng tò mò nhìn chung quanh, phát hiện chỗ này có rất nhiều đồ vật tản ra khí tức khiến hắn không dám đến gần, Triệu Chấn ngoan ngoãn co tay co chân đứng một chỗ, không dám đi lại lung tung.
Hạ Tuy thấy dáng vẻ câu nệ đáng thương của Triệu Chấn, ngẫm nghĩ rồi lấy ra một khối ngọc âm nhỏ bằng ngón út, bảo Triệu Chấn tạm thời vào đó, “Ngọc âm có tác dụng tốt với quỷ mới, trước tiên làm phiền anh Triệu vào trong đây nghỉ ngơi một lát, đến thời điểm sẽ gọi anh ra ngoài.”
Miếng ngọc âm này là mảnh vụn lúc Hạ Tuy điêu khắc sáo ngọc còn dư lại, tuy rằng điều kiện của Hạ Tuy bây giờ dư dả, nhưng trước kia nghèo túng đã quen, nên sẽ không vứt bỏ bất cứ mảnh vụn nào, có thể tận dụng được bao nhiêu hay bây nhiêu, không dùng được thì nghiền thành bột phấn để dành, có nhiều lúc vẽ những lá bùa công dụng khác nhau sẽ cần dùng đến.
Triệu Chấn vừa nghe nói có lợi, xoa xoa tay cười cười, "Việc này, đại sư, chờ sau khi các người phá án xong, có thể giúp tôi truyền tin cho người nhà không, tiền tiết kiệm và một ít tài sản đầu tư của tôi còn chưa xử lí, mật mã thẻ ngân hàng cũng phải nói cho bọn họ, còn có bảo hiểm nhân mạng cũng có mấy phần, không nói lại thì sợ vợ tôi sẽ quên mất."
Những việc như vậy, đương nhiên Hạ Tuy sẽ không từ chối, gật đầu đồng ý, lúc này Triệu Chấn mới lộ ra vẻ mặt vui mừng cảm tạ Hạ Tuy.
Vốn dĩ hắn còn muốn hỏi bản thân mình làm sao mới vào trong viên đá đó được, nhưng Triệu Chấn vừa nghĩ xong đã cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, đảo mắt đã xuất hiện ở một không gian khắp nơi đều là màu xám trắng.
Không khí trong này dễ thở hơn, cảm giác mỗi lần hô hấp thì bản thân càng có thêm chút sức lực.
Biết là có lợi cho mình, Triệu Chấn tranh thủ thời gian dùng sức hô hấp, trong lòng lại suy nghĩ xem bản thân có thể giúp gì nữa không, nếu có thể giúp càng nhiều việc, như vậy không chừng vị đại sư này có thể giúp cho kiếp sau hắn đầu thai ở một chỗ càng tốt.
Hạ Tuy vẽ bùa xong, đến ngồi xổm trong góc tường, dùng ngón trỏ ngón giữa kẹp bùa dán lên ấn đường của mình, một lá bùa khác thì chụp lên huyệt bách hội của cô Chung, Hạ Tuy nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời, khung cảnh hoàn toàn lạ lẫm.
Hạ Tuy biết bây giờ mình đã là cô Chung, xuất hiện trong trí nhớ của cô ta.
Nhìn thấy một con chó leo cây còn nhanh nhẹn hơn mèo, Hách ống khói bị kinh ngạc liên tục lúc này đã chết lặng, nghĩ thầm quả nhiên không hổ là chó cưng của Hạ trưởng phòng tài ba dị sĩ, không hề tầm thường chút nào.
Mắt thấy quỷ hồn đã lần nữa "Ngủ yên", Hạ Tuy hỏi Tiểu Hắc hai câu, đưa tay dùng một cái lục lạc nhỏ lắc lắc thu quỷ hồn vào, chuẩn bị lát nữa sau khi trở về sẽ hỏi rõ sự tình, “Thần hồn của người chết có vấn đề, bảy ngày sau sẽ hóa thành ác quỷ,”
Hạ Tuy giải thích sự việc một cách đơn giản cho bọn người đội trưởng Dương biết, những sự việc xảy ra vừa rồi đều có Hạ Đông miêu tả cụ thể.
Bởi vì có vết xe đổ, Hạ Tuy lúc nhìn thấy thần hồn của người chết thứ hai đã trực tiếp thu vào lục lạc chứ không dùng bùa âm để thức tỉnh nữa.
"Chuyện này thật sự có người khác quấy phá? Lý Vĩnh với Trương Thuận đều vô tội sao?"
Trương Thuận và Lý Vĩnh đã bị điều tra vô cùng cặn kẽ, cuộc sống sinh hoạt của hai người rất bình thường, căn bản không giống những người sẽ dùng những thủ đoạn tà môn.
Hạ Tuy không trả lời mà hỏi lại, "Còn hai nạn nhân nhận chuyển phát nhanh của Trương Thuận và Lý Vĩnh thì sao?"
Hách ống khói vội vàng lật lật hồ sơ vụ án mà mình đem theo, trả lời, “Nói đến cũng thật kỳ lạ, hai người chết không có lịch sử mua hàng trên mạng, nơi gởi bưu kiện cũng có vấn đề, chúng tôi đã liên lạc với trung tâm chuyển phát nhanh, nơi đó đúng là có một cửa hàng bán đồ online, nhưng bọn họ căn bản không có gởi hai gói hàng này."
"Sau đó chúng tôi điều tra lịch sử hành trình của hai gói hàng này, trước khi vào Hải thành đúng là không có, giống như đột ngột xuất hiện ở trạm trung chuyển trong Hải thành vậy."
Lúc mới đầu bọn họ cho rằng gói hàng chỉ là thủ đoạn che mắt của hung thủ, cho nên nhìn thấy trong gói hàng là một bình thủy tinh bị vỡ cũng không lấy làm lạ, bây giờ thì nhìn đâu cũng thấy bất thường.
"Bình thủy tinh vỡ ở đâu? Có thể xem qua hay không?"
Sau đó Hạ Tuy đến xem các vật chứng, ngay cả “Hung khí” cũng có xem qua, bên trên quả thật có vân tay của kẻ tình nghi, nhưng Hạ Tuy cũng không chú ý quá nhiều, ngược lại cầm hai bình thủy tinh còn nằm trong thùng giấy lật qua lật lại xem xét.
"Trong bình thủy tinh này hẳn là đựng thứ gì đó, sau khi bình thủy tinh bị vỡ thứ đó đi ra, sau đó xảy ra vụ án giết người."
Hạ Tuy trầm ngâm một khắc, nói ra suy đoán đơn giản của mình, đội trưởng Hách nương theo suy nghĩ đó, “Vậy là nói dù là hung thủ hay người bị hại đều là ngẫu nhiên lựa chọn hay sao? Hạ trưởng phòng, bây giờ ở Hải thành mỗi ngày không biết có bao nhiêu đơn hàng được giao, có thể đưa ra điều kiện hoặc phương hướng gì cụ thể hơn, cũng để chúng tôi mau chóng dự phòng được vụ án giết người mới lại xảy ra.
Hạ Dạ bên trong hạt gỗ hòe đột nhiên chui ra, những người khác nhìn không thấy, chỉ có Hạ Đông có thể nhìn thấy, "Chú ơi, con ngửi được mùi của tiểu quỷ rất lạ, để con giúp bọn họ đi tìm."
Tiểu Hắc cũng ưỡng ngực tỏ vẻ mình muốn đi theo.
"Vậy Hạ Đông, cậu mang theo Tiểu Hắc và Tiểu Dạ đi tìm gói hàng, đội trưởng Hách ông sắp xếp người chia thành hai đội, hẳn là còn có những đơn hàng khác đang chờ được đưa đi."
Chỉ có Hạ Dạ và Tiểu Hắc một quỷ một chó có thể dẫn đường, Hạ Tuy còn phải trở về nghĩ cách giúp hai quỷ hồn kia khôi phục thần trí.
Đội trưởng Hách vừa nghe còn có gói hàng khác trên mặt nhất thời đanh lại, vội vàng gọi điện sắp xếp người, Tiểu Hắc thì người thường cũng có thể nhìn thấy, Hạ Dạ không tiện hiện thân, chỉ có thể để Hạ Đông đã mở âm nhãn dẫn đường.
Nếu đã xác định vụ án này có liên quan đến quỷ tà, đội trưởng Hách cũng gọi điện báo cáo với cấp trên một tiếng, sáng mai sẽ bắt đầu chuyển giao vụ án, đêm nay ông ta phải mau chóng tranh thủ thời gian tìm được những gói hàng khác, mặt kệ là hung thủ hay là người chết, đều trở thành người bị hại.
Tiểu Uông lái xe đưa Hạ Tuy trở về Văn phòng đã hơn hai giờ sáng, như đội trưởng Hách đã nói, chỉ riêng Hải thành thôi là đơn hàng đã nhiều không sao kể xiết, cho nên những bộ phận liên quan không thể cưỡng chế bắt buộc dừng hoạt động giao hàng lại.
Nói cách khác, từ đây cho đến rạng sáng các đơn vị chuyển phát nhanh bắt đầu hoạt động lại, bọn người Hạ Đông chỉ có hơn bốn giờ.
Hạ Tuy về Văn phòng nhưng không lên lầu nghỉ ngởi mà trực tiếp cầm lục lạc đi vào phòng làm việc.
Hạt gỗ hòe đương nhiên có thể thu được quỷ hồn, nhưng nếu gặp những quỷ hồn có tính hung hãn, vậy thì nên dùng chuông đồng câu thi có tác dụng làm kinh sợ quỷ hồn.
Kéo rèm cửa dán bùa ở khắp các khe hở, trên mặt đất lúc nào cũng có chôn bùa ngăn cách khí âm dương, cửa ra vào cũng được Hạ Tuy dán bùa cẩn thận, rồi sau đó đốt hai ngọn nến thả hai quỷ hồn ra ngoài.
Có lẽ bị âm khí còn đọng lại trong phòng kích thích, hai quỷ hồn vừa ngoài ngoài đột nhiên mở đôi mắt đỏ ngầu như máu tươi gào thét lao về phía Hạ Tuy, cũng không phải bởi vì có ý đồ muốn hại Hạ Tuy, mà bởi vì ở đây Hạ Tuy chính là nguồn dương khí duy nhất đương nhiên biến thành đối tượng công kích của bọn họ.
Hạ Tuy đã sớm có chuẩn bị Định quỷ phù, rồi sau đó cầm bút trực tiếp vẽ trên mặt quỷ hồn ký hiệu Thanh thần, cũng không phải dùng chu sa mà trực tiếp dẫn khí đến ngòi bút để vẽ.
Cũng chỉ có Hạ Tuy ỷ vào bản thân mình có thể dễ dàng điều động chân khí, chứ nếu không ai lại có thể lãng phí dẫn khí lung tung như vậy.
Màu đỏ tươi trong mắt quỷ hồn cũng từ từ biến mất, cuối cùng lộ ra đôi mắt trắng nhiều đen ít của quỷ hồn bình thường.
Hai con quỷ sau khi tỉnh lại phát hiện mình đang ở trong một gian phòng tối tăm xa lạ, nữ quỷ hét to một tiếng hai tay ôm ngực lui nhanh đến góc tường, ánh mắt còn nhìn chằm chằm vào hai “người” còn lại trong phòng, “Các người là ai? Có phải các người đã bắt tôi đến đây hay không? Tôi, nhà tôi không có tiền, thật mà!”
Nam quỷ ở bên cạnh thì ngược lại yên lặng hơn một chút, lúc nhìn thấy Hạ Tuy cũng có chút đề phòng lui về phía sau, nhưng đột nhiên phát hiện thân thể của mình có thể xuyên qua một cái bàn, nhất thời hoảng sợ mặt mày trắng bệch không dám tin nâng hai tay mình lên nhìn chằm chằm.
Hai người này vừa chết không lâu, nữ quỷ là chạng vạng hôm qua bị Lý Vĩnh giết chết, còn nam quỷ là mấy ngày trước bị Trương Thuận sát hại.
Bình thường sau khi con người chết đi thì sinh khí trên thần hồn còn chưa tan hết, cho nên không thể gọi là quỷ, chỉ có thể quanh quẩn bên cạnh thân thể của mình.
Mãi đến bảy ngày sau người chết mới dần dần nhận ra mình đã chết rồi, lần cuối cùng nhìn lại mọi việc lúc sinh thời, sau đó sẽ có quỷ sai của địa phủ đến trói hồn dẫn đi.
Có điều bây giờ địa phủ đã triển khai thao tác tự động hóa, cho nên không có quỷ sai, chỉ có Cửa hoàng tuyền dẫn quỷ mới vào địa phủ.
Nữ quỷ còn đang run rẩy ôm lấy chính mình, cho rằng bản thân đang bị bắt cóc, mà nam quỷ đã nhớ được bản thân mình bị giết, nhất thời suy sụp ngồi gục trên mặt đất ôm mặt khóc lớn.
Hạ Tuy không có khuyên nhiều, chỉ đợi hai con quỷ tự mình khôi phục tâm trạng, thấy nam quỷ đã hiểu ra, lúc này mới mở miệng nói, “Triệu Chấn, anh có biết mình chết như thế nào không?”
Triệu Chấn cả người run lên, đột nhiên nhớ tới cái gì, quỳ gối lê đến bên chân Hạ Tuy khóc đến mặt mũi tèm lèm cầu xin Hạ Tuy giúp hắn, "Đại sư, người nhất định là đại sư vô cùng vô cùng lợi hại, có thể giúp tôi hoàn dương hay không? Tôi còn chưa muốn chết, vợ con tôi còn đang ở quê nhà chờ tôi trở về, năm nay mẹ tôi tròn bảy mươi tuổi, tôi đã nói sẽ về chúc thọ bà ấy!"
Muốn ôm chân Hạ Tuy, nhưng chẳng biết sao trong lòng cảm thấy e ngại, Triệu Chấn chỉ có thể lui lại quỳ mọp bên chân Hạ Tuy đau khổ cầu xin.
Hạ Tuy thở dài, khom lưng đỡ Triệu Chấn đứng lên, lại đốt cho hắn mấy lá âm phù.
Lúc này Triệu Chấn mới thấy cảm giác đau đớn cả người giảm bớt rất nhiều, sau đó mới phát hiện trên người mình có rất nhiều vết chém, nhất thời luống cuống lo sợ không yên nhìn Hạ Tuy.
"Xin lỗi, hai người đã chết rồi, thi thể cũng không còn nguyên vẹn, chỉ có thể xuống địa phủ vào đài luân hồi, tôi không có cách để giúp hai người."
Người phụ nữ bên cạnh lúc phát hiện bất thường đã ngừng lại không gào thét chói tai nữa, cẩn thận lắng nghe tiếng nói chuyện của Hạ Tuy và Triệu Chấn.
Lúc này vừa nghe đến chữ chết, người phụ nữ thấy đầu óc chấn động, cuối cùng nhớ tới mình đã chết rồi.
Nhớ tới bản thân mình bị dao phay trong nhà chém thành từng khối từng khói, cảm giác khi dao phay chém vào trong xương cốt, tựa hồ lúc này vẫn còn có thể cảm nhận được đau đớn, người phụ nữ càng sụp đổ hơn, khóc lóc thảm thiết.
Hạ Tuy nhìn cô Chung điên cuồng giật tóc của mình, đến hồn thể cũng trở nên trong suốt hơn, vội vàng lấy ra mấy lá bùa ném về phía đó.
Tiếng thét chói tai của cô Chung bất chợt ngừng lại, mềm nhũng té xỉu trong góc tường.
Triệu Chấn hoảng sợ, cho rằng Hạ Tuy cảm thấy không vừa ý đã giết quỷ.
"Bây giờ cô ta không thể tiếp nhận sự thật, nếu cứ để cô ta tiếp tục như vậy chỉ có thể tự dày vò bản thân đến hồn phi phách tán, bây giờ trạng thái của các người rất yếu ớt, nếu để hồn lực tiêu tán, coi như có thể đầu thai thì kiếp sau cũng sẽ có chút không toàn vẹn hoặc là cơ thể yếu ớt nhiều bệnh, trở thành người bạc mệnh."
Nghe Hạ Tuy nói như vậy, Triệu Chấn cuối cùng cũng yên tĩnh hơn vừa rồi một chút.
Triệu Chấn là người bán bảo hiểm, rất biết cách nói chuyện, tính tình cũng rất thực tế.
Nếu bây giờ biết mình đã chết, chuyện hoàn dương gì đó chỉ là vừa rồi đầu óc mơ màng ôm tâm lý may mắn mới nghĩ tới thôi, bây giờ Triệu Chấn liền nghĩ làm sao thu xếp hậu sự cho tốt, sau đó bảo đảm bản thân mình sau khi đầu thai có thể có được thân thể khỏe mạnh.
Nếu có thể đầu thai đến một gia đình giàu có vậy thì càng tốt, mà bất kể muốn đạt được việc gì, Triệu Chấn biết bản thân không thể rời khỏi người trước mắt này.
Triệu Chấn lấy tay lau mặt, phát hiện trên tay toàn là máu nhất thời hoảng sợ, Hạ Tuy lấy một cái khăn tay hóa dương thành âm rồi sau đó đưa cho hắn, Triệu Chấn nói một tiếng cảm ơn.
Tùy tiện lau lau, Triệu Chấn mới mở miệng hỏi Hạ Tuy, "Ngài là Hạ nhị thiếu đúng không? Chào ngài, không biết ngài có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tôi là cô Chung kia chết đi có phải đã có vấn đề gì hay không?"
Quả nhiên là một người thông minh, Hạ Tuy cũng không thèm để ý tại sao Triệu Chấn lại nhận ra mình, gật gật đầu kể đơn giản mọi sự, "Tôi cũng là buổi tối hôm nay mới tiếp nhận án mạng của hai người, đến bây giờ chỉ mới phát hiện hai vấn đề, trong bình thủy tinh có đựng thứ gì đó, sau khi các người chết vì sao trên thần hồn cũng xuất hiện vết thương."
Sự tình liên quan đến bản thân mình, Triệu Chấn nhất thời hoảng hốt, vội vàng hỏi Hạ Tuy, "Chẳng lẽ đây không phải bởi vì lúc tôi chết bị chặt xác thành từng khối hay sao? Không phải quỷ đều sẽ giữ lại bộ dáng trước khi chết ư?”
Chẳng lẽ truyền thuyết đều là gạt người?
Hạ Tuy sửng sốt một chút mới hiểu được ý tứ của Triệu Chấn, "Không phải vậy, sau khi người chết đi đương nhiên sẽ phục hồi lại bộ dạng nguyên bản, nếu lúc chết thế nào quỷ hồn đều ở dạng đó, như vậy mới là quá mức vớ vẩn."
Nếu thật sự là như thế, chẳng phải những quỷ sai thần quân làm việc ở địa phủ mỗi ngày đều bị hành hạ đôi mắt hay sao?
Trên thực tế cũng chỉ có lúc quỷ muốn dọa người hoặc là lệ quỷ muốn dùng bộ dạng thê thảm lúc chết của mình kích thích oán hận trong lòng mới có thể trở nên như thế.
Triệu Chấn cũng chỉ có thể thầm than một tiếng phim ảnh về ma quỷ toàn gạt người, sau đó lúc Hạ Tuy hỏi hắn về tình huống cụ thể lúc chết thì hắn cũng rất cố gắng phối hợp.
"Lúc ấy là giữa trưa, tôi vừa lúc có được ngày nghỉ, ở nhà ngủ trưa, sau đó nhận được điện thoại của nhân viên giao hàng, nói là có đơn hàng. Vốn dĩ người đó muốn để ở chỗ bảo vệ để tối tự đến lấy, nhưng hôm đó tôi lười ra ngoài, nên đã bảo anh ta đi lên..."
Triệu Chấn người ở nơi khác tới làm việc, tiền lương mỗi tháng cũng không ít, nhưng đó là so với ở quê nhà, chứ trong một đô thị phồn hoa như Hải thành, một tháng hai ba vạn cũng chẳng tính là gì.
Triệu Chấn mỗi tháng sẽ có một ngày nghỉ, bình thường hắn sẽ không mua đồ trên mạng, bởi vì quan niệm của hắn là, đồ trên mạng giá rẻ nhưng chất lượng cũng bấp bênh, tiền nào của đó, chi bằng cứ tự mình đến thẳng cửa hàng mua đồ, còn có thể tận mắt kiểm tra chất lượng hàng hóa như thế nào.
Có điều ở dưới quê mẹ và vợ của hắn sợ một mình hắn quá tiết kiệm sẽ ăn uống kham khổ, cho nên thường gởi đồ đến đây, lúc ấy nhận hàng Triệu Chấn tưởng là ở quê gởi đến.
Kết quả nhân viên chuyển phát mang lên Triệu Chấn đọc địa chỉ, lại không biết là ở đâu, lúc đó Triệu Chấn muốn từ chối nhận hàng, chỉ sợ đây là chiêu trò gì mới trên internet.
Kết quả Triệu Chấn lúc ấy vừa từ chối ký tên, nhân viên chuyển phát nhanh đột nhiên nổi cơn điên, trực tiếp túm cổ lôi hắn ném vào trong nhà, sau đó đóng cửa lại tàn nhẫn sát hại rồi phanh thây hắn.
"Có điều lúc đó anh shipper kia cũng rất kì lạ, sức lực vô cùng lớn, rõ ràng tôi còn cao lớn hơn anh ta, vậy mà lại bị anh ta trực tiếp túm cổ xách lên không, ném một cái văng ra xa mấy mét."
Nhớ lại hình ảnh mình bị giết, dù biết mình đã là quỷ rồi không cần sợ, nhưng Triệu Chấn vẫn có vẻ e ngại rất sâu sắc.
Triệu Chấn có thể miêu tả quá trình tử vong của mình rõ ràng như vậy khiến cho Hạ Tuy rất kinh ngạc, thấy Triệu Chấn sợ đến mức hồn lực cũng có dấu hiệu tiêu hao, Hạ Tuy xoay người lấy từ trong tủ treo quần áo một bộ nhang đèn, đọc thầm tên của Triệu Chấn sau đó đốt cho hắn.
Ngửi được mùi nhang đèn, Triệu Chấn cảm thấy thoải mái hơn nhiều, sau đó phát hiện thân thể của mình rõ ràng hơn vài phần, trong lòng cảm thấy được cổ vũ, cho nên càng nghiêm túc phối hợp với Hạ Tuy, hi vọng có thể có được càng nhiều thiện cảm của Hạ Tuy hơn.
"Anh còn nhớ gói hàng kia có hiện tượng kỳ quái gì hay không?"
Hạ Tuy xác định điểm mấu chốt hẳn là đồ vật trong gói hàng, hi vọng Triệu Chấn có thể nghe được tiếng thủy tinh vỡ.
Triệu Chấn nghiêm túc nhớ lại, cuối cùng không để Hạ Tuy thất vọng, “Hình như là cớ, lúc ấy tôi cầm gói hàng lên nhìn nhìn, anh shipper kia nói đây là hàng dễ vỡ, cho nên động tác của tôi và anh ta đều rất nhẹ nhàng, kết quả lúc tôi đang nói muốn từ chối nhận hàng, đột nhiên nghe tiếng thủy tinh vỡ, lúc ấy còn hoảng sợ nhìn chung quanh, không phát hiện chỗ nào có thủy tinh cả.”
"Đúng rồi, tôi nhớ rồi, lúc nghe thấy tiếng đó, chúng tôi đột nhiên cảm thấy rất lạnh, ngày oi bức mà còn rùng mình một cái, anh shipper còn nói đùa hỏi tôi mở máy điều hòa số bao nhiêu, đó chính là câu cuối cùng anh ta nói với tôi."
Hạ Tuy gật đầu, khi đó hẳn là đồ vật trong bình thủy tinh chạy ra ngoài.
Nhưng rốt cục bởi vì nhân viên giao hàng trùng hợp ôm gói hàng nên trở thành “Ký chủ” mà đồ vật lựa chọn, hay chỉ đơn giản bởi vì một người đưa hàng một người nhận hàng?
Hạ Tuy quay đầu nhìn cô Chung còn nằm bên cạnh, có chút khó xử không biết nên đánh thức cô ta dậy hỏi chuyện hay không.
Dù sao một người đàn ông như Triệu Chấn nhớ lại hình ảnh đó đã sợ đến như vậy, nếu bắt cô Chung nhớ lại chuyện đó, e rằng cô ta sẽ sợ tới mức hồn phi phách tán.
Hạ Tuy nghĩ nghĩ, muốn dùng phương thức dẫn mộng để tự thể nghiệm kí ức bị ngộ hại của cô Chung.
Hạ quyết tâm, Hạ Tuy tìm giấy vẽ bùa, bút, chu sa, ngẫm nghĩ dù sao chu sa cũng có hại cho quỷ hồn, vì vậy đổi thành tro bùa trộn với tro lá cây liễu thêm vào ít nước, vẽ hai lá bùa.
Triệu Chấn lúc này mới có tâm trạng tò mò nhìn chung quanh, phát hiện chỗ này có rất nhiều đồ vật tản ra khí tức khiến hắn không dám đến gần, Triệu Chấn ngoan ngoãn co tay co chân đứng một chỗ, không dám đi lại lung tung.
Hạ Tuy thấy dáng vẻ câu nệ đáng thương của Triệu Chấn, ngẫm nghĩ rồi lấy ra một khối ngọc âm nhỏ bằng ngón út, bảo Triệu Chấn tạm thời vào đó, “Ngọc âm có tác dụng tốt với quỷ mới, trước tiên làm phiền anh Triệu vào trong đây nghỉ ngơi một lát, đến thời điểm sẽ gọi anh ra ngoài.”
Miếng ngọc âm này là mảnh vụn lúc Hạ Tuy điêu khắc sáo ngọc còn dư lại, tuy rằng điều kiện của Hạ Tuy bây giờ dư dả, nhưng trước kia nghèo túng đã quen, nên sẽ không vứt bỏ bất cứ mảnh vụn nào, có thể tận dụng được bao nhiêu hay bây nhiêu, không dùng được thì nghiền thành bột phấn để dành, có nhiều lúc vẽ những lá bùa công dụng khác nhau sẽ cần dùng đến.
Triệu Chấn vừa nghe nói có lợi, xoa xoa tay cười cười, "Việc này, đại sư, chờ sau khi các người phá án xong, có thể giúp tôi truyền tin cho người nhà không, tiền tiết kiệm và một ít tài sản đầu tư của tôi còn chưa xử lí, mật mã thẻ ngân hàng cũng phải nói cho bọn họ, còn có bảo hiểm nhân mạng cũng có mấy phần, không nói lại thì sợ vợ tôi sẽ quên mất."
Những việc như vậy, đương nhiên Hạ Tuy sẽ không từ chối, gật đầu đồng ý, lúc này Triệu Chấn mới lộ ra vẻ mặt vui mừng cảm tạ Hạ Tuy.
Vốn dĩ hắn còn muốn hỏi bản thân mình làm sao mới vào trong viên đá đó được, nhưng Triệu Chấn vừa nghĩ xong đã cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, đảo mắt đã xuất hiện ở một không gian khắp nơi đều là màu xám trắng.
Không khí trong này dễ thở hơn, cảm giác mỗi lần hô hấp thì bản thân càng có thêm chút sức lực.
Biết là có lợi cho mình, Triệu Chấn tranh thủ thời gian dùng sức hô hấp, trong lòng lại suy nghĩ xem bản thân có thể giúp gì nữa không, nếu có thể giúp càng nhiều việc, như vậy không chừng vị đại sư này có thể giúp cho kiếp sau hắn đầu thai ở một chỗ càng tốt.
Hạ Tuy vẽ bùa xong, đến ngồi xổm trong góc tường, dùng ngón trỏ ngón giữa kẹp bùa dán lên ấn đường của mình, một lá bùa khác thì chụp lên huyệt bách hội của cô Chung, Hạ Tuy nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời, khung cảnh hoàn toàn lạ lẫm.
Hạ Tuy biết bây giờ mình đã là cô Chung, xuất hiện trong trí nhớ của cô ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.