Chương 20: Bên bờ
An Ni bảo bối
20/07/2013
Em biết anh đã quên lãng em ở lại bờ bên
kia. Ráng hoàng hôn vàng thẫm cứ dần đặc quánh lại. Ruộng lúa xanh mướt, hoa đào xoè tung cánh trong gió trên núi cao, lúa sắp chín. Thôn của
chúng ta, hơi ấm nồng nàn, luôn mang cảnh đẹp như vậy, cứ tan dần trong
màn đêm. Góc áo của anh mang hơi nước ẩm. Cuối cùng anh cũng tới. Em
nhìn thấy anh ở bờ bên kia, cũng giống em, đang ngẩng đầu lên nghe tiếng đàm chin dần bay xa. Nụ cười trong sáng. Không còn đau khổ.
Khi xuất phát, anh còn nhớ đã vuốt tóc em không? Em ợ anh không tìm nổi
hơi thở của em, không tìm thấy em nữa. Em ôm anh suốt đêm. Như vậy khi
chúng ta gặp lại nhau, dù anh đã già nua mệt mỏi, anh cũng sẽ nhớ tới
em. Vì anh, em mặc quần áo sang sông, tiễn anh đi. Mọi thứ mà chúng ta làm chỉ là gió mây mà thôi, tay trắng vẫn hoàn trắng tay.
Chẳng có thứ đáng thương chỉ vì không nỡ dứt. Vì vậy chúng ta buông tay. Thuyền của em vẫn chưa tới. Thời gian che phủ đôi mắt, bắt em đoán. Chỉ có thể ngóng chờ anh trong ký ức. Thế gian cứ hoang vu như thế. Sâu
lắng và tĩnh mịch khôn lường. Nếu như anh không ở bên em. Em cứ nhớ anh như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.